Chương 433: Thánh Cô áo đen. (2)
Khoái Xan Điếm
23/09/2013
- Chậc chậc, ta cơ hồ đánh giá thấp tiềm lực Phượng Tước điểu biến dị này, rõ ràng có trí nhớ truyền thừa. Bất quá bản thân Phượng Tước điểu có huyết mạch Viễn Cổ thần thú mỏng manh, lại thêm biến dị, cảm giác thức tỉnh trí nhớ truyền thừa, có vài phần hạnh vận, nhưng mà hợp tình lý.
Ở bên trong trí nhớ Tinh Hải, truyền đến thanh âm tàn hồn kiếp trước.
Thông qua trí nhớ kiếp trước, Từ Huyền mới biết, truyền thừa trí nhớ là một loại phương thức truyền thừa đặc thù của huyết mạch chủng tộc.
Có chút chủng tộc cường đại nghịch thiên cổ xưa, lực lượng huyết mạch sẽ nhiều đời kéo dài xuống dưới, trong đó còn sót lại một ít tin tức trí nhớ, chỉ có ở dưới điều kiện đặc biệt, mới có thể thức tỉnh, truyền thừa thần thông bí kỹ mênh mông vô tận của Viễn Cổ thuỷ tổ xuống dưới.
Ưu thế của truyền thừa trí nhớ ở chỗ, đem thần thông của Viễn Cổ thuỷ tổ dung nhập huyết mạch, rất dễ dàng tu luyện, cơ hồ có thể chuyển hóa làm một loại bản năng.
- Tốt Minh Tước, ngươi đột phá đan đạo, kế tiếp củng cố tu vi, đặc biệt phải thu liễm khí tức trên người của ngươi.
Từ Huyền phân phó nói.
- Vâng thưa chủ nhân.
Minh Tước đối với Từ Huyền vẫn còn có kính sợ, dù sao hai người ký kết linh hồn khế ước, Từ Huyền làm chủ, nó là phụ thuộc.
Từ Huyền cũng không lo lắng Minh Tước phản bội, ở dưới linh hồn khế ước, hắn chỉ cần một ý niệm, là có thể làm cho nó hồn phi phách tán, trừ khi Minh Tước có được thực lực viễn siêu chủ nhân mấy lần.
Kế tiếp nửa tháng, Minh Tước ở nguyên tại chỗ tu luyện, tìm hiểu trí nhớ truyền thừa, cùng với nghĩ cách thu liễm khí tức.
Ở một ngày này, Yêu Ngư công chúa Tuyết Vi, tâm thần càng thêm bất an:
- Chủ nhân, ta giống như cảm nhận được một cổ khí tức thân thiết tiếp cận.
Từ Huyền hơi có vẻ kinh ngạc, nhưng trong lòng có một loại dự cảm không tốt.
Rất nhanh, trí ở bên trong nhớ Tinh Hải truyền đến âm thanh tàn hồn kiếp trước cảnh báo:
- Coi chừng, có cường giả tiếp cận, vượt qua phạm trù ngươi ứng phó, nhanh chóng rút lui. . .
- Không, không kịp, nghĩ cách ẩn trốn mau.
Thanh âm Tàn hồn kiếp trước thập phần dồn dập, phảng phất lúc trước gặp phải cục diện Kim Lang đại Vương đuổi giết.
Từ Huyền không nói hai lời, lấy ra Thất Phương Ngọc bình, thu Yêu Ngư công chúa vào.
Đồng thời, hắn vỗ túi trữ vật linh sủng bên hông, cũng thu Minh Tước vào.
Vèo… chính vào lúc này, bên ngoài hơn mười dặm, truyền đến một tiếng xé gió, ở giữa tầng mây xoay tròn, một tầng hư quang nhạt khuếch tán ra, sông vực phía dưới không hiểu dâng lên sóng cồn ngập trời.
- Là vị đại nhân vật nào hàng lâm?
Mấy ngàn vạn yêu thú cùng dị tộc trong Cổ Thông Hà, tâm thần không hiểu run lên.
Kể cả không ít Ngưng Đan kỳ trong bảo thành dưới nước kia, đều cảm thấy một cổ áp lực hít thở không thông.
- Cổ hơi thở này...
Sắc mặt Từ Huyền rùng mình, trong mắt hiện lên một tia kinh hoảng.
Giờ khắc này, hắn bỗng nhiên nhớ lại tình hình ban đầu ở Côn Vân quốc Hoàng Long Thành, Ngưng Đan kỳ Ca Tông bị chém giết trong chớp mắt.
Lúc ấy, một thân ảnh tím hắc, đứng ngạo nghễ trên đám mây, bao quát sinh linh phía dưới như con sâu cái kiến, Ngưng Đan kỳ Ca Tông, không có lực phản kháng, bị người nọ hời hợt diệt sát.
Về sau Từ Huyền mới biết được, thân ảnh tím hắc kia, là cường giả đến từ Côn Vân đô Đông Phương đại tộc.
Đều là đan đạo cường giả, đối phương không phải Ngưng Đan, mà là bước ra bước thứ hai đan đạo, tồn tại Nguyên Đan kỳ khủng bố.
Nguyên Đan kỳ, phóng nhãn ở bên trong giới này, đó cũng là gần với Bất Hủ Kim Đan!
- Chạy!
Từ Huyền không rảnh suy tư, bên ngoài thân bỗng dưng hiện lên một tầng tinh quang vàng nhạt, thân hình nhoáng một cái, từ tại chỗ biến mất không thấy gì nữa.
Mặt đất cùng giữa không trung, hoàn toàn tìm không thấy thân ảnh Từ Huyền.
Không đến một hồi, phía chân trời lướt qua một đạo thân ảnh, vô số sinh linh phía dưới, kinh hãi lạnh mình, phủ phục đầy đất.
Phương viên hơn mười dặm, lâm vào một bóng ma không hiểu, một mảnh im ắng tĩnh mịch.
Không bao lâu, ở bên trong quang mang kia, xuất hiện một nữ tử áo đen thần bí.
Cô gái này tay cầm hắc trận, người mặc áo đen, băng lệ thoát tục, đoan trang nghiêm túc, trên người phát ra một cổ uy áp kinh thiên hùng vĩ, ngay cả Ngưng Đan kỳ cũng cảm thấy sợ hãi.
- Kỳ quái, Yêu Ngư hoàng tộc, rõ ràng ở chỗ này, thậm chí còn có chút khí tức còn sót lại.
Áo đen nữ tử nỉ non tự nói, triển khai thần thức cường đại, trong khoảnh khắc nhìn quét phương viên bốn năm mươi dặm.
Nhưng mà, nàng cũng không có phát hiện thân ảnh khả nghi.
- Bọn hắn không có khả năng thoát được nhanh như vậy!
Trong mắt nữ tử chớp động quang mang lạnh lùng.
Rồi đột nhiên, chỉ thấy trận chiến trong tay vung ra, hô oanh… Hắc Thủy gợn sóng bay thẳng ra bên ngoài vài dặm, rơi xuống trong rừng rậm.
Ầm ầm!
Phiến rừng rậm kia lập tức hóa thành bột mịn, bị tạc khai một hố to đường kính năm sáu mươi trượng, kinh thiên động địa!
Một kích uy lực này, còn gấp mấy chục lần Thiên Lam Vân Lôi của Hoàng Cửu Thông ngày đó .
- Thánh Cô điện hạ..., tha mạng!
Biên giới hố to, nhảy ra ba thân ảnh máu chảy đầm đìa.
Ba dị tộc này, toàn thân bao trùm vẩy cá, bên ngoài thân lưu chuyển Thủy Quang màu đen nhạt, khí tức so sánh tiếp cận nữ tử áo đen kia.
Nếu như Từ Huyền ở đây, nhất định sẽ nhận ra, ba dị tộc này đúng là ba Yêu Ngư Ngưng Đan cường giả ngày đó ý đồ cướp đoạt mình cùng Tuyết Vi.
Xem tình hình giờ phút này, ba Yêu Ngư dị tộc kia, đều là nhận thức nữ tử áo đen thần bí kia, mà lại xưng là Thánh Cô .
Thánh Cô lãnh đạm nói:
- Ba tên các ngươi, ở chỗ này lén lén lút lút làm gì?
- Hồi bẩm Thánh Cô đại nhân, đoạn thời gian trước, chúng ta chứng kiến một nam một nữ Ngưng Đan kỳ, ở trong Thủy thành mua sắm rất nhiều tài liệu, liền ra tay đánh cướp, không ngờ bị hai người kia nhẹ nhõm đánh bại. Ba huynh đệ chúng ta không phục, mà trong đó vị nữ Ngưng Đan kia, khí tức cổ quái, khiến cho chúng ta chú ý, thích thú ở kề bên này quan sát, không ngờ gặp được lão nhân gia ngài...
B Yêu Ngư trên mặt sợ hãi, tất cung tất kính trả lời thuyết phục, bọn hắn minh bạch, vừa rồi Thánh Cô ra tay, có lưu cho chỗ trống, không có trực tiếp oanh trúng bọn hắn, nếu không hẳn là cục diện cửu tử nhất sinh.
- Nữ Ngưng Đan? Khí tức cổ quái?
Thánh Cô khẽ cau mày.
- Cái loại khí tức này, làm cho huyết mạch chúng ta xao động bất an, lại cảm thấy thập phần thân thiết, phi thường muốn gần nàng.
- Huyết mạch... Thân thiết...
Thần sắc Thánh Cô bỗng nhiên biến ảo, lại lần nữa triển khai thần thức, ở dưới ba Yêu Ngư chỉ điểm xuống, xác định một khu vực.
Rất nhanh ở bên trong một khu vực, tra tìm ra một ảo trận cực kỳ cao minh, trừ lần đó ra, khu vực ảo trận bao phủ, còn có một khu nham thạch nóng chảy chưa khô cạn.
Lúc này, ở chỗ sâu trong tầng nham thạch, một khu vực không gian tối như mực, bề ngoài một thân ảnh di động tinh quang vàng nhạt, bỗng nhiên cứng đờ:
- Không tốt, bị phát hiện...
Một cổ thần thức cường đại, xuyên thấu qua tầng nham thạch, xẹt qua trước người Từ Huyền.
Ở bên trong trí nhớ Tinh Hải, truyền đến thanh âm tàn hồn kiếp trước.
Thông qua trí nhớ kiếp trước, Từ Huyền mới biết, truyền thừa trí nhớ là một loại phương thức truyền thừa đặc thù của huyết mạch chủng tộc.
Có chút chủng tộc cường đại nghịch thiên cổ xưa, lực lượng huyết mạch sẽ nhiều đời kéo dài xuống dưới, trong đó còn sót lại một ít tin tức trí nhớ, chỉ có ở dưới điều kiện đặc biệt, mới có thể thức tỉnh, truyền thừa thần thông bí kỹ mênh mông vô tận của Viễn Cổ thuỷ tổ xuống dưới.
Ưu thế của truyền thừa trí nhớ ở chỗ, đem thần thông của Viễn Cổ thuỷ tổ dung nhập huyết mạch, rất dễ dàng tu luyện, cơ hồ có thể chuyển hóa làm một loại bản năng.
- Tốt Minh Tước, ngươi đột phá đan đạo, kế tiếp củng cố tu vi, đặc biệt phải thu liễm khí tức trên người của ngươi.
Từ Huyền phân phó nói.
- Vâng thưa chủ nhân.
Minh Tước đối với Từ Huyền vẫn còn có kính sợ, dù sao hai người ký kết linh hồn khế ước, Từ Huyền làm chủ, nó là phụ thuộc.
Từ Huyền cũng không lo lắng Minh Tước phản bội, ở dưới linh hồn khế ước, hắn chỉ cần một ý niệm, là có thể làm cho nó hồn phi phách tán, trừ khi Minh Tước có được thực lực viễn siêu chủ nhân mấy lần.
Kế tiếp nửa tháng, Minh Tước ở nguyên tại chỗ tu luyện, tìm hiểu trí nhớ truyền thừa, cùng với nghĩ cách thu liễm khí tức.
Ở một ngày này, Yêu Ngư công chúa Tuyết Vi, tâm thần càng thêm bất an:
- Chủ nhân, ta giống như cảm nhận được một cổ khí tức thân thiết tiếp cận.
Từ Huyền hơi có vẻ kinh ngạc, nhưng trong lòng có một loại dự cảm không tốt.
Rất nhanh, trí ở bên trong nhớ Tinh Hải truyền đến âm thanh tàn hồn kiếp trước cảnh báo:
- Coi chừng, có cường giả tiếp cận, vượt qua phạm trù ngươi ứng phó, nhanh chóng rút lui. . .
- Không, không kịp, nghĩ cách ẩn trốn mau.
Thanh âm Tàn hồn kiếp trước thập phần dồn dập, phảng phất lúc trước gặp phải cục diện Kim Lang đại Vương đuổi giết.
Từ Huyền không nói hai lời, lấy ra Thất Phương Ngọc bình, thu Yêu Ngư công chúa vào.
Đồng thời, hắn vỗ túi trữ vật linh sủng bên hông, cũng thu Minh Tước vào.
Vèo… chính vào lúc này, bên ngoài hơn mười dặm, truyền đến một tiếng xé gió, ở giữa tầng mây xoay tròn, một tầng hư quang nhạt khuếch tán ra, sông vực phía dưới không hiểu dâng lên sóng cồn ngập trời.
- Là vị đại nhân vật nào hàng lâm?
Mấy ngàn vạn yêu thú cùng dị tộc trong Cổ Thông Hà, tâm thần không hiểu run lên.
Kể cả không ít Ngưng Đan kỳ trong bảo thành dưới nước kia, đều cảm thấy một cổ áp lực hít thở không thông.
- Cổ hơi thở này...
Sắc mặt Từ Huyền rùng mình, trong mắt hiện lên một tia kinh hoảng.
Giờ khắc này, hắn bỗng nhiên nhớ lại tình hình ban đầu ở Côn Vân quốc Hoàng Long Thành, Ngưng Đan kỳ Ca Tông bị chém giết trong chớp mắt.
Lúc ấy, một thân ảnh tím hắc, đứng ngạo nghễ trên đám mây, bao quát sinh linh phía dưới như con sâu cái kiến, Ngưng Đan kỳ Ca Tông, không có lực phản kháng, bị người nọ hời hợt diệt sát.
Về sau Từ Huyền mới biết được, thân ảnh tím hắc kia, là cường giả đến từ Côn Vân đô Đông Phương đại tộc.
Đều là đan đạo cường giả, đối phương không phải Ngưng Đan, mà là bước ra bước thứ hai đan đạo, tồn tại Nguyên Đan kỳ khủng bố.
Nguyên Đan kỳ, phóng nhãn ở bên trong giới này, đó cũng là gần với Bất Hủ Kim Đan!
- Chạy!
Từ Huyền không rảnh suy tư, bên ngoài thân bỗng dưng hiện lên một tầng tinh quang vàng nhạt, thân hình nhoáng một cái, từ tại chỗ biến mất không thấy gì nữa.
Mặt đất cùng giữa không trung, hoàn toàn tìm không thấy thân ảnh Từ Huyền.
Không đến một hồi, phía chân trời lướt qua một đạo thân ảnh, vô số sinh linh phía dưới, kinh hãi lạnh mình, phủ phục đầy đất.
Phương viên hơn mười dặm, lâm vào một bóng ma không hiểu, một mảnh im ắng tĩnh mịch.
Không bao lâu, ở bên trong quang mang kia, xuất hiện một nữ tử áo đen thần bí.
Cô gái này tay cầm hắc trận, người mặc áo đen, băng lệ thoát tục, đoan trang nghiêm túc, trên người phát ra một cổ uy áp kinh thiên hùng vĩ, ngay cả Ngưng Đan kỳ cũng cảm thấy sợ hãi.
- Kỳ quái, Yêu Ngư hoàng tộc, rõ ràng ở chỗ này, thậm chí còn có chút khí tức còn sót lại.
Áo đen nữ tử nỉ non tự nói, triển khai thần thức cường đại, trong khoảnh khắc nhìn quét phương viên bốn năm mươi dặm.
Nhưng mà, nàng cũng không có phát hiện thân ảnh khả nghi.
- Bọn hắn không có khả năng thoát được nhanh như vậy!
Trong mắt nữ tử chớp động quang mang lạnh lùng.
Rồi đột nhiên, chỉ thấy trận chiến trong tay vung ra, hô oanh… Hắc Thủy gợn sóng bay thẳng ra bên ngoài vài dặm, rơi xuống trong rừng rậm.
Ầm ầm!
Phiến rừng rậm kia lập tức hóa thành bột mịn, bị tạc khai một hố to đường kính năm sáu mươi trượng, kinh thiên động địa!
Một kích uy lực này, còn gấp mấy chục lần Thiên Lam Vân Lôi của Hoàng Cửu Thông ngày đó .
- Thánh Cô điện hạ..., tha mạng!
Biên giới hố to, nhảy ra ba thân ảnh máu chảy đầm đìa.
Ba dị tộc này, toàn thân bao trùm vẩy cá, bên ngoài thân lưu chuyển Thủy Quang màu đen nhạt, khí tức so sánh tiếp cận nữ tử áo đen kia.
Nếu như Từ Huyền ở đây, nhất định sẽ nhận ra, ba dị tộc này đúng là ba Yêu Ngư Ngưng Đan cường giả ngày đó ý đồ cướp đoạt mình cùng Tuyết Vi.
Xem tình hình giờ phút này, ba Yêu Ngư dị tộc kia, đều là nhận thức nữ tử áo đen thần bí kia, mà lại xưng là Thánh Cô .
Thánh Cô lãnh đạm nói:
- Ba tên các ngươi, ở chỗ này lén lén lút lút làm gì?
- Hồi bẩm Thánh Cô đại nhân, đoạn thời gian trước, chúng ta chứng kiến một nam một nữ Ngưng Đan kỳ, ở trong Thủy thành mua sắm rất nhiều tài liệu, liền ra tay đánh cướp, không ngờ bị hai người kia nhẹ nhõm đánh bại. Ba huynh đệ chúng ta không phục, mà trong đó vị nữ Ngưng Đan kia, khí tức cổ quái, khiến cho chúng ta chú ý, thích thú ở kề bên này quan sát, không ngờ gặp được lão nhân gia ngài...
B Yêu Ngư trên mặt sợ hãi, tất cung tất kính trả lời thuyết phục, bọn hắn minh bạch, vừa rồi Thánh Cô ra tay, có lưu cho chỗ trống, không có trực tiếp oanh trúng bọn hắn, nếu không hẳn là cục diện cửu tử nhất sinh.
- Nữ Ngưng Đan? Khí tức cổ quái?
Thánh Cô khẽ cau mày.
- Cái loại khí tức này, làm cho huyết mạch chúng ta xao động bất an, lại cảm thấy thập phần thân thiết, phi thường muốn gần nàng.
- Huyết mạch... Thân thiết...
Thần sắc Thánh Cô bỗng nhiên biến ảo, lại lần nữa triển khai thần thức, ở dưới ba Yêu Ngư chỉ điểm xuống, xác định một khu vực.
Rất nhanh ở bên trong một khu vực, tra tìm ra một ảo trận cực kỳ cao minh, trừ lần đó ra, khu vực ảo trận bao phủ, còn có một khu nham thạch nóng chảy chưa khô cạn.
Lúc này, ở chỗ sâu trong tầng nham thạch, một khu vực không gian tối như mực, bề ngoài một thân ảnh di động tinh quang vàng nhạt, bỗng nhiên cứng đờ:
- Không tốt, bị phát hiện...
Một cổ thần thức cường đại, xuyên thấu qua tầng nham thạch, xẹt qua trước người Từ Huyền.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.