Quyển 6 - Chương 482: Mối nguy cơ của Kinh Hồng Môn!
Khoái Xan Điếm
27/08/2013
“Tóm lại, Phương Thiên Kim Minh Chuyên gom được càng nhiều, sau khi dung hợp sinh ra thần thông lại càng lớn…”
Hồng Cương nói với vẻ mặt kích động:
“Chỉ tiếc là những khối Phương Thiên Kim Minh Chuyên này trả qua thời gian mấy ngàn năm, bởi vì đủ loại nguyên nhân, tản lạc ở các nơi Tu Tiên giới. Trong môn phái vốn có tám khối, nhưng mấy năm trước bị thất lạc hai khối. Chuyến đi Cửu U lần này, ta cũng mang theo hai khối
Trong đầu Dương Phàm nhớ lại lời nói của Hồng Cương lúc đó
Tuy rằng từ ba mươi năm trước, Hồng Cương đã bất hạnh vùi thân ở Cửu U Bí Cảnh, nhưng tin tức có liên quan tới Phương Thiên Kim Minh Chuyên, Dương Phàm vẫn không quên
- Phái thêm người, tiến hành theo dõi toàn bộ phương vị và trà trộn vào Kim Hồng Môn, tranh thủ tìm cho được tung tích Băng Ma Thạch
Dương Phàm phân phó
- Dạ, Quân vương!
Ẩn Tam khom người nói, lại hỏi dò:
- Quân vương còn phân phó gì nữa không?
- Dò tra tìm tin tức có liên quan tới Phương Thiên Kim Minh Chuyên trấn sơn chi bảo của Kim Hồng Môn, nếu có thể, cũng không tiếc giá phải trả lấy cho bằng được. Kim Hồng Môn cũng là đại phái nhất lưu kế thừa từ lâu, việc này có lẽ ta phải tự mình ra tay một lần
Dương Phàm trầm ngâm một lúc rồi nói
Ẩn Tam dạ một tiếng, tức tốc rời đi, Ám Huyết Vương Triều triển khai hành động
“Phương Thiên Kim Minh Chuyên? Tổng cộng có mười sáu cái linh kiện, ta mới thu được bốn, ở Kim Hồng Môn có lẽ còn bốn khối”
Trong mắt Dương Phàm hiện lên một vẻ chờ mong
“Vèo!”
Trên lòng ban tay hắn, lơ lửng bốn khối phương chuyên màu xanh rực rỡ, tản phát ra khí tức cổ xưa dày đặc
“Ông!”
Đột nhiên bốn khối Phương Thiên Kim Minh Chuyên kết hợp cùng một chỗ, hình thành một khối bản chuyên to lớn dày nặng, rải đầy hoa văn màu vàng, phóng ra khí tức mênh mông
Trên tay bấm pháp quyết hơi hơi thay đổi, Phương Thiên Kim Minh Chuyên to lớn liền dung nhập vào hư không, không còn thấy bóng dáng
Sau khi dung hợp bốn khối Phương Thiên Kim Minh Chuyên liền trở thành pháp bảo trung phẩm
Nếu có thể dung hợp tám khối, ít nhất là Cổ bảo nhất cấp, theo ý tứ của Hồng Cương, uy lực của nó lớn hơi Cổ bảo bình thường
“Phương chuyên này uy lực thần thông bất phàm, có thể công có thể thủ, lực phòng ngự lại vô cùng lớn. Nếu có thể gom đủ tám khối, nhất định có thể gia tăng thật lớn năng lực sinh tồn của ta, cho dù đối mặt với đại tu sĩ Nguyên Anh, cũng đủ sức tự bảo vệ mình”
Dương Phàm phất tay một cái, trong không khí dao động một trận, Phương Thiên Kim Minh Chuyên lại xuất hiện trước mắt
Hắn nhắm mặt lại, lẳng lặng tìm hiểu huyền diệu ẩn chứa trong Phương Thiên Kim Minh Chuyên
Rất nhiều pháp bảo trong Tu Tiên giới, không chỉ là vũ khí có đấu pháp chiến đấu, trong đó có một số pháp bảo thậm chí còn ẩn chứa tin tức đặc biệt của nó
Cổ bảo đặc biệt lưu truyền từ thời xa xưa, chúng nó có lịch sử sâu xa cùng bối cảnh độc đáo của riêng mình
Dương Phàm thu được bốn khối Phương Thiên Kim Minh Chuyên, vẫn đều dùng cho chiến đấu, cùng chưa có chuyên tâm nghiên cứu
Thời gian lẳng lặng trôi qua, một hồi lâu sau, Phương Thiên Kim Minh Chuyên trước mặt Dương Phàm bỗng nhiên phóng xuất ra một vầng hào quang màu vàng rực rỡ, vang lên tiếng ngân “vù vù”, đồng thời truyền đến một cỗ rung động kỳ diệu
Dương Phàm biến sắc, vội vàng thu hồi Phương Thiên Kim Minh Chuyên
“Không nghĩ tới, giữa các kiện Phương Thiên Kim Minh Chuyên này, còn có thể sinh ra cảm ứng với nhau thật nhỏ” Dương Phàm chấn động
Trải qua một phen nghiên cứu, hắn từ trong Phương Thiên Kim Minh Chuyên tìm hiểu được một ít tin tức không trọn vẹn, lại vô tình cảm ứng được tồn tại của các kiện khác
Loại cảm ứng này là một loại kêu gọi lẫn nhau chưa trong nhiều pháp bảo có nhiều kiện phân tán, ở dưới tình huống cách nhau không xa lắm, chúng có thể cảm ứng được tồn tại của nhau
“Còn có bốn khối Phương Thiên Kim Minh Chuyên, ta cảm ứng được, hẳn là ở Ngư Dương quốc. Về phần tám khối khác, cảm ứng thập phần mơ hồ, có thể không có ở Bắc Tần”
Trong mắt Dương Phàm lóe sáng, thu hồi Phương Thiên Kim Minh Chuyên. Sau đó Dương Phàm lại lấy ra một quyển Khô Lâu Huyết Thư phát ra khí tức âm u cổ xưa
Đây chính là Huyết Cấm Luyện Ngục Thư, theo như lời Chúc Phong nói là linh bảo trong truyền thuyết của Huyết Ma Đạo
“Theo lời nói của Chúc Phong, ta không phải tu sĩ Huyết Ma Đạo, ít nhất cần có tu vi Nguyên Anh hậu kỳ, mới có thể sử dụng” Dương Phàm bắt đầu rơi vào trầm tư
Thậm chí hắn đang cân nhắc, mình có nên tu luyện một môn công pháp Huyết Ma Đạo nữa hay không?
Nhưng ý tưởng này rất nhanh bị hắn phủ quyết
Sau khi trải qua nhiều năm tu luyện như vậy, hắn cảm nhận sâu sắc rằng Tiên Hồng Quyết mới chân chính là cơ sở và căn nguyên của hắn
Con đường diễn biến Tiên Hồng đã sớm là con đường duy nhất hắn tuyển chọn
Hết thảy những đường lối khác, chẳng qua chỉ để tăng thêm năng lực sống còn ở Tu TIên giới mà thôi
“Ta không tin không thể luyện hóa được thứ này…”
Sắc mặt Dương Phàm chợt ngưng trọng, trong lòng bàn tay đột nhiên hiện lên một đám lửa sáng mờ màu xanh nhạt
Tác dụng của Khai Quang Tịnh Thế Diễm, Dương Phàm biết rất rõ ràng, trên phương diện luyện hóa pháp bảo, luyện đan đều có công hiệu thần kỳ
Đặc biệt dùng cho luyện đan, có thể gia tăng thật lớn hiệu quả của đan dược và xác xuất thành công luyện đan
Dương Phàm khoanh chân ngồi trong Tiên Hồng không gian, tế ra Khai Quang Tịnh Thế Diễm, bắt đầu thử nghiệm luyện hóa vật ấy
Cũng giống như trước kia, Huyết Cấm Luyện Ngục Thư này không có phản ứng gì nhiều
Dương Phàm cắn răng một cái, Khai Quang Tịnh Thế Diễm trong tay sáng rực lên, hóa thành vô số ngọn lửa hình nòng nọc màu trắng
Đây là hình thái chiến đấu của Khai Quang Tịnh Thế Diễm, có thể đốt cháy hết thảy, tịnh hóa hết thảy vạn vật trên thế gian
“Vù! Vù!”
Bỗng nhiên, Huyết Cấm Luyện Ngục Thư tỏa ra vầng sáng màu đỏ như máu đáng sợ, lập tức đẩy Dương Phàm văng ra, phát ra từng hồi tiếng kêu khủng khiếp
“Vật ấy quả nhiên có linh tính” Trong mắt Dương Phàm lộ ra dị sắc, thu hồi Khai Quang Tịnh Thế Diễm
Trực giác nói cho hắn biết, nếu thực sự dùng Khai Quang Tịnh Thế Diễm mạnh mẽ cưỡng ép, sẽ gây tổn hại thật lớn cho linh tính và uy lực của Huyết Cấm Luyện Ngục Thư, thậm chí có thể làm cho nó thoái hóa thành pháp bảo bình thường
“Thôi được! Tuy rằng phải đạt tới cảnh giới hậu kỳ mới có thể sử dụng Huyết Cấm Luyện Ngục Thư, nhưng chờ sau khi ta tấn chức Diễn Căn trung kỳ, vị tất không thể thử lại lần nữa”
Nghĩ đến đây, Dương Phàm thu hồi Huyết Cấm Luyện Ngục Thư, bắt đầu tĩnh tu
Trong cơ thể Sinh Mệnh Lục Chủng sinh cơ dồi dào, từ tâm mạch biến ảo thành Hồn Căn, ở trong cơ thể hắn từng chút từng chút một kéo dài, như muốn hoàn toàn chuyển hóa tất cả kinh mạch trong cơ thể biến thành Hồn Căn chính thức
Nếu có thể làm được một bước đó, Dương Phàm lập tức thành công bước vào Diễn Căn trung kỳ, nắm trong tay đại địa, tiến vào cảnh giới hoàn toàn mới thực lực tăng lên không thể tưởng tượng
Giờ phút này, kinh mạch toàn thân Dương Phàm đều lộ ra từng tia sáng màu vàng nhạt. Trong khoảnh khắc đó, nó tự cảm ngộ hấp thu lực tinh túy của đại địa
“Nếu có thể bước vào Diễn Căn trung kỳ, cho dù ta không đứng trên mặt đất, cũng có thể dễ dàng nắm giữ được đại địa”
Trong mắt Dương Phàm lộ ra tia sáng lĩnh ngộ, sau đó hắn chậm rãi nhắm mắt lại, nắm bắt thời gian khổ tu
Loại trạng thái tu luyện dung nhập đại địa này, thời gian thường trôi qua rất nhanh
Dương Phàm hận không thể một hơi bế quan vài chục vài trăm năm, để đột phá đến Diễn Căn trung kỳ hoặc hậu kỳ
Thế nhưng hiện nay tình hình Ngư Dương quốc hỗn loạn rối tung rối mù, không cho phép hắn tiếp tục an nhàn tu luyện lâu dài
Bốn năm ngày sau
- Báo cáo Quân vương! Đã điều tra rõ ràng, bốn khối Phương Thiên Kim Minh Chuyên hiện đang ở trong tay chưởng môn Kim Hồng Môn. Về phần Băng Ma Thạch, cũng tra được một ít manh mối, rơi vào trong tay một tên đệ tử nội môn nào đó của Kim Hồng Môn
Ẩn Tam tới báo tin
- Tốt! Các ngươi chú ý cho kỹ, việc này không thể xảy ra sai lầm. Bản Quân vương đích thân ra tay, chúng ta họp thương nghị một ít chi tiết
Dương Phàm hạ thấp giọng dặn dò Ẩn Tam một số công việc
Trên một vùng đồi núi xanh tươi ở phía Đông Ngư Dương quốc
Một đại phái tu tiên nhất lưu có được nội tình mấy ngàn năm, đang tiến hành một hồi lựa chọn cực kỳ gian nan
Kim Hồng Môn
Trong đại điện, trên ngai vàng hùng sư, một giọng nói hùng hồn vang đội khắp đại điện:
- Hôm nay, bản môn chủ triệu tập toàn bộ các vị, là muốn thương nghị cùng mọi người, cùng nhau đưa ra một quyết định liên quan tới sự sống còn hưng suy của môn phái ta
Phía dưới, xếp hai hàng ghế, có bốn năm trưởng lão Kim Đan bậc cao cùng hơn mười vị cường giả Trúc Cơ hậu kỳ trở lên ngồi đó
Giờ phút này, theo lời nói của chưởng môn Kim Hồng Môn, trong đại điện ngưng tụ một bầu không khí vừa trang nghiêm vừa ngưng trọng
Tất cả mọi người đều thu hồi vẻ bình thản, sắc mặt ngưng trọng hẳn lên
Lão già áo bào màu vàng, một đôi mặt hổ trên khuôn mặt chữ điền, lộ rõ vẻ oai nghiêm, đồng thời cũng lộ ra vẻ lo lắng thật sâu
- Môn chủ! Trong Ngư Dương quốc này sắp phát sinh chuyện gì, chẳng lẽ ngay cả Kim Hồng Môn chúng ta cũng không thể toàn thân thối lui?
Một lão già có chòm râu hoa râm, run rẩy đứng lên, khó hiểu hỏi
Ánh mắt của mọi người đều tập trung trên mặt lão già áo bào màu vàng
Bọn họ không hiểu rõ, vì sao vị môn chủ luôn luôn trầm ổn vinh nhục không sợ hãi, lúc này trên mặt lại lộ vẻ sầu lo như thế?
- Hiện giờ Ngư Dương quốc, rất hỗn loạn…
Chưởng môn Kim Hồng Môn hít một hơi dài:
- Trước đây một đoạn thời gian, chuyện Quỷ Huyễn Môn bị diệt môn, các ngươi hẳn biết rõ
Lời vừa nói ra, các tu sĩ phía dưới câm như hến
Quỷ Huyễn Môn vốn là đại phái nhất lưu ngang vai vế với Kim Hồng Môn, vài năm gần đây thậm chí kinh ra bậc cao Nguyên Anh
Thế mà trước đây không lâu, trong một đêm Quỷ Huyễn Môn bị người ta diệt môn
- Môn chủ! Chuyện này có can hệ gì với Kim Hồng Môn chúng ta? Quỷ Huyễn Môn sỡ dị bị diệt môn, là bởi vì nó không biết tốt xấu, trêu chọc Tiên Hồng Y Quán. Kim Hồng Môn chúng ta mấy năm nay, cũng không có chủ động trêu chọc thế lực lớn nào
Một gã Kim Đan bậc cao nghi hoặc nói
- Không!
Lão môn chủ lắc đầu, bỗng nhiên giơ tay lên, trước người xuất hiện một khối phương chuyên tỏa ánh sáng vàng khắc bốn phía
- Trấn phái chi bảo!
- Phương Thiên Kim Minh Chuyên!
Các tu sĩ đều chấn động
- Các vị hẳn là biết, mấy chục năm gần đây, môn phái ta đã mất đi bốn khối Phương Thiên Kim Minh Chuyên, trong đó hai khối là mất đi ngoài ý muốn, còn lại hai khối là do đệ tử đời thứ ba mang theo vào Cửu U Bí Cảnh, sau đó cùng nhau táng thân, bị mất trong Bí Cảnh
Lão già áo vàng nói
- Chuyện này chúng ta dĩ nhiên biết
Một nữ tu Kim Đan lên tiếng
- Mặc dù Hồng Cương táng thân trong Bí Cảnh, nhưng pháp bảo trong tay, lại bị người ta thu lấy. Trước đây ba mươi năm, ta còn cảm ứng được bốn khối Phương Thiên Kim Minh Chuyên kia. Tuy nhiên ba mươi năm gần đây, lại mất đi cảm ứng
Đột nhiên trong mắt lão môn chủ lộ ra vẻ hoảng sợ:
- Bản môn chủ nghĩ rằng việc này đã không giải quyết được nữa rồi. Nhưng không ngờ trong thời gian gần đây, sau khi Quỷ Huyễn Môn bị diệt môn, ta lại cảm ứng được tồn tại của bốn khối Phương Thiên Kim Minh Chuyên kia. Đặc biệt mấy ngày trước đây, cảm ứng thập phần mãnh liệt, hoàn toàn có thể xác định nó đang ở ngay tại Ngư Dương quốc này
- Ba mươi năm trước mất trong Cửu U Bí Cảnh, ba mươi năm sau lại xuất hiện ở Ngư Dương quốc, lại là sau khi Quỷ Huyễn Môn bị diệt môn…
Thanh âm của môn chủ Kim Hồng Môn gần như có hơi run run, ánh mắt nhìn lướt qua mọi người, hít sâu một hơi nói tiếp:
- Người phù hợp điều kiện chỉ có một…
Thoáng chốc, toàn bộ đại điện liền rơi vào cảnh tĩnh lặng, thậm chí có thể nghe được tiếng tim đập “thình thịch”
Mọi người giới cao tầng Kim Hồng Môn đều hai mặt nhìn nhau, trong mắt lộ vẻ kinh hãi
Trong đầu các tu sĩ đồng thời hiện ra một nhân vật truyền kỳ mới quật khởi như ánh sao băng kia.
- Môn chủ! Ý ngày là nói… người thu được bốn khối Phương Thiên Kim Minh Chuyên, là vị kia vừa trở về Ngư Dương quốc?
Lão già râu bạc cất giọng run run hỏi
- Tám chín phần mười là hắn
Nam nhân mặc áo bào vàng thở dài thật nặng nề:
- Bản môn chủ lần này triệu tập các vị đến, chính là để quyết định việc này
Lời vừa nói ra, mọi người phía dưới đều im bặt như ve sầu mùa đông, phần đông đều cúi đầu, không nói một lời
Môn chủ Kim Hồng Môn bình thản lướt nhìn mọi người một vòng:
- Hiện nay chúng ta chỉ có hai con đường: một là gia nhập trận doanh Ma Dương Tông để nhận được che chở của họ; đường thứ hai là chủ động tới gặp Dương Phàm, dâng ra trấn sơn chi bảo Phương Thiên Kim Minh Chuyên
- Môn chủ! Phương Thiên Kim Minh Chuyên chính là bảo vật kế thừa của môn phái ta đã lâu, lại là vật tượng trung của môn phái chúng ta, vật ấy tuyệt đối không thể rơi vào tay người ngoài
Lão già râu bạc run rẩy đứng lên, trong mắt đầy vẻ khẩn thiết, cầu xin
- Nói như vậy, suy nghĩ của ngươi là gia nhập Ma Dương Tông?
Môn chủ Kim Hồng Môn tự giễu cười:
- Nếu gia nhập Ma Dương Tông, một khi phe thắng lợi là Tam U lão ma, thì cũng thôi. Nhưng khi Tam U lão ma thu thập xong Dương Phàm, thu được bốn khối Phương Thiên Kim Minh Chuyên trong đó, thì dù có là vô địch Ngư Dương quốc, chưa chắc hắn sẽ không tham lam dòm ngó bốn khối còn lại của phái ta. Phải biết tám khối Phương Thiên Kim Minh Chuyên hợp lại thành pháp bảo, còn cường đại hơn Cổ bảo bình thường
Lão già râu bạc có vẻ nghẹn lời không biết nói sao
- Nếu Dương Phàm bất ngờ thắng lợi, chúng ta đầu nhập vào Ma Dương Tông, hắn thu thập Tam U lão ma xong, chắc chắn cũng sẽ diệt trừ chúng ta
Kim Hồng Môn môn chủ thở dài một hơi:
- Hiện giờ chúng ta như đi trên băng mỏng, đi sai một bước sẽ rơi xuống vực sâu vạn trượng, vạn kiếp bất phục
Phía dưới, đầu tiên là một mảnh tĩnh lặng, sau một lúc lâu mới có một người lên tiếng
- Môn chủ! Không biết ngài có ý kiến gì không?
Một nữ tu Kim Đan phía dưới hỏi
Trong mắt Kim Hồng Môn môn chủ chợt lóe sáng:
- Đương nhiên ai mạng thì gia nhập người đó, giờ phút này là mối ngu cơ lớn nhất mà Kim Hồng Môn ta gặp phải gần trăm năm nay, thậm chí rất có thể gặp phải nguy cơ diệt môn. Cho nên, bản môn chủ hoàn toàn không có lo lắng có giữ được Phương Thiên Kim Minh Chuyên hay không, mà làm sao để môn phái ta vượt qua nguy cơ lần này mới là điều trọng yếu nhất
Mọi người nghe nói đều gật đầu lia lịa, tỏ vẻ đồng ý
Lão già râu bạc lúc nãy muốn nói gì lại thôi, lão thở dài một hơi, ánh mắt ảm đạm, không nói tiếp gì nữa
So sánh với sống còn của toàn bộ môn phái kế thừa mấy ngàn năm cùng với mấy ngàn đệ tử, một kiện pháp bảo trấn sơn lại có vẻ nhỏ bé không đánh kể
- Như vậy xin hỏi môn chủ, Tam U lão ma cùng Dương Phàm, rốt cuộc ai mạnh hơn?
Một gã tu sĩ Trúc Cơ dò hỏi
Ai mạnh thì gia nhập người đó, đương nhiên trước phải phán đoán người nào mạnh hơn
- Các vị có ý kiến gì?
Kim Hồng Môn môn chủ cười nhìn về phía mọi người hỏi
- Đương nhiên là Tam U lão ma! Hắn đứng vững ở Ngư Dương quốc mấy trăm năm không ngã, hiện nay là vô địch. Dương Phàm kia chắc chắn không phải đối thủ của hắn
Chúng tu sĩ phía dưới đều bàn luận sôi nổi
Phần lớn tu sĩ đều cho rằng đầu nhập vào Tam U lão ma là lựa chọn chính xác
Tam U lão ma bất kể tu vi, nội tình, uy danh, đều là xứng với danh xưng đệ nhất của Ngư Dương quốc
Điểm ấy không thể nghi ngờ
- Ta lại không nghĩ như vậy
Kim Hồng Môn môn chủ mỉm cười
- Chẳng lẽ môn chủ cho rằng tân tú ma đạo này còn đáng sợ hơn Tam U lão ma sao?
Mọi người đều giật mình cả kinh
- Có lẽ trước mắt Dương Phàm cùng Tam U lão ma hơi có chênh lệch chút đỉnh, nhưng tuyệt đối không phải lớn lắm. Nếu không thời gian trước đây, khi Dương Phàm dùng thủ đoạn lôi đình tiêu diệt Quỷ Huyễn Môn, vì sao không thấy Tam U lão ma đưa ra phản ứng gì. Thậm chí có lời đồn đãi, Thạch Thiên Hàn là một phân thân của Dương Phàm, nghe nói đã đấu một trận với Tam U lão ma
- Nếu hai người thực lực không hơn kém nhau nhiều lắm, như vậy bản môn chủ xem trọng Dương Phàm, là bởi vì người này có tiềm lực thật lớn
Kim Hồng Môn môn chủ hít sâu một hơi:
- Lịch sử lời đồn có liên quan tới Dương Phàm, bản môn chủ sưu tập tương đối đầy đủ
- Năm ấy lúc mười tám tuổi, vào một đêm hắn tán công, từ đó về sau trong vào ba năm, từ một phế nhân tu luyện đến Kim Đan bậc cao
- Bước vào Kim Đan, chỉ trong ba năm…
Trong mắt vị môn chủ lóe sáng
Mọi người cũng hít ngược một hơi khí lạnh
- Sau đó, mất tích ba mươi năm, khi trở về Ngư Dương quốc hắn tấn chức Nguyên Anh bậc cao. Thử hỏi cái phần tư chất tiềm lực này, ai có thể sánh bằng?
Ánh mắt của Kim Hồng Môn môn chủ lạnh lùng lướt qua mọi người
Các tu sĩ phía dưới đều chột dạ, cũng không có lý lẽ gì để phản bác
Ba năm tấn chức Kim Đan, ba mươi năm tấn chức Nguyên Anh, nếu tiếp qua ba trăm năm nữa thì sao?
Ai cũng khó có thể đoán trước được…
- Hơn nữa, thời điểm ở Cửu U Bí Cảnh, lấy tu vi Trúc Cơ giết chết Kim Đan bậc cao Trác Kinh, trổ hết tài năng nổi bật trong rất đông tinh anh. Điều này nói rõ hắn có được năng lực lấy yếu thắng mạnh, lấy bất ngờ để giành chiến thắng
- Xem qua sự tích của Dương Phàm, thật giống như một đoạn truyền kỳ, thậm chí làm cho người ta suy nghĩ sâu xa, dường như hắn không thuộc thời đại của chúng ta này: Bởi vì kỳ tích quật khởi giống như vậy, chỉ có ở thời kì thượng cổ mới xuất hiện, còn hiện nay linh khí thì từ từ loãng đi, thiên tài địa bảo thì thiếu hụt…
Kim Hồng Môn môn chủ cảm khái vạn phần
Toàn bộ chúng tu sĩ trong đại điện đều lộ vẻ mặt khiếp sợ, đều rơi vào suy tư trầm lắng
Cho dù bọn họ có vạn lần tưởng tượng, cũng khó có thể đoán được, Dương Phàm có Tiên Hồng không gian, trên cơ bản khắc phục được hạn chế tiến độ của người tu luyện vì linh khí loãng, thiên tài địa bảo thiếu hụt
Tu luyện Tiên Hồng Quyết, cần thiết nhất chính là ngộ tính cùng với sức sáng tạo để thôi diễn, chịu rất ít ảnh hưởng của linh khí
Đồng thời, Tiên Hồng không gian còn có thể giao trồng một lượng lớn thiên tài địa bảo, thậm chí còn gồm cả khoáng thạch
Sau lưng mỗi một cái kỳ tích, đều có một bí mật không muốn cho người ta biết
- Bẩm môn chủ! Bên ngoài có tu sĩ cầu kiến, tự xưng là đến từ Tiên Hồng Y Quán
Đúng lúc này, bên ngoài truyền vào tiếng báo cấp bách
- Đến từ Tiên Hồng Y Quán?
Mọi người đều chấn động
Đối với chủ nhân sau lưng Tiên Hồng Y Quán này, Tu Tiên giới Ngư Dương quốc không người nào không biết, không người nào không hiểu
- Chẳng lẽ Dương Phàm đích thân tìm tới cửa?
Lão già đầu bạc kinh hãi thốt lên
Kim Hồng Môn môn chủ vội vàng triển khai thần thức, rất nhanh phát hiện ngoài cửa đang đứng một gã thiếu niên cụt tay sắc mặt lạnh lùng kiên nghị
Thiếu niên cụt tay đó tuổi không lớn, một thân tu vi lại đạt tới Kim Đan kỳ
- Người này chỉ sợ là đệ tử của Dương Phàm! Mời hắn vào!
Vị môn chủ trầm ngâm một chút rồi nói
Chỉ chốc lát, thiếu niên cụt tay đi vào đại điện, nơi đang tập trung các cao tầng Kim Hồng Môn
Dưới ánh mắt soi mói của nhiều cường giả như vậy, thiếu niên cụt tay vẫn trấn định như thường:
- Tại hạ Thương Vân, đại biểu sư tôn đến tiếp kiến quý phái
- Thương đạo hữu! Mời ngồi!
Vị môn chủ cười nói
Trong đại điện, đã sớm chuẩn bị sẵn ghế ngồi
Mọi người trong Kim Hồng Môn đều vô cùng khách sáo, dè dặt từng lời sợ đắc tội với thiếu niên trước mắt
Tu vi Kim Đan sơ kỳ đối với một đại phái nhất lưu như Kim Hồng Môn mà nói, cũng không tính là gì
Nhưng bối cảnh phía sau thiếu niên, đủ để cho toàn bộ Kim Hồng Môn rơi vào kinh sợ
- Ta cũng không quanh co lòng vòng, lần này ta đến quý tông có hai sự kiện
- Mời nói!
- Chuyện thứ nhất, là ta thay sư tôn giao dịch với quý tông bốn khối Phương Thiên Kim Minh Chuyên
Thương Vân thản nhiên nói
Lời vừa nói ra, mọi người trong đại điện đều hai mặt nhìn nhau, trong lòng uất nghẹn khó chịu
Trực tiếp tìm tới cửa, nói dễ nghe thì là giao dịch, không dễ nghe là cướp đoạt
- Có thể cấp một cái kỳ hạn, cho chúng ta suy nghĩ hay không?
Kim Hồng Môn môn chủ mỉm cười nói
Thương Vân lắc đầu:
- Cơ hội giao dịch chỉ có một lần, nếu quý tông không đáp ứng, ta lập tức rời đi
Hắn nói thật nhẹ nhàng nhưng lại khiến mọi người ở đây không rét mà run
Ngoài ra ý nói thật rõ ràng, chỉ cho các ngươi một lần cơ hội, không có thời gian suy nghĩ
Nếu không đáp ứng thì hậu quả tự mình tưởng tượng đi
Sắc mặt của Kim Hồng Môn môn chủ có chút cứng ngắc, hô hấp có hơi dồn dập, trên người phóng xuất ra một khí tức cường đại như muốn áp đảo toàn bộ đại điện
Có thể tưởng tượng vị đứng đầu một phái này dĩ nhiên đã nổi giận
Thân là đại tu sĩ Kim Đan, trước mặt hắn, Thương Vân mới vào Kim Đan sơ kỳ chỉ sợ không có bao nhiêu sức phả kháng
- Chẳng lẽ, Dương dược sư phái ngươi tới, không hề lo lắng cho an nguy của ngươi?
Kim Hồng Môn môn chủ cố kiềm chế cơn tức giận trong lòng
- Ta nếu dám đến, tự nhiên không sợ sống chết. Hơn nữa, trước khi đi sư tôn có nói với ta, chuyến đi này không có gì nguy hiểm. Chờ khi xong xuôi việc này, ta còn phải đi kinh đô xây dựng lại Tiên Hồng Y Quán
Thương Vân cười dài nói
- Muốn chết! Một Kim Đan nho nhỏ như ngươi, dám ở trước đại điện phái ta ngạo mạn cuồng vọng, tự cao tự đại coi trời bằng vung
Đột nhiên một gã thanh niên Kim Đan, phẫn nộ hừ một tiếng rồi nói, trên người tuôn ra uy áp cường đại
Đây đúng là một gã Kim Đan trungkỳ đỉnh, một thân khí thế cường đại, đủ để chấn nhiếp Kim Đan bình thường
Thương Vân bình thản cười:
- Nếu quý phái không có thành ý, ta đây có lưu lại cũng không còn ý nghĩa
Dứt lời, hắn đứng dậy đi ra ngoài
Người trong đại điện cũng không có ngăn trở, tất cả ánh mắt đều nhìn về phía Kim Hồng Môn môn chủ
- Môn chủ! Dương Phàm này thật sự khinh người quá đáng, không bằng để chúng ta giết chết đệ tử hắn, rồi đầu nhập Ma Dương Tông
Gã thanh niên Kim Đan dùng thần thức truyền âm nói, trong mắt lộ sát ý
Trên mặt vị môn chủ, cũng biến đổi không ngừng, một bàn tay chậm rãi nâng lên, trong mắt cũng hiện ra vô cùng áp lực
Thương Vân chậm rãi bước chân ra ngoài đại điện
Giờ khắc này, toàn bộ cao tầng trong đại điện, đều ngưng tụ khí tức áp lực đến mực tận cùng, giống như núi lửa có thể bùng nổ bất cứ lúc nào
Dưới áp lực chưa từng có này, trong lòng Thương Vân cũng thầm kêu khổ, toàn thân ướt đẫm mồ hôi lạnh. Nhưng hắn vốn là người có ý chí kiên định, lại cố gượng trấn tĩnh, tinh thần cảnh giới liền đột phá tầng gông cùm xiềng xích này
Khi hắn đi tới cửa bỗn nhiên quay đầu lại:
- Nếu trong vòng nửa nén hương, ta không thể rời khỏi sơn môn quý phái, toàn bộ Kim Hồng Môn sẽ giẫm vào vết xe đổ của Quỷ Huyễn Môn
Thân thể vị môn chủ Kim Hồng Môn run lên, trong mắt các cường giả cao tầng cũng đều lộ rõ vẻ kinh hãi
Trước khi Thương Vân tới Kim Hồng Môn lần này, hiển nhiên là có chuẩn bị mà đến
Một khi giao dịch không thành công, toàn bộ Kim Hồng Môn sẽ gặp phải tai nạn ngập đầi
Ngay cả Quỷ Huyễn Môn có cường giả Nguyên Anh cũng không thể thoát khỏi, huống chi là Kim Hồng Môn thực lực kém hẳn mấy bực?
Mắt thấy Thương Vân sắp ra khỏi đại điện, vị Kim Hồng Môn môn chủ rốt cục lên tiếng:
- Thương đạo hữu! Xin dừng bước!
- Môn chủ thay đổi chủ ý rồi sao?
Thương Vân quay đầu lại, hơi có ý cười hỏi
- Ta còn có lựa chọn sao?
Vị Kim Hồng Môn môn chủ cười khổ nói
Thương Vân gật gật đầu, về lại chỗ ngồi, trong lòng có một loại vui sướng tràn trề trước nay chưa từng có
Chưa có khi nào, hắn ở trước mặt một đại phái tu tiên nhất lưu, trước mặt toàn bộ cường giả môn phái, mà không người nào dám động tới một cọng lông sợi tóc của hắn, thậm chí còn kính sợ hắn thế này
Giờ phút này, chỉ một ý niệm của hắn có thể quyết định tồn vong của Kim Hồng Môn
Đây là một loại cảm giác đứng trên nhìn xuống chúng sinh
Thế nhưng, Thương Vân cũng hiểu sâu sắc rằng, có độ cao và uy lực này, không phải là hắn, mà là sư tôn
Mấy ngàn tu sĩ Kim Hồng Môn, từ trên xuống dưới cũng không phải sợ hắn, mà là sợ bóng dáng vĩ đại sau lưng hắn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.