Quyển 6 - Chương 815: Khoảnh khắc sinh tử
Khoái Xan Điếm
28/08/2013
- Chẳng lẽ trời muốn quên ta!!!
Dương Phàm sừng sững trên sóng thần thật lớn điên cuồng cuốn mấy vạn dặm, giống như thần ma nhìn xuống thế gian, giờ phút này thất khiếu đổ máu, mắt thấy thân thể sắp bị bành trướng nổ tung.
Vũ Dương chết, xà nữ áo trắng mặc dù là cao nhân Độ Kiếp Kỳ giờ phút này tâm thần chấn động, cũng không dám chính diện chống đỡ, sớm thuấn di ra thật xa.
Mười tầng phong ấn.
Đây mới chi vẻn vẹn là tầng thứ ba đã khủng bố như vậy. gần như muốn đẩy Dương Phàm vào chỗ chết.
Trước khi hắn mớ phong ấn đã biết thời cơ quá sớm, không nên mớ ra.
Nhưng là dưới nguy cơ cùng tuyệt cành như thấ lại không thể tự chủ.
Ông!
Dương Phàm kiệt lực vận chuyển pháp lực. giữa thái hư lại hình thành một Huyễn Thần Ngũ Sắc. Biển rộng quay cuồng, kinh thiên động địa, đối với hài vực chung quanh tạo thành chấn động mang tính Hủy diệt.
Cho dù là tu sĩ bậc cao ở hài vực phụ cận đều có nguy cơ ngã xuống.
Từng hòn đảo linh tinh nối liền bị nhấn chìm đánh tan.
Cho dù lực lượng Dương Phàm chân chính hấp thu từ tầng phong ấn thứ ba nhiều nhất chỉ một hai phản, cũng đạt tới cực hạn, thân thể đã mất tri giác.
Chờ đợi hắn dường như chỉ có tử vong.
Dương Phàm nhắm mắt lại. tâm thần dung nhập Tiên Hồng Không Gian, tranh thủ sinh cơ cuối cùng.
Con chó nhỏ trong Tiên Hồng Không Gian cũng lo lắng vạn phần:
- Chủ nhân... ngươi phải cổ chống đỡ.
Dòng suối sinh mệnh từ Sinh Tức Chi Địa cuồn cuộn không ngừng tràn vào cơ thể Dương Phàm, tu bổ thân thể tản phá không chịu nổi của hắn.
Dương Phàm cuối cùng nắm lấy một đường sinh cơ này. có thể chống đỡ được một lát.
Đúng lúc này. một tia mùi thơm thanh nhã phiêu linh quanh quần quanh thán Dương Phàm.
Ba!!!
Một bàn tay ngọc thon thả vỗ lên trên người Dương Phàm.
Thán hình Dương Phàm chấn động, đột nhiên phát hiện pháp lực toàn thân ngoan ngoãn dễ bào. ôn hòa hơn phần nửa.
- Cảm ơn!
Dương Phàm mừng rỡ. toàn bộ tâm thần dểu dùng để dẫn đường cho lực lượng phong ấn tầng thứba mẻnh mông trong cơ thể.
Hắn không kịp nhìn là ai ra tay giúp đỡ, nhưng mùi thơm cơ thể quanh quẩn bên người có chút quen thuộc.
- Hoàn hảo ta chạy tới đúng lúc.
Thanh âm nàng kia thanh nhã xuất trần, có chút ý siêu nhân thế ngoại.
Sau thời gian nửa chén trà nhỏ, Dương Phàm cơ bản ổn định pháp lực trong cơ thể. mờ mắt. nhìn thấy nữ nhân áo vàng che lụa trắng bên cạnh. Trong mắt sáng như nước của đối phương giờ phút này cũng lộ ra vài phần thản thiết.
- Đa tạ tiền bối ra tay cứu giúp.
Dương Phàm chán thành cảm kích nói.
- Đây là nên làm. Bổn trưởng lão sớm hứa hẹn bảo vệ an nguy tính mạng ngươi. Tuy nhiên vừa rồi xảy ra chút ngoài ý muốn, hoàn hảo nguơi gây ra động tĩnh lớn như vậy, làm ta chạy tới đúng lúc.
Nữ nhân áo vàng khẽ buông lòng một hơi. vui mừng nói.
Ngay khi hai người nói chuyện, hài vực phương xa truyền đến tiếng phá không.
Vút Vút Vút —
Chừng mấy trăm đạo độn quang hướng về bên này phi tới.
- Là tu sĩ chấp pháp của Bồng Sơn Đảo vực.
Nữ nhân áo vàngbắt lấy tay Dương Phàm.
Bá!
Hai nguời hư không biến mất. rồi hiện thân ngoài mấy vạn dặm.
Rồi sau đó. nữ nhân áo vàng lại liên tiếp thi triển thần thông “Thuấn di” vài lần. hoàn toàn rời khỏi hiện trường xảy ra sự việc.
Trong lòng Dương Phàm không khỏi ngưỡng mộ. Thủ đoạn trống rồng thuán di nhưvậy. thật là thích ý tiêu sái.
Tuy nhiên, nữ nhân áo vàng mang theo hắn tiến hành vài lẩn thuắn di cự ly lớn. cũng hơi thớ dốc.
Nghĩ đến thần thông nhưthấ tiêu hao tâm thần cũng thật lớn.
- Trước tìm một nơi yên tĩnh, giải quyết vấn đề của ngươi.
Nữ nhân áo vàng mang theo Dương Phàm lại phi hành mấy ức dặm, rốt cục dừng chán ở một hòn đảo hoang vu.
Dương Phàm lập tức ngồi xuống điều tức.
Nửa năm sau.
Dương Phàm rốt cục chữa trị thân thể. lực lượng tầng phong ấn thứ ba để lại được hấp thu, pháp lực lại tinh tiến, lại bước một bước lớn về cảnh giới vẫn Hoa hậu kỳ.
- Cảnh giới không đủ, lại muốn khống chế lực lượng siêu việt bán thân mấy chục lần.
Nữ nhân áo vàng lộ vẻ trào phúng nói.
Dương Phàm nghe vậy, tâm thần chấn động, vội vàng nói:
- Xin tiền bối chi giáo.
- Nếu không đoán sai, lực lượng của ngươi vốn được phong ấn, nếu không tuy dùng bí thuật cũng không có khả năng cường đại như thế. Đáng mừng chính là lực lượng phong ấn này phù hợp với công pháp của ngươi. Tiếc nuối chính là cảnh giới của ngươi không đù. một khi phong ấn phá vỡ, lực bộc phát đột nhiên sẽ lấy mạng của ngươi.
Nữ nhân áo vàng thong thả nói:
- Cho nên, trước khi mớ phong ấn. ngươi phải đảm bảo cảnh giới ở một tầng khá cao. nhưvậy năng lực khống chế lực lượng đủ lớn, cơ hội giữ mạng càng lớn.
Dương Phàm nghe vậy, cảm giác đồng ý sâu sắc.
- Sau đó, ngươi phái cân nhắc chính là dùng trận pháp hoặc cấm chế để hạn chế tốc độ phong ân bùng nổ. không đến mức phá Hủy nhục thân của ngươi.
Nữ nhân áo vàng lại nói tiếp.
- Đa tạ tiền bối!
Dương Phàm vội vàng nói tạ ơn. Hai loại phương pháp này nểu là đồng thời thi hành, hiệu quả nhất định càng lớn.
Nữ nhân áo vàng vẻ mặt lạnh nhạt, không quan tâm nói:
- Nghe những người đuôi giết ngươi nói, trước đó dường như ngươi từng dùng kỳ vật thượng cổ Tụ Lôi Đinh?
Trong lòng Dương Phàm “Lộp bộp” một hỗi. những cũng biết không giấu được, gật đầu
nói:
- Đinh này là Dương mỗ ngẫu nhiên đoạt được.
- Xem ra ngươi thật là cơ duyên đầy đủ.
Nữ nhân áo vàng mỉm cười.
Dương Phàm ngẩn ra. Nữ nhân áo vang này không mưu đồ Tụ Lôi Đinh của mình?
hay là độ cao của đối phương hoàn toàn chống cự hấp dẫn của vật ấy.
Nữ nhân áo vàng phảng phất nhìn ra ý tướng của hắn, lắc đẩu nói:
- Tụ Lôi Đinh cho dù đối với ta mà nói cũng là bào vật hiếm có. Nhưng là muốn dựa vào nó ngăn cản lẩn thiên kiếp cuối cùng của Độ Kiếp Kỳ. căn bán không có khá năng.
“Lẩn thiên kiếp cuối cùng?”
Trong lòng Dương Phàm hoảng sợ. chẳng nè nữ nhân áo vàng này đã vượt qua hai lần thiên kiếp, cường giả Độ Kiềp hậu kỳ?
Nếu quá là như thấ nàng này cách Bán tiên Đại Thùa Kỳ, thậm chí vũ hóa phi thăng cũng chi cách một bước.
- Lần thiên kiếp cuối cùng, đáng sợ nhất chính là “Tâm Ma Kiếp”. Ngoại Hài vực vô số năm qua, đủ hạng tuyệt thế thiên tài. nhưng gần như không người có thể vượt qua kiép nạn này. Tụ Lôi Đinh đối với chống cự Tâm Ma Kiêp không có bất kỳ tác dụng gì.
Nữ nhân áo vàng lạnh nhạt cười.
Nàng không ham Tụ Lôi Đinh của Dương Phàm không phải Bởi vì độ cao của bản thân, càng có liên quan tới phẩm tính của nàng.
Dương Phàm không khỏi hít sâu một ngụm khí lạnh. Đứng ở trước mặt hắn dĩ nhiên là nhân vật đinh cấp một giới?
Khó trách lúc trước ở Đại Tần, dưới tình huống tu vi bị hạn chế, Dương Phàm ở trước mặt đối phương cũng không có lực trả đòn.
- Được rồi, chuyện của ngươi đã giải quyết, kế tiếp ta muốn biết tình huống nghi thức hỗi sinh Ngày đó.
Giọng điệu nữ nhân áo vàng lại chuyển.
Nghi thức hỗi sinh?
Sắc mặt Dương Phàm khẽ biến, một tay vung lên, một băng quan vỡ tan được bố trí cấm chế xuất hiện ở trước mắt.
Lão già râu bạc trong băng quan sinh tử không rõ.
Dương Phàm lập tức kiểm tra. rồi sau đó hơi lộ ra vẻ vui mừng.
Lúc hắn thi triển nghi thức hỗi sinh, sau khi hoàn thành bước mấu chốt cuối cùng mới bị bắt bỏ dở.
Khi đó, hồn phách Dược Thánh đã dẫn vào trong cơ thể, chỉ là không thành công dung hợp thán thể.
Lúc Dương Phàm thu băng quan vào Tiên Hồng Không Gian cũng thiết lập cấm chế đặc thù, đem hồn phách đồng loạt phongbế bén trong.
- Tình huống thế nào?
- Vấn đề không lớn. ta có thể tiếp tục thi pháp, cho ông ta sống lại.
Dương Phàm lại cười nói.
“Ẳm” một tiếng, một tay hắn đánh lên băng quan, một vùng sóng gọn nhu hòa màu lục tràn vào thân thể lão già trong băng quan.
Rất nhanh, lào già râu bạc dẩn dẩn khôi phục khi sắc, cũng sinh ra hô hấp. mạch đập tim đập.
Trong mắt nữ nhân áo vàng hiện ra ý cười, gật đẩu nói:
- Y thuật của ngươi đích xác có thể nói là nhất ruyệt. điẻm duy nhất khiên ta chân chính bội phục.
Dương Phàm nghe vậy, có chút suy sụp nho nhỏ, rồi sau đó mỉm cười:
- Như vậy xin tiền bối chổng mắt mà nhìn, Ngay sau điểm Dương Phàm khiển người bội phục sẽ còn có rất nhiêu.
Nữ nhân áo vàng mỉm cười không nói:
- Ngươi chung quy là tỏng sư đất liền, có thể từ hàng ti tu sĩ nổi bật mà ra, tuyệt không phải vật trong ao. Bản trường lão thật là chờ mong Ngày đó.
Trong khi trò chuyện, Dương Phàm đối với nàng này có vài phần hào cảm cùng kính nể.
Đối phương tuy có chút cao ngạo siêu nhiên thế ngoại, tính tình có vẻ lănh đạm nhưng lại không mất tấm lòng rộng mớ siêu nhiên cao thượng.
Trong khi hai người nói chuyện, lão già trong băng quan mớ bừng mắt.
Khi lão già mở mắt. trong mắt có vài tia mẻ mang.
Dương Phàm từ trong ánh mắt đó thấy được thần vận thế sự xoay vẩn.
- Lão sư... Người tại sao lại ở đây?
Khi lão già râu bạc nhìn thấy nữ nhân áo vàng, tâm thần chấn động vội vàng quỳ xuống thi lễ. lại bị tay ngọc vung lên ngăn cản.
Hai người này dĩ nhiên là quan hệ thầy trò?
Dương Phàm chấn động.
Dược Thánh khai sáng một tông phái chỉ là một đệ tử ký danh của nàng này?
Sau khi hiểu rõ tình huống, Dược Thánh cúi đầu nói lời cảm tạ Dương Phàm, thở dài:
- Không nghĩ tới Hỗi Hồn Thuật hỗi sinh xác xuất thành công cực thấp ở trong tay các hạ không ngờ hoàn thành thuận lcri như thế. Có thể thấy được V thuật của Dương Dược sư có thể cùng Dược Tổ tiền bối Ngoại Hải vực so sánh.
Dược Tồ?
Dương Phàm nao nao; rồi sau đó khiêm tốn:
- Đạo hữu khen sai rồi. Dương Phàm ở Ngoại Hải vực cùng là người mói tới, sao dám cùng đánh đồng với những nhân vật truyền thuỵá này.
Rồi sau đó DuơngPhàm lại ngạc nhiên nói:
- Hoàng tiên bối, bản thân ngài không tu y đạo. lại có được đệ tử như Dược Thánh.
Dược Thánh nghe vậy, hoảng sợ, vội vàng giải thích:
- Lão hủ vốn là một dược đông dưới trướng Hoàng truớng lão. về mặt dược lý đan học có nhiều nghiên cứu, sau đó được trưởng lão dẫn dắt. thu làm đệ tử ký danh, cai quản Dược Viên. Tuy nhiên Bởi vì phạm phái sai lâm. bị trục xuất ra khỏi môn phái.
Dược đồng?
Dương Phàm lại mớ rộng tẩm mắt. Dược Thánh ở Ngoại Hải vực có danh vọng địa vị này không ngờ xuất thán chỉ là một dược đồng duới trướng nữ nhân áo vàng này.
- Tiểu dược đồng, tại nơi này ngươi cũng không ở lại được nữa, có nguyện ý theo ta trở về hay không?
Nữ nhân áo vàng lại cười nói.
Dược Thánh như được đại xá, “Phịch” một tiếng, quỳ xuống đất:
- Đa tạ lão sư khai ân. Lão hủ nguyện ý theo ngài trở về, ân lánh thế gian.
Dương Phàm kinh ngạc không thôi. Dược Thánh này nói đi là đi, chẳng lẽ Ngay cả minh chết nhưthế nào cũng không quản, hoặc là biết kẻ thù cũng có thể không truy cứu?
Mà nữ nhân áo vàng kia tính tình siêu nhiên không màng danh lợi. đối với những ân oán này cũng chi hói qua.
Điểu này không thể không khiến Dương Phàm bội phục.
Ý tướng ly niệm của hắn lại khác, đám người Vũ Nghiên. Bồng Sơn Đào chủ gần như đẩy hắn vào chỗ chết, ngày sau chi sợ không dễ dàng bó qua.
Thù này. hắn tuyệt đối không tránh né.
Có cừu phải báo. có ân nên trả.
Đây là lý niệm Dương Phàm tuân theo.
Khôngbao lâu, nữ nhân áo vàng cùng Dược Thánh chuẩn bị rời đi.
Trước khi đi, nữ nhân áo vàng cười nói:
- Lẩn này may có ngươi ra tay. mang đến cho ngươi một ít phiền toái, ta thiếu ngươi một cái nhân tình. Hai vật này, tặng cho ngươi.
Dứt lời. tay ngọc khẽ bấm, dài sáng vàng rực lay động trước mặt.
Dương Phàm tim đập gia tốc. Vật xuất ra từ tay nàng này, nhất định là bất phàm. Hắn không khỏi nhìn chăm chú. thấy là hai quả ngọc phù một vàng một xanh.
Dương Phàm sừng sững trên sóng thần thật lớn điên cuồng cuốn mấy vạn dặm, giống như thần ma nhìn xuống thế gian, giờ phút này thất khiếu đổ máu, mắt thấy thân thể sắp bị bành trướng nổ tung.
Vũ Dương chết, xà nữ áo trắng mặc dù là cao nhân Độ Kiếp Kỳ giờ phút này tâm thần chấn động, cũng không dám chính diện chống đỡ, sớm thuấn di ra thật xa.
Mười tầng phong ấn.
Đây mới chi vẻn vẹn là tầng thứ ba đã khủng bố như vậy. gần như muốn đẩy Dương Phàm vào chỗ chết.
Trước khi hắn mớ phong ấn đã biết thời cơ quá sớm, không nên mớ ra.
Nhưng là dưới nguy cơ cùng tuyệt cành như thấ lại không thể tự chủ.
Ông!
Dương Phàm kiệt lực vận chuyển pháp lực. giữa thái hư lại hình thành một Huyễn Thần Ngũ Sắc. Biển rộng quay cuồng, kinh thiên động địa, đối với hài vực chung quanh tạo thành chấn động mang tính Hủy diệt.
Cho dù là tu sĩ bậc cao ở hài vực phụ cận đều có nguy cơ ngã xuống.
Từng hòn đảo linh tinh nối liền bị nhấn chìm đánh tan.
Cho dù lực lượng Dương Phàm chân chính hấp thu từ tầng phong ấn thứ ba nhiều nhất chỉ một hai phản, cũng đạt tới cực hạn, thân thể đã mất tri giác.
Chờ đợi hắn dường như chỉ có tử vong.
Dương Phàm nhắm mắt lại. tâm thần dung nhập Tiên Hồng Không Gian, tranh thủ sinh cơ cuối cùng.
Con chó nhỏ trong Tiên Hồng Không Gian cũng lo lắng vạn phần:
- Chủ nhân... ngươi phải cổ chống đỡ.
Dòng suối sinh mệnh từ Sinh Tức Chi Địa cuồn cuộn không ngừng tràn vào cơ thể Dương Phàm, tu bổ thân thể tản phá không chịu nổi của hắn.
Dương Phàm cuối cùng nắm lấy một đường sinh cơ này. có thể chống đỡ được một lát.
Đúng lúc này. một tia mùi thơm thanh nhã phiêu linh quanh quần quanh thán Dương Phàm.
Ba!!!
Một bàn tay ngọc thon thả vỗ lên trên người Dương Phàm.
Thán hình Dương Phàm chấn động, đột nhiên phát hiện pháp lực toàn thân ngoan ngoãn dễ bào. ôn hòa hơn phần nửa.
- Cảm ơn!
Dương Phàm mừng rỡ. toàn bộ tâm thần dểu dùng để dẫn đường cho lực lượng phong ấn tầng thứba mẻnh mông trong cơ thể.
Hắn không kịp nhìn là ai ra tay giúp đỡ, nhưng mùi thơm cơ thể quanh quẩn bên người có chút quen thuộc.
- Hoàn hảo ta chạy tới đúng lúc.
Thanh âm nàng kia thanh nhã xuất trần, có chút ý siêu nhân thế ngoại.
Sau thời gian nửa chén trà nhỏ, Dương Phàm cơ bản ổn định pháp lực trong cơ thể. mờ mắt. nhìn thấy nữ nhân áo vàng che lụa trắng bên cạnh. Trong mắt sáng như nước của đối phương giờ phút này cũng lộ ra vài phần thản thiết.
- Đa tạ tiền bối ra tay cứu giúp.
Dương Phàm chán thành cảm kích nói.
- Đây là nên làm. Bổn trưởng lão sớm hứa hẹn bảo vệ an nguy tính mạng ngươi. Tuy nhiên vừa rồi xảy ra chút ngoài ý muốn, hoàn hảo nguơi gây ra động tĩnh lớn như vậy, làm ta chạy tới đúng lúc.
Nữ nhân áo vàng khẽ buông lòng một hơi. vui mừng nói.
Ngay khi hai người nói chuyện, hài vực phương xa truyền đến tiếng phá không.
Vút Vút Vút —
Chừng mấy trăm đạo độn quang hướng về bên này phi tới.
- Là tu sĩ chấp pháp của Bồng Sơn Đảo vực.
Nữ nhân áo vàngbắt lấy tay Dương Phàm.
Bá!
Hai nguời hư không biến mất. rồi hiện thân ngoài mấy vạn dặm.
Rồi sau đó. nữ nhân áo vàng lại liên tiếp thi triển thần thông “Thuấn di” vài lần. hoàn toàn rời khỏi hiện trường xảy ra sự việc.
Trong lòng Dương Phàm không khỏi ngưỡng mộ. Thủ đoạn trống rồng thuán di nhưvậy. thật là thích ý tiêu sái.
Tuy nhiên, nữ nhân áo vàng mang theo hắn tiến hành vài lẩn thuắn di cự ly lớn. cũng hơi thớ dốc.
Nghĩ đến thần thông nhưthấ tiêu hao tâm thần cũng thật lớn.
- Trước tìm một nơi yên tĩnh, giải quyết vấn đề của ngươi.
Nữ nhân áo vàng mang theo Dương Phàm lại phi hành mấy ức dặm, rốt cục dừng chán ở một hòn đảo hoang vu.
Dương Phàm lập tức ngồi xuống điều tức.
Nửa năm sau.
Dương Phàm rốt cục chữa trị thân thể. lực lượng tầng phong ấn thứ ba để lại được hấp thu, pháp lực lại tinh tiến, lại bước một bước lớn về cảnh giới vẫn Hoa hậu kỳ.
- Cảnh giới không đủ, lại muốn khống chế lực lượng siêu việt bán thân mấy chục lần.
Nữ nhân áo vàng lộ vẻ trào phúng nói.
Dương Phàm nghe vậy, tâm thần chấn động, vội vàng nói:
- Xin tiền bối chi giáo.
- Nếu không đoán sai, lực lượng của ngươi vốn được phong ấn, nếu không tuy dùng bí thuật cũng không có khả năng cường đại như thế. Đáng mừng chính là lực lượng phong ấn này phù hợp với công pháp của ngươi. Tiếc nuối chính là cảnh giới của ngươi không đù. một khi phong ấn phá vỡ, lực bộc phát đột nhiên sẽ lấy mạng của ngươi.
Nữ nhân áo vàng thong thả nói:
- Cho nên, trước khi mớ phong ấn. ngươi phải đảm bảo cảnh giới ở một tầng khá cao. nhưvậy năng lực khống chế lực lượng đủ lớn, cơ hội giữ mạng càng lớn.
Dương Phàm nghe vậy, cảm giác đồng ý sâu sắc.
- Sau đó, ngươi phái cân nhắc chính là dùng trận pháp hoặc cấm chế để hạn chế tốc độ phong ân bùng nổ. không đến mức phá Hủy nhục thân của ngươi.
Nữ nhân áo vàng lại nói tiếp.
- Đa tạ tiền bối!
Dương Phàm vội vàng nói tạ ơn. Hai loại phương pháp này nểu là đồng thời thi hành, hiệu quả nhất định càng lớn.
Nữ nhân áo vàng vẻ mặt lạnh nhạt, không quan tâm nói:
- Nghe những người đuôi giết ngươi nói, trước đó dường như ngươi từng dùng kỳ vật thượng cổ Tụ Lôi Đinh?
Trong lòng Dương Phàm “Lộp bộp” một hỗi. những cũng biết không giấu được, gật đầu
nói:
- Đinh này là Dương mỗ ngẫu nhiên đoạt được.
- Xem ra ngươi thật là cơ duyên đầy đủ.
Nữ nhân áo vàng mỉm cười.
Dương Phàm ngẩn ra. Nữ nhân áo vang này không mưu đồ Tụ Lôi Đinh của mình?
hay là độ cao của đối phương hoàn toàn chống cự hấp dẫn của vật ấy.
Nữ nhân áo vàng phảng phất nhìn ra ý tướng của hắn, lắc đẩu nói:
- Tụ Lôi Đinh cho dù đối với ta mà nói cũng là bào vật hiếm có. Nhưng là muốn dựa vào nó ngăn cản lẩn thiên kiếp cuối cùng của Độ Kiếp Kỳ. căn bán không có khá năng.
“Lẩn thiên kiếp cuối cùng?”
Trong lòng Dương Phàm hoảng sợ. chẳng nè nữ nhân áo vàng này đã vượt qua hai lần thiên kiếp, cường giả Độ Kiềp hậu kỳ?
Nếu quá là như thấ nàng này cách Bán tiên Đại Thùa Kỳ, thậm chí vũ hóa phi thăng cũng chi cách một bước.
- Lần thiên kiếp cuối cùng, đáng sợ nhất chính là “Tâm Ma Kiếp”. Ngoại Hài vực vô số năm qua, đủ hạng tuyệt thế thiên tài. nhưng gần như không người có thể vượt qua kiép nạn này. Tụ Lôi Đinh đối với chống cự Tâm Ma Kiêp không có bất kỳ tác dụng gì.
Nữ nhân áo vàng lạnh nhạt cười.
Nàng không ham Tụ Lôi Đinh của Dương Phàm không phải Bởi vì độ cao của bản thân, càng có liên quan tới phẩm tính của nàng.
Dương Phàm không khỏi hít sâu một ngụm khí lạnh. Đứng ở trước mặt hắn dĩ nhiên là nhân vật đinh cấp một giới?
Khó trách lúc trước ở Đại Tần, dưới tình huống tu vi bị hạn chế, Dương Phàm ở trước mặt đối phương cũng không có lực trả đòn.
- Được rồi, chuyện của ngươi đã giải quyết, kế tiếp ta muốn biết tình huống nghi thức hỗi sinh Ngày đó.
Giọng điệu nữ nhân áo vàng lại chuyển.
Nghi thức hỗi sinh?
Sắc mặt Dương Phàm khẽ biến, một tay vung lên, một băng quan vỡ tan được bố trí cấm chế xuất hiện ở trước mắt.
Lão già râu bạc trong băng quan sinh tử không rõ.
Dương Phàm lập tức kiểm tra. rồi sau đó hơi lộ ra vẻ vui mừng.
Lúc hắn thi triển nghi thức hỗi sinh, sau khi hoàn thành bước mấu chốt cuối cùng mới bị bắt bỏ dở.
Khi đó, hồn phách Dược Thánh đã dẫn vào trong cơ thể, chỉ là không thành công dung hợp thán thể.
Lúc Dương Phàm thu băng quan vào Tiên Hồng Không Gian cũng thiết lập cấm chế đặc thù, đem hồn phách đồng loạt phongbế bén trong.
- Tình huống thế nào?
- Vấn đề không lớn. ta có thể tiếp tục thi pháp, cho ông ta sống lại.
Dương Phàm lại cười nói.
“Ẳm” một tiếng, một tay hắn đánh lên băng quan, một vùng sóng gọn nhu hòa màu lục tràn vào thân thể lão già trong băng quan.
Rất nhanh, lào già râu bạc dẩn dẩn khôi phục khi sắc, cũng sinh ra hô hấp. mạch đập tim đập.
Trong mắt nữ nhân áo vàng hiện ra ý cười, gật đẩu nói:
- Y thuật của ngươi đích xác có thể nói là nhất ruyệt. điẻm duy nhất khiên ta chân chính bội phục.
Dương Phàm nghe vậy, có chút suy sụp nho nhỏ, rồi sau đó mỉm cười:
- Như vậy xin tiền bối chổng mắt mà nhìn, Ngay sau điểm Dương Phàm khiển người bội phục sẽ còn có rất nhiêu.
Nữ nhân áo vàng mỉm cười không nói:
- Ngươi chung quy là tỏng sư đất liền, có thể từ hàng ti tu sĩ nổi bật mà ra, tuyệt không phải vật trong ao. Bản trường lão thật là chờ mong Ngày đó.
Trong khi trò chuyện, Dương Phàm đối với nàng này có vài phần hào cảm cùng kính nể.
Đối phương tuy có chút cao ngạo siêu nhiên thế ngoại, tính tình có vẻ lănh đạm nhưng lại không mất tấm lòng rộng mớ siêu nhiên cao thượng.
Trong khi hai người nói chuyện, lão già trong băng quan mớ bừng mắt.
Khi lão già mở mắt. trong mắt có vài tia mẻ mang.
Dương Phàm từ trong ánh mắt đó thấy được thần vận thế sự xoay vẩn.
- Lão sư... Người tại sao lại ở đây?
Khi lão già râu bạc nhìn thấy nữ nhân áo vàng, tâm thần chấn động vội vàng quỳ xuống thi lễ. lại bị tay ngọc vung lên ngăn cản.
Hai người này dĩ nhiên là quan hệ thầy trò?
Dương Phàm chấn động.
Dược Thánh khai sáng một tông phái chỉ là một đệ tử ký danh của nàng này?
Sau khi hiểu rõ tình huống, Dược Thánh cúi đầu nói lời cảm tạ Dương Phàm, thở dài:
- Không nghĩ tới Hỗi Hồn Thuật hỗi sinh xác xuất thành công cực thấp ở trong tay các hạ không ngờ hoàn thành thuận lcri như thế. Có thể thấy được V thuật của Dương Dược sư có thể cùng Dược Tổ tiền bối Ngoại Hải vực so sánh.
Dược Tồ?
Dương Phàm nao nao; rồi sau đó khiêm tốn:
- Đạo hữu khen sai rồi. Dương Phàm ở Ngoại Hải vực cùng là người mói tới, sao dám cùng đánh đồng với những nhân vật truyền thuỵá này.
Rồi sau đó DuơngPhàm lại ngạc nhiên nói:
- Hoàng tiên bối, bản thân ngài không tu y đạo. lại có được đệ tử như Dược Thánh.
Dược Thánh nghe vậy, hoảng sợ, vội vàng giải thích:
- Lão hủ vốn là một dược đông dưới trướng Hoàng truớng lão. về mặt dược lý đan học có nhiều nghiên cứu, sau đó được trưởng lão dẫn dắt. thu làm đệ tử ký danh, cai quản Dược Viên. Tuy nhiên Bởi vì phạm phái sai lâm. bị trục xuất ra khỏi môn phái.
Dược đồng?
Dương Phàm lại mớ rộng tẩm mắt. Dược Thánh ở Ngoại Hải vực có danh vọng địa vị này không ngờ xuất thán chỉ là một dược đồng duới trướng nữ nhân áo vàng này.
- Tiểu dược đồng, tại nơi này ngươi cũng không ở lại được nữa, có nguyện ý theo ta trở về hay không?
Nữ nhân áo vàng lại cười nói.
Dược Thánh như được đại xá, “Phịch” một tiếng, quỳ xuống đất:
- Đa tạ lão sư khai ân. Lão hủ nguyện ý theo ngài trở về, ân lánh thế gian.
Dương Phàm kinh ngạc không thôi. Dược Thánh này nói đi là đi, chẳng lẽ Ngay cả minh chết nhưthế nào cũng không quản, hoặc là biết kẻ thù cũng có thể không truy cứu?
Mà nữ nhân áo vàng kia tính tình siêu nhiên không màng danh lợi. đối với những ân oán này cũng chi hói qua.
Điểu này không thể không khiến Dương Phàm bội phục.
Ý tướng ly niệm của hắn lại khác, đám người Vũ Nghiên. Bồng Sơn Đào chủ gần như đẩy hắn vào chỗ chết, ngày sau chi sợ không dễ dàng bó qua.
Thù này. hắn tuyệt đối không tránh né.
Có cừu phải báo. có ân nên trả.
Đây là lý niệm Dương Phàm tuân theo.
Khôngbao lâu, nữ nhân áo vàng cùng Dược Thánh chuẩn bị rời đi.
Trước khi đi, nữ nhân áo vàng cười nói:
- Lẩn này may có ngươi ra tay. mang đến cho ngươi một ít phiền toái, ta thiếu ngươi một cái nhân tình. Hai vật này, tặng cho ngươi.
Dứt lời. tay ngọc khẽ bấm, dài sáng vàng rực lay động trước mặt.
Dương Phàm tim đập gia tốc. Vật xuất ra từ tay nàng này, nhất định là bất phàm. Hắn không khỏi nhìn chăm chú. thấy là hai quả ngọc phù một vàng một xanh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.