Tiên Hồng Lộ

Quyển 3 - Chương 238: Ma đầu xuất thế.

Khoái Xan Điếm

09/04/2013



Đây là vị trí lúc này Dương Phàm lọt vào trạng thái nguy cơ. Hắn đúng lúc na di đến lối vào thần điện, nơi ánh mắt nhìn đến, ngoài mấy trượng, ma khí mênh mông cùng ma uy khủng bố của ma thi không đầu ngàn năm lập tức tập trung lên người hắn. Cũng giống lần trước, ma thi không đầu hơi chút chần chờ liền nhắc tay lên phát động công kích với Dương Phàm.

Bá-

Dương Phàm trong nháy mắt nó nâng tay lên. Tường Vân Ngõa dưới chân quang mang màu bạc run lên. trong phút chốc na di ra ngoài mười trượng, nguy hiểm né tránh được một kích. Thân hình vừa ổn định, hắn không chút nghĩ ngợi, vung tay lên không trung.

Vù vù vù vù~

Bốn Thiết giáp khôi lỗi chắn trước không gian giữa hắn cùng Ma thi không đầu. Dưới mệnh lệnh của hắn, bốn Thiết giáp khôi lỗi từ bốn phương hướng bao vây đánh tới Ma thi không đầu.

Vèo vèo~

Cùng lúc đó, trong thần điện hai Ngân giáp thị vệ có thể so với cao giai nhìn trừng trừng xông vào đại điện.

Ầm ầm~

Hào quang màu xanh lóe lên, lối vào đại điện, một tấm bia đá màu xanh cao mấy trượng, trên ký hiệu mang theo từng tia màu vàng ầm ầm hạ xuống, vừa lúc chặn đứng lối vào.

Bá-

Dương Phàm lại na di ra ngoài mười trượng, căn bản không dám nhìn ra phía sau. Nhưng thanh âm từ phía sau truyền tới khiến cho hắn hết hồn.

Rắc!

Ầm Ầm-

Ma thi không đầu cách không một chưởng chụp tới, hào quang màu đen cột khí cuồng bạo ngang trời thoáng hiện, một Thiết giáp thị vệ lập tức tan thành từng mảnh, sau đó ầm ầm bùng nổ. Nhưng dư ba bùng nổ lại không hề tổn thương đến nó một chút nào.

Bá-

Dương Phàm na di lần thứ ba, trốn ra ngoài mười trượng. Mắt thấy lối vào đại điện ngay tại cách đó không xa.

Rắc-

Lại một tiếng vỡ vang lên, ma thi không đầu đưa tay mạnh mẽ bóp nát một Thiết giáp thị vệ ở gần mình nhất. Thiết giáp thị vệ có sức chiến đấu có thể so với Trúc Cơ Kỳ nổ tung ngay trước mặt hắn.

Ầm ầm~

Ma thi không đầu chỉ hơi lắc lư một chút không ngờ bình yên vô sự. Có thể thấy bản thân nó có lực lượng thân thể đáng sợ, lực phòng ngự càng biến thái.

Lập tức có thể chạy ra rồi!"

Thần kinh Dương Phàm căng đến cực điểm, trên người dâng lên một cỗ ma khí xông lên cao, Cửu u ma khí rót vào Tường Vân Ngõa, tốc độ tăng lên rất nhiều." Vù" một tiếng, bay về phía ngoài đại điện. Đúng lúc này, từ linh hồn hắn truyền đến một trận đau đớn tới từ pháp bảo Bản Chuyên màu xanh.

Keng- Keng-

Hai Ngân giáp thị vệ đồng loạt vung cự kiếm trong tay chém lên Bản Chuyên thật lớn nặng nề phong cách cổ xưa phát ra tiếng "toa toa" nặng nề. Lập tức khiến màu sắc nó ảm đảm, thu nhỏ lại nguyên trạng. Một kích hợp lực của hai tên có thể so với tu sĩ bậc cao là đáng sợ mức nào. Bản Chuyên màu xanh không có hư hao đã là may mắn mấy đời, nhưng Dương Phàm là chủ nhân. tâm thần tương liên nên lập tức bị thương tổn.

Phốc-

Dương Phàm phun ra một búng máu, trong khi phi hành vội vàng thu hồi Bản Chuyên màu xanh. Lại qua thời gian hai hô hấp, Dương Phàm bay ra đại điện, thân hình ẩn vào trong tầng ngoài mộ huyệt tối thui trống trải. Nơi này tồn tại không thiếu cương thi cùng lệ quỷ.

Crắc- Crắc~

Trong đại điện, liên tục truyền đến hai tiếng vỡ vang lên, hiển nhiên là ma thi không đầu kia tiêu diệt hai khôi lỗi. Dương Phàm hít sâu một hơi, làm ra một quyết định.

Ầm~

Thân thể hắn đột nhiên từ không trung hạ xuống, ẩn nấp vào một góc hẻo lánh. Chỉ một thoáng, sinh cơ cùng khí tức trong cơ thể hắn hoàn toàn biến mất, nhịp tim giảm dần, hô hấp chậm rãi ngừng lại, nhiệt độ cơ thể cùng trở nên lạnh lẽo.

"Với thực lực của ma thi không đầu cùng ngân giáp thị vệ, nếu chúng nó thật sự đuổi theo, ta khẳng định khó thoát khỏi cái chết!"

Dương Phàm rất rõ ràng điểm này.



Sau khi thực lực đạt tới bậc cao, tốc độ không biết nhanh bao nhiêu. Cho dù tốc độ của Dương Phàm lại tăng thêm gấp đôi, cũng vị tật có thể chạy trốn. Cho nên. hắn không chạy mà là... giả chết!

về mặt thực lực Dương Phàm không có cách nào so với chúng, nhưng có một điểm. Dương Phàm tuyệt đối là mạnh hơn chúng.

Đó chính là trí tuệ!

Bất kể là ma thi không đầu hay là ngân giáp thị vệ, bọn họ cũng không có được trí tuệ độc lập đầy đủ. Tất cả hành động của ma thi đều dựa vào bản năng, mà khôi lỗi thì bị chi phối bởi mệnh lệnh cùng trận pháp. Dương Phàm nằm trên mặt đất không hề nhúc nhích, nhìn qua tựa như một người chết.

Một, hai hô hấp qua đi, hắn phát hiện ma thi không đầu cùng ngân giáp thị vệ cũng không đi ra.

"Kỳ quái..."

Dương Phàm không dám manh động. Là nguyên nhân gì khiến cho ma thi không đầu cùng ngân giáp thị vệ không đuổi theo. Tuy nhiên, ngay sau đó trong đại điện truyền tới tiếng đánh nhau cuồng bạo khiến Dương Phàm hiểu ra.

Ngao-

Trong đại điện, ma thi không đầu vung hai tay, từng cỗ sóng khí cường đại thổi quét bốn phía, đang cùng hai ngân giáp thị vệ trước mắt đánh vào nhau.

Ầm ầm ầm ầm——

Tiếng đánh nhau động trời kia truyền đến, toàn bộ mộ huyệt khẽ rung lên, uy áp cùng khí thế vô hình khiến đám lệ quỷ du lãng ở tầng ngoài mộ huyệt bị dọa run rẩy. Trên mặt Dương Phàm lộ vẻ kinh ngạc, hắn không nghĩ tới ma thi không đầu lại đánh nhau với ngân giáp thị vệ.

"Lúc này náo nhiệt rồi..."

Trong lòng Dương Phàm hơi buông lỏng. Nghĩ rồi, hắn cũng hiểu ra, Ngân giáp thị vệ là vật chết không có tư tưởng, nhìn thấy mục tiêu sẽ phát động công kích. Ma thi không đầu lại bằng vào bản năng hành động, có người công kích nó tự nhiên nó sẽ đánh trả không chút do dự.

Keng keng!

Ầm ầm~

Ma khí trên thân ma thi không đầu càng ngày càng dày, đối mặt hai ngân giáp thị vệ có thể so với bậc cao nó không chỉ không bại lui, ngược lại càng đánh càng hăng. Cự kiếm trong tay ngân giáp thị vệ chém lên người nó bắn lên một chùm tia lửa phát ra tiếng vang như kim loại.

Ngao-

Ma thi không đầu phát ra tiếng rống kinh sợ thần hồn, ma khí xung thiên cuồn cuộn ập đến, ma uy vô hình lại áp lực phạm vi vài chục dặm.

Ầm ầm~

Hai ngân giáp thị vệ có thể so với bậc cao không ngờ đồng loạt bị ma thi đánh bay.

Cũng may phòng ngự của ngân giáp thị vệ này cũng mạnh, trong khoảng thời gian ngắn không có khả năng bị ma thi tiêu diệt.

"Ta vẫn nên thừa cơ trốn đi, nếu không..."'

Dương Phàm chấn động trong lòng, đám vật chết này thật sự rất biến thái, tùy tiện một kích liền đủ để cho tu sĩ Trúc Cơ Kỳ không chết cũng tàn phế.

Vù-

Thân hình hắn nhẹ nhàng bay lên, dưới sụ trợ giúp của Tường Vân Ngõa giống như phi yến bay về phía ngoài mộ huyệt. Dương Phàm rời đi không ảnh hưởng đến chiến đấu giữa ma thi không đầu cùng hai ngân giáp thị vệ. Hắn vừa mới bay đến miệng mộ huyệt đột nhiên cảm nhận được một cỗ thần thức mạnh mẽ đảo qua. Tuy nhiên, khi thần thức kia đảo qua lại bị ma uy mạnh mẽ của ma thi không đầu áp chế.

"Thần thức thật cường đại!"

Tâm thần Dương Phàm run lên, rất nhanh liền nghĩ ra. QUỷ Thi Sơn động tĩnh lớn như vậy, ma khí tận trời. khẳng định sẽ khiến thế lực các nơi chú ý tới.

"Ta không thể để cho bọn họ phát hiện thân phận của ta."

Dương Phàm trầm mặt, lùi vào trong mộ huyệt mấy trượng, sau đó lấy mặt nạ thần bí ra dán lên mặt rồi vận chuyển Biến Hình Thuật. Theo sau. một cỗ ma khí thuần túy cường đại từ trên người hắn dâng lên, rất khéo léo dung nhập vào trong sóng triều ma khí cuồn cuộn này. Ma thi không đầu đang trong chiến đấu, thân hình hơi chút ngừng lại rồi lại tiếp tục chiến đấu với hai ngân giáp thị vệ. Lực công kích đột nhiên nâng cao hơn vừa rồi mấy phần.

Dương Phàm lại không biết những tình huống này. Hắn thay hắc bào Thạch Thiên Hàn vẫn mặc, sau đó chân đạp hư không, dùng phương pháp mạnh mẽ khó lường bay đi.

Vèo~

Ma đạo Thạch Thiên Hàn hóa thành một bóng đen dung hợp cùng ma khí cuồn cuộn bay ra bên ngoài. Rất nhanh, hắn cảm nhận được một cỗ thần thức vô cùng mạnh mẽ, uy áp vô hình từ ngoài vài dặm truyền tới.

"Tu sĩ bậc cao".

Thần sắc Dương Phàm ngưng trọng vài phần. Hắn cũng phát hiện mặt nạ thần bí trên mặt mình đích xác có vài phần tác dụng chống cự tinh thần uy áp. Dưới uy áp này, hắn binh thản ung dung. còn có ý vô tình liếc mắt một cái nhìn về phương hướng kia.



Ầm-

Crắc~~

Đúng lúc này, trong mộ huyệt truyền đến một tiếng vang kim loại, ma thi không đầu rốt cục một chưởng đánh tan tầng phòng ngự của một ngân giáp thị vệ.

Ầm~ Ầm—-

Chợt sóng khí bùng nổ cường đại như triều dâng từ trong mộ huyệt tràn ra, thân hình Dương Phàm ở trong không trung không khỏi khẽ lung lay vài cái.

- Không tốt! Chạy mau!

Dương Phàm có thể đoán ra, ma thi không đầu xử lý một ngân giáp thị vệ, khiến cho nó nổ tung. Hai khôi lỗi có thể so với bậc cao đồng thời tự bạo, uy năng sinh ra đáng sợ tới mức nào!

Ngao-

Ma thi không đầu sừng sững tại chỗ, tiếng rống kinh hồn vang vọng, dường như đang thị uy. Ma khí quanh quẫn quanh thân càng nồng đậm, thân thể nó cùng bỗng dưng cao lên một trượng hai. giống như một người khổng lồ nhỏ!

Vèo-

Dương Phàm dùng hết sức bú sữa, phát huy ra tốc độ lớn nhất trong đời hóa thành một tia sáng màu đen xẹt qua chân trời tầng tầng quỷ vụ. Hắn vừa bay ra được một lát, mộ huyệt ầm ầm sụp đổ. Lập tức một ma thi không đầu ma khí cuồn cuộn nhảy lên. Ma thi không đầu ngàn năm không ngờ nó rời khỏi mộ huyệt cùng đại điện chỉ thuộc về nó.

Ngao~

Ma thi không đầu hướng về phía Vô Danh u Lâm phát ra một tràng tiếng kêu trầm trầm, một cỗ dao động cảm ứng vô hình truyền đi trong thiên địa.

- Cái gì? Không ngờ nó ra rồi!

Ngoài vài dặm. Kim Hằng Nhị đương gia của Ngũ Bàn Sơn biến sắc.

- Lui. Toàn bộ lui lại!

Kim Hằng ra lệnh.

- Dạ-

Mấy tên cao nhân Trúc Cơ KỲ của Ngũ Bàn Sơn đều rút lui. Dương lão tổ cùng Sở lão tổ thấy tình hình cũng lập tức rút lui. Bọn họ có thể đoán trước, cục diện kế tiếp sẽ gặp phải sẽ là đáng sợ và hỗn loạn biết bao nhiêu.

Ầm-

Vèo—

Ma thi không đầu đột nhiên giậm mạnh chân, thân thể như đạn pháo bay vụt ra ngoài. Tốc độ cực kỳ kinh người. Khoảng cách một hai dặm đối với nó mà nói chẳng qua chỉ là thời gian nháy mắt.

- A! Ma đầu đến đây!

Tu sĩ gần đó còn không kịp chạy trốn, trên mặt lộ vẻ tuyệt vọng. Uy áp vô hình bao phủ nơi đây, đám tu sĩ bậc thấp gần như mất năng lực cử động.

Ầm~

Ma thi không đầu rơi xuống mặt đất, một quyền đánh ra, hào quang màu đen chợt lóe. Cột khí màu đen xuyên qua thân thể hai tu sĩ Ngưng Thần Kỳ, ầm ầm nổ tung. Máu thịt bay tứ tung, vô cùng thê thảm. Ngay sau đó ma thi không đầu đột nhiên dừng lại, ma uy kinh thiên lập tức tập trung vào trên người nam tử trung niên mặc kim bào giữa không trung.

- Không ổn!

Kim Hằng không nghĩ tới ma thi không đầu này đột nhiên lại tập trung vào mình. Hắn không chút suy nghĩ, trên người ngưng tụ ra một tầng tử quang, lật tay đánh ra một chưởng, hình thành một quầng sáng màu tím.

Phốc-

Cột khí màu đen lập tức xuyên qua quầng sáng màu tím trước thân hắn, ma khí còn lại đánh lên trên người, cùng tầng phòng ngự tử quang va chạm vào nhau. Sắc mặt Kim Hằng trắng bệch phun ra một búng máu, mượn cỗ lực lượng kia bay về phương xa. Nhưng ma thi không đầu này dường như là nhận chuẩn hắn. "Vù" một tiếng, hóa thành một quang ảnh màu đen bức bách về phía hắn, ở một bên khác. Dương Phàm bay ra vài dặm, trong lòng âm thầm tính toán: "Ma thi không đầu này quả thật là đánh đâu thắng đó, không gi cản nổi. Xem ra dường như muốn tàn sát nhân giới, một tràng gió tanh mưa máu là không thể tránh khỏi. Ta vẫn nên sớm rời đi..."

Hắn lại không nghĩ đến một vấn đề:

Rốt cục là ai dẫn ma thi không đầu đi ra, do đó mới mang đến cho Tu Tiên Giới một hồi tai nạn như vậy.

Ma thi không đầu có lợi hại đến đâu cũng chỉ dựa vào bản năng làm việc. Như vậy, ai mới là thủ phạm chân chính???

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Tiên Hồng Lộ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook