Tiên Hồng Lộ

Quyển 6 - Chương 450: Đuổi giết Nguyên Anh

Khoái Xan Điếm

09/04/2013



Trận chiến Ngũ Bàn Sơn gần như không có bao nhiêu trì hoãn. Dương Phàm thân là người chủ mưu vào thời điểm cuối cùng thậm chí không chân chính ra tay, chỉ phái chín tên thủ hạ cộng thêm một con Độc Hạt Vương liền tiêu diệt ba vị đương gia Ngũ Bàn Sơn. Lão già râu dê thân là Kim Đan đại tu sĩ tu vi thâm hậu nhưng cũng chỉ vẻn vẹn kiên trì được giây lát. Phệ Hồn Thiên Độc Hạt là độc vật quý hiếm nhân giới chính là thứ đáng sợ đứng trong Tốp 10 trên "Trân thú dị vật bảng", ở nội hải Dương Phàm tiêu phí đại lượng tài liệu độc vật cùng thiên tài địa bảo luyện chế độc tễ đặc thù không ngừng cường hóa độc hạt và đẩy nhanh tốc độ trưởng thành. Cố gắng cùng tâm huyết vài chục năm không uổng phí. Phệ Hồn Độc Hạt Vương đã đạt tới bậc cao cấp bốn đỉnh. Nếu lại tăng thêm một bước đó chính là độc vật cấp bậc Hóa Hình Kỳ, đủ để kinh sợ Nguyên Anh. Chỉ là đi tới hiện tại Độc Hạt Vương gặp bình cảnh lớn lao, độc tễ Dương Phàm phối chế tác dụng đối với nó cơ hồ bằng không. Trừ bỏ Độc Hạt Vương này ra còn có tám con Phệ Hồn Thiên Độc Hạt cũng đạt tới bậc cao cấp bốn. Còn lại hơn trăm độc hạt thì tiến hóa đến cấp ba đỉnh nếu chơi quần công cực kỳ khó chơi.

Phịch!

Lão già râu dê thất khiếu đổ máu thi thể từ giữa không trung rơi xuống. Linh hồn hắn đã sớm chìm vào hôn mê bị thương nặng, cho nên hắn tử vong cũng không có bất kỳ thống khổ nào.

Bá bá bá...

Sau khi thu thập xong chiến lợi phẩm chín thủy thủ đám Dương Đại bao gồm cả Phệ Hồn Độc Hạt Vương liền hư không biến mất. Đồng thời ba đương gia của Ngũ Bàn Thiên Thai chết đi, ở một nơi cách ngọn núi thiên thai mấy chục dặm.

- Thật không nghĩ tới trừ Tam u lão ma ra trong Ngư Dương quốc còn có nhân vật đáng sợ như vậy. Kế hoạch ta tốn mấy chục năm tâm huyết, khổ tâm bày ra thất bại trong gang tấc.

Một tiếng thở dài từ trong miệng một nam tử huyết bào bao trùm trong nón tre ở một nơi trong khe núi phát ra. Trong mắt hắn hiện lên một đạo huyết quang làm người ta hồi hộp dường như ngay cả nón tre kín mít cùng dãy núi trùng trùng đều không thể ngăn cản.

- Ma Dương Tông, Tam Ma Môn, Ám Huyết Vương Triều, hiện tại lại toát ra một Nguyên Anh cường đại này. Thế cục Ngư Dương quốc này càng ngày càng phức tạp.

Nam tử huyết bào lộ vẻ không cam lòng lại ẩn nhẫn từ một nơi bí mật nào đó không ra tay.

- Hiện tại còn không phải lúc ta bại lộ...

Nam tử huyết bào đứng dậy, thân hình có vẻ mơ hồ không chừng, giống như âm hồn.

- Ha ha. Có khách từ phương xa tới lại giấu đấu lộ đuôi. Các hạ đến Ngư Dương quốc ta có mưu đồ gì?

Một tiếng cười khẽ ôn hòa trống rỗng xuất hiện từ tầng nham thạch phía sau nam tử huyết bào.

Cái gì!!!

Nam tử huyết bào biến sắc thân hình "Bá" một tiếng, quanh thân hào quang màu máu tăng vọt từng tia sáng màu máu chói mắt lấy khí thế vạn tên cùng phát bắn tới Dương Phàm. Trong không khí lay động kịch liệt một hồi lực lượng huyết tinh cường đại áp lực toàn bộ khe núi.

- Ha ha.

Dương Phàm khẽ cười nâng tay ra trước người xoay tròn một vòng một cỗ quang lưu xanh biếc điên cuồng chuyển động hình thành một màn nước thần bí.

Vèo! Phốc phốc phốc!

Ngàn vạn tia sáng màu máu toàn bộ màn nước do quang lưu xanh biếc này triệt tiêu.

Ba! Ba! Ầm ầm ầm!

Chợt hai người tại khe núi này đánh vào cùng một chỗ, thân hình lay động cùng với tiếng nổ vang như sét đánh, sườn núi quanh đó tầng tầng sụp đổ. Ước chừng sau hai hiệp. "bá bá" một hồi. Dương Phàm cùng nam tử huyết bào kia chia làm hai bên giằng co nhau xa xa. Dương Phàm thản nhiên tự nhiên, mà thân hình nam tử huyết bào kia hơi chút lảo đảo còn phát ra một tràng tiếng kêu rên trầm thấp.

- Đàm mỗ thừa nhận ngươi rất lợi hại.

Nón tre của nam tử huyết bào hóa thành mảnh nhỏ lộ ra một bộ mặt tái nhợt. Đây là một nam tử có chút anh tuấn, bộ dạng khoảng chừng ba mươi tuổi, áo choàng màu máu không gió mà bay, trước ngực lộ ra một kiện giáp mềm màu đen. Trên giáp mềm màu đen này lộ ra từng cây gai xếp ngược, hàn mang lóe ra. Dương Phàm không khỏi hít sâu một ngụm khí lạnh, khó tránh vừa rồi lúc giao phong cả giác rất không thích hợp thiếu chút nữa ăn thiệt thòi. Nếu không phải hắn tấn chức Diễn Căn Kỳ, thực lực hơn đối phương không chỉ một bậc chỉ sợ đã ăn đau khổ. Nam tử huyết bào nhìn chằm chằm Dương Phàm mặt lộ vẻ kiêng kị. Trong loạt giao phong vừa rồi, hắn khắp nơi bị Dương Phàm áp chế, thẳng đến cuối cùng lấy Hắc Thứ Tà Độc Giáp xuất kỳ đối địch mới miễn cưỡng vãn hồi một chút thế yếu.



- Chẳng lẽ các hạ còn muốn đánh tiếp? Ngươi ta đều là Nguyên Anh sơ kỳ chẳng lè các hạ cho rằng có nắm chắc tuyệt đối giết chết được ta?

Nam tử huyết bào họ Đàm ánh mắt âm trầm.

- Đàm đạo hữu cách xa ngàn vạn dặm từ Tấn quốc mà đến. Cơ hội luận bàn như thế Dương mỗ đương nhiên không dễ dàng bỏ qua.

Dương Phàm cười thản nhiên, thân hình đột nhiên lóe lên phát động công kích mãnh liệt sắc bén. Thế công cường đại cùng lực lượng to lớn lập tức đánh nam tử họ Đàm liên tiếp bại lui. Nam tử Nguyên Anh họ Đàm nổi giận nói:

- Ngươi đà biết Đàm mỗ tới từ Tấn quốc chẳng lẽ muốn cùng Huyết Luyện Tông ta chống lại không thôi?

Huyết Luyện Tông Tấn quốc chính là một trong ba đại thế lực siêu cấp trong 13 nước Bắc Tần thực lực ngập trời thôn tính vài nước nhỏ. Sớm tại Cửu u Bí Cảnh kết thúc Dương Phàm bị truyền tống đến La Sơn quốc liền cảm nhận được một mặt đáng sợ của Huyết Luyện Tông. Lúc ấy, Huyết Luyện Tông dẫn dắt bảy đại tông môn Tấn quốc quét ngang toàn bộ La Sơn quốc. Nếu không phải vào thời điểm cuối cùng siêu cấp đại phái Lăng Tiêu Tiên Kiếm Tông ra tay vào thời điểm mấu chốt rất có khả năng Huyết Luyện Tông đã tấn công đến Ngư Dương quốc. Cho nên giờ phút này nam tử Nguyên Anh họ Đàm lấy điều này uy hiếp dáng vẻ bệ vệ kiêu ngạo.

- Lời này đạo hữu sai rồi. Dương mỗ chỉ là tìm ngươi luận bàn một chút cớ sao phải tức giận?

Dương Phàm không chút thay đổi công kích liên miên không ngừng, thiếu chút nữa làm nam tử Nguyên Anh họ Đàm tức giận hộc máu.

- Đây là ngươi muốn chết!

Trong tay nam tử Nguyên Anh họ Đàm đột nhiên xuất hiện một thanh quang kiếm màu máu phóng thích ra khí giết chóc huyết tinh cường đại. Dương Phàm lập tức cảm nhặn được một luồng áp lực. Quang kiếm màu máu kia vung lên vô số bóng kiếm cùng kiếm khí màu máu như bão táp mưa sa bao phủ Dương Phàm. Dương Phàm hơi chấn kinh bỗng nhiên nhấc tay tế ra Phương Thiên Kim Minh Chuyên, ở trước người hình thành một bức tường đồng vách sắt hào quang nở rộ, bên trên lóe ra hoa văn màu vàng truyền đến khi tức cổ xưa.

Keng keng! Ầm ầm...

Quang kiếm màu máu kia vung lên dĩ nhiên bao phủ mọi nơi. Không chỉ như thế khi kiếm này toàn lực chém ra lại mang theo một mùi vị huyết tinh rung chuyển linh hồn. Dương Phàm lập tức bị một kiếm đáng sợ này làm ngâv ra trong chớp mắt. Nam tử Nguyên Anh họ Đàm sau khi đánh ra một kiếm sắc mặt càng thêm tái nhợt, dưới chân độn quang màu máu khẽ rung. "Vù" một tiếng nhảy ra mười mấy trượng, hướng về phương xa bay đi.

- Ha ha. Đánh còn chưa đã nghiền, đạo hữu đã muốn chạy?

Dương Phàm ha ha cười. đuổi theo không bỏ. Nam tử Nguyên Anh họ Đàm trầm mặt. đồng thời cũng cảm thấy hết sức khó giải quyết.

- Người này rốt cục có ý đồ gì, biết rõ ta là cường giả Huyết Luyện Tông còn đuổi giết ta không bỏ.

Hắn quay đầu lại liếc mắt nhìn Dương Phàm một cái không khỏi nghiến răng nghiến lợi. Dương Phàm đuổi theo không nhanh không chậm trong lòng cũng thầm nghĩ: "Cường giả Nguyên Anh của Huyết Luyện Tông này tuy là cảnh giới sơ kỳ nhưng thực lực không thể coi thường, át chủ bài bảo mệnh trong tay hắn cũng không thiếu..."

Cứ như vậy, hai người một trước một sau đuổi ra ngàn dặm. Đột nhiên, nam tử Nguyên Anh họ Đàm cắn răng một cái, áo choàng màu máu sau lưng bỗng nhiên phồng lên thân hình hóa thành một quang tiễn màu máu. "Xuy... vút" một tiếng, tốc độ tăng nhiều.

- A ha ngươi thật đúng là có chút bản lĩnh.

Dương Phàm hứng thú dưới chân lóe lên ánh sáng màu lục bạc tốc độ tăng nhiều, không ngờ không chậm hơn hắn bao nhiêu.

"Đáng giận, Tiểu tử này vừa rồi giấu hết thực lực ta thúc giục Ma Huyết Phi Phong gia tốc hắn còn có thể đuổi kịp. Rốt cục hắn có mục đích gì?"

Nam tử Nguyên Anh họ Đàm vừa kinh vừa giận. Thực lực Dương Phàm lộ ra sâu không lường được hơn nữa nhìn qua cũng không sinh ra sát ý chân chính với hắn.

- Huyết Luyện Tông danh bất hư truyền, vẻn vẹn một tu sĩ Nguyên Anh sơ kỳ liền có được thực lực như vậy.

Dương Phàm cũng lộ vẻ ngưng trọng. Tuy nhiên hắn cũng không có sát ý chân chính. Một mặt là kiêng kị đối với siêu cấp tông môn Huyết Luyện Tông này. Một mặt khác hắn trở về Bắc Tần có cường địch như Tam u lão ma không nên kết thêm nhiều cừu gia. Phải biết trong 13 nước Bắc Tần ba siêu cấp thế lực Huyết Luyện Tông, Tam Thanh Môn, Lăng Tiêu Tiên Kiếm Tông đều có Nguyên Anh Đại Tu Sĩ tọa trấn.

Ba vị Nguvên Anh Đại Tu Sĩ, thực lực so với hạng như Tam u lão ma phải cao hơn vài bậc bễ nghễ Bắc Tần tung hoành vô địch. Địa vị của bọn họ cũng tương tự như mười hai cường giả Chí Tôn ở Thiên cầm Nội Hải. Cứ như vậy, lại truy kích vài canh giờ nam tử Nguyên Anh họ Đàm đột nhiên ngừng lại mặt mang sát khí nói:

- Các hạ rốt cục có ý gì? Nếu muốn luận bàn. Đàm mỗ chấp nhận chịu thua. Nếu các hạ còn giằng co không thôi đừng trách ta không từ mọi giá cùng ngươi liều cá chết lưới rách.



Dương Phàm vẻ mặt thản nhiên hỏi:

- Không biết các hạ ở Huyết Luyện Tông có thân phận gì?

- Đàm mồ chính là hộ pháp Huyết Luyện Tông.

Nam tử Nguyên Anh họ Đàm nao nao trả lời.

- Chắc rằng với tu vi các hạ trong đám hộ pháp, trưởng lão của Huyết Luyện Tông hẳn là xếp chót hả. Nếu không cũng sẽ không bị Dương mỗ đuổi giết đến bước như thế này.

Dương Phàm ra vẻ khinh miệt nói.

- Ngươi nói như rắm!

Nam tử Nguyên Anh nổi giận nói:

- Đàm mỗ ở trong số trưởng lão Nguyên Anh tông môn. mặc dù không tính là nổi tiếng, nhưng ít ra cùng có thể tính vào bậc trung.

Tuy nhiên, hắn vừa nói xong câu đó sắc mặt đột nhiên biến đổi thầm nghĩ không tốt: "BỊ lừa rồi "

Hắn vừa nói lời này, trên cơ bản bại lộ vài phần chi tiết nội tình Huyết Luyện Tông. Dương Phàm giật mình. Với tu vi nam tử Nguyên Anh này, trong số cường giả Nguyên Anh KỲ của Huyết Luyện Tông chỉ có thể xếp vào bậc trung.

- Hừ. nói cho ngươi cũng không sao.

Nam tử Nguyên Anh cười lạnh nói:

- Thực lực các hạ không tồi, Đàm mỗ chấp nhận yếu hơn. Nhưng ở Huyết Luyện Tông ta trừ Đại trưởng lão ít nhất còn có hai trưởng lão Nguyên Anh có thể dễ dàng thắng ngươi một bậc.

- Ha ha ha Là địch với Huyết Luyện Tông ta không ai có kết cục tốt.

Nam tử Nguyên Anh họ Đàm cười dài một tiếng, áo choàng màu máu sau lưng bỗng nhiên phồng lên hóa thành một trận gió màu máu gào thét về phía chân trời.

- Muốn toàn thân trở ra?

Dương Phàm khẽ cười một tiếng. Tường Vân Ngõa dưới chân run mạnh thân hình hóa thành một đạo lưu quang màu bạc chỉ chớp mắt tới gần nam tử Nguyên Anh họ Đàm.

Hô!!! Ba-

Hắc sắc xà tiên trong tay Dương Phàm hung hăng quất trúng nam tử Nguyên Anh họ Đàm lập tức quất hắn ra ngoài mấy chục trượng, ở giữa không trung liên tục hộc máu mặt như tro tàn, cực kỳ hoảng sợ.

- Lần sau nếu dám đến nơi đây gây sóng gió đừng trách ta hạ thủ vô tình.

Dương Phàm sắc mặt lạnh lùng ngạo nghễ khoanh tay nói. Nam tử Nguyên Anh họ Đàm sắc mặt tái nhợt cố vận bản mạng nguyên khí, huvết quang tăng vọt. "Xuy... Vút" một tiếng, nháy mắt xuyên vào tầng mây chân trời biến mất không thấy.

Dương Phàm thì ngẩng đầu nhìn bầu trời xa vô tận thì thào nói nhỏ:

- Ngư Dương quốc quả nhiên đủ hỗn loạn có khi sẽ thành trung tâm cơn lốc quấy động Tu Tiên Giới Bắc Tần. Xem ra ta cũng cần bồi dưỡng thêm một ít thế lực...

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Tiên Hồng Lộ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook