Chương 546: Tìm hiểu kỳ thư.
Khoái Xan Điếm
23/09/2013
- Trong mưu đồ của ta, thì Côn Vân Quốc tương lai, tuyệt sẽ không thần phục bất kỳ một quốc gia nào chung quanh cả.
Sở Đông dáng tươi cười bình thản, ánh mắt sâu xa, phảng phất xuyên thấu khe hở thời không.
Chỉ là, sách lược tiếp theo ngay cả Sở Đông cũng cảm thấy khó giải quyết.
Nếu như triệt để trở mặt với Tử Tiêu Quốc, như vậy cục diện chờ đợi Trương Thiên Minh chính là vạn phần không xong.
Sau khi tính toán một hồi, giữa mi tâm Sở Đông lộ ra một tia đau nhức, thở dài nói:
- Nếu như thôi diễn của ta có thể mạnh hơn một chút, hoặc là lực lượng bên ta có thể tăng lên một cấp độ, như vậy cho dù giữa Đông Phương gia và Tử Tiêu Quốc mọi việc đều thuận lợi, cũng không phải không có khả năng.
Nghe vậy, Từ Huyền đột nhiên nghĩ đến một sự kiện, đơn thủ vừa lộn, trong tay xuất hiện một bản sách cổ, đưa cho Sở Đông.
- Cái này là... Độn Khứ Đích Nhất!
Sở Đông mở cuốn sách này ra, trong mắt lóe lên thần quang, tiếp theo đọc qua bản sách cổ này, ánh mắt sáng rọi càng ngày càng thịnh, dần dần toát ra vài phần si mê.
Hiển nhiên, Sở Đông có thể xem hiểu văn tự và nội dung trên bản sách cổ này.
Nhưng sau khi Sở Đông mở ra cuốn sách này thì tâm thần từng chút một bị hấp dẫn, cuối cùng hoàn toàn đầu nhập vào, hoàn toàn quên chuyện ở ngoại giới.
Mấy người còn lại, hai mặt nhìn nhau.
Vì không quấy rầy hắn, mấy người Nhiếp Hàn, Nhạc Phong, Đổng Băng Vân lần lượt rời đi.
Từ Huyền đứng bên cạnh Sở Đông, nhắm mắt lại, dứt khoát dung nhập kỳ ức tinh hải, hấp thu tiêu hóa một chút cảm ngộ trong đó.
- Hiện giờ trên người có không ít linh hồn tài liệu, kể cả những trân châu kia nữa, ngươi có thể mở ra một ít bí thuật tu luyện tương đối cao. Mặc dù có vài bí thuật dùng cảnh giới linh hồn của ngươi hiện giờ, khó có thể tu luyện, nhưng dung hợ với ta lại có thể vượt qua cấp độ ngoài nguyên thần đại đạo rồi.
Tàn hồn kiếp trước cười híp mắt nói.
Từ Huyền trầm ngâm nói
- Tinh Không Bí Linh Thuật lần trước không tệ, còn bí thuật không tệ nào khác có thể trợ giúp ta khắc chế lực lượng huyết mạch của Đông Phương gia không?
Tinh Không Bí Linh Thuật, là bí thuật cường đại ban đầu ở Yêu Ngư thành cổ, trợ giúp Từ Huyền đánh lui Khô Lâu Vương.
- Hắc hắc, ánh mắt của ngươi ngược lại không tệ, Tinh Không Bí Linh Thuật là thần thông cường đại do kiếp trước sáng chế, về phần thần thông khắc chế lực lượng huyết mạch của Đông Phương gia, có rảnh ta sẽ giúp ngươi tra tìm một cái.
Tàn hồn kiếp trước hơi có vẻ hưng phấn, tiêu hao một ít linh hồn tài liệu, hỗ trợ Từ Huyền mở ra trí nhớ tương quan.
Trí nhớ như thủy triều dung nhập vào trong óc Từ Huyền, lúc tiêu hóa hấp thu những bí thuật áo nghĩa tương đối cao này, ngộ tính và ý cảnh của Từ Huyền đều đang bay nhanh lên.
Vì vậy mấy ngày kế tiếp, Từ Huyền và Sở Đông đều bất động trong đại điện.
Trong đó Sở Đông, khi đắm chìm vào trong tìm hiểu Độn Khứ Đích Nhất thì đã lâm vào trạng thái đốn ngộ.
Trong ánh mắt của hắn, khi thì xẹt qua từng đạo quang mang hiểu ra, sắc thái động lòng người, quanh thân nương theo một cổ chấn động không thể nắm lấy.
- Đốn ngộ!
Khi bọn người Nhiếp Hàn tới, trên mặt lộ vẻ hâm mộ.
Theo thời gian trôi qua, ý cảnh quanh thân Sở Đông chấn động, vẫn còn tiếp tục biến hóa, đã có thể mang đến cho Nhạc Phong và Đổng Băng Vân áp bách không nhỏ.
Mấy người Nhiếp Hàn cũng không tiện quấy rầy, thay phiên tới chiếu khán .
Một ngày này, lúc Nhiếp Hàn rời đi thì kinh dị một tiếng, ánh mắt dừng lại trên người Từ Huyền.
Hắn phát hiện quanh thân Từ Huyền tựa hồ cũng sinh ra một cổ ý cảnh huyền ảo khó lường, khí tức so với mấy ngày trước rất khác, khiến người cảm giác càng thâm thúy mênh mông.
- Cảnh giới của Từ sư đệ tăng lên sao?
Nhiếp Hàn chấn động, cho dù hắn không cách nào xác định Từ Huyền có đốn ngộ hay không, nhưng ý cảnh biến hóa và tăng lên trên người đối phương lại thập phần rõ ràng.
Loại tình hình này, mang đến cho hắn cảm giác áp bách rất lớn.
- Không được ta cũng nên rút thời gian để bế quan tu luyện rồi.
Nhiếp Hàn sau khi rời khỏi, ngay tại chỗ lấy ra "Thiên Hạt Ma Kiếm. " Tâm thần rót vào trong đó, bắt đầu tu luyện.
Thẳng đến ngày thứ sáu, Sở Đông rốt cục khép sách cổ trong tay lại, trong đôi mắt thâm thúy cơ trí hiện lên một tia lưu ly, một khắc này phảng phất đại trí tuệ gia thân, khiến người tôn kính không hiểu.
Tựa hồ như có cảm ứng, Từ Huyền mở to mắt, mỉm cười nhìn về phía Sở Đông:
- Cảm giác như thế nào?
- Cái này thật là thế gian kỳ thư, Từ huynh lấy quyển sách này ở đâu ra vậy?
Thần sắc Sở Đông hơi có vẻ kích động. Chỉ trong sáu ngày ngắn ngủi mà tu vi của hắn từ Ngưng Đan trung kỳ, nhảy lên tới trung kỳ đỉnh phong, cảnh giới càng tăng nhiều, vượt qua đến Ngưng Đan đỉnh phong
Rất nhanh, hắn xoay chuyển ánh mắt, dừng lại trên người Từ Huyền, phát hiện khí tức ý cảnh trên người đối phương hơn xa trước đây, dùng cảnh giới bình thường cũng khó mà phân biệt.
Bởi vì sự tồn tại của trí nhớ kiếp trước, cảnh giới Từ Huyền một mực cao hơn tu vị không ít, về mặt ý cảnh áo nghĩa càng thêm không thể tưởng tượng, nếu không hắn cũng không có khả năng nhiều lần vượt cấp chém giết cường giả được.
- Quyển sách này, đến từ Thiên Cơ cổ thành, là mấu chốt để mở ra cổ thành.
Từ Huyền nhìn về phía Sở Đông, trong mắt cũng lộ ra vài phần chờ mong.
Kế tiếp, nói cho Sở Đông rất nhiều bí mật chi tiết liên quan đến Thiên Cơ cổ thành.
Sau khi nghe xong, trong mắt Sở Đông lóe ra hưng phấn:
- Thật tốt quá, từ rất nhiêu manh mối mà xem thì Độn Khứ Đích Nhất hơn phân nửa là chìa khóa mở ra Thiên Cơ cổ thành, mấu chốt để có được bảo vật trong đó. Hơn nữa trong kỳ thư này bao hàm rất nhiều học thức về cơ quan cấm chế cũng dung nhập vào trong đại đạo chí lý.
Bản Thượng Cổ kỳ thư này khiến thực lực Sở Đông tăng nhiều, đối với khống chế toàn bộ đại cục hiện giờ cũng được tăng cường rất lớn.
- Sở huynh đại khái cần bao lâu mới tham ngộ được cuốn sách này, mở ra được Thiên Cơ cổ thành?
Từ Huyền có chút tim đập nhanh.
Bên trong Thiên Cơ cổ thành không đơn giản chỉ có Di Lạc Côi Bảo, còn có Thiên Cơ Lệnh xếp hàng đầu trong ba mươi sáu kiện kỳ bảo. Trong kho binh khí dưới mặt đất kia, lại có cả trăm vạn khôi lỗi đại quân.
Một khi có thể nắm giữ Ngân Từ Huyền Châu và Thiên Cơ Lệnh trong Thiên Cơ cổ thành thì đừng nói tiêu diệt Đông Phương gia, coi như quét ngang Côn Vân Quốc, quét ngang các nước quanh thân cũng không phải việc khó.
- Bản kỳ thư này Huyền Cơ vô hạn, tiên diễn sư bình thường cả đời cũng khó tìm hiểu, ta cũng không cách nào đánh giá. Nhưng nếu chỉ mở ra Thiên Cơ thành cổ, cần vận dụng một ít học thức huyền lí và cơ quan cấm chế, ít thì hai ba năm, nhiều thì năm sáu năm là có thể thực hiện được.
Sở Đông trên mặt vui vẻ nói.
Từ Huyền cảm thấy đại hỉ, cái này cũng đồng nghĩa với việc ngày sau có thể tử mở ra Thiên Cơ cổ thành rồi.
Có quan hệ đến bí mật mở ra Thiên Cơ cổ thành, Từ Huyền và Sở Đông tạm thời giữ bí mật, không ai đề cập đến cả, dù sao việc này quan hệ trọng đại, hơi chút phát ra tiếng gió đều mang đến vô cùng phiền toái và nguy cơ cho sau này.
Sở Đông dáng tươi cười bình thản, ánh mắt sâu xa, phảng phất xuyên thấu khe hở thời không.
Chỉ là, sách lược tiếp theo ngay cả Sở Đông cũng cảm thấy khó giải quyết.
Nếu như triệt để trở mặt với Tử Tiêu Quốc, như vậy cục diện chờ đợi Trương Thiên Minh chính là vạn phần không xong.
Sau khi tính toán một hồi, giữa mi tâm Sở Đông lộ ra một tia đau nhức, thở dài nói:
- Nếu như thôi diễn của ta có thể mạnh hơn một chút, hoặc là lực lượng bên ta có thể tăng lên một cấp độ, như vậy cho dù giữa Đông Phương gia và Tử Tiêu Quốc mọi việc đều thuận lợi, cũng không phải không có khả năng.
Nghe vậy, Từ Huyền đột nhiên nghĩ đến một sự kiện, đơn thủ vừa lộn, trong tay xuất hiện một bản sách cổ, đưa cho Sở Đông.
- Cái này là... Độn Khứ Đích Nhất!
Sở Đông mở cuốn sách này ra, trong mắt lóe lên thần quang, tiếp theo đọc qua bản sách cổ này, ánh mắt sáng rọi càng ngày càng thịnh, dần dần toát ra vài phần si mê.
Hiển nhiên, Sở Đông có thể xem hiểu văn tự và nội dung trên bản sách cổ này.
Nhưng sau khi Sở Đông mở ra cuốn sách này thì tâm thần từng chút một bị hấp dẫn, cuối cùng hoàn toàn đầu nhập vào, hoàn toàn quên chuyện ở ngoại giới.
Mấy người còn lại, hai mặt nhìn nhau.
Vì không quấy rầy hắn, mấy người Nhiếp Hàn, Nhạc Phong, Đổng Băng Vân lần lượt rời đi.
Từ Huyền đứng bên cạnh Sở Đông, nhắm mắt lại, dứt khoát dung nhập kỳ ức tinh hải, hấp thu tiêu hóa một chút cảm ngộ trong đó.
- Hiện giờ trên người có không ít linh hồn tài liệu, kể cả những trân châu kia nữa, ngươi có thể mở ra một ít bí thuật tu luyện tương đối cao. Mặc dù có vài bí thuật dùng cảnh giới linh hồn của ngươi hiện giờ, khó có thể tu luyện, nhưng dung hợ với ta lại có thể vượt qua cấp độ ngoài nguyên thần đại đạo rồi.
Tàn hồn kiếp trước cười híp mắt nói.
Từ Huyền trầm ngâm nói
- Tinh Không Bí Linh Thuật lần trước không tệ, còn bí thuật không tệ nào khác có thể trợ giúp ta khắc chế lực lượng huyết mạch của Đông Phương gia không?
Tinh Không Bí Linh Thuật, là bí thuật cường đại ban đầu ở Yêu Ngư thành cổ, trợ giúp Từ Huyền đánh lui Khô Lâu Vương.
- Hắc hắc, ánh mắt của ngươi ngược lại không tệ, Tinh Không Bí Linh Thuật là thần thông cường đại do kiếp trước sáng chế, về phần thần thông khắc chế lực lượng huyết mạch của Đông Phương gia, có rảnh ta sẽ giúp ngươi tra tìm một cái.
Tàn hồn kiếp trước hơi có vẻ hưng phấn, tiêu hao một ít linh hồn tài liệu, hỗ trợ Từ Huyền mở ra trí nhớ tương quan.
Trí nhớ như thủy triều dung nhập vào trong óc Từ Huyền, lúc tiêu hóa hấp thu những bí thuật áo nghĩa tương đối cao này, ngộ tính và ý cảnh của Từ Huyền đều đang bay nhanh lên.
Vì vậy mấy ngày kế tiếp, Từ Huyền và Sở Đông đều bất động trong đại điện.
Trong đó Sở Đông, khi đắm chìm vào trong tìm hiểu Độn Khứ Đích Nhất thì đã lâm vào trạng thái đốn ngộ.
Trong ánh mắt của hắn, khi thì xẹt qua từng đạo quang mang hiểu ra, sắc thái động lòng người, quanh thân nương theo một cổ chấn động không thể nắm lấy.
- Đốn ngộ!
Khi bọn người Nhiếp Hàn tới, trên mặt lộ vẻ hâm mộ.
Theo thời gian trôi qua, ý cảnh quanh thân Sở Đông chấn động, vẫn còn tiếp tục biến hóa, đã có thể mang đến cho Nhạc Phong và Đổng Băng Vân áp bách không nhỏ.
Mấy người Nhiếp Hàn cũng không tiện quấy rầy, thay phiên tới chiếu khán .
Một ngày này, lúc Nhiếp Hàn rời đi thì kinh dị một tiếng, ánh mắt dừng lại trên người Từ Huyền.
Hắn phát hiện quanh thân Từ Huyền tựa hồ cũng sinh ra một cổ ý cảnh huyền ảo khó lường, khí tức so với mấy ngày trước rất khác, khiến người cảm giác càng thâm thúy mênh mông.
- Cảnh giới của Từ sư đệ tăng lên sao?
Nhiếp Hàn chấn động, cho dù hắn không cách nào xác định Từ Huyền có đốn ngộ hay không, nhưng ý cảnh biến hóa và tăng lên trên người đối phương lại thập phần rõ ràng.
Loại tình hình này, mang đến cho hắn cảm giác áp bách rất lớn.
- Không được ta cũng nên rút thời gian để bế quan tu luyện rồi.
Nhiếp Hàn sau khi rời khỏi, ngay tại chỗ lấy ra "Thiên Hạt Ma Kiếm. " Tâm thần rót vào trong đó, bắt đầu tu luyện.
Thẳng đến ngày thứ sáu, Sở Đông rốt cục khép sách cổ trong tay lại, trong đôi mắt thâm thúy cơ trí hiện lên một tia lưu ly, một khắc này phảng phất đại trí tuệ gia thân, khiến người tôn kính không hiểu.
Tựa hồ như có cảm ứng, Từ Huyền mở to mắt, mỉm cười nhìn về phía Sở Đông:
- Cảm giác như thế nào?
- Cái này thật là thế gian kỳ thư, Từ huynh lấy quyển sách này ở đâu ra vậy?
Thần sắc Sở Đông hơi có vẻ kích động. Chỉ trong sáu ngày ngắn ngủi mà tu vi của hắn từ Ngưng Đan trung kỳ, nhảy lên tới trung kỳ đỉnh phong, cảnh giới càng tăng nhiều, vượt qua đến Ngưng Đan đỉnh phong
Rất nhanh, hắn xoay chuyển ánh mắt, dừng lại trên người Từ Huyền, phát hiện khí tức ý cảnh trên người đối phương hơn xa trước đây, dùng cảnh giới bình thường cũng khó mà phân biệt.
Bởi vì sự tồn tại của trí nhớ kiếp trước, cảnh giới Từ Huyền một mực cao hơn tu vị không ít, về mặt ý cảnh áo nghĩa càng thêm không thể tưởng tượng, nếu không hắn cũng không có khả năng nhiều lần vượt cấp chém giết cường giả được.
- Quyển sách này, đến từ Thiên Cơ cổ thành, là mấu chốt để mở ra cổ thành.
Từ Huyền nhìn về phía Sở Đông, trong mắt cũng lộ ra vài phần chờ mong.
Kế tiếp, nói cho Sở Đông rất nhiều bí mật chi tiết liên quan đến Thiên Cơ cổ thành.
Sau khi nghe xong, trong mắt Sở Đông lóe ra hưng phấn:
- Thật tốt quá, từ rất nhiêu manh mối mà xem thì Độn Khứ Đích Nhất hơn phân nửa là chìa khóa mở ra Thiên Cơ cổ thành, mấu chốt để có được bảo vật trong đó. Hơn nữa trong kỳ thư này bao hàm rất nhiều học thức về cơ quan cấm chế cũng dung nhập vào trong đại đạo chí lý.
Bản Thượng Cổ kỳ thư này khiến thực lực Sở Đông tăng nhiều, đối với khống chế toàn bộ đại cục hiện giờ cũng được tăng cường rất lớn.
- Sở huynh đại khái cần bao lâu mới tham ngộ được cuốn sách này, mở ra được Thiên Cơ cổ thành?
Từ Huyền có chút tim đập nhanh.
Bên trong Thiên Cơ cổ thành không đơn giản chỉ có Di Lạc Côi Bảo, còn có Thiên Cơ Lệnh xếp hàng đầu trong ba mươi sáu kiện kỳ bảo. Trong kho binh khí dưới mặt đất kia, lại có cả trăm vạn khôi lỗi đại quân.
Một khi có thể nắm giữ Ngân Từ Huyền Châu và Thiên Cơ Lệnh trong Thiên Cơ cổ thành thì đừng nói tiêu diệt Đông Phương gia, coi như quét ngang Côn Vân Quốc, quét ngang các nước quanh thân cũng không phải việc khó.
- Bản kỳ thư này Huyền Cơ vô hạn, tiên diễn sư bình thường cả đời cũng khó tìm hiểu, ta cũng không cách nào đánh giá. Nhưng nếu chỉ mở ra Thiên Cơ thành cổ, cần vận dụng một ít học thức huyền lí và cơ quan cấm chế, ít thì hai ba năm, nhiều thì năm sáu năm là có thể thực hiện được.
Sở Đông trên mặt vui vẻ nói.
Từ Huyền cảm thấy đại hỉ, cái này cũng đồng nghĩa với việc ngày sau có thể tử mở ra Thiên Cơ cổ thành rồi.
Có quan hệ đến bí mật mở ra Thiên Cơ cổ thành, Từ Huyền và Sở Đông tạm thời giữ bí mật, không ai đề cập đến cả, dù sao việc này quan hệ trọng đại, hơi chút phát ra tiếng gió đều mang đến vô cùng phiền toái và nguy cơ cho sau này.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.