Quyển 6 - Chương 693: Lửa giận của Lôi Minh Vương.
Khoái Xan Điếm
28/08/2013
Sau khi tu luyện đến Hoán Nha trung kỳ, Dương Phàm nắm giữ lực lượng đã không phải xua kia có thể so sánh.
Chi thấy vòng mặt trời đỏ trong tay hắn, bị khống chế vững vàng. Tuy rẳng còn đang liên tục vặn vẹo, nhưng bị khống chế trong khu vực nhất định, Ngay cả khí tức khuếch tán cũng ở trong phạm vị nhỏ.
Dương Phàm tới Đại Tần cũng hơn một trăm mấy chục năm, đặc biệt những Ngày ở Tiên Đạo Tông, từng nhiều lẩn tìm hiểu bí thuật, lĩnh ngộ các loại thần thông.
Hắn hiểu thật sâu, lực bùng nổ cùa Hoán Nha Kỳ vô cùng mạnh mẽ. mình sớm tiến vào Hoán Nha trung kỳ. nếu có thể toàn lực khai phá tiêm lực cồ lực lượng này, không cân bước vào hậu kỳ là đă có thể đối kháng chính diện với nhân vật cấp Vương hầu Phủ chủ.
Đương nhiên, hiện giờ hẳn chưa tu luyện đến cảnh giới đinh, còn có một khoảng cách với khai phá cùng vận chuyển như V - cái này cẩn tích lũy pháp lực cùng rèn luyện thực chiến.
Hồng Nhật Phần Thiên: là cấm thuật mà trước kia Dương Phàm không thể khống chế.
Năm đó lẩn đẩu thi triển cấm thuật không thể khống chế. tạo thành hiệu quả chấn động, Ngay cả chính bản thân hắn cũng phải cuống cuông một phen.
Nay đã khác, hắn cơ bản nắm giữ bí thuật bùng nổ, bằng không cũng không dám dùng nó gài người, huống hỗ hắn muốn đánh lén là cường giả cấp bậc Phủ chủ.
Cùng lúc, cách Dương Phàm xa ngoài vạn dặm, một cái bóng vàng khủng bố quét ngang trời cao. Những nơi đi qua. tầng mây tan vỡ, sấm vang chóp giật, yêu tu gần đó sợ hãi quỳ bái, khó thở không thôi.
Chỉ có đạt tới cảnh giới Hóa Thần hậu kỳ, mở ra thần thức thi mới có thể miễn cưỡng thấy được đường nét cái bóng vàng kia.
Đó là một người trung niên mặt như chim ung, mặc áo khoác rộng vàng kim, đẩu đội kim quan, một đôi mắt vàng kim uy nghiêm càng có uy áp hơn cả Lôi Minh thiếu chủ. thiêu đốt lửa giận hừng hực. còn có đau lòng thật sâu.
Khuôn mặt lạnh băng của hắn, lại mang theo vài vết nước mắt nhàn nhạt.
- Là Lôi Minh Vương đại nhân...
Nơi người này đi qua, uy áp mạnh mẽ làm cho ngàn vạn yêu tu quỳ xuống thân phục, khi tức bán thần thú tản mát ra cũng làm cho bậc cao bình thường khó mà hít thớ.
Lôi Minh Vương, đương nhiệm Phủ chủ Thiên Ưng Phù ở Yêu Hoàng Cảnh, một ngàn năm trước chém giết Phủ chủ đời đó. trở thành người đứng đầu một phủ, địa vị ngang với Vương hầu Đại Tần.
Chẳng qua Lôi Minh Vương thân là bán thần thú, tu chất thiên phú siêu việt, thực lục mạnh hơn Vương hầu bình thường mấy phẩn.
- Lưu nhi... Phụ vương nhất định sẽ báo thù cho con. bầm thây vạn đoạn tên tu sĩ kia, rút hồn luyện phách...
Đôi mắt vàng kim cùa Lôi Minh Vương mở rộng, mơ hồ thấy được tơ máu. Lửa giận trên người hắn khiến khí tức phóng ra ngoài, làm yêu tu vạn dặm kinh hãi vỡ mật. áp lực bất an.
Cường giả Hóa Thần đại viên mãn, thần thức mạnh gấp mười lần Hóa Thần hậu kỳ, có thể bao phủ phạm vi mười vạn dặm.
Lúc này, bằng cảnh giới cường giả Thần Hư của hắn, đã thấy được tu sĩ nhân loại kia.
Lúc đầu tu sĩ nhân loại chạy rất nhanh, làm cho hắn giật minh. Nhưng sau đó thả chậm tổc độ. xem ra là dùng bí thuật gi.
- Kẻ thù giết con ta, để mạng lại
Lôi Minh Vương hai mắt đò máu, một cỗ uy năng tinh thân hùng hôn che phủ vạn dặm hư không, ngưng kết bầu trời chỗ Dương Phàm.
Cách xa mấy vạn dặm, hắn đã thi triển lực Thần Hư tiến hành tấn công kẻ địch.
Đây là chỗ vô cùng đáng sợ của cường giả Thần Hu.
Hắn đang chuẩn bị ngưng tụ lực Thần Hư công kích tu sĩ nhân loại kia. lại đột nhiên ngừng lại.
"Không được, tu vi người này quá thấp, mới có Hóa Thần trung kỳ. Ta toàn lực vận Chuyên lực Thân Hư. chi sợ sẽ làm hắn hôn phi phách tán, tan thành tro bụi trong khoảng khắc."
Lôi Minh Vương tâm thần rung lên. ngược lại để lực Thần Hư khủng bố phủ xuống quanh người Dương Phàm, trói chặt lấy tu sĩ nhân loại nhỏ bé kia.
Suy nghĩ của hắn tuyệt đối không sai, cường giả Thần Hu dùng lục Phán Thần rút lấy lục hư không vạn dặm, đổng thời dung hợp pháp tắc Thông Huyền càng cao thâm hơn.
Nếu như tập trung đánh cỗ lực lượng này lên một gã tu sĩ Hóa Thần Kỳ bình thường, tuyệt đối chắc chắn miễu sát. Coi như là mấy chục mấy trăm cái, cũng có thể nháy mắt giết quá nửa.
Chẳng qua cùng lúc, trong lòng hắn cũng kinh ngạc: một tu sĩ nhân loại Hóa Thần trung
kỳ, làm sao có thể giết được Lưu nhi kế thừa huyết thống bán thần thú cùa mình?
Ngay cả huyết thống thần thú của Lưu nhi không thuần khiết bằng hắn, nhựng chi riêng thực lực Hóa Thần đại yêu tu, sợ rằng Không phải một tu sĩ nhân loại Hóa Thần có thể lay động được?
Trong quá trình, phi hành cực nhanh, hắn phát hiện tu sĩ nhân loại kia dường như bị lực Thần Hư cùa mình trói buộc, nhưng lại không hề có động tác giăv giụa gì, điều này có chút không bình thường.
Chẳng lẽ hắn bị lực Thần Hư của ta trói buộc, Ngay cả sức nhúc nhích một chút cũng không có? Nếu như thế. vậy cũng bình thường.
Nhưng Lôi Minh Vương phát hiện tu sĩ nhân loại kia duới tình huống bị trói buộc, còn đang ngưng tụ pháp lực.
Thấy như thế, Lôi Minh Vương cười lạnh một tiếng, hiện vẻ trào phúng:
- Đom đóm mà dám so sáng với trăng rằm.
Đối mặt Phủ chủ cao cao tại thượng, một tu sĩ nhân loại nhỏ bé còn dám có ý nghĩ phản kháng?
̀m!
Hắn ngưng tụ một đoàn lực Thần Hư nhỏ, đánh lên người tu sĩ nhân loại kia.
Thế nhưng... không có phản ứng.
Người kia giống như một khối gồ, không có phản ứng, vẫn quay lưng với hắn.
-Hả?
Trong lòng Lôi Minh Vương tinh táo vài phẩn, người này có thể giết nhi tử của hắn đã là Hóa Thần đạivêu tu. chi sợ không đơn giản như thế.
Thế nhưng, ý nghĩ coi thường vẫn không hoàn toàn thu lại. Bất luận thế nào, hắn cũng không tin một tu sĩ Hóa Thân trung kỳ có thể tạo ra uy hiếp đổi với tôn tại cấp bậc Vương hầu.
Vù
Tổc độ hắn cực nhanh, là tổc độ nhanh nhất trong những cường giả mà Dương Phàm đã gặp trong đời, nhanh gấp đôi Vương hầu bình thường.
Khoảng cách kéo gần từng chút...
Lôi Minh Vương thấy Dương Phàm bị trói buộc tại chỗ, liền không còn ý nghi ngờ nữa.
Khi hắn tới gần Dương Phàm một ngàn dặm... đột biến xảy ra.
- Xin hỏi... Các hạ chính là Phủ chủ Thiên Ưng Phủ, Lôi Minh Vương?
Tu sĩ nhân loại kia xoay người, một tay đặt sau lưng.
Lôi Minh Vương ngẩn ra, người này lại không sợ mình chút nào sao?
- Chính là bản vương, ngươi chính là hung thủ giết con ta?
Lôi Minh Vương thả chậm tổc độ. lạnh lùng chất vấn. Khoảng cách hai người chỉ còn năm trăm dặm, dẩn dẩn kéo gần.
Dương Phàm cảm giác một cỗ áp bách trước giờ chua từng có, mặt ngoài bảo trì trấn định, nhịp tim lại đang tăng lên.
- Nghe nói đại danh Lôi Minh Vương, Dương mỗ đã chuẩn bị một phẩn đại lễ cho ngài...
Khóe miệng Dương Phàm nhếch lên ý cười.
- Đại lễ?
Ánh mắt Lôi Minh Vương chợt nghiêm, thả chậm tốc độ tới gần Dương Phàm, khoảng cách hai người lại kéo gần.
Chi thấy Dương Phàm vung cánh tay đặt sau lưng ra, bày ra một vòng mặt trời đò vặn vẹo cùng cực, làm người ta kinh hôn khiếp vía.
- Đây là cái gì... Không hay
Lôi Minh Vương đầu tiên là sững sờ. tiếp đó trong lòng nhảv mạnh, một cỗ khí tức khủng bố ập tới.
Chi thấy mặt trời đở trong tay Dương Phàm vặn vẹo cùng cực. vù một cái bay đi nhắm thẳng vào hắn.
Mặt trời đỏ kia ở trong mắt hắn, khoảng khắc phóng đại gấp trăm ngàn lần, ánh sáng đò chói mắt nháy mắt lan tràn ra mấy trăm dặm.
Sau khi Dương Phàm tế ra "mặt trời đỏ", chạy còn nhanh hơn thò, nháy mắt kéo ra xa hai ba trăm dặm, đổng thời còn vận Chuyên một tầng giáp ánh sáng thần bí, thậm chí trốn xuống lòng đất.
̉M-
Mặt trời đỏ kia vặn vẹo đến cực điểm, bỗng nổ tung ra. sinh ra uy năng mạnh gấp mười lần trước kia.
Trong nháy mắt nổ tung, hình thành một con Kim ỏ thiêu đốt ngọn lửa vàng rực. giống như một cơn lổc màu đỏ. xen lẫn những đốm lửa vàng, nháy mắt mỡ rộng một trăm dặm... Hai trâm dặm... Năm trăm dặm... Một ngàn dặm.
Nơi cơn lốc Hủy diệt đi qua, vạn vật bị đốt thành than.
ở trong phạm vi mười dặm trung tâm, tuyệt đối không thể sống sót. đó chính là tuyệt địa từ vong.
Trong phạm vi một trăm dặm, Ngay cả Hóa Thần đại tu sĩ cũng sẽ nháy mắt biến thành
tro.
Trong phạm vi một ngàn dặm, dưới Hóa Thần Kỳ, toàn bị bị xóa sổ.
Vù
Nhiệt độ cao còn thừa tản ra, một cái hổ lớn cháy đen thậm chí hiện ra trạng thái đò đậm, lấy Kim ỏ ánh lửa vàng làm trung tâm, mờ rộng ra phạm vi một ngàn dặm, bày ra ở nơi vẻu tộc.
Cấm thuật Hồng Nhật Phẩn Thiên phạm vi lớn, lẩn đẩu hiện thế ở Yêu Hoàng Cảnh.
về phần Lôi Minh Vương... Mặt trời đỏ do Dương Phàm khống chế, lúc tới gần hắn muời dặm liên bùng nổ trong chóp mắt. cơn lốc Hủy diệt màu đỏ lập tức chôn vùi. Tình huống cụ thể. Dương Phàm cũng không kịp xem.
Vù!
ở một vùng cách nơi đó ngàn dặm, một bóng người xánh lớng lánh, lóe ra hào quang vàng đất nhảv ra khỏi mặt đất.
- Ha ha! Trúng chiêu rồi... Lôi Minh Vương kia dù là không chết. ít nhất cũng phải trọng thương.
Dương Phàm ánh mắt mỉm cười, cảm thấy mừng rỡ vì kế hoạch thành công.
Dù sao từ khi suy diễn công pháp, hắn gần như rất ít đánh lén địch nhân, loại khoái cảm này khó mà hình dung.
Huống hỗ đối thủ là cường giả cấp Phủ chủ mạnh hơn hắn một hai bậc.
Ngay vào lúc này.
- Tu sĩ nhân loại... Ta muốn bầm thây ngươi vạn đoạn-
Một tiếng gầm to tràn ngậm phẫn nộ vô tận, truyền khắp vạn dặm hư không.
Xoạt vù
Một cái bóng vàng kim bay ra từ cơn lốc đò đậm, mơ hồ thấy được khuôn mặt Lôi Minh Vương dữ tợn khủngbố, phẫn nộ oán hận tới cực điểm.
Lúc này, Lôi Minh Vương toàn thân bên ngoài cháy đen, đặc biệt bộ mặt như than củi. Nếu không có đôi mắt vàng tràn ngập sát ý vô tận, có thể làm người ta tưởng lầm là hắc quy chạy từ đâu ra.
-Ha...
Cảm thụ được sát ý vô tận lửa giận của Lôi Minh Vương, cùng với áp lực ngập trời, Dương Phàm biến sắc. tiếp đó cổ nén ý cười trong lòng.
Nên biết, vừa nãy đánh lén ám toán, hắn đã suy tính không dưới mấy trăm lần, đem mấy chục loại khá năng đều tính vào. Mặc kệ Lôi Minh Vương cái gì phản ứng gì, hắn đều có thể xử lý tương ứng.
Khi mặt trời đỏ bùng nồ. Lôi Minh Vương vừa vặn bị bao trùm trong khu vực mười dặm tử vong, bị bao phủ trong nơi hạch tâm bùng nổ.
Chẳng qua, khi Dương Phàm thấy cánh tay phải Lôi Minh Vương cháy đen chỉ còn nửa đoạn, không khỏi chợt hiếu.
Xem ra một kích vừa rồi, Lôi Minh Vương đã phải trừ cái giá bằng nửa cánh tay của minh.
Đương nhiên, Dương Phàm phán đoán ít nhất hắn cũng bị một chút nội thương. Loại bùng nổ hủy diệt trình độ nàỵ, lực đánh không phải nói chơi, tương đương ít nhất mấy ngàn vạn cân đá tảng đánh vào, huống hỗ trong đó còn có thuộc tính thiêu đốt cực nóng.
Ngoài ra. thân thể Lôi Minh Vương cháy đen, một thân áo bào vàng kim cao quy lại chi vỡ tan, không hoàn toàn hùy diệt tan chảy, xem ra là một kiện Pháp Bảo Thông Linh phẳm chất không tệ. Còn kim quan trên đầu hắn, lại V nguyên như cũ, đẳng cấp không thể đánh giá.
- Ta muốn bầm thây ngươi vạn đoạn-
Tiếng gầm thét của Lôi Minh Vương còn chua dứt. uy năng tinh thần hội tụ hư không vạn dặm, hóa thành một mũi nhọn trong suốt, hung hăng đâm xuống Dương Phàm.
Trong phạm vi mấy vạn dặm, vô số yêu tu đều cảm nhận được lửa giận của Lôi Minh Vương.
Chi thấy vòng mặt trời đỏ trong tay hắn, bị khống chế vững vàng. Tuy rẳng còn đang liên tục vặn vẹo, nhưng bị khống chế trong khu vực nhất định, Ngay cả khí tức khuếch tán cũng ở trong phạm vị nhỏ.
Dương Phàm tới Đại Tần cũng hơn một trăm mấy chục năm, đặc biệt những Ngày ở Tiên Đạo Tông, từng nhiều lẩn tìm hiểu bí thuật, lĩnh ngộ các loại thần thông.
Hắn hiểu thật sâu, lực bùng nổ cùa Hoán Nha Kỳ vô cùng mạnh mẽ. mình sớm tiến vào Hoán Nha trung kỳ. nếu có thể toàn lực khai phá tiêm lực cồ lực lượng này, không cân bước vào hậu kỳ là đă có thể đối kháng chính diện với nhân vật cấp Vương hầu Phủ chủ.
Đương nhiên, hiện giờ hẳn chưa tu luyện đến cảnh giới đinh, còn có một khoảng cách với khai phá cùng vận chuyển như V - cái này cẩn tích lũy pháp lực cùng rèn luyện thực chiến.
Hồng Nhật Phần Thiên: là cấm thuật mà trước kia Dương Phàm không thể khống chế.
Năm đó lẩn đẩu thi triển cấm thuật không thể khống chế. tạo thành hiệu quả chấn động, Ngay cả chính bản thân hắn cũng phải cuống cuông một phen.
Nay đã khác, hắn cơ bản nắm giữ bí thuật bùng nổ, bằng không cũng không dám dùng nó gài người, huống hỗ hắn muốn đánh lén là cường giả cấp bậc Phủ chủ.
Cùng lúc, cách Dương Phàm xa ngoài vạn dặm, một cái bóng vàng khủng bố quét ngang trời cao. Những nơi đi qua. tầng mây tan vỡ, sấm vang chóp giật, yêu tu gần đó sợ hãi quỳ bái, khó thở không thôi.
Chỉ có đạt tới cảnh giới Hóa Thần hậu kỳ, mở ra thần thức thi mới có thể miễn cưỡng thấy được đường nét cái bóng vàng kia.
Đó là một người trung niên mặt như chim ung, mặc áo khoác rộng vàng kim, đẩu đội kim quan, một đôi mắt vàng kim uy nghiêm càng có uy áp hơn cả Lôi Minh thiếu chủ. thiêu đốt lửa giận hừng hực. còn có đau lòng thật sâu.
Khuôn mặt lạnh băng của hắn, lại mang theo vài vết nước mắt nhàn nhạt.
- Là Lôi Minh Vương đại nhân...
Nơi người này đi qua, uy áp mạnh mẽ làm cho ngàn vạn yêu tu quỳ xuống thân phục, khi tức bán thần thú tản mát ra cũng làm cho bậc cao bình thường khó mà hít thớ.
Lôi Minh Vương, đương nhiệm Phủ chủ Thiên Ưng Phù ở Yêu Hoàng Cảnh, một ngàn năm trước chém giết Phủ chủ đời đó. trở thành người đứng đầu một phủ, địa vị ngang với Vương hầu Đại Tần.
Chẳng qua Lôi Minh Vương thân là bán thần thú, tu chất thiên phú siêu việt, thực lục mạnh hơn Vương hầu bình thường mấy phẩn.
- Lưu nhi... Phụ vương nhất định sẽ báo thù cho con. bầm thây vạn đoạn tên tu sĩ kia, rút hồn luyện phách...
Đôi mắt vàng kim cùa Lôi Minh Vương mở rộng, mơ hồ thấy được tơ máu. Lửa giận trên người hắn khiến khí tức phóng ra ngoài, làm yêu tu vạn dặm kinh hãi vỡ mật. áp lực bất an.
Cường giả Hóa Thần đại viên mãn, thần thức mạnh gấp mười lần Hóa Thần hậu kỳ, có thể bao phủ phạm vi mười vạn dặm.
Lúc này, bằng cảnh giới cường giả Thần Hư của hắn, đã thấy được tu sĩ nhân loại kia.
Lúc đầu tu sĩ nhân loại chạy rất nhanh, làm cho hắn giật minh. Nhưng sau đó thả chậm tổc độ. xem ra là dùng bí thuật gi.
- Kẻ thù giết con ta, để mạng lại
Lôi Minh Vương hai mắt đò máu, một cỗ uy năng tinh thân hùng hôn che phủ vạn dặm hư không, ngưng kết bầu trời chỗ Dương Phàm.
Cách xa mấy vạn dặm, hắn đã thi triển lực Thần Hư tiến hành tấn công kẻ địch.
Đây là chỗ vô cùng đáng sợ của cường giả Thần Hu.
Hắn đang chuẩn bị ngưng tụ lực Thần Hư công kích tu sĩ nhân loại kia. lại đột nhiên ngừng lại.
"Không được, tu vi người này quá thấp, mới có Hóa Thần trung kỳ. Ta toàn lực vận Chuyên lực Thân Hư. chi sợ sẽ làm hắn hôn phi phách tán, tan thành tro bụi trong khoảng khắc."
Lôi Minh Vương tâm thần rung lên. ngược lại để lực Thần Hư khủng bố phủ xuống quanh người Dương Phàm, trói chặt lấy tu sĩ nhân loại nhỏ bé kia.
Suy nghĩ của hắn tuyệt đối không sai, cường giả Thần Hu dùng lục Phán Thần rút lấy lục hư không vạn dặm, đổng thời dung hợp pháp tắc Thông Huyền càng cao thâm hơn.
Nếu như tập trung đánh cỗ lực lượng này lên một gã tu sĩ Hóa Thần Kỳ bình thường, tuyệt đối chắc chắn miễu sát. Coi như là mấy chục mấy trăm cái, cũng có thể nháy mắt giết quá nửa.
Chẳng qua cùng lúc, trong lòng hắn cũng kinh ngạc: một tu sĩ nhân loại Hóa Thần trung
kỳ, làm sao có thể giết được Lưu nhi kế thừa huyết thống bán thần thú cùa mình?
Ngay cả huyết thống thần thú của Lưu nhi không thuần khiết bằng hắn, nhựng chi riêng thực lực Hóa Thần đại yêu tu, sợ rằng Không phải một tu sĩ nhân loại Hóa Thần có thể lay động được?
Trong quá trình, phi hành cực nhanh, hắn phát hiện tu sĩ nhân loại kia dường như bị lực Thần Hư cùa mình trói buộc, nhưng lại không hề có động tác giăv giụa gì, điều này có chút không bình thường.
Chẳng lẽ hắn bị lực Thần Hư của ta trói buộc, Ngay cả sức nhúc nhích một chút cũng không có? Nếu như thế. vậy cũng bình thường.
Nhưng Lôi Minh Vương phát hiện tu sĩ nhân loại kia duới tình huống bị trói buộc, còn đang ngưng tụ pháp lực.
Thấy như thế, Lôi Minh Vương cười lạnh một tiếng, hiện vẻ trào phúng:
- Đom đóm mà dám so sáng với trăng rằm.
Đối mặt Phủ chủ cao cao tại thượng, một tu sĩ nhân loại nhỏ bé còn dám có ý nghĩ phản kháng?
̀m!
Hắn ngưng tụ một đoàn lực Thần Hư nhỏ, đánh lên người tu sĩ nhân loại kia.
Thế nhưng... không có phản ứng.
Người kia giống như một khối gồ, không có phản ứng, vẫn quay lưng với hắn.
-Hả?
Trong lòng Lôi Minh Vương tinh táo vài phẩn, người này có thể giết nhi tử của hắn đã là Hóa Thần đạivêu tu. chi sợ không đơn giản như thế.
Thế nhưng, ý nghĩ coi thường vẫn không hoàn toàn thu lại. Bất luận thế nào, hắn cũng không tin một tu sĩ Hóa Thân trung kỳ có thể tạo ra uy hiếp đổi với tôn tại cấp bậc Vương hầu.
Vù
Tổc độ hắn cực nhanh, là tổc độ nhanh nhất trong những cường giả mà Dương Phàm đã gặp trong đời, nhanh gấp đôi Vương hầu bình thường.
Khoảng cách kéo gần từng chút...
Lôi Minh Vương thấy Dương Phàm bị trói buộc tại chỗ, liền không còn ý nghi ngờ nữa.
Khi hắn tới gần Dương Phàm một ngàn dặm... đột biến xảy ra.
- Xin hỏi... Các hạ chính là Phủ chủ Thiên Ưng Phủ, Lôi Minh Vương?
Tu sĩ nhân loại kia xoay người, một tay đặt sau lưng.
Lôi Minh Vương ngẩn ra, người này lại không sợ mình chút nào sao?
- Chính là bản vương, ngươi chính là hung thủ giết con ta?
Lôi Minh Vương thả chậm tổc độ. lạnh lùng chất vấn. Khoảng cách hai người chỉ còn năm trăm dặm, dẩn dẩn kéo gần.
Dương Phàm cảm giác một cỗ áp bách trước giờ chua từng có, mặt ngoài bảo trì trấn định, nhịp tim lại đang tăng lên.
- Nghe nói đại danh Lôi Minh Vương, Dương mỗ đã chuẩn bị một phẩn đại lễ cho ngài...
Khóe miệng Dương Phàm nhếch lên ý cười.
- Đại lễ?
Ánh mắt Lôi Minh Vương chợt nghiêm, thả chậm tốc độ tới gần Dương Phàm, khoảng cách hai người lại kéo gần.
Chi thấy Dương Phàm vung cánh tay đặt sau lưng ra, bày ra một vòng mặt trời đò vặn vẹo cùng cực, làm người ta kinh hôn khiếp vía.
- Đây là cái gì... Không hay
Lôi Minh Vương đầu tiên là sững sờ. tiếp đó trong lòng nhảv mạnh, một cỗ khí tức khủng bố ập tới.
Chi thấy mặt trời đở trong tay Dương Phàm vặn vẹo cùng cực. vù một cái bay đi nhắm thẳng vào hắn.
Mặt trời đỏ kia ở trong mắt hắn, khoảng khắc phóng đại gấp trăm ngàn lần, ánh sáng đò chói mắt nháy mắt lan tràn ra mấy trăm dặm.
Sau khi Dương Phàm tế ra "mặt trời đỏ", chạy còn nhanh hơn thò, nháy mắt kéo ra xa hai ba trăm dặm, đổng thời còn vận Chuyên một tầng giáp ánh sáng thần bí, thậm chí trốn xuống lòng đất.
̉M-
Mặt trời đỏ kia vặn vẹo đến cực điểm, bỗng nổ tung ra. sinh ra uy năng mạnh gấp mười lần trước kia.
Trong nháy mắt nổ tung, hình thành một con Kim ỏ thiêu đốt ngọn lửa vàng rực. giống như một cơn lổc màu đỏ. xen lẫn những đốm lửa vàng, nháy mắt mỡ rộng một trăm dặm... Hai trâm dặm... Năm trăm dặm... Một ngàn dặm.
Nơi cơn lốc Hủy diệt đi qua, vạn vật bị đốt thành than.
ở trong phạm vi mười dặm trung tâm, tuyệt đối không thể sống sót. đó chính là tuyệt địa từ vong.
Trong phạm vi một trăm dặm, Ngay cả Hóa Thần đại tu sĩ cũng sẽ nháy mắt biến thành
tro.
Trong phạm vi một ngàn dặm, dưới Hóa Thần Kỳ, toàn bị bị xóa sổ.
Vù
Nhiệt độ cao còn thừa tản ra, một cái hổ lớn cháy đen thậm chí hiện ra trạng thái đò đậm, lấy Kim ỏ ánh lửa vàng làm trung tâm, mờ rộng ra phạm vi một ngàn dặm, bày ra ở nơi vẻu tộc.
Cấm thuật Hồng Nhật Phẩn Thiên phạm vi lớn, lẩn đẩu hiện thế ở Yêu Hoàng Cảnh.
về phần Lôi Minh Vương... Mặt trời đỏ do Dương Phàm khống chế, lúc tới gần hắn muời dặm liên bùng nổ trong chóp mắt. cơn lốc Hủy diệt màu đỏ lập tức chôn vùi. Tình huống cụ thể. Dương Phàm cũng không kịp xem.
Vù!
ở một vùng cách nơi đó ngàn dặm, một bóng người xánh lớng lánh, lóe ra hào quang vàng đất nhảv ra khỏi mặt đất.
- Ha ha! Trúng chiêu rồi... Lôi Minh Vương kia dù là không chết. ít nhất cũng phải trọng thương.
Dương Phàm ánh mắt mỉm cười, cảm thấy mừng rỡ vì kế hoạch thành công.
Dù sao từ khi suy diễn công pháp, hắn gần như rất ít đánh lén địch nhân, loại khoái cảm này khó mà hình dung.
Huống hỗ đối thủ là cường giả cấp Phủ chủ mạnh hơn hắn một hai bậc.
Ngay vào lúc này.
- Tu sĩ nhân loại... Ta muốn bầm thây ngươi vạn đoạn-
Một tiếng gầm to tràn ngậm phẫn nộ vô tận, truyền khắp vạn dặm hư không.
Xoạt vù
Một cái bóng vàng kim bay ra từ cơn lốc đò đậm, mơ hồ thấy được khuôn mặt Lôi Minh Vương dữ tợn khủngbố, phẫn nộ oán hận tới cực điểm.
Lúc này, Lôi Minh Vương toàn thân bên ngoài cháy đen, đặc biệt bộ mặt như than củi. Nếu không có đôi mắt vàng tràn ngập sát ý vô tận, có thể làm người ta tưởng lầm là hắc quy chạy từ đâu ra.
-Ha...
Cảm thụ được sát ý vô tận lửa giận của Lôi Minh Vương, cùng với áp lực ngập trời, Dương Phàm biến sắc. tiếp đó cổ nén ý cười trong lòng.
Nên biết, vừa nãy đánh lén ám toán, hắn đã suy tính không dưới mấy trăm lần, đem mấy chục loại khá năng đều tính vào. Mặc kệ Lôi Minh Vương cái gì phản ứng gì, hắn đều có thể xử lý tương ứng.
Khi mặt trời đỏ bùng nồ. Lôi Minh Vương vừa vặn bị bao trùm trong khu vực mười dặm tử vong, bị bao phủ trong nơi hạch tâm bùng nổ.
Chẳng qua, khi Dương Phàm thấy cánh tay phải Lôi Minh Vương cháy đen chỉ còn nửa đoạn, không khỏi chợt hiếu.
Xem ra một kích vừa rồi, Lôi Minh Vương đã phải trừ cái giá bằng nửa cánh tay của minh.
Đương nhiên, Dương Phàm phán đoán ít nhất hắn cũng bị một chút nội thương. Loại bùng nổ hủy diệt trình độ nàỵ, lực đánh không phải nói chơi, tương đương ít nhất mấy ngàn vạn cân đá tảng đánh vào, huống hỗ trong đó còn có thuộc tính thiêu đốt cực nóng.
Ngoài ra. thân thể Lôi Minh Vương cháy đen, một thân áo bào vàng kim cao quy lại chi vỡ tan, không hoàn toàn hùy diệt tan chảy, xem ra là một kiện Pháp Bảo Thông Linh phẳm chất không tệ. Còn kim quan trên đầu hắn, lại V nguyên như cũ, đẳng cấp không thể đánh giá.
- Ta muốn bầm thây ngươi vạn đoạn-
Tiếng gầm thét của Lôi Minh Vương còn chua dứt. uy năng tinh thần hội tụ hư không vạn dặm, hóa thành một mũi nhọn trong suốt, hung hăng đâm xuống Dương Phàm.
Trong phạm vi mấy vạn dặm, vô số yêu tu đều cảm nhận được lửa giận của Lôi Minh Vương.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.