Quyển 6 - Chương 927: Phân chia bảo vật.
Khoái Xan Điếm
28/08/2013
Từ khi Dương Phàm tu luyện Tiên Hồng Quyết tới nay, cảnh giới tu vi của phần thân rất gân với bản tôn.
Mặc dù Mộc Phong chỉ là năng lượng hóa thân nhưng cũng đủ đổi kháng với Kim Tiên nhất trọng, dù không thể hoàn toàn chém giết.
Giờ phút này. khi hắn hiện thân, cỗ tiên uy mênh mông cuồn cuộn không chút kìm nén, ép cho đáp người Lãnh Kiếm Phong. Tê Lâm cũng khó có thể hô hấp.
- Người này... Chính là phần thân... cùa sư phụ sao?!
Trong lòng Phương Chân vô cùng kinh hãi. Hắn không thể lý giải nổi phần thân của sư phụ sao có thể trống rỗng hiện ra nơi này?!
Đương nhiên, ba người Lãnh Kiếm Phong cũng không biết nam nhân trước mắt này chính là sư phụ của Phương Chân.
- Ngươi là ai?! Đại La Kim Tiên sao có thể xuất hiện trong Cửu Kiếm Di Chi?!
Ánh mắt Lãnh Kiếm Phong lãnh liệt như băng, đặc biệt lả khi hắn nắm bảo kiếm chín màu trong tay. Một cỗ ý chí và kiếm khỉ kinh thiên tán phát ra, cũng mang tới cho Mộc Phong không ít áp lực.
- Ha ha ha... Ai bảo Đại La Kim Tiên nhất định không thể tiến vào Cửu Kiếm Di Chi?! Bất cứ động phủ và không gian lĩnh vực nào có thể hoàn mỹ vô kHuyết được.
Mộc Phong cười khẽ.
- Rốt cuộc sao lại như vậy?! Thực lực của Lãnh Kiếm Phong này sao lại mạnh mễ như vậy?!
Thần niệm Mộc Phong truyền âm cho Phương Chân.
- Su phụ, sau khi tiến vào Cửu Kiếm Di Chi, chúng ta đều có thu hoạch. Mà Lãnh Kiếm Phong là người có cơ duyên nhất, đạt được kiếm tiên mà Cửu Kiếm Tiên Đế từng sử dụng, kế thừa kiếm đạo ý chí và truyền thừa, lực công kích tăng lên nhiều, thực lực gần tiếp cận Đại La Kim Tiên! Mấy người chúng ta liên thủ cũng không thể chiến thắng được.
Phương Chân vội vàng nói rõ nguyên do. Dưới titih huống này hắn vô cùng nguy hiểm, khó khắn lắm mới có thể tự bảo nhưng không thể trục diện đối kháng Lãnh Kiếm Phong được.
Chém giết lâu như vậy trong Cửu Kiếm Di Chi. với thực lực của Phương Chán có thể nói đánh đâu thắng đó. không ai cản nổi. thu hoạch rất lớn, đạt được vài kiện tiên khí mạnh mễ, thậm chí là tiên bảo.
Tuy nhiên đáng tiêc, Lãnh Kiêm Phong lại là người có duyên, được truyền thừa Cửu Kiếm Tiên Đế!
- Nhưvậy xem ra
Mộc Phong lộ ra vẻ trầm ngâm, híp mắt lại đánh giá kiếm ý trùng thiên cùa Lãnh Kiếm Phong đang đối diện mình.
Thân ảnh này cũng từ từ khớp với một người trong ấn tuợng của hắn.
Nhưng Mộc Phong hiểu được Lãnh Kiếm Phong chỉ là một kiếm tiên tư chất kinh diễm, có được khí chất và tính cách tương tự nhưng Không phải là “người kia”!
Lãnh Kiếm Phong lạnh lùng nhìn Mộc Phong, trong lòng cũng rất bất đắc đĩ! Mặc dù kế thừa Cửu Kiếm Tiên Đế. thực lực tăng cả CHỤC LầN nhưng vẫn chua chân chính là Đại La Kim Tiên.
Giờ phút này. toàn trường lâm vào tĩnh mịch.
Mộc Phong khoanh tay, nhẹ nhàng quan sát chín tấm bia đá hình kiếm xung quanh.
Trên chín tấm Thạch bi này mơ hồ ẩn chứa ý cảnh kiếm đạo kinh sợ thất giới!
Giờ khắc này. tâm thần Dương Phàm chiếm cứ thân thể Mộc Phong, cẩn thân quan sát.
Đột nhiên, ở sâu trong linh hồn. Kiếm Đạo Ý Chí bí ẩn như Linh Hồn Tâm Ắn đột nhiên lung động, một cỗ dao động kỳ dị phát tán.
Chín tấm Thạch bi nhất tề non rầy, nhưđang cũng bái điều gì vậy!
Thương
Toàn bộ Cửu Kiếm Di Chi, vô số kiếm khí đều thoát khỏi gông cùm xiềng xích, cúi đầu xung thần.
Vạn kiếm triều bái!
Mấy người trong đại điện đều sợ nin lên.
Ngay cả lưu ly kiêm chín màu trong tay cùa Lãnh Kiêm Phong cũng rời tay mà ra. căm
xuống mặt đất. cúi đẩu quy bái Mộc Phong.
- Tại sao lại có thể như vậy... Người này nhìn thật quen mắt!
Khuôn mặt Hoa Nguyệt biến sắc. Từ trong di tích này nàng cũng đạt được mấy thanh kiếm khí, cũng đều từ trong không gian đạo cụ bay ra. không thể khống chế được.
- Người này rốt cuộc là cao nhân phương nào, sao có thể khiển vạn kiếm triều bái?!
Ánh mắt Lãnh Kiếm Phong kinh hãi, thật sự không thể đánh giá!
MỘC Phong khoát tay, thanh kiếm chín màu kia đã xuất hiện trong tay hắn.
- Ngươi không được ý chí cùa Cửu Kiếm Tiên Đế thừa nhận, không thể đoạt được truyền thừa này!
Lãnh Kiếm Phong biến sắc, cũng cười lạnh một tiếng.
Ý chi Tiên Đế sao?!
Mộc Phong thông qua Kiếm Đạo Ý Chí sau trong linh hồn, tâm thần liền quán nhập vào kiếm này.
Trong phút chốc, hắn tiến vào một đại điện với quang mang chín màu, bốn phía lơ lửng vô số kiếm khí có màu sắc khác nhau.
- Ngươi... Làm sao có thể là ngươi...
Trong đại điện này. một gã nam nhân mặc hoàng bào. trên trán có một kiếm ấn, nhìn chằm chằm Dương Phàm, vô cùng kinh hoảng.
- Ta? Ngươi biết ta?!
Dương Phàm không đổi sắc nói.
Hắn biết đây là một lũ tinh thần ý chí do Cửu Kiếm Tiên Đế lưu lại, cũng chủ đạo bản mạng kiếm khí từng sử dụng, trở thành một tồn tại tương tự như khí linh!
- Khí tức của Vô Song Thần Kiếm...
Nam nhân hoàngbào này cắn chặt hai răng, thần tình phúc tạp nhìn Dương Phàm.
- Vô Song Thần Kiếm?! Ngươi từng thấy nó?
Dương Phàm nhẹ nhàng cười.
- Ta sao lại phải nói cho ngươi?
Nam nhân này Chuyên mắt nói.
- Đối diện với Kiếm Đạo Ý Chí cao nhất thất giới, chuồi kiếm khí nho nhỏ của ngươi không có tư cách phản kháng!
Từ sâu trong linh hồn Dương Phàm, Kiếm Đạo Ý Chí kia hơi nhoáng lên, chợt lóe sáng khiến toàn thân nam nhân hoàngbào này nin rẩy!
- Được! Bản đế có thể nói cho ngươi nhưng ngươi phải tuân thủ một hứa hẹn, để Y bát của ta truyền lại cho tiêu tử kia. Nếu không ta tình nguyện ngọc Thạch câu phần!
Nam nhân hoàngbào mặc dù hoảng sợ nhưng cũng rất kiên quyá.
- Được! Nói cho ta biết lai lịch và tung tích Vô Song Thần Kiếm.
Dương Phàm thản nhiên nói.
Hắn hiểu được kiếm này có duyên với Lãnh Kiếm Phong, đây đã là nhân quả của hệ thống Đại Luân Hồi rồi!
- Vô song Thần Kiếm chính là kiếm khí đệ nhất trên Thất Giới Chí Tôn Thần B inh B ảng, lực cõng kích thiên hạ vô song, vô kiên bất tồi. Ngay cả bản đế cũng chi vẻn vẹn thấy nó một lẩn!
Nam nhân hoàngbào nói tới đây. thần sắc phúc tạp, thở dài hổi hận.
Dương Phàm nghe vậy, nhãn tình sáng lên! Không hổ là Tiên Đế kiếm đạo. đã từng thấy qua Vô Song Thần Kiếm.
- Bởi vì bản tôn của ta chết duới Vô Song Thần Kiếm, thần hồn câu diệt! Chỉ còn lại nhất lũ ý thức ta, tạm thời phần hóa thành kiếm đạo ý chí.
Trong mắt nam nhân hoàng bào này lộ ra vẻ cừu hận lạnh như băng, nhưng chi lóe lên cái rồi tiêu tan.
Dương Phàm nghe vậy, trong lòng nang động. Lịch sử của Thiên Thần Tinh quá dài, nhân vật chói sáng nhất nơi này không ngờ chết duới Vô Song Thán Kiếm!
- Lai lịch cùa Vô Song Thần Kiếm, người thường khó có thể đánh giá! Truyền tHuyết cũng có vài cái! Có người cho răng bản thân nó là một thanh phàm binh, trải qua vô số cao thủ kiếm đạo tẩy lễ, hóa thành tiên khí, thậm chí là thần khí trong kiếm đạo! Cũng có truyền thuyết nói rằng bản thân nó là ý chí hóa thân của một cường giả kiếm đạo nghịch thiên. Cũng có truyền thuyết nói rằng tài liệu luyện chế ra nó vốn là hồn độn, pha vẫn với linh vật hồn độn...
Nam nhân hoàngbào nói tới đây. trong mắt lại lóe lên sự tôn kính và sùng bái hiếm có.
- Tóm lại. nó chính là kiếm đạo truyền thuyết, vương giả trong kiếm, thiên hạ vô song! Có thể khẳng định bản thân nó nhất định ẩn chứa hồn độn khí! Đây chính là thứ thiết yếu phải có đê hóa thành thân khí.
Dương Phàm nghe tới đây đã cảm thấy có chút cổ quái. Không hiểu sao hắn lại cảm thấy nam nhân này tuy rất hận Vô Song nhưng cũng tràn ngập kính ý.
- Nó là kiếm khí nghịch thiên duy nhất ở thất giới muốn phá tan gông cùm xiềng xích! Dũng khí và quả cảm như vậy đủ khiến vạn kiếm khí triều bái. Năm đó. có vô số đại năng thất giới tranh, đoạt Vô Song Thần Kiếm! Nhưng Vô Song Thần Kiếm sinh ra cỗ ý chí bất khuất không cam lòng, thậm chí muốn thoát khỏi ước thúc cùa khí đạo, trở thành một tồn tại tự nắm giữ sinh mệnh vận mệnh của mình. Nếu không như vậy, nắm giữ được kiếm đạo ý chí mạnh mẽ nhất và lực công kích mạnh nhất, ai có thể chế trụ được nó?!
Trên mặt nam nhân hoàng bào này lộ ra vẻ hưng phấn và vô cùng kinh thán.
- Sau đó, Vô Song Thần Kiếm lọt vào sự chèn ép của nhiều cường giả nghịch thiên, nghe nói đã có một lũ ý chí mạnh nhất sinh ra Linh Hồn Tâm ́n, trốn vào Luân Hồi. về phần bản thể cùa nó hiện tại bị phong ấn. Bởi vì một khi khiến lũ ý chí mạnh nhất kia trở về, kiếm khí mạnh nhất thất giới này sẽ mang tới một hôi gió tanh mưa máu cho thất giới. Lúc trước, những nhân vật phong ấn Vô Song Thần Kiếm sẽ lọt vào sự trá thù tàn khốc.
- Thì ra là thế!
Trong lòng Dương Phàm chấn động, nhớ tới câu nói cuối cùng Vô Song lưu lại:
“Với nguyện ý của ta, giết trở về Thượng giới... Huyết nhiễm thương thiên, phá vỡ thiết tắc!”
Huyết nhiễm thương thiên, phá vỡ thiết tắc!
Một khi Vô Song phi thăng lên, dung hợp với bản thể. vượt qua gông cùm xiềng xích cùa kiếm khí. Rất nhiêu đại năng giả thất giới đêu lâm vào khủng hoảng! Đặc biệt là những kẻ từng áp chế hắn.
- Như vậy xin hỏi các hạ... bản thể Vô Song Thần Kiếm bị phong ấn ở đâu?
Trong lòng Dương Phàm khẩn trương, nhìn chằm chằm nam nhân trước mặt!
- Điểu này Ngay cả ta cũng không biết. Bởi vì sau trận chiến đó, ý chí bản tôn của Cửu Kiếm Tiên Đế đã chết trong tay Vô Song Thần Kiếm, ta trở thành khí linh của kiếm này. biết được rất ít những gì phát sinh sau đó.
- Ta chi biết là, cuộc chiến Ngày đó phát sinh ở Nội Vực Tinh Thiên.
Nam nhân hoàngbào lộ ra vẻ hỗi tướng.
Nội Vực Tinh Thiên?
Trong lòng Dương Phàm mặc dù thất vọng nhưng cuối cùng cũng biết thêm được một sổ việc liên quan Vô Song, cũng tìm được một cái manh mối.
Nội Vực Tinh Thiên chính là Tinh Thiên thế giới trong Nội Vực Thiên giới.
Nghe nói, đó chính là căn nguyên Thiên giới sơ khai, thế giới Tinh Hà cũng sinh ra sau
đó.
Rời khỏi lưu ly kiếm chín màu. ánh mắt Dương Phàm quét qua mấy người trong đại điện.
Vừa rồi gặp gỡ Cửu Kiếm Tiên Đế chi phát sinh trên mặt tinh thần, cũng chi diễn ra ở trong một chóp mắt mà thôi!
Hô
Dương Phàm nhẹ nhàng thớ ra Mục đích cuối cùng của hành trinh Cửu Kiếm Di Chi này đã đạt được.
Thu liễn khí tức Kiếm Đạo Ý Chí sâu trong linh hồn, Dương Phàm ném lưu ly kiếm trong tay trớ lại cho Lãnh Kiếm Phong.
Lãnh Kiếm Phong ngân ra. Không ngờ đối phương không cướp đoạt vật truyền thừa cùa Cửu Kiếm Tiên Đế.
̀m!
Dương Phàm đột nhiên nâng chướng lên, một mảnh quang hoa chói mắt đánh trúng tấm Thạch bi ở trung ương. Lực lượng cường đại còn đánh văng mấy người ra ngoài.
̉m—
Chúi tấm Thạch bi đều nhất tề tan vỡ. lộ ra chín chiếc hộp rất lớn màu cổ đồng, tản mát khi tức thái cổ.
Mấy người nơi này lập tức cảm nhận được một cỗ bảo khí hùng hồn áp nhân.
- Ngươi sao lại biết được...
Lãnh Kiếm Phong kinh hãi thất sắc!
-Bảo vật Tiên Đế!
Đám người Hoa Nguyệt. Tể Lâm đều sáng bừng mắt lên.
Dương Phàm đứng ở chính giữa, lạnh lùng cười nói:
- Vừa rồi Dương mỗ đã đạt thành hiệp nghị với Tiên Đế ý chí. Bảo vật trong này sẽ do Dương mỗ phần phối cho người hữu duyên. Mỗi người đều có phần!
Lãnh Kiếm Phong trầm mặc, dường như nhận được dặn dò từ trong lưu ly kiếm.
Rất nhanh, Dương Phàm đã phần phối xong bảo vật trong chín chiếc hộp.
Bản thân hắn có ba hộp, đệ tử Phương Chân hai hộp, Lãnh Kiếm Phong hai hộp, còn hai người Hoa Nguyệt và Tê Lâm mỗi người một hộp.
Đương nhiên trong mỗi hộp này đều cất chứa một phần bảo vật của Cửu Kiếm Tiên Đế!
Dương Phàm vội vàng mở ra, cũng lâm vào líu lưỡi.
Trong hộp này. thứ thấp nhất cũng là tiên khí thập phẩm!
Tiên khí thập phẩm đã vượt qua tiên khí cửu phầm. Đó chính là tiên khí cực phẩm. Trong đó còn có không ít tiên bảo đã tuyệt tích trên Thiên Thần Tinh, thậm chí có cả tiên bảo truyền thừa.
Ngoại trừ pháp bảo, còn có một ít tiên đan, thiên địa linh bảo, tài liệu cục phẩm...
Hoa Nguyệt và Tề Lâm tuy chi nhận được một hộp bảo vật nhưng cũng mừng như điên. Đây ít nhất cũng cho bọn họ có được tu bản vượt qua đại đa sổ Đại La Kim Tiên, tốc độ tu luyện Ngày sau chắc chắn tăng nhanh, thực lực tăng mạnh.
Dương Phàm sớ dĩ phần phổi chín hộp bảo vật như vậy là do đã hình thành một hiệp nghị nào đó đối với ý chí cùa Cửu Kiếm Tiên Đế lưu lại trong thanh kiếm.
Khi linh cũng đã phát độc thệ. tuyệt đối sẽ không tiết lộ bí mật trên người Dương Phàm.
Cuối cùng, khi bảo vật đã chia xong, chỉ còn Lãnh Kiếm Phong truyền thừa Cửu Kiếm Tiên Đế.
Nếu không có trường hợp đặc biệt của Dương Phàm, Lãnh Kiếm Phong hẳn là thiên chi kiêu tử nơi này, chăng những truyền thừa Tiên Đế mà còn có được đại đa số bảo vật.
Phương Chân cũng đi nhờ có Dương Phàm mà thu hoạch được sổ bảo vật tương đương Lãnh Kiếm Phong, chỉ là hắn không có duyẻn truyền thừa Cửu Kiếm Tiên Đế.
Nghe ý tứ của khí linh kia, dựa theo ý chi của Tiên Đế, chỉ có đệ tử của Cửu Kiếm Môn mới có tư cách được truyển thừa V bất của Tiên Đế.
Dương Phàm cũng không miễn cưỡng. Đệ tử Phương Chân không thích hợp với kiếm đạo. Sâu trong linh hồn hắn còn lưu lại Kiếm Đạo Ý Chí của Vô Song, càng thêm trân quý.
- Bí mật cùa Cửu Kiếm Di Chi đã được cởi bò, cũng đã tìm được người kế thừa Y bát, chúng ta làm sao có thể ròi đi?
Hoa Nguyệt tại chỗ điểu tức, khí sắc đã chuyển biến vài phần.
- Xem trên đinh đầu!
Lãnh Kiếm Phong thản nhiên nói.
Trên không trung nơi vốn có chín tấm Thạch bi đột nhiên xuất hiện một lổc xoáy rực rỡ nhiều màu. từ ảm đạm dẩn trớ hên huyến lệ. chậm rãi áp xuống.
Dương Phàm nhìn chằm chằm lốc xoáy này, cũng liếc nhìn đệ tủ Phương Chán một cái, chuẩn bị lên tiếng.
Ngay lúc này, sắc mặt hắn đột nhiên biến đổi.
Không ồn!
Một cỗ nguy hiểm áp tới linh hồn từ vị trí bản tôn truyền tới.
- Nhanh chóng rời đi, trong thời gian ngắn không được phản hỗi Thiên Thần Tinh.
Dương Phàm lạnh lùng hờ hữ. trong mắt lộ ra một tia lo lắng và cấp bách, nói với đệ tử Phương Chân, đông thỏi nói với ba người Hoa Nguyệt.
- Vâng, sư phụ!
Phương Chân cũng không hoài nghi lời sư phụ, hóa thành một đạo kim quang, quyết đoán lao vào trong lổc xoáy, biến mất.
Lãnh Kiếm Phong và Tể Lâm cũng lập tức rời đi!
Trên người Hoa Nguyệt nở rộ một mảnh từ quang huyến lệ, bay vọt về phía lốc xoáy nhưng đột nhiên dừng lại. một đôi con ngươi mê hôn lăng lặng nhìn Dương Phàm, thở dài nói:
- Ta biết ngươi là ai!
Dương Phàm cười cười, thẩm nghĩ:
“Ngươi biết ta là ai thì sao?!”
Lúc trước gặp nàng ta ở Phi Thăng Thai, thân phận Dương Phàm là Phiền Dương.
- Nếu không đoán sai, ngươi hẳn là Dương Phàm, nhân vật truyền kỳ tới từ Đông Thắng Đại Lục!
Khóe miệng Hoa Nguyệt nhấc lên một tia mím cười.
Sắc mặt Dương Phàm hơi đổi, nhưng vẫn không thèm bận tâm!
- Đúng là Dương mỗ! Hoa Nguyệt đạo hữu đã biết thân phận tại hạ. có muốn tố cáo thân phận ta để đổi lấy phần thưởng hay không?!
Sau khi giết chết Cao Tinh Quan và Lô Nghiễm, Dương Phàm thông qua sưu hồn đã biết hắn đã được treo thưởng rất lớn ở mỗi Phi Thăng Thai.
- Quen biết đã là duyên phận! Đều là phi thăng giả, tiểu nữ cũng vì Dương đạo hữu mà tự hào! Còn nữa, sau này Dương đạo hữu nhất định sẽ trở thành đại nhân vật ở thất giới, tiêu nữ không dám đắc tội!
Hoa Nguyệt chân thành thi lê, giọng điệu rât tôn kính.
Dương Phàm sao lại nhìn không ra được! Nàng ta đang ở Ngay nhập khẩu truyền tống trận, chi cân Dương Phàm có sát ý, với công pháp Nguyên Từ Thán Quang của nàng ta, khắc chế hâu hết công pháp thiên hạ. hoàn toàn có thể toàn thân trở ra.
- Giờ phút này, ở Thiên Thần Tinh gặp phải nguy cơ chưa từng có. hết thảy đều do Dương mỗ mà có! Thời gian không còn nhiều, ngươi mau đi đi!
Dương Phàm khoanh tay đứng, hoàn toàn không lo lắng nhân tố Hoa Nguyệt không ổn định này.
- Nếu đã như vậy. Ngày sau gặp lại!
Hoa Nguyệt hạ thấp người thi lễ.
Cách!
Dương Phàm khoát tay. một viên chất lòng vô cùng mỹ lệ bay về phía Hoa Nguyệt. cười dài một tiếng:
- Đã có duyên, tặng ngươi một viên Nghịch Linh Huyết!
Trong tay hắn vốn có không ít Nghịch Linh Huyết.
Hoa Nguyệt tiếp lấy Nghịch Linh Huyết, đột nhiên ngẩn ra. Bản THÂN MÌNH vạch trần thán phận đối phương, châng những không bị giết người diệt khâu mà còn chủ động tặng một viên Nghịch Thiên Thần Huyết trong truyền thuyết là vì sao?!
Trong mắt nàng lộ vẻ phức tạp. nhìn chằm chằm nam nhân thần bí khó lường bên dưới!
- Từ vong... đã Bắt đầu rồi sao?!
Dương Phàm thì thào lẩm bẩm, từ từ nhắm mắt lại, thân thể lâm vào suy vếu vô hình.
- Tử vong?!
Trong mắt Hoa Nguyệt xẹt qua một tia kinh ngạc!
Nàng bỗng nhiên nhớ tới bộ dáng thọ nguyên sắp kiệt của Dương Phàm trước khi tiến vào Cửu Kiếm Di Chi.
Trên thực tế, hiện tại nàng ta nhìn thấy là phần thân Mộc Phong mà không phải là Dương Phàm.
Bá!
Thân ảnh Mộc Phong biến mất tại chỗ!
Trống rỗng biến mất!
Sắc mặt Hoa Nguyệt xám như tro tàn, vô cùng kinh hãi.
Đúng lúc này, nàng cảm giác toàn bộ động phủ lay động, vô cùng luống cuống:
- Thiên Thần Tinh đã xảy ra chuyện gì?
Nàng không chút nghĩ ngợi, lập tức tiến vào lốc xoáy rực rỡ trên đầu.
Đến!
Tiếp theo, nàng phát hiện minh bị truyển tổng tới một hơi rất hoang vu, nhìn vào tinh hà trên bầu trời, xác định ra đây đã không phải là Thiên Thần Tinh.
Khi mấy người Phương Chân truyền tổng ròi đi.
̀m—
Thiên Thần Tinh lay động một cách khó hiểu. Một cột sáng với đường kính ngàn dặm màu trắng từ vực ngoại tinh không phóng tới. hung hăng đánh mạnh lên tinh câu này.
- Tròi ạ... Đó là gì?!
Triệu triệu tu luyện giả Thiên Thần Tinh kinh hãi thất sắc!
Một cỗ áp lực làm người ta hít thở không thông từ tinh không xa xôi truyền tới.
Phía trên tinh không, một tòa thành bằng kim thiết tạo thành, phát ra tử quang lành lạnh, nhưmột dã thú tànbạo, đứng sừng sững giữa hu không hắc ám!
- Không ổn! Đó chinh là Tinh Không Thành Lũy!
Rất nhiều tu luyện giả của Thiên Thần Tinh nhìn thấy tòa thành bằng kim thiết này thì sắc mặt xám như tro tàn!
Tòa thành này rộng chừng vạn dặm, toàn thân màu bạc, bao phủ quang giới màu tím, sừng sững giữ hư không! Áp lực khủng bố khiến cường giả trên Thiên Thần Tinh cũng khó có thể hít thờ.
- Tất cả tu luyện giả Thiên Thần Tinh ngoan ngoãn ở lại tinh cầu. phàm có kẻ dám rời đi, giết không tha!
Một thanh âm lạnh, như băng từ trên Tinh Không Thành Lũy truyền xuống.
Từ xa nhìn lại, phía trước tòa thành này có một chiếc long đầu màu tím đen rất lớn, há rộng miệng, phun ra hơi nóng nhàn nhạt.
Đây chính là một cự pháp viễn cồ với đầu rồng lưng rùa. khắc một trận đồ phúc tạp. cùng loại với Diệt Nguyên Pháp Dương Phàm từng có. Nhưng thể tích của nó lớn hơn Diệt Nguyên Pháo ngàn vạn lần.
Trên Tinh Không Thành Lũv này có một đội tiên vệ áo tím bay ra. Mỗi người ít nhất đều là Chân Tiên thượng vị. có tới mấy ngàn người, hình thành một vòng vây, bao phù lấy Thiên Thần Tinh.
- Mời Tinh Quân củ tinh cầu này đi ra gặp bổn tọa! Bổn tọa tới từ Tinh Thiên thế giới, nghe lệnh của Phù Lâm Tiên Đế, tới bắt một tên phi thăng giả!
Thanh âm chủ nhân lạnh như băng từ trên một chiếc sân của tòa thành vang lên.
- Có chuyện gì?
Chúng tu luyện giả Thiên Thần Tinh rung động không thôi.
Chiếc sân kia có chu vi rộng chừng ngàn truợng, lơ lửng giữa vũ trụ. trên đó có cảnh rượu ngon thịt thom, ca múa mừng cảnh, vồ võ tấu nhạc. Cũng có mấy chục tiên nhân ngồi Ngay cắn hai hàng. Trên cùng cùa chiếc sân có một ngau vàng tinh xảo. có một gã nam nhân cao gầy, mái tóc màu lam. tung bay theo gió.
Đưa mắt nhìn lên, trên chiếc sân này. ngoại trừ thị nữ ra thì tất cả đều là Đại La Kim Tiên.
Nhất là thanh niên tóc lam trên ngai vàng, trong khi cười nói cũng giống như đang đạp cả Thiên Thán Tinh duới chân mình.
Hưu!
Một đáng bạch quang nhàn nhạt từ trên Thiên Thần Tinh bay ra. đi tới truớc chiếc sân màu vàng này.
- Tại hạ là Tinh Quán của Thiên Thần Tinh, bái kiến Tiên Quân đại nhân!
Người tới là một gã nho sĩ mặc bạch sam, trong tay cầm một khối lệnh bài hướng về phía thanh niên tóc lam kia thi lễ. vô cùng cung kính.
Đa sổ tu luyện giả trên Thiên Thần Tinh cũng đều nang động.
Thống trị giả tối cao cùa một tinh cầu không ngờ lại thi lễ với một kẻ vừa từ bên ngoài đi
tới.
Thiên Thần Tinh Quân chính là một vị cường giả trong truyền tHuyết cùa Thiên Thần Tinh, tu vi đã đạt tới Kim Tiên tam trọng, bễ nghễ toàn bộ tinh câu!
- Xin hỏi Tiên Quân đại nhân có gì phần phó!?
Giờ phút này, Thiên Thần Tinh Quán hơi khom người, vẻ mặt kinh sợ, không còn nửa điểm khí giả của kẻ nắm giữ cả tinh cẩu trong tay.
- Lần này bản quân đích thân tới đây, một là để tray nã một kẻ tội phạm, hai là tray tìm Cừu Kiếm Di Chỉ...
Nam nhân tóc lam này nhấp một hóp rượu ngon, trong lòng ngực ôm một tiên tử tuyệt sắc đang lạnh lùng nhì n tinh cầu xanh trong phía duới.
- Tinh Quản Phủ chúng ta nhất định sẽ phối hợp với đại nhân!
Thiên Thần Tinh Quản lại cười nói.
Hưu--
Một đạo cột sáng chín màu phát ra từ phương hướng Cửu Kiếm Di Chi. biến mất trong thiên địa, khiến tiên linh khí toàn Thiên Thán Tinh cũng nhộn nhạo.
- Xem ra chúng ta đã tới chậm rồi! Động phủ Cửu Kiếm Tiên Đế đã tìm được người kế thừa!
Nam nhân tóc lam cười cười.
Thiên Thần Tinh Quán thấp thòm lo âu. vội vàng khom người nói:
- Có gì cân chúng ta ra tay, mong Tiên Quán đại nhân phán phó!
- Phong tòa Thiên Thần Tinh này, điều tra một người tên là Dương Phàm, phi thăng giả! Phàm là có thể tìm được người này, thưởng cho hai kiện tiên bảo. mười viên Diệu Thiên Đan, mười triệu tiên Thạch...
Thanh âm lạnh lùng của nam nhân tóc lam lan khắp Thiên Thần Tinh.
- Vâng, vâng!
Thiên Thần Tinh Quân vội vàng gật đầu, ra lệnh một tiếng, điều khiển mấy trăm vạn Chấp pháp tiên vệ.
Trong nháy mắt. toàn bộ Thiên Thần Tinh lâm vào phong ba. Tinh Không Thành Lũy tới, cứng rắn áp chế Tinh Quán, vô cùng nguy cấp.
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?!
Chúng ta hãy quay lại thỏi điểm trước khi Cửu Kiếm Di Chi mở ra.
Khi chín ngọc bội hình kiếm tề tụ!
Kiếm hà chín màu chói mắt trùng thiên, trực tiếp xuyên qua tinh hà!
Giờ khắc này. tinh không vũ trụ xung quanh Thiên Thần Tinh sinh ra một lũ dao động rất nhỏ.
ở ngoài tinh không xa xôi. khôngbiết cách xa bao nhiêu vạn năm ánh sáng.
Tòa thành kim thiết như một con cụ thú trong vũ trụ, di chuyển trong tinh hà, vừa mói tới Lưu Sa Tinh Hệ.
Trong lúc này, Dương Phàm đang ở Cửu Kiếm Môn nơi Thiên Thần Tinh vừa lúc cảm nhận được một cồ nguy cơ chưa từng có, không khỏi nhìn tinh không xa xôi.
- Đi vào đại tinh vực này lâu như vậy mà chua tìm thấy tung tích Dương Phàm. Chúng ta sử dụng thứ thân khí Hạo Thiên Kính, mất hơn một ngàn năm mới tập trung ra vị trí ở gân Lưu Sa Tinh Hệ này.
ở một đại điện sâu trong Tinh Không Thành Lũy. một thanh âm nam nhân nhẹ nhàng thớ
đài.
Thanh âm này dĩ nhiên là của chú nhân Hạo Thiên Kinh trên tay nam nhân tóc lam, khôngbiết vang lên từ nơi xa xôi nào.
- ỏ?! Ta giống như cảm thụ được khí tức cùa Cửu Kiếm Tiên Đế... Nơi nào?! Nhanh đi
tới!
Thanh âm trong Hạo Thiên Kính lại vang lên.
- Vâng, Tiên Đế đại nhân, chúng ta lập tức đi tới!
Nam nhân tóc lam vô cùng cung kính.
Rất nhanh, toàn bộ Tinh Không Thành Lũy hóa thành một đạo lưu quang, nháy mắt vượt qua khoảng cách mấy ngàn vạn dặm, cuốic ùng biến mất trong hu không, dung nhập vào thời không!
Rồi sau đó, mỗi lần xuất hiện đã vượt qua một ngàn năm ánh sáng.
Chậm rãi đi về phía Thiên Thần Tinh.
Một Ngày kia.
- Hạo Thiên Kính giống như phản ứng mãnh liệt! Dương Phàm dường như ở Ngay trên tinh cẩu này!
Nam nhân tóc lam vô cùng hưng phấn!
Ròt cục một Ngày kia!
Tinh Không Thành Lũy khồng lồ mang theo ngàn vạn tiên binh tiên tướng như một bóng ma áp bách tới Thiên Thần Tinh.
Lúc này, phán thân Dương Phàm vừa lúc tiến vào Cửu Kiếm Di Chi.
- Không ổn!
Dương Phàm kinh hãi vô cùng. Một cỗ nguy cơ chưa từng có khiến linh hồn hắn cũng run rầy!
Từng đợt thần thức mạnh mễ bắt đầu quét khắp Thiên Thần Tinh, trải rộng toàn bộ hằng
hệ.
Hai đại cường giả cấp Kim Tiên cùa Thiên Thần Tinh đồng thời phát ra tinh thần lực đánh, về phía Dương Phàm. Quy tắc không gian bổn phía run rẩy. tiên linh, khí mênh mông gào thét như một cơn phong bạo quét ngang thiên, địa.
Khắp ngọn núi hoang vu noi này. vạn vật đều sinh ra biến đổi dưới áp lực đáng sợ này.
Cả ngọn núi như nứt nẻ. cây cối đổ gãy. một bộ phận snh. linh, trực tiệp tiêu vong.
Dương Phàm không ngờ lần đầu tiên giao chiến với cao thù Thượng giới lại phải đồng thời đối mặt hai vị Đại La Kim Tiên.
Giờ khắc này. thần sắc vốn luôn bình tĩnh của hắn cũng biến đồi.
về phần vì sao Trưởng cai ngục Thiên. La Ngục xuất hiện nơi này. trong lòng Dương Phàm cũng đã minh bạch.
Trước đó. Phưcrag Yên đã từng nói qua: “Bằng hữu tốt nhất cùa Cao Tinh Quan chính, là Trường cai ngục Thiên. La Ngục Lô Nghiễm! Hai người này đều là Đại La Kim Tiên, thực lực ngạo thị Thiên. Thần Tinh.!”
Cao Tinh Quan và Lô Nghiễm na di tới như một tia chợp, hình thành thế tiền hậu giáp kích đối với Dương Phàm.
Dương Phàm hiểu được, sau khi đạt tới trình, độ Đại La Kim Tiên, khả năng lĩnh, ngộ pháp tắc cực kv thâm ảo. Những người cao thâm thậm chí có thể sáng lập lĩnh vực không gian riêng của mình,
Giờ phút này, dưới áp lực cùa hai người hơp lực. không gian trong phạm vi vạn dặm sinh, ra lực lượng huyền ảo đáng sợ. áp hết lên người Dương Phàm.
Tình, huống này giống như đang ở trong nước, hai vị Đại La Kim Tiên có thể khống chế sức nước triệu vạn cân, đè nén lên người Dương Phàm.
Với thân hình già cả như chỉ còn da bọc xương như Dương Phàm tất nhiên không thể chống cực được công kích hơp lực cùa hai người.
Nhưng, thưcrag tổn đo uy áp kinh, thế hãi tục này tạo thảnh đối với Dương Phàm đã bị hắn dùng Tiểu Luân Hồi hoàn mỹ vận chuyển đi.
Rầm rẩm!
Trong thiên, địa đột nhiên, hiện lên một hư ảnh cùa luân bàn. Một cỗ Thương tổn vô hình áp lên trên người hai Đại La Kim Tiên.
Hai người nhất tề chẩn động, biến sắc.
Thương tổn Dương Phàm vốn bị đã không ngờ di chuyển lên trên người bọn họ.
Mặc dù cũng không chân chính khiến hai người bị thương nhưng lại tạo ra một sự đả kích lớn lao đối với hai người.
Hây!
Lô Nghiễm quát lớn một tiếng, một mảnh ngân quang sắc bén mãnh liệt hóa thành một cây cự kiếm màu bạc đài tới mấy trăm, trượng, quang diễm hừng hực. bao phù lấy Dương Phàm.
Đinh.
Một luân bàn màu xám lờ mờ xuất hiện trước người Dương Phàm, đột nhiên phát ra quang hà ngũ sắc rực rỡ. như tia chớp bắn về phía Lô Nghiễm.
- Không ổn!
Tâm thần Lô Nghiễm kinh hãi. trong tay xuất hiện một quả ngọc bội, nháy mắt hóa thành một tấm thạch, bi kình thiên, ngân huy chói lóa, kinh hiểm ngăn cản một kích tuyệt luân cùa Luân Hồi Bàn.
Khi Luân Hồi Bân đánh trúng tấm thạch bi kia, nhũng tia lừa bắn tung tóe, ngân quang nhộn nhạo cũng trở nên âm đạm. Lô Nghiễm kêu lên một tiếng đau đớn, khóe miệng tràn ra máu tươi.
- Đây rõ ràng là lực lượng cùa ta!?
Hô hấp của Lô Nghiễm đồn đập. sắc mặt không ngừng biến đổi. nhìn chằm chằm Luân Hồi Bàn trước mặt Dương Phàm, đây chính là một kiện tiên khí bát phẩm!
Cao Tinh Quan và Lô Nghiễm liếc mắt nhìn nhau, sau đó cẩn thận di chuyển, bổn phá. thi triển các loại pháp thuật thần thông, công kích thăm đò Dương Phàm.
Sau đó. mặc kệ là công kích thế nào đều bị Luân Hồi Bàn phản hồi nguyên trạng, thậm chí uy lực còn đáng sợ hơn.
Sắc mặt Dương Phàm bình, tữứụ lẳng lặng phân tích thực lực cùa hai người.
Đều là cường giả Kim Tiên nhất trọng, lực lượng gấp mấy chục lần Chân Tiên thượng vị.
Trong nháy mắt, bọn họ có thể diệt sát nhân vật cấp Chân Tiên.
Nếu nguyện, ý. bọn họ có thể ròi đi tinh. cầu. thậm chí hệ hằng tinh, bước vào vũ trụ tinh, hà vô tận.
Không thể không nói thực lực cùa Đại La Kim Tiên đã vượt qua phán đoán của Dương Phàm.
Đây vẫn chỉ mới là Kim Tiên nhất trọng!
Kim Tiên có chín tầng, mỗi tầng cách biệt nhau cả trời cả vực. Nếu đạt tơi cừu trọng cũng là cường giả tuyệt đinh, ngạo thị sinh linh vạn vật, cách biệt với Kim Tiên nhất trọng không chỉ một trời một vực.
Nhưng giờ phút này. hai đại Kim Tiên Cao Tinh Quan và Lô Nghiễm trước sau giáp kích Dương Phàm đều có sắc mặt vô cùng ngưng trọng.
- Thần thông của người này thật quá mức cồ quái, còn khó chơi gấp mười lẩn so với
tưởng tượng!
Cao Tinh Quan âm thầm kêu khổ.
Hắn vốn nhận ra Dương Phàm không tẩm thường, quỷ dị khó lường, trong lòng không nắm chắc nên âm thầm thông tri cho Lô Nghiễm tới trợ trận, cùng lắm thì chia đôi phần thường.
- Chiến đấu như thế này sẽ khiến pháp lực và sinh, cơ nhanh, chóng trôi đi...
Chân mày Dương Phàm hoi nhíu lại, cũng không thoải mái như biểu hiện bên ngoài.
Giao chiến với hai đại Kim Tiên, hắn càng nhanh, đi tới từ vong.
Chỉ khoảng nửa khắc, khiến thời gian từ vong của hắn đã giảm đi mấy ngày.
- Nhất định phải tốc chiến tốc thắng!
Dương Phàm chợt nghiêm mặt lại.
Hắn không hy vọng khi đệ từ mình, ra khỏi Cừu Kiếm Di Chỉ thì mình, đã vẫn lạc rồi.
Hít sâu một hơi. Dương Phàm bước ra một bước, xuất hiện ngay trước mặt cùa Cao Tinh Quan, vươn một cánh, tay như lão già ra, ấn về ngực hắn.
Một kích này nhìn như vô lực nhưng khiển toàn thân Cao Tinh Quan phát lạnh, một cỗ khí tức từ vong lập tức đánh, ập tới.
Theo bản năng hắn liền lùi nhanh, lại.
Hô
Dương Phàm há mồm phun một cái, một đòng khí màu khô vàng hóa thành bạo phong đẩy trời, bao phù lấy hắn.
-Ahhhh....
Thân hãm trong đòng khí này. linh, hồn và thân thể Cao Tinh Quan phút chốc lộ ra vẻ già cả. sinh mệnh lực nhanh, chóng tiêu tan.
Trong lúc này. hắn như lâm vào vũng lầy. hành động rất chậm rãi.
Dương Phàm mặc đù chưa có cảnh giới Kim Tiên, không am hiểu pháp tắc nhưng tự mình lