Chương 230: Săn giết Nana
Blasphemos
17/04/2022
Trở lại một thời gian ngay trước khi Dương Hằng tấn công vào phòng họp của đám Admin.
Các Admin đã đi hết, ngoại trừ Juuroku.
"Ichi, ta không nghi ngờ quyết định của vua. Nhưng mà thế này có khác nào lại cho Nana tự tung tự tác không?"
"Không thể hợp tác với con người, cũng không cần thiết. Hành động của Nana quá lạ."
Juuroku là Admin đã đối nghịch với Nana từ rất lâu. Nó không dám đối nghịch với vua hay Ichi, tuy nhiên nói một hai câu thì không sao. Ichi đáp lại.
"Ta suy đoán Nana đã lấy lại một chút xúc cảm của con người."
"Vậy tại sao..."
"Đó là lệnh của vua."
Juuroku ngậm miệng lại, vua là đấng tối cao của bọn chúng, lời của vua không ai có thể chống lại.
"Trước đây, Nana là một Mahou Shoujo tại khu vực mà ngươi quản lý đấy, Juuroku."
"Nagatsuki Hyouka. Đó chính là Nana."
Một cái bảng lập thể hiện lên, trong đó là hình ảnh một cô gái với mái tóc ngắn. Ngay cả năng lực gậy phép của cô cũng được ghi trong đó.
Xoắn ốc, cú bắn xoắn nát bất cứ thứ gì đụng vào nó. Đó chính là năng lực gậy phép của Nagatsuki Hyouka.
Nói về cái tên này, Dương Hằng chắc hẳn có đôi chút quen thuộc. Đây chính là một trong hai nhân vật chính của bi kịch tại trường sơ trung nơi Anjou Isoko, hay chính là A theo học ngày trước.
Như vậy, giả thiết về việc Admin chính là các Mahou Shoujo trước kia cơ bản đã chính xác.
"Ichi, thật vô lý! Tất cả mọi ký ức và cảm xúc con người đã bị chính tay vua xóa đi!"
Ichi giơ tay, ra hiệu Juuroku ngừng nói.
"Ngươi sẽ đi giám sát Nana, một khi nó có bất kỳ hành động khả nghi nào, trực tiếp tiêu diệt."
"Đây là lệnh của ai?"
"Của chính ta."
"Ta hiểu."
"Ngươi tốt nhất nên nhanh lên, kẻ đó đến rồi."
Ichi bình thản nói. Ngay khi vửa dứt lời, Juuroku cảm nhận được bên ngoài đang chấn động kịch liệt. Âm thanh xé toạc kinh khủng phát ra khiến nó vội vã bỏ trốn. Chỉ có mình Ichi ung dung đối mặt.
Một phần phòng họp bị vỡ vụn do cú vồ của Dương Hằng. Hắn xuất hiện ngay trước mặt Ichi, dù cho lực lượng đã hạ xuống mức thấp nhất nhưng khí thế không chút nào yếu thế xuống. Ngược lại càng trở nên kinh khủng hơn.
"Ngươi đã đến."
Ichi mở lời, thanh kiếm sấm sét xuất hiện trong tay.
...
Kaname bước đi một cách khập khiễng trên hành lang bệnh viện. Tiến đến một máy bán hàng tự động. Bởi vì lúc này đang là ban đêm, cho nên trên hành lang chỉ có mình Kaname. Ngoại trừ vài nhân viên bệnh viện trực ở tầng dưới ra, không ai đi lại giờ này cả.
"Kaname... Kaname..."
Giọng nói méo mó xuất hiện làm cho Kaname giật mình quay đầu lại. Không biết từ lúc nào, Nana đã đứng ngay sau lưng gã mà gã không phát hiện ra.
"Dáng vẻ này... mày là Admin!"
"Ồ, xem ra cậu biết nhiều hơn ta nghĩ. Tốt thôi, đỡ tốn công giải thích."
Kaname sở dĩ biết do theo dõi Aya từ trước, ngay trước cuộc truy đuổi của Admin Jyuugo.
Nana cũng không vòng vo, trực tiếp hỏi.
"Misumi đâu rồi?"
"Làm như tao biết ấy. Tao chắc chắn nó đã chết với vết thương đó rồi. Làm thế quái nào mà nó còn sống chứ?"
"Ồ... vậy Misumi đã được ai đó giải cứu rồi... mà chắc hai người đã có một quãng thời gian vui vẻ nhỉ?"
Nghe được lời nói của Nana, Kaname nghiến răng, phần thân dưới bắt đầu đau điếng khi nhớ về khi đó. Gã ta nạt nộ lên.
"Rốt cuộc mày muốn gì từ tao?"
"Ta đang trong một tình huống... không tốt lắm. Rất có thể ta sẽ bị thủ tiêu."
Kaname ngẩn ra, đầu óc nhanh chóng vận chuyển. Từng manh mối như câc mảnh ghép chắp nối vào một chỗ. Misumi, gậy phép, Admin. Gã là một kẻ rất thông minh, dù cho không hiểu biết được tường tận nhưng mà cũng đã đoán được phần nào.
Sự thật khiến cho Kaname không nhịn được mà phá lên cười.
"Đồ ngu, Admin cái đéo gì! Mày mất đi vị thế của mình chỉ vì dựa hơi vào thằng chó kia. Và bây giờ lại tới đây cầu xin tao, một con người giúp mày á? Não mày có bị úng không đấy?"
Nana ngừng lại một chút, dường như đang đắn đo suy nghĩ. Kaname cười khẩy, nỗi sợ với đám Admin đã giảm đi phân nửa. Xem ra đám quái dị này cũng chỉ là óc heo, sao có thể "thông minh" như gã.
"Không thể phủ nhận điều đó."
Nana thừa nhận, lần này nó quả thật quá sơ suất.
"Nhưng mà, ta đã suy nghĩ chúng ta có thể trở thành đồng minh."
"Đồng minh? Mày vẫn chưa từ bỏ ý định?"
Nói thật, mục tiêu tốt nhất của Nana chính là Dương Hằng. Đáng tiếc là hắn không thể bị kiểm soát, với lại Dương Hằng có một mục tiêu khác.
Nana cần một kẻ là nam, biết đến ma thuật làm đồng minh. Và Kaname là đối tượng thích hợp duy nhất còn lại. Cũng may cho cả nó lẫn Kaname là Dương Hằng không bỏ được ra thời gian xử lý gã. Nếu không gã ta đã không thể ngồi đây nói chuyện được rồi.
Hắn sẽ không giết chết gã, nhưng làm cho Kaname sống thực vật vài chục năm thì rất dễ dàng.
"Kaname, để ta cho cậu biết một vài thông tin thú vị... Thế giới này, sắp tiêu tùng rồi đó."
Đồng tử của Kaname co rút lại, suy nghĩ ban đầu chính là lập tức phủ định. Nana cũng biết thế, một hình ảnh lập thể xuất hiện đằng trước Kaname. Đó chính là thông báo khi truy cập vào "cơn bão" ở trang web ma thuật.
"Kaname, chính cậu cũng cảm thấy như vậy đúng không?"
"Cảm... cảm thấy cái gì?"
Thanh âm của gã có chút cà lăm.
"Đừng chối, ngay từ cái thái độ ưu việt đó... Con người chỉ là một lũ tồn tại nhơ nhớp không khác nào con côn trùng. Chúng lặp đi lặp lại các sai lầm mà không học được cái gì. Đó chính là lí do chúng ta xóa sạch thế giới này."
"Xóa sạch... thế giới..."
Kaname đã triệt để nghẹn họng lại, trừng mắt đọc từng dòng chữ trên thông báo. Càng đọc, gã càng kinh hãi, đặc biệt là khi thời gian đếm ngược chỉ còn lại năm ngày.
"Dù cho loài người có cố gắng thế nào. Chúng vẫn không thể thay đổi sự thật rằng chúng là một giống loài thảm hại. Chừng nào còn thù ghét, ganh tỵ, thống khổ, đau đớn,... năng lượng tiêu cực sẽ vẫn tồn tại."
"Cậu đã đọc hết rồi đúng không? Những Mahou Shoujo tìm thấy thứ này đều tin rằng thông báo này nói về cơn bão. Vì thế, một vài kẻ trong số đó bắt đầu sử dụng gậy nhiều hơn, tất nhiên là cũng do chính ta một tay thúc đẩy nữa."
Những kẻ đó ở đây là các thợ săn ma thuật, quả thật Nana đã đẩy nhanh hiệu suất sử dụng gậy trong một thời gian. Nana cũng từng tự hỏi, sao không cho các Mahou Shoujo biết về thông báo này ngay từ đầu luôn đi? Như thế chẳng phải chúng sẽ "nhiệt tình" sử dụng gậy phép hơn sao?
Đáng tiếc, Ichi nói rằng không cần thiết để chúng biết được giải thích về cơn bão, nó cũng không nói rõ nguyên do. Tuy vậy, Nana vẫn ngầm chống đối.
"Tất nhiên, có vài kẻ nghi ngờ về tinha xác thực của thông báo, tiêu biểu chính là nhóm của em gái cậu, Asagiri Aya. Thế nên bọn ta phải thủ tiêu đám Mahou Shoujo đó."
Tiền căn hậu quả đã rõ ràng, Kaname chuyển hướng sang vấn đề khác.
"Thế vua là cái gì?"
"Đấng sáng lập của chúng ta, tồn tại có mệnh lệnh cao nhất của trang web ma thuật. Nếu dựa theo tôn giáo của các ngươi, đó hẳn phải là... chúa trời. Còn cơn bão chính là sự kiện sẽ quét sạch toàn bộ cảm xúc tiêu cực của nhân loại."
"Một thế giới mới sẽ được hình thành, đó sẽ là cột mốc thay đổi của nhân loại."
"Vậy ra... cơn bão mà các người nói chính là món quà của nhân loại hả?"
Kaname nói với giọng điệu giễu cợt, đặc biệt khi nhắc đến hai chữ "món quà". Xóa sạch cảm xúc tiêu cực, nghe như nào cũng thấy không tốt.
"Kaname, quyết định của cậu..."
"Nana, ra là mày vẫn quyết định phản bội!"
Âm thanh lê bước nặng nề phát ra từ phía bên kia hành lang. Thân hình to lớn của Juuroku xuất hiện lấp ló trong bóng tối, cái rìu to lớn vác sau lưng nhìn uy hiếp vô cùng.
"Chậc chậc, Juuroku..."
"Tao đã muốn chém mày từ lâu rồi, Nana. Ichi đã quyết định thủ tiêu mày."
Nếu như là ý của Ichi, Nana đã không còn đường lui nữa rồi.
Các Admin đã đi hết, ngoại trừ Juuroku.
"Ichi, ta không nghi ngờ quyết định của vua. Nhưng mà thế này có khác nào lại cho Nana tự tung tự tác không?"
"Không thể hợp tác với con người, cũng không cần thiết. Hành động của Nana quá lạ."
Juuroku là Admin đã đối nghịch với Nana từ rất lâu. Nó không dám đối nghịch với vua hay Ichi, tuy nhiên nói một hai câu thì không sao. Ichi đáp lại.
"Ta suy đoán Nana đã lấy lại một chút xúc cảm của con người."
"Vậy tại sao..."
"Đó là lệnh của vua."
Juuroku ngậm miệng lại, vua là đấng tối cao của bọn chúng, lời của vua không ai có thể chống lại.
"Trước đây, Nana là một Mahou Shoujo tại khu vực mà ngươi quản lý đấy, Juuroku."
"Nagatsuki Hyouka. Đó chính là Nana."
Một cái bảng lập thể hiện lên, trong đó là hình ảnh một cô gái với mái tóc ngắn. Ngay cả năng lực gậy phép của cô cũng được ghi trong đó.
Xoắn ốc, cú bắn xoắn nát bất cứ thứ gì đụng vào nó. Đó chính là năng lực gậy phép của Nagatsuki Hyouka.
Nói về cái tên này, Dương Hằng chắc hẳn có đôi chút quen thuộc. Đây chính là một trong hai nhân vật chính của bi kịch tại trường sơ trung nơi Anjou Isoko, hay chính là A theo học ngày trước.
Như vậy, giả thiết về việc Admin chính là các Mahou Shoujo trước kia cơ bản đã chính xác.
"Ichi, thật vô lý! Tất cả mọi ký ức và cảm xúc con người đã bị chính tay vua xóa đi!"
Ichi giơ tay, ra hiệu Juuroku ngừng nói.
"Ngươi sẽ đi giám sát Nana, một khi nó có bất kỳ hành động khả nghi nào, trực tiếp tiêu diệt."
"Đây là lệnh của ai?"
"Của chính ta."
"Ta hiểu."
"Ngươi tốt nhất nên nhanh lên, kẻ đó đến rồi."
Ichi bình thản nói. Ngay khi vửa dứt lời, Juuroku cảm nhận được bên ngoài đang chấn động kịch liệt. Âm thanh xé toạc kinh khủng phát ra khiến nó vội vã bỏ trốn. Chỉ có mình Ichi ung dung đối mặt.
Một phần phòng họp bị vỡ vụn do cú vồ của Dương Hằng. Hắn xuất hiện ngay trước mặt Ichi, dù cho lực lượng đã hạ xuống mức thấp nhất nhưng khí thế không chút nào yếu thế xuống. Ngược lại càng trở nên kinh khủng hơn.
"Ngươi đã đến."
Ichi mở lời, thanh kiếm sấm sét xuất hiện trong tay.
...
Kaname bước đi một cách khập khiễng trên hành lang bệnh viện. Tiến đến một máy bán hàng tự động. Bởi vì lúc này đang là ban đêm, cho nên trên hành lang chỉ có mình Kaname. Ngoại trừ vài nhân viên bệnh viện trực ở tầng dưới ra, không ai đi lại giờ này cả.
"Kaname... Kaname..."
Giọng nói méo mó xuất hiện làm cho Kaname giật mình quay đầu lại. Không biết từ lúc nào, Nana đã đứng ngay sau lưng gã mà gã không phát hiện ra.
"Dáng vẻ này... mày là Admin!"
"Ồ, xem ra cậu biết nhiều hơn ta nghĩ. Tốt thôi, đỡ tốn công giải thích."
Kaname sở dĩ biết do theo dõi Aya từ trước, ngay trước cuộc truy đuổi của Admin Jyuugo.
Nana cũng không vòng vo, trực tiếp hỏi.
"Misumi đâu rồi?"
"Làm như tao biết ấy. Tao chắc chắn nó đã chết với vết thương đó rồi. Làm thế quái nào mà nó còn sống chứ?"
"Ồ... vậy Misumi đã được ai đó giải cứu rồi... mà chắc hai người đã có một quãng thời gian vui vẻ nhỉ?"
Nghe được lời nói của Nana, Kaname nghiến răng, phần thân dưới bắt đầu đau điếng khi nhớ về khi đó. Gã ta nạt nộ lên.
"Rốt cuộc mày muốn gì từ tao?"
"Ta đang trong một tình huống... không tốt lắm. Rất có thể ta sẽ bị thủ tiêu."
Kaname ngẩn ra, đầu óc nhanh chóng vận chuyển. Từng manh mối như câc mảnh ghép chắp nối vào một chỗ. Misumi, gậy phép, Admin. Gã là một kẻ rất thông minh, dù cho không hiểu biết được tường tận nhưng mà cũng đã đoán được phần nào.
Sự thật khiến cho Kaname không nhịn được mà phá lên cười.
"Đồ ngu, Admin cái đéo gì! Mày mất đi vị thế của mình chỉ vì dựa hơi vào thằng chó kia. Và bây giờ lại tới đây cầu xin tao, một con người giúp mày á? Não mày có bị úng không đấy?"
Nana ngừng lại một chút, dường như đang đắn đo suy nghĩ. Kaname cười khẩy, nỗi sợ với đám Admin đã giảm đi phân nửa. Xem ra đám quái dị này cũng chỉ là óc heo, sao có thể "thông minh" như gã.
"Không thể phủ nhận điều đó."
Nana thừa nhận, lần này nó quả thật quá sơ suất.
"Nhưng mà, ta đã suy nghĩ chúng ta có thể trở thành đồng minh."
"Đồng minh? Mày vẫn chưa từ bỏ ý định?"
Nói thật, mục tiêu tốt nhất của Nana chính là Dương Hằng. Đáng tiếc là hắn không thể bị kiểm soát, với lại Dương Hằng có một mục tiêu khác.
Nana cần một kẻ là nam, biết đến ma thuật làm đồng minh. Và Kaname là đối tượng thích hợp duy nhất còn lại. Cũng may cho cả nó lẫn Kaname là Dương Hằng không bỏ được ra thời gian xử lý gã. Nếu không gã ta đã không thể ngồi đây nói chuyện được rồi.
Hắn sẽ không giết chết gã, nhưng làm cho Kaname sống thực vật vài chục năm thì rất dễ dàng.
"Kaname, để ta cho cậu biết một vài thông tin thú vị... Thế giới này, sắp tiêu tùng rồi đó."
Đồng tử của Kaname co rút lại, suy nghĩ ban đầu chính là lập tức phủ định. Nana cũng biết thế, một hình ảnh lập thể xuất hiện đằng trước Kaname. Đó chính là thông báo khi truy cập vào "cơn bão" ở trang web ma thuật.
"Kaname, chính cậu cũng cảm thấy như vậy đúng không?"
"Cảm... cảm thấy cái gì?"
Thanh âm của gã có chút cà lăm.
"Đừng chối, ngay từ cái thái độ ưu việt đó... Con người chỉ là một lũ tồn tại nhơ nhớp không khác nào con côn trùng. Chúng lặp đi lặp lại các sai lầm mà không học được cái gì. Đó chính là lí do chúng ta xóa sạch thế giới này."
"Xóa sạch... thế giới..."
Kaname đã triệt để nghẹn họng lại, trừng mắt đọc từng dòng chữ trên thông báo. Càng đọc, gã càng kinh hãi, đặc biệt là khi thời gian đếm ngược chỉ còn lại năm ngày.
"Dù cho loài người có cố gắng thế nào. Chúng vẫn không thể thay đổi sự thật rằng chúng là một giống loài thảm hại. Chừng nào còn thù ghét, ganh tỵ, thống khổ, đau đớn,... năng lượng tiêu cực sẽ vẫn tồn tại."
"Cậu đã đọc hết rồi đúng không? Những Mahou Shoujo tìm thấy thứ này đều tin rằng thông báo này nói về cơn bão. Vì thế, một vài kẻ trong số đó bắt đầu sử dụng gậy nhiều hơn, tất nhiên là cũng do chính ta một tay thúc đẩy nữa."
Những kẻ đó ở đây là các thợ săn ma thuật, quả thật Nana đã đẩy nhanh hiệu suất sử dụng gậy trong một thời gian. Nana cũng từng tự hỏi, sao không cho các Mahou Shoujo biết về thông báo này ngay từ đầu luôn đi? Như thế chẳng phải chúng sẽ "nhiệt tình" sử dụng gậy phép hơn sao?
Đáng tiếc, Ichi nói rằng không cần thiết để chúng biết được giải thích về cơn bão, nó cũng không nói rõ nguyên do. Tuy vậy, Nana vẫn ngầm chống đối.
"Tất nhiên, có vài kẻ nghi ngờ về tinha xác thực của thông báo, tiêu biểu chính là nhóm của em gái cậu, Asagiri Aya. Thế nên bọn ta phải thủ tiêu đám Mahou Shoujo đó."
Tiền căn hậu quả đã rõ ràng, Kaname chuyển hướng sang vấn đề khác.
"Thế vua là cái gì?"
"Đấng sáng lập của chúng ta, tồn tại có mệnh lệnh cao nhất của trang web ma thuật. Nếu dựa theo tôn giáo của các ngươi, đó hẳn phải là... chúa trời. Còn cơn bão chính là sự kiện sẽ quét sạch toàn bộ cảm xúc tiêu cực của nhân loại."
"Một thế giới mới sẽ được hình thành, đó sẽ là cột mốc thay đổi của nhân loại."
"Vậy ra... cơn bão mà các người nói chính là món quà của nhân loại hả?"
Kaname nói với giọng điệu giễu cợt, đặc biệt khi nhắc đến hai chữ "món quà". Xóa sạch cảm xúc tiêu cực, nghe như nào cũng thấy không tốt.
"Kaname, quyết định của cậu..."
"Nana, ra là mày vẫn quyết định phản bội!"
Âm thanh lê bước nặng nề phát ra từ phía bên kia hành lang. Thân hình to lớn của Juuroku xuất hiện lấp ló trong bóng tối, cái rìu to lớn vác sau lưng nhìn uy hiếp vô cùng.
"Chậc chậc, Juuroku..."
"Tao đã muốn chém mày từ lâu rồi, Nana. Ichi đã quyết định thủ tiêu mày."
Nếu như là ý của Ichi, Nana đã không còn đường lui nữa rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.