Chương 199: Thanh sơn lục cứ. (1)
Khoái Xan Điếm
22/09/2013
Đông Phương gia chủ lùi liền mấy bước, ổn định thân hình, một mặt ngưng trọng.
Trương Thiên Khôi hừ nhẹ một tiếng, bị đẩy xa hơn, có chút thở dốc, mặc dù ở thế hạ phong nhưng chiến ý trong mắt đại tăng, cười vang một tiếng nói:
- Trương mỗ thấn thăng luyện thần cửu trọng chưa lâu, đang muốn cùng ngươi ma luyện một phen.
Võ tu và những phương thức tu hành khác, đặc điểm lớn nhất chính là thông qua chiến đấu, nâng cao tu thực lực, tục xưng lấy chiến dưỡng chiến cho nên trong chiến tranh tu giới, thân ảnh võ tu càng lúc càng nhiều, dần trở nên phồn vinh, thay thế thể tu hậu thế.
- Trương gia là lấu tiên pháp truyền thừa, không ngờ lại có một võ đạo cao thủ ngươi.
Đông Phương gia chủ lơ lửng giữa không trung, thu hồi linh kiếm trong tay.
- Vậy thì đã làm sao. Trương mỗ thứ nhất không phải gia chủ, thứ hai chỉ theo đuổi đạo của riêng mình.
Thiết thương trong tay Trương Thiên Khôi hơi động đậy, trong mắt lóe hiện chiến ý cường đại.
- Rút!
Đông Phương Uy quan sát hai cái, đột nhiên vung tay dẫn lĩnh một luyện thần kì tiên sư, quay người bỏ đi, lôi lệ phong hành.
Từ Huyền kinh ngạc không thôi, hai đại cao thủ tại sao mới giao thủ vài chiêu đã lập tức kết thúc?
- Gia chủ, tại sao không tiếp tục đánh, chúng ta đâu phải không có cơ hội chiến thắng.
Sau khi bay xa vài dặm, luyện thần kì tiên tu bên cạnh, băn khoăn hỏi.
- Lúc nãy lão bất tử ngưng đan tổ sư tự bạo ảnh hưởng đến ta, bị thương không nhẹ, tiếp tục trường chiến, e rằng khó giành thắng lợi. Huống hồ, võ tu đồng giai giao phong với nhau, có thể đẩy mạnh tu vi, Trương Thiên Khôi vừa bước vào luyện thần cửu trọng chưa lâu, ta bây giờ đánh với hắn khó có thể giành chiến thắng, ngược lại còn giúp hắn ma luyện tu vi cảnh giới...
Đông Phương Uy lạnh nhạt nói.
- Gia chủ anh minh chu đáo, nếu chỉ vì mấy dư nghiệt Tinh Vũ Môn có tiềm lực mà liều mạng đúng là không xứng đáng, trên thế gian này thiên tài có tiềm lực còn rất nhiều, nhưng có thể vượt qua thoát phàm tam giai, Hoàng Long Thành mấy trăm năm cũng không được mấy người.
Vị luyện thần tiên tu bên cạnh gật đầu nói.
Còn bên kia, Trương Thiên Khôi sau khi đánh lùi Đông Phương gia chủ quay về Quỳnh ngọc phi các, chúng đệ tử Trương Thị gia tộc hưng phấn đại hỉ.
- Biểu thúc thực lực quả thật phi phàm, đến Đông Phương gia chủ cũng bị người đánh chạy.
Lâm Huy vẻ mặt lấy lòng nói.
Nhưng Trương Thiên Khôi sau khi bước vào phi các thân hình đột nhiên lảo đảo, khóe miệng rỉ máu:
- Không hổ là Đông Phương gia chủ, luyện thần đỉnh phong cường giả, giữa ta và hắn vẫn còn khoảng cách nhất định.
Từ Huyền nhíu mày, cùng là luyện thần cửu trọng, chênh lệch lớn thế sao? Đông Phương gia chủ liên tục đại chiến thực lực
hao tổn hơn nữa còn có thể bị thương.
Trương Vũ Hàm ngữ khí ngưng trọng, thì thầm giải thích nói:
- Đông Phương gia chủ thân là võ tu thế gia, truyền thừa một loại thần bí huyết mạch hiếm thấy nào đó.
- Đông Phương gia tộc thân là võ tu thế gia, truyền thừa một loại thần bí huyết mạch mỏng manh nào đó... Đệ tử đích hệ tộc này, tu vi vượt trội võ tu đồng giai. Đây cũng là nguyên nhân tại sao Đông Phương gia có thể sừng sững ngàn năm ở Hoàng Long Thành.
- Huyết mạch... ngươi là chỉ truyền thừa huyết mạch?
Kí ức liên quan trong kiếp trước, lập tức phù hiện trong não hải Từ Huyền.
Truyền thừa huyết mạch là một số gia tộc đời đời kéo dài sức mạnh huyết mạch, thường sở hữu uy năng không thể tưởng tượng, hơn nữa sức mạnh loại huyết mạch này, không liên quan đến linh căn thiên phú. Căn cứ tin tức kiếp trước, hậu thế sở hữu truyền thừa huyết mạch, viễn cổ tổ tông, chắc chắn không phải sự tồn tại cường đại trong thiên địa như cổ thần mà, trong đó cũng có thể tu thời kì hoang cổ.
- Ngươi cũng biết truyền thừa huyết mạch.
Trương Vũ Hàm có chút bất ngờ, gật đầu nói:
- Loại huyết mạch mà Đông Phương gia truyền thừa, cực kì mỏng manh, đến hôm nay, loại huyết mạch truyền thừa đó chỉ còn lại rất ít, đến Đông Phương gia chủ cũng không có được huyết mạch truyền thừa chân chính.
Từ Huyền lập tức động dung, Đông Phương gia chủ vậy mà vẫn chưa có được huyết mạch truyền thừa chân chính.
- Sở hữu huyết mạch truyền thừa chân chính là Đông Phương lão tổ, một thân tu vi đạt đến ngưng đan hậu kì, phóng nhãn Hoàng Long Thành, gần như không ai có thể địch nổi. Ngoài ra, Đông Phương gia còn có một người nữa sở hữu truyền thừa huyết mạch, đó là Đông Phương Bá!
Trương Vũ Hàm nói đến đây, trong đôi mắt đẹp lộ ra một tia lo lắng.
Đông Phương Bá!
Từ Huyền thoáng rùng mình, Đông Phương Bá này kiêu căng hoành hành, tham lam âm độc, không ngờ lại có truyền thừa huyết mạch, nghe nói hắn là Hoàng Long Thành võ tu kì tài hiếm có, không ngờ còn đáng sợ hơn tưởng tượng.
Chẳng trách Trương Vũ Hàm lúc này tâm sinh lo lắng, nhiều năm sau, khi Trương Thị gia tộc lão nhất bối cường giả ngưng đan mất đi, đợi đến lúc bọn Trương Phong chưởng quản gia tộc, còn có thể chống lại Đông Phương gia chủ nữa hay không?
Mau mắn duy nhất là, Đông Phương gia tộc và viễn cổ tổ tông cách nhau quá xa, đến hôm nay, loại truyền thừa huyết mạch đó, đã khá mong manh.
Từ Huyền trong lòng không khỏi cảm khái, một số người vừa sinh ra đã có ưu thế đắc thiên độc hậu, người khác nỗ lực cả đời, cũng không đổi được.
- Ha ha, huyết mạch truyền thừa? Nhưng là hưởng ân đức viễn cổ tổ tông che chở, sức mạnh huyết mạch tiên thiên truyền thừa mà đến, có gì đáng kiêu ngạo?
Giọng nói của tàn hồn kiếp trước đột nhiên vang lên, từ chối cho ý kiến.
Từ Huyền không cho là vậy, huyết mạch truyền thừa này ưu thế quá lớn, nếu cứ tiếp tục như vậy, nhiều năm sau, thực lực đáng sợ của Đông Phương Bá sẽ vô cùng cường hoành, muốn giết hắn liệu có dễ hay không?
- Ngươi cũng không có chí khí, huyết mạch truyền thừa chỉ là hưởng ké phúc từ viễn cổ tổ tông, một ngày nào đó, ngươi đem thể tu chi đạo tu luyện đến cực chí, mỗi một giọt huyết dịch trên người, đều có sức mạnh áp bách thiên địa, kinh diệt tiên ma, khi đó chính là khai sáng truyền thừa huyết mạch tổ tông, để hậu nhân ngươi kéo dài huyết mạch cường đại.
Trong giọng nói của tàn hồn kiếp trước mang theo đầu độc cường đại.
Từ Huyền cũng nghe đến tim đập thình thịch, thầm gật đầu, so với tổ tông khai sáng huyết mạch truyền thừa, hậu thế hưởng thụ ân huệ tổ tông, căn bản không thể đánh đồng.
- Từ tiên sĩ, việc gia nhập bổn tộc khách liêu, không biết ý ngươi thế nào.
Trương Vũ Hàm mỉm cười nói.
- Trương tiểu thư không cần hỏi lại, Từ mộ lúc này cho dù lòng không muốn, cũng sẽ đáp ứng chuyện này. Huống hồ trước mắt đây cũng là lựa chọn tốt nhất của ta.
Từ Huyền dí dỏm đón nhận đôi mắt đẹp, Trương Vũ Hàm lập tức phát giác, có tật giật mình né tránh ánh mắt hắn, khuôn mặt ngọc bỗng nhiên ửng đỏ.
Đối với chuyện gia nhập Trương Thị khách liêu, trong lòng Từ Huyền đã có quyết định, sau đó vì bảo vệ mình, Trương Thiên Khôi lại bị thương, đánh lùi Đông Phương Uy, có thể coi là nợ một nhân tình, càng không thể chối từ. Trương Vũ Hàm băng tuyết minh tuệ, đương nhiên có thể nắm bắt yếu hại trong đó, liệu được Từ Huyền sẽ không cự tuyệt.
Trương Thiên Khôi hừ nhẹ một tiếng, bị đẩy xa hơn, có chút thở dốc, mặc dù ở thế hạ phong nhưng chiến ý trong mắt đại tăng, cười vang một tiếng nói:
- Trương mỗ thấn thăng luyện thần cửu trọng chưa lâu, đang muốn cùng ngươi ma luyện một phen.
Võ tu và những phương thức tu hành khác, đặc điểm lớn nhất chính là thông qua chiến đấu, nâng cao tu thực lực, tục xưng lấy chiến dưỡng chiến cho nên trong chiến tranh tu giới, thân ảnh võ tu càng lúc càng nhiều, dần trở nên phồn vinh, thay thế thể tu hậu thế.
- Trương gia là lấu tiên pháp truyền thừa, không ngờ lại có một võ đạo cao thủ ngươi.
Đông Phương gia chủ lơ lửng giữa không trung, thu hồi linh kiếm trong tay.
- Vậy thì đã làm sao. Trương mỗ thứ nhất không phải gia chủ, thứ hai chỉ theo đuổi đạo của riêng mình.
Thiết thương trong tay Trương Thiên Khôi hơi động đậy, trong mắt lóe hiện chiến ý cường đại.
- Rút!
Đông Phương Uy quan sát hai cái, đột nhiên vung tay dẫn lĩnh một luyện thần kì tiên sư, quay người bỏ đi, lôi lệ phong hành.
Từ Huyền kinh ngạc không thôi, hai đại cao thủ tại sao mới giao thủ vài chiêu đã lập tức kết thúc?
- Gia chủ, tại sao không tiếp tục đánh, chúng ta đâu phải không có cơ hội chiến thắng.
Sau khi bay xa vài dặm, luyện thần kì tiên tu bên cạnh, băn khoăn hỏi.
- Lúc nãy lão bất tử ngưng đan tổ sư tự bạo ảnh hưởng đến ta, bị thương không nhẹ, tiếp tục trường chiến, e rằng khó giành thắng lợi. Huống hồ, võ tu đồng giai giao phong với nhau, có thể đẩy mạnh tu vi, Trương Thiên Khôi vừa bước vào luyện thần cửu trọng chưa lâu, ta bây giờ đánh với hắn khó có thể giành chiến thắng, ngược lại còn giúp hắn ma luyện tu vi cảnh giới...
Đông Phương Uy lạnh nhạt nói.
- Gia chủ anh minh chu đáo, nếu chỉ vì mấy dư nghiệt Tinh Vũ Môn có tiềm lực mà liều mạng đúng là không xứng đáng, trên thế gian này thiên tài có tiềm lực còn rất nhiều, nhưng có thể vượt qua thoát phàm tam giai, Hoàng Long Thành mấy trăm năm cũng không được mấy người.
Vị luyện thần tiên tu bên cạnh gật đầu nói.
Còn bên kia, Trương Thiên Khôi sau khi đánh lùi Đông Phương gia chủ quay về Quỳnh ngọc phi các, chúng đệ tử Trương Thị gia tộc hưng phấn đại hỉ.
- Biểu thúc thực lực quả thật phi phàm, đến Đông Phương gia chủ cũng bị người đánh chạy.
Lâm Huy vẻ mặt lấy lòng nói.
Nhưng Trương Thiên Khôi sau khi bước vào phi các thân hình đột nhiên lảo đảo, khóe miệng rỉ máu:
- Không hổ là Đông Phương gia chủ, luyện thần đỉnh phong cường giả, giữa ta và hắn vẫn còn khoảng cách nhất định.
Từ Huyền nhíu mày, cùng là luyện thần cửu trọng, chênh lệch lớn thế sao? Đông Phương gia chủ liên tục đại chiến thực lực
hao tổn hơn nữa còn có thể bị thương.
Trương Vũ Hàm ngữ khí ngưng trọng, thì thầm giải thích nói:
- Đông Phương gia chủ thân là võ tu thế gia, truyền thừa một loại thần bí huyết mạch hiếm thấy nào đó.
- Đông Phương gia tộc thân là võ tu thế gia, truyền thừa một loại thần bí huyết mạch mỏng manh nào đó... Đệ tử đích hệ tộc này, tu vi vượt trội võ tu đồng giai. Đây cũng là nguyên nhân tại sao Đông Phương gia có thể sừng sững ngàn năm ở Hoàng Long Thành.
- Huyết mạch... ngươi là chỉ truyền thừa huyết mạch?
Kí ức liên quan trong kiếp trước, lập tức phù hiện trong não hải Từ Huyền.
Truyền thừa huyết mạch là một số gia tộc đời đời kéo dài sức mạnh huyết mạch, thường sở hữu uy năng không thể tưởng tượng, hơn nữa sức mạnh loại huyết mạch này, không liên quan đến linh căn thiên phú. Căn cứ tin tức kiếp trước, hậu thế sở hữu truyền thừa huyết mạch, viễn cổ tổ tông, chắc chắn không phải sự tồn tại cường đại trong thiên địa như cổ thần mà, trong đó cũng có thể tu thời kì hoang cổ.
- Ngươi cũng biết truyền thừa huyết mạch.
Trương Vũ Hàm có chút bất ngờ, gật đầu nói:
- Loại huyết mạch mà Đông Phương gia truyền thừa, cực kì mỏng manh, đến hôm nay, loại huyết mạch truyền thừa đó chỉ còn lại rất ít, đến Đông Phương gia chủ cũng không có được huyết mạch truyền thừa chân chính.
Từ Huyền lập tức động dung, Đông Phương gia chủ vậy mà vẫn chưa có được huyết mạch truyền thừa chân chính.
- Sở hữu huyết mạch truyền thừa chân chính là Đông Phương lão tổ, một thân tu vi đạt đến ngưng đan hậu kì, phóng nhãn Hoàng Long Thành, gần như không ai có thể địch nổi. Ngoài ra, Đông Phương gia còn có một người nữa sở hữu truyền thừa huyết mạch, đó là Đông Phương Bá!
Trương Vũ Hàm nói đến đây, trong đôi mắt đẹp lộ ra một tia lo lắng.
Đông Phương Bá!
Từ Huyền thoáng rùng mình, Đông Phương Bá này kiêu căng hoành hành, tham lam âm độc, không ngờ lại có truyền thừa huyết mạch, nghe nói hắn là Hoàng Long Thành võ tu kì tài hiếm có, không ngờ còn đáng sợ hơn tưởng tượng.
Chẳng trách Trương Vũ Hàm lúc này tâm sinh lo lắng, nhiều năm sau, khi Trương Thị gia tộc lão nhất bối cường giả ngưng đan mất đi, đợi đến lúc bọn Trương Phong chưởng quản gia tộc, còn có thể chống lại Đông Phương gia chủ nữa hay không?
Mau mắn duy nhất là, Đông Phương gia tộc và viễn cổ tổ tông cách nhau quá xa, đến hôm nay, loại truyền thừa huyết mạch đó, đã khá mong manh.
Từ Huyền trong lòng không khỏi cảm khái, một số người vừa sinh ra đã có ưu thế đắc thiên độc hậu, người khác nỗ lực cả đời, cũng không đổi được.
- Ha ha, huyết mạch truyền thừa? Nhưng là hưởng ân đức viễn cổ tổ tông che chở, sức mạnh huyết mạch tiên thiên truyền thừa mà đến, có gì đáng kiêu ngạo?
Giọng nói của tàn hồn kiếp trước đột nhiên vang lên, từ chối cho ý kiến.
Từ Huyền không cho là vậy, huyết mạch truyền thừa này ưu thế quá lớn, nếu cứ tiếp tục như vậy, nhiều năm sau, thực lực đáng sợ của Đông Phương Bá sẽ vô cùng cường hoành, muốn giết hắn liệu có dễ hay không?
- Ngươi cũng không có chí khí, huyết mạch truyền thừa chỉ là hưởng ké phúc từ viễn cổ tổ tông, một ngày nào đó, ngươi đem thể tu chi đạo tu luyện đến cực chí, mỗi một giọt huyết dịch trên người, đều có sức mạnh áp bách thiên địa, kinh diệt tiên ma, khi đó chính là khai sáng truyền thừa huyết mạch tổ tông, để hậu nhân ngươi kéo dài huyết mạch cường đại.
Trong giọng nói của tàn hồn kiếp trước mang theo đầu độc cường đại.
Từ Huyền cũng nghe đến tim đập thình thịch, thầm gật đầu, so với tổ tông khai sáng huyết mạch truyền thừa, hậu thế hưởng thụ ân huệ tổ tông, căn bản không thể đánh đồng.
- Từ tiên sĩ, việc gia nhập bổn tộc khách liêu, không biết ý ngươi thế nào.
Trương Vũ Hàm mỉm cười nói.
- Trương tiểu thư không cần hỏi lại, Từ mộ lúc này cho dù lòng không muốn, cũng sẽ đáp ứng chuyện này. Huống hồ trước mắt đây cũng là lựa chọn tốt nhất của ta.
Từ Huyền dí dỏm đón nhận đôi mắt đẹp, Trương Vũ Hàm lập tức phát giác, có tật giật mình né tránh ánh mắt hắn, khuôn mặt ngọc bỗng nhiên ửng đỏ.
Đối với chuyện gia nhập Trương Thị khách liêu, trong lòng Từ Huyền đã có quyết định, sau đó vì bảo vệ mình, Trương Thiên Khôi lại bị thương, đánh lùi Đông Phương Uy, có thể coi là nợ một nhân tình, càng không thể chối từ. Trương Vũ Hàm băng tuyết minh tuệ, đương nhiên có thể nắm bắt yếu hại trong đó, liệu được Từ Huyền sẽ không cự tuyệt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.