Chương 224: Tiến vào không gian
Blasphemos
12/04/2022
Dương Hằng hít sâu một hơi, vận động thoáng một cái. Hắn ngước lên
trời cao, đây sẽ là một chuyến đi rất dài. Để giải quyết sớm nhất, hắn
quyết định bắt đầu ngay vào buổi chiều.
Thân thể vẫn hơi hơi cứng nhắc, nhưng may mà đây không phải là chiến đấu, chỉ là du hành thôi nên cũng không ảnh hưởng gì nhiều.
"Thầy... nhưng mà thầy vẫn chưa hoàn toàn bình phục mà."
Aya lo lắng nói, không chỉ có mình cô mà tất cả những người ở đây cũng vậy. Đã trải qua nhiều chuyện, thậm chí là sống chết cùng nhau. Bức tường vô hình ngăn cách đã sớm không còn nữa, các Mahou Shoujo ở đây dù biết ý Dương Hằng đã quyết, chỉ là bọn họ vẫn không nỡ.
"Hứa với em là thầy sẽ bình an trở về."
Kayo bước lên một bước, dõng dạc nói. Kể từ cái ngày hắc ám hai năm về trước, quãng thời gian sinh hoạt và điều tra với Dương Hằng, Sasaki, Touko là lúc cô thấy hạnh phúc nhất. Trong thời gian bốn tháng lưu lạc, cô cũng rất tưởng niệm hắn, đáng tiếc là cuộc hội ngộ chưa đầy một ngày đã buộc phải kết thúc.
"Thầy không được chết đâu đó."
Nijimin nghiêm túc, cô rất đơn giản, Dương Hằng đã cứu cô, vì thế cô không muốn hắn phải chết.
"Ông chú, cố lên!"
Kiyoharu hưng phấn hò hét.
Rina đứng lặng không nói gì. Những lời của Dương Hằng sáng nay vẫn khiến cho cô cảm thấy chấn động. Chỉ là, cô nhìn hắn với ánh mắt lo âu.
Dương Hằng nói rằng hắn muốn đem đến cho tất cả mọi người một "happy ending". Thứ mà những Mahou Shoujo tại đây, những kẻ mang số phận bất hạnh chưa từng nghĩ tới.
Đến ngay cả cô, kẻ đã từng là thợ săn ma thuật. Cô đã sát hại rất nhiều người đến nỗi khi tỉnh ngộ lại, cô không nghĩ mình có thể tới thiên đường sau khi chết.
Một happy ending cho tất cả...
Thế nhưng, còn hắn thì sao? Happy ending của hắn thì sao?
Rina cảm thấy bứt rứt, nhưng cô không biết làm cách nào để biểu đạt nó ra.
Sarina khẽ cắn môi, tiến lên phía trước đến ngay gần hắn, sau có cúi thấp người.
"Xin thầy... hãy trở về với chúng em!"
Aya là người khiến cho cô tỉnh ngộ. Nhưng người đã khai mở trái tim cô lại chính là Dương Hằng. Cái lúc mà hắn nói hắn là giáo viên của cô
Nói xong, mặt cô cũng đỏ lựng lên, may mà cô đã cúi đầu xuống nên không ai thấy được biểu cảm xấu hổ này. Một bàn tay ấm áp hữu lực xoa đầu cô, khiến cho trái tim của Sarina đập rộn lên.
Dương Hằng mỉm cười, cảm thấy cả người dường như thả lỏng ra không ít. Nhận được những lời chúc phúc, một chút phiền muộn trong lòng hắn bị quét sạch sành sanh.
"Vậy thì... thầy đi đây."
Hắn lấy đai lưng ra rồi lắp vào hông.
"Dragon Sig!"
"Biến hình!"
Rồng bạc uy mãnh xuất hiện, cộng thêm âm hiệu khiến cho các cô gái đều trầm trồ không dứt. Bọc giápnhanh chóng lắp ráp lên người hắn, Sasaki nhìn quá trình này, khẽ chau mày. Dương Hằng trước đó từng nói rằng hắn là siêu nhân, cô cứ nghĩ là hắn đùa.
"Ai ngờ giống siêu nhân thật..."
Hai cách dang rộng ra hai bên, Dương Hằng liếc nhìn các cô bé lần cuối trước khi tung cánh bay vút lên bầu trời. Như một mũi tên bạc xé tan thiên không.
Một ngàn mét, hai ngàn mét, ba ngàn mét,... Dương Hằng cảm nhận được cả sức ép lẫn lực cản đang dồn về phía mình. Hắn không những hãm tốc mà càng nhanh hơn. Khi gần ra khỏi bầu khí quyển, không khí xung quanh đã hiện ra rất nhiều tia lửa do ma sát không khí. Nhìn không khác gì một quả tên lửa mini đang phóng ra ngoài vũ trụ.
"Là lúc này!"
Khi gần chạm đến giới hạn, Dương Hằng tụ lực bứt phá. Tốc độ của hắn trong nháy mắt vượt qua mấy lần tốc độ âm thanh, đột phá lực cản từ tầng khí quyển và lực hút của trái đất.
Hắn đột nhiên cảm thấy cả thân thể nhẹ bẫng, lơ lửng vô định.
Hắn... đã bước vào vũ trụ.
Dương Hằng dường như có thể cảm nhận được vũ trụ đang vận chuyển, đang biến đổi không ngừng. Khi nghe bài phỏng vấn của các phi hành gia cảm nhận về vũ trụ ra sao, hầu hết trong số họ đều nhận xét nó quá hùng vĩ. Đến độ làm cho bọn họ cảm thấy tự ti trước sự tồn tại nhỏ bé của mình.
Dương Hằng thì không thấy vậy, hắn vươn tay, nắm lấy hư không. Vũ trụ thật hùng vĩ, bản thân cũng thật to lớn. Cảm giác chính mình giống như một hòn đá ném vào mặt hồ tĩnh lặng, khuấy động nó lên.
"Ảo tưởng thế đủ rồi, vào việc thôi."
Dương Hằng cười cười, không còn suy nghĩ vu vơ nữa. Mà không chắc có phải do hắn đã từng sở hữu Cosmic Force hay không. Khi ra ngoài vũ trụ, hắn cảm nhận được các dòng chảy trở nên rõ ràng hơn bao giờ hết.
Hắn đưa mắt ra xung quanh, phát hiện thấy rất nhiều dòng chảy hội tụ từ năng lượng tiêu cực đang cùng nhau hướng tới đích đến nào đó. Dương Hằng không nghỉ ngơi mà lập tức bám theo.
Để tiết kiệm sức lực, Dương Hằng sẽ không sử dụng tốc độ cao nhất.
"Đếm ngược, 14 ngày trước cơn bão."
...
"Vụ việc xảy ra trong nhà vệ sinh nữ của một trường sơ trung ở Musashino, Tokyo. Một nữ sinh tự cắt cổ mình bằng dao rọc giấy đã được chuyển tới bệnh viện."
"Đây là... địa điểm nơi một khu chung cư vừa bị sụp đổ. Đội cứu hộ đã vào cuộc. Rất may là không ai bị thiệt mạng. Cho hỏi, anh có thể cho mọi người biết danh tính và hình dáng của người bí ẩn đã cứu tất cả mọi người không?"
"Anh ta cao lớn! Còn mặc giáp nữa! Cứ như là siêu nhân vậy!"
"Trước tạm thời để nhân vật siêu ngân sang một bên đi. Mọi người có thấy sự sụp đổ của tòa nhà này kì lạ không? Ý tôi là... nó gần như bị cắt nửa. Ai hay thế lực nào có thể làm chuyện này?"
"Tối hôm nay vào khoảng chín giờ, rất nhiều người dân đã ghi nhận cơn lốc kì lạ và một sinh vật không xác định trên tầng thượng của tòa cao ốc. Sân thượng đã bị tổn hại nghiêm trọng. Cảng sát đã vào cuộc điều tra, hiện vẫn chưa có cá nhân hay tổ chức nào đứng ra lãnh trách nhiệm cho hành động trên."
"Vụ tai nạn xảy ra đến hàng rào của nhà dân tại Musashino, Tokyo. Không có ai bị thương."
"Kinh hoàng! Phát hiện nhiều nữ sinh trung học đã bị giết hại một cách dã man vào thời điểm từ tám giờ tối đến chín giờ tối! Cảnh sát đang nỗ lực điều tra để có thể đưa thủ phạm ra ánh sáng."
"Thời gian qua đúng là có nhiều biến cố xảy đến, tôi tự hỏi chúng có liên quan đến nhau không nhỉ?"
"Một giáo viên bị đâm chém tới mức gần tử vong, nghi là do các phần tử cự đoan thực hiện. Nhìn vết thương khủng khiếp của anh ấy kìa!"
"Thông báo, tìm kiếm nam sinh mất tích Asagiri Kaname, năm hai cao trung. Không rõ cậu ta đã rời nhà từ khi nào."
"Bệnh viện hư hại nặng nề về cơ vật chất, các nhân viên đều không nhớ gì. Đây là truyền thuyết đô thị hay là một trò lừa gạt? Chúng tôi vẫn đang đợi đánh giá điều tra từ phía cảnh sát."
"Chấn kinh! Đã tìm thấy nam sinh mất tích Asagiri Kaname trên đường phố. Vào lúc được tìm thấy, cậu ta không hề mặc quần áo. Phần cổ bị trói buộc bởi một dây xích, vết thương nghiêm trọng do đạn bắn ở phần bụng. Cậu ta đang trong tình trạng nguy kịch và hôn mê ở thời điểm đó."
"Theo phía cảnh sát, có khả năng cậu ta đã bị giam giữ và hành hung bởi ai đó. Hiện tại cảnh sát vẫn đang cố gắng điều tra để bắt giữ thủ phạm."
"Để phục vụ cho quá trình điều tra, các trường sơ trung tại khu vực Musashino đều có lệnh đóng cửa tạm thời. Đề nghị các bậc phụ huynh bảo hộ con cái đúng với các hướng dẫn dưới đây."
"Phát hiện vật thể lạ bay trên bầu trời tại Tokyo. Vệ tinh ghi nhận nó đã phá tan rào cản của tầng khí quyển và tiến vào không gian. Liệu đây là một loại vũ khí phòng không mới hay là vật thể bay không xác định của người ngoài hành tinh?"
"Chuyện quái gì đang xảy ra ở Tokyo vậy?"
Thân thể vẫn hơi hơi cứng nhắc, nhưng may mà đây không phải là chiến đấu, chỉ là du hành thôi nên cũng không ảnh hưởng gì nhiều.
"Thầy... nhưng mà thầy vẫn chưa hoàn toàn bình phục mà."
Aya lo lắng nói, không chỉ có mình cô mà tất cả những người ở đây cũng vậy. Đã trải qua nhiều chuyện, thậm chí là sống chết cùng nhau. Bức tường vô hình ngăn cách đã sớm không còn nữa, các Mahou Shoujo ở đây dù biết ý Dương Hằng đã quyết, chỉ là bọn họ vẫn không nỡ.
"Hứa với em là thầy sẽ bình an trở về."
Kayo bước lên một bước, dõng dạc nói. Kể từ cái ngày hắc ám hai năm về trước, quãng thời gian sinh hoạt và điều tra với Dương Hằng, Sasaki, Touko là lúc cô thấy hạnh phúc nhất. Trong thời gian bốn tháng lưu lạc, cô cũng rất tưởng niệm hắn, đáng tiếc là cuộc hội ngộ chưa đầy một ngày đã buộc phải kết thúc.
"Thầy không được chết đâu đó."
Nijimin nghiêm túc, cô rất đơn giản, Dương Hằng đã cứu cô, vì thế cô không muốn hắn phải chết.
"Ông chú, cố lên!"
Kiyoharu hưng phấn hò hét.
Rina đứng lặng không nói gì. Những lời của Dương Hằng sáng nay vẫn khiến cho cô cảm thấy chấn động. Chỉ là, cô nhìn hắn với ánh mắt lo âu.
Dương Hằng nói rằng hắn muốn đem đến cho tất cả mọi người một "happy ending". Thứ mà những Mahou Shoujo tại đây, những kẻ mang số phận bất hạnh chưa từng nghĩ tới.
Đến ngay cả cô, kẻ đã từng là thợ săn ma thuật. Cô đã sát hại rất nhiều người đến nỗi khi tỉnh ngộ lại, cô không nghĩ mình có thể tới thiên đường sau khi chết.
Một happy ending cho tất cả...
Thế nhưng, còn hắn thì sao? Happy ending của hắn thì sao?
Rina cảm thấy bứt rứt, nhưng cô không biết làm cách nào để biểu đạt nó ra.
Sarina khẽ cắn môi, tiến lên phía trước đến ngay gần hắn, sau có cúi thấp người.
"Xin thầy... hãy trở về với chúng em!"
Aya là người khiến cho cô tỉnh ngộ. Nhưng người đã khai mở trái tim cô lại chính là Dương Hằng. Cái lúc mà hắn nói hắn là giáo viên của cô
Nói xong, mặt cô cũng đỏ lựng lên, may mà cô đã cúi đầu xuống nên không ai thấy được biểu cảm xấu hổ này. Một bàn tay ấm áp hữu lực xoa đầu cô, khiến cho trái tim của Sarina đập rộn lên.
Dương Hằng mỉm cười, cảm thấy cả người dường như thả lỏng ra không ít. Nhận được những lời chúc phúc, một chút phiền muộn trong lòng hắn bị quét sạch sành sanh.
"Vậy thì... thầy đi đây."
Hắn lấy đai lưng ra rồi lắp vào hông.
"Dragon Sig!"
"Biến hình!"
Rồng bạc uy mãnh xuất hiện, cộng thêm âm hiệu khiến cho các cô gái đều trầm trồ không dứt. Bọc giápnhanh chóng lắp ráp lên người hắn, Sasaki nhìn quá trình này, khẽ chau mày. Dương Hằng trước đó từng nói rằng hắn là siêu nhân, cô cứ nghĩ là hắn đùa.
"Ai ngờ giống siêu nhân thật..."
Hai cách dang rộng ra hai bên, Dương Hằng liếc nhìn các cô bé lần cuối trước khi tung cánh bay vút lên bầu trời. Như một mũi tên bạc xé tan thiên không.
Một ngàn mét, hai ngàn mét, ba ngàn mét,... Dương Hằng cảm nhận được cả sức ép lẫn lực cản đang dồn về phía mình. Hắn không những hãm tốc mà càng nhanh hơn. Khi gần ra khỏi bầu khí quyển, không khí xung quanh đã hiện ra rất nhiều tia lửa do ma sát không khí. Nhìn không khác gì một quả tên lửa mini đang phóng ra ngoài vũ trụ.
"Là lúc này!"
Khi gần chạm đến giới hạn, Dương Hằng tụ lực bứt phá. Tốc độ của hắn trong nháy mắt vượt qua mấy lần tốc độ âm thanh, đột phá lực cản từ tầng khí quyển và lực hút của trái đất.
Hắn đột nhiên cảm thấy cả thân thể nhẹ bẫng, lơ lửng vô định.
Hắn... đã bước vào vũ trụ.
Dương Hằng dường như có thể cảm nhận được vũ trụ đang vận chuyển, đang biến đổi không ngừng. Khi nghe bài phỏng vấn của các phi hành gia cảm nhận về vũ trụ ra sao, hầu hết trong số họ đều nhận xét nó quá hùng vĩ. Đến độ làm cho bọn họ cảm thấy tự ti trước sự tồn tại nhỏ bé của mình.
Dương Hằng thì không thấy vậy, hắn vươn tay, nắm lấy hư không. Vũ trụ thật hùng vĩ, bản thân cũng thật to lớn. Cảm giác chính mình giống như một hòn đá ném vào mặt hồ tĩnh lặng, khuấy động nó lên.
"Ảo tưởng thế đủ rồi, vào việc thôi."
Dương Hằng cười cười, không còn suy nghĩ vu vơ nữa. Mà không chắc có phải do hắn đã từng sở hữu Cosmic Force hay không. Khi ra ngoài vũ trụ, hắn cảm nhận được các dòng chảy trở nên rõ ràng hơn bao giờ hết.
Hắn đưa mắt ra xung quanh, phát hiện thấy rất nhiều dòng chảy hội tụ từ năng lượng tiêu cực đang cùng nhau hướng tới đích đến nào đó. Dương Hằng không nghỉ ngơi mà lập tức bám theo.
Để tiết kiệm sức lực, Dương Hằng sẽ không sử dụng tốc độ cao nhất.
"Đếm ngược, 14 ngày trước cơn bão."
...
"Vụ việc xảy ra trong nhà vệ sinh nữ của một trường sơ trung ở Musashino, Tokyo. Một nữ sinh tự cắt cổ mình bằng dao rọc giấy đã được chuyển tới bệnh viện."
"Đây là... địa điểm nơi một khu chung cư vừa bị sụp đổ. Đội cứu hộ đã vào cuộc. Rất may là không ai bị thiệt mạng. Cho hỏi, anh có thể cho mọi người biết danh tính và hình dáng của người bí ẩn đã cứu tất cả mọi người không?"
"Anh ta cao lớn! Còn mặc giáp nữa! Cứ như là siêu nhân vậy!"
"Trước tạm thời để nhân vật siêu ngân sang một bên đi. Mọi người có thấy sự sụp đổ của tòa nhà này kì lạ không? Ý tôi là... nó gần như bị cắt nửa. Ai hay thế lực nào có thể làm chuyện này?"
"Tối hôm nay vào khoảng chín giờ, rất nhiều người dân đã ghi nhận cơn lốc kì lạ và một sinh vật không xác định trên tầng thượng của tòa cao ốc. Sân thượng đã bị tổn hại nghiêm trọng. Cảng sát đã vào cuộc điều tra, hiện vẫn chưa có cá nhân hay tổ chức nào đứng ra lãnh trách nhiệm cho hành động trên."
"Vụ tai nạn xảy ra đến hàng rào của nhà dân tại Musashino, Tokyo. Không có ai bị thương."
"Kinh hoàng! Phát hiện nhiều nữ sinh trung học đã bị giết hại một cách dã man vào thời điểm từ tám giờ tối đến chín giờ tối! Cảnh sát đang nỗ lực điều tra để có thể đưa thủ phạm ra ánh sáng."
"Thời gian qua đúng là có nhiều biến cố xảy đến, tôi tự hỏi chúng có liên quan đến nhau không nhỉ?"
"Một giáo viên bị đâm chém tới mức gần tử vong, nghi là do các phần tử cự đoan thực hiện. Nhìn vết thương khủng khiếp của anh ấy kìa!"
"Thông báo, tìm kiếm nam sinh mất tích Asagiri Kaname, năm hai cao trung. Không rõ cậu ta đã rời nhà từ khi nào."
"Bệnh viện hư hại nặng nề về cơ vật chất, các nhân viên đều không nhớ gì. Đây là truyền thuyết đô thị hay là một trò lừa gạt? Chúng tôi vẫn đang đợi đánh giá điều tra từ phía cảnh sát."
"Chấn kinh! Đã tìm thấy nam sinh mất tích Asagiri Kaname trên đường phố. Vào lúc được tìm thấy, cậu ta không hề mặc quần áo. Phần cổ bị trói buộc bởi một dây xích, vết thương nghiêm trọng do đạn bắn ở phần bụng. Cậu ta đang trong tình trạng nguy kịch và hôn mê ở thời điểm đó."
"Theo phía cảnh sát, có khả năng cậu ta đã bị giam giữ và hành hung bởi ai đó. Hiện tại cảnh sát vẫn đang cố gắng điều tra để bắt giữ thủ phạm."
"Để phục vụ cho quá trình điều tra, các trường sơ trung tại khu vực Musashino đều có lệnh đóng cửa tạm thời. Đề nghị các bậc phụ huynh bảo hộ con cái đúng với các hướng dẫn dưới đây."
"Phát hiện vật thể lạ bay trên bầu trời tại Tokyo. Vệ tinh ghi nhận nó đã phá tan rào cản của tầng khí quyển và tiến vào không gian. Liệu đây là một loại vũ khí phòng không mới hay là vật thể bay không xác định của người ngoài hành tinh?"
"Chuyện quái gì đang xảy ra ở Tokyo vậy?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.