Quyển 6 - Chương 915: Lão tổ Phương gia.
Khoái Xan Điếm
28/08/2013
Phương Chán thi triển huỵết mạch thần thòng bất diệt kim cương, thực lực tăng vọt vài lần. với thực lực tuyệt đối chiến
thắng Phương Cường.
Một kích cuối cùng kia khiếp sợ toàn trường, khiến cao tầng Phương gia động dung biến
sắc.
ở trong Tiên Thành vùng ven như LạcThàrứi này, tu vi có thể đạt tới Chân Tiên trung vị là có thể có được địa vị không tâm thường, lọt vào cao tâng thế lực lớn một phương.
Phương Chân với tu vi chi vẻn vẹn Chân Tiên nhất trọng, đánh ra công kích có thể sánh với Chân tiên trung vị. coi như là kinh thế hãi tục.
Mấy ngàn tu sĩ bốn phía đấu pháp đài ồ lên chấn động.
- Phương Chân! Phương Chân! Phương Chân!...
Không ít con cháu gia tộc hô tên Phương Chân, sinh lòng kinh sợ cùng sùng bái.
Một kích cuối cùng của Phương Chán giống như thiên thần buông xuống, Thạch phá kinh thiên, thế không thể đỡ. khiến phần đông thế hệ trẻ ở Lạc Thành khảm phục.
Ngay cả là cường giả thế hệ trước cũng vì một kích kinh thiên kia mà cảm thấy nang động.
Cao tầng Phương gia. tiêu điểm ánh mắt của rất nhiều người thế hệ trước từ trên người Phương Chân chuyển đến trên người Dương Phàm.
Từ khi gặp thư sinh ốm vếu này. vận mệnh của Phương Chân đã xảy ra biến chuyền thật
lớn.
Đây rốt cục là một kỳ nhân như thế nào?
Chẳng lẽ là cao thủ lánh đời? Đại La Kim Tiên?
Cao tảng Phương gia bao gồm gia chủ Phương Uy. sắc mặt ngưng trọng.
- Sư tồn, vừa rồi phát huy không tốt, nhưng cuối cùng không phụ ngài tài bồi.
Phương Chân đi tới trước mặt Dương Phàm, cúi đầu nhu thuận nói.
Trên mặt hắn còn có vài phần hổ thẹn, dường như làm mất mặt sư tôn.
- Này còn phát huy không tốt?
Da mặt mọi người bốn phía co giật mạnh một hỗi.
Phương Chân vừa rồi còn uy mành tuyệt trần, giờ phút này ở trước mặt thư sinh ốm vếu lại ngoan ngoãn như thế. làm cho người ta tặc lưỡi kỳ quái. Đối với thân phận lai lịch của Dương Phàm càng thêm tò mò.
- Đây tuyệt đối là cao nhân lánh đời. nếu không không có khả năng khiến Phương Chân trong thời gian ngắn khôi phục tu vi cùng với có được chiến lực như thế.
Vài vị trướng bối cao tầng Phương tộc hai mặt nhìn nhau.
Cao nhân lánh đời.
Vài vị trường bối Phương tộc cơ bán đều đổng ý quan điểm này.
Sau khi chiến đấu kết thúc, người thắng Phương Chán như ngòi sao rực rỡ. trờ thành vương giả trong đám tản tú Lạc Thành!
Tuy nhiên có nhiều người lại càng thêm chú ý vị sư tôn thản bí sau lưng Phương Chân.
- Nếu ta cũng có thể bái người này làm sư phụ. không cầu có thể thần dũng vô địch như Phương Chân, ít nhất cũng có thể có được một nửa bán lĩnh của hắn.
Không it tân tú Lạc Thành, ánh mắt kinh ngạc nhìn chằm chằm Dương Phàm.
Khi Dương Phàm cùng Phương Chân ròi đấu pháp đài, lục tục có người lại chúc mừng, thậm chí có người trực tiếp biểu đạt ý bái sư với Dương Phàm.
- Dương tiên sinh. Chi cẩn ngài nguyện ý thu ta làm đồ đệ. cho dù làm trâu làm ngựa cũng nguyện V.
Một thiếu niên sắc mặt ngăm đen vẻ mặt thiết tha nói.
- Ha ha. Dương mỗ thu đồ đệ là chú ý duyên phận cùng thiên phú.
Dương Phàm lắc đầu cự tuyệt:
- Phương Chân cùng ta có duyên, trong cơ thể cũng ẩn tàng huyết mạch Thần ma thượng cổ, Dương mỗ mới ngoại lệ thu hắn làm đồ đệ.
Nghe thấy lời ấy, những thiếu niên khác có ý bái sư thất vọng vô cùng.
Luận tư chất, bọn họ xa xa không thể đánh đồng cùng Phương Chân.
Trên thực tể, Ngay cà là một người tư chất bình thường cũng có thể được Dương Phàm tạo thành một vị cao thủ tuyệt thế tương lai.
- Huyết mạch Thần ma thượng cổ? Lúc trước chúng ta kiểm tra tư chất của Phương Chân, cũng không có phát hiện thiên phú huyết mạch ân tàng này...
Một gă trướng bối Chân tiên tứ trọng của Phương gia lộ vẻ kinh ngạc, hổi hạn không
kịp.
Trong thế giới nhân loại khổng lồ. có một số người được trời cao ưu ái. khi sinh ra sẽ có được một loại huyết mạch nào đó người thường không thể sánh băng.
Nhưng là loại xác suất này rất thấp, trong ức ức vạn nhân loại, vị tất có thể xuất hiện một người.
Loại huyết mạch truyền thừa này cũng như Thần thú trong thế gióri yêu tộc.
Gia chủ Phương Uy thở dài:
- Không nghĩ tới trong tộc của ta, có thể xuất hiện kỳ tài như thấ chi sợ toàn bộ Thiên Thần Tinh đều không tìm được một người. Nếu như tận lực bồi dưỡng, tương lai đua tới Phương gia chủ mạch, nhất định có thể khiến nhánh Phương tộc chúng ta quật khói.
ỶỶỶ
Ban đêm. Dương Phàm cùng Phương Chán như cũ trở về nhà trọ.
Nhưng là các vị cao tầng Phương gia bao gồm gia chủ Phương Uy tự mình lại đây nghênh đón.
- Chân nhi. Phương gia có thể có được thiên tài như ngươi, thật sự là vinh quang vô thượng. Ngươi theo chúng ta trở về, gia tộc nhất định sẽ tận lực bồi dưỡng ngươi.
Vẻ mặt gia chủ Phương Uy trịnh trọng nói.
Sắc mặt Phương Chán lãnh đạm, cự tuyệt:
- Phương gia chi sợ không cẩn dạng phể vật như ta.
Lời nói vừa ra, các vị trướng bối của Phương gia đều hết sức xấu hổ.
Nếu người có được huyết mạch Thản ma thượng cổ như Phương Chân đều tự xung là phế vật, vậy toàn bộ Lạc Thành, toàn bộ Thiên Thản Tinh còn ai dám xung thiên tài?
Các vị trường bối Phương gia đau khỗ khuyên giải, nói hết lời hay ý đẹp, cũng đổng ý vô số chỗ tốt cùng đặc quyền.
Với tính cách của Phương Chân, căn bản sẽ không đáp ứng.
Tuy nhiên vào lúc này. Dương Phàm vẫn trầm mặc đột nhiên lên tiếng:
- Có sự duy trì của gia tộc. có thể gia tốc sự quật khói của một cường giả tuyệt thế. Sư tôn sẽ không ở Thiên Thân Tinh cà đời. Nếu ngươi không về Phương gia, cũng không có lựa chọn khác.
- Vâng, sư tôn.
Phương Chân lập tức đổng V, đáp ứng về gia tộc.
Trên thực tế, bị các vị trướng bối gia chủ khuyên bảo. Phương Chán đã động tâm, chỉ là lúc trước đã nói thế giờ không có mặt mũi nào đổng ý.
Mọi người Phương gia Lạc Thành như trút gánh nặng, không khỏi tỏ vẻ cảm kích nhìn Dương Phàm.
Hiện này Phương Chán này chi sợ trừ sư tôn ra sẽ không dễ dàng nể mặt những người khác.
Đám trường bối gia tộc này. trong lời nói cử chi đối với Dương Phàm càng cung kính, không dám có một chút thất lễ.
Ngay sau đó, Phương Chân trở về trạch viện cũ của mình ở trong tộc.
Trạch viện dạng lớn trong Tiên Thành, mỗi một cái đều là động phủ lớn giá trị không nhỏ. bên trong có động thiên khác.
- về sau sư phụ ở lại nơi này. đồ nhi cũng rốt cục không cần phí tiên Thạch của sư tôn ở nhà trọ nữa.
Phương Chân vẻ mặt chân thảnh tha thiết nói.
Sau khi về tộc. gia thủ Phương Uy ban cho hắn năm ngàn tiên Thạch, hắn cũng cổ ý muốn đưa số tiên Thạch đó cho Dương Phàm, lại bị cự tuyệt.
- Vi sư cũng không thiếu chút tiên Thạch ấy. Ngược lại là ngươi, tu vi cảnh giới đều trong giai đoạn tăng tiến mạnh mẽ; cần đại lượng tài nguyên tu luyện.
Dương Phàm mỉm cười từ chổi.
Từ ngày hòm đó trờ đi. Dương Phàm ở lại Phương gia cùng với đồ nhi ở một chỗ. Đại bộ phận thời gian hắn vẫn cùng thôi diễn Tiên Hông Quyết.
Bình cành của Luân Quả Kỳ vẫn không có đột phá thực chất, ngược lại là cảnh giới tiếp theo uân Sinh Kỳ. Dương Phàm đã thôi diễn ra bổn năm phần.
Hai mươi năm sau, Phương Chân vững bước tiến vào Chân tiên nhị trọng, gây nên một hồi chấn động.
Từ Chân Tiên nhất trọng đến nhị trọng, chi dùng hai mươi năm quả thật kinh thế hãi rục.
Trên thực tế. đây vẫn là dưới tình huống Dương Phàm kiệt lực yêu cầu Phương Chân vững chắc cơ sờ.
Cửu trọng Chân Tiên càng đến mặt sau mỗi một lẩn đột phá càng ngày càng khó khăn, cùng như ngọn núi tầng sau cao hơn tầng trước.
Dưới tình huống bình thường, tiên nhân bình thường muốn từ nhất trọng đột phá đến nhị trọng, nhanh thì bổn năm trăm năm, chậm thi hai ba ngàn năm. Đây còn là dưới tình huổng không thiếu công pháp cùng tài nguyên tu lu vện.
Mà muốn từ nhị trọng đột phá đến tam trọng, thời gian cẩn đến bình thường là gắp mười lần đột phá nhị trọng.
Sau khi tới thượng vị thất trọng, bát trọng, phái cẩn đến mấy chục vạn năm, hơn trăm vạn năm.
Theo hiểu biết của Dương Phàm sau khi đến Thiên giới, cho dù là tiên nhân cũng không phải vĩnh hẳng bất tử. thọ nguyên vô tận.
Một Chân Tiên thọ nguyên cao nhất là một ngàn vạn năm, Chân Tiên bình thường một trăm vạn. mấy trăm vạn không giống nhau.
Trường sinh bất tử chỉ là tương đối mà thôi.
Nhưng tương đối với người thường cùng người tu tiên bình thường, trăm vạn năm, ngân vạn năm của bọn họ đích xác có thể xưng là trường sinh bất tử.
Cho nên trong thế giới của tiên nhân, mục tiêu cùng phương hướng bọn họ tu luyện là “Vĩnh hằng bất diệt”.
Nếu có thể tu luyện đến trinh tự Đại La Kim Tiên, thọ nguyên sẽ tính bằng ức.
Nếu như may mắn thăm dò được trình tự “Cửu Thiên Huyển Tiên” chí cao vô thượng trong truyển thuyết, có thể thọ cùng thất giới, cơ hỗ tương đương “Vĩnh hẳng bất diệt”.
Dương Phàm hiện tại ở vào Luân Quả sơ kỳ. Hắn mơ hồ dự đoán nếu có thể bước vào cảnh giới hậu kỳ, hẳn là có thể tranh đua với cường giả trình, tự Đại La Kim Tiên.
Nhưng là Luân Quả Kỳ còn lại một bình cảnh cuối cùng khiến hắn không thể vượt qua.
Dương Phàm hiện tại không chủ động tu luyệạ thán thể lại có thể tự hành tu luyện.
Thời gian thấm thoắt thoi đưa.
Nháy mắt đà trôi qua hai trăm năm.
Dương Phàm vẫn ở tại Lạc Thành. Phương Chân cũng đã tấn chức đến Chân Tiên tứ trọng.
Từ Chân Tiên nhị trọng đến tứ trọng chi mất hai trăm năm. Dõi khắp lịch sử toàn bộ Lạc Thành đêu là không tiên khoáng hậu.
Dõi mắt Thiên Thần Tinh, trừ bỏ vị Cửu Kiếm Tiên Đế lừng lẫy đại danh năm xưa ra, không người nào có thể sánh bằng.
Tốc độ tu luyện kinh người như thế của Phương Chán tự nhiên được Phương gia Lạc Thành nâng lên thành “Thiên thần chi tinh”.
Hiện nay danh hiệu đệ nhất thiên tài, đệ nhất tân tú Lạc Thành không ai ngoài Phương Chân.
Dương Phàm, sư phụ của vị thiên tài này càng bị coi thành truyền kỳ.
Trong thời gian hai trăm năm, Dương Phàm thôi diễn uần Sinh Kỳ đã hoàn thành bảy tám phần mười, càng đến về sau càng khó khăn.
Mặc dù hắn không tu luyện, tu vi lại từ Luân Quá sơ kỳ vô hình trung bước vào Luân Quả trung kỳ.
Dương Phàm tại Luân Quá trung kỹ càng lộ vẻ suy yếu. trong mắt lộ ra vài phần tang thương già nua.
Phương Chân tấn chức Chân Tiên tứ trọng, đạt tới trinh tự trung vị tiên, việc này gây chấn động Lạc Thành một hỗi.
Trong khu vực phạm vi Lạc Thành, có mấy ngàn vạn người tu tiên, có thể đạt tới cảnh giới tiên nhân, không tới một phần mười.
Mà có thể đạt tới cảnh giới Chân Tiên trung vị. không tới một phần vạn.
Phương Chân dùng thời gian ngắn như thế tấn chức trung vị tiên, khiến vô số người tràn ngập chờ mong đối với tương lai của hắn.
Tới một ngày, lão tổ thản bí nhất của Phương gia đích thản gặp gỡ Dương Phàm cùng Phương Chân.
Nghe nói, Phương gia lão tổ là một vị thượng vị tiên pháp lực thòng thiên.
Thượng vị tiên toàn bộ Lạc Thành cũng không có mấy người. Đều là cường giả tuyệt đinh nhất trong khu vực này.
ở trong mật thất Phương gia, Dương Phàm lần đầu tiên gặp gỡ vị lão tổ này.
Lúc gặp mặt. Dương Phàm ngạc nhiên phát hiện, tu vi của Phương gia lão tổ này đã đạt tới cảnh giới Chân Tiên cửu trọng.
Cửu trọng thượng vị tiênl
Đây dĩ nhiên đã là chí cường giả trong phạm vi Lạc Thành.
Phương gia lão tổ tóc bạc mặt hồng hào, khí độ trầm ổn, ánh mắt lúc thì đục ngầu, lúc thì như ngọn lửa bức người.
Khi gặp mặt. hẩu hết tám thần của lão đều chú ý Dương Phàm, nhưng lại căn bản nhìn không thâu, vì thế lời nói cử chi càng thêm cân thận khách khí.
Sau một phen khách sáo. Phương gia lão tổ mới từ từ nói rõ ý đồ:
- Lần này tìm nhị vị tới, chủ vếu nói hai chuyện.
- Chuyện thứ nhất: hy vọng Dương tiên sinh có thể trở thảnh vinh dự trưởng lão của Phương gia Lạc Thành ta, hướng thụ bông lộc gia tộc nhưng không cân có nghĩa vụ gì.
Trong mắt Phương gia lão tổ mang theo vài phần tha thiết.
Trong lòng lão cũng nghi hoặc. Thư sinh ốm yếu trước mặt này, nhìn qua như thọ nguyên sắp hết. vì sao có thể dạy dỗ ra kỳ tài có một không hai như Phương Chân?
Dương Phàm cười cười, cũng nhanh chóng đáp ứng. Cái gì Vinh dự trướng lão. quyền lợi trướng lão, Đại trưởng lão hắn đều đã từng làm. Hắn chỉ là không khai sáng một tông phái mà thôi.
- Chuyện thứ hai: lão hủ đã báo cáo tình huống của Phương Chân tới Phương gia chủ mạch một trong Tam tông tứ tộc Thiên Thần Tinh. Chủ mạch đáp ứng thu nạp bồi dưỡng Chán nhi, ba năm sau. hy vọng Dương tiên sinh có thể cùng Phương Chán đi tới bản tộc Phương gia - Phương Thiên Thành!
Trong mắt Phương gia lão tổ gửi gắm hy vọng thật sâu
Một kích cuối cùng kia khiếp sợ toàn trường, khiến cao tầng Phương gia động dung biến
sắc.
ở trong Tiên Thành vùng ven như LạcThàrứi này, tu vi có thể đạt tới Chân Tiên trung vị là có thể có được địa vị không tâm thường, lọt vào cao tâng thế lực lớn một phương.
Phương Chân với tu vi chi vẻn vẹn Chân Tiên nhất trọng, đánh ra công kích có thể sánh với Chân tiên trung vị. coi như là kinh thế hãi tục.
Mấy ngàn tu sĩ bốn phía đấu pháp đài ồ lên chấn động.
- Phương Chân! Phương Chân! Phương Chân!...
Không ít con cháu gia tộc hô tên Phương Chân, sinh lòng kinh sợ cùng sùng bái.
Một kích cuối cùng của Phương Chán giống như thiên thần buông xuống, Thạch phá kinh thiên, thế không thể đỡ. khiến phần đông thế hệ trẻ ở Lạc Thành khảm phục.
Ngay cả là cường giả thế hệ trước cũng vì một kích kinh thiên kia mà cảm thấy nang động.
Cao tầng Phương gia. tiêu điểm ánh mắt của rất nhiều người thế hệ trước từ trên người Phương Chân chuyển đến trên người Dương Phàm.
Từ khi gặp thư sinh ốm vếu này. vận mệnh của Phương Chân đã xảy ra biến chuyền thật
lớn.
Đây rốt cục là một kỳ nhân như thế nào?
Chẳng lẽ là cao thủ lánh đời? Đại La Kim Tiên?
Cao tảng Phương gia bao gồm gia chủ Phương Uy. sắc mặt ngưng trọng.
- Sư tồn, vừa rồi phát huy không tốt, nhưng cuối cùng không phụ ngài tài bồi.
Phương Chân đi tới trước mặt Dương Phàm, cúi đầu nhu thuận nói.
Trên mặt hắn còn có vài phần hổ thẹn, dường như làm mất mặt sư tôn.
- Này còn phát huy không tốt?
Da mặt mọi người bốn phía co giật mạnh một hỗi.
Phương Chân vừa rồi còn uy mành tuyệt trần, giờ phút này ở trước mặt thư sinh ốm vếu lại ngoan ngoãn như thế. làm cho người ta tặc lưỡi kỳ quái. Đối với thân phận lai lịch của Dương Phàm càng thêm tò mò.
- Đây tuyệt đối là cao nhân lánh đời. nếu không không có khả năng khiến Phương Chân trong thời gian ngắn khôi phục tu vi cùng với có được chiến lực như thế.
Vài vị trướng bối cao tầng Phương tộc hai mặt nhìn nhau.
Cao nhân lánh đời.
Vài vị trường bối Phương tộc cơ bán đều đổng ý quan điểm này.
Sau khi chiến đấu kết thúc, người thắng Phương Chán như ngòi sao rực rỡ. trờ thành vương giả trong đám tản tú Lạc Thành!
Tuy nhiên có nhiều người lại càng thêm chú ý vị sư tôn thản bí sau lưng Phương Chân.
- Nếu ta cũng có thể bái người này làm sư phụ. không cầu có thể thần dũng vô địch như Phương Chân, ít nhất cũng có thể có được một nửa bán lĩnh của hắn.
Không it tân tú Lạc Thành, ánh mắt kinh ngạc nhìn chằm chằm Dương Phàm.
Khi Dương Phàm cùng Phương Chân ròi đấu pháp đài, lục tục có người lại chúc mừng, thậm chí có người trực tiếp biểu đạt ý bái sư với Dương Phàm.
- Dương tiên sinh. Chi cẩn ngài nguyện ý thu ta làm đồ đệ. cho dù làm trâu làm ngựa cũng nguyện V.
Một thiếu niên sắc mặt ngăm đen vẻ mặt thiết tha nói.
- Ha ha. Dương mỗ thu đồ đệ là chú ý duyên phận cùng thiên phú.
Dương Phàm lắc đầu cự tuyệt:
- Phương Chân cùng ta có duyên, trong cơ thể cũng ẩn tàng huyết mạch Thần ma thượng cổ, Dương mỗ mới ngoại lệ thu hắn làm đồ đệ.
Nghe thấy lời ấy, những thiếu niên khác có ý bái sư thất vọng vô cùng.
Luận tư chất, bọn họ xa xa không thể đánh đồng cùng Phương Chân.
Trên thực tể, Ngay cà là một người tư chất bình thường cũng có thể được Dương Phàm tạo thành một vị cao thủ tuyệt thế tương lai.
- Huyết mạch Thần ma thượng cổ? Lúc trước chúng ta kiểm tra tư chất của Phương Chân, cũng không có phát hiện thiên phú huyết mạch ân tàng này...
Một gă trướng bối Chân tiên tứ trọng của Phương gia lộ vẻ kinh ngạc, hổi hạn không
kịp.
Trong thế giới nhân loại khổng lồ. có một số người được trời cao ưu ái. khi sinh ra sẽ có được một loại huyết mạch nào đó người thường không thể sánh băng.
Nhưng là loại xác suất này rất thấp, trong ức ức vạn nhân loại, vị tất có thể xuất hiện một người.
Loại huyết mạch truyền thừa này cũng như Thần thú trong thế gióri yêu tộc.
Gia chủ Phương Uy thở dài:
- Không nghĩ tới trong tộc của ta, có thể xuất hiện kỳ tài như thấ chi sợ toàn bộ Thiên Thần Tinh đều không tìm được một người. Nếu như tận lực bồi dưỡng, tương lai đua tới Phương gia chủ mạch, nhất định có thể khiến nhánh Phương tộc chúng ta quật khói.
ỶỶỶ
Ban đêm. Dương Phàm cùng Phương Chán như cũ trở về nhà trọ.
Nhưng là các vị cao tầng Phương gia bao gồm gia chủ Phương Uy tự mình lại đây nghênh đón.
- Chân nhi. Phương gia có thể có được thiên tài như ngươi, thật sự là vinh quang vô thượng. Ngươi theo chúng ta trở về, gia tộc nhất định sẽ tận lực bồi dưỡng ngươi.
Vẻ mặt gia chủ Phương Uy trịnh trọng nói.
Sắc mặt Phương Chán lãnh đạm, cự tuyệt:
- Phương gia chi sợ không cẩn dạng phể vật như ta.
Lời nói vừa ra, các vị trướng bối của Phương gia đều hết sức xấu hổ.
Nếu người có được huyết mạch Thản ma thượng cổ như Phương Chân đều tự xung là phế vật, vậy toàn bộ Lạc Thành, toàn bộ Thiên Thản Tinh còn ai dám xung thiên tài?
Các vị trường bối Phương gia đau khỗ khuyên giải, nói hết lời hay ý đẹp, cũng đổng ý vô số chỗ tốt cùng đặc quyền.
Với tính cách của Phương Chân, căn bản sẽ không đáp ứng.
Tuy nhiên vào lúc này. Dương Phàm vẫn trầm mặc đột nhiên lên tiếng:
- Có sự duy trì của gia tộc. có thể gia tốc sự quật khói của một cường giả tuyệt thế. Sư tôn sẽ không ở Thiên Thân Tinh cà đời. Nếu ngươi không về Phương gia, cũng không có lựa chọn khác.
- Vâng, sư tôn.
Phương Chân lập tức đổng V, đáp ứng về gia tộc.
Trên thực tế, bị các vị trướng bối gia chủ khuyên bảo. Phương Chán đã động tâm, chỉ là lúc trước đã nói thế giờ không có mặt mũi nào đổng ý.
Mọi người Phương gia Lạc Thành như trút gánh nặng, không khỏi tỏ vẻ cảm kích nhìn Dương Phàm.
Hiện này Phương Chán này chi sợ trừ sư tôn ra sẽ không dễ dàng nể mặt những người khác.
Đám trường bối gia tộc này. trong lời nói cử chi đối với Dương Phàm càng cung kính, không dám có một chút thất lễ.
Ngay sau đó, Phương Chân trở về trạch viện cũ của mình ở trong tộc.
Trạch viện dạng lớn trong Tiên Thành, mỗi một cái đều là động phủ lớn giá trị không nhỏ. bên trong có động thiên khác.
- về sau sư phụ ở lại nơi này. đồ nhi cũng rốt cục không cần phí tiên Thạch của sư tôn ở nhà trọ nữa.
Phương Chân vẻ mặt chân thảnh tha thiết nói.
Sau khi về tộc. gia thủ Phương Uy ban cho hắn năm ngàn tiên Thạch, hắn cũng cổ ý muốn đưa số tiên Thạch đó cho Dương Phàm, lại bị cự tuyệt.
- Vi sư cũng không thiếu chút tiên Thạch ấy. Ngược lại là ngươi, tu vi cảnh giới đều trong giai đoạn tăng tiến mạnh mẽ; cần đại lượng tài nguyên tu luyện.
Dương Phàm mỉm cười từ chổi.
Từ ngày hòm đó trờ đi. Dương Phàm ở lại Phương gia cùng với đồ nhi ở một chỗ. Đại bộ phận thời gian hắn vẫn cùng thôi diễn Tiên Hông Quyết.
Bình cành của Luân Quả Kỳ vẫn không có đột phá thực chất, ngược lại là cảnh giới tiếp theo uân Sinh Kỳ. Dương Phàm đã thôi diễn ra bổn năm phần.
Hai mươi năm sau, Phương Chân vững bước tiến vào Chân tiên nhị trọng, gây nên một hồi chấn động.
Từ Chân Tiên nhất trọng đến nhị trọng, chi dùng hai mươi năm quả thật kinh thế hãi rục.
Trên thực tế. đây vẫn là dưới tình huống Dương Phàm kiệt lực yêu cầu Phương Chân vững chắc cơ sờ.
Cửu trọng Chân Tiên càng đến mặt sau mỗi một lẩn đột phá càng ngày càng khó khăn, cùng như ngọn núi tầng sau cao hơn tầng trước.
Dưới tình huống bình thường, tiên nhân bình thường muốn từ nhất trọng đột phá đến nhị trọng, nhanh thì bổn năm trăm năm, chậm thi hai ba ngàn năm. Đây còn là dưới tình huổng không thiếu công pháp cùng tài nguyên tu lu vện.
Mà muốn từ nhị trọng đột phá đến tam trọng, thời gian cẩn đến bình thường là gắp mười lần đột phá nhị trọng.
Sau khi tới thượng vị thất trọng, bát trọng, phái cẩn đến mấy chục vạn năm, hơn trăm vạn năm.
Theo hiểu biết của Dương Phàm sau khi đến Thiên giới, cho dù là tiên nhân cũng không phải vĩnh hẳng bất tử. thọ nguyên vô tận.
Một Chân Tiên thọ nguyên cao nhất là một ngàn vạn năm, Chân Tiên bình thường một trăm vạn. mấy trăm vạn không giống nhau.
Trường sinh bất tử chỉ là tương đối mà thôi.
Nhưng tương đối với người thường cùng người tu tiên bình thường, trăm vạn năm, ngân vạn năm của bọn họ đích xác có thể xưng là trường sinh bất tử.
Cho nên trong thế giới của tiên nhân, mục tiêu cùng phương hướng bọn họ tu luyện là “Vĩnh hằng bất diệt”.
Nếu có thể tu luyện đến trinh tự Đại La Kim Tiên, thọ nguyên sẽ tính bằng ức.
Nếu như may mắn thăm dò được trình tự “Cửu Thiên Huyển Tiên” chí cao vô thượng trong truyển thuyết, có thể thọ cùng thất giới, cơ hỗ tương đương “Vĩnh hẳng bất diệt”.
Dương Phàm hiện tại ở vào Luân Quả sơ kỳ. Hắn mơ hồ dự đoán nếu có thể bước vào cảnh giới hậu kỳ, hẳn là có thể tranh đua với cường giả trình, tự Đại La Kim Tiên.
Nhưng là Luân Quả Kỳ còn lại một bình cảnh cuối cùng khiến hắn không thể vượt qua.
Dương Phàm hiện tại không chủ động tu luyệạ thán thể lại có thể tự hành tu luyện.
Thời gian thấm thoắt thoi đưa.
Nháy mắt đà trôi qua hai trăm năm.
Dương Phàm vẫn ở tại Lạc Thành. Phương Chân cũng đã tấn chức đến Chân Tiên tứ trọng.
Từ Chân Tiên nhị trọng đến tứ trọng chi mất hai trăm năm. Dõi khắp lịch sử toàn bộ Lạc Thành đêu là không tiên khoáng hậu.
Dõi mắt Thiên Thần Tinh, trừ bỏ vị Cửu Kiếm Tiên Đế lừng lẫy đại danh năm xưa ra, không người nào có thể sánh bằng.
Tốc độ tu luyện kinh người như thế của Phương Chán tự nhiên được Phương gia Lạc Thành nâng lên thành “Thiên thần chi tinh”.
Hiện nay danh hiệu đệ nhất thiên tài, đệ nhất tân tú Lạc Thành không ai ngoài Phương Chân.
Dương Phàm, sư phụ của vị thiên tài này càng bị coi thành truyền kỳ.
Trong thời gian hai trăm năm, Dương Phàm thôi diễn uần Sinh Kỳ đã hoàn thành bảy tám phần mười, càng đến về sau càng khó khăn.
Mặc dù hắn không tu luyện, tu vi lại từ Luân Quá sơ kỳ vô hình trung bước vào Luân Quả trung kỳ.
Dương Phàm tại Luân Quá trung kỹ càng lộ vẻ suy yếu. trong mắt lộ ra vài phần tang thương già nua.
Phương Chân tấn chức Chân Tiên tứ trọng, đạt tới trinh tự trung vị tiên, việc này gây chấn động Lạc Thành một hỗi.
Trong khu vực phạm vi Lạc Thành, có mấy ngàn vạn người tu tiên, có thể đạt tới cảnh giới tiên nhân, không tới một phần mười.
Mà có thể đạt tới cảnh giới Chân Tiên trung vị. không tới một phần vạn.
Phương Chân dùng thời gian ngắn như thế tấn chức trung vị tiên, khiến vô số người tràn ngập chờ mong đối với tương lai của hắn.
Tới một ngày, lão tổ thản bí nhất của Phương gia đích thản gặp gỡ Dương Phàm cùng Phương Chân.
Nghe nói, Phương gia lão tổ là một vị thượng vị tiên pháp lực thòng thiên.
Thượng vị tiên toàn bộ Lạc Thành cũng không có mấy người. Đều là cường giả tuyệt đinh nhất trong khu vực này.
ở trong mật thất Phương gia, Dương Phàm lần đầu tiên gặp gỡ vị lão tổ này.
Lúc gặp mặt. Dương Phàm ngạc nhiên phát hiện, tu vi của Phương gia lão tổ này đã đạt tới cảnh giới Chân Tiên cửu trọng.
Cửu trọng thượng vị tiênl
Đây dĩ nhiên đã là chí cường giả trong phạm vi Lạc Thành.
Phương gia lão tổ tóc bạc mặt hồng hào, khí độ trầm ổn, ánh mắt lúc thì đục ngầu, lúc thì như ngọn lửa bức người.
Khi gặp mặt. hẩu hết tám thần của lão đều chú ý Dương Phàm, nhưng lại căn bản nhìn không thâu, vì thế lời nói cử chi càng thêm cân thận khách khí.
Sau một phen khách sáo. Phương gia lão tổ mới từ từ nói rõ ý đồ:
- Lần này tìm nhị vị tới, chủ vếu nói hai chuyện.
- Chuyện thứ nhất: hy vọng Dương tiên sinh có thể trở thảnh vinh dự trưởng lão của Phương gia Lạc Thành ta, hướng thụ bông lộc gia tộc nhưng không cân có nghĩa vụ gì.
Trong mắt Phương gia lão tổ mang theo vài phần tha thiết.
Trong lòng lão cũng nghi hoặc. Thư sinh ốm yếu trước mặt này, nhìn qua như thọ nguyên sắp hết. vì sao có thể dạy dỗ ra kỳ tài có một không hai như Phương Chân?
Dương Phàm cười cười, cũng nhanh chóng đáp ứng. Cái gì Vinh dự trướng lão. quyền lợi trướng lão, Đại trưởng lão hắn đều đã từng làm. Hắn chỉ là không khai sáng một tông phái mà thôi.
- Chuyện thứ hai: lão hủ đã báo cáo tình huống của Phương Chân tới Phương gia chủ mạch một trong Tam tông tứ tộc Thiên Thần Tinh. Chủ mạch đáp ứng thu nạp bồi dưỡng Chán nhi, ba năm sau. hy vọng Dương tiên sinh có thể cùng Phương Chán đi tới bản tộc Phương gia - Phương Thiên Thành!
Trong mắt Phương gia lão tổ gửi gắm hy vọng thật sâu
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.