Quyển 6 - Chương 714: Bắt giữ ép hỏi
Khoái Xan Điếm
28/08/2013
Hai đại Phủ chủ vốn tưởng rẳng pháp lực Dương Phàm mạnh mễ
kinh người, nhưng không cách nào chân chính nắm giữ được. Như
thế thì phương diện tu vi thần hồn, quá nửa sẽ có khiếm
khuyết.
Thế nhưng khi Lôi Minh Vương cùng Huyết Linh Vương phát động lực Thần Hư, hai hư ảnh Thiên thân trăm trượng phủ xuống, Dương Phàm căn bản không có chút áp lực.
̉m
Khi Dương Phàm vận chuyển thần lục Hoán Nha, uy năng tinh thần tràn ngập một vạn hai ngàn dặm hư không, hai người này trợn tròn mắt.
Ai nói lực lượng thần hồn Dương Phàm không đủ.
Phạm vi thần thức Phủ chủ bình thường là mười vạn dặm, chiểu ngang lực Thần Hư là một vạn dặm.
Mà phạm vi thần thức Dương Phàm đạt đến mười hai vạn dặm, chiều ngang thần lực Hoán Nha là một vạn hai ngàn dặm.
Pháp lực mạnh hơn Phủ chủ rất nhiều, Ngay cả lực lượng thần hồn cũng dễ dàng cao hơn một bậc.
Oong ầm
Dương Phàm vận chuyển hai cây Hoán Thiên Nha. một vạn hai ngàn dặm hư không bị thân quang hư vô hai màu xanh đò chiếm giữ. chia ra rõ ràng, dẫn động lực tụ nhiên hùng hồn.
Theo một trận dao động thần bí, trên đầu ba người xuất hiện một con chân long hư vô trông rất sống động, một con màu đỏ rực, một con màu xanh đậm.
Hai con chán long phát ra từng trận long ngâm, từ trên ầm ầm nhào xuống, đánh trúng hai hư ảnh Thiên thân giữa không trung.
Hai hư ảnh Thiên thần lập tức bị đánh liên tục lùi ra sau, hào quang mờ nhạt.
Lôi Minh Vương cùng Huyết Linh Vương hừ nặng một tiếng, nhìn chằm chằm hai con chân long hư vô. kinh hoàng không thôi:
- Đây là lực lượng gì, chi sợ không phải là lực Thần Hư bình thường...
Dương Phàm dùng thần lực Hoán Nha vận chuyển hư vô chân long, rất sống động linh hoạt, hình thể càng giổng như thực thể, nhìn sơ qua còn tưởng rẳng chân long hiện thế.
Rống ngao-
Tiếng long ngâm từng trận, hai hư ảnh chân long xanh đỏ đánh cho Lôi Minh Vương liên tụcbại lui.
Dương Phàm hai tay sau lưng, nổi giữa không trung, lấy một địch hai, đè ép hai đại Phủ chủ.
Bất luận là pháp lực, hay lực lượng thần hồn, đều chiếm ưu thế tuyệt đối.
Răng rắc răng rắc
Trong hư không truyền đến một trận nổ lớn, hóa thân Thái Hư của Lôi Minh Vương cùng Huyết Linh Vương gần nhưđồng thời bị xé nát.
Hư ảnh hai con chân long do Dương Phàm dùng thần lực Hoán Nha vận chuyển, cũng hào quang ảm đạm chợt biến mất.
̀m ầm
Bỗng nhiên, trên đầu hai người Lôi Minh Vương cùng Huyết Linh Vương xuất hiện hai nắm tay hư vô xanh đò, gân nhu một hòn núi nhỏ hung hăng đánh Tới.
Chi nghe hai tiếng bùm bùm, hai người bị đánh bay ra ngoài, giữa không trung khóe miệng tràn máu.
"Thực lực cùa hắn đã vượt quá Phủ chủ. chúng ta không phải đổi thủ, nhanh bò chạy đi"
Huyết Linh Vương ôn định thân hình, cảm giác bất lực rõ ràng, vội truyền âm thân niệm sang Lôi Minh Vương.
"Lui về!"
Hai người hóa thành hai tia sáng một đỏ một vàng, giữa hư không chợt lóe biến mất.
- Muốn chạy trốn?
Dương Phàm mặt hiện ý cười, thân hình nhoáng lên, như bóng theo hinh, khoảng khắc đuổi kịp.
"Hắn đuổi theo, tốc độ thật nhanh!"
Huyết Linh Vương chi cảm thấy gió rít kéo tới, miễn cưỡng lướt ngang, tránh thoát nắm tay xanh bóng dường như đánh ra từ hư không.
Bùm bùm ẩm ẩm
Tiếp đó Dương Phàm công kích càng mạnh hơn, mỗi một quyền mỗi một chưởng đều có thể nghiền nát sông núi. Huyết Linh Vương ứng phó hai ba cái, lập tức hộc máu, bị đánh bay ra ngoài, dung nhan trắng bệch.
- Cứu ta!
Huyết Linh Vương không khỏi cầu cứu Lôi Minh Vương.
Nhưng tổc độ Lôi Minh Vương càng nhanh hơn nàng, đã kéo lại khoảng cách ngàn dặm, nghe Huyết Linh Vương cầu cứu, cắn răng một cái, hóa thành một đạo sấm sét vàng kim, chạy tới cứu viện.
Sau đó, hai đại Phủ chủ cùng nhau đổi kháng Dương Phàm.
Dương Phàm pháp lực hùng hậu, thần thông kinh người, một người đánh hai cũng không
chút thua kém.
Chỉ là tốc độ Lôi Minh Vương rất nhanh, tạo thành một chút uy hiếp đối với hắn.
- Cho ngươi kiến thức được tốc độ chân chính cùa bản vương!
Sau lưng Lôi Minh Vương bỗng nhiên sinh ra một đôi cánh vàng dài mấy trượng, phát ra sấm sét ẩm đùng.
Vút!
Đột nhiên, tổc độ của hắn tăng lên không biết bao nhiêu lần, trong tẩm mắt khắp nơi là hư ảnh của hắn.
Dương Phàm tâm thần nghiêm nghị, không hổ là Phủ chủ yêu tộc am hiểu tốc độ nhất, còn là Kim Sí Lôi Ưng Vương tu chất gần với thần thú.
Rất nhanh, chiến cuộc phát sinh nghịch chuyển, Lôi Minh Vương duới ưu thế tổc độ, nhiều lẩn bắn trúng Dương Phàm, khiến hắn rơi xuống hạphong.
Sắc mặt Dương Phàm trầm xuống, Thanh Điểu Phi Phong sau lưng rung lên, cũng hóa thành một chuồi hư ảnh xanh lóe sáng, các loại ảo ảnh hòa lẫn với nhau.
"Người này cũng am hiểu thần thông phong hệ."
Lôi Minh Vương kinh hãi, nhưng hắn thuộc về thần thú yêu loại phong hệ. càng nghiêng về thuộc tính phong lôi, tốc độ công kích đêu vô cùng hung mãnh.
Phương diện tốc độ Dương Phàm so kém Lôi Minh Vương, thế nhưng trong quá trình di động sinh ra ảo ảnh, khí tức rất thật, vội vàng khó mà nhận rõ.
"Ghê tởm, xem ra hôm nay muốn giết tên này, gần như hoàn toàn không được, chúng ta có thể trở ra toàn thân, xem như vạn hạnh."
Lôi Minh Vương thần thức truyền âm sang Huyết Linh Vương.
Bất luận công kích, phòng ngự, tốc độ. lực lượng thần hồn, pháp lực thần thông, Dương Phàm đều vô cùng mạnh mẽ.
Huống chi hắn còn có Bất Diệt Thể có sức phục hỗi biến thái, cùng với Hoàng Long Quan - Chi Bào Long Khí phòng ngự vẫn chua từng sử dụng.
Huyết Linh Vương hô hấp gấp gáp. truyển âm:
"Quả thật như thế, chúng ta nghĩ cách cùng nhau chạy trốn, ngàn vạn lẩn không thể để hắn đánh phá mỗi người, chi cần chạy về Tử Vong Huyết Uyêrụ vậy thì an toàn rồi..."
Oong
Huyết Linh Vương chi ngón tay ngọc, tế ra một viên tinh châu đò máu, bắn ra một mành ngọn lửa máu. Từ trong đó trồi lên một con Quy Vương đỏ máu cao trăm trượng, hai tay nắm nửa đoạn xích sắt, phun ra mây máu quy khi. tiếng gầm thét chấn nhiếp trời cao. làm cho người ta không rét mà run.
Đây là Huyết Quy Vương sánh ngang cấp Phủ chủ.
Dương Phàm ngẩn ra. tiếp đó cười lớn một tiếng. Hấp Huyết Hắc Long Tiên bên hông phát ra một tiếng long ngâm kinh hồn, hóa thành một con Hắc Long rất sống động, bên ngoài hoa văn thô ráp. tựa như vẩy rông. Toàn thân bao bọc một tâng màu máu quy dị. vù một cái, bóng đen chợt lóe. liền trói chặt lấy con Quy Vương đỏ máu kia.
Quy Vương đò máu kia giận dữ, rít gào phát ra lửa đò máu cuồn cuộn, cố gắng phá vỡ Hấp Huyết Hắc Long Tiên.
Thân hình Dương Phàm chợt lóe; trên người rơi xuống một mảnh mưa ánh sáng màu lục, trong đoàn lửa máu kia đột nhiên bốc lên một trận khói xanh, Quy Vương đò máu kia liên tục hét thảm, nhanh chóng bị một vòng tia sáng xanh lục quấn lấy. đồng thời bị Hấp Huyết Hắc Long Tiên trói buộc, máu Huyết hồn lực nhanh chóng mất đi.
Thấy tinh cảnh đó, làm cho Huyết Linh Vương lông tóc dựng đứng, xem xu thế này, Huyết Quỷ Vương căn bản không có sức chống cự, có lẽ không bao lâu sẽ bị Hấp Huyết Hắc Long Tiên nuốt sạch,
- Chạy mau
Lôi Minh Vương kinh hô một tiếng, đôi cánh vàng sau lưng xẹt xẹt rung lên. vội kéo nàng chạy đi xa.
- Thoát được sao?
Dương Phàm hít sâu một hơi. Hoán Thiên Nha màu xanh trong đầu đột nhiên rung động, sau lưng ngưng kết thành một đôi cánh xanh bóng mv lệ. dài chừng hai trượng.
Xoạt
Trong hư không lưu lại một đạo tàn ảnh mơ hồ, tốc độ Dương Phàm đạt đến một đỉnh cao chua từng có, gân như không thua Lôi Minh Vương am hiêu tổc độ. nhanh chóng kéo gần khoảng cách.
Tốc độ Lôi Minh Vương là đứng đầu Phủ chủ Yêu Hoàng Cảnh, nhưng hắn còn kéo theo một Huyết Linh Vương, lập tức bị chậm đi vài phần.
Vì vậy, chỉ có thể trơ mắt nhìn Dương Phàm kéo lại khoảng cách.
Cứ thế, ba nhân vật cấp Phủ chủ, duới bầu trời vô tận bắt đẩu một trận đại chiến đuổi chạy.
Lôi Minh Vương cùng Huyết Linh Vương liều mạng đốc sức. không tiếc tiêu hao nguyên
khí.
Chi cần có thể chạy trốn tới Tử Vong Huyết Uyên. tới được địa bàn Huyết Linh Vương, nàng tự nhiên có biện pháp tụ bảo vệ minh, thậm chí còn có thể phản kích.
Dương Phàm làm sao không nhìn ra được tính toán cùa bọn họ, hừ lạnh một tiếng, thân hình nhoáng lên. na di ra mấy trăm dặm, rời khỗi vòng chiến.
- Traớc tiên bắt giết một người.
Dương Phàm tròng mắt co rụt, thân hình nhoáng lên, bồng nhiên tiếng vào trạng thái dung hợp thiên địa mức cao.
Hắn hít sâu một hơi. nhắm mắt lại, hai cây Hoán Thiên Nha đan vào nhau, phóng ra hai đoàn hư quang xanh đò. dung nhập bầu trời, thông thấu trời cao xa xua.
Vào lúc này, thân thể Dương Phàm trờ nên đơn giản tụ nhiên, xung quanh lại tòa sáng thần quang dị sắc vô hạn.
Giữa bầu trời bao la. dường như chỉ còn một người, cùng thiên địa không hề phần biệt.
Còn ở trong mắt hai người Lôi Minh Vương, thân thể Dương Phàm phóng đại vô hạn, che lấp thiên địa, trỡ thành một bộ phận của bầu trời vô tận.
Dung nhập thiên địa. không chút kẽ hớ.
Bụp-
Thân thể Dương Phàm xuất hiện hiện tượng chồng lấn, ở tại chỗ chỉ còn một hư ảnh.
Khoảng khắc sau. một bàn tay đò lửa sáng bóng, bùng nổ một mảnh ngọn lừa ánh kim, dường nhưbổ ra từ kẽ hở không gian, đánh lên Lôi Minh Vương.
Thân hình Lôi Minh Vương như bị sấm đánh, xuất hiện ngừng trệ ngắn ngủi, bị cánh tay đò rực mang theo ngọn lửa ánh kim kia đánh lên thân thể.
Lúc này, toàn khu vực một mảnh ngừng trệ, xuất hiện thời gian ngưng kết.
Rõ ràng thấy được trên trán Lôi Minh Vương toát mồ hôi lạnh, cùng thân thể cứng ngắc kéo căng.
Hắn vẻ mặt hoảng sợ, không rét mà nan, trong lòng nan rẩy.
Chỉ thấy kim quan trên đầu Lôi Minh Vương lưu chuyển một mảnh ánh sáng màu vàng, ngăn cản một chưởng sắp phải chém thành hai nửa.
Hoa văn ánh sáng vàng kim kia đụng lên Thái Hư Thiên Hỏa. chợt liền ảm đạm.
Lôi Minh Vương miệng phun máu, thân bị trọng thương, hai cánh phía sau nan mạnh lên. mang theo một mảnh Huyết quang vàng kim, nháy mắt lướt ra ngoài vạn dặm, tốc độ khiến cho Dương Phàm líu lưỡi, bò chạy phương xa.
So với bí thuật chạy trốn lẩn trước, huyết quang lẩn này càng thêm đáng sợ.
- Không xong...
Huyết Linh Vương sắc mặt trắng bệch, toàn thân phát lạnh.
Lôi Minh Vương chạy trốn, chỉ còn lại một mình nàng lẻ loi.
Nàng cắn răng một cái, cũng chuẩn bị thi triển bí thuật.
Nhưng một cỗ áp lực cả bầu trời ập tới, thân ảnh Dương Phàm như phóng lớn vô hạn truớc mặt nàng, giống như Thiên Nhân từ viễn cô.
B àn tay to lớn đò rực, dường như xuất hiện từ khe không gian, lập tức bắt lấy cổ nàng.
Sử dụng hai lần Thiên Nhân Nhất Kích liên tục, vẻ mặt Dương Phàm xẹt qua một tia suy yếu, hô hấp thoáng gấp gáp. nhưng đã bắt sống được.
Thân hình Huyết Linh Vương lập tức vặn vẹp như thể lỏng, không thành hình thể, dường như muốn bò chạy như lẩn trước.
- Thạch Hóa
Dương Phàm toàn thân lớng lánh, phóng ra tia sáng rực rỡ, một cỗ khí tức trầm lắng lan tràn ra.
Huyết Linh Vương sắc mặt khủng bố, phát hiện thân thể mình đang cứng lại từng chút.
Vùbụp
Một cái Hắc Long Tiên trống rỗng xuất hiện, trói chặt Huyết Linh Vương, nhanh chóng hấp thu máu huyết tinh hồn.
Dương Phàm nhân cơ hội phong ấn pháp lực Huyết Linh Vương, làm nàng Ngay cả năng lực tự sát cũng không có.
- Nói cho ta biết, trong tay ngươi có Thiên Nhất Hồn Thủv hay không. Nếu như ngươi có thể giao ra vật đó, Dương mỗ có thể cân nhắc tha ngươi một mạng. Bằng không, kết cục của ngươi sẽ rất thảm, sống không bằng chết...
Dương Phàm hai mắt lạnh băng, nhìn thẳng vào Huyết Linh Vương nửa hóa đá.
Huyết Linh Vương mặt ngọc trắng bệch, rõ ràng mình ở trước mặt Dương Phàm không hề có chút sức phản kháng gi.
- Thiên Nhất Hồn Thủy? Không ở trên tay ta.
Huyết Linh Vương cười khổ sờ.
- Không có trên tay ngươi?
Trong mắt Dương Phàm hiện lên lửa giận, làm Huyết Linh Vương kinh hãi.
Lẽ nào tin tức Thiên Võng có sai sót?
- Ngươi đã tới chậm một bước, mấy trăm năm trước, trong tay ta có chút ít Thiên Nhất Hòn Thủy, có một người tới giao dịch lấy đi rồi...
Huyết Linh Vương vội giải thích.
- Thiên Nhất Hồn Thủv đã bị người ta nhanh chân lấy trước?
Dương Phàm vừa tức giận oán hận, lại cảm thấy vài phần mừng rỡ bức thiết, dù sao đâu mối Thiên Nhất Hồn Thủv càng Ngày càng gần.
- Người kia là ai?
Huyết Linh Vương miễn cưỡng hít một hơi, nói ra từng chữ:
- Người kia, hắn chính là..
Thế nhưng khi Lôi Minh Vương cùng Huyết Linh Vương phát động lực Thần Hư, hai hư ảnh Thiên thân trăm trượng phủ xuống, Dương Phàm căn bản không có chút áp lực.
̉m
Khi Dương Phàm vận chuyển thần lục Hoán Nha, uy năng tinh thần tràn ngập một vạn hai ngàn dặm hư không, hai người này trợn tròn mắt.
Ai nói lực lượng thần hồn Dương Phàm không đủ.
Phạm vi thần thức Phủ chủ bình thường là mười vạn dặm, chiểu ngang lực Thần Hư là một vạn dặm.
Mà phạm vi thần thức Dương Phàm đạt đến mười hai vạn dặm, chiều ngang thần lực Hoán Nha là một vạn hai ngàn dặm.
Pháp lực mạnh hơn Phủ chủ rất nhiều, Ngay cả lực lượng thần hồn cũng dễ dàng cao hơn một bậc.
Oong ầm
Dương Phàm vận chuyển hai cây Hoán Thiên Nha. một vạn hai ngàn dặm hư không bị thân quang hư vô hai màu xanh đò chiếm giữ. chia ra rõ ràng, dẫn động lực tụ nhiên hùng hồn.
Theo một trận dao động thần bí, trên đầu ba người xuất hiện một con chân long hư vô trông rất sống động, một con màu đỏ rực, một con màu xanh đậm.
Hai con chán long phát ra từng trận long ngâm, từ trên ầm ầm nhào xuống, đánh trúng hai hư ảnh Thiên thân giữa không trung.
Hai hư ảnh Thiên thần lập tức bị đánh liên tục lùi ra sau, hào quang mờ nhạt.
Lôi Minh Vương cùng Huyết Linh Vương hừ nặng một tiếng, nhìn chằm chằm hai con chân long hư vô. kinh hoàng không thôi:
- Đây là lực lượng gì, chi sợ không phải là lực Thần Hư bình thường...
Dương Phàm dùng thần lực Hoán Nha vận chuyển hư vô chân long, rất sống động linh hoạt, hình thể càng giổng như thực thể, nhìn sơ qua còn tưởng rẳng chân long hiện thế.
Rống ngao-
Tiếng long ngâm từng trận, hai hư ảnh chân long xanh đỏ đánh cho Lôi Minh Vương liên tụcbại lui.
Dương Phàm hai tay sau lưng, nổi giữa không trung, lấy một địch hai, đè ép hai đại Phủ chủ.
Bất luận là pháp lực, hay lực lượng thần hồn, đều chiếm ưu thế tuyệt đối.
Răng rắc răng rắc
Trong hư không truyền đến một trận nổ lớn, hóa thân Thái Hư của Lôi Minh Vương cùng Huyết Linh Vương gần nhưđồng thời bị xé nát.
Hư ảnh hai con chân long do Dương Phàm dùng thần lực Hoán Nha vận chuyển, cũng hào quang ảm đạm chợt biến mất.
̀m ầm
Bỗng nhiên, trên đầu hai người Lôi Minh Vương cùng Huyết Linh Vương xuất hiện hai nắm tay hư vô xanh đò, gân nhu một hòn núi nhỏ hung hăng đánh Tới.
Chi nghe hai tiếng bùm bùm, hai người bị đánh bay ra ngoài, giữa không trung khóe miệng tràn máu.
"Thực lực cùa hắn đã vượt quá Phủ chủ. chúng ta không phải đổi thủ, nhanh bò chạy đi"
Huyết Linh Vương ôn định thân hình, cảm giác bất lực rõ ràng, vội truyền âm thân niệm sang Lôi Minh Vương.
"Lui về!"
Hai người hóa thành hai tia sáng một đỏ một vàng, giữa hư không chợt lóe biến mất.
- Muốn chạy trốn?
Dương Phàm mặt hiện ý cười, thân hình nhoáng lên, như bóng theo hinh, khoảng khắc đuổi kịp.
"Hắn đuổi theo, tốc độ thật nhanh!"
Huyết Linh Vương chi cảm thấy gió rít kéo tới, miễn cưỡng lướt ngang, tránh thoát nắm tay xanh bóng dường như đánh ra từ hư không.
Bùm bùm ẩm ẩm
Tiếp đó Dương Phàm công kích càng mạnh hơn, mỗi một quyền mỗi một chưởng đều có thể nghiền nát sông núi. Huyết Linh Vương ứng phó hai ba cái, lập tức hộc máu, bị đánh bay ra ngoài, dung nhan trắng bệch.
- Cứu ta!
Huyết Linh Vương không khỏi cầu cứu Lôi Minh Vương.
Nhưng tổc độ Lôi Minh Vương càng nhanh hơn nàng, đã kéo lại khoảng cách ngàn dặm, nghe Huyết Linh Vương cầu cứu, cắn răng một cái, hóa thành một đạo sấm sét vàng kim, chạy tới cứu viện.
Sau đó, hai đại Phủ chủ cùng nhau đổi kháng Dương Phàm.
Dương Phàm pháp lực hùng hậu, thần thông kinh người, một người đánh hai cũng không
chút thua kém.
Chỉ là tốc độ Lôi Minh Vương rất nhanh, tạo thành một chút uy hiếp đối với hắn.
- Cho ngươi kiến thức được tốc độ chân chính cùa bản vương!
Sau lưng Lôi Minh Vương bỗng nhiên sinh ra một đôi cánh vàng dài mấy trượng, phát ra sấm sét ẩm đùng.
Vút!
Đột nhiên, tổc độ của hắn tăng lên không biết bao nhiêu lần, trong tẩm mắt khắp nơi là hư ảnh của hắn.
Dương Phàm tâm thần nghiêm nghị, không hổ là Phủ chủ yêu tộc am hiểu tốc độ nhất, còn là Kim Sí Lôi Ưng Vương tu chất gần với thần thú.
Rất nhanh, chiến cuộc phát sinh nghịch chuyển, Lôi Minh Vương duới ưu thế tổc độ, nhiều lẩn bắn trúng Dương Phàm, khiến hắn rơi xuống hạphong.
Sắc mặt Dương Phàm trầm xuống, Thanh Điểu Phi Phong sau lưng rung lên, cũng hóa thành một chuồi hư ảnh xanh lóe sáng, các loại ảo ảnh hòa lẫn với nhau.
"Người này cũng am hiểu thần thông phong hệ."
Lôi Minh Vương kinh hãi, nhưng hắn thuộc về thần thú yêu loại phong hệ. càng nghiêng về thuộc tính phong lôi, tốc độ công kích đêu vô cùng hung mãnh.
Phương diện tốc độ Dương Phàm so kém Lôi Minh Vương, thế nhưng trong quá trình di động sinh ra ảo ảnh, khí tức rất thật, vội vàng khó mà nhận rõ.
"Ghê tởm, xem ra hôm nay muốn giết tên này, gần như hoàn toàn không được, chúng ta có thể trở ra toàn thân, xem như vạn hạnh."
Lôi Minh Vương thần thức truyền âm sang Huyết Linh Vương.
Bất luận công kích, phòng ngự, tốc độ. lực lượng thần hồn, pháp lực thần thông, Dương Phàm đều vô cùng mạnh mẽ.
Huống chi hắn còn có Bất Diệt Thể có sức phục hỗi biến thái, cùng với Hoàng Long Quan - Chi Bào Long Khí phòng ngự vẫn chua từng sử dụng.
Huyết Linh Vương hô hấp gấp gáp. truyển âm:
"Quả thật như thế, chúng ta nghĩ cách cùng nhau chạy trốn, ngàn vạn lẩn không thể để hắn đánh phá mỗi người, chi cần chạy về Tử Vong Huyết Uyêrụ vậy thì an toàn rồi..."
Oong
Huyết Linh Vương chi ngón tay ngọc, tế ra một viên tinh châu đò máu, bắn ra một mành ngọn lửa máu. Từ trong đó trồi lên một con Quy Vương đỏ máu cao trăm trượng, hai tay nắm nửa đoạn xích sắt, phun ra mây máu quy khi. tiếng gầm thét chấn nhiếp trời cao. làm cho người ta không rét mà run.
Đây là Huyết Quy Vương sánh ngang cấp Phủ chủ.
Dương Phàm ngẩn ra. tiếp đó cười lớn một tiếng. Hấp Huyết Hắc Long Tiên bên hông phát ra một tiếng long ngâm kinh hồn, hóa thành một con Hắc Long rất sống động, bên ngoài hoa văn thô ráp. tựa như vẩy rông. Toàn thân bao bọc một tâng màu máu quy dị. vù một cái, bóng đen chợt lóe. liền trói chặt lấy con Quy Vương đỏ máu kia.
Quy Vương đò máu kia giận dữ, rít gào phát ra lửa đò máu cuồn cuộn, cố gắng phá vỡ Hấp Huyết Hắc Long Tiên.
Thân hình Dương Phàm chợt lóe; trên người rơi xuống một mảnh mưa ánh sáng màu lục, trong đoàn lửa máu kia đột nhiên bốc lên một trận khói xanh, Quy Vương đò máu kia liên tục hét thảm, nhanh chóng bị một vòng tia sáng xanh lục quấn lấy. đồng thời bị Hấp Huyết Hắc Long Tiên trói buộc, máu Huyết hồn lực nhanh chóng mất đi.
Thấy tinh cảnh đó, làm cho Huyết Linh Vương lông tóc dựng đứng, xem xu thế này, Huyết Quỷ Vương căn bản không có sức chống cự, có lẽ không bao lâu sẽ bị Hấp Huyết Hắc Long Tiên nuốt sạch,
- Chạy mau
Lôi Minh Vương kinh hô một tiếng, đôi cánh vàng sau lưng xẹt xẹt rung lên. vội kéo nàng chạy đi xa.
- Thoát được sao?
Dương Phàm hít sâu một hơi. Hoán Thiên Nha màu xanh trong đầu đột nhiên rung động, sau lưng ngưng kết thành một đôi cánh xanh bóng mv lệ. dài chừng hai trượng.
Xoạt
Trong hư không lưu lại một đạo tàn ảnh mơ hồ, tốc độ Dương Phàm đạt đến một đỉnh cao chua từng có, gân như không thua Lôi Minh Vương am hiêu tổc độ. nhanh chóng kéo gần khoảng cách.
Tốc độ Lôi Minh Vương là đứng đầu Phủ chủ Yêu Hoàng Cảnh, nhưng hắn còn kéo theo một Huyết Linh Vương, lập tức bị chậm đi vài phần.
Vì vậy, chỉ có thể trơ mắt nhìn Dương Phàm kéo lại khoảng cách.
Cứ thế, ba nhân vật cấp Phủ chủ, duới bầu trời vô tận bắt đẩu một trận đại chiến đuổi chạy.
Lôi Minh Vương cùng Huyết Linh Vương liều mạng đốc sức. không tiếc tiêu hao nguyên
khí.
Chi cần có thể chạy trốn tới Tử Vong Huyết Uyên. tới được địa bàn Huyết Linh Vương, nàng tự nhiên có biện pháp tụ bảo vệ minh, thậm chí còn có thể phản kích.
Dương Phàm làm sao không nhìn ra được tính toán cùa bọn họ, hừ lạnh một tiếng, thân hình nhoáng lên. na di ra mấy trăm dặm, rời khỗi vòng chiến.
- Traớc tiên bắt giết một người.
Dương Phàm tròng mắt co rụt, thân hình nhoáng lên, bồng nhiên tiếng vào trạng thái dung hợp thiên địa mức cao.
Hắn hít sâu một hơi. nhắm mắt lại, hai cây Hoán Thiên Nha đan vào nhau, phóng ra hai đoàn hư quang xanh đò. dung nhập bầu trời, thông thấu trời cao xa xua.
Vào lúc này, thân thể Dương Phàm trờ nên đơn giản tụ nhiên, xung quanh lại tòa sáng thần quang dị sắc vô hạn.
Giữa bầu trời bao la. dường như chỉ còn một người, cùng thiên địa không hề phần biệt.
Còn ở trong mắt hai người Lôi Minh Vương, thân thể Dương Phàm phóng đại vô hạn, che lấp thiên địa, trỡ thành một bộ phận của bầu trời vô tận.
Dung nhập thiên địa. không chút kẽ hớ.
Bụp-
Thân thể Dương Phàm xuất hiện hiện tượng chồng lấn, ở tại chỗ chỉ còn một hư ảnh.
Khoảng khắc sau. một bàn tay đò lửa sáng bóng, bùng nổ một mảnh ngọn lừa ánh kim, dường nhưbổ ra từ kẽ hở không gian, đánh lên Lôi Minh Vương.
Thân hình Lôi Minh Vương như bị sấm đánh, xuất hiện ngừng trệ ngắn ngủi, bị cánh tay đò rực mang theo ngọn lửa ánh kim kia đánh lên thân thể.
Lúc này, toàn khu vực một mảnh ngừng trệ, xuất hiện thời gian ngưng kết.
Rõ ràng thấy được trên trán Lôi Minh Vương toát mồ hôi lạnh, cùng thân thể cứng ngắc kéo căng.
Hắn vẻ mặt hoảng sợ, không rét mà nan, trong lòng nan rẩy.
Chỉ thấy kim quan trên đầu Lôi Minh Vương lưu chuyển một mảnh ánh sáng màu vàng, ngăn cản một chưởng sắp phải chém thành hai nửa.
Hoa văn ánh sáng vàng kim kia đụng lên Thái Hư Thiên Hỏa. chợt liền ảm đạm.
Lôi Minh Vương miệng phun máu, thân bị trọng thương, hai cánh phía sau nan mạnh lên. mang theo một mảnh Huyết quang vàng kim, nháy mắt lướt ra ngoài vạn dặm, tốc độ khiến cho Dương Phàm líu lưỡi, bò chạy phương xa.
So với bí thuật chạy trốn lẩn trước, huyết quang lẩn này càng thêm đáng sợ.
- Không xong...
Huyết Linh Vương sắc mặt trắng bệch, toàn thân phát lạnh.
Lôi Minh Vương chạy trốn, chỉ còn lại một mình nàng lẻ loi.
Nàng cắn răng một cái, cũng chuẩn bị thi triển bí thuật.
Nhưng một cỗ áp lực cả bầu trời ập tới, thân ảnh Dương Phàm như phóng lớn vô hạn truớc mặt nàng, giống như Thiên Nhân từ viễn cô.
B àn tay to lớn đò rực, dường như xuất hiện từ khe không gian, lập tức bắt lấy cổ nàng.
Sử dụng hai lần Thiên Nhân Nhất Kích liên tục, vẻ mặt Dương Phàm xẹt qua một tia suy yếu, hô hấp thoáng gấp gáp. nhưng đã bắt sống được.
Thân hình Huyết Linh Vương lập tức vặn vẹp như thể lỏng, không thành hình thể, dường như muốn bò chạy như lẩn trước.
- Thạch Hóa
Dương Phàm toàn thân lớng lánh, phóng ra tia sáng rực rỡ, một cỗ khí tức trầm lắng lan tràn ra.
Huyết Linh Vương sắc mặt khủng bố, phát hiện thân thể mình đang cứng lại từng chút.
Vùbụp
Một cái Hắc Long Tiên trống rỗng xuất hiện, trói chặt Huyết Linh Vương, nhanh chóng hấp thu máu huyết tinh hồn.
Dương Phàm nhân cơ hội phong ấn pháp lực Huyết Linh Vương, làm nàng Ngay cả năng lực tự sát cũng không có.
- Nói cho ta biết, trong tay ngươi có Thiên Nhất Hồn Thủv hay không. Nếu như ngươi có thể giao ra vật đó, Dương mỗ có thể cân nhắc tha ngươi một mạng. Bằng không, kết cục của ngươi sẽ rất thảm, sống không bằng chết...
Dương Phàm hai mắt lạnh băng, nhìn thẳng vào Huyết Linh Vương nửa hóa đá.
Huyết Linh Vương mặt ngọc trắng bệch, rõ ràng mình ở trước mặt Dương Phàm không hề có chút sức phản kháng gi.
- Thiên Nhất Hồn Thủy? Không ở trên tay ta.
Huyết Linh Vương cười khổ sờ.
- Không có trên tay ngươi?
Trong mắt Dương Phàm hiện lên lửa giận, làm Huyết Linh Vương kinh hãi.
Lẽ nào tin tức Thiên Võng có sai sót?
- Ngươi đã tới chậm một bước, mấy trăm năm trước, trong tay ta có chút ít Thiên Nhất Hòn Thủy, có một người tới giao dịch lấy đi rồi...
Huyết Linh Vương vội giải thích.
- Thiên Nhất Hồn Thủv đã bị người ta nhanh chân lấy trước?
Dương Phàm vừa tức giận oán hận, lại cảm thấy vài phần mừng rỡ bức thiết, dù sao đâu mối Thiên Nhất Hồn Thủv càng Ngày càng gần.
- Người kia là ai?
Huyết Linh Vương miễn cưỡng hít một hơi, nói ra từng chữ:
- Người kia, hắn chính là..
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.