Chương 62: Thiêu đốt ngọn lửa hi vọng! NHÂN LOẠI PHẢN CÔNG
Blasphemos
29/01/2022
Tường thành bị san bằng, toàn bộ thành khu số 20 đổ nát hoang tàn, biến thành chiến trường khốc liệt nhất toàn bộ thành Rorgh.
Đâu đâu cũng thấy binh lính mặc bọc giáp xếp thành quần thành đội chống trả trước sự tấn công của lũ doom. Có những người lính vẫn đang bảo vệ cho những người chưa kịp di tản. Đạn nổ, súng bắn, khói lửa nghi ngút, quân đoàn doom đông nhung nhúc như là máy nghiền dần dần đè nát phe nhân loại.
Kinh khủng nhất là khu vực kế cận tường thành. Tại đó, từng đợt gió lốc thổi bay hết mọi thứ, Selina đứng độc một mình, bởi vì trận chiến này chỉ có người cải tạo có thể can thiệp vào.
Đối diện với cô là một hình bóng màu đen khổng lồ, cao tới xấp xỉ 7 mét. Một con doom to lớn với khoang miệng chia làm bảy, hai chi trước của nó nặng nề kéo dài xuống mặt đất. Hai chi sau của nó bé hơn đằng trước nhiều, có sức bật cực khỏe, Selina tận mắt thấy nó nhảy một phát bám vào đỉnh tường thành, dù là với cái cơ thể khủng bố đó. Cả người đều được bao học bởi từng khoang gai xương rợn người. Nếu phải miên tả dễ hiểu thì nó giống một con khỉ đột.
Tiếp đó là một con doom có phần miệng tách là bảy nhánh tương tự. Cao mười mét, giống như là nhện nhưng có tới mười sáu cái chân. Nó không thể bắn tơ nhưng lại có thể bắn ra những tia độc ăn mòn, những cái chân của nó cũng là một thứ vũ khí chết chóc, chọc xuống từ trên cao với tốc độ rất nhanh, di chuyển linh hoạt, trừ người cải tạo ra thì rất ít binh lính có thể tránh được.
Cuối cùng là một con doom dạng rết, nhưng lại mọc rất nhiều cánh như doom không chiến. Chiều dài ước chừng 100 mét, rộng hai mét. Chỉ riêng kích cỡ và khả năng bay của nó đã là một mối đe dọa với quân đội rồi. Tốc độ bay của nó lại còn không chậm nữa, chính nó đã là người dẫn đầu đoàn quân doom không chiến giải quyết sạch đội bay trinh sát, cùng với khiến cho doom không chiến bay kín bầu trời, che đậy tình hình từ vệ tinh, che giấu chúng nó.
Chỉ khi nhân loại phát hiện ra thì đã quá muộn, với sức mạnh hủy diệt, húng dễ dàng phá bỏ tường thành, chỉ huy đoàn quân doom đông nghìn nghịt tàn sát nhân loại.
Hiện tại, loài người mới hiểu tại sao từng có báo cáo về khả năng chỉ huy và hành động có chiến thuật ở doom, là những con này đứng đằng sau thao túng tất cả. Hơn nữa còn im lìm đến hai năm mới ngóc đầu lại, đánh cho thành Rorgh trở nên tan tác.
Ban chỉ huy đã lập tức đặt tên cho chủng doom mới này là doom thống lĩnh.
Có thể đối đầu với doom thống lĩnh chỉ có người cải tạo trang bị bọc giáp thế hệ thứ nhất. Nhưng tình hình hiện tại không khả quan một chút nào, dù là người cải tạo cũng chỉ có thể đối đầu, thậm chí là cầm cự mà không cách nào giết chết. Càng lâu, cả thành Rorgh sẽ luân hãm trở thành bàn tiệc cho lũ doom.
Selina đã một mình giao chiến với con doom thống lĩnh dạng khỉ đột, để cho những người đồng đội của cô có thể dành lực lượng lớn nhất nhanh chóng triệt hạ hai con doom thống lĩnh còn lại.
Bọc giáp đã bị đánh cho tơi tả, dù là đã được lớp giáp bảo vệ, Selina vãn hộc máu mồm, cả người đau không kể xiết, những đòn công kích của doom thống lĩnh đánh xuống cô nặng như búa nện vậy. Selina không thể đón đỡ trực tiếp mà chỉ có thể tiêu lực, sau đó lợi dụng khẽ hở mà phản công.
Lưỡi kiếm cắt qua lớp giáp xác, nhưng chỉ để lại từng tia lửa điện. Doom thống lĩnh hình thái khỉ đột không giống như hai con thống lĩnh còn lại cis năng lực đặc biệt mà chỉ có sức mạnh thuần túy, thậm chí không dựa vào gai xương, một cú đập hoặc đấm của nó đã có thể phá nát tường thành rồi. Lại thêm giáp xáccos khả năng phòng thủ mạnh nhất trong cả ba biến nó thành một pháo đài bất bại.
"Chết... tiệt..."
Selina chống đại kiếm lên. Đã quá lâu rồi từ khi cô đối đầu với một kẻ địch mạnh áp đảo như vậy. Chủ giáo mạnh hơn cô nhưng không chênh lệch quá lớn, ngược lại bị Selina dùng kĩ thuật áp đảo trở lại. Còn về con doom thống lĩnh này, những kĩ thuật bao năm rèn rũa của cô với thanh kiếm trên tay chỉ để lại cho nó một lượng sát thương hữu hạn.
"Aaaaaaa!!!!!"
Tiếp tục lao lên, rồi lại bị đánh sập xuống đất, biến khu vực trăm mét xung quanh trải đầy hố to hố nhỏ, phát ra rung chấn liên hồi. Selina khuỵu người xuống, những đường vân trên bọ giáp bắt đầu hiện ra máu vàng kim óng ánh. Cô đã chuẩn bị tử chiến trong lần này.
"Selina!"
Âm thanh phát ra trong kết nói tín hiệu từ sở chỉ huy bị cô bỏ qua. Trong khoảnh khắc sắp thiêu đốt chính mình, tất cả những gì về cuộc đời của cô từ bé đến lớn như một thước phim lướt qua, cuối cùng, cô ngoảnh đầu lại nhìn về bên trong thành.
"Bảo trọng, Dương Hằng."
Nhưng mà, tầm mắt Selina xuất hiện một điểm sáng, nó dần dần to lên, giống như có cái gì đó đang phi đến đây, nhắm thẳng đến chỗ cô.
Chói sáng như một ngôi sao băng, với một vận tốc phá vỡ âm thanh, hình thành nên phong áp kinh khủng xé tan chiến trường, bóng sáng lao vụt qua người cô, đâm thẳng vào con doom thống lĩnh.
Doom thônhs lĩnh gào thét, cánh tay cứng cáp của nó vỡ vụn, giáp xác trên phần ngực cũng tan thành nhiều mảnh. Lần đầu tiên trong một cuộc đọ sức màn nó bị áp đảo. Doom thống lĩnh bay xa vài trăm mét, đập mạnh vào đám phế tích tường thành.
"Selina, có chuyện gì vậy? Selina!"
Cô ngơ ngác nhìn bóng lưng quen thuộc kia. Giống như một anh hùng bước ra từ một câu chuyện sử thi. Vĩ đại, mạnh mẽ nhưng lại không thần thánh và cao ngạo. Cô cảm nhận được sự ấm áp như thái dương quen thuộc đó.
Là hắn... sao?
Dương Hằng ngẩng đầu, bay lên không trung. Cosmic Wings mở tung ra, tràn ra một lượng Cosmic Enegy khổng lồ. Lan tỏa ra bốn phương tám hướng.
Một người đàn ông đang đau khổ giữ chặt lấy cánh cửa, ngăn cách con doom ở phía bên kia. Nhưng mà sức của một người bình thường làm sao có thể sánh được với doom? Cánh cửa vỡ ra, cái miệng kinh dị của con doom thò vào.
"Không!!"
Sau lưng truyền đến tiếng thét vợ mình và đứa con, người đàn ông dù cho đã bị sợ hãi lấp đầy, cả người đã bị tử vong làm cho run bần bật. Nhưng ông vẫn không lùi lại. Với cương vị là một người chồng, một người cha, muốn động đến gia đình ông thì sẽ phải đạp qua xác ông trước!
Một chùm sáng đột ngột từ bên ngoài xông vào, bao phủ lên người đàn ông. Gái xương bén nhọn vốn dĩ có thể dễ dàng xé tan thân thể con người lại bị chặn lại. Người đàn ông phát hiện ra trên mình đang mặc một bộ áo giáp.
"Đây... đây là..."
Không chỉ có mỗi áo giáp, người đàn ông nhận ra được có một luồng sức mạnh đang chảy trong người. Ông hét lớn, nắm đấm đánh bay con doom ra xa.
Tình huống như vậy diễn ra ở khắp mọi nơi, dù là ở binh lính hay dân thường. Sự sợ hãi dần dần biến mất, thay vào đó là phấn khởi phản công.
"Chỉ cần hi vọng không dập tắt, chúng ta sẽ vĩnh viễn không chiến bại."
Tiếng nói của Dương Hằng truyền ra khắp thành Rorgh, truyền đến trong tay của mỗi người, tất cả không hẹn mà đồng loạt cùng nhìn lên. Bọn họ thấy được một bóng người mặc giáp, sau lưng là đôi cánh phát ra những chùm sáng rực rỡ như ánh sao.
"Vĩnh viễn không chiến bại!"
"Vĩnh viễn không chiến bại!"
"Vĩnh viễn không chiến bại!"
Tất cả đều đồng thanh gào thét, âm thanh của hàng triệu người cùng nhau phát ra, lấn át cả âm thanh của lũ doom. Ngọn lửa trong mỗi người đang được nhen nhóm, cộng minh. Giờ phút này, quân đoàn doom cũng không thể dọa sợ bọn họ, bởi vì hi vọng vẫn còn. Bọn họ sẽ chiến đấu tới cùng, dù cho có phải thiêu tẫn chính mình.
Dương Hằng hạ xuống trước mặt Selina. Giống như một quý ông nâng tay cô lên. Cả hai cùng bỏ mũ giáp ra, cười nói.
"Dương Hằng, cậu đã trở về."
"Ừm, tôi về rồi đây."
Cosmic Enegy từ ta hắn truyền sang tay cô. Những đường vân trên bộ giáp của Selina được lấp đầy bởi thứ năng lượng huyền ảo cảu tinh không vũ trụ.
Đâu đâu cũng thấy binh lính mặc bọc giáp xếp thành quần thành đội chống trả trước sự tấn công của lũ doom. Có những người lính vẫn đang bảo vệ cho những người chưa kịp di tản. Đạn nổ, súng bắn, khói lửa nghi ngút, quân đoàn doom đông nhung nhúc như là máy nghiền dần dần đè nát phe nhân loại.
Kinh khủng nhất là khu vực kế cận tường thành. Tại đó, từng đợt gió lốc thổi bay hết mọi thứ, Selina đứng độc một mình, bởi vì trận chiến này chỉ có người cải tạo có thể can thiệp vào.
Đối diện với cô là một hình bóng màu đen khổng lồ, cao tới xấp xỉ 7 mét. Một con doom to lớn với khoang miệng chia làm bảy, hai chi trước của nó nặng nề kéo dài xuống mặt đất. Hai chi sau của nó bé hơn đằng trước nhiều, có sức bật cực khỏe, Selina tận mắt thấy nó nhảy một phát bám vào đỉnh tường thành, dù là với cái cơ thể khủng bố đó. Cả người đều được bao học bởi từng khoang gai xương rợn người. Nếu phải miên tả dễ hiểu thì nó giống một con khỉ đột.
Tiếp đó là một con doom có phần miệng tách là bảy nhánh tương tự. Cao mười mét, giống như là nhện nhưng có tới mười sáu cái chân. Nó không thể bắn tơ nhưng lại có thể bắn ra những tia độc ăn mòn, những cái chân của nó cũng là một thứ vũ khí chết chóc, chọc xuống từ trên cao với tốc độ rất nhanh, di chuyển linh hoạt, trừ người cải tạo ra thì rất ít binh lính có thể tránh được.
Cuối cùng là một con doom dạng rết, nhưng lại mọc rất nhiều cánh như doom không chiến. Chiều dài ước chừng 100 mét, rộng hai mét. Chỉ riêng kích cỡ và khả năng bay của nó đã là một mối đe dọa với quân đội rồi. Tốc độ bay của nó lại còn không chậm nữa, chính nó đã là người dẫn đầu đoàn quân doom không chiến giải quyết sạch đội bay trinh sát, cùng với khiến cho doom không chiến bay kín bầu trời, che đậy tình hình từ vệ tinh, che giấu chúng nó.
Chỉ khi nhân loại phát hiện ra thì đã quá muộn, với sức mạnh hủy diệt, húng dễ dàng phá bỏ tường thành, chỉ huy đoàn quân doom đông nghìn nghịt tàn sát nhân loại.
Hiện tại, loài người mới hiểu tại sao từng có báo cáo về khả năng chỉ huy và hành động có chiến thuật ở doom, là những con này đứng đằng sau thao túng tất cả. Hơn nữa còn im lìm đến hai năm mới ngóc đầu lại, đánh cho thành Rorgh trở nên tan tác.
Ban chỉ huy đã lập tức đặt tên cho chủng doom mới này là doom thống lĩnh.
Có thể đối đầu với doom thống lĩnh chỉ có người cải tạo trang bị bọc giáp thế hệ thứ nhất. Nhưng tình hình hiện tại không khả quan một chút nào, dù là người cải tạo cũng chỉ có thể đối đầu, thậm chí là cầm cự mà không cách nào giết chết. Càng lâu, cả thành Rorgh sẽ luân hãm trở thành bàn tiệc cho lũ doom.
Selina đã một mình giao chiến với con doom thống lĩnh dạng khỉ đột, để cho những người đồng đội của cô có thể dành lực lượng lớn nhất nhanh chóng triệt hạ hai con doom thống lĩnh còn lại.
Bọc giáp đã bị đánh cho tơi tả, dù là đã được lớp giáp bảo vệ, Selina vãn hộc máu mồm, cả người đau không kể xiết, những đòn công kích của doom thống lĩnh đánh xuống cô nặng như búa nện vậy. Selina không thể đón đỡ trực tiếp mà chỉ có thể tiêu lực, sau đó lợi dụng khẽ hở mà phản công.
Lưỡi kiếm cắt qua lớp giáp xác, nhưng chỉ để lại từng tia lửa điện. Doom thống lĩnh hình thái khỉ đột không giống như hai con thống lĩnh còn lại cis năng lực đặc biệt mà chỉ có sức mạnh thuần túy, thậm chí không dựa vào gai xương, một cú đập hoặc đấm của nó đã có thể phá nát tường thành rồi. Lại thêm giáp xáccos khả năng phòng thủ mạnh nhất trong cả ba biến nó thành một pháo đài bất bại.
"Chết... tiệt..."
Selina chống đại kiếm lên. Đã quá lâu rồi từ khi cô đối đầu với một kẻ địch mạnh áp đảo như vậy. Chủ giáo mạnh hơn cô nhưng không chênh lệch quá lớn, ngược lại bị Selina dùng kĩ thuật áp đảo trở lại. Còn về con doom thống lĩnh này, những kĩ thuật bao năm rèn rũa của cô với thanh kiếm trên tay chỉ để lại cho nó một lượng sát thương hữu hạn.
"Aaaaaaa!!!!!"
Tiếp tục lao lên, rồi lại bị đánh sập xuống đất, biến khu vực trăm mét xung quanh trải đầy hố to hố nhỏ, phát ra rung chấn liên hồi. Selina khuỵu người xuống, những đường vân trên bọ giáp bắt đầu hiện ra máu vàng kim óng ánh. Cô đã chuẩn bị tử chiến trong lần này.
"Selina!"
Âm thanh phát ra trong kết nói tín hiệu từ sở chỉ huy bị cô bỏ qua. Trong khoảnh khắc sắp thiêu đốt chính mình, tất cả những gì về cuộc đời của cô từ bé đến lớn như một thước phim lướt qua, cuối cùng, cô ngoảnh đầu lại nhìn về bên trong thành.
"Bảo trọng, Dương Hằng."
Nhưng mà, tầm mắt Selina xuất hiện một điểm sáng, nó dần dần to lên, giống như có cái gì đó đang phi đến đây, nhắm thẳng đến chỗ cô.
Chói sáng như một ngôi sao băng, với một vận tốc phá vỡ âm thanh, hình thành nên phong áp kinh khủng xé tan chiến trường, bóng sáng lao vụt qua người cô, đâm thẳng vào con doom thống lĩnh.
Doom thônhs lĩnh gào thét, cánh tay cứng cáp của nó vỡ vụn, giáp xác trên phần ngực cũng tan thành nhiều mảnh. Lần đầu tiên trong một cuộc đọ sức màn nó bị áp đảo. Doom thống lĩnh bay xa vài trăm mét, đập mạnh vào đám phế tích tường thành.
"Selina, có chuyện gì vậy? Selina!"
Cô ngơ ngác nhìn bóng lưng quen thuộc kia. Giống như một anh hùng bước ra từ một câu chuyện sử thi. Vĩ đại, mạnh mẽ nhưng lại không thần thánh và cao ngạo. Cô cảm nhận được sự ấm áp như thái dương quen thuộc đó.
Là hắn... sao?
Dương Hằng ngẩng đầu, bay lên không trung. Cosmic Wings mở tung ra, tràn ra một lượng Cosmic Enegy khổng lồ. Lan tỏa ra bốn phương tám hướng.
Một người đàn ông đang đau khổ giữ chặt lấy cánh cửa, ngăn cách con doom ở phía bên kia. Nhưng mà sức của một người bình thường làm sao có thể sánh được với doom? Cánh cửa vỡ ra, cái miệng kinh dị của con doom thò vào.
"Không!!"
Sau lưng truyền đến tiếng thét vợ mình và đứa con, người đàn ông dù cho đã bị sợ hãi lấp đầy, cả người đã bị tử vong làm cho run bần bật. Nhưng ông vẫn không lùi lại. Với cương vị là một người chồng, một người cha, muốn động đến gia đình ông thì sẽ phải đạp qua xác ông trước!
Một chùm sáng đột ngột từ bên ngoài xông vào, bao phủ lên người đàn ông. Gái xương bén nhọn vốn dĩ có thể dễ dàng xé tan thân thể con người lại bị chặn lại. Người đàn ông phát hiện ra trên mình đang mặc một bộ áo giáp.
"Đây... đây là..."
Không chỉ có mỗi áo giáp, người đàn ông nhận ra được có một luồng sức mạnh đang chảy trong người. Ông hét lớn, nắm đấm đánh bay con doom ra xa.
Tình huống như vậy diễn ra ở khắp mọi nơi, dù là ở binh lính hay dân thường. Sự sợ hãi dần dần biến mất, thay vào đó là phấn khởi phản công.
"Chỉ cần hi vọng không dập tắt, chúng ta sẽ vĩnh viễn không chiến bại."
Tiếng nói của Dương Hằng truyền ra khắp thành Rorgh, truyền đến trong tay của mỗi người, tất cả không hẹn mà đồng loạt cùng nhìn lên. Bọn họ thấy được một bóng người mặc giáp, sau lưng là đôi cánh phát ra những chùm sáng rực rỡ như ánh sao.
"Vĩnh viễn không chiến bại!"
"Vĩnh viễn không chiến bại!"
"Vĩnh viễn không chiến bại!"
Tất cả đều đồng thanh gào thét, âm thanh của hàng triệu người cùng nhau phát ra, lấn át cả âm thanh của lũ doom. Ngọn lửa trong mỗi người đang được nhen nhóm, cộng minh. Giờ phút này, quân đoàn doom cũng không thể dọa sợ bọn họ, bởi vì hi vọng vẫn còn. Bọn họ sẽ chiến đấu tới cùng, dù cho có phải thiêu tẫn chính mình.
Dương Hằng hạ xuống trước mặt Selina. Giống như một quý ông nâng tay cô lên. Cả hai cùng bỏ mũ giáp ra, cười nói.
"Dương Hằng, cậu đã trở về."
"Ừm, tôi về rồi đây."
Cosmic Enegy từ ta hắn truyền sang tay cô. Những đường vân trên bộ giáp của Selina được lấp đầy bởi thứ năng lượng huyền ảo cảu tinh không vũ trụ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.