Chương 398: Tội mưu hại
Khoái Xan Điếm
23/09/2013
Bao năm qua đi, mỗi một nhân vật trên Thiên Nguy bảng, đều có được thần thông cùng thủ đoạn ngoan độc làm cho Tu Giả bình thường sởn hết cả gai ốc.
Nhân vật ghi lại trên Thiên Nguy bảng, không có một ai là đèn cạn dầu, tuyệt đối là tinh anh trong cùng giai.
Đặc biệt là hai mươi nhân vật trước Thiên Nguy bảng, càng là một ít Ác Ma làm cho người nghe tin đã sợ mất mật.
Diệt tâm thiếu niên, đúng là Thiên Nguy bảng bài danh thứ 19, là tồn tại đáng sợ.
- Đại nhân là nhân vật tân tấn Thiên Nguy bảng, danh hiệu Diệt tâm thiếu niên, hôm nay vừa thấy, so với trong tưởng tượng còn cường đại hơn.
Trần Phù hơi có vẻ lấy lòng nói, trong mắt tràn ngập kính sợ.
- Thì ra là thế.
Từ Huyền lộ ra vẻ cổ quái, khó trách từ khi diệt sát bọn người Xà Lục, rất nhiều Tu Giả trong Thiên Xà trại nhìn về phía hắn, đều lộ ra sợ hãi.
Hắn cũng giật mình với mạng lưới tin tức của Thiên Xà trại, có thể đối với thực lực một Tu Giả, tiến hành ước định vô cùng toàn diện, cũng cho ra bài danh.
Sau khi minh bạch tiền căn hậu quả, Từ Huyền ngồi xổm xuống, tiếp tục thanh lý tài liệu trên người Tam Linh Lộc.
Sau khi cắt lấy ba cái sừng hươu, Từ Huyền lại không chút khách khí phân cách da hươu cùng lộc cốt.
Nếu như những người kia không động thủ mà nói, Từ Huyền có thể sẽ đem linh tài còn thừa cho bọn hắn, bất quá bọn hắn đã động thủ, cái kia cũng đừng nghĩ muốn một phần một hào.
Ở bên trong quá trình này, mọi người Liệp Yêu đoàn đại khí cũng không dám ra ngoài, đứng nguyên tại chỗ.
Đợi phân cách tốt tài liệu, Từ Huyền vỗ vỗ tay đứng dậy, kinh ngạc nói:
- Các ngươi còn đứng ở chỗ này làm gì?
- Ah!
Chúng Tu Giả Liệp Yêu đoàn, tâm thần run lên, sau đó như được đại xá:
- Đa tạ Đại nhân khoan dung.
- Rút lui!
Nam tử Hắc khải vung tay lên, dẫn đầu mấy Liệp Yêu Giả chạy trối chết.
Trần Phù bay ra mấy trượng, đột nhiên nghĩ đến cái gì, lại quay người trở lại, khom người bái thật sâu:
- Đa tạ Đại nhân ân cứu mạng! Trần Phù suốt đời này khó quên, ngày sau nếu có nhu cầu, tất nhiên sẽ khuyển mã chi lao.
Từ Huyền có thể cảm nhận được chân thành trong ngôn ngữ hắn, gật đầu nói:
- Thiên phú cùng tiềm lực của ngươi cũng không tệ, ngày sau có hi vọng Vấn Đỉnh đan đạo Tam Cảnh.
- Đa tạ Đại nhân.
Trần Phù kích động không thôi, đan đạo Tam Cảnh đây chính là cảnh giới mình tha thiết ước mơ.
Từ Huyền chậm rì rì đạp trên phi thảm, hướng Thiên Xà trại bay đi.
Hạ đại sư ở tiệm thợ rèn Thiên Xà trại, đó là một số di sản, Từ Huyền sẽ không dễ dàng buông tha cho.
Hắn hôm nay tu luyện tới Luyện Thần cửu trọng, muốn vượt qua bình cảnh đan đạo, cần một đoạn thời gian dài khổ tu cùng ma luyện, cân nhắc ở Thiên Xà trại ngốc mấy năm.
Giữa đường, lời nói và việc làm của Trần Phù đều rất cung kính.
Từ Huyền đột nhiên nghĩ đến cái gì, cuộc sống sau này trong Thiên Xà trại có lẽ cần dùng đến Trần Phù, nên thử kết giao thoáng một phát.
Phi hành mấy ngàn dặm, Từ Huyền lần nữa trở lại Thiên Xà trại, đi vào tiệm thợ rèn của Hạ đại sư.
Tiệm thợ rèn Hạ thị.
Xem mấy chữ trên tấm bảng, trong lòng Từ Huyền hơi có chút chua xót.
Nghĩ đến Hạ đại sư vì chế tạo một kiện tác phẩm hoàn me cuối cùng, không tiếc xả thân hiến tế, Từ Huyền ngoài sùng kính cảm động ra, quyết định làm mấy thứ gì đó.
Trong tay hắn có khế đất của tiệm thợ rèn, rót vào địch lực, khế đất kia phát ra một cổ khí tức, để cho Từ Huyền nắm giữ khối thổ địa dưới chân kia.
Ở trung tâm Thiên Xà trại, có thể có một cửa hàng như vậy, đây là cực kỳ khó được.
Từ Huyền tiến vào tiệm thợ rèn, sửa sang lại khí cụ trong đó, bắt đầu luyện chế pháp bảo.
- Tiệm thợ rèn Hạ thị, cuối cùng khai trương, gia tộc bọn ta đang muốn tới đặt hàng theo yêu cầu, mười kiện Linh khí thượng phẩm.
Một thanh âm kinh hỉ truyền đến.
Kẻ nói chuyện là một thanh niên mày kiếm mắt sáng, sau lưng còn đứng lấy một thiếu nữ. Xem ra là công tử tiểu thư của đại gia tộc.
- Mười kiện Linh khí thượng phẩm, nếu như đều là vũ khí bình thường, không có vấn đề.
Từ Huyền thản nhiên nói.
- Như thế nào không thấy Hạ đại sư?
Thanh niên nhướng mày, thiếu nữ sau lưng hơi vui vẻ nói:
- Chúng ta chỉ lấy vũ khí do Hạ đại sư tự tay chế tạo.
- Thật xin lỗi, Hạ đại sư từ lúc một năm trước đã về cõi tiên, Từ mỗ kế thừa y bát của hắn, tiếp thu tiệm thợ rèn này.
Thần sắc Từ Huyền bình tĩnh, trong mắt hiện lên một tia bi thương, cũng rất nhanh che dấu.
- Lại có việc này?
Thanh niên kia có chút ngoài ý muốn, trong mắt thiếu nữ bên cạnh hơi có nghi vấn:
- Hạ đại sư đức cao vọng trọng, như thế nào lại đột nhiên chết đi?
Từ Huyền lạnh lùng quét qua thiếu nữ kia, chẳng muốn giải thích.
- Hinh muội, Hạ đại sư đi về cõi tiên, không bằng để cho đệ tử kế thừa y bát của hắn tiếp nhận nhiệm vụ này a.
Thanh niên nói.
Hoàng Thường thiếu nữ lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Từ Huyền:
- Hạ đại sư chết, khẳng định có vấn đề, ta như thế nào yên tâm để cho người này tiếp nhận nhiệm vụ luyện đúc.
- Thứ cho không tiễn xa được.
Từ Huyền bỏ qua hai người, tiếp tục luyện chế vũ khí của mình.
Rồi sau đó mấy ngày, lục tục có người tới dò hỏi, muốn luyện chế một kiện vũ khí vừa ý.
Chỉ là, đại bộ phận người nghe nói Hạ đại sư đi về cõi tiên, đều thất vọng ly khai, đối với Luyện Khí Sư trẻ tuổi Từ Huyền, đều rất không tin.
Đối với cái này, Từ Huyền lạnh nhạt không để ý.
Mấy ngày về sau, hắn liên hệ với Trần Phù.
- Ngươi xem những vũ khí này luyện chế như thế nào?
Từ Huyền mang lên vài món vũ khí gần đây luyện chế, đều là cấp bậc linh khí.
Trần Phù cẩn thận từng li từng tí quan sát, rất nhanh trong mắt chớp động tinh quang, hơi có vẻ hưng phấn nói:
- Vũ khí phẩm chất rất tốt, có được lực sát thương cường đại, còn hơn pháp bảo cùng giai, những này đều là tác phẩm của Hạ đại sư sao?
Từ Huyền nghe được nửa câu trên, còn có chút hưởng thụ, sau khi nghe được nửa câu dưới, lập tức im lặng.
- Những vũ khí này đều là tự tay ta luyện chế, nếu như ngươi cảm thấy tốt. Từ mỗ có thể dùng giá cả tương đối thấp bán ra, ngươi qua tay lợi nhuận một số.
Từ Huyền cười nói.
- Không có vấn đề.
Trần Phù không chút nghĩ ngợi đáp ứng, không nói đến Từ Huyền đối với hắn có ân cứu mạng, chỉ nói những vũ khí này, đều là vô cùng tốt, đối với Liệp Yêu Giả xuất sinh nhập tử mà nói, đây chính là vấn đề có liên quan đến tánh mạng.
Rất nhanh Từ Huyền dùng giá cả phù hợp bán vài món vũ khí mới luyện chế cho Trần phù.
Không qua mấy ngày, Trần Phù hưng phấn chạy tới:
- Vũ khí của Từ đại sư, bị những Liệp Yêu Giả kia đoạt hết sạch, ta cũng bởi vậy mà lợi nhuận một số, so với đi ra ngoài Liệp Yêu còn nhẹ nhõm hơn nhiêu.
Từ Huyền nghe xong cũng tương đối cao hưng, hắn luyện chế vũ khí, không có hoa lệ đẹp mắt, chú ý thực dụng và lực sát thương, chỉ có những Liệp Yêu Giả xuất sinh nhập tử kia mới có thể càng trực quan cảm nhận được.
Nhân vật ghi lại trên Thiên Nguy bảng, không có một ai là đèn cạn dầu, tuyệt đối là tinh anh trong cùng giai.
Đặc biệt là hai mươi nhân vật trước Thiên Nguy bảng, càng là một ít Ác Ma làm cho người nghe tin đã sợ mất mật.
Diệt tâm thiếu niên, đúng là Thiên Nguy bảng bài danh thứ 19, là tồn tại đáng sợ.
- Đại nhân là nhân vật tân tấn Thiên Nguy bảng, danh hiệu Diệt tâm thiếu niên, hôm nay vừa thấy, so với trong tưởng tượng còn cường đại hơn.
Trần Phù hơi có vẻ lấy lòng nói, trong mắt tràn ngập kính sợ.
- Thì ra là thế.
Từ Huyền lộ ra vẻ cổ quái, khó trách từ khi diệt sát bọn người Xà Lục, rất nhiều Tu Giả trong Thiên Xà trại nhìn về phía hắn, đều lộ ra sợ hãi.
Hắn cũng giật mình với mạng lưới tin tức của Thiên Xà trại, có thể đối với thực lực một Tu Giả, tiến hành ước định vô cùng toàn diện, cũng cho ra bài danh.
Sau khi minh bạch tiền căn hậu quả, Từ Huyền ngồi xổm xuống, tiếp tục thanh lý tài liệu trên người Tam Linh Lộc.
Sau khi cắt lấy ba cái sừng hươu, Từ Huyền lại không chút khách khí phân cách da hươu cùng lộc cốt.
Nếu như những người kia không động thủ mà nói, Từ Huyền có thể sẽ đem linh tài còn thừa cho bọn hắn, bất quá bọn hắn đã động thủ, cái kia cũng đừng nghĩ muốn một phần một hào.
