Quyển 6 - Chương 707: Hấp thu Long Hồn!
Khoái Xan Điếm
28/08/2013
Mắt thấy Vạn Quy Khổn Tiên Trận kia không ngừng thu nhỏ lại.
năng lực trói buộc gia tăng thật lớn. cơ hội đào thoát của
Dương Phàm càng Ngày càng nhỏ.
Giờ này khắc này, Dương Phàm thậm chí có thể nhìn thấy mấy vạn gương mặt hung hồn lệ quỷ dữ tợn đáng sợ bên ngoài quầng sáng màu đen.
Trong con mắt của Độc Nhãn Quy Long Vương lóe lên quang diễm tối đen. trên người phóng xuất ra một cổ quỷ long khí cường đại, nhìn chằm chằm vào hắn như hổ rình mồi.
Cho dù Dương Phàm dựa vào chân hỏa hoặc là pháp bào cường lực. có thể tạm thòi phá vỡ một lồ hổng của đại trận này, cũng tuyệt đối khó qua khòi cửa ái của hắn.
Nên biết rẳng Độc Nhãn Quy Long Vương này. chính là chân long từ thượng cổ biến thành, thực lực so với trình độ Phủ chủ Huyết Linh Vương, đều phải thắng hơn một bậc.
Lục Hồn Tiên Tử lơ lửng ở một bên. trong đôi mắt sáng đầy vẻ tĩnh mịch, giờ khắc này dường như có chút đồng tình thương hại.
Tuy nhiên khi nàng nghĩ đến nam nhân trước mắt này, ở trong Dịch Quy Lâm đã chém giết hơn mười vạn đồng đạo. ý niệm chợt lóe trong đầu này liền biến mất.
- Khặc khặc khặc... bắt giữ người này, lột da rút gân, chậm rãi tra tấn, báo thù cho đồng đạo đã chết đi!
Vô số quỷ vật ngoài trận pháp, giương nanh múa vuốt, quy khí ngút trời, các loại thanh âm xen lẫn cùng một chỗ. thực khiến cho người ta sởn tóc gáy.
“Phù!”
Dương Phàm hít sâu một hơi, trong mắt chợt sáng lên thần quang, trên người nổi lên vầng hào quang màu xanh biếc cao cả trượng, khiến cho quỷ vụ ở bốn phía cùng tất cả công kích của quy đạo hóa thành làn khói mờ.
Độc Nhãn Quy Long Vương biến sắc, âm thầm vận chuyển lực Thần Hư cùng quỷ long khí cường đại.
- Hắn sắp phán kích rồi...
Lục Hôn Tiên Tử và đám Quy Vương, gần như đều ngừng lại hô hấp.
Bên ngoài trận pháp, mấy vạn quỷ vật đều nhìn chằm chằm vào Dương Phàm, giờ khắc này cả khu vực im lặng một cách đáng sợ.
Đột nhiên, chỉ thấy Dương Phàm phất tay một cái, ngưng tụ ra một đám nhỏ Thái Hư Thiên Hỏa.
Đám ngọn lửa lốm đốm vàng đó. mới vừa lóe lên đi ra, liền làm cho đám quỷ vật tại trường, đêu không tự chủ được rùng mình run bần bật.
- Ngọn lửa này thật đáng sợ. chí viêm chí cương, dường như đến từ vầng mặt trời viễn cổ trên bầu trời kia, hoàn toàn khắc chế quỷ đạo chúng ta...
Độc Nhãn Quy Long Vương cả kinh, không ngờ chi trong nháy mắt, nhìn ra vài phần lai lịch của Thái Hư Thiên Hỏa.
Dương Phàm bay nhanh đi tới trước quầng sáng màu đen bán trong suốt, “phốc” một tiếng, Thái Hư Thiên Hỏa đánh trúng kết giới cường đại ở lớp bên ngoài trận pháp.
Đó là tầng phòng ngự cường đại lấy cái giá phải trả bằng hy sinh mấy vạn quỷ vật hình thành.
Giờ phút này, cũng có mấy trăm Quy Vương bậc cao và mấy vạn quỷ binh quỷ tướng cùng dùng toàn lực khổng chế.
“Vù!”
Thái Hư Thiên Hỏa mới vừa chạm đến quảng sáng màu đen kia, liền nổi lên một mảng khói đen đáng sợ.
Quảng sáng chắc chắn không thể phá kia, không ngờ nin rẩy nhè nhẹ. tạo nên tầng tầng gợn sóng, hào quang ảm đạm xuống, trờ nên càng thêm mỏng manh.
Dưới hai thứ này tương giao sinh ra biến hóa. khiến mọi quỷ vật tại trường, đều suy sụp thần kinh xuống tới cực điểm.
- Ha ha ha... Vạn Quỷ Khốn Tiên Trận này đã tiến thêm một bước thu nhỏ. lực phòng ngự và lực trói buộc cường đại hơn gấp mấy lân so với vừa rồi. Nếu ngươi là nhân vật cấp Vương hầu. còn có cơ hội đột phá khói nó!
Độc Nhãn Quỳ Long Vương ngửa mặt lên trời cười dài nói.
- Quả nhiên...
Dương Phàm đương nhiên biết tầng phòng hộ kia đã trờ nên mạnh hơn gấp mấy lần.
“Nếu tiếp tục xu thế này. ta hao hết tất cà Thái Hư Thiên Hỏa. mới có thể phá vỡ một cái lỗ hổng.” Nhìn quầng sáng màu đen kia dẩn dẩn àm đạm, Dương Phàm thầm nghĩ trong lòng.
“̀m!”
Độc Nhãn Quỷ Long vung trảo đánh rạ một cổ quỷ long khí hùng hậu rót vào bộ vị dẩn dần ảm đạm kia, lập tức giúp nó khôi phục bình thường.
Sắc mặt Dương Phàm có vẻ âm trầm, đột nhiên phất tay một cái. trước người xuất hiện một mặt cổ kính ảm đạm.
Đây là pháp bào gì?
Còn không chờ đám quỷ vật thấy rõ ràng, cổ kính kia bồng nhiên nớ rộ ra tinh quang màu trắng, một chùm tia sáng hủy diệt oanh kích tới. “phốc” một tiếng, đánh trúng vị trí mới vừa bị Thái Hư Thiên Hỏa công kích.
“Rắc!”
Quầng sáng màu đen kia chấn động mạnh, khòng ngờ bị xé mớ một khe nứt. đồng thời hiện ra một vết rạn hình vòng tròn.
Độc Nhãn Quỳ Long Vương kinh hãi, vội vàng rót quỷ lực mênh mông vào chỗ vết nứt.
- Ha ha! Chậm rồi!
Truyền đến tiếng cười khẽ của Dương Phàm, một ngọn lửa lốm đốm vàng quanh quần trên tay hắn, “ầm” một tiếng, đánh trúng chỗ rạn nứt kia, lập tức xé mờ một cái lỗ thủng.
Đám người Lục Hồn Tiên Tử thẩm nghĩ không xong, sắp để hắn chạy thoát rồi.
- Đừng mơ tướng!
Độc Nhãn Quy Long vương canh giữ ở trước chỗ lỗ thủng, như thế nào để Dương Phàm thông qua.
Chỉ thấy trên long tráo đen sì của hắn nổi lên một cổ Long Viêm tối đen như mực. nhưng lại ẩn chứa lực cực nóng đáng sợ.
“̀m!”
Thái Hư Thiên Hỏa cùng Long Viêm đen như mực cổ quái kia giao kích cùng một chỗ. Bởi vì Thái Hư Thiên Hỏa phá vỡ trận pháp, đã tiêu hao hết bảy tám phần, lập tức bị Long Viêm ngăn trờ thôn tính mất tiêu.
Độc Nhãn Quy Long Vương lộ vẻ mặt tươi cười của người thắng, chi cần hắn có thể ngăn chặn Thái Hư Thiên Hỏa của Dương Phàm, ở dưới chủ trì của hắn, mấy vạn quỷ vật khác muốn chữa trị lỗ thủng này. chăng qua cũng chi trong chốc lát.
Nhưng mà Ngay tại khoảnh khắc đó. đột nhiên phát sinh dị biến.
Dương Phàm duỗi ra một bàn tay khác, hiện lên một đoàn quang diễm màu xanh lục mờ ảo. truyền đến một luồng khí tức sinh mệnh cường đại.
Quang diễm này vừa ra, đám quỳ vật càng thêm nin rẩy không yên, phát ra từ linh hồn.
- Đây là chân hóa gì?
Đám người Lục Hôn Tiên Tử đêu sửng sốt, không nghĩ tới Dương Phàm còn có ngọn lửa thứ hai cường đại như thế. mà còn sử dụng sau Thái Hư Thiên Hỏa.
“Vù!”
Chỉ thấy quang diễm màu xanh lục mờ ảo kia, ngay lúc tiếp xúc với màn qui’ vụ ở bổn phía, liền nớ rộ ra một vầng hào quang màu trắng chói mắt.
“Phù phù!”
Chi trong phút chốc, màn quỷ vụ trong cả khu vực trống rỗng tan rã, xuất hiện một vùng chân không.
Trông thấy tình cảnh như thế, khiển mấy vạn quỷ vật ngây ra như phồng.
Ngay cà Dương Phàm thân là chủ nhân của quang diễm này cũng cực kỳ bất ngờ.
Khai Quang Tịnh Thế Diễm khắc chế đối với vật chết qưv đạo. không ngờ còn cường đại hơn gấp mấy lân so với Thái Hư Thiên Hỏa.
- Phá cho ta!
Dương Phàm vô cùng mừng rỡ, chi cảm thấy tương lai sáng rực.
Khai Quang Tịnh Thế Diễm hóa thành một vầng hào quang màu trắng thần bí, chạm đến lỗ thùng sắp khép lại kia.
Thoáng chốc, quầng sáng màu đen vô cùng kiên cố kia. như băng tuyết dưới ánh mặt trời, nhanh chóng hòa tan, xé mờ một chỗ hồng thật lớn. đường kinh cả trượng.
Từng bước bước ra Vạn Quy Khốn Tiên Trận.
Giờ khắc này. Dương Phàm càng cảm nhận được pháp lực tăng trướng.
Mà Độc Nhăn Quy Long Vương, vẻ tươi cười trên mặt cứng ngắc, vừa mới trong kinh ngạc lại hoảng hổt.
“Phù!”
Hắn vừa mới hoàng hốt. ánh mắt liền nhìn thấy Khai Quang Tịnh Thế Diễm đánh thẳng tới trước mặt.
Dọa cho hắn toát ra một thân mồ hôi lạnh, vội vàng bật lui về phía sau. đồng thời lấy Long Viêm đen như mực kia kia ngăn càn.
Nhưng mà, Long Viêm của Độc Nhãn Quy Long Vương ở dưới một mảng lớn hào quang màu trắng kia. nhưđóa hoa héo rũ.
Thậm chí. hắn cảm giác được Long Hồn lục cùng Long nguyên trong cơ thể trôi đi.
“Phù!”
Hắn vừa định chạy trốn, bên hông Dương Phàm bay ra một bóng đen. cuốn lấy hai chân của hắn.
- A...
Thân mình Độc Nhãn Quy Long Vương tê rẩn, chờ hắn kịp phản ứng lại, đã bị Hấp Huyết Hắc Long Tiên trói gô lại.
Đương nhiên với thực lực của hắn, hoàn toàn có năng lực giãy thoát long tiên này.
Nhưng vào lúc này. từ cái nhẫn trên ngón tay trái Dương Phàm, lóe ra vầng hào quang bảy màu lốm đốm, khiến pháp lực của hắn đọng cứng lại không đến thời gian nửa hơi thớ.
Nhân cơ hội này, Hấp Huyết Hắc Long Tiên càng trói chặt hắn.
Dương Phàm ngưng tụ Khai Quang Tịnh Thế Diễm tung một quyển, hung hăng đánh thủng ngực hắn.
Thân thể hắn cứng đờ. nguyên khi tinh phách long hồn trong cơ thể xói mòn một lượng lớn. liền rất nhanh héo rũ.
- Mau cứu Quy Long Vương đại nhân!
Lúc này, đám quỷ binh quy tướng chủ trì trận pháp, mới hoảng hốt chạy tới.
Dương Phàm cười lạnh một tiếng, một tay nắm cổ chế trụ Độc Nhãn Quy Long Vương, bàn tay kia xò xuyên, qua trong ngực hắn, hai người dính chặt vào nhau.
Mà Hấp Huy á Hắc Long Tiên kia phần phật một cái, nhưng lại trói chặt hai người cùng một chỗ.
Đương nhiên, thuộc tính ma túy hấp huyết của long tiên này chi nhẳm vào Độc Nhãn Quy Long Vương.
- A...
Đám người Lục Hồn Tiên Tử, chân tay luống cuống, không dám tùy tiện công kích.
Khi Khai Quang Tịnh Thế Diễm, dung nhập trong cơ thể Độc Nhãn Quy Long Vương, thân thể quỷ hồn của hắn đã héo rũ, rất nhanh bị Dương Phàm cùng Hắp Huyết Hắc Long Tiên liên thủ phong ấn pháp lực.
Kế tiếp, Hấp Huyết Hắc Long Tiên điên cuồng hấp thu, hung phấn nói:
- Đây... đây lại là long hồn. còn có long khí!
Dương Phàm thu lại Khai Quang Tịnh Thế Diễm, để Hắp Huyết Hắc Long Tiên tận tình hấp thu long hồn lực.
Độc Nhãn Quy Long Vương là hồn phách chán long thượng cổ biến thành, thuộc loại long quỷ đạo, không có long huyết, nhưng là hồn của chán long, lại bị Hấp Huyết Hắc Long Tiên hấp thu.
Không đến một khắc, thân thề của Độc Nhãn Quy Long Vương hóa thành một đổng bột phấn màu đen.
Quỷ vật ở bốn phía đều ngây ra như phồng, chân tay luống cuống, trơ mắt nhìn Độc Nhãn Quy Long Vương bị cây hắc tiên quy dị kia từng chút một cắn nuốt.
“Xoạt! Xoạt! Xoạt!...”
Thản hình Hắp Huyà Hắc Long Tiên tăng vọt tới mấy chục trượng, hóa thành một con hắc long trông rất sống động, quay chung quanh Dương Phàm, thậm chí kèm theo từng tràng tiếng long ngâm và long uy.
Giờ phút này bất kể theo ngoại hình, hay là khí tức uy thế, Hấp Huyết Hắc Long Tiên cùng thượng cổ chân long, có vài phần tương tự.
Có điểu bất đồng chính là, Hấp Huyết Hắc Long Tiên này càng quy dị càng lộ ra một loại tính cách lưu manh.
Đám quỷ vật ở bốn phia đều thần phục dưới long uy của Hấp Huyết Hắc Long Tiên, cà người nan bẳn bật.
- ít khoe khoang đi! Trở về tiêu hóa một chút!
Dương Phàm vẫy tay một cái. thu hồi cây long tiên, ném vào Tiên Hồng Không Gian.
Tiép theo sau, hắn đảo ánh mắt lạnh lùng nhìn đám quỷ binh quy tướng.
- Đại nhân tha mạng!
Đám Lục Hồn Tiên Tử có được trí tuệ cao. đêu đông loạt quỳ trên mặt đất cầu xin tha
thứ.
- Ngươi lưu lại, những người khác toàn bộ đi đi!
Dương Phàm dừng ánh mắt trên gương mặt xinh đẹp tái nhợt của Lục Hồn Tiên Tử, còn các quỷ vật khác như được đại xá, bó chạy tứ tán.
- Khôngbiết đại nhân có gì phán phó!
Lục Hôn Tiên Tử thấp thỏm lo âu nói.
- Giúp Dương mỗ dẫn đường, dẫn ta tiến vào chỗ sâu nhắt trong Dịch Quỷ Lâm này.
Dương Phàm dường như không có gì quan trọng, nói.
- Ngài... Ngài là muốn đi tới đầm lầv nguyền rùa. nơi Quỷ Vương Tông chủ đòi trước ngã xuống?
Lục Hồn Tiên Tử quá sợ hãi.
- Đúng! Chính là nơi đó!
Trong mắt Dương Phàm sáng ngời thản quang.
- Nơi đó là cấm địa, một khi tiến vào trong đó. chỉ còn có đường chết!
Lục Hồn Tiên Tử mặt hoa thất sắc cổ nói với Dương Phàm.
- Dương mỗ chết đi, Không phải đúng như các ngươi mong muốn sao?
Dương Phàm như có thảm ý liếc mắt nhìn nàng một cái.
Lục Hồn Tiên Tử phát lạnh toàn thân, đột nhiên sinh ra một loại cảm giác hoàn toàn bị nhìn thấu.
- Nếu không dẫn đường, chẳng những ngươi phải chết. Dương mỗ còn có thể tinh lọc hết sạch tất cả quỷ vật trong khu vực Tây Quỷ Lâm này.
Dương Phàm nói với giọng điệu dân dân tăng mạnh thêm.
- Tuyệt đối khôngthể!
Lục Hồn Tiên Tử cắn chặt hàm răng trắng tinh, rốt cục nói:
- Tiêu nữ sẽ dẫn đường cho ngài!
- Chậm đã!
Dương Phàm bất thình lình kêu nàng.
- Cấm địa Dịch Quỷ Lâm, Ngay cả cường già cấp Phủ chủ đều ngã xuống trong đó, Dương mỗ cũng sẽ không qua loa!
- Ý của ngài là?
Lục Hồn Tiên Tử sắc mặt tái nhợt, điềm đạm đáng yêu hỏi.
Sau một lát. Dương Phàm ở trên người Lục Hồn Tiên Tử không hề chống cự. đánh hạ dấu vết linh hồn chủ tớ.
- Chủ nhân! Ta dẫn đường cho ngài!
Lục Hồn Tiên Tử lộ thần sắc phúc tạp liếc mắt nhìn nam nhân này một cái.
Cứ như vậy, Lục Hồn Tiên Tử trên danh nghĩa trờ thành nữ hầu quỷ đạo thứ nhất của Dương Phàm.
Mà kế tiếp. Dương Phàm sẽ tiến vào quy cành tử vong chân chính của cấm địa Dịch Quy Lâm. ngay cả Phủ chú tiến vào đêu đã ngã xuống.
Giờ này khắc này, Dương Phàm thậm chí có thể nhìn thấy mấy vạn gương mặt hung hồn lệ quỷ dữ tợn đáng sợ bên ngoài quầng sáng màu đen.
Trong con mắt của Độc Nhãn Quy Long Vương lóe lên quang diễm tối đen. trên người phóng xuất ra một cổ quỷ long khí cường đại, nhìn chằm chằm vào hắn như hổ rình mồi.
Cho dù Dương Phàm dựa vào chân hỏa hoặc là pháp bào cường lực. có thể tạm thòi phá vỡ một lồ hổng của đại trận này, cũng tuyệt đối khó qua khòi cửa ái của hắn.
Nên biết rẳng Độc Nhãn Quy Long Vương này. chính là chân long từ thượng cổ biến thành, thực lực so với trình độ Phủ chủ Huyết Linh Vương, đều phải thắng hơn một bậc.
Lục Hồn Tiên Tử lơ lửng ở một bên. trong đôi mắt sáng đầy vẻ tĩnh mịch, giờ khắc này dường như có chút đồng tình thương hại.
Tuy nhiên khi nàng nghĩ đến nam nhân trước mắt này, ở trong Dịch Quy Lâm đã chém giết hơn mười vạn đồng đạo. ý niệm chợt lóe trong đầu này liền biến mất.
- Khặc khặc khặc... bắt giữ người này, lột da rút gân, chậm rãi tra tấn, báo thù cho đồng đạo đã chết đi!
Vô số quỷ vật ngoài trận pháp, giương nanh múa vuốt, quy khí ngút trời, các loại thanh âm xen lẫn cùng một chỗ. thực khiến cho người ta sởn tóc gáy.
“Phù!”
Dương Phàm hít sâu một hơi, trong mắt chợt sáng lên thần quang, trên người nổi lên vầng hào quang màu xanh biếc cao cả trượng, khiến cho quỷ vụ ở bốn phía cùng tất cả công kích của quy đạo hóa thành làn khói mờ.
Độc Nhãn Quy Long Vương biến sắc, âm thầm vận chuyển lực Thần Hư cùng quỷ long khí cường đại.
- Hắn sắp phán kích rồi...
Lục Hôn Tiên Tử và đám Quy Vương, gần như đều ngừng lại hô hấp.
Bên ngoài trận pháp, mấy vạn quỷ vật đều nhìn chằm chằm vào Dương Phàm, giờ khắc này cả khu vực im lặng một cách đáng sợ.
Đột nhiên, chỉ thấy Dương Phàm phất tay một cái, ngưng tụ ra một đám nhỏ Thái Hư Thiên Hỏa.
Đám ngọn lửa lốm đốm vàng đó. mới vừa lóe lên đi ra, liền làm cho đám quỷ vật tại trường, đêu không tự chủ được rùng mình run bần bật.
- Ngọn lửa này thật đáng sợ. chí viêm chí cương, dường như đến từ vầng mặt trời viễn cổ trên bầu trời kia, hoàn toàn khắc chế quỷ đạo chúng ta...
Độc Nhãn Quy Long Vương cả kinh, không ngờ chi trong nháy mắt, nhìn ra vài phần lai lịch của Thái Hư Thiên Hỏa.
Dương Phàm bay nhanh đi tới trước quầng sáng màu đen bán trong suốt, “phốc” một tiếng, Thái Hư Thiên Hỏa đánh trúng kết giới cường đại ở lớp bên ngoài trận pháp.
Đó là tầng phòng ngự cường đại lấy cái giá phải trả bằng hy sinh mấy vạn quỷ vật hình thành.
Giờ phút này, cũng có mấy trăm Quy Vương bậc cao và mấy vạn quỷ binh quỷ tướng cùng dùng toàn lực khổng chế.
“Vù!”
Thái Hư Thiên Hỏa mới vừa chạm đến quảng sáng màu đen kia, liền nổi lên một mảng khói đen đáng sợ.
Quảng sáng chắc chắn không thể phá kia, không ngờ nin rẩy nhè nhẹ. tạo nên tầng tầng gợn sóng, hào quang ảm đạm xuống, trờ nên càng thêm mỏng manh.
Dưới hai thứ này tương giao sinh ra biến hóa. khiến mọi quỷ vật tại trường, đều suy sụp thần kinh xuống tới cực điểm.
- Ha ha ha... Vạn Quỷ Khốn Tiên Trận này đã tiến thêm một bước thu nhỏ. lực phòng ngự và lực trói buộc cường đại hơn gấp mấy lân so với vừa rồi. Nếu ngươi là nhân vật cấp Vương hầu. còn có cơ hội đột phá khói nó!
Độc Nhãn Quỳ Long Vương ngửa mặt lên trời cười dài nói.
- Quả nhiên...
Dương Phàm đương nhiên biết tầng phòng hộ kia đã trờ nên mạnh hơn gấp mấy lần.
“Nếu tiếp tục xu thế này. ta hao hết tất cà Thái Hư Thiên Hỏa. mới có thể phá vỡ một cái lỗ hổng.” Nhìn quầng sáng màu đen kia dẩn dẩn àm đạm, Dương Phàm thầm nghĩ trong lòng.
“̀m!”
Độc Nhãn Quỷ Long vung trảo đánh rạ một cổ quỷ long khí hùng hậu rót vào bộ vị dẩn dần ảm đạm kia, lập tức giúp nó khôi phục bình thường.
Sắc mặt Dương Phàm có vẻ âm trầm, đột nhiên phất tay một cái. trước người xuất hiện một mặt cổ kính ảm đạm.
Đây là pháp bào gì?
Còn không chờ đám quỷ vật thấy rõ ràng, cổ kính kia bồng nhiên nớ rộ ra tinh quang màu trắng, một chùm tia sáng hủy diệt oanh kích tới. “phốc” một tiếng, đánh trúng vị trí mới vừa bị Thái Hư Thiên Hỏa công kích.
“Rắc!”
Quầng sáng màu đen kia chấn động mạnh, khòng ngờ bị xé mớ một khe nứt. đồng thời hiện ra một vết rạn hình vòng tròn.
Độc Nhãn Quỳ Long Vương kinh hãi, vội vàng rót quỷ lực mênh mông vào chỗ vết nứt.
- Ha ha! Chậm rồi!
Truyền đến tiếng cười khẽ của Dương Phàm, một ngọn lửa lốm đốm vàng quanh quần trên tay hắn, “ầm” một tiếng, đánh trúng chỗ rạn nứt kia, lập tức xé mờ một cái lỗ thủng.
Đám người Lục Hồn Tiên Tử thẩm nghĩ không xong, sắp để hắn chạy thoát rồi.
- Đừng mơ tướng!
Độc Nhãn Quy Long vương canh giữ ở trước chỗ lỗ thủng, như thế nào để Dương Phàm thông qua.
Chỉ thấy trên long tráo đen sì của hắn nổi lên một cổ Long Viêm tối đen như mực. nhưng lại ẩn chứa lực cực nóng đáng sợ.
“̀m!”
Thái Hư Thiên Hỏa cùng Long Viêm đen như mực cổ quái kia giao kích cùng một chỗ. Bởi vì Thái Hư Thiên Hỏa phá vỡ trận pháp, đã tiêu hao hết bảy tám phần, lập tức bị Long Viêm ngăn trờ thôn tính mất tiêu.
Độc Nhãn Quy Long Vương lộ vẻ mặt tươi cười của người thắng, chi cần hắn có thể ngăn chặn Thái Hư Thiên Hỏa của Dương Phàm, ở dưới chủ trì của hắn, mấy vạn quỷ vật khác muốn chữa trị lỗ thủng này. chăng qua cũng chi trong chốc lát.
Nhưng mà Ngay tại khoảnh khắc đó. đột nhiên phát sinh dị biến.
Dương Phàm duỗi ra một bàn tay khác, hiện lên một đoàn quang diễm màu xanh lục mờ ảo. truyền đến một luồng khí tức sinh mệnh cường đại.
Quang diễm này vừa ra, đám quỳ vật càng thêm nin rẩy không yên, phát ra từ linh hồn.
- Đây là chân hóa gì?
Đám người Lục Hôn Tiên Tử đêu sửng sốt, không nghĩ tới Dương Phàm còn có ngọn lửa thứ hai cường đại như thế. mà còn sử dụng sau Thái Hư Thiên Hỏa.
“Vù!”
Chỉ thấy quang diễm màu xanh lục mờ ảo kia, ngay lúc tiếp xúc với màn qui’ vụ ở bổn phía, liền nớ rộ ra một vầng hào quang màu trắng chói mắt.
“Phù phù!”
Chi trong phút chốc, màn quỷ vụ trong cả khu vực trống rỗng tan rã, xuất hiện một vùng chân không.
Trông thấy tình cảnh như thế, khiển mấy vạn quỷ vật ngây ra như phồng.
Ngay cà Dương Phàm thân là chủ nhân của quang diễm này cũng cực kỳ bất ngờ.
Khai Quang Tịnh Thế Diễm khắc chế đối với vật chết qưv đạo. không ngờ còn cường đại hơn gấp mấy lân so với Thái Hư Thiên Hỏa.
- Phá cho ta!
Dương Phàm vô cùng mừng rỡ, chi cảm thấy tương lai sáng rực.
Khai Quang Tịnh Thế Diễm hóa thành một vầng hào quang màu trắng thần bí, chạm đến lỗ thùng sắp khép lại kia.
Thoáng chốc, quầng sáng màu đen vô cùng kiên cố kia. như băng tuyết dưới ánh mặt trời, nhanh chóng hòa tan, xé mờ một chỗ hồng thật lớn. đường kinh cả trượng.
Từng bước bước ra Vạn Quy Khốn Tiên Trận.
Giờ khắc này. Dương Phàm càng cảm nhận được pháp lực tăng trướng.
Mà Độc Nhăn Quy Long Vương, vẻ tươi cười trên mặt cứng ngắc, vừa mới trong kinh ngạc lại hoảng hổt.
“Phù!”
Hắn vừa mới hoàng hốt. ánh mắt liền nhìn thấy Khai Quang Tịnh Thế Diễm đánh thẳng tới trước mặt.
Dọa cho hắn toát ra một thân mồ hôi lạnh, vội vàng bật lui về phía sau. đồng thời lấy Long Viêm đen như mực kia kia ngăn càn.
Nhưng mà, Long Viêm của Độc Nhãn Quy Long Vương ở dưới một mảng lớn hào quang màu trắng kia. nhưđóa hoa héo rũ.
Thậm chí. hắn cảm giác được Long Hồn lục cùng Long nguyên trong cơ thể trôi đi.
“Phù!”
Hắn vừa định chạy trốn, bên hông Dương Phàm bay ra một bóng đen. cuốn lấy hai chân của hắn.
- A...
Thân mình Độc Nhãn Quy Long Vương tê rẩn, chờ hắn kịp phản ứng lại, đã bị Hấp Huyết Hắc Long Tiên trói gô lại.
Đương nhiên với thực lực của hắn, hoàn toàn có năng lực giãy thoát long tiên này.
Nhưng vào lúc này. từ cái nhẫn trên ngón tay trái Dương Phàm, lóe ra vầng hào quang bảy màu lốm đốm, khiến pháp lực của hắn đọng cứng lại không đến thời gian nửa hơi thớ.
Nhân cơ hội này, Hấp Huyết Hắc Long Tiên càng trói chặt hắn.
Dương Phàm ngưng tụ Khai Quang Tịnh Thế Diễm tung một quyển, hung hăng đánh thủng ngực hắn.
Thân thể hắn cứng đờ. nguyên khi tinh phách long hồn trong cơ thể xói mòn một lượng lớn. liền rất nhanh héo rũ.
- Mau cứu Quy Long Vương đại nhân!
Lúc này, đám quỷ binh quy tướng chủ trì trận pháp, mới hoảng hốt chạy tới.
Dương Phàm cười lạnh một tiếng, một tay nắm cổ chế trụ Độc Nhãn Quy Long Vương, bàn tay kia xò xuyên, qua trong ngực hắn, hai người dính chặt vào nhau.
Mà Hấp Huy á Hắc Long Tiên kia phần phật một cái, nhưng lại trói chặt hai người cùng một chỗ.
Đương nhiên, thuộc tính ma túy hấp huyết của long tiên này chi nhẳm vào Độc Nhãn Quy Long Vương.
- A...
Đám người Lục Hồn Tiên Tử, chân tay luống cuống, không dám tùy tiện công kích.
Khi Khai Quang Tịnh Thế Diễm, dung nhập trong cơ thể Độc Nhãn Quy Long Vương, thân thể quỷ hồn của hắn đã héo rũ, rất nhanh bị Dương Phàm cùng Hắp Huyết Hắc Long Tiên liên thủ phong ấn pháp lực.
Kế tiếp, Hấp Huyết Hắc Long Tiên điên cuồng hấp thu, hung phấn nói:
- Đây... đây lại là long hồn. còn có long khí!
Dương Phàm thu lại Khai Quang Tịnh Thế Diễm, để Hắp Huyết Hắc Long Tiên tận tình hấp thu long hồn lực.
Độc Nhãn Quy Long Vương là hồn phách chán long thượng cổ biến thành, thuộc loại long quỷ đạo, không có long huyết, nhưng là hồn của chán long, lại bị Hấp Huyết Hắc Long Tiên hấp thu.
Không đến một khắc, thân thề của Độc Nhãn Quy Long Vương hóa thành một đổng bột phấn màu đen.
Quỷ vật ở bốn phía đều ngây ra như phồng, chân tay luống cuống, trơ mắt nhìn Độc Nhãn Quy Long Vương bị cây hắc tiên quy dị kia từng chút một cắn nuốt.
“Xoạt! Xoạt! Xoạt!...”
Thản hình Hắp Huyà Hắc Long Tiên tăng vọt tới mấy chục trượng, hóa thành một con hắc long trông rất sống động, quay chung quanh Dương Phàm, thậm chí kèm theo từng tràng tiếng long ngâm và long uy.
Giờ phút này bất kể theo ngoại hình, hay là khí tức uy thế, Hấp Huyết Hắc Long Tiên cùng thượng cổ chân long, có vài phần tương tự.
Có điểu bất đồng chính là, Hấp Huyết Hắc Long Tiên này càng quy dị càng lộ ra một loại tính cách lưu manh.
Đám quỷ vật ở bốn phia đều thần phục dưới long uy của Hấp Huyết Hắc Long Tiên, cà người nan bẳn bật.
- ít khoe khoang đi! Trở về tiêu hóa một chút!
Dương Phàm vẫy tay một cái. thu hồi cây long tiên, ném vào Tiên Hồng Không Gian.
Tiép theo sau, hắn đảo ánh mắt lạnh lùng nhìn đám quỷ binh quy tướng.
- Đại nhân tha mạng!
Đám Lục Hồn Tiên Tử có được trí tuệ cao. đêu đông loạt quỳ trên mặt đất cầu xin tha
thứ.
- Ngươi lưu lại, những người khác toàn bộ đi đi!
Dương Phàm dừng ánh mắt trên gương mặt xinh đẹp tái nhợt của Lục Hồn Tiên Tử, còn các quỷ vật khác như được đại xá, bó chạy tứ tán.
- Khôngbiết đại nhân có gì phán phó!
Lục Hôn Tiên Tử thấp thỏm lo âu nói.
- Giúp Dương mỗ dẫn đường, dẫn ta tiến vào chỗ sâu nhắt trong Dịch Quỷ Lâm này.
Dương Phàm dường như không có gì quan trọng, nói.
- Ngài... Ngài là muốn đi tới đầm lầv nguyền rùa. nơi Quỷ Vương Tông chủ đòi trước ngã xuống?
Lục Hồn Tiên Tử quá sợ hãi.
- Đúng! Chính là nơi đó!
Trong mắt Dương Phàm sáng ngời thản quang.
- Nơi đó là cấm địa, một khi tiến vào trong đó. chỉ còn có đường chết!
Lục Hồn Tiên Tử mặt hoa thất sắc cổ nói với Dương Phàm.
- Dương mỗ chết đi, Không phải đúng như các ngươi mong muốn sao?
Dương Phàm như có thảm ý liếc mắt nhìn nàng một cái.
Lục Hồn Tiên Tử phát lạnh toàn thân, đột nhiên sinh ra một loại cảm giác hoàn toàn bị nhìn thấu.
- Nếu không dẫn đường, chẳng những ngươi phải chết. Dương mỗ còn có thể tinh lọc hết sạch tất cả quỷ vật trong khu vực Tây Quỷ Lâm này.
Dương Phàm nói với giọng điệu dân dân tăng mạnh thêm.
- Tuyệt đối khôngthể!
Lục Hồn Tiên Tử cắn chặt hàm răng trắng tinh, rốt cục nói:
- Tiêu nữ sẽ dẫn đường cho ngài!
- Chậm đã!
Dương Phàm bất thình lình kêu nàng.
- Cấm địa Dịch Quỷ Lâm, Ngay cả cường già cấp Phủ chủ đều ngã xuống trong đó, Dương mỗ cũng sẽ không qua loa!
- Ý của ngài là?
Lục Hồn Tiên Tử sắc mặt tái nhợt, điềm đạm đáng yêu hỏi.
Sau một lát. Dương Phàm ở trên người Lục Hồn Tiên Tử không hề chống cự. đánh hạ dấu vết linh hồn chủ tớ.
- Chủ nhân! Ta dẫn đường cho ngài!
Lục Hồn Tiên Tử lộ thần sắc phúc tạp liếc mắt nhìn nam nhân này một cái.
Cứ như vậy, Lục Hồn Tiên Tử trên danh nghĩa trờ thành nữ hầu quỷ đạo thứ nhất của Dương Phàm.
Mà kế tiếp. Dương Phàm sẽ tiến vào quy cành tử vong chân chính của cấm địa Dịch Quy Lâm. ngay cả Phủ chú tiến vào đêu đã ngã xuống.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.