Quyển 6 - Chương 884: Chém giết vô tình
Khoái Xan Điếm
28/08/2013
Mọi người đều bị động tác của Sửu Diện Tà Nam làm kinh sợ.
Người này thực lực sâu không lường đưuọc, sát phạt quyết đoán lão luyện.
Một khắc trước còn nói thật đĩnh đạc. Ngay sau đó sét đánh không kịp bưng tai thi triển đánh lén đánh chết Tân cô Chân Tiên ngũ trọng.
- Nếu tiến vào Luân Huyết Điện, như vậy phải tuân theo quỵ tắc trò chơi nơi này...
Khóe miệng Sửu Diện Tà Nam nhếch lên. từ từ khom lung lấy đi Luân Huyết Châu lưu lại trên thi thể Tần cổ. về phản Pháp bào. nhẫn không gian hay gì khác cơ bản không để ý.
Quá trình, nhặt Luân Huyết Cháu cực kỳ thong thả. rất nhiều người trên Phù không kiều trong lòng lại không hiêu phát lạnh.
Không chỉ vi thủ đoạn của Sửu Diện Tà Nam này mà phần nhiều càng vì “Trò chơi” không thể ròi khỏi.
Sửu Diện Tà Nam là người đẩu tiên dựa theo quy tắc trò chơi, dẫn đầu hành động giết chết đồng bạn, đoạt lấy Luân Huyết Châu!
Bởi vì tay cầm Luân Huyết Châu là điều kiện cơ bán nhất đi tới bờ đối diện tinh hà.
Sau khi Sửu Diện Tà Nam dẫn đẩu, những tồ hợp nguyẻn bản trên Phù không kiểu, giữa minh hữu đê phòng lẫn nhau, càng có người lòng mang ý xấu, âm thám mưu kế.
Ngay cả Hầu Đông cũng lộ vẻ cảnh giới nhìn đồng bọn Chân Yêu bên cạnh.
Trong lúc nhất thời, bầu không khí trên toànbộ Phù không kiểu áp lực quỷ dị.
Phàm là cường giả có được Luân Huyết Châu đều căng thẳng thần kinh, phòng ngừa người khác đánh lén.
Không ai dám lơ là.
Phàm là người đi lên Phù không kiều, bất kể tiên nhân hay là đại năng nhân giới đều Không phải hạng tẩm thường.
Mỗi người đều có thể nắm giữ đòn sát thủ trí mạng đánh chết Chân Tiên lục trọng.
Nhất là đám sứ giả thượng giới.
Sắc mặt Dương Phàm ngưng trọng, Luân Hồi Quá trong cơ thể bình tĩnh, cảm quan tăng tới cục hạn.
Khi Dương Phàm toàn lực vận chuyển cảm quan, địch nhân đừng nói là đánh lén hắn, cho dù vừa mới sinh ra ý niệm là có thể bị hắn phát hiện.
Sau vài hô hấp. Dương Phàm cảm nhặn được vài cồ sát ý mơ hồ xẹt qua trên người mình, nhưng cũng không dừng bao lâu.
Mọi người ở đây đa phần là kiêng kị tổ hợp hai người Dương Phàm và Hồ Phi.
Hoàn hảo Dương Phàm không cần lo lắng Hồ Phi sẽ ra tay với mình, đây là một điểm rất đáng đê vui mừng.
Toàn bộ Phù không kiều, tổ hợp có thể hoàn toàn tín nhiệm lẫnnhau trừ Dương Phàm cùng Hồ Phi còn có Nho đạo song hiền: Nho sinh áo xanh cùng lão đạo hổng bào. Hai người này giỏi về liên thủ hợp kích, tâm ý tương thông.
- Dương lão đại...
Hồ Phi nhìn phía Dương Phàm, hai tay nắm chặt thành quyển, mơ hồ run rẩy. trong mắt chiến ý mãnh liệt.
ở trong trò chơi liên quan đến sinh tử này. Ngay cả Hồ Phi đẩu óc đơn giản này đều có chút khản trương.
- Yên tâm. ta sẽ giúp ngươi đoạt lấy một viên Luân Huyết Châu.
Dương Phàm dùng thần niệm truyển âm cho hắn.
Hồ Phi lập tức tin tưởng mười phần, gật đẩu.
Thực lực của hắn vốn rất mạnh, nểu đồng tâm hợp lực với Dương Phàm, cướp thêm một viên Luân Huyết Châu, tiến sangbờ đối diện tinh hà cũng không phải việc khó gì.
Dưới bẩu không khí áp lực tĩnh mịch, ánh mắt Dương Phàm từ từ đảo qua những nguời có Luân Huyết Châu tại tràng.
Trong số này, Tử Lân Ngọc Thiếu cùng Chán Ma Hình Già là Chân Tiên lục trọng tu vi cao nhất, muốn từ trong tay bọn họ đoạt lấy Luân Huyết Châu, khó khắn thật lớn. Dương Phàm cơ bản không tính đến.
Rồi sau đó là Sửu Diện Tà Nam, thần bi khó lường nhất.
Đối với đối thủ không biết lại nhìn không thấu, Dương Phàm cũng không tính kế đẩu tiên.
Sau đó là Hầu Đông, Nho đạo song hiền, thực lực gần với Tử Lân Ngọc Thiếu.
Dương Phàm đồng dạng không suy tính. Hầu Đông xem như bằng hữu, Nho đạo song hiển đồng tâm hiệp lực. rất khó đối phó.
Như vậy. tại đây sáu viên Luân Huyết Châu bao gồm cà Dương Phàm bên trong, đều không dễ xuống tay.
Ánh mắt Dương Phàm đảo qua chủ nhân ba viên Luân Huyết Châu còn lại. Có một viên roi vào trong tay tiên nhân thượng giới, còn lại hai viên trong tay đại năng nhân giới.
Vị tiên nhân thượng giới kia đạt tới tam trọng, không yếu không mạnh nhưng bên cạnh có hai vị minh hữu Chân Tiên.
Mà trong đại năng nhân giới, trong đó một người là thất kiếp Tán tiên, thực lực có thể so với Chân Tiên trung vị. khôngthể coi thường.
Một người cuối cùng là một lục kiếp Tán tiên, bên cạnh còn có một lão già Đại Thừa KỲ.
Đột nhiên, vị lục kiếp Tán tiên này trớ thảnh mục tiêu không ít người muốn xuống tay.
Phàm là người có được Luân Huyết Châu ở trong Huyết Nhật Điện đều có một cỗ khí tức độc đáo, khó thê che giấu.
Cỗ khí tức này lúc mọi người mới tiến vào Huyết Nhật Điện, ký ức mọi người như vẫn còn mới mè. không thể nhặn sai lẩm.
Trong lúc nhất thời, lục kiếp Tán tiên này trở thành điểm chú V của mọi người.
Đột nhiên...
Phốc... Xuy!
Một đạo hàn quang sáng lóa như tia chóp lóe tới sau lưng khiến toàn thán hắn phát lạnh, gần như đông cứng tại chỗ.
Nguy cơ tới gần, một gã Chân Tiên từ bên cạnh đánh úp lại, mắt lộ sát khí lãnh lẽo mãnh
liệt.
Lục kiếp Tán tiên hoảng hốt. liên tục vận chuyểnBán Tiên khí phòng ngự. một tấm chấn thổ quang phát tán ở trước người ngưng kết ra một tầng tinh tường màu đất dày dặn, hào quang lưu chuyển không thôi.
Phanh... Đinh đinh đinh!
Hàn quang sáng lóa kia hóa thành ngàn vạn hàn tinh, mành liệt oanh kích lên tinh tường màu đất. hào quang lưu chuyển đột nhiên ảm đạm, trên tinh tường hiện đẩy vết rạn.
Lục kiếp Tán tiên lập tức hộc máu. mắt thấy không chống đỡ được, hò hét với đồng bọn bên cạnh:
- Cứu ta...
Phốc...
Vị bán tiên Đại Thừa Kỳ bén cạnh sắc mặt âm lãnh, lòng bân tay một mảnh thanh diễm nồ tung như hoa sen, lập tức xé rách, sóng lửa lan khắp toàn thân.
- Vì sao...
Thân thể lục kiếp Tán tiên cứng đờ, thần tình không thể tin, nhìn đồng bọn.
Bằng hữu giao tình mấy ngàn năm không ngờ hạ sát thủ với hắn.
- Thật xin lỗi... vì sống sót!
Bán tiên Đại Thừa Kỳ mặt mày tinh bơ. không đành lòng nhìn biểu tình của hắn, nhanh chóng cướp lấy Luân Huyết Châu.
- Đừng hòng...
Tên Chân Tiên ra tay động thủ trước cùng với vài tên tiên nhân ở gần trước sau đánh tới.
Ánh mắt tuyệt vọng của lục kiềp Tán tiên kia bắn ra hào quang bức người:
- Toàn bộ đều chết đi...
̀m!
Toàn bộ Phù không kiều khẽ nang lên một cái, thân thể tán tiên nổ tung, hóa thành hào quang chói mắt trăm trượng, đẩu Tiên Đếm đồng bọn bên cạnh phá hủy thành hạt nhỏ.
- A...
Mà Chân tiên gần người hoặc là kêu thảm, hoặc là kinh hãi kêu đau đớn.
̀m ẩm ẩm...
Toàn bộ mọi người bị đẩy lui. nhẹ thì hộc máu. nặng thì thương đến tính mạng.
Sau khi dư âm vụ nổ biến mất. tại chỗ chỉ còn lại một viên Luân Huyết Châu.
- Động thủ.
Ngay sau đó. gần mười tên tiên nhân bao gồm Tử Lân Ngọc Thiếu, Nho đạo song hiền, Chân Ma Hình Già đều gia nhập chiến đấu.
Thoải mái nhất lại là Sửu Diện Tà Nam kia, hắn có được một viên Luân Huyết Châu là đủ rồi, không cẩn xen vào người khác, như cười như không thưởng thức chém giết.
Hồ Phi lo lắng trong lòng, muốn động thủ giết người lại bị Dương Phàm ngăn cản.
Không bao lâu, chiến đấu tiến vào hỗi gay cấn. Quanh viên Luân Huyết Châu, rất nhiều cường giả triẻn khai chiến đấu kinh hôn bạt vía.
Chỉ là sau một hô hấp. tiếng kêu thảm thiết truyển ra, Bắt đầu có thương vong... Một gã Chân Ma ngã xuống.
- Đây là một hồi trò chơi... cũng là quy luật cạnh tranh, tự nhiên pháp tắc người thích hợp thì sinh tồn.
Trong lòng Dương Phàm có chút rung động.
Quy tắc trò chơi đã đặt ra, trên Phù không kiểu nhiều nhất chỉ có thể có chín người. Người còn lại đêu phải chết.
Hắn lại đang suy tư, Bàng trường lão. Cửu Thiên Long Hoàng nhỏ yếu đều không có tiến vào Phù không kiều, bọn họ hiện tại như thế nào?
Bên cạnh chiến đấu. tại đây còn có cường giả tay cầm Luân Huyết Cháu vẫn chưa ra tay.
Trái qua một hồi chém giết kinh tâm động phách, cuối cùng viên Luân Huyết Châu kia bị lão đạo hông bào cùng nho sinh áo xanh liên thủ cướp được.
Thực lực mạnh nhất là Tử Lân Ngọc Thiểu cùng Chán Ma Hình Già đều có kiềm chế. mà lão đạo hông bào cùng nho sinh áo xanh phổi hợp không một kẽ hớ, trả một cái giá cuối cùng lấy được Luân Huyết Châu.
Bábá!
Sau khi đoạt được Luân Huyết Châu. Nho đạo song hiển lùi ra như tia chóp, độn tới một phía Phù không kiêu, không lộ ra bất kỳ sơ hở.
Hai người này mặc dù không phải thực lực mạnh nhất nhưng lại là phối hợp tốt nhất.
Tử Lân Ngọc Thiếu cùng Chán Ma Hinh Già tràng mắt lẫn nhau, như tia chóp đánh tới cường giả có được Luân Huyết Châu khác.
Chân Ma Hinh Già cùng Chân Ma tứ trọng bên cạnh đánh về phía tên thất kiếp Tán tiên có Luân Huyết Châu.
Thất kiếp Tán tiên, tu vi có thể so với Chân Tiên trung vị. nguời bình thường không dễ trêu chọc. Nhưng là Chân Ma Hình Già cùng minh hữu lại không chút sợ hãi đánh qua.
Trong mắt Tử Lân Ngọc Thiếu chợt lóe lãnh quang, xẹt qua trên người Dương Phàm, cuối cùng đánh về phía tên Chân Tiên tam trọng khác.
Xem ra. Dương Phàm cũng nẳm trong mục tiêu hắn chém giết.
Chân Tiên kia kinh sợ không thôi, bị ba vị Chân Tiên Tử Lân Ngọc Thiéu tập trung, hắn gân như không có lực trá đòn.
Dương Phàm khẽ thà lỏng một hơi. tạm thời không cẩn cuốn vào trong tranh đoạt.
Cùng lúc ba người Tử LânNgọc Thiếu đánh tới tên Chân tiên này. đám Chán Yêu, Chân Ma Hầu Đông cũng từ sau lưng giáp công tới.
- A...
Tên Chân Tiên kia còn không kiên trì được bao lâu liền bị bảy tám gã Chân tiên đánh dập nát.
Tử Lân Ngọc Thiếu là người tu vi cao nhất, cũng là người có hy vọng nhất chiếm được Luân Huyết Châu.
Hắn còn có hai minh hữu. Tường Vân tặc tiên cùng Hà Hoa tiên tử. Nếu ba người đều có thể đoạt được Luân Huyết Châu, càng có lợi cho cuối cùng tranh đoạt Thần Huyết.
Àm ẩm... ̀m ẩm!
Tử Lân Ngọc Thiếu với lực một người chặn đánh hai gã Chân Yêu Hầu Đông, mà ở bên cạnh Hà Hoa tiên tử cùng Tường Vân tặc tiên thừa cơ chóp nhoáng tranh đoạt Luân Huyết Châu.
- Ra tay!
Dương Phàm khẽ quát một tiếng, cùng Hồ Phi đánh qua.
- Chịu chết đi!
Hồ Phi quát lớn một tiếng, hắc bồng trong tay vung ra một vùng lôi hỏa đỏ tía, hình thành lực trùng kích cuồng bạo húy diệt vạn vật.
̀m... Đẳng đẳng đẳng...
Vài tên Chân Tiên Chân Yêu đều bị đẩylui.
Thân hình Dương Phàm nhoáng lên một cái, đưa tay chụp vào Luân Huyết Châu kia.
- Đừng mơ.
Chỉ có Hà Hoa tiên tử yêu kiểu quát một tiếng, bên hông một dải lụa sặc sỡ nhu tia chóp quản tới hai tay Dương Phàm.
- Chắn ta thì chết!
Dương Phàm hừ lạnh một tiếng, chém ra một chướng, hào quang ngũ sắc lưu ly lưu chuyển, “Ám” một tiếng, đánh trúng dái lụa sặc sỡ kia.
Trong hào quang ngũ sắc lưu ly kia, ánh sáng hồng nhuận mờ mờ ảo ảo của Chứng Quà đại viên mãn thoáng hiện.
- A...
Hà Hoa tiên tử kinh hô một tiếng, cả người và dải lụa đều bị đánh bay.
Phịch!
Hà Hoa tiên tử rơi vào trong tinh hà. bị huyết diễm bao phủ thôn phệ, trong phút chốc hóa thành một đổng xương trắng, chìm vào trong tinh hà.
Dương Phàm chi hơi sửng sốt. Lực lượng sinh cơ bừng bừng của Chứng Quả đại viên mãn không ngờ cường đại như vậy, hắn còn chua dùng toàn lực.
Đám người Tường Vân tặc tiên bị tình, cảnh này rang động kinh sợ, trơ mắt nhìn Dương Phàm đoạt được viên Luân Huyết Châu kia.
-Lui!
Dương Phàm thần niệm truyền âm cho Hồ Phi, nhanh chóng rút khói vòng chiến.
- Dương Phàm... Giết chết bằng hữu của ta. chịu chết đi!
Trong mắt Tử Lân Ngọc Thiếu lửa giận thiêu đốt. mơ hổ hiện ra màu máu, liều lĩnh xông
tới.
Dương Phàm ngẩn ra. Không phải chi chết đi một minh hữu, Tử Lân Ngọc Thiếu này có cân thiết phải mất lý trí như vậy không?
Trong mắt Tường Vân tặc tiên ở phía sau ẩn hiện vẻ vui mừng, hắn lại biết Hà Hoa tiên tử này là tình nhân của Tử Lân Ngọc Thiếu ở nhân giới.
Nếu Tử Lân Ngọc Thiếu cướp được Luân Huyết Châu, hơn phần nửa ưu tiên đua cho Hà Hoa tiên tử. mà hiện tại nàng đã chết. ..
Hai người Dương Phàm độn ra mấy trăm trượng, Tử Lân Ngọc Thiếu kia cùng với Tường Vân tặc tiên và vài Chân Tiên đêu xông tới đuôi giết.
Tử Lân Ngọc Thiếu dẫn đầu, trên đầu hiện lên dài màu sáu tầng rực rỡ, lực lượng Chân Tiên trung vị đinh phát ra, khién rất nhiẻu tiên nhân toàn trường khó thể thớ đốc.
- Phù không kiều này không đi tới cuối, ngươi tuyệt đối trốn không thoát!
Tử Lân Ngọc Thiểu hít sâu một hơi, thu liễm tức giận, vẻ mặt lạnh nhạt nói:
- Dương Phàm.... Châm dứt thù oán giữa chúng ta thôi!
Người này thực lực sâu không lường đưuọc, sát phạt quyết đoán lão luyện.
Một khắc trước còn nói thật đĩnh đạc. Ngay sau đó sét đánh không kịp bưng tai thi triển đánh lén đánh chết Tân cô Chân Tiên ngũ trọng.
- Nếu tiến vào Luân Huyết Điện, như vậy phải tuân theo quỵ tắc trò chơi nơi này...
Khóe miệng Sửu Diện Tà Nam nhếch lên. từ từ khom lung lấy đi Luân Huyết Châu lưu lại trên thi thể Tần cổ. về phản Pháp bào. nhẫn không gian hay gì khác cơ bản không để ý.
Quá trình, nhặt Luân Huyết Cháu cực kỳ thong thả. rất nhiều người trên Phù không kiều trong lòng lại không hiêu phát lạnh.
Không chỉ vi thủ đoạn của Sửu Diện Tà Nam này mà phần nhiều càng vì “Trò chơi” không thể ròi khỏi.
Sửu Diện Tà Nam là người đẩu tiên dựa theo quy tắc trò chơi, dẫn đầu hành động giết chết đồng bạn, đoạt lấy Luân Huyết Châu!
Bởi vì tay cầm Luân Huyết Châu là điều kiện cơ bán nhất đi tới bờ đối diện tinh hà.
Sau khi Sửu Diện Tà Nam dẫn đẩu, những tồ hợp nguyẻn bản trên Phù không kiểu, giữa minh hữu đê phòng lẫn nhau, càng có người lòng mang ý xấu, âm thám mưu kế.
Ngay cả Hầu Đông cũng lộ vẻ cảnh giới nhìn đồng bọn Chân Yêu bên cạnh.
Trong lúc nhất thời, bầu không khí trên toànbộ Phù không kiểu áp lực quỷ dị.
Phàm là cường giả có được Luân Huyết Châu đều căng thẳng thần kinh, phòng ngừa người khác đánh lén.
Không ai dám lơ là.
Phàm là người đi lên Phù không kiều, bất kể tiên nhân hay là đại năng nhân giới đều Không phải hạng tẩm thường.
Mỗi người đều có thể nắm giữ đòn sát thủ trí mạng đánh chết Chân Tiên lục trọng.
Nhất là đám sứ giả thượng giới.
Sắc mặt Dương Phàm ngưng trọng, Luân Hồi Quá trong cơ thể bình tĩnh, cảm quan tăng tới cục hạn.
Khi Dương Phàm toàn lực vận chuyển cảm quan, địch nhân đừng nói là đánh lén hắn, cho dù vừa mới sinh ra ý niệm là có thể bị hắn phát hiện.
Sau vài hô hấp. Dương Phàm cảm nhặn được vài cồ sát ý mơ hồ xẹt qua trên người mình, nhưng cũng không dừng bao lâu.
Mọi người ở đây đa phần là kiêng kị tổ hợp hai người Dương Phàm và Hồ Phi.
Hoàn hảo Dương Phàm không cần lo lắng Hồ Phi sẽ ra tay với mình, đây là một điểm rất đáng đê vui mừng.
Toàn bộ Phù không kiều, tổ hợp có thể hoàn toàn tín nhiệm lẫnnhau trừ Dương Phàm cùng Hồ Phi còn có Nho đạo song hiền: Nho sinh áo xanh cùng lão đạo hổng bào. Hai người này giỏi về liên thủ hợp kích, tâm ý tương thông.
- Dương lão đại...
Hồ Phi nhìn phía Dương Phàm, hai tay nắm chặt thành quyển, mơ hồ run rẩy. trong mắt chiến ý mãnh liệt.
ở trong trò chơi liên quan đến sinh tử này. Ngay cả Hồ Phi đẩu óc đơn giản này đều có chút khản trương.
- Yên tâm. ta sẽ giúp ngươi đoạt lấy một viên Luân Huyết Châu.
Dương Phàm dùng thần niệm truyển âm cho hắn.
Hồ Phi lập tức tin tưởng mười phần, gật đẩu.
Thực lực của hắn vốn rất mạnh, nểu đồng tâm hợp lực với Dương Phàm, cướp thêm một viên Luân Huyết Châu, tiến sangbờ đối diện tinh hà cũng không phải việc khó gì.
Dưới bẩu không khí áp lực tĩnh mịch, ánh mắt Dương Phàm từ từ đảo qua những nguời có Luân Huyết Châu tại tràng.
Trong số này, Tử Lân Ngọc Thiếu cùng Chán Ma Hình Già là Chân Tiên lục trọng tu vi cao nhất, muốn từ trong tay bọn họ đoạt lấy Luân Huyết Châu, khó khắn thật lớn. Dương Phàm cơ bản không tính đến.
Rồi sau đó là Sửu Diện Tà Nam, thần bi khó lường nhất.
Đối với đối thủ không biết lại nhìn không thấu, Dương Phàm cũng không tính kế đẩu tiên.
Sau đó là Hầu Đông, Nho đạo song hiền, thực lực gần với Tử Lân Ngọc Thiếu.
Dương Phàm đồng dạng không suy tính. Hầu Đông xem như bằng hữu, Nho đạo song hiển đồng tâm hiệp lực. rất khó đối phó.
Như vậy. tại đây sáu viên Luân Huyết Châu bao gồm cà Dương Phàm bên trong, đều không dễ xuống tay.
Ánh mắt Dương Phàm đảo qua chủ nhân ba viên Luân Huyết Châu còn lại. Có một viên roi vào trong tay tiên nhân thượng giới, còn lại hai viên trong tay đại năng nhân giới.
Vị tiên nhân thượng giới kia đạt tới tam trọng, không yếu không mạnh nhưng bên cạnh có hai vị minh hữu Chân Tiên.
Mà trong đại năng nhân giới, trong đó một người là thất kiếp Tán tiên, thực lực có thể so với Chân Tiên trung vị. khôngthể coi thường.
Một người cuối cùng là một lục kiếp Tán tiên, bên cạnh còn có một lão già Đại Thừa KỲ.
Đột nhiên, vị lục kiếp Tán tiên này trớ thảnh mục tiêu không ít người muốn xuống tay.
Phàm là người có được Luân Huyết Châu ở trong Huyết Nhật Điện đều có một cỗ khí tức độc đáo, khó thê che giấu.
Cỗ khí tức này lúc mọi người mới tiến vào Huyết Nhật Điện, ký ức mọi người như vẫn còn mới mè. không thể nhặn sai lẩm.
Trong lúc nhất thời, lục kiếp Tán tiên này trở thành điểm chú V của mọi người.
Đột nhiên...
Phốc... Xuy!
Một đạo hàn quang sáng lóa như tia chóp lóe tới sau lưng khiến toàn thán hắn phát lạnh, gần như đông cứng tại chỗ.
Nguy cơ tới gần, một gã Chân Tiên từ bên cạnh đánh úp lại, mắt lộ sát khí lãnh lẽo mãnh
liệt.
Lục kiếp Tán tiên hoảng hốt. liên tục vận chuyểnBán Tiên khí phòng ngự. một tấm chấn thổ quang phát tán ở trước người ngưng kết ra một tầng tinh tường màu đất dày dặn, hào quang lưu chuyển không thôi.
Phanh... Đinh đinh đinh!
Hàn quang sáng lóa kia hóa thành ngàn vạn hàn tinh, mành liệt oanh kích lên tinh tường màu đất. hào quang lưu chuyển đột nhiên ảm đạm, trên tinh tường hiện đẩy vết rạn.
Lục kiếp Tán tiên lập tức hộc máu. mắt thấy không chống đỡ được, hò hét với đồng bọn bên cạnh:
- Cứu ta...
Phốc...
Vị bán tiên Đại Thừa Kỳ bén cạnh sắc mặt âm lãnh, lòng bân tay một mảnh thanh diễm nồ tung như hoa sen, lập tức xé rách, sóng lửa lan khắp toàn thân.
- Vì sao...
Thân thể lục kiếp Tán tiên cứng đờ, thần tình không thể tin, nhìn đồng bọn.
Bằng hữu giao tình mấy ngàn năm không ngờ hạ sát thủ với hắn.
- Thật xin lỗi... vì sống sót!
Bán tiên Đại Thừa Kỳ mặt mày tinh bơ. không đành lòng nhìn biểu tình của hắn, nhanh chóng cướp lấy Luân Huyết Châu.
- Đừng hòng...
Tên Chân Tiên ra tay động thủ trước cùng với vài tên tiên nhân ở gần trước sau đánh tới.
Ánh mắt tuyệt vọng của lục kiềp Tán tiên kia bắn ra hào quang bức người:
- Toàn bộ đều chết đi...
̀m!
Toàn bộ Phù không kiều khẽ nang lên một cái, thân thể tán tiên nổ tung, hóa thành hào quang chói mắt trăm trượng, đẩu Tiên Đếm đồng bọn bên cạnh phá hủy thành hạt nhỏ.
- A...
Mà Chân tiên gần người hoặc là kêu thảm, hoặc là kinh hãi kêu đau đớn.
̀m ẩm ẩm...
Toàn bộ mọi người bị đẩy lui. nhẹ thì hộc máu. nặng thì thương đến tính mạng.
Sau khi dư âm vụ nổ biến mất. tại chỗ chỉ còn lại một viên Luân Huyết Châu.
- Động thủ.
Ngay sau đó. gần mười tên tiên nhân bao gồm Tử Lân Ngọc Thiếu, Nho đạo song hiền, Chân Ma Hình Già đều gia nhập chiến đấu.
Thoải mái nhất lại là Sửu Diện Tà Nam kia, hắn có được một viên Luân Huyết Châu là đủ rồi, không cẩn xen vào người khác, như cười như không thưởng thức chém giết.
Hồ Phi lo lắng trong lòng, muốn động thủ giết người lại bị Dương Phàm ngăn cản.
Không bao lâu, chiến đấu tiến vào hỗi gay cấn. Quanh viên Luân Huyết Châu, rất nhiều cường giả triẻn khai chiến đấu kinh hôn bạt vía.
Chỉ là sau một hô hấp. tiếng kêu thảm thiết truyển ra, Bắt đầu có thương vong... Một gã Chân Ma ngã xuống.
- Đây là một hồi trò chơi... cũng là quy luật cạnh tranh, tự nhiên pháp tắc người thích hợp thì sinh tồn.
Trong lòng Dương Phàm có chút rung động.
Quy tắc trò chơi đã đặt ra, trên Phù không kiểu nhiều nhất chỉ có thể có chín người. Người còn lại đêu phải chết.
Hắn lại đang suy tư, Bàng trường lão. Cửu Thiên Long Hoàng nhỏ yếu đều không có tiến vào Phù không kiều, bọn họ hiện tại như thế nào?
Bên cạnh chiến đấu. tại đây còn có cường giả tay cầm Luân Huyết Cháu vẫn chưa ra tay.
Trái qua một hồi chém giết kinh tâm động phách, cuối cùng viên Luân Huyết Châu kia bị lão đạo hông bào cùng nho sinh áo xanh liên thủ cướp được.
Thực lực mạnh nhất là Tử Lân Ngọc Thiểu cùng Chán Ma Hình Già đều có kiềm chế. mà lão đạo hông bào cùng nho sinh áo xanh phổi hợp không một kẽ hớ, trả một cái giá cuối cùng lấy được Luân Huyết Châu.
Bábá!
Sau khi đoạt được Luân Huyết Châu. Nho đạo song hiển lùi ra như tia chóp, độn tới một phía Phù không kiêu, không lộ ra bất kỳ sơ hở.
Hai người này mặc dù không phải thực lực mạnh nhất nhưng lại là phối hợp tốt nhất.
Tử Lân Ngọc Thiếu cùng Chán Ma Hinh Già tràng mắt lẫn nhau, như tia chóp đánh tới cường giả có được Luân Huyết Châu khác.
Chân Ma Hinh Già cùng Chân Ma tứ trọng bên cạnh đánh về phía tên thất kiếp Tán tiên có Luân Huyết Châu.
Thất kiếp Tán tiên, tu vi có thể so với Chân Tiên trung vị. nguời bình thường không dễ trêu chọc. Nhưng là Chân Ma Hình Già cùng minh hữu lại không chút sợ hãi đánh qua.
Trong mắt Tử Lân Ngọc Thiếu chợt lóe lãnh quang, xẹt qua trên người Dương Phàm, cuối cùng đánh về phía tên Chân Tiên tam trọng khác.
Xem ra. Dương Phàm cũng nẳm trong mục tiêu hắn chém giết.
Chân Tiên kia kinh sợ không thôi, bị ba vị Chân Tiên Tử Lân Ngọc Thiéu tập trung, hắn gân như không có lực trá đòn.
Dương Phàm khẽ thà lỏng một hơi. tạm thời không cẩn cuốn vào trong tranh đoạt.
Cùng lúc ba người Tử LânNgọc Thiếu đánh tới tên Chân tiên này. đám Chán Yêu, Chân Ma Hầu Đông cũng từ sau lưng giáp công tới.
- A...
Tên Chân Tiên kia còn không kiên trì được bao lâu liền bị bảy tám gã Chân tiên đánh dập nát.
Tử Lân Ngọc Thiếu là người tu vi cao nhất, cũng là người có hy vọng nhất chiếm được Luân Huyết Châu.
Hắn còn có hai minh hữu. Tường Vân tặc tiên cùng Hà Hoa tiên tử. Nếu ba người đều có thể đoạt được Luân Huyết Châu, càng có lợi cho cuối cùng tranh đoạt Thần Huyết.
Àm ẩm... ̀m ẩm!
Tử Lân Ngọc Thiếu với lực một người chặn đánh hai gã Chân Yêu Hầu Đông, mà ở bên cạnh Hà Hoa tiên tử cùng Tường Vân tặc tiên thừa cơ chóp nhoáng tranh đoạt Luân Huyết Châu.
- Ra tay!
Dương Phàm khẽ quát một tiếng, cùng Hồ Phi đánh qua.
- Chịu chết đi!
Hồ Phi quát lớn một tiếng, hắc bồng trong tay vung ra một vùng lôi hỏa đỏ tía, hình thành lực trùng kích cuồng bạo húy diệt vạn vật.
̀m... Đẳng đẳng đẳng...
Vài tên Chân Tiên Chân Yêu đều bị đẩylui.
Thân hình Dương Phàm nhoáng lên một cái, đưa tay chụp vào Luân Huyết Châu kia.
- Đừng mơ.
Chỉ có Hà Hoa tiên tử yêu kiểu quát một tiếng, bên hông một dải lụa sặc sỡ nhu tia chóp quản tới hai tay Dương Phàm.
- Chắn ta thì chết!
Dương Phàm hừ lạnh một tiếng, chém ra một chướng, hào quang ngũ sắc lưu ly lưu chuyển, “Ám” một tiếng, đánh trúng dái lụa sặc sỡ kia.
Trong hào quang ngũ sắc lưu ly kia, ánh sáng hồng nhuận mờ mờ ảo ảo của Chứng Quà đại viên mãn thoáng hiện.
- A...
Hà Hoa tiên tử kinh hô một tiếng, cả người và dải lụa đều bị đánh bay.
Phịch!
Hà Hoa tiên tử rơi vào trong tinh hà. bị huyết diễm bao phủ thôn phệ, trong phút chốc hóa thành một đổng xương trắng, chìm vào trong tinh hà.
Dương Phàm chi hơi sửng sốt. Lực lượng sinh cơ bừng bừng của Chứng Quả đại viên mãn không ngờ cường đại như vậy, hắn còn chua dùng toàn lực.
Đám người Tường Vân tặc tiên bị tình, cảnh này rang động kinh sợ, trơ mắt nhìn Dương Phàm đoạt được viên Luân Huyết Châu kia.
-Lui!
Dương Phàm thần niệm truyền âm cho Hồ Phi, nhanh chóng rút khói vòng chiến.
- Dương Phàm... Giết chết bằng hữu của ta. chịu chết đi!
Trong mắt Tử Lân Ngọc Thiếu lửa giận thiêu đốt. mơ hổ hiện ra màu máu, liều lĩnh xông
tới.
Dương Phàm ngẩn ra. Không phải chi chết đi một minh hữu, Tử Lân Ngọc Thiếu này có cân thiết phải mất lý trí như vậy không?
Trong mắt Tường Vân tặc tiên ở phía sau ẩn hiện vẻ vui mừng, hắn lại biết Hà Hoa tiên tử này là tình nhân của Tử Lân Ngọc Thiếu ở nhân giới.
Nếu Tử Lân Ngọc Thiếu cướp được Luân Huyết Châu, hơn phần nửa ưu tiên đua cho Hà Hoa tiên tử. mà hiện tại nàng đã chết. ..
Hai người Dương Phàm độn ra mấy trăm trượng, Tử Lân Ngọc Thiếu kia cùng với Tường Vân tặc tiên và vài Chân Tiên đêu xông tới đuôi giết.
Tử Lân Ngọc Thiếu dẫn đầu, trên đầu hiện lên dài màu sáu tầng rực rỡ, lực lượng Chân Tiên trung vị đinh phát ra, khién rất nhiẻu tiên nhân toàn trường khó thể thớ đốc.
- Phù không kiều này không đi tới cuối, ngươi tuyệt đối trốn không thoát!
Tử Lân Ngọc Thiểu hít sâu một hơi, thu liễm tức giận, vẻ mặt lạnh nhạt nói:
- Dương Phàm.... Châm dứt thù oán giữa chúng ta thôi!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.