Chương 850: Túc địch hiện thân. (1)
Khoái Xan Điếm
31/12/2013
Những tu giả này nhiều là đến từ Thần hoang đại địa, tuy không cách nào xác định vị trí cụ thể của Thiên Cơ cổ thành, nhưng có một phạm vi đại khái.
Tâm thần Từ Huyền rùng mình, khẳng định có Tiên diễn sư cao minh, ở hậu trường mưu tính.
Phương viên một trăm ngàn dặm, phạm vi cũng quảng đại vô cùng, muốn tìm đến một góc nào đó, còn là cổ thành sâu trong lòng đất, không khác gì mò kim đáy biển.
Nhưng Từ Huyền thân là chủ nhân cổ thành, đương nhiên sẽ không yên tâm.
Ánh mắt Từ Huyền hơi nheo, tốc độ chậm lại, tung bay đến mặt đất phụ cận, tu vi khống chế ở Nguyên Đan sơ kỳ, lại không thu liễm khí thế chút nào.
Kể từ đó, Từ Huyền tồn tại, trở nên cực kỳ dễ thấy.
- Đại nhân, phát hiện một mục tiêu khả nghi.
Nơi sâu xa dưới tầng cát, một Đan Đạo cường giả lấy ra một khối đưa tin phù, thấp giọng nói.
Từ Huyền bay không nhanh, toả ra khí tức mạnh mẽ của Nguyên Đan tu giả, kinh động phương viên gần trăm dặm.
Hắn không chỉ là đang bay, còn cố ý ở vùng này, vòng quanh, đưa tới càng nhiều tu giả cảnh giác cùng phát giác.
- Là tiểu tử kia. . .
Một vị nam tử Nguyên Đan áo đen, nhận ra thân phận của Từ Huyền, kinh hô thất thanh.
- Người kia là ai?
Đồng bọn ở phụ cận, một mặt không rõ.
- Là chủ nhân Thiên Cơ cổ thành! Ngày xưa, thời điểm ta tiến vào cổ thành, tận mắt nhìn tiểu tử này, đoạt được Ngân Từ Nguyên Châu.
Hắc y Nguyên Đan nam tử, vẻ mặt gấp gáp, lập tức lấy ra đưa tin phù, liên hệ người ngoài vạn dặm.
- Nhìn chăm chú tiểu tử kia!
Lén lút, từng cái từng cái âm thanh lan truyền.
Có chút cơ sở ngầm thế lực, mặc dù không biết tình huống, nhưng vẫn căn dặn cuộc hạ chú ý, tất cả đồng loạt bị Từ Huyền hấp dẫn.
Khiến người ta an tâm chính là, Từ Huyền bồi hồi ở vùng này, qua lại dạo chơi, căn bản không đi.
Chỉ là một, hai canh giờ, Từ Huyền đã bị hơn trăm Đan Đạo cường giả nhìn chằm chằm.
- Khà khà! Xấp xỉ rồi đi!
Trong lòng Từ Huyền cười thầm.
- Trước tiên bắt tiểu tử kia!
Một vị Nguyên Đan trung kỳ, dẫn dắt ba, bốn vị Nguyên Đan cường giả, khí thế hùng hổ đánh tới.
Một thoáng điều động bốn, năm vị Nguyên Đan cường giả, trong đó còn bao gồm một vị Nguyên Đan trung kỳ, đội hình này có thể nói là cường đại.
Từ Huyền cười dài ứng chiến, bình tĩnh bồi tiếp năm đại Nguyên Đan đó.
Xem ra là đánh cho thế lực ngang nhau.
Chỉ là, Từ Huyền biểu hiện càng thích ý, bốn, năm vị Nguyên Đan cường giả, căn bản phá không được phòng ngự của hắn.
Mười mấy hơi thở sau, rốt cục có một Nguyên Đan sơ kỳ, bị Từ Huyền một chưởng đánh chết.
Ngay sau đó, cái thứ hai, cái thứ ba. . .
Mỗi một lần ra tay, cũng nhìn không ra thực lực kinh người, thật giống như chỉ là mạnh hơn một điểm nhỏ.
Nguyên Đan trung kỳ ngân bào thủ lĩnh kia, rất nhanh ý thức được không đúng.
- A!
Nguyên Đan sơ kỳ thủ hạ cuối cùng, chết ở trong tay Từ Huyền.
- Tiểu tử này giả heo ăn thịt hổ. . . quá âm hiểm rồi!
Trong lòng Ngân bào thủ lĩnh rùng mình một cái, vừa muốn chạy trốn, nhưng cảm nhận được một cỗ trọng lực vô hình, áp bách mà đến, tốc độ giảm mạnh, căn bản trốn không thoát.
Đùng đùng ầm oanh… hai người ở giữa không trung, nhìn như đánh cho "hừng hực khí thế", "thế lực ngang nhau".
Mà ngân bào thủ lĩnh kia, là khổ không thể tả, hắn muốn chạy trốn, lại bị Từ Huyền cứng rắn niêm trụ.
- Đối phương khẳng định có thực lực giết ta, nhưng cố ý ở đây hấp dẫn mục tiêu. . .
Ngân bào thủ lĩnh âm thầm kêu khổ.
Hai người đuổi đuổi đánh đánh, tự nhiên đưa tới càng nhiều người chú ý.
- Ha ha ha. . . , Ngân Từ Nguyên Châu, liền ở trong tay ta, có bản lĩnh, các ngươi tới lấy.
Từ huyền ngửa mặt lên trời cười to.
Tiếng nói của hắn, truyền khắp phương viên mấy trăm dặm.
- Trời ạ! Tiểu tử kia chính là chủ nhân Ngân Từ Nguyên Châu, chẳng trách bị nhiều người nhìn chằm chằm như vậy.
Càng nhiều tu giả, hưng phấn kích động.
Lả tả xèo… chỉ là thời gian ngắn ngủi, lại có mấy vị Nguyên Đan cường giả giết tới.
Từ Huyền lại như vậy đi đối kháng, tình cờ một chưởng, đánh giết một Nguyên Đan cường giả.
Một cái, hai cái, ba cái. . . , địch nhân ở chung quanh Từ Huyền, con số càng ngày càng ít.
Cuối cùng, chỉ còn lại ngân bào thủ lĩnh cùng một vị Nguyên Đan trung kỳ ma tu khác.
Xì xì… Từ Huyền đơn chưởng vung lên, quang lãng hoàng hồng rung động, giống như thác nước xung kích, chém giết Nguyên Đan trung kỳ ma tu kia.
Bên cạnh của hắn, như trước giữ lại ngân bào thủ lĩnh Nguyên Đan trung kỳ trước đó.
Ngân bào thủ lĩnh sợ mất mật, Từ Huyền này quả nhiên có năng lực, chém giết Nguyên Đan trung kỳ.
Hắn giờ khắc này, giống như một chân bước vào Quỷ môn quan, Từ Huyền muốn giết hắn, cũng không hề khó khăn.
Từ Huyền không ở một chỗ lưu lại, buộc ngân bào thủ lĩnh, ở trong phương viên một trăm ngàn dặm nhanh chóng di chuyển.
- Ha ha ha. . . , Ngân Từ Nguyên Châu, liền ở trong tay ta, có bản lĩnh, các ngươi tới cướp.
Từ Huyền lên tiếng nở nụ cười.
Cứ như vậy, càng nhiều cường giả không biết nội tình giết tới.
Kết quả cường giả chung quanh đây, dồn dập bị hấp dẫn lại đây, lại gặp phải giết chết.
Ngân bào thủ lĩnh một mặt phẫn hận bất đắc dĩ, hắn cũng muốn lên tiếng nhắc nhở.
Nhưng nếu là như vậy, chính hắn sẽ gặp phải Từ Huyền lôi đình chém giết.
Hắn đang chờ đợi cơ hội, chờ đợi cường giả đầy đủ phân lượng xuất hiện.
- Từ Huyền ngươi lại dám hiện thân ở bát hoang sa mạc.
Một âm thanh cười lạnh, từ một phía khác trong sa mạc truyền đến.
Xa xa trong sa mạc, bay tới một vị Thanh Y kiếm tu, tu vi dĩ nhiên đạt đến Nguyên Đan hậu kỳ!
- Quá tốt rồi. . . Là một trong Khai Nguyên vương triều bảy đại kiếm tu Thanh Lũ kiếm, lấy thực lực Nguyên Đan hậu kỳ hiện nay của hắn, đủ để xếp vào vương tọa truyền thuyết.
Ngân bào thủ lĩnh, vui mừng quá đỗi.
- Ha ha, rốt cuộc đã tới một cái đủ phân lượng.
Từ Huyền xoay tay một chưởng đánh bay ngân bào thủ lĩnh thổ huyết, ngã trên mặt đất, chỉ còn lại nửa cái mạng.
Ngân bào thủ lĩnh ngã trên mặt đất, thu liễm khí tức giả chết, trong lòng kinh hỉ, nhưng trong đầu truyền tới một âm thanh:
- Xem phần lượng ngươi phối hợp như vậy, tạm thời tha cho ngươi một mạng.
- A. . .
Ngân bào thủ lĩnh cả người lạnh băng băng, sau khi rõ ràng ý tứ trong lời nói của Từ Huyền, nhất thời đầy mặt sỉ nhục, xấu hổ, hận không thể tìm một cái lỗ chui vào.
Nhưng bất kể nói thế nào hắn cũng đã bảo vệ được một mạng.
- Từ Huyền này, đối với chưởng khống sức mạnh cực kỳ chính xác, chỉ cần hắn tăng thêm một chút nữa, ta nhất định sẽ chết. Hắn không giết ta, đến cùng có mục đích gì?
Ngân bào thủ lĩnh một mặt khiếp đảm.
Mà lúc này, Từ Huyền bình tĩnh, cùng Thanh Y kiếm tu Thanh Lũ Kiếm kia giao thủ.
Thực lực Thanh Lũ Kiếm, bản thân là xuất sắc cùng giai, tiếp cận hạng người Mông Thủy, Tư Đồ Vũ trong Thánh cảnh.
Từ Huyền rất nhanh triền đấu chung một chỗ.
Từ Huyền bất động thanh sắc, chém giết Nguyên Đan cường giả phụ cận khác.
Thanh Lũ Kiếm kia, công kích tuy mạnh, nhưng mà thương không tới Từ Huyền.
Tâm thần Từ Huyền rùng mình, khẳng định có Tiên diễn sư cao minh, ở hậu trường mưu tính.
Phương viên một trăm ngàn dặm, phạm vi cũng quảng đại vô cùng, muốn tìm đến một góc nào đó, còn là cổ thành sâu trong lòng đất, không khác gì mò kim đáy biển.
Nhưng Từ Huyền thân là chủ nhân cổ thành, đương nhiên sẽ không yên tâm.
Ánh mắt Từ Huyền hơi nheo, tốc độ chậm lại, tung bay đến mặt đất phụ cận, tu vi khống chế ở Nguyên Đan sơ kỳ, lại không thu liễm khí thế chút nào.
Kể từ đó, Từ Huyền tồn tại, trở nên cực kỳ dễ thấy.
- Đại nhân, phát hiện một mục tiêu khả nghi.
Nơi sâu xa dưới tầng cát, một Đan Đạo cường giả lấy ra một khối đưa tin phù, thấp giọng nói.
Từ Huyền bay không nhanh, toả ra khí tức mạnh mẽ của Nguyên Đan tu giả, kinh động phương viên gần trăm dặm.
Hắn không chỉ là đang bay, còn cố ý ở vùng này, vòng quanh, đưa tới càng nhiều tu giả cảnh giác cùng phát giác.
- Là tiểu tử kia. . .
Một vị nam tử Nguyên Đan áo đen, nhận ra thân phận của Từ Huyền, kinh hô thất thanh.
- Người kia là ai?
Đồng bọn ở phụ cận, một mặt không rõ.
- Là chủ nhân Thiên Cơ cổ thành! Ngày xưa, thời điểm ta tiến vào cổ thành, tận mắt nhìn tiểu tử này, đoạt được Ngân Từ Nguyên Châu.
Hắc y Nguyên Đan nam tử, vẻ mặt gấp gáp, lập tức lấy ra đưa tin phù, liên hệ người ngoài vạn dặm.
- Nhìn chăm chú tiểu tử kia!
Lén lút, từng cái từng cái âm thanh lan truyền.
Có chút cơ sở ngầm thế lực, mặc dù không biết tình huống, nhưng vẫn căn dặn cuộc hạ chú ý, tất cả đồng loạt bị Từ Huyền hấp dẫn.
Khiến người ta an tâm chính là, Từ Huyền bồi hồi ở vùng này, qua lại dạo chơi, căn bản không đi.
Chỉ là một, hai canh giờ, Từ Huyền đã bị hơn trăm Đan Đạo cường giả nhìn chằm chằm.
- Khà khà! Xấp xỉ rồi đi!
Trong lòng Từ Huyền cười thầm.
- Trước tiên bắt tiểu tử kia!
Một vị Nguyên Đan trung kỳ, dẫn dắt ba, bốn vị Nguyên Đan cường giả, khí thế hùng hổ đánh tới.
Một thoáng điều động bốn, năm vị Nguyên Đan cường giả, trong đó còn bao gồm một vị Nguyên Đan trung kỳ, đội hình này có thể nói là cường đại.
Từ Huyền cười dài ứng chiến, bình tĩnh bồi tiếp năm đại Nguyên Đan đó.
Xem ra là đánh cho thế lực ngang nhau.
Chỉ là, Từ Huyền biểu hiện càng thích ý, bốn, năm vị Nguyên Đan cường giả, căn bản phá không được phòng ngự của hắn.
Mười mấy hơi thở sau, rốt cục có một Nguyên Đan sơ kỳ, bị Từ Huyền một chưởng đánh chết.
Ngay sau đó, cái thứ hai, cái thứ ba. . .
Mỗi một lần ra tay, cũng nhìn không ra thực lực kinh người, thật giống như chỉ là mạnh hơn một điểm nhỏ.
Nguyên Đan trung kỳ ngân bào thủ lĩnh kia, rất nhanh ý thức được không đúng.
- A!
Nguyên Đan sơ kỳ thủ hạ cuối cùng, chết ở trong tay Từ Huyền.
- Tiểu tử này giả heo ăn thịt hổ. . . quá âm hiểm rồi!
Trong lòng Ngân bào thủ lĩnh rùng mình một cái, vừa muốn chạy trốn, nhưng cảm nhận được một cỗ trọng lực vô hình, áp bách mà đến, tốc độ giảm mạnh, căn bản trốn không thoát.
Đùng đùng ầm oanh… hai người ở giữa không trung, nhìn như đánh cho "hừng hực khí thế", "thế lực ngang nhau".
Mà ngân bào thủ lĩnh kia, là khổ không thể tả, hắn muốn chạy trốn, lại bị Từ Huyền cứng rắn niêm trụ.
- Đối phương khẳng định có thực lực giết ta, nhưng cố ý ở đây hấp dẫn mục tiêu. . .
Ngân bào thủ lĩnh âm thầm kêu khổ.
Hai người đuổi đuổi đánh đánh, tự nhiên đưa tới càng nhiều người chú ý.
- Ha ha ha. . . , Ngân Từ Nguyên Châu, liền ở trong tay ta, có bản lĩnh, các ngươi tới lấy.
Từ huyền ngửa mặt lên trời cười to.
Tiếng nói của hắn, truyền khắp phương viên mấy trăm dặm.
- Trời ạ! Tiểu tử kia chính là chủ nhân Ngân Từ Nguyên Châu, chẳng trách bị nhiều người nhìn chằm chằm như vậy.
Càng nhiều tu giả, hưng phấn kích động.
Lả tả xèo… chỉ là thời gian ngắn ngủi, lại có mấy vị Nguyên Đan cường giả giết tới.
Từ Huyền lại như vậy đi đối kháng, tình cờ một chưởng, đánh giết một Nguyên Đan cường giả.
Một cái, hai cái, ba cái. . . , địch nhân ở chung quanh Từ Huyền, con số càng ngày càng ít.
Cuối cùng, chỉ còn lại ngân bào thủ lĩnh cùng một vị Nguyên Đan trung kỳ ma tu khác.
Xì xì… Từ Huyền đơn chưởng vung lên, quang lãng hoàng hồng rung động, giống như thác nước xung kích, chém giết Nguyên Đan trung kỳ ma tu kia.
Bên cạnh của hắn, như trước giữ lại ngân bào thủ lĩnh Nguyên Đan trung kỳ trước đó.
Ngân bào thủ lĩnh sợ mất mật, Từ Huyền này quả nhiên có năng lực, chém giết Nguyên Đan trung kỳ.
Hắn giờ khắc này, giống như một chân bước vào Quỷ môn quan, Từ Huyền muốn giết hắn, cũng không hề khó khăn.
Từ Huyền không ở một chỗ lưu lại, buộc ngân bào thủ lĩnh, ở trong phương viên một trăm ngàn dặm nhanh chóng di chuyển.
- Ha ha ha. . . , Ngân Từ Nguyên Châu, liền ở trong tay ta, có bản lĩnh, các ngươi tới cướp.
Từ Huyền lên tiếng nở nụ cười.
Cứ như vậy, càng nhiều cường giả không biết nội tình giết tới.
Kết quả cường giả chung quanh đây, dồn dập bị hấp dẫn lại đây, lại gặp phải giết chết.
Ngân bào thủ lĩnh một mặt phẫn hận bất đắc dĩ, hắn cũng muốn lên tiếng nhắc nhở.
Nhưng nếu là như vậy, chính hắn sẽ gặp phải Từ Huyền lôi đình chém giết.
Hắn đang chờ đợi cơ hội, chờ đợi cường giả đầy đủ phân lượng xuất hiện.
- Từ Huyền ngươi lại dám hiện thân ở bát hoang sa mạc.
Một âm thanh cười lạnh, từ một phía khác trong sa mạc truyền đến.
Xa xa trong sa mạc, bay tới một vị Thanh Y kiếm tu, tu vi dĩ nhiên đạt đến Nguyên Đan hậu kỳ!
- Quá tốt rồi. . . Là một trong Khai Nguyên vương triều bảy đại kiếm tu Thanh Lũ kiếm, lấy thực lực Nguyên Đan hậu kỳ hiện nay của hắn, đủ để xếp vào vương tọa truyền thuyết.
Ngân bào thủ lĩnh, vui mừng quá đỗi.
- Ha ha, rốt cuộc đã tới một cái đủ phân lượng.
Từ Huyền xoay tay một chưởng đánh bay ngân bào thủ lĩnh thổ huyết, ngã trên mặt đất, chỉ còn lại nửa cái mạng.
Ngân bào thủ lĩnh ngã trên mặt đất, thu liễm khí tức giả chết, trong lòng kinh hỉ, nhưng trong đầu truyền tới một âm thanh:
- Xem phần lượng ngươi phối hợp như vậy, tạm thời tha cho ngươi một mạng.
- A. . .
Ngân bào thủ lĩnh cả người lạnh băng băng, sau khi rõ ràng ý tứ trong lời nói của Từ Huyền, nhất thời đầy mặt sỉ nhục, xấu hổ, hận không thể tìm một cái lỗ chui vào.
Nhưng bất kể nói thế nào hắn cũng đã bảo vệ được một mạng.
- Từ Huyền này, đối với chưởng khống sức mạnh cực kỳ chính xác, chỉ cần hắn tăng thêm một chút nữa, ta nhất định sẽ chết. Hắn không giết ta, đến cùng có mục đích gì?
Ngân bào thủ lĩnh một mặt khiếp đảm.
Mà lúc này, Từ Huyền bình tĩnh, cùng Thanh Y kiếm tu Thanh Lũ Kiếm kia giao thủ.
Thực lực Thanh Lũ Kiếm, bản thân là xuất sắc cùng giai, tiếp cận hạng người Mông Thủy, Tư Đồ Vũ trong Thánh cảnh.
Từ Huyền rất nhanh triền đấu chung một chỗ.
Từ Huyền bất động thanh sắc, chém giết Nguyên Đan cường giả phụ cận khác.
Thanh Lũ Kiếm kia, công kích tuy mạnh, nhưng mà thương không tới Từ Huyền.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.