Chương 693: Thiên Đô Thánh Cảnh (2)
Khoái Xan Điếm
23/09/2013
Thiên Đô Thánh Cảnh!
Trương Phong và Tiêu Bình, tâm thần run lên.
Từ Huyền và Sở Đông, cũng theo đó động dung, hai người liếc nhau, thập phần kinh ngạc.
- Cái này có quan hệ gì đến viếc quý tông tìm chúng ta?
Từ Huyền thản nhiên nói.
- Thiên Đô Thánh Cảnh, có được Động thiên phúc địa tốt nhất Tam Dương Cảnh, có các loại truyền thừa cổ xưa tuyệt tích, linh khí tài nguyên, hơn xa ngoại giới và các Bí Cảnh không gian khác, thậm chí còn hơn xa Thần Hoang đại địa trong truyền thuyết. Chỗ đó mới là tu luyện thánh địa chính thức của Tiểu Ngư Giới. Mỗi qua mấy trăm năm, Thánh Cảnh đều sẽ mở ra, tuyển chọn một ít thiên tài ở bên ngoài.
Nói đến đây, mỹ phụ áo xanh có chút dừng lại, tựa hồ muốn cho Từ Huyền và Sở Đông thời gian tiêu hóa.
- Minh bạch.
Từ Huyền lạnh nhạt nói, trong nội tâm không khỏi cảm khái, lão giả họ Lục kia phỏng đoạn thật chuẩn, Thánh Cảnh quả nhiên sẽ mở ra trong những năm gần đây.
Mà không nghĩ tới, chuyện này lại có quan hệ đến mình.
- Thánh Cảnh tuyển nhận thiên tài, không chỉ giới hạn ở Tam Dương Thập Tông, chỉ cần có đủ thiên tài cường đại, những nhất lưu đại phái như chúng ta cũng có thể đề cử người đi vào. Bởi vậy, mỗi đến đúng lúc này, một ít đại phái của trung bộ địa vực đều sẽ phái người đi các nơi tìm kiếm tân tú trẻ tuổi có thiên phú tốt.
Mỹ phụ áo xanh tiếp tục nói.
- Thì ra là thế, mấy vị là muốn cho chúng ta gia nhập quý tông, đồng tiến nhập Thiên Đô Thánh Cảnh sao?
Từ Huyền rất phối hợp nói.
- Chính có ý đó.
Trung niên áo tím xen vào nói.
- Thế nhưng làm như vậy, đối với quý tông có chỗ tốt gì?
Từ Huyền hơi nghi vấn hỏi.
Kỳ thật trong lòng của hắn còn có một nghi vấn càng lớn lơn, Tam Dương Thập Tông, nếu có đệ tử thiên tài sao lại không lưu cho mình mà đề cử đến Thánh Cảnh chứ.
- Ha ha ha ... hỏi rất hay! Nếu như không có lợi Tam Dương Thập Tông cũng sẽ không nóng lòng như vậy.
Trong mắt trung niên áo tím hiện lên một đạo tinh quang:
- Nhưng nếu ngươi biết, Bất Hủ Kim Đan như phượng mao lân giác trong phạm vi Tam Dương Cảnh cơ hồ đều là xuất từ Thánh Cảnh thì sẽ không nghĩ vậy nữa.
Điều này sao có thể!
Mấy người Từ Huyền, Trương Phong tâm thần chấn động, không thể tin nổi.
Bọn hắn có thể đoán được, Tam Dương Cảnh lớn như vậy, trong đó nhất định sẽ có Bất Hủ Kim Đan tồn tại, nhưng khó có thể tưởng tượng, nhưng Bất Hủ Kim Đan này toàn bộ đều xuất từ Thiên Đô Thánh Cảnh.
- Đây là bởi vì, Bất Hủ Kim Đan, cơ hồ là cực hạn mà Tiểu Ngư Giới có thể tu luyện được. Càng tới gần điểm này, độ khó sẽ gia tăng thêm mấy phận, dưới tình huống bình thường, các địa vực bình thường trong Tam Dương Cảnh khó có khả năng sinh ra đời Bất Hủ Kim Đan. Nhưng chỉ có Đông thiên phúc địa của Thánh Cảnh, là thánh địa tu luyện trong giới này, lại có được truyền thừa khổng lồ cổ xưa nhất, đột phá Bất Hủ Kim Đan so với địa vực bình thường sẽ dễ hơn nhiều. Càng quan trọng hơn là, sau khi đột phá Bất Hủ Kim Đa còn có thể tự do lựa chọn rời khỏi Thánh Cảnh, trở lại tông phái trước kia.
Mỹ phụ áo xanh giải thích nói.
Nghe đến đó, Sở Đông không khỏi lâm vào trầm tư, dụng ý Thiên Đô Thánh Cảnh làm như vậy là gì?
Bất quá có một điểm có thể khẳng định, dưới tiền đề toàn bộ Bất Hủ Kim Đan của Tam Dương Cảnh cơ hồ sở đều sinh ra đời ở Thiên Đô Thánh Cảnh, vậy thì Thánh Cảnh ở Tam Dương Cảnh sẽ có được lực hiệu triệu tuyệt đối..
Cũng khó trách mỗi khi Thánh Cảnh mở ra, Tam Dương Thập Tông danh chấn cả giới cũng phải cúi đầu xưng thần. Bởi vì mặc dù là Bất Hủ Kim Đan của Tam Dương Thập Tông, cũng là do Thánh Cảnh bồi dưỡng.
- Cái này là Vạn Quy Tông, chọn trúng các ngươi. Chuyện này, song phương cần đạt thành hiệp nghị, nếu như các ngươi tương lai có cơ hội tấn chức Bất Hủ Kim Đan, cần phải rời khỏi Thánh Cảnh, quay về bổn tông, ít nhất phải trở thành vinh dự trưởng lão. . .
Trung niên áo tím hơi thâm ý nói.
Từ Huyền và Sở Đông liếc nhau, nhưng cũng không tỏ thái độ.
- Nếu như không có ý kiến, ba ngày sau, bản trưởng lão liền mang bọn ngươi đi trung bộ thánh địa.
Trung niên áo tím lời nói xoay chuyển.
- Hừ, quý tông cứ như vậy xác định, chúng ta nhất định sẽ theo các ngươi đi sao?
Từ Huyền cười lạnh một tiếng.
Trung niên áo tím và mỹ phụ áo xanh lập tức cứng lại.
Dưới tình huống bình thường, lấy địa vị đại phái nhất lưu ở trung bộ địa vực của bọn hắn, cùng với hấp dẫn từ Thánh Cảnh, Bất Hủ Kim Đan, những tên "hai lúa" ở biên hoang chi địa này còn không ước gì được ngay sao? Cho dù có chút không tình nguyện, nhưng cũng không dám làm trái ý nguyện của bọn hắn.
Nhưng, bọn hắn vẫn đánh giá thấp tầm mắt của Từ Huyền và Sở Đông.
- Ba ngày về sau sẽ cho các ngươi câu trả lời.
Từ Huyền vẻ mặt cường ngạnh, đứng dậy tiễn khách.
Sáu người trung niên áo tím và mỹ phụ áo xanh sắc mặt lập tức có chút khó chịu nổi, nhưng vẫn yên lặng rời đi.
Trước khi đi, trung niên áo tím sắc mặt tối tăm phiền muộn, trong mắt lóe lên lệ quang.
Ban đêm.
Từ Huyền và Sở Đông, đứng trên cổng thành, nhìn lên tinh không.
- Ngươi phải chăng nghĩ kỹ?
Sở Đông sắc mặt bình tĩnh nói.
- Có lẽ, đây là một lần cơ hội. Tràng tai nạn tương lai 50~60 năm sau kia, là do ta gây ra. Nếu như ta đi Thiên Đô Thánh Cảnh, có thế lực cường đại như thế che chở, tình huống sẽ hoàn toàn khác, ít nhất sẽ không gây tai họa cho Tinh Phong quốc. Còn nữa, tiến vào tu luyện thánh địa trong giới này, đối với ta cũng ít nhiều có chút ích lợi.
Từ Huyền vẻ mặt suy nghĩ sâu xa nói.
Cảnh giới của Viễn Cổ Thể Tu không phụ thuộc vào ngoại giới, tu luyện cũng không thông qua hấp thu linh khí ngoại giới. Nhưng khí lực thân thể hắn có thể thông qua vạn vật ngoại giới để cường tráng bản thân. Từ Huyền thông qua chân hỏa và Thiên địa linh tài tu luyện khí lực, chính là có đạo lý này
Bởi vậy, tu luyện thánh địa chính thức, cho dù là đối với Viễn Cổ Thể Tu mà nói cũng cực kỳ có lợi.
Huống chi, Từ Huyền còn muốn mượn đó để đối kháng một trường kiếp nạn nữa.
- Quả thật rất mê người.
Vui vẻ trên mặt Sở Đông đột nhiên thu lại:
- Nhưng ta cơ hồ có thể kết luận, người của Vạn Quy Tông này, ý đồ đến bất thiện, tuyệt không có bất kỳ thành ý nào cả!
- Chỉ giáo cho?
Từ Huyền ánh mắt lóe lên.
Hắn tin tưởng dùng tu vi tạo nghệ đệ nhất tiên diễn sư Tinh Phong quốc, khẳng định phỏng đoán tuyệt không phải giả dối hư ảo.
Sở Đông sắc mặt tỉnh táo:
- Một khi hai người chúng ta tiến vào Thiên Đô thánh cảnh, có khả nãng tưõng lai một ngày sẽ tấn chức Bất Hủ Kim Đan. Mà mấy người kia, khí thế hung hung, thái độ ác liệt, hoàn toàn không phù hợp lẽ thường. Mặc dù là tam dưõng mười tông kia thiên thùy bất hủ, cũng không dám khinh thường đối đãi với tồn tại tương lai có khả năng trở thành Bất Hủ Kim Đan như vậy. Trừ phi, bọn hắn bản thân không hề có thành ý, ý đồ bóp chết chúng ta từ trong trứng nước.
Nghe vậy, Từ Huyền tâm thần rùng mình.
Trương Phong và Tiêu Bình, tâm thần run lên.
Từ Huyền và Sở Đông, cũng theo đó động dung, hai người liếc nhau, thập phần kinh ngạc.
- Cái này có quan hệ gì đến viếc quý tông tìm chúng ta?
Từ Huyền thản nhiên nói.
- Thiên Đô Thánh Cảnh, có được Động thiên phúc địa tốt nhất Tam Dương Cảnh, có các loại truyền thừa cổ xưa tuyệt tích, linh khí tài nguyên, hơn xa ngoại giới và các Bí Cảnh không gian khác, thậm chí còn hơn xa Thần Hoang đại địa trong truyền thuyết. Chỗ đó mới là tu luyện thánh địa chính thức của Tiểu Ngư Giới. Mỗi qua mấy trăm năm, Thánh Cảnh đều sẽ mở ra, tuyển chọn một ít thiên tài ở bên ngoài.
Nói đến đây, mỹ phụ áo xanh có chút dừng lại, tựa hồ muốn cho Từ Huyền và Sở Đông thời gian tiêu hóa.
- Minh bạch.
Từ Huyền lạnh nhạt nói, trong nội tâm không khỏi cảm khái, lão giả họ Lục kia phỏng đoạn thật chuẩn, Thánh Cảnh quả nhiên sẽ mở ra trong những năm gần đây.
Mà không nghĩ tới, chuyện này lại có quan hệ đến mình.
- Thánh Cảnh tuyển nhận thiên tài, không chỉ giới hạn ở Tam Dương Thập Tông, chỉ cần có đủ thiên tài cường đại, những nhất lưu đại phái như chúng ta cũng có thể đề cử người đi vào. Bởi vậy, mỗi đến đúng lúc này, một ít đại phái của trung bộ địa vực đều sẽ phái người đi các nơi tìm kiếm tân tú trẻ tuổi có thiên phú tốt.
Mỹ phụ áo xanh tiếp tục nói.
- Thì ra là thế, mấy vị là muốn cho chúng ta gia nhập quý tông, đồng tiến nhập Thiên Đô Thánh Cảnh sao?
Từ Huyền rất phối hợp nói.
- Chính có ý đó.
Trung niên áo tím xen vào nói.
- Thế nhưng làm như vậy, đối với quý tông có chỗ tốt gì?
Từ Huyền hơi nghi vấn hỏi.
Kỳ thật trong lòng của hắn còn có một nghi vấn càng lớn lơn, Tam Dương Thập Tông, nếu có đệ tử thiên tài sao lại không lưu cho mình mà đề cử đến Thánh Cảnh chứ.
- Ha ha ha ... hỏi rất hay! Nếu như không có lợi Tam Dương Thập Tông cũng sẽ không nóng lòng như vậy.
Trong mắt trung niên áo tím hiện lên một đạo tinh quang:
- Nhưng nếu ngươi biết, Bất Hủ Kim Đan như phượng mao lân giác trong phạm vi Tam Dương Cảnh cơ hồ đều là xuất từ Thánh Cảnh thì sẽ không nghĩ vậy nữa.
Điều này sao có thể!
Mấy người Từ Huyền, Trương Phong tâm thần chấn động, không thể tin nổi.
Bọn hắn có thể đoán được, Tam Dương Cảnh lớn như vậy, trong đó nhất định sẽ có Bất Hủ Kim Đan tồn tại, nhưng khó có thể tưởng tượng, nhưng Bất Hủ Kim Đan này toàn bộ đều xuất từ Thiên Đô Thánh Cảnh.
- Đây là bởi vì, Bất Hủ Kim Đan, cơ hồ là cực hạn mà Tiểu Ngư Giới có thể tu luyện được. Càng tới gần điểm này, độ khó sẽ gia tăng thêm mấy phận, dưới tình huống bình thường, các địa vực bình thường trong Tam Dương Cảnh khó có khả năng sinh ra đời Bất Hủ Kim Đan. Nhưng chỉ có Đông thiên phúc địa của Thánh Cảnh, là thánh địa tu luyện trong giới này, lại có được truyền thừa khổng lồ cổ xưa nhất, đột phá Bất Hủ Kim Đan so với địa vực bình thường sẽ dễ hơn nhiều. Càng quan trọng hơn là, sau khi đột phá Bất Hủ Kim Đa còn có thể tự do lựa chọn rời khỏi Thánh Cảnh, trở lại tông phái trước kia.
Mỹ phụ áo xanh giải thích nói.
Nghe đến đó, Sở Đông không khỏi lâm vào trầm tư, dụng ý Thiên Đô Thánh Cảnh làm như vậy là gì?
Bất quá có một điểm có thể khẳng định, dưới tiền đề toàn bộ Bất Hủ Kim Đan của Tam Dương Cảnh cơ hồ sở đều sinh ra đời ở Thiên Đô Thánh Cảnh, vậy thì Thánh Cảnh ở Tam Dương Cảnh sẽ có được lực hiệu triệu tuyệt đối..
Cũng khó trách mỗi khi Thánh Cảnh mở ra, Tam Dương Thập Tông danh chấn cả giới cũng phải cúi đầu xưng thần. Bởi vì mặc dù là Bất Hủ Kim Đan của Tam Dương Thập Tông, cũng là do Thánh Cảnh bồi dưỡng.
- Cái này là Vạn Quy Tông, chọn trúng các ngươi. Chuyện này, song phương cần đạt thành hiệp nghị, nếu như các ngươi tương lai có cơ hội tấn chức Bất Hủ Kim Đan, cần phải rời khỏi Thánh Cảnh, quay về bổn tông, ít nhất phải trở thành vinh dự trưởng lão. . .
Trung niên áo tím hơi thâm ý nói.
Từ Huyền và Sở Đông liếc nhau, nhưng cũng không tỏ thái độ.
- Nếu như không có ý kiến, ba ngày sau, bản trưởng lão liền mang bọn ngươi đi trung bộ thánh địa.
Trung niên áo tím lời nói xoay chuyển.
- Hừ, quý tông cứ như vậy xác định, chúng ta nhất định sẽ theo các ngươi đi sao?
Từ Huyền cười lạnh một tiếng.
Trung niên áo tím và mỹ phụ áo xanh lập tức cứng lại.
Dưới tình huống bình thường, lấy địa vị đại phái nhất lưu ở trung bộ địa vực của bọn hắn, cùng với hấp dẫn từ Thánh Cảnh, Bất Hủ Kim Đan, những tên "hai lúa" ở biên hoang chi địa này còn không ước gì được ngay sao? Cho dù có chút không tình nguyện, nhưng cũng không dám làm trái ý nguyện của bọn hắn.
Nhưng, bọn hắn vẫn đánh giá thấp tầm mắt của Từ Huyền và Sở Đông.
- Ba ngày về sau sẽ cho các ngươi câu trả lời.
Từ Huyền vẻ mặt cường ngạnh, đứng dậy tiễn khách.
Sáu người trung niên áo tím và mỹ phụ áo xanh sắc mặt lập tức có chút khó chịu nổi, nhưng vẫn yên lặng rời đi.
Trước khi đi, trung niên áo tím sắc mặt tối tăm phiền muộn, trong mắt lóe lên lệ quang.
Ban đêm.
Từ Huyền và Sở Đông, đứng trên cổng thành, nhìn lên tinh không.
- Ngươi phải chăng nghĩ kỹ?
Sở Đông sắc mặt bình tĩnh nói.
- Có lẽ, đây là một lần cơ hội. Tràng tai nạn tương lai 50~60 năm sau kia, là do ta gây ra. Nếu như ta đi Thiên Đô Thánh Cảnh, có thế lực cường đại như thế che chở, tình huống sẽ hoàn toàn khác, ít nhất sẽ không gây tai họa cho Tinh Phong quốc. Còn nữa, tiến vào tu luyện thánh địa trong giới này, đối với ta cũng ít nhiều có chút ích lợi.
Từ Huyền vẻ mặt suy nghĩ sâu xa nói.
Cảnh giới của Viễn Cổ Thể Tu không phụ thuộc vào ngoại giới, tu luyện cũng không thông qua hấp thu linh khí ngoại giới. Nhưng khí lực thân thể hắn có thể thông qua vạn vật ngoại giới để cường tráng bản thân. Từ Huyền thông qua chân hỏa và Thiên địa linh tài tu luyện khí lực, chính là có đạo lý này
Bởi vậy, tu luyện thánh địa chính thức, cho dù là đối với Viễn Cổ Thể Tu mà nói cũng cực kỳ có lợi.
Huống chi, Từ Huyền còn muốn mượn đó để đối kháng một trường kiếp nạn nữa.
- Quả thật rất mê người.
Vui vẻ trên mặt Sở Đông đột nhiên thu lại:
- Nhưng ta cơ hồ có thể kết luận, người của Vạn Quy Tông này, ý đồ đến bất thiện, tuyệt không có bất kỳ thành ý nào cả!
- Chỉ giáo cho?
Từ Huyền ánh mắt lóe lên.
Hắn tin tưởng dùng tu vi tạo nghệ đệ nhất tiên diễn sư Tinh Phong quốc, khẳng định phỏng đoán tuyệt không phải giả dối hư ảo.
Sở Đông sắc mặt tỉnh táo:
- Một khi hai người chúng ta tiến vào Thiên Đô thánh cảnh, có khả nãng tưõng lai một ngày sẽ tấn chức Bất Hủ Kim Đan. Mà mấy người kia, khí thế hung hung, thái độ ác liệt, hoàn toàn không phù hợp lẽ thường. Mặc dù là tam dưõng mười tông kia thiên thùy bất hủ, cũng không dám khinh thường đối đãi với tồn tại tương lai có khả năng trở thành Bất Hủ Kim Đan như vậy. Trừ phi, bọn hắn bản thân không hề có thành ý, ý đồ bóp chết chúng ta từ trong trứng nước.
Nghe vậy, Từ Huyền tâm thần rùng mình.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.