Ở bên trong quá trình này, mọi người Liệp Yêu đoàn đại khí cũng không dám ra ngoài, đứng nguyên tại chỗ.
Đợi phân cách tốt tài liệu, Từ Huyền vỗ vỗ tay đứng dậy, kinh ngạc nói:
- Các ngươi còn đứng ở chỗ này làm gì?
- Ah!
Chúng Tu Giả Liệp Yêu đoàn, tâm thần run lên, sau đó như được đại xá:
- Đa tạ Đại nhân khoan dung.
- Rút lui!
Nam tử Hắc khải vung tay lên, dẫn đầu mấy Liệp Yêu Giả chạy trối chết.
Trần Phù bay ra mấy trượng, đột nhiên nghĩ đến cái gì, lại quay người trở lại, khom người bái thật sâu:
- Đa tạ Đại nhân ân cứu mạng! Trần Phù suốt đời này khó quên, ngày sau nếu có nhu cầu, tất nhiên sẽ khuyển mã chi lao.
Từ Huyền có thể cảm nhận được chân thành trong ngôn ngữ hắn, gật đầu nói:
- Thiên phú cùng tiềm lực của ngươi cũng không tệ, ngày sau có hi vọng Vấn Đỉnh đan đạo Tam Cảnh.
- Đa tạ Đại nhân.
Trần Phù kích động không thôi, đan đạo Tam Cảnh đây chính là cảnh giới mình tha thiết ước mơ.
Từ Huyền chậm rì rì đạp trên phi thảm, hướng Thiên Xà trại bay đi.
Hạ đại sư ở tiệm thợ rèn Thiên Xà trại, đó là một số di sản, Từ Huyền sẽ không dễ dàng buông tha cho.
Hắn hôm nay tu luyện tới Luyện Thần cửu trọng, muốn vượt qua bình cảnh đan đạo, cần một đoạn thời gian dài khổ tu cùng ma luyện, cân nhắc ở Thiên Xà trại ngốc mấy năm.
Giữa đường, lời nói và việc làm của Trần Phù đều rất cung kính.
Từ Huyền đột nhiên nghĩ đến cái gì, cuộc sống sau này trong Thiên Xà trại có lẽ cần dùng đến Trần Phù, nên thử kết giao thoáng một phát.
Phi hành mấy ngàn dặm, Từ Huyền lần nữa trở lại Thiên Xà trại, đi vào tiệm thợ rèn của Hạ đại sư.
Tiệm thợ rèn Hạ thị.
Xem mấy chữ trên tấm bảng, trong lòng Từ Huyền hơi có chút chua xót.
Nghĩ đến Hạ đại sư vì chế tạo một kiện tác phẩm hoàn me cuối cùng, không tiếc xả thân hiến tế, Từ Huyền ngoài sùng kính cảm động ra, quyết định làm mấy thứ gì đó.
Trong tay hắn có khế đất của tiệm thợ rèn, rót vào địch lực, khế đất kia phát ra một cổ khí tức, để cho Từ Huyền nắm giữ khối thổ địa dưới chân kia.
Ở trung tâm Thiên Xà trại, có thể có một cửa hàng như vậy, đây là cực kỳ khó được.
Từ Huyền tiến vào tiệm thợ rèn, sửa sang lại khí cụ trong đó, bắt đầu luyện chế pháp bảo.
- Tiệm thợ rèn Hạ thị, cuối cùng khai trương, gia tộc bọn ta đang muốn tới đặt hàng theo yêu cầu, mười kiện Linh khí thượng phẩm.
Một thanh âm kinh hỉ truyền đến.
Kẻ nói chuyện là một thanh niên mày kiếm mắt sáng, sau lưng còn đứng lấy một thiếu nữ. Xem ra là công tử tiểu thư của đại gia tộc.
- Mười kiện Linh khí thượng phẩm, nếu như đều là vũ khí bình thường, không có vấn đề.
Từ Huyền thản nhiên nói.
- Như thế nào không thấy Hạ đại sư?
Thanh niên nhướng mày, thiếu nữ sau lưng hơi vui vẻ nói:
- Chúng ta chỉ lấy vũ khí do Hạ đại sư tự tay chế tạo.
- Thật xin lỗi, Hạ đại sư từ lúc một năm trước đã về cõi tiên, Từ mỗ kế thừa y bát của hắn, tiếp thu tiệm thợ rèn này.
Thần sắc Từ Huyền bình tĩnh, trong mắt hiện lên một tia bi thương, cũng rất nhanh che dấu.
- Lại có việc này?
Thanh niên kia có chút ngoài ý muốn, trong mắt thiếu nữ bên cạnh hơi có nghi vấn:
- Hạ đại sư đức cao vọng trọng, như thế nào lại đột nhiên chết đi?
Từ Huyền lạnh lùng quét qua thiếu nữ kia, chẳng muốn giải thích.
- Hinh muội, Hạ đại sư đi về cõi tiên, không bằng để cho đệ tử kế thừa y bát của hắn tiếp nhận nhiệm vụ này a.
Thanh niên nói.
Hoàng Thường thiếu nữ lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Từ Huyền:
- Hạ đại sư chết, khẳng định có vấn đề, ta như thế nào yên tâm để cho người này tiếp nhận nhiệm vụ luyện đúc.
- Thứ cho không tiễn xa được.
Từ Huyền bỏ qua hai người, tiếp tục luyện chế vũ khí của mình.
Rồi sau đó mấy ngày, lục tục có người tới dò hỏi, muốn luyện chế một kiện vũ khí vừa ý.
Chỉ là, đại bộ phận người nghe nói Hạ đại sư đi về cõi tiên, đều thất vọng ly khai, đối với Luyện Khí Sư trẻ tuổi Từ Huyền, đều rất không tin.
Đối với cái này, Từ Huyền lạnh nhạt không để ý.
Mấy ngày về sau, hắn liên hệ với Trần Phù.
- Ngươi xem những vũ khí này luyện chế như thế nào?
Từ Huyền mang lên vài món vũ khí gần đây luyện chế, đều là cấp bậc linh khí.
Trần Phù cẩn thận từng li từng tí quan sát, rất nhanh trong mắt chớp động tinh quang, hơi có vẻ hưng phấn nói:
- Vũ khí phẩm chất rất tốt, có được lực sát thương cường đại, còn hơn pháp bảo cùng giai, những này đều là tác phẩm của Hạ đại sư sao?
Từ Huyền nghe được nửa câu trên, còn có chút hưởng thụ, sau khi nghe được nửa câu dưới, lập tức im lặng.
- Những vũ khí này đều là tự tay ta luyện chế, nếu như ngươi cảm thấy tốt. Từ mỗ có thể dùng giá cả tương đối thấp bán ra, ngươi qua tay lợi nhuận một số.
Từ Huyền cười nói.
- Không có vấn đề.
Trần Phù không chút nghĩ ngợi đáp ứng, không nói đến Từ Huyền đối với hắn có ân cứu mạng, chỉ nói những vũ khí này, đều là vô cùng tốt, đối với Liệp Yêu Giả xuất sinh nhập tử mà nói, đây chính là vấn đề có liên quan đến tánh mạng.
Rất nhanh Từ Huyền dùng giá cả phù hợp bán vài món vũ khí mới luyện chế cho Trần phù.
Không qua mấy ngày, Trần Phù hưng phấn chạy tới:
- Vũ khí của Từ đại sư, bị những Liệp Yêu Giả kia đoạt hết sạch, ta cũng bởi vậy mà lợi nhuận một số, so với đi ra ngoài Liệp Yêu còn nhẹ nhõm hơn nhiêu.
Từ Huyền nghe xong cũng tương đối cao hưng, hắn luyện chế vũ khí, không có hoa lệ đẹp mắt, chú ý thực dụng và lực sát thương, chỉ có những Liệp Yêu Giả xuất sinh nhập tử kia mới có thể càng trực quan cảm nhận được.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.