Quyển 6 - Chương 695: Đánh ngược
Khoái Xan Điếm
28/08/2013
Dưới một cái hố đẩy đất ở sâu bên dưới, chỉ còn lại mỗi một minh Lôi Minh Vương.
Trong phạm vi mười vạn dặm thần thức, mười mấy cái "Dương Phàm", lần lượt bị đánh chết, nhưng toàn bộ đều là thế thân.
Xem ra sau khi ngưng kết ra Hoán Thiên Nha thứ hai, trình độ thuật thế thân của Dương Phàm lại tiến vào một cảnh giới mói. Ngay cả cường giả cấp Phủ chủ như Lôi Minh Vương cũng bị lừa đảo.
Từ sớm trước đây, Dương Phàm còn chưa tiến vào Hoán Nha Kỳ. thuật thế thân đã có thể lừa bịp cường giả Hóa Thần Kỳ. Lục Vân thiếu gia khi xưa, thiếu chút bị thế thân tụ bạo giết chết.
Mà nay đạt tới Hoán Nha trung kỳ, trải qua rèn luyện trăm năm, Ngay cả cường giả Thần Hư bị có thể bị gạt.
Trong lòng Lôi Minh Vương phát lạnh, nháy mắt mất đi hình bóng Dương Phàm liền hơi thất thần, xuất hiện khoáng trống ngắn ngủi.
Đúng lúc này, một cảm giác phát lạnh truyền lên từ dưới chân hắn.
Phổc một tiếng, tầng đất dưới chán đột nhiên vươn lên một đôi tay, ôm chặt hai chân hắn.
Cái gi?
Lôi Minh Vương ánh mắt co rụt, hoảng sợ không thôi.
Đòi tay kia thừa dịp kẽ hờ phá vỡ tầng đất, gần như không hề có chút dao động linh khí nào, chi dựa vào lực lượng cơ thế, hung hăng nắm lấy hai chân của hắn.
- Ha ha! Lôi Minh Vương các hạ, ngài đang tìm bản tôn của ta phải không?
Tiếng cười khẽ của Dương Phàm truyền từ bên dưới lên.
Làm sao thế được!
Lôi Minh Vương hoảng sợ biến sắc, hai chân đã bị Dương Phàm hung hăng bắt lấy.
Thẳng đến lúc này, hắn không thể hiểu nổi, Dương Phàm làm sao được như thế.
Hắn càng thêm không dám tường tượng, ở loại hoàn cảnh này. đối phương còn dám phản kích, trốn Ngay dưới chân mình.
Nếu nhưngười này trốn dưới chân mình, bản thân mình sao lại không cảm giác được?
Loại chuyện không thể nào này. tạo ra một màn kinh người bây giờ. Dương Phàm phản kích thần kỳ. hai tay chui ra từ lòng đất. nắm chặt lấy chân Lôi Minh Vương.
Trên thực tế, toàn bộ quá trình này đối với Dương Phàm cũng là vô cùng mạo hiểm.
Lúc Lôi Minh Vương công kích gần người, hắn tự biết khó mà toàn thân trở ra, toàn thân bộc phát hào quang màu xanh mãnh liệt, thi triển thuật thế thân, bản tôn nhân cơ hội trốn vào lòng đất. cũng bố trí các thế thân.
Đây là động tác mấu chốt thứ nhất, sờ dĩ người thành công thuận lợi là bới Dương Phàm vận dụng thuật thế thán đã tới mức thuãn thục, gân như không có bất cứ kẽ hờ nào. Còn nữa, Lôi Minh Vương không rõ chi tiết của hắn, bằng không xác xuất thành công khó vượt quá năm phần mười.
Mấu chốt thứ hai: Bản tôn Dương Phàm trốn vào tầng đất. hợp nhất cùng đại địa. ẩn nấp Ngay cả cường giả Thán Hư cũng khó mà phát hiện, huổng chi lúc này Lôi Minh Vương bị quá nhiều "thế thân" thu hút lực chú ý.
Mấu chốt trọng vếu cuối cùng: Lôi Minh Vương phát hiện mười mấy "Dương Phàm" bỏ trốn các hướng, toàn lực vận chuyển lực Thần Hư.
Một khi toàn lực vận chuyển lực Thần Hư. linh hồn lực cùa Lôi Minh Vương gần nhưbị điều động chín mươi chín phẩn trăm, cảm quan ở thời kỳ vếu ớt nhất.
Thừa cơ hội này, Dương Phàm ẩn nấp dưới lòng đất yên lặng trốn xuống duới chân Lôi Minh Vương.
Chờ Lôi Minh Vương phát hiện tất cả thế thân đều là giả, bất ngờ vô cùng, chấn động không thôi, xuất hiện thất thần ngắn ngủi.
Lúc này... Dương Phàm nấp duới chân hắn, vì cẩn thận, chi bằng vào lực lượng cơ thề. phá vỡ tầng đất nắm lấy hai chân hắn.
Có thể nói. toàn bộ quá trình, mỗi bước rung động, bất cứ một bước mấu chốt nào đều đạp qua khe hỡ tâm lý của Lôi Minh Vương.
Lôi Minh Vương tuyệt đối không tường tượng được, Dương Phàm dưới thế vếu chênh lệch thực lực còn dám phản kích. Dưới tình huống bình thường, hẳn là bỏ trốn mới phải.
Nhưng Dương Phàm lại muốn đi con đường phản kích, đây là một loại ra tay bất ngờ tâm
lý.
- Ngươi cho là như vậy, có thể tổn thương đến ta hay sao?
Lôi Minh Vương hừ lạnh một tiếng, đứng ở đỉnh cao Hóa Thần Kỳ, làm tồn tại tiếp cận ba bậc Thông Thiên, mặc dù bị vây ở cục diện này, hắn vẫn trấn định được.
Nhưng mà hắn lại quên, Dương Phàm là tồn tại thực lực gần cảnh giới Thần Hư, truớc đó
còn dùng cấm thuật tính toán hắn, thậm chí khiến hắn tổn hại nửa cánh tay, thân bị nội thương.
Còn không chờ hắn phát lực thi triển thần thông, một ngọn lửa ánh vàng theo hai chán bị Dương Phàm nắm chặt, thâm nhập vào cơ thể Lôi Minh Vương.
- A...
Lôi Minh Vương hừ nặng một tiếng, linh hồn cùng cơ thể đồng thời truyền tới một cảm giác nóng rát đáng sợ.
Ngọn lửa ánh vàng kim xâm nhập cơ thể. gần như hư vô, chính là Thái Hư Thiên Hỏa!
Dương Phàm trong chóp mắt nắm lấy hai chán Lôi Minh Vương, liền không chút do dự phát động chiêu sát thủ này.
Hôm nay. Thái Hư Thiên Hỏa cùa Dương Phàm đã gần đại thành, tuyệt đối có được năng lục uy hiếp cường giả Thán Hư. Khi đó Kỳ Uyên Hâu chết tươi dưới ngọn lửa này, là một ví dụ tốt nhất.
Chẳng qua lúc này tình hình Lôi Minh Vương lại khác, không tuyệt vọng như Kỳ Uyên Hầu.
Khi đó Kỳ Uyên Hầu bị Thái Hư Huyễn Thần ngăn chặn, không có khả năng cừ động.
"Đây là ngọn lửa đáng sợ gì..."
Sâu dưới đáy lòng Lôi Minh Vương, cảm giác phát lạnh thẳng tới linh hồn. Ngọn lửa ánh vàng kia lại đồng thời đốt cháy cả da thịt cùng linh hồn.
Hắn bỗng nhiên vận chuyển lực Thần Hư, cổ đánh bay hai tay Dương Phàm.
Vù xoạt
Một sợi roi đen lẫn những hoa văn máu quy dị, như có linh tính vọt ra từ duới hông Dương Phàm, theo cánh tay thân thê chủ nhân, cuốn lấy hai chân Lôi Minh Vương.
Lôi Minh Vương chi cảm thấy hai chân tê rần, gần như mất đi khống chế.
Hấp Huyết Long Tiên trải qua nhiều lần lột xác. hấp thu máu Huyết hoàng tộc Tiên Tần. cắn nuốt hồn lực Ma Đầu thượng giới, dung hợp hấp thu huyết lực hùng hồn tư Huyết cấm Luyện Ngục Thư, lúc này đã trở thành tôn tại gân với Hoàng Long Quan trong các Pháp Bảo của Dương Phàm.
Dựa theo chia cấp Pháp Bảo Thông Linh, Hấp Huyết Long Tiên đã vượt xa Pháp Bảo Thông Linh cấp trân phẩm bình thường.
Chóp mắt bị chiếc roi này cuốn lấy, Lôi Minh Vương hai chân tê dại, gần nhưtruyền ra toàn thân.
Đồng thời, máu Huyết thần thú cùng lực tinh hồn trong cơ thể. nhanh chóng bị chiếc roi này hút lấy.
Hơn nữa lục trói buộc mạnh mẽ của chiếc roi này, cắt đứt thế công của Lôi Minh Vương, bị khống chế trong nửa khắc.
Thời gian nửa khắc, đủ để quyết định thắng bại.
Lúc này Thái Hư Thiên Hỏa đã cắn nuốt nửa thân dưới, nửa thân dưới đã rơi vào trong ngọn lừa vàng kim.
Dương Phàm vận chuyển pháp lực cùng sức lực toàn thân, nắm chặt một chân, để cho một mảnh ngọn lừa vàng kim nổ tung trong cơ thể Lôi Minh Vương.
- A!
Lôi Minh Vương hét thảm một tiếng, cơ thể cùng linh hồn cùng lúc truyền ra một cỗ đau đớn.
Răng rắc!
Một chán của hắn, bị Dương Phàm bé gãy.
Vốn dưới Hồng Nhật Phẩn Thiên, thân thể hắn đã trọng thương, thương càng thêm nặng.
Ngay lúc nguy cơ sống chết, toàn thân Lôi Minh Vương bùng phát một mảnh hỗ quang vàng khủng bố. đánh văng Dương Phàm. Thân hình hóa thành một con lôi ưng lớn tới hai mươi trượng, toàn thân đầy vết thương, hóa thành một dải tia chóp lóe lên liền biến mất giữa không trung.
- Trốn thật là nhanh!
Sau lưng Dương Phàm toát một mảnh mồ hôi lạnh.
Bằng tổc độ của Lôi Minh Vương thi triển bí thuật chạy trốn, gần như nhanh gấp mười lần tốc độ cao nhất của mình lúc bình thường!
Nếu như Dương Phàm lựa chọn chạy trốn, sợ rằng khó mà thoát khỏi Lôi Minh Vương.
- Tu sĩ nhân loại... Chờ bản vương dưỡng thương xong, nhất định phải bắt sống nguơi. chà đạp đến chết...
Phía chân trời xa xa, truyền đến tiếng gào thét đầy đau đón cùng oán hận sâu thăm của Lôi Minh Vương.
Dưới đả kích liên tục cùng trọng thương, thương thế Lôi Minh Vương có thể nói là chí mạng.
Truớc tiên là bị Hồng Nhật Phẩn Thiên tính kế. Lôi Minh Vương thân bị nội ngoại thương nghiêm trọng, là do hắn dùng pháp lực mạnh mẽ áp chế tạm thời. Dù sao so sánh với báo thù cho nhi tử. chút thương thế đó không tính là gì.
Sau đó lại bị Thái Hư Thiên Hỏa thiêu đổt. làm cho linh hồn hắn bị hao tổn, thương thế bị Hồng Nhật Phẩn Thiên áp chế trước đó bùng phát.
Lại thêm Hấp Huyết Long Tiên hấp thu không ít máu huyết. nguyên khí đại thương.
Cuối cùng Thái Hư Thiên Hỏa bùng nổ ở trong chân hắn, thương thế chí mạng, càng đừng nói còn đứt mất một cánh tay cùng một cái chân.
Dưới tình huống trọng thương chí mạng cùng tàn phế. thực lực của hắn cũng chỉ còn phát huy không tới hai ba phần mười. Hơn nữa liên tục chiến đấu một ngày, thương thế sẽ Ngày càng nghiêm trọng, căn bản không có phẩn thắng.
"Thực lực Lôi Minh Vương này trong những Vương hầu đã gặp, là tồn tại gần với hoàng thúc cùng Trấn Đông Hầu. Bằngthực lực của ta bây giờ, chống lại chính diện gần như không thể chiến thắng. Châng qua con yêu này quá tự tin vào thực lực cùa mình, tự cao tự đại, hai lầnba lượt khinh địch, mói luôn bị ta tính kế."
Dương Phàm tinh táo phần tích chênh lệch cùng ưu thế giữa địch ta.
Rõ ràng trải qua trận chiến này. tiềm lực Hoán Nha Kỳ đã khai phá cùng vận dụng tiến thêm một bước, làm thực lực Dương Phàm tăng mạnh.
Chỉ tiếc. Dương Phàm không thể chiến đấu lâu dài cùng cường giả cấp bậc này ở địa bàn yêu tộc, bằng không hắn không ngại cùng một Phủ chù hay Vương hầu khác "luận bàn" một chút.
Mấy Ngày sau. Dương Phàm rời xa khu vực chiến đấu cùng Lôi Minh Vương.
Thế nhưng, cảm ứng Hoán Thiên Nha nói cho hắn, bản thân vẫn đang nẳm trong phạm vi giám sát của đông đảo yêu tu phi cẩm.
Toàn Thiên Ưng Châu hôm nay. yêu tu loại phi cầm có mặt khắp nơi. trải rộng các chỗ. số lương đông đảo, Dương Phàm không thể giết hết tất cả yêu tu nhìn thấy được.
"Cứ tiếp tục như thế không được, Lôi Minh Vương ngắn thì một năm rưỡi có thể khôi phục nguyên khí, lâu là ba năm khôi phục xong. Mà hắn là người đứng đầu một phủ, không thiếu thiên tài địa bảo cùng linh đan thánh dược, thậm chí trong yêu tộc cũng có dược sư cao minh..."
Dương Phàm khẽ cau mày.
Bỗng nhiên, hắn trốn sâu vào tầng đất. sau đó chế tạo mười mấy thế thân, bay đủ các hướng.
Nhưng Dương Phàm rõ ràng, thế thân không thể cách bản tôn quá xa. thời gian duy trì cũng không lâu.
Mấy Ngày qua đi.
Dương Phàm biến ảo thành một con yêu tu phi cầm bình thường, thong thả bay giữa trời
cao.
Dưới tình huống như vậy, khí tức của hắn không xuất hiện kẽ hớ, nhưng tổc độ chậm đi gấp trăm lẩn.
Chẳng qua Dương Phàm cũng không gấp, hắn đang chờ cơ hội.
Rốt cuộc mấy tháng sau, Dương Phàm gặp một con Thiểm Điện Phi Ưng cấp Thông Huyền.
Con chim ưng này tổc độ cực nhanh, hẳn là có chút quan hệ huyết mạch cùng Lôi Minh Vương, dù sao người ta là yêu thú biến dị.
Trên người Thiểm Điện Phi Ưng phóng ra một cỗ khí tức hùng hồn, làm cho yêu tu trong mấy trăm dặm gần đó tránh đi đường vòng.
Hấp Huyết Long Tiên trên người Dương Phàm vù một cái, hóa thành một tàn ảnh, kéo Thiểm Điện Phi Ưng xuống tầng đất. tốc độ cực nhanh, gần như không có yêu tu khác thấy được.
Còn Thiểm Điện Phi Ưng cũng muốn phản kháng, nhưng dưới cỗ trọng lực cực lớn, thoáng cái roi trên mặt đất.
Tiến vào sâu trong tầng đất, Dương Phàm lấy chết uy hiếp, lại bày ra thực lực làm đối phương tuyệt vọng, cuối cùng hàng phục Thiêm Điện Phi Ưng. ký dấu ấn linh hồn chủ tớ.
- Được rồi, hiện giờ ngươi chở ta đi Huyết Uyên Phủ...
Dương Phàm ra lệnh Thiểm Điện Phi Ưng chớ mình xuất phát.
Còn chính hắn, biến ảo thành một con ưng non chua thành niên, ngồi trên vai chim ung, bắt chứng khí tức.
Cứ thế. Dương Phàm không cần phải phi hành tốc độ cao, lộ ra khí tức hành tung, càng có thể dùng tốc độ nhanh hơn đi Huyết Uyên Phủ.
Rổt cuộc, con Thiểm Điện Phi Ưng phi hành liên tục mấy tháng, thoát khỏi phạm vi Thiên Ưng Châu.
Lúc này, Dương Phàm cũng tiến sau vào Yêu Hoàng Cảnh.
Trong phạm vi mười vạn dặm thần thức, mười mấy cái "Dương Phàm", lần lượt bị đánh chết, nhưng toàn bộ đều là thế thân.
Xem ra sau khi ngưng kết ra Hoán Thiên Nha thứ hai, trình độ thuật thế thân của Dương Phàm lại tiến vào một cảnh giới mói. Ngay cả cường giả cấp Phủ chủ như Lôi Minh Vương cũng bị lừa đảo.
Từ sớm trước đây, Dương Phàm còn chưa tiến vào Hoán Nha Kỳ. thuật thế thân đã có thể lừa bịp cường giả Hóa Thần Kỳ. Lục Vân thiếu gia khi xưa, thiếu chút bị thế thân tụ bạo giết chết.
Mà nay đạt tới Hoán Nha trung kỳ, trải qua rèn luyện trăm năm, Ngay cả cường giả Thần Hư bị có thể bị gạt.
Trong lòng Lôi Minh Vương phát lạnh, nháy mắt mất đi hình bóng Dương Phàm liền hơi thất thần, xuất hiện khoáng trống ngắn ngủi.
Đúng lúc này, một cảm giác phát lạnh truyền lên từ dưới chân hắn.
Phổc một tiếng, tầng đất dưới chán đột nhiên vươn lên một đôi tay, ôm chặt hai chân hắn.
Cái gi?
Lôi Minh Vương ánh mắt co rụt, hoảng sợ không thôi.
Đòi tay kia thừa dịp kẽ hờ phá vỡ tầng đất, gần như không hề có chút dao động linh khí nào, chi dựa vào lực lượng cơ thế, hung hăng nắm lấy hai chân của hắn.
- Ha ha! Lôi Minh Vương các hạ, ngài đang tìm bản tôn của ta phải không?
Tiếng cười khẽ của Dương Phàm truyền từ bên dưới lên.
Làm sao thế được!
Lôi Minh Vương hoảng sợ biến sắc, hai chân đã bị Dương Phàm hung hăng bắt lấy.
Thẳng đến lúc này, hắn không thể hiểu nổi, Dương Phàm làm sao được như thế.
Hắn càng thêm không dám tường tượng, ở loại hoàn cảnh này. đối phương còn dám phản kích, trốn Ngay dưới chân mình.
Nếu nhưngười này trốn dưới chân mình, bản thân mình sao lại không cảm giác được?
Loại chuyện không thể nào này. tạo ra một màn kinh người bây giờ. Dương Phàm phản kích thần kỳ. hai tay chui ra từ lòng đất. nắm chặt lấy chân Lôi Minh Vương.
Trên thực tế, toàn bộ quá trình này đối với Dương Phàm cũng là vô cùng mạo hiểm.
Lúc Lôi Minh Vương công kích gần người, hắn tự biết khó mà toàn thân trở ra, toàn thân bộc phát hào quang màu xanh mãnh liệt, thi triển thuật thế thân, bản tôn nhân cơ hội trốn vào lòng đất. cũng bố trí các thế thân.
Đây là động tác mấu chốt thứ nhất, sờ dĩ người thành công thuận lợi là bới Dương Phàm vận dụng thuật thế thán đã tới mức thuãn thục, gân như không có bất cứ kẽ hờ nào. Còn nữa, Lôi Minh Vương không rõ chi tiết của hắn, bằng không xác xuất thành công khó vượt quá năm phần mười.
Mấu chốt thứ hai: Bản tôn Dương Phàm trốn vào tầng đất. hợp nhất cùng đại địa. ẩn nấp Ngay cả cường giả Thán Hư cũng khó mà phát hiện, huổng chi lúc này Lôi Minh Vương bị quá nhiều "thế thân" thu hút lực chú ý.
Mấu chốt trọng vếu cuối cùng: Lôi Minh Vương phát hiện mười mấy "Dương Phàm" bỏ trốn các hướng, toàn lực vận chuyển lực Thần Hư.
Một khi toàn lực vận chuyển lực Thần Hư. linh hồn lực cùa Lôi Minh Vương gần nhưbị điều động chín mươi chín phẩn trăm, cảm quan ở thời kỳ vếu ớt nhất.
Thừa cơ hội này, Dương Phàm ẩn nấp dưới lòng đất yên lặng trốn xuống duới chân Lôi Minh Vương.
Chờ Lôi Minh Vương phát hiện tất cả thế thân đều là giả, bất ngờ vô cùng, chấn động không thôi, xuất hiện thất thần ngắn ngủi.
Lúc này... Dương Phàm nấp duới chân hắn, vì cẩn thận, chi bằng vào lực lượng cơ thề. phá vỡ tầng đất nắm lấy hai chân hắn.
Có thể nói. toàn bộ quá trình, mỗi bước rung động, bất cứ một bước mấu chốt nào đều đạp qua khe hỡ tâm lý của Lôi Minh Vương.
Lôi Minh Vương tuyệt đối không tường tượng được, Dương Phàm dưới thế vếu chênh lệch thực lực còn dám phản kích. Dưới tình huống bình thường, hẳn là bỏ trốn mới phải.
Nhưng Dương Phàm lại muốn đi con đường phản kích, đây là một loại ra tay bất ngờ tâm
lý.
- Ngươi cho là như vậy, có thể tổn thương đến ta hay sao?
Lôi Minh Vương hừ lạnh một tiếng, đứng ở đỉnh cao Hóa Thần Kỳ, làm tồn tại tiếp cận ba bậc Thông Thiên, mặc dù bị vây ở cục diện này, hắn vẫn trấn định được.
Nhưng mà hắn lại quên, Dương Phàm là tồn tại thực lực gần cảnh giới Thần Hư, truớc đó
còn dùng cấm thuật tính toán hắn, thậm chí khiến hắn tổn hại nửa cánh tay, thân bị nội thương.
Còn không chờ hắn phát lực thi triển thần thông, một ngọn lửa ánh vàng theo hai chán bị Dương Phàm nắm chặt, thâm nhập vào cơ thể Lôi Minh Vương.
- A...
Lôi Minh Vương hừ nặng một tiếng, linh hồn cùng cơ thể đồng thời truyền tới một cảm giác nóng rát đáng sợ.
Ngọn lửa ánh vàng kim xâm nhập cơ thể. gần như hư vô, chính là Thái Hư Thiên Hỏa!
Dương Phàm trong chóp mắt nắm lấy hai chán Lôi Minh Vương, liền không chút do dự phát động chiêu sát thủ này.
Hôm nay. Thái Hư Thiên Hỏa cùa Dương Phàm đã gần đại thành, tuyệt đối có được năng lục uy hiếp cường giả Thán Hư. Khi đó Kỳ Uyên Hâu chết tươi dưới ngọn lửa này, là một ví dụ tốt nhất.
Chẳng qua lúc này tình hình Lôi Minh Vương lại khác, không tuyệt vọng như Kỳ Uyên Hầu.
Khi đó Kỳ Uyên Hầu bị Thái Hư Huyễn Thần ngăn chặn, không có khả năng cừ động.
"Đây là ngọn lửa đáng sợ gì..."
Sâu dưới đáy lòng Lôi Minh Vương, cảm giác phát lạnh thẳng tới linh hồn. Ngọn lửa ánh vàng kia lại đồng thời đốt cháy cả da thịt cùng linh hồn.
Hắn bỗng nhiên vận chuyển lực Thần Hư, cổ đánh bay hai tay Dương Phàm.
Vù xoạt
Một sợi roi đen lẫn những hoa văn máu quy dị, như có linh tính vọt ra từ duới hông Dương Phàm, theo cánh tay thân thê chủ nhân, cuốn lấy hai chân Lôi Minh Vương.
Lôi Minh Vương chi cảm thấy hai chân tê rần, gần như mất đi khống chế.
Hấp Huyết Long Tiên trải qua nhiều lần lột xác. hấp thu máu Huyết hoàng tộc Tiên Tần. cắn nuốt hồn lực Ma Đầu thượng giới, dung hợp hấp thu huyết lực hùng hồn tư Huyết cấm Luyện Ngục Thư, lúc này đã trở thành tôn tại gân với Hoàng Long Quan trong các Pháp Bảo của Dương Phàm.
Dựa theo chia cấp Pháp Bảo Thông Linh, Hấp Huyết Long Tiên đã vượt xa Pháp Bảo Thông Linh cấp trân phẩm bình thường.
Chóp mắt bị chiếc roi này cuốn lấy, Lôi Minh Vương hai chân tê dại, gần nhưtruyền ra toàn thân.
Đồng thời, máu Huyết thần thú cùng lực tinh hồn trong cơ thể. nhanh chóng bị chiếc roi này hút lấy.
Hơn nữa lục trói buộc mạnh mẽ của chiếc roi này, cắt đứt thế công của Lôi Minh Vương, bị khống chế trong nửa khắc.
Thời gian nửa khắc, đủ để quyết định thắng bại.
Lúc này Thái Hư Thiên Hỏa đã cắn nuốt nửa thân dưới, nửa thân dưới đã rơi vào trong ngọn lừa vàng kim.
Dương Phàm vận chuyển pháp lực cùng sức lực toàn thân, nắm chặt một chân, để cho một mảnh ngọn lừa vàng kim nổ tung trong cơ thể Lôi Minh Vương.
- A!
Lôi Minh Vương hét thảm một tiếng, cơ thể cùng linh hồn cùng lúc truyền ra một cỗ đau đớn.
Răng rắc!
Một chán của hắn, bị Dương Phàm bé gãy.
Vốn dưới Hồng Nhật Phẩn Thiên, thân thể hắn đã trọng thương, thương càng thêm nặng.
Ngay lúc nguy cơ sống chết, toàn thân Lôi Minh Vương bùng phát một mảnh hỗ quang vàng khủng bố. đánh văng Dương Phàm. Thân hình hóa thành một con lôi ưng lớn tới hai mươi trượng, toàn thân đầy vết thương, hóa thành một dải tia chóp lóe lên liền biến mất giữa không trung.
- Trốn thật là nhanh!
Sau lưng Dương Phàm toát một mảnh mồ hôi lạnh.
Bằng tổc độ của Lôi Minh Vương thi triển bí thuật chạy trốn, gần như nhanh gấp mười lần tốc độ cao nhất của mình lúc bình thường!
Nếu như Dương Phàm lựa chọn chạy trốn, sợ rằng khó mà thoát khỏi Lôi Minh Vương.
- Tu sĩ nhân loại... Chờ bản vương dưỡng thương xong, nhất định phải bắt sống nguơi. chà đạp đến chết...
Phía chân trời xa xa, truyền đến tiếng gào thét đầy đau đón cùng oán hận sâu thăm của Lôi Minh Vương.
Dưới đả kích liên tục cùng trọng thương, thương thế Lôi Minh Vương có thể nói là chí mạng.
Truớc tiên là bị Hồng Nhật Phẩn Thiên tính kế. Lôi Minh Vương thân bị nội ngoại thương nghiêm trọng, là do hắn dùng pháp lực mạnh mẽ áp chế tạm thời. Dù sao so sánh với báo thù cho nhi tử. chút thương thế đó không tính là gì.
Sau đó lại bị Thái Hư Thiên Hỏa thiêu đổt. làm cho linh hồn hắn bị hao tổn, thương thế bị Hồng Nhật Phẩn Thiên áp chế trước đó bùng phát.
Lại thêm Hấp Huyết Long Tiên hấp thu không ít máu huyết. nguyên khí đại thương.
Cuối cùng Thái Hư Thiên Hỏa bùng nổ ở trong chân hắn, thương thế chí mạng, càng đừng nói còn đứt mất một cánh tay cùng một cái chân.
Dưới tình huống trọng thương chí mạng cùng tàn phế. thực lực của hắn cũng chỉ còn phát huy không tới hai ba phần mười. Hơn nữa liên tục chiến đấu một ngày, thương thế sẽ Ngày càng nghiêm trọng, căn bản không có phẩn thắng.
"Thực lực Lôi Minh Vương này trong những Vương hầu đã gặp, là tồn tại gần với hoàng thúc cùng Trấn Đông Hầu. Bằngthực lực của ta bây giờ, chống lại chính diện gần như không thể chiến thắng. Châng qua con yêu này quá tự tin vào thực lực cùa mình, tự cao tự đại, hai lầnba lượt khinh địch, mói luôn bị ta tính kế."
Dương Phàm tinh táo phần tích chênh lệch cùng ưu thế giữa địch ta.
Rõ ràng trải qua trận chiến này. tiềm lực Hoán Nha Kỳ đã khai phá cùng vận dụng tiến thêm một bước, làm thực lực Dương Phàm tăng mạnh.
Chỉ tiếc. Dương Phàm không thể chiến đấu lâu dài cùng cường giả cấp bậc này ở địa bàn yêu tộc, bằng không hắn không ngại cùng một Phủ chù hay Vương hầu khác "luận bàn" một chút.
Mấy Ngày sau. Dương Phàm rời xa khu vực chiến đấu cùng Lôi Minh Vương.
Thế nhưng, cảm ứng Hoán Thiên Nha nói cho hắn, bản thân vẫn đang nẳm trong phạm vi giám sát của đông đảo yêu tu phi cẩm.
Toàn Thiên Ưng Châu hôm nay. yêu tu loại phi cầm có mặt khắp nơi. trải rộng các chỗ. số lương đông đảo, Dương Phàm không thể giết hết tất cả yêu tu nhìn thấy được.
"Cứ tiếp tục như thế không được, Lôi Minh Vương ngắn thì một năm rưỡi có thể khôi phục nguyên khí, lâu là ba năm khôi phục xong. Mà hắn là người đứng đầu một phủ, không thiếu thiên tài địa bảo cùng linh đan thánh dược, thậm chí trong yêu tộc cũng có dược sư cao minh..."
Dương Phàm khẽ cau mày.
Bỗng nhiên, hắn trốn sâu vào tầng đất. sau đó chế tạo mười mấy thế thân, bay đủ các hướng.
Nhưng Dương Phàm rõ ràng, thế thân không thể cách bản tôn quá xa. thời gian duy trì cũng không lâu.
Mấy Ngày qua đi.
Dương Phàm biến ảo thành một con yêu tu phi cầm bình thường, thong thả bay giữa trời
cao.
Dưới tình huống như vậy, khí tức của hắn không xuất hiện kẽ hớ, nhưng tổc độ chậm đi gấp trăm lẩn.
Chẳng qua Dương Phàm cũng không gấp, hắn đang chờ cơ hội.
Rốt cuộc mấy tháng sau, Dương Phàm gặp một con Thiểm Điện Phi Ưng cấp Thông Huyền.
Con chim ưng này tổc độ cực nhanh, hẳn là có chút quan hệ huyết mạch cùng Lôi Minh Vương, dù sao người ta là yêu thú biến dị.
Trên người Thiểm Điện Phi Ưng phóng ra một cỗ khí tức hùng hồn, làm cho yêu tu trong mấy trăm dặm gần đó tránh đi đường vòng.
Hấp Huyết Long Tiên trên người Dương Phàm vù một cái, hóa thành một tàn ảnh, kéo Thiểm Điện Phi Ưng xuống tầng đất. tốc độ cực nhanh, gần như không có yêu tu khác thấy được.
Còn Thiểm Điện Phi Ưng cũng muốn phản kháng, nhưng dưới cỗ trọng lực cực lớn, thoáng cái roi trên mặt đất.
Tiến vào sâu trong tầng đất, Dương Phàm lấy chết uy hiếp, lại bày ra thực lực làm đối phương tuyệt vọng, cuối cùng hàng phục Thiêm Điện Phi Ưng. ký dấu ấn linh hồn chủ tớ.
- Được rồi, hiện giờ ngươi chở ta đi Huyết Uyên Phủ...
Dương Phàm ra lệnh Thiểm Điện Phi Ưng chớ mình xuất phát.
Còn chính hắn, biến ảo thành một con ưng non chua thành niên, ngồi trên vai chim ung, bắt chứng khí tức.
Cứ thế. Dương Phàm không cần phải phi hành tốc độ cao, lộ ra khí tức hành tung, càng có thể dùng tốc độ nhanh hơn đi Huyết Uyên Phủ.
Rổt cuộc, con Thiểm Điện Phi Ưng phi hành liên tục mấy tháng, thoát khỏi phạm vi Thiên Ưng Châu.
Lúc này, Dương Phàm cũng tiến sau vào Yêu Hoàng Cảnh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.