Quyển 3 - Chương 271: Huyết Nhật Điện - Trận chiến sau cùng
Khoái Xan Điếm
09/04/2013
Dương Phàm bình tĩnh tự nhiên nói với Hồ Phi cùng Điệp Liên ở bên cạnh. Hồ Phi cùng Điệp Liên bị tự tin cùng trấn định của hắn cuốn hút, trong lòng cũng sinh ra một loại hưng phấn ngo ngoe muốn thử.
Vèo vèo vèo~
Ba người nhanh chóng bay về phía truyền tống quang môn. Lúc này, mấy tên tu sĩ Trúc Cơ Kỳ Lệ Hồng Phi, Mộng Tuyết, Huyết Ma lão ngũ, nam tử mắt quỷ, Hồng Vòng đang giằng co cùng với Trác Kinh, ánh mắt đều sáng ngời.
Có lẽ dưới đông đảo cao thủ Trúc Cơ Kỳ như vậy liên thủ, bậc cao cũng không phải là không thể chiến thắng.
- Dương Dược sư, Ngươi tới vừa lúc. Chúng ta cùng nhau liên thủ đối phó hắn. Bảo vật chúng ta chịu trăm cay ngàn đắng mới chiếm được trong Bí Cảnh há có thể cho người khác nhúng chàm?
Lệ Hồng Phi một trong ba ngôi sao mới đưa ánh mắt thẳng thắn thành khẩn hợp tác tới Dương Phàm. Thông qua chiến đấu kinh hồn bạt vía vừa rồi, Khai Quang Tịnh Thế Diễm của Dương Phàm trong nháy mắt đánh bại Sở Vân Hàn, thậm chí còn cướp đoạt hai mươi năm thọ nguvên của đối phương. Thực lực của hắn ít nhất là cùng cấp bậc với ba ngôi sao mới, thậm chí còn ở phía trên. Hơn nữa. Hồ Phi bên cạnh Dương Phàm cùng không phải hạng tầm thường, thực lực không kém gì ba ngôi sao mới. Như vậy, tổ hợp ba người Lệ Hồng Phi, Dương Phàm, Hồ Phi cho dù đối mặt với Trác Kinh mới bước vào bậc cao cũng có sức đánh một trận.
- Được.
Dương Phàm gật gật đầu, ánh mắt đảo qua những người còn lại. thản nhiên nói:
- Các ngươi đều là tinh anh trong Trúc Cơ Kỳ của Ngư Dương quốc thậm chí là đứng ở đỉnh cùng cấp. Nếu chúng ta liên thủ không chút giữ lại, bậc cao cũng không phải không thể chiến thắng.
Đám tu sĩ Trúc Cơ KỲ bao gồm Huyết Ma lão ngũ bên trong, trong lòng sinh ra một loại tin tưởng trước nay chưa từng có. Cho dù là bậc cao cũng phải liều mạng một lần.
- Ha ha ha. Thật sự là buồn cười.
Trác Kinh ngữa đầu cười lớn:
- Dưới bậc cao, đều là con kiến. Các ngươi cùng lắm là cường đại hơn con kiến bình thường một chút có tư cách gì cùng ta tranh đấu? Nghe khuyên bảo thiện ý của Trác mỗ, bỏ lại túi trữ vật. ta tha các ngươi một mạng.
Dứt lời. một cỗ uy áp kinh thế hãi tục bao phủ toàn trường, giống như cự thạch ngàn cân từ trên trời giáng xuống, không thể địch nổi, không thể lay động. Ngay cả ý thức đối kháng cũng khó có thể nổi lên. Thoáng chốc. đại bộ phận tu sĩ Trúc Cơ Kỳ tại tràng, khí huyết nhộn nhạo, trên mặt một hồi xanh một hồi trắng, ý niệm chiến đấu lập tức suy yếu vài phần. Còn có thể giữ được trấn định cơ bản chỉ có ba người: Dương Phàm, Hồ Phi, Lệ Hồng Phi
- Hừ. Ngươi một tu sĩ mới bước vào bậc cao Kim Đan, tu vi cảnh giới còn chưa được củng cố, ngay cả Pháp Bảo cũng không hoàn toàn luyện hóa. Thực lực nhiều nhất chỉ bằng một nửa bậc cao Kim Đan bình thường.
Lệ Hồng Phi đầy vẻ cười nhạo nói:
- Trác Kinh. Ngươi thật cho rằng có thể dọa được chúng ta?
Dương Phàm cũng nhẹ nhàng cười:
- Ha ha. Lúc ngươi mới tiến lên bậc cao, võ si Vô Song kia hơn phân nửa là đã tìm ngươi tỷ đấu. Dương mỗ không tin ngươi không chút thương tổn.
Trác Kinh nghe vậy, sắc mặt lại biến đổi không thể khống chế. Hiển nhiên là lời nói của hai người nói trúng nơi yếu hại. Vừa nghe lời nàv. trong mắt đám tu sĩ Trúc Cơ KỲ còn lại đều có thêm vài tia hy vọng.
- Tốt. Vậy các ngươi cứ tới thử một lần.
Trong mắt Trác Kinh lóe hàn quang, đứng ở tại chỗ không nhúc nhích.
- Mọi người cùng lên!
Giọng nói tràn ngập chiến ý của Lệ Hồng Phi vang vọng toàn trường, thân hình như quỷ mỵ lóe lên tới Trác Kinh. Đoản nhận trong suốt cực phẩm Linh Khí trong tay vẽ ra một vùng ảo ảnh màu xanh hư hư thật thật thay đổi lẫn nhau.
Vèo vèo vèo.
Một vùng bóng nhận màu xanh cuồng bạo hư thật không ngừng mang theo tiếng xé gió cường đại, bao phủ tới Trác Kinh. Dương Phàm là người thứ hai ra tay. Trong tay hắn có thêm một thanh xích, quán chú pháp lực, đột nhiên vung lên phía trước. Một đạo linh quang ba màu "Phù phù" quét về phía hạ bàn Trác Kinh.
Ầm~
Một quyền cách không của Hồ Phi ngang nhiên đánh ra, một vùng lôi quang bao phủ bên trên. "Xoẹt" một tiếng, trong khoảnh khắc đánh tới trước mặt Trác Kinh. Cùng lúc đó. sáu tu sĩ Trúc Cơ KỲ còn lại đều thi triển thần thông phép thuật hoặc là Pháp Bảo. phát động công kích không hề giữ lại về phía Trác Kinh.
Chín cường giả Trúc Cơ Kỳ, đối kháng một gã bậc cao. Ai thắng ai bại?
- Ha ha ha. Trác mỗ cho các ngươi kiến thức một chút thực lực của bậc cao!
Trác Kinh đứng ngạo nghễ trong hư không, ngửa mặt lên trời cười dài, trên người lóe sáng một vầng hào quang màu xanh chói mắt như cơn lốc tràn ra bốn phía, chôn vùi tất cả công kích của chúng tu sĩ vào bên trong.
- Ông-
Đồng thời. hắn đứng ở trung tâm vầng sáng, quanh thân ngưng kết ra một vòng phòng ngự bảo hộ như thực chất.
Keng keng-
Ầm ầm~
Tất cả công kích dưới cơn lốc phép lực kia đánh vào, uy lực giảm đi. Đánh vào trên vòng phòng ngự bảo hộ chỉ làm nổi lên một mãnh gợn sóng.
Bình yên vô sự!
Chúng tu sĩ tại trường gần như khó có thể tưởng tượng!
Chín cường giả Trúc Cơ Kỳ, trong đó còn ba người thực lực có thể so với Trúc Cơ đỉnh, liên thủ một kích. Không ngờ không thương tổn đến một sợi lông của đối phương. Nếu đổi là tu sĩ Trúc Cơ Kỳ, cũng đủ chết mười lần!
Bá-
Ngay khi đám tu sĩ khiếp sợ há hốc mồm, tiếng động Trác Kinh lóe lên, tốc độ nhanh tới cục kỳ.
Hắn đánh tới!
- Mau ngăn cản hắn!
Lệ Hồng Phi kinh hô một tiếng.
Phốc-
Trác Kinh một tay sau lưng, thân hình tùy ý xuyên trong hư không, một bàn tay khác đột nhiên vung lên chém một cái. Một lưỡi đao gió màu xanh vừa lúc cắt trúng nam tử mắt quỷ.
- Không tốt!
Tốc độ quá nhanh, quá bất ngờ. Nam tử mắt quỷ chỉ cảm giác áp lực vô cùng vô tận bức tới, vừa mới phản ứng lại thì đao gió màu xanh kia đã đánh trúng thân thể hắn. Một tiếng kêu thảm thiết vang vọng quãng trường Cửu u. Thân thể nam tử mắt quỷ bị cắt thành hai đoạn, máu tươi bắn như suối, các loại nội tạng trong cơ thể rơi xuống đầy đất vô cùng thê thảm.
Ầm ầm ầm~
Sau đó, công kích của đám tu sĩ còn lại lần lượt đánh tới. Trác Kinh cười lạnh một tiếng, thân hình ở trong hư không hốt nhiên lóe lên, tốc độ mau khó tin. Đại bộ phận công kích đều thất bại. số ít công kích phép thuật Pháp Bảo đối với hắn không có uy hiếp gì.
Vèo~
Trác Kinh lại bay vụt đến trước cửa truyền tống quang môn màu máu, chặn đứng đường đi của đám tu sĩ. khiến cho kế hoạch nhân cơ hội chạy trốn của mấy tu sĩ bị phá sản. Một cái đi về, xuyên qua công kích của đám tu sĩ, thong dong miễu sát một cường giả Trúc Cơ Kỳ. Đám người Dương Phàm không khỏi thầm than: "Đây là bậc cao, chênh lệch thật sự quá lớn."
- Hừ. Đợi lát nữa nếu ai muốn nhân cơ hội chạy trốn, đừng trách ta xuống tay vô tình.
Trong mắt Lệ Hồng Phi lộ sát khí. lạnh lùng đảo qua vài tên tu sĩ lòng sinh ý thối lui.
- Người chạy trốn. giết không tha!
Sắc mặt Dương Phàm cũng lạnh lùng.
Vừa rồi trong khoảnh khắc Trác Kinh rời khỏi truyền tống quang môn. có vài tu sĩ cũng không toàn tâm toàn ý công kích mà lại muốn nhân cơ hội bỏ đi. Trác Kinh lại nắm chắc loại tâm tình này, mới có thể thong dong xuyên qua. miễu sát một tu sĩ Trúc Cơ Kỳ. Dưới áp lực của Dương Phàm cùng Lệ Hồng Phi. mấy tu sĩ lòng sinh ý lùi không cấm mà run lên.
- Chúng ta không thể ngồi chờ chết. Chủ động xuất kích!
Tường Vân Ngõa dưới chân Dương Phàm chợt lóe ánh bạc khiến tốc độ hắn tăng nhiều, như quỷ mị lóe lên tới Trác Kinh.
Vèo-
Tốc độ này thậm chí khiến cho Trác Kinh bước vào bậc cao phải giật mình.
Vèo vèo-
Trong khi bay tới, Dương Phàm đột nhiên chuyển hướng, cũng trong nháy mắt đánh ra một chưởng.
Ầm~
Một đám sương mù xanh biếc hóa thành một con sói hung mãnh hung hăng vỗ tới Trác Kinh.
Vèo vèo~
Cùng lúc đó. Hồ Phi cùng Lệ Hồng Phi đều tới gần. Trong tay Hồ Phi có thêm một thanh Lang Nha bổng, một kích mạnh mẽ từ trên đánh xuống như Thái Sơn áp đỉnh. Trong hư không vang lên một tiếng trầm thấp. Đoản nhận trong suốt trong tay Lệ Hồng Phi từ từ điểm tới, một vệt hàn quang màu xanh lạnh lẽo nhàn nhạt mang theo một cỗ lực lượng ngưng tụ tới cực điểm đâm tới mắt Trác Kinh.
Trong tầm nhìn của Trác Kinh, hàn quang màu xanh kia hướng về phía hắn bắn ra một luồng sáng chói mắt như mặt trời, trước mắt bỗng nhoáng một cái theo bản năng nhắm mắt lại. Nhưng hắn bằng vào thần thức vẫn nắm cục diện trong tay, một tay vỗ ra. Một vùng khí xoáy màu xanh đánh ra, va chạm vào linh khí hóa hình sói dữ của Dương Phàm sinh ra một tràng tiếng vang lớn. Sóng xung kích thật lớn khiến cho đám tu sĩ Trúc Cơ Kỳ còn lại luống cuống chân tay.
Trong khoảnh khắc Dương Phàm công kích liền chuyển hướng, trong tay đột nhiên có thêm một cái Thanh sắc Bảo Đỉnh. Một cỗ uy năng cường đại từ trong Bảo Đỉnh truyền ra. Đây không ngờ cũng là một Linh Khí cực phẩm.
Vù-
Thanh sắc Bảo Đỉnh tỏa ánh sáng mờ, bỗng nhiên hóa thành khổng lồ bay vụt đến đỉnh đầu Trác Kinh phát ra một tiếng "Ong", không ngờ khiến cho tâm thần Trác Kinh bước vào bậc cao phải rung động trong chớp mắt.
Chợt. từ trong Thanh sắc Bảo Đỉnh truyền đến một lục hút lớn kéo Trác Kinh vào bên trong. Sắc mặt Trác Kinh ngưng trọng, mạnh mẽ vận pháp lực, dựa vào lực lượng kinh thế hãi tục thành công chống đỡ được lực hút này.
Thừa cơ hội này, Lang Nha bổng của Hồ Phi đánh tới, Trác Kinh muốn trốn tránh hết sức khó khăn, vòng phòng ngự bảo hộ quanh thân càng thêm ngưng thật vài phần.
Đinh-
Bỗng nhiên, đoản nhận trong suốt trong tay Lệ Hồng Phi bắn ra hàn mang ngưng tụ điểm sáng đánh lên trúng vị trí mặt Trác Kinh.
Xuy-
Lực lượng Linh Khí cực phẩm ngưng tụ tới cực điểm đột nhiên bùng nổ, không ngờ mạnh mẽ xé mở một lỗ hổng trên vòng phòng ngự của Trác Kinh. Tâm thần Trác Kinh run lên, thật sự hoảng sợ.
Ầm ầm~
Ngay sau đó, cổ bảo Lang Nha bổng trong tay Hồ Phi ngưng tụ một đoàn Hồng Huyễn Lôi Hỏa rung động không khí, dùng một phương thức mạnh mẽ nhất đánh lên đầu của Trác Kinh.
Rắc-
Ầm~
Vòng phòng ngự quanh thân Trác Kinh dưới tình huống đã có sơ hở lập tức bị vỡ nát. lực Lôi Hỏa cường đại dưới sự thúc đẩy của cổ bảo Lang Nha bổng nặng mấy ngàn cân bộc phát ra lực lượng khiến cho bậc cao cũng phải sợ hãi không thôi.
Thân thể Trác Kinh mạnh mẽ bị đập xuống dưới, lúc ở trong không trung kêu lên một tiếng đau đớn phun ra một búng máu.
- Khóa!
Thanh sắc Bảo Đỉnh mà Dương Phàm khống chế lại phát ra tiếng "khóa" từ trên hạ xuống chụp vào Trác Kinh, lực hút cường đại lại truyền đến. Trong mắt Trác Kinh hiện lên một tia âm u ngoan độc, trong tay có thêm một cây thiết phiến cổ xưa, đột nhiên vung lên phía trên đánh vào Thanh sắc Bảo Đỉnh.
Ầm Ầm~
Thanh sắc Bảo Đỉnh bị đánh bay đi, mà Trác Kinh cũng bị lực lượng thật lớn đánh rơi xuống mặt đất. Rốt cục, Trác Kinh thân là bậc cao dưới sự liên thủ của ba cường giả Trúc Cơ Kỳ đỉnh lần đầu rơi vào thế hạ phong.
Giờ phút này, Trác Kinh rơi xuống mặt đất, ánh mắt đám tu sĩ Trúc Cơ Kỳ còn lại đều sáng ngời, không tự chủ được nhìn chằm chằm vào truyền tống quang môn kia.
- Chạy mau!
Hồng Vòng cùng Huyết Ma lão ngũ liều mạng không muốn sống bay về phía cửa.
Bá-
Đúng lúc này, thân hình Dương Phàm chợt lóe. ngăn chặn truyền tống quang môn màu máu.
- Ngươi đây là có ý tứ gì?
Sắc mặt Hồng Vòng cùng Huyết Ma lão ngũ biến đổi, vẻ mặt giận dữ.
Dương Phàm lạnh nhạt nói:
- Chỉ có thể chiến, không thể lùi!
Trong mắt Lệ Hồng Phi hiện lên một tia kinh ngạc, vừa rồi rõ ràng là có hy vọng chạy thoát vài tu sĩ. Nhưng hắn chợt hiểu ra cái gì, trên người dâng lên một cỗ chiến ý vô cùng hào hùng:
- Tốt. tốt tốt! Dương Dược sư. Hồ đạo hữu. Hôm nay chúng ta liên thủ. chém giết bậc cao này!
Chém giết bậc cao...
Hồng Vòng, Huyết Ma lào ngũ cùng Mộng Tuyết không khỏi hít thật sâu một ngụm khí lạnh.
Chém giết bậc cao... Đây thật sự có khả năng sao?
Trên thực tế, đây cũng là quyết định bất đắc dĩ mà Dương Phàm phải làm trong cục diện hỗn loạn này.
Chém giết bậc cao? Hắn thật không có ý định muốn chém giết bậc cao gì cả.
Nhưng hắn phải tính đến toàn bộ đại cục đại điện Cửu u này. Tám cường giả Trúc Cơ Kỳ toàn lực liên thủ mới miễn cưỡng chiếm được một ít chủ động. Tình huống vừa rồi, đích xác có cơ hội chạy thoát hai, ba tu sĩ. Nhưng một khi xuất hiện tình huống như vậy, cái loại tâm tính tất cả tu sĩ có mặt đồng tâm liên thủ sẽ không còn lại chút nào. Đến lúc đó, Trác Kinh tất nhiên có thể trong nháy mắt lấy lại chủ động, tiêu diệt tất cả tu sĩ còn lại.
Mục đích của Dương Phàm là muốn mang theo Điệp Liên cùng Hồ Phi toàn thân trở ra cho nên chỉ có thể làm ra lựa chọn này.
Chém giết bậc cao!
Tám tu sĩ Trúc Cơ Kỳ đều bị chấn động, bị ý tưởng cuồng vọng như thế làm kinh sợ. Chỉ có Lệ Hồng Phi phản ứng lại đầu tiên, lập tức chiến ý mãnh liệt hào hùng vô hạn nói:
- Dương Dược sư. Ngươi nói rất đúng. Chỉ có trí tử rồi sau đó sinh, mới có sức liều mạng. Nếu không bị đánh tan lần lượt chúng ta sẽ không có bất kỳ cơ hội nào.
Đám tu sĩ còn lại mới dần dần hiểu ra. lúc này mới phát hiện Dương Phàm đứng ở một góc độ rất cao nhìn vấn đề. Hắn tính toán chính là toàn bộ đại cục.
- Chém giết bậc cao?
Trác Kinh không khỏi ngẩn ra, chợt ngửa mặt cười, ánh mắt dừng trên người Dương Phàm. Trong tay hắn cầm một cây thiết phiến phong cách cổ xưa không rõ cấp bậc, tản mát ra một cỗ uy thế làm người ta hít thở không thông. Rất có khả năng là Pháp Bảo cấp bậc Linh Khí trở lên.
- Ha ha ha. Chém giết bậc cao?
Trác Kinh thiếu chút nữa cười ra nước mắt. Có lẽ hắn không thể không thừa nhận, tám cường giả Trúc Cơ Kỳ dưới sự lãnh đạo của ba người Dương Phàm có thể cùng mình chống lại, thậm chí là có uy hiếp. Nhưng là muốn chém giết bậc cao đó không khác gì nằm mơ giữa ban ngày.
Sau khi đạt tới bậc cao, muốn đánh chết tu sĩ cùng cấp có thể nói là khó khăn vạn phần. Nếu tu sĩ bậc cao cố ý muốn chạy trốn giữ mạng ít nhất phải vài tên cùng cấp liên thủ mới có thể thành công. Trác Kinh lại không biết, thời điểm hắn nảy sinh ý niệm này trong đầu, tâm tính hắn đã xảy ra biến hóa. Tâm cảnh đã dần dần rơi vào tiểu thừa mất đi loại chủ động cùng sắc bén chiếm cứ thượng phong.
- Có gì không thể?
Dương Phàm bình tĩnh tự nhiên nói, hắn đột nhiên phát hiện: ở trong cục diện vi diệu này, mọi người nếu có thể chân chính trí tử rồi sau sinh thật sự có hy vọng chém chết bậc cao. Chỉ là trước đó. căn bản không dám có ý nghĩ như vậy.
- Các vị đồng đạo. Nếu hôm nay chúng ta có thể chém giết bậc cao này, ngày sau tất nhiên có thể thành tựu bậc cao!
Ánh mắt Dương Phàm đột nhiên đảo qua đám tu sĩ còn lại, chiến ý trong mắt chân chính đốt lên, tâm tình lại đột nhiên xảy ra biến hóa to lớn.
"Nếu hôm nay chúng ta có thể chém giết bậc cao này. ngay sau tất nhiên có thể thành tựu bậc cao!"
Đám tu sĩ không khỏi tâm động, đều cảm giác sâu sắc được huyền ảo trong những lời này. Nếu thật sụ có thể chém giết bậc cao, như vậy tâm tính tu sĩ sẽ xảy ra biến hóa khó có thể nói rõ. Lúc đánh lên bậc cao, tâm cảnh sẽ sáng sủa vài phần, tâm niệm càng thêm kiên định cùng tự tin. Đây so với bất kỳ loại linh đan diệu dược gì đều thần kỳ hữu hiệu.
- Dương đạo hữu nói rất đúng. Lệ mỗ hôm nay cùng ngươi liên thủ sinh tử. chờ sau khi ra Bí Cảnh. chúng ta lại giao kết một bằng hữu.
Chiến ý cùng hào hùng trên người Lệ Hồng Phi dâng lên tới cực điểm, trong lòng một bầu nhiệt huyết, vẻ mặt chân thành nói.
Hắn cũng hết sức bội phục Dương Phàm, đồng thời cũng đoán trước đối phương có tiềm lực lớn lao, ngày sau khẳng định có hy vọng tiến lên bậc cao Kim Đan, thậm chí là bậc càng cao Nguyên Anh...
Cho nên. hắn bắt đầu sinh ra ý kết giao.
Dương Phàm hiểu được sự thẳng thắn thành khẩn cùng ý tốt của hắn, gật gật đầu. Đối với Lệ Hồng Phi hắn vốn không có ác cảm gì, giờ phút này cùng nhau sinh tử tác chiến, có một loại cảm giác cùng chung tâm tính.
- Ha ha ha.
Trác Kinh cười lạnh không thôi vẻ trào phúng:
- Buồn cười. thật buồn cười.
Bá-
Thân hình hắn chợt lóe, xông vào giữa đám tu sĩ, khí thế trên người tăng cao một phần, thiết phiến phong cách cổ xưa trong tay hướng về một hướng đột nhiên vung lên. Một mãnh ánh sáng màu xanh vặn vẹo quét về phía mấy tên tu sĩ thực lực yếu kém.
- Vù-
Đột nhiên, một cỗ lực lượng áp bách từ trong thiên địa phủ xuống, mơ hồ dường như có một bàn tay lớn vô cùng chộp tới mọi người.
- Đây là Pháp Bảo. Mọi người cẩn thận.
Lệ Hồng Phi biến sắc, đoản nhận trong suốt trong tay hóa thành một vùng quang diễm như lưu tinh chói mắt bắn về phía gáy Trác Kinh. Hồ Phi thừa cơ từ bên cạnh xông lên công kích. Dương Phàm vội vàng điều khiển Thanh sắc Bảo Đỉnh bị đánh bay chụp vào đầu Trác Kinh. Tuy nhiên vào giờ phút này, bốn tu sĩ Trúc Cơ Kỳ đám Huyết Ma lão ngũ bị uy năng cường đại của thiết phiến phong cách cổ xưa áp chế khó có thể nhúc nhích.
Phốc-
Thiết phiến phong cách cổ xưa cắt xiên một cái, một hư ảnh hình quạt mơ hồ ẩn chứa lực lượng khổng lồ đánh về phía Huyết Ma lão ngũ cùng Hồng Vòng ở gần.
Phốc-
Linh Khí phòng ngự của Huyết Ma lão ngũ như tờ giấy, dễ dàng bị cắt ra sau đó toàn thân ở dưới hư ảnh hình quạt kia công kích chia năm xẻ bảy.
Cường giả Trúc Cơ Hậu Kỳ bị miễu sát không chút ngăn trở.
Trong lòng đám người Dương Phàm đột nhiên phát lạnh. Hắn đột nhiên phát hiện, bậc cao chung quy là cao cao tại thượng. Bọn họ đứng ở trên đỉnh đám mây. Dưới bậc cao, đều là con kiến.
Sau khi tiêu diệt Huyết Ma lão ngũ, hư ảnh hình quạt kia liên tục chém về phía Hồng Vòng, ở trong khoảnh khắc sinh tử tới gần. Hồng Vòng đột nhiên vỗ túi trữ vật. Trước người hắn xuất hiện một khối Bản Chuyên màu xanh, trong nháy mắt hóa thành cao ba trượng, ánh mờ màu xanh tỏa sáng còn kèm theo một mãnh hoa văn màu vàng. Khí thế nặng nề to lớn, trầm ổn như bàn thạch.
- Keng-
Bản Chuvên màu xanh bỗng run lên. Hồng Vòng đột nhiên phun ra một búng máu. Một mãnh hư ảnh hình quạt vỡ ra đánh trúng cánh tay trái của hắn. "Rắc" một tiếng, cánh tay trái của Hồng Vòng bị đánh rách nát, trong cơ thể nhộn nhạo một hồi bị nội thương vô cùng nghiêm trọng.
- Phương Thiên Kim Minh Chuyên!
Trác Kinh liếc mắt một cái liền nhận ra lai lịch của Bản Chuyên này. Kim Hồng Môn từng có một vị lão tổ Nguyên Anh Kỳ, thu đủ tám khối phương chuyên, thực lực ngạo thị Ngư Dương quốc. thậm chí đủ để tung hoành 13 nước Bắc Tần. Lúc ấy ba lão quái Nguyên Anh Kỳ: Thanh Hư, Tam u lão ma, Vô Ưu cốc Chủ còn chưa sinh ra.
Ngoài ra. túi trữ vật của Huyết Ma lão ngũ bị vỡ ra, những thứ bên trong lộ ra trước mắt. Hắn nhớ rõ Huyết Ma lão ngũ từng chiếm được một cây "Hắc phiến" lai lịch không rõ trên Cửu u Đài. rất có khả năng là một kiện cổ Bảo.
Hắn ngưng mắt vừa nhìn, quả nhiên có một cây hắc phiến phát ra ánh sáng quỷ dị kỳ dị.
Tâm niệm hắn khẽ động, chuẩn bị thu chiến lợi phẩm. Nhưng đúng lúc này, đoản nhận trong suốt của Lệ Hồng Phi, Lang Nha bổng của Hồ Phi, còn có Thanh sắc Bảo Đỉnh của Dương Phàm đã đánh tới gần.
Nhưng Trác Kinh làm sao bỏ qua cho hai bảo vật khiến hắn tâm động này, ánh sáng mờ màu xanh trên người rực sáng. mơ hồ lộ ra một vòng phòng ngự màu tím, mơ hồ có thể thấy được hoa văn trên áo giáp.
Nguyên lai. rốt cục hắn cũng sử dụng Linh Khí phòng ngự cực phẩm của mình. Tiến vào Cửu u Bí Cảnh, vừa mới bước vào bậc cao tu vi đều chưa kịp củng cố, sau đó lại gặp Vô Song. hắn chỉ miễn cưỡng bước đầu luyện hóa Pháp Bảo Huyền Cương Bảo Phiến kia. Pháp Bảo phòng ngự tuy là cũng có, nhưng không đủ thời gian luyện hóa.
Keng keng--
Ầm ầm~
Không ngờ Trác Kinh lựa chọn ngạnh kháng công kích của ba Trúc Cơ Kỳ đỉnh. Vòng phòng ngự quanh thân lay động dữ dội, dường như tùy thời đều có thể vỡ nát, thân thể thậm chí bị đạp hạ xuống, bị thương không nhẹ. Tuy nhiên, hắn chỉ trả một cái giá rất nhẹ liền chống đỡ được một kích mãnh liệt của ba người này. Hắn cấp tốc bay về phía thi thể của Huyết Ma lão ngũ, đồng thời cũng không quên Phương Thiên Kim Minh Chuyên trong tay Hồng Vòng. Huyền Cương Bảo Phiến lại vung lên, một đạo hư ảnh hình quạt lại đánh tới trước người Hồng Vòng, đột nhiên nổ tung, bao phủ phạm vi mấy trượng.
Hồng Vòng không kịp kêu thảm một tiếng, ở dưới uy áp mênh mông cuồn cuộn này tan thành mây khói. Trác Kinh vui vẻ trong lòng, liền chuẩn bị lấy đi hai vật bên dưới chân.
Bá-
Đột nhiên, một luồng sáng bạc hình cong lóe lên, một bóng người bỗng dưng lóe lên trước người hắn giống như là thuấn di.
- Cái gì?
Trác Kinh khó có thể tin phát hiện Dương Phàm từ ngoài mười mấy trượng, trống rỗng na di đến phía trước mình. Người nàv không ngờ biết na di độn thuật. Mục đích của Dương Phàm thật rõ ràng. Hắn muốn đoạt thịt trước miệng hổ? Trác Kinh nổi giận lôi đình, chuẩn bị một phiến tiêu diệt Dương Phàm.
Vù-
Đột nhiên, một dòng khí lạnh lạnh băng xâm nhập cốt tủy tràn tới, từ trên cánh tay Dương Phàm nhảy ra một con rắn nhỏ trong suốt. Nó há mồm phun ra một đoàn băng diễm trong suốt như hoa sen đương đầu mà tới. khó thể đề phòng. Hơn nữa. tốc độ con rắn nhỏ trong suốt kia lại nhanh tới khó tin.
Xuy-
Trong phút chốc. Trác Kinh hóa thành một pho tượng băng sống động. Tuy nhiên tượng băng này lập tức xuất hiện từng vết rách như mạng nhện. Dương Phàm vội thừa dịp nàv lấy đi hai vật dưới đất: Phương Thiên Kim Minh Chuyên cùng hắc phiến.
Trên thực tế, dưới công kích cường đại vừa rồi. túi trữ vật bị vỡ ra, vật phẩm, pháp bảo bình thường đều tan nát. chỉ có hai vật này có thể bình yên không hao tổn cũng càng lộ ra quý báu của chúng. Mấy tên tu sĩ đứng nhìn từ xa không khỏi lộ vẻ kinh ngạc. Dương Phàm không ngờ dám cướp thịt trước miệng hổ mà lại còn thành công!
- Nhanh chuẩn bị công kích!
Dương Phàm sau khi thu chiến lợi phẩm, lập tức lấy ra ba cây Thứ Hồn Châm có tam nọc độc khủng bố!
Crắc—
Tầng ngoài tượng băng vỡ tan tành. một cơn lốc màu xanh như sóng triều bùng nổ bắn ra bốn phương tám hướng, đẩy đám tu sĩ ra ngoài mấy trượng. Trác Kinh nổi giận gầm lên một tiếng, trong mắt tràn ngập mấy tia máu, vẻ đầy sát khí nhìn chòng chọc vào Dương Phàm.
Vù-
Lưu Ly Hàn Tinh Xà chắn ở phía trước, phun ra từng luồng khí lạnh về phía hắn. Bên ngoài thân hắn lập tức ngưng kết một tầng sương lạnh. Lúc này làm cho đám tu sĩ được thêm vài cơ hội thở dốc. Trác Kinh mặt đầy dị sắc nhìn hồng hoang dị chủng này, sát khí trong mắt càng đậm. Huyền Cương Bảo Phiến trong tay đột nhiên vung lên, một hư ảnh hình quạt mang theo lực lượng khổng lồ đánh về phía Lưu Ly Hàn Tinh Xà.
- Không ồn!
Sắc mặt Dương Phàm đại biến, Lưu Ly Hàn Tinh Xà mới ở cấp hai đỉnh, như thế nào có thể chịu đựng được công kích cường độ như vậy?
Tuy rằng chiến lực có thể so với Trúc Cơ Kỳ, nhưng cấp bậc của Lưu Ly Hàn Tinh Xà vẫn ở cấp hai, cũng chính là tương đương Ngưng Thần đỉnh. Ngay cả cường giả Trúc Cơ Hậu Kỳ đều tan thành mây khói dưới Huyền Cương Bảo Phiến, càng đừng nói đến yêu thú cấp hai.
Vèo! Vèo! Vèo!
Trong lòng Dương Phàm một mãnh hối hận và hận ý, ngưng tụ tinh thần lực lớn lao, hung hãn bắn ra ba cây Thứ Hồn Châm. Tức thì, không gian sinh ra một trận dao động quỷ dị khiến linh hồn đau đớn, mơ hồ có thể thấy được màu lam trong suốt lóe lên trên Thứ Hồn Châm nhỏ như lông trâu kia. Đám tu sĩ tại đày chỉ cảm thấy linh hồn chấn động, một hồi khó chịu.
Ong-
Nhưng vào lúc này, khu vực bị Huyền Cương Bảo Phiến đánh tới phát ra một tiếng kêu giòn tan như kim loại. "Vù" một tiếng, Lưu Ly Hàn Tinh Xà bị đánh bay đi, phát ra một tiếng rống đau đớn.
"Tách" một tiếng, trên thân thể như tinh thạch phát ra một chùm tia lửa nhưng bên ngoài thân vẫn bóng loáng, lóe ra ánh sáng trong suốt.
Không ngờ binh yên không tổn hao gì!
Lưu Ly Hàn Tinh Xà chịu đựng một kích chính diện của Pháp Bảo tu sĩ bậc cao, toàn thân vẫn sáng bóng như trước, trông như thủy tinh. Chỉ là toàn thân bị đánh bay ra, ở trong không trung phát ra vài tiếng kêu đau đớn. Dương Phàm cùng nó tâm thần tương liên đương nhiên biết rõ tình huống của nó. Sau khi biết kết quả không khỏi mừng rỡ như điên. Hắn tuyệt đối không nghĩ tới, phòng ngự vật lý của Lưu Ly Hàn Tinh Xà lại có thể đạt tới cảnh giới như thế. Đặc biệt là hàn tinh bên ngoài thân thể nó so với Pháp Bảo còn cứng rắn hơn vài phần. Một kích tùy ý của Trác Kinh. cho dù là yêu thú cấp ba đều có thể miễu sát lại chỉ tạo thành một ít nội thương cho Lưu Ly Hàn Tinh Xà. Tuy rằng thân thể cứng rắn vô cùng nhưng vẫn có một cỗ lực lượng chấn động vào trong
Tuy nhiên ở mặt ngoài. Lưu Ly Hàn Tinh Xà không chút thương tổn.
- Điều... điều này sao có khả năng?
Trác Kinh quả thực khó có thể tưởng tượng, yêu thú cấp hai đỉnh. bị một kích của hắn không ngờ vẫn bình yên vô sự. Cho dù đổi là Thần thú trong truyền thuyết, cũng chỉ như vậy.
Đây rốt cục là giống gì?
Mấy tên tu sĩ còn lại đều khiếp sợ vô cùng. Băng xà này nhìn qua có điểm giống hồng hoang dị chủng Lưu Ly Hàn Tinh Xà trong truyền thuyết, nhưng thần thông ẩn chứa thuộc tính lại có chút không giống. Đây nghiễm nhiên là hồng hoang dị chủng cường hãn đã trải qua biến dị tăng cường, thực lực cũng không kém hơn Thần thú.
- Hồng hoang dị chủng quý hiếm như thế không ngờ rơi vào trong tay hắn.
Đám tu sĩ trên tràng vừa yêu thích, ngưỡng mộ lại vừa ghen tị. Trác Kinh ngẩn ra, còn không kịp phản ứng lại, ba cây Thứ Hồn Châm mà Dương Phàm giận dữ phóng ra đã hóa thành ba tia sáng nhọn, đâm tới trước người hắn.
Phốc phốc phốc-
Ba cỗ lực lượng chấn động linh hồn khiến thân thể Trác Kinh cứng đờ, phòng ngự xuất hiện sơ hở. Một cỗ kịch độc cường đại khó tin xâm nhập vào trong cơ thể. Thứ Hồn Châm vốn là dị bảo cường đại khó tin, sau khi được ngâm trong kịch độc Dương Phàm chế ra lại càng đáng sợ hơn.
Vù-
Sắc mặt Trác Kinh xanh lè, vung tay áo lên vỗ bay ba cây Thứ Hồn Châm sau đó vận phép lực mạnh mẽ bức độc. Trong quá trinh này, trong mắt hắn nhìn về phía Dương Phàm tràn ngập hàn ý xâm nhập cốt tủy.
- Đi-
Dương Phàm cũng sẽ không cho hắn cơ hội, phép quvết trong tay khẽ biến. Thanh sắc Bảo Đỉnh trong hư không từ trên trời giáng xuống, truyền đến một cỗ lực hút lớn lao. Thanh sắc Bảo Đỉnh là Pháp Bảo phụ trợ, cường đại là năng lực khống chế. Một khi bị hút vào, hậu quả thiết tưởng không chịu nổi
- Mọi người xông lên!
Lệ Hồng Phi thét dài một tiếng, song chưởng liên tục đánh ra trong hư không, một luồng khí xoáy cương phong cường đại bao vây tiểu nhận màu xanh râm rạp bao phủ tới Trác Kinh.
- Ăn một bổng của lão từ!
Hồ Phi gầm lên một tiếng, trực tiếp nhảy lên trên không bên cạnh Trác Kinh. Lang Nha bổng trong tay thế như lôi đình vạn quân, ầm ầm đánh xuống. Cùng lúc đó. đám tu sĩ còn lại đều thấy được cơ hội, liên tục thi triển phép thuật cùng bí thuật. Một vùng hào quang huyễn lệ đánh tới Trác Kinh. Giờ này khắc này, tình huống của Trác Kinh có thể nói là nguy cơ vạn phần. Trong cơ thể có kịch độc phát tác, trên đầu có Thanh sắc Bảo Đỉnh lực khống chế cường đại, chính diện có đả kích mạnh mẽ của Hồ Phi. Sau đó còn bị khí xoáy cương phong của Lệ Hồng Phi cùng đám tu sĩ vậy công.
Sắc mặt hắn xanh mét, thân thể có một loại cảm giác chết lặng rất nhỏ, độc lực trong cơ thể lưu động từng hồi lại phải phân ra một bộ phận phép lực để duy trì tầng phòng hộ của Linh Khí phòng ngự cực phẩm.
Keng keng-— Ầm ầm
Dưới một vùng oanh kích dày đặc, thân hình Trác Kinh liên tục lui về phía sau, bước đi gian nan dị thường. Một khi hắn hơi chút lơi lỏng sẽ bị Thanh sắc Bảo Đỉnh trên đầu hút vào.
Ầm~
Lang Nha bổng của Hồ Phi dùng thế Thái Sơn áp đỉnh đánh lên tầng phòng hộ của Trác Kinh chỉ nghe "răng rắc" một tiếng, vòng phòng hộ mơ hồ có thể thấy hoa văn áo giáp kia xuất hiện một tầng vết rách.
Ầm ầm ầm ầm-
Một loại công kích theo sau ào đến lập tức phá vỡ vòng phòng ngự.
- Vòng phòng hộ đã phá! Giết chết hắn!
Đám người Lệ Hồng Phi mừng rỡ, công kích càng thêm mãnh liệt. Bọn họ thấy được hy vọng, hy vọng chém giết bậc cao. Dương Phàm cùng hiểu được giờ phút này Trác Kinh chưa bức được độc lực, thân bị mọi người vây công chặt chẽ. Đây là thời cơ có hy vọng giết chết hắn nhất từ khi giao chiến đến nay. Sắc mặt Trác Kinh xanh mét. sáng tối không ngừng, vòng phòng hộ vỡ tan. Hắn kêu một tiếng đau đớn, khóe miệng tràn ra một tia máu, không ngờ mang theo một tia màu tím đen hiển nhiên là do kịch độc tạo thành.
- Muốn giết ta. các ngươi còn kém lắm!
Trác Kinh hít mạnh một hơi, ánh sáng xanh trên người tỏa sáng, tạm thời bức lùi mọi công kích.
Bá-
Trong tay hắn có thêm một đồ vật như quyển trục, lập tức mở ra. Bên trên lưu động vô số ký hiệu màu lam như nước lóe lên không ngừng, lộ ra một cổ khí tức thần bí xa xưa.
- Đó là cái gì?
Dương Phàm mơ hồ cảm giác được một tia không ổn.
- Không tốt. Đó không ngờ là Mật Quyển cực kỳ hiếm thấy Tu Tiên Giới.
Lệ Hồng Phi kinh hô một tiếng, hiển nhiên có kiêng kị mãnh liệt với Mật Quyển trong tay Trác Kinh.
Xuy-
Ngón tay Trác Kinh khẽ bắn ra, ký hiệu dày đặc kia dùng phương thức huyền ảo khó lường tổ hợp lại, một tầng hào quang màu lam như nước trong khoảnh khắc hình thành quanh thân hắn. càng ngày càng ngưng thật.
Keng keng-
Thịch thịch—
Dưới công kích dày đặc kia, màn hào quang màu lam nước tạo nên từng đạt gợn sóng không ngừng, bên trên có một loại lực lượng mềm dẻo bao dung, công kích của chúng tu sĩ không ngờ không làm gì được.
- Đây là Mật Quyển trong truyền thuyết. Quả nhiên không phải tầm thường.
Mộng Tuyết nhìn thứ giống quyển trục trong tay Trác Kinh, trong mắt lóe lên một tia kinh diễm.
- Mật Quyển?
Trên mặt Dương Phàm lộ ra một tia kinh ngạc. Tin tức có liên quan thứ này, hắn cũng biết được một ít.
Trong dòng lịch sử trăm vạn năm của Tu Tiên Giới từ thượng cổ đến nay, từng có vô số kỹ nghệ truyền thừa. Trong số đó phù triện Tu Tiên Giới luyện chế chính là một loại. Phù triện là sử dụng một lần, không cần mất nhiều pháp lực khởi động, có thể đạt được hiệu quả thuấn phát, cấp bậc càng cao càng quý hiếm.
Mà Mật Quyển là một thứ càng thêm cao cấp hơn phù triện. Vật này có thể sử dụng nhiều lần, mỗi một lần sử dụng xong, chỉ cần để qua một thời gian hoặc là rót linh lực vào là có thể tiếp tục sử dụng. Sự cường đại của Mật Quyển không chỉ ở chỗ có thể sử dụng nhiều lần, càng huyền diệu mê người chính là nó từ rất nhiều kỳ hiệu cộng thêm nhiều tài liệu tạo thành. Khi sử dụng, có thể căn cứ tình hình thực tế, tổ hợp thành phép thuật khác nhau.
Nói cách khác. Mật Quyển có thể thuấn phát nhiều loại phép thuật, cũng có thể sử dụng nhiều lần. Tin tức có liên quan đến Mật Quyển Dương Phàm vốn tương rằng nó đã hoàn toàn thất truyền, không nghĩ tới lại xuất hiện trong tay Trác Kinh.
- Mọi người tiếp tục công kích nghĩ biện pháp tiêu hao lực lượng ký hiệu trong Mật Quyển.
Lệ Hồng Phi quát lớn một tiếng, công kích cũng mạnh lên.
Dương Phàm chăm chú nhìn vòng bảo hộ màu lam như nước. lập tức tế ra Linh Khí công kích hệ hỏa, Xích Vũ Phiến "xoạt xoạt" liên tục vung lên từng đạo quang diễm hình quạt đánh lên bên trên. Hiệu quả coi như không tồi nơi bị đánh trúng lập tức mờ đi rất nhiều.
Trác Kinh nhân cơ hội này trừ độc. Trên thực tế, dưới tình huống không có ngoại giới quấy nhiễu, trừ độc này nhiều nhất chỉ cần một, hai hô hấp. Trong giây lát, sắc mặt Trác Kinh khôi phục vẻ hồng hào, vẻ mặt âm lãnh, rót linh lực vào Linh Khí phòng ngự cực phẩm lại hình thành tầng phòng ngự dày đặc.
Chợt hắn thu Mật Quyển trong tay, dùng một phương thức khác rót linh khí vào.
Ầm ầm~
Trong Mật Quyển đột nhiên phóng ra một cơn bão lốc phong tuyết cuồng bạo, thậm chí còn mang theo một số khối băng lớn, khí lạnh như băng bao phủ phạm vi mấy chục trượng. Tất cả mọi vật xung quanh đều ngưng kết một tầng băng sương. Pháp thuật trong Mật Quyển phóng ra thuộc loại băng tuyết công kích phạm vi lớn, mơ hồ đạt tới trình độ cấp bốn. Mặc dù chúng tu sĩ phản ứng rất nhanh, cũng có không ít người bị thương.
- Mau tản ra!
Dương Phàm quát lạnh một tiếng, theo mọi người cấp tốc lui ra sau. Trong tay hắn lại bắn ra một chùm điểm sáng màu xanh, bao phủ lên thân tu sĩ bị thương. CÓ thể thấy bằng mắt thường, thương thế của những tu sĩ này được trị khỏi.
Xích-
Đúng lúc này, Lưu Ly Hàn Tinh Xà kia đột nhiên nhảy tới, một dòng khí lạnh theo đó mà tới, không ngờ lộ vẻ vui mừng nhảy vào trong cơn bão lốc băng tuyết. Lập tức, pháp thuật có thể so với cấp bốn này, khí lạnh giảm mạnh, uy lực nhanh chóng yếu đi. Từng luồng khí lạnh kinh khủng kia dường như bị Lưu Ly Hàn Tinh Xà hấp thu. Trác Kinh chăm chú nhìn băng xà này một cái. trong mắt hiện lên một tia tham lam. Lại nghĩ đến hai dạng bảo vật Dương Phàm cướp tay trên của hắn tức giận cùng sát khí trong lòng càng tăng lên.
Vèo-
Thân hình hắn như tia chớp tránh khỏi Lưu Ly Hàn Tinh Xà bay về phía Dương Phàm. Huyền Cương Bảo Phiến trong tay mang theo uy thế lôi đình vạn quân cách không đánh về phía Dương Phàm. Một kích toàn lực của Pháp Bảo tu sĩ bậc cao. Dương Phàm nếu không có linh giáp cực phẩm, không có khả năng ngạnh kháng, trúng hẳn phải chết!
Mắt thấy một kích uy hiếp lớn lao kia chính diện áp tới, sắc mặt Dương Phàm hơi đổi nhưng vẫn duy tri trấn định cơ bản.
Bá-
Ánh bạc từ Tường Vân Ngõa dưới chân lóe lên. thân hình Dương Phàm biến mất.
Phốc- Ầm~
Một kích toàn lực của Huyền Cương Bảo Phiến, đánh trượt! Mà Dương Phàm đã sớm na di ra ngoài mười trượng.
- Cái gì...
Trác Kinh gắt gao nhìn chằm chằm đôi giầy bạc dưới chân Dương Phàm, vẻ khiếp sợ trong mắt lập tức chuyển thành tham lam trắng trợn. Đôi giày này không ngờ có thể mang theo loại hiệu quả như na di độn thuật!
Hơn nữa. sau khi đi giày này, tốc độ Dương Phàm nhanh gấp đôi. chênh lệch cùng hắn cũng nhỏ đi một chút. Đôi giày cực phẩm như thế, gần như Ngự Phong Ngõa khiến cho Trác Kinh động tâm.
Lưu Ly Hàn Tinh Xà, Phương Thiên Kim Minh Chuyên, cổ Bảo hắc phiến không biết tên, lại thêm đôi Tường Vân Ngõa này. Ánh mắt Trác Kinh nhìn về phía Dương Phàm lại càng thêm nóng bỏng. Chỉ cần tiêu diệt người này, thu hoạch so với giết chết mấy tu sĩ còn lại càng lớn hơn.
Vèo-
Trác Kinh ngạnh kháng công kích liên miên không ngừng của tu sĩ bốn phía. nhìn chằm chằm Dương Phàm không bỏ. Bất kể là vì thù hận cá nhân hay là ích lợi chân thật. Dương Phàm đều là mục tiêu hắn muốn tiêu diệt hàng đầu.
Bá-
Ánh bạc hình cung trong hư không thi thoảng hiện lên, mỗi khi thời khắc mấu chốt. Dương Phàm đều sử dụng na di độn thuật của Tường Vân Ngõa tránh khỏi công kích của Trác Kinh.
"Hừ. Ta không tin phép lực của ngươi có thể duy trì ngươi na di liên tục không ngừng".
Trác Kinh âm thầm cười lạnh, hạ quyết tâm phải tiêu hao chết Dương Phàm. Loại thần thông độn thuật, gánh nặng thân thể rất lớn tiêu hao phép lực lại càng lớn. Hắn kết luận Dương Phàm không thể kiên trì bao lâu.
Keng keng-
Ầm ầm—-
Tu sĩ chung quanh không ngừng phát động công kích đối với Trác Kinh, nhưng là hắn nằm trong trạng thái di động tốc độ cao, đại bộ phận công kích đều thất bại, một ít công kích lại không thể tạo thành uy hiếp. Dương Phàm bằng vào lực khôi phục biến thái không ngờ tiêu hao với Trác Kinh nửa canh giờ.
- Điều này sao có thể... Lực kéo dài của người này không ngờ đáng sợ như thế. Chẳng lẽ hắn còn có mật bảo gì?
Trác Kinh không khỏi nghiến răng nghiến lợi. Giờ phút này hắn cũng không phải trong trạng thái tốt nhất, thời khắc gặp phải tu sĩ công kích, pháp lực đã tiêu hao bốn, năm phần. Nếu cứ tiếp tục như vậy, hắn thật sự không thể tiêu hao nổi Dương Phàm. Ngay tại giờ khắc này, thân hình hắn đột nhiên ngừng lại, ánh mắt dừng ở trên người một nữ tử xinh đẹp mềm mại.
Điệp Liên.
Trong lòng Trác Kinh đột nhiên khẽ động, lập tức hạ quyết tâm.
- Không ổn!
Dương Phàm biến sắc, vội vàng nói với Hồ Phi:
- Bảo vệ nàng!
Dứt lời, thân hình hắn cấp tốc lóe lên, trong tay lấy ra ba tấm phù triện.
- Ha ha!
Trác Kinh cười dài một tiếng, như tia chớp đánh về phía Điệp Liên. Một cỗ lực lượng dịu dàng trùm tới, rất hiển nhiên muốn bắt sống Điệp Liên để uy hiếp Dương Phàm.
- Đứng lại!
Cổ Bảo Lang Nha bổng trong tay Hồ Phi cách không đập ra một cái hư ảnh Lang Nha bổng thật lớn cắt đứt thủ đoạn công kích của Trác Kinh, truyền ra một tiếng nổ "Ầm". Sóng xung kích cường đại đánh Điệp Liên bay ra ngoài.
Vù vù vù~
Lúc này, ba tấm phù triện trong tay Dương Phàm bắn ra, chỉ nghe tiếng "ầm ầm" vang lên, ba ngọn núi băng thật lớn từ trên trời hạ xuống, mang theo khí băng hàn cường đại bao phủ Trác Kinh.
Băng Vân Huyễn Sơn mang theo ảo giác đối vói Trác Kinh mà nói căn bản không có tác dụng. Dương Phàm chỉ nghĩ kéo dài hắn một lát.
- Ngăn cản hắn!
Dương Phàm vội vàng nói với đám người Lệ Hồng Phi.
Vèo~
Lệ Hồng Phi theo sát Hồ Phi chạy tới, trong tav bắn ra bốn. năm tấm phù triện cấp ba. Một mãnh cương phong cuồng bạo trong nháy mắt ngăn cản không gian giữa Trác Kinh cùng Điệp Liên.
- Chạy nhanh...
Điệp Liên vội vàng bắn nhanh ra phương xa.
- Trò mọn!
Pháp quvết trên tay Trác Kinh liên tục biến ảo, lòng bàn tay ngưng tụ ra một quang cầu màu xanh điên cuồng xoay tròn.
- Đi!
Quang cầu màu xanh rời tay bay đi, sau đó đột nhiên nổ tung. Một cơn gió lốc màu xanh cuồng bạo lập tức bao phủ phạm vi mấy chục trượng. Tất cả các phép thuật công kích đều bị tiêu trừ.
Vù-
Nhân cơ hội này, độn quang màu xanh dưới chân hắn rung lên kịch liệt, đẩy hắn đi bảy, tám trượng, thoát khỏi khu vực hỗn loạn này tiếp tục đuổi theo hướng Điệp Liên.
- Đứng lại!
Phía sau truyền đến tiếng xé gió. Dương Phàm lóe ra phía sau hắn, trong tay bắn ra một bóng roi màu đen vô thanh vô tức.
Vù-
Dương Phàm đột nhiên sử dụng hắc tiên thần bí. lập tức cuốn lấy chân Trác Kinh.
- Cái gì?
Thân thể Trác Kinh tê rần, lập tức cứng ngắc một chớp mắt. quay đầu lại khó tin nhìn Dương Phàm. Giờ phút này, hắc tiên thẩn bí trong tay Dương Phàm kéo dài hơn hai trượng, cuốn lấy chân hắn, cuốn chặt cả tầng phòng ngự bên ngoài thân hắn. Từ trên hắc tiên này tràn ra từng vòng sáng màu đen nhạt chui vào trong thân thể Trác Kinh. Hắn cảm nhận được tinh huyết trong cơ thể mất đi, đồng thời thân thể bị tê dại rất nhỏ, độc lực vào thân thể.
- Huyễn Linh Hấp Huyết Xà Tiên?
Trên mặt Trác Kinh lộ vẻ khiếp sợ:
- Vật này như thế nào có thể ở trong tay ngươi. Ngươi có quan hệ gì với Độc Vương?
Sau khi nhìn thấy hắc tiên này, thần sắc Trác Kinh đại biến, biểu tình trên mặt lại cực kỳ khó coi.
Huyễn Linh Hấp Huyết Xà Tiên? Độc Vương? Dương Phàm nao nao.
Hắc tiên thần bí này lấy được từ lão già lưng còng nơi Dật Hà Thôn. Lão già thần bí kia tự xưng Dược sư bị một vị bậc cao cường đại đánh bị thương, vẫn chưa phục hồi như cũ. Sinh cơ trong cơ thể từng chút mất đi, chỉ có thể ẩn cư nơi độc lập với đời kia. Chẳng lẽ lão già lưng còng kia chính là Độc Vương theo như lời Trác Kinh. Hắc tiên thần bí này tên là Huyễn Linh Hấp Huyết Xà Tiên?
Dương Phàm kinh hãi không thôi. Nên biết rằng Trác Kinh này là người đoạt xá sống lại. Trước khi đoạt xá càng là nhân vật tấn chức Nguyên Anh KỲ. Nhân vật có thể khiến hắn nghe mà biến sắc. hiển nhiên không phải kẻ tầm thường.
- Hừ! Cái gi xà tiên, Độc Vương?
Dương Phàm cười lạnh nói:
- Hôm nav ngươi liền để mạng lại đây đi!
Chuyện về lão già lưng còng. Dương Phàm giữ vững hứa hẹn với đối phương, sẽ không tiết lộ tin tức có liên quan đến ông. Mà chính vào lúc này, đám người Lệ Hồng Phi. Hồ Phi cũng lục tục chạy tới, thấy hắc tiên trong tay Dương Phàm cuốn lấy Trác Kinh, mặt lộ vẻ kinh dị vội vàng gấp rút chạy tới.
- Trác mỗ lại đánh giá sai thực lực cùng tư bản của ngươi...
Trác Kinh hít sâu một hơi, pháp lực trên người tăng vọt, lập tức đánh thoát khỏi một nửa Huyễn Linh Hấp Huyết Xà Tiên. Trong lòng Dương Phàm khẽ động, làm sao có thể khiến hắn thực hiện được, điên cuồng rót phép lực vào hắc tiên. Ngày trước nếu đổi là tu sĩ bình thường, bị Huyễn Linh Hấp Huyết Xà Tiên cuốn lấy, gần như không hề có sức phản kháng. Mà Trác Kinh này chung quy là bậc cao nắm giữ thần thông cường đại. không ngờ có xu thế giãy khỏi hắc tiên.
- Đi-
Một bàn tay khác của Dương Phàm vung lên. Thanh sắc Bảo Đỉnh gào thét bay đến. chính diện chụp lấy Trác Kinh. phân tán một bộ phận pháp lực của hắn. Tuy nhiên, cho dù là dưới tình huống như vậy, Trác Kinh tránh khỏi hắc tiên cũng chỉ là thời gian vài hô hấp.
- Đi chết đi!
Đúng lúc này. Hồ Phi đánh tới. Lang Nha bổng trong tay "ầm" một tiếng, đánh lên tầng phòng ngự của Trác Kinh. khiến thân hình hắn lung lay.
Vèo vèo vèo~
Đám tu sĩ còn lại cũng tới, công kích liên miên không ngừng bay đến. Trác Kinh rung động không thôi, không nghĩ tới mình lại lâm vào hoàn cảnh nguy hiểm này. Mà hết thảy, đều đến từ vị Dương Dược sư trước mặt.
Bá-
Hắn lại lấy Mật Quvển màu lam ra, một tầng hào quang màu lam nhu hòa lại bao phủ quanh thân hắn, thành công chống đỡ công kích của chúng tu sĩ.
- Phá!
Trác Kinh nổi giận gầm một tiếng, phép lực trong cơ thể tuôn ra, rốt cục tránh khỏi Huyễn Linh Hấp Huyết Xà Tiên. Dương Phàm phát lạnh trong lòng, liên tục hạ xuống đất, mi tâm đột nhiên vỡ ra, bắn ra một giọt tinh huyết, nhỏ lên Huyền Linh Hấp Huyết Xà Tiên. Thoáng chốc, một cỗ dao động quỷ dị từ trên Huyễn Linh Hấp Huyết Xà Tiên truyền đến. Hắc tiên giống như độc xà vặn vẹo trong hư không, truyền ra một cổ uy năng kinh hồn bạt vía. Xem thanh thế của nó, thực lực hóa linh độc xà này mơ hồ chạm đến bậc cao.
- Chịu chết đi!
Trác Kinh từ trên hạ xuống, Huyền Cương Bảo Phiến quét tới Dương Phàm. Mà lúc này, độc xà vặn vẹo kia cũng "vù" một tiếng chắn trước mặt Dương Phàm, vừa lúc ngăn cản hư ảnh hình quạt thật lớn kia.
Hư ảnh hình quạt vỡ ra, uy lực cường đại đánh tới làm Dương Phàm bị thương không nhẹ. Trác Kinh mừng rỡ, thừa thắng đuổi theo, vòng phòng hộ do Mật Quyển hình thành sau khi đón đỡ công kích của chúng tu sĩ, giờ phút này đã mờ đi rất nhiều. Thân hình Dương Phàm cấp tốc thối lui, đột nhiên vung tay lên. Trước người đột nhiên xuất hiện hai thiết giáp thị vệ.
Khôi lỗi!
Trác Kinh lập tức bị chặn lại, đám tu sĩ cách đó không xa vẻ mặt kinh ngạc. thầm nghĩ: "Đây không phải là thiết giáp khôi lỗi ở trong Cửu u Điện sao? Vì sao lại bị Dương Phàm luyện hóa?"
Phốc phốc-
Hai Thiết giáp khôi lỗi vung trường kích trong tay, đánh lên vòng bảo hộ màu lam trên thân Trác Kinh. Hóa linh độc xà kia cũng không yếu thả phát động công kích liên miên không ngừng. Vòng bảo hộ màu lam lập tức mờ đến cực điểm. Sắc mặt Dương Phàm âm trầm lạnh lẽo. đột nhiên khẽ phun một chữ:
- Phá!
Ầm ầm Ầm ầm—-
Hai thiết giáp khôi lỗi nhất thời nổ tung. Trác Kinh đứng ở trung tâm vị trí này, uy lực nổ cường đại lập tức đập nát vòng bảo hộ màu lam do Mật Quvển hình thành vốn đã rất mờ yếu.
Rắc-
Không chỉ như vậy, ngay cả vòng bảo hộ bên ngoài thân của hắn đều bị xé ra một số vết rách.
Keng keng- Ầm ầm~
Công kích của chúng tu sĩ theo nhau mà đến. Trong đó công kích của Hồ Phi cường đại nhất, Lang Nha bổng chính diện đập tới, mang theo lực Lôi Hỏa hủy diệt.
- Không ổn!
Trác Kinh thầm nghĩ không ổn, lòng sinh ý rút lui, thân hình bay lên không liền chuẩn bị chạy trốn.
- Chạy đi đâu?
Dương Phàm cười lạnh một tiếng, hóa linh độc xà kia "vù" một tiếng, cuốn chặt lấy Trác Kinh. Trong thời gian chớp mắt, Trác Kinh bị hóa linh độc xà cuốn bảy, tám vòng, gần như có thể dùng từ trói gô để hình dung.
- Giết chết hắn!
Lệ Hồng Phi mừng rỡ. Đây là cơ hội tốt nhất từ trước đến nay.
- Muốn giết ta. Không có khả năng!
Hai trong mắt Trác Kinh sưng huyết, pháp lực trong cơ thể nén ép quỷ dị, cũng không biết dùng bí thuật gì. phóng ra một cỗ lực lượng áp lực khủng bố trong nháy mắt giãy khỏi Huyễn Linh Hấp Huyết Xà Tiên được một nửa.
Ầm~
Một cỗ linh khí triều tịch (thủy triều lên xuống) cuồng bạo có thể nói là khủng bố triệt tiêu công kích của chúng tu sĩ. Gần như tắt cả tu sĩ đều bị đánh bay ra mười mấy trượng, bị thương nặng nề.
Chỉ có Dương Phàm kéo chặt Hấp Huyết Xà Tiên, thân thể miễn cưỡng ổn định. Hắn không chịu buông tha cho cơ hội thắng vất vả mới tạo ra được. Nếu Trác Kinh chân chính sinh ý chạy trốn. bọn họ muốn ngăn lại gần như không có khả năng.
- Ha ha ha...
Linh khí triều tịch cường đại khủng bố lấy Trác Kinh làm trung tâm trùng kích ra bốn phưong tám hướng. Dương Phàm gắt gao chịu đựng từng đợt công kích, tâm thần chìm vào trong mãnh đất xanh Tiên Hồng Không Gian, thương thế trên người một lần lại một lần được chữa trị.
Nếu đổi là cùng cấp Trúc Cơ, dưới tình huống như vậy, chỉ sợ đều đã chết vài lần.
- Ngươi muốn giết ta... Không có khả năng!
Đôi mắt âm lãnh của Trác Kinh nhìn Dương Phàm:
- Vượt cấp đánh chết bậc cao. Tu Tiên Giới ngàn trăm năm nay còn chưa từng xuất hiện!
Hắn đột nhiên đưa tay ra, một cỗ lực hút lớn lao truyền đến, thân thể Dương Phàm không tự chủ được bị hút về phía hắn.
- Ặc...
Cổ họng Dương Phàm bị một cỗ lực lượng vô hình bóp lấy, hô hấp khó khăn, mắt thấy sẽ tắc thở mà chết.
- Ha ha... Hiện tại ngươi đã hiểu được, lực lượng mà bậc cao Kim Đan đại biểu? Ta muốn giết ngươi, dễ như trở bàn tay.
Sắc mặt Trác Kinh dữ tợn, gia tăng lực lượng từng chút một muốn bóp nát cổ họng Dương Phàm.
- Không tốt! Dương Dược sư.
- A—~
Hồ Phi gần như muốn phát điên.
Hai tròng mắt Điệp Liên đã ươn ướt. mặt hổ thẹn. trắng bệch. Giờ phút này, bọn họ đều ở ngoài mười mấy trượng, chịu đựng linh khí triều tịch cuồng bạo, muốn ra tay cứu giúp hiển nhiên là không có khả năng.
Mà Dương Phàm, mệnh ở sớm tối.
Nhưng làm cho người ta bất ngờ chính là. cho dù ở trong hoàn cảnh ấy, trên mặt Dương Phàm vẫn duy trì trấn định như cũ, trong mắt thậm chí còn lộ ra một tia trào phúng. Dưới tình huống như vậy, hắn chỉ có hai loại phương pháp chuyển bại thành thắng. Mà một loại trong đó phải trả cái giá quá lớn.
Cho nên. hắn chỉ có thể lựa chọn loại phương pháp sau cùng.
Vù-
Sau lưng Trác Kinh đột nhiên xuất hiện một ngân giáp thị vệ cao lớn, một cỗ khí tức áp bách uy hiếp trí mạng truyền đến.
- Đó là...
Đám tu sĩ khiếp sợ gần như bật thốt sợ hãi. Cái thứ đáng sợ sau lưng Trác Kinh kia. bọn họ cảm thụ rất rõ ràng.
- Cái gì?
Thần thức Trác Kinh đảo qua. Khi hắn thấy rõ vật sau lưng. toàn bộ trái tim đều lạnh:
- Không tốt.
Hắn muốn tránh, đã không còn kịp!
Phốc- Phụt!
Cự kiếm màu bạc mang theo tiếng xé gió. chém ngang trên người hắn. Thân thể Trác Kinh cứng đờ, vẻ khủng hoảng cùng tuyệt vọng, khó tin nhìn chằm chằm Dương Phàm.
- Như thế nào có thể... Như thế nào có thể...
Đây là một ý niệm cuối cùng trong ý thức hỗn loạn của hắn. Hắn khó mà có thể tường tượng được. Dương Phàm còn có một ngân giáp khôi lỗi có thể so sánh với bậc cao.
Khôi lỗi bậc cao!
Sớm biết như thế, hắn làm sao ở vào thế thành cái đích cho mọi người, đánh bừa cùng Dương Phàm?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.