Tiên Hồng Lộ

Quyển 6 - Chương 586: Chống lại Thánh Tôn

Khoái Xan Điếm

27/08/2013

Khi chín chiếc ngọc bài ở trong diện phủ thần bí kia phát sinh, biến dị thì ở Cực Bắc xa xôi, Dương Phàm thông qua Hoàng Long Quan cũng ân ân cảm ứng được sự tồn tại của bảy cổ khí tức Chí Bảo Long Khí khác.

Trong đó có một cỗ khí tức vô cùng mãnh liệt, gần ngay trước mặt hắn, Đó chính là Xích Long Châu trên người Tần Quang Đức.

- Trong thiên địa này tổng cộng có tám kiện Chí Bảo Long Khí đã thức tỉnh nhận chủ

Một bộ phận Hồn Căn lực dung nhập vào trong Hoàng Long Quan, từ đó nhận được một cỗ cảm ứng tương tự như bản năng,

- Làm sao có thể? chỉ mấy chục năm, kiện Chí Bảo Long Khí thứ tám thức tỉnh nhận chủ, hơn nữa người này cũng không phải là hậu duệ Tiên Tần, mới luyện hóa thứ này chưa lâu.

Tần Quang Đức khó có thể che dấu sự khiếp sợ trên mặt.

Thân là hậu nhân Tiên Tần Hoàng tộc, hắn hiểu rõ rằng muốn được Cửu Ngũ Chí Bảo Long Khí thừa nhận là một việc vô cùng khó khăn.

Luyện hóa chỉ là có thể dành được quyền sử dụng ban đầu mà thôi. Mà chân chính thức tỉnh nhận chủ lại cần phải được khí linh trong Chí Bảo Long Khí thừa nhận. Nếu không không thể phát huy được câu thông thiên địa khí vận, huyền lực hùng hồn.

Theo dự đoán của hắn, Dương Phàm chỉ vẻn vẹn là luyện hóa bước đầu Hoàng Long Quan mà thôi, hơn nữa thời gian không lâu, không có thân phận Tiên Tân Hoàng tộc mà được long khí tán thành thì thật sự rất khó tin.

- Nếu không phải là người có đại kỳ ngộ, đại khí vận thì rất khó được Chí Bảo Long Khí tán thành, chẳng lẽ Hoàng Long Quan đã xác định thuộc về người này sao?

Trong lòng Tần Quang Đức có một cỗ không cam lòng.

Càng khiến hắn thêm kinh hãi là sau khi Dương Phàm đội Hoàng Long Quan lên đầu lại tiến vào một cảnh giới hu vén ảo là nắm giữ thiên địa trong tay, làm cho người ta có cảm giác vô lực, không thể lay động được.

Lần tiến vào cảnh giới Bán Thiên Nhân này, Dương Phàm vô cùng rõ ràng, hơn nữa cũng không phải cố kỵ điều gì.

Bởi vì sở dĩ có thể dễ dàng tiến vào Thiên Nhân Mô Thức như thế chính là do khí vận Hoàng Long Quan gia tăng cho hắn, cũng tổ một hệ quả tất yếu khi cảnh giới Hồn Căn lại gia tắng rất nhiều.

Giờ khắc này, Dương Phàm ở trong trạng thái huyền diệu thế này, cảnh giới của Hồn Căn lại nhanh chóng tăng lên, lớn mạnh rất nhiều

Đồng thời trong phạm vi ngàn dặm, tự nhiên lực vô cùng vô tận đều mạnh mẽ hướng về phía hắn, lực lượng chống lưng ngày càng hùng hậu!

Toàn bộ Băng Tuyết Tiên Vực, vô số cường giả đều cảm ứng được cỗ biến hóa này.

Theo long khí trùng thiên lúc nãy thì thiên địa khí vận dẫn phát dị triệu, không ít cường giả Nguyên Anh kỳ đã lao tới bên này.

Băng Tuyết Tiên Vực cũng không lớn, chỉ có mấy vạn dặm. Những cường giả Nguyên Anh kỳ ở gần thậm chí đã chạy tới rồi.

Khi bọn hắn nhìn thấy hai kiện Chí Bảo Long Khí đang giằng co nhau thì không khỏi kinh hãi đảm chiến.

Đừng nói là những Nguyên Anh bậc cao bình thường, dù cho là cường giả Nguyên Anh đại tu sĩ đối mặt với trường hợp này thì cũng âm thầm líu lưỡi.

- Người này rốt cuộc là ai? Không ngờ có thể ngang vai ngang vế với cỗ Tộc Thánh Tôn?

Không ít tu sĩ khiếp sợ vô cùng.

Vô số năm qua, đại vị Cực Bắc Tứ Thánh Tôn chưa bao giờ bị người ta khiêu chiến.

Dương Phàm nhắm mắt lại, huyền phù giữa không trung, hai con quang long hoàng văn đang quanh quẩn trước người hắn.

Hắn chìm đắm trong cảnh giới Bán Thiên Nhân, rõ ràng biết được cảnh giới Hồn Căn đang tăng nhanh, lực lượng linh hồn cũng đột nhiên tăng mạnh.

Chỉ qua mấy lần hô hấp, cảnh giới Hồn Căn của Dương Phàm đã từ Diễn Căn trung kỳ, tăng lên tới Diễn Căn hậu kỳ.

Mặc dù pháp lực tu vi không tăng lên tới Diễn Căn hậu kỳ nhưng cảnh giới linh hồn đã đã tới Diễn Căn hậu kỳ thì tu vi sẽ tăng lên thông suốt, vô cùng thoải mái.

Ánh mắt Tần Quang Đức hoảng sợ, thấy cảnh giới của đối phương đã tăng lên chỉ trong giây lát khiến sắc mặt hắn không ngừng biến đổi.

Chỉ là hắn cũng không lập tức động thủ mà ánh mắt chăm chú nhìn Dương Phàm.

Có được Hoàng Long Quan, bốn phía xung quanh thân thể Dương Phàm có hai con khí vận quang long huyền ảo xoay quanh.

Trái lại, sau khi Tần Quang Đức tế ra Xích Long Châu, chỉ có một con thần long hơi lớn xoay quanh mà thôi.

Ở sự tăng phúc của khí vận thì Tần Quang Đức không bằng Dương.

Còn nữa, Dương Phàm giờ phút này có nhiều nhân tố ảnh hưởng, thực lực đã tăng lên tới Hóa Thần kỳ, dưới Bán Thiên Nhân mô thức, lại không có kẽ hở nào cả.

Khi cảnh giới Hồn Căn của Dương Phàm gia tăng lên Diễn Căn hậu kỳ thì dừng lại.



Dựa theo kinh nghiệm trước đây, nếu muốn từ cảnh giới hậu kỳ đạt tới đại viên mãn thì trừ khi lĩnh ngộ ra cảnh giới áo nghĩa tiếp theo, nếu không không thể đạt tới đại viên mãn được.

Hô!

Dương Phàm phun ra một hơi, mở hai mắt ra. Cặp mắt hắn ánh lên một chút ánh sáng màu lụcr rồi sau đó sáng bừng lên.

Viên châu màu vàng ở chính giữa Hoàng Long Quan tản mát ra một cỗ hoàng giả long uy khó có thể kháng cự, dưới sự phụ trợ của Bán Thiên Nhân mô thức, thanh thế của nó càng thêm mênh mông.

Dương Phàm nhìn chằm chằm Tần Quang Đức, dưới Bán Thiên Nhân mô thức, được thiên địa hậu thuẫn, có cả khối đại địa đều dựa vào.

Hắn nhẹ nhàng bước ra, phiêu nhiên vượt qua mấy trăm trượng.

Súc địa thành thốn!

Tần Quang Đức nhướn mày, chỉ cảm thấy Dương Phàm không phải chỉ đại biểu lực lượng của mình hắn mà sau lưng hắn còn nắm giữ cả một nửa thiên địa.

Khi cả nửa thiên địa kia hình thành khí thế áp bách tới, hắn cảm thấy một cỗ áp lực vô cùng lớn đến độ hít thở cũng thấy khó khăn.

Mặc dù ở trình độ thì đối phương còn kém hơn hắn không ít nhưng dưới loại uy lực của cả thiên địa này, hắn gần như đã rơi vào hạ phong.

Đồng tử Tần Quang Đức co rụt lại, pháp lực trong cơ thể đột nhiên kéo lên, hồng quang của Xích Luyện Lĩnh Vực lóe lên mãnh liệt, áp chế lại hành động của Dương Phàm.

Dương Phàm cười nhạt, thân hình hắn bước tới từng bước, uy thế mênh mông của thiên địa cũng hắn áp bách về phía Tần Quang Đức.

Đột nhiên, Dương Phàm nâng một cánh tay lên, mạnh mẽ chém ra.

Thoáng chốc, thiên địa phong vân tề động, uy thế vô cùng tận hội tụ vào một chưởng này, hóa thành một quang chưởng long văn, giao kích với Tần Quang Đức.

Ầm ầm ầm

Thân hình Tần kinh ngạc.

Lực lượng của đối phương rõ ràng kém hơn mình không ít nhưng không ngờ cũng hình thành một sự áp chế nhất định đối với hắn.

Đúng lúc này, hư không trên đỉnh đầu hai người ân rần có thể thấy được một tầng huyết vụ mênh mông, vô cùng quỷ dị, dần nhiễm đỏ cả không gian.

- Mau dừng tay.

Tần Quang Đức hô lên một tiếng.

Dương Phàm ngẩng đầu nhìn lên, cũng chú ý tới màu máu nhàn nhạt trên bầu trời, trong lòng cũng khẽ giật mình.

Nếu không phải vì có khí vận lực của Chí Bảo Long Khí đối kháng thì hai người chỉ sợ đã sớm lọt vào cầm sát của kình thiên hắc thủ rồi.

Chú ý tới tình huống này, hai người lập tức thu liễm khí đã ngưng tụ tới đỉnh điểm.

Dưới tình huống bình thường, có được Chí Bảo Long Khí, tu vi vượt qua Hóa Thần kỳ, mặc dù không thể hoàn toàn thu liễm khí tức thì cũng không bị ảnh hưởng.

Nhưng nếu liều lĩnh tranh đấu bùng nổ, chỉ dựa vào khí vận lực của một kiện Chí Bảo Long Khí còn không đủ để chống lại sự trói buộc của thiên địa.

Hưu

Lúc này, càng có nhiều cường giả Nguyên Anh kỳ đuổi tới nơi này, đồng thời cũng nhìn thấy hư không đã bị màu máu nhuốm đỏ kia.

Dương Phàm và Tần Quang Đức giằng co khiến những cường giả Nguyên Anh kỳ đuổi tới cảm thấy khiếp hãi không hiểu.

Trong đó cũng có vài vị cường giả Nguyên Anh Băng Phách Tông, gồm cả Thái thượng trưởng lão cũng đã âm thầm chạy tới.

- Làm sao có thểThực lực của Dương Phàm cường đại đến độ có thể chống đỡ được Thánh Tôn sao?

Quái nhân lam bào kinh hãi, ánh mắt cũng run rẩy.

Ngoài ra, những cường giả của Băng U Cung và các môn phái khác của Băng Tuyết Tiên Vực cũng đã chạy tới.

- Hai vị thu tay lại đi. Nếu còn đánh tiếp thì Băng Tuyết Tiên Vực cũng sẽ sụp đổ mất.

Một thanh âm lạnh như băng của một nữ tử truyền tới.

Người nói chuyện là một mỹ phụ mặc lam bào rất xinh đẹp, khuôn mặt băng lãnh, ánh mắt cũng lạnh như băng.



- Hóa ra là Băng U Cung chủBăng U Thánh Tôn!

Một cường giả Nguyên Anh đứng cạnh đó cũng âm thầm líu lưỡi.

Dương Phàm cảm giác được cảnh giới linh hồn của người này đã đạt tới Hóa Thần kỳ, còn tu vi chân thật, Dương Phàm không ngờ không thể nhìn thấu.

- Dương đạo hữu, chúc mừng ngươi trở thành chủ nhân của kiện Chí Bảo Long Khí thứ tám!

Tần Quang Đức không còn có cái giọng kiêu căng như trước, hướng về Dương Phàm bày tỏ sự chúc mừng.

Dương Phàm liếc nhìn hắn một cái đầy thâm ý.

Hưu

Hai người hóa thành hai đạo hà quang một đỏ một vàng, xẹt qua phía chân trời biến mất.

Nơi này chỉ còn lại một ít Nguyên Anh bậc cao, hai mắt nhìn nhau, trong lòng còn rất sợ hãi.

- Chủ nhân kiện Chí Bảo Long Khí thứ tám

Băng U Cung chủ nhìn chằm chằm về phía hai người vừa biến mất, trong mắt cũng lóe ra đổi chút kiêng kị.

Mọi người khiếp sợ và ngờ vực nhưng cũng không bàn tán gì nhiều.

Mà mặt khác, Dương Phàm và Tần Quang Đức chỉ qua nửa khắc đã bay tới bên ngoài Bảng Tuyết Tiên Vực.

- Dương đạo hữu, còn chưa thu hồi Chí Bảo Long Khí sao?

Tần Quang Đức thu hồi Xích Long Châu lại, khẽ hộ một tiếng.

Dương Phàm nghe thế, theo bản năng cũng thu hồi Hoàng Long Quan.

Bằng trực giác, khi hắn đội Hoàng Long Quan cũng cảm ứng được một số Chí Bảo Long Khí khác, trong cảm quan cũng nảy sinh một số nguy cơ chưa thể hình dung được.

Sau khi thu hồi Chí Bảo Long Khí, hai người lại tiếp tục bay khỏi Băng Tuyết Tiên Vực.

- Xin hỏi Tần Vương gia, vì sao phải thu hồi Chí Bảo Long Khí, trong lòng Dương mỗ cũng có chút bất an.

Dương Phàm hỏi.

- Chí Bảo Long Khí là bảo vật hấp dẫn nhất, có vô số người luôn nhòm ngó nó.

Tần Quang Đức bình thản nói:

- Một khi long khí độc nhất vô nhị của Chí Bảo Long Khí đạo nhập thiên địa thì sẽ cảm ứng được sự tồn tại của Chí Bảo Long Khí khác, thậm chí có thể đánh giá được đại khái phương vị, ở trong Băng Tuyết Tiên Vực, chịu ảnh hưởng của đại trận thiên địa, cảm ứng sẽ yếu đi một chút. Nếu như đi ngoại giới, một khi sử dụng thứ này, những cường giả có được Chí Bảo Long Khí khác có thể cảm ứng ra vị trí của nó. Khi ấy sẽ mang tới vô số nguy hiểm và phiền toái.

- Trên thế giới này, phàm là có thể cảm ứng ra sự tồn tại của Chí Bảo Long Khí thì đều là cường giả ngoài Hóa Thần kỳ, thậm chí còn có những người còn đáng sợ gấp trăm lần. Nếu ngươi lo lắng cho sự an nguy bản thân thì chỉ khi bất đắc dĩ mới nên sử dụng kỳ bảo này!

Trong giọng nói của Tần Quang Đức dường như cũng có hàm ý nhắc nhở.

Dương Phàm không khỏi toát ra một thân mồ hôi lạnh, khó trách khi hắn tế ra Hoàng Long Quan thì lại xuất hiện cảm giác bất an.

- Xin hỏi Tần Vương gia, ngươi sao lại nói những lời này với ta. Muốn nói chuyện riêng với ta là có gì muốn thương lượng?

Dương Phàm rốt cục đi vào chủ đề chính.

- Tiềm lực của các hạ không thể hạn định! Có thể có được Hoàng Long Quan, lại dễ dàng đạt được thừa nhận đã cho thấy ngươi là người đại khí vận và kỳ ngộ. Đây cũng là số mệnh rồi, bổn vương cũng không có lực xoay chuyển!

Ánh mắt Tần Quang Đức nhìn xa xăm, quay đầu về phía xa xa, giọng điệu rất nghiêm túc.

- Tần mỗ có một đề nghị, sau khi kiện Chí Bảo Long Khí thứ chín thức tỉnh nhận chủ, hai ta có thể hoàn toàn hợp tác liên thủ!

- Hợp tác liên thủ?

Dương Phàm nao nao, hắn không ngờ Tần Quang Đức muốn nói chuyện riêng với mình hóa ra là để hợp tác.

Không lâu trước, hai người vẫn là sinh từ đại địch, không chết không ngừng.

Mà lúc này, không ngờ bọn họ lại có cơ hội trở thành đồng bọn!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Tiên Hồng Lộ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook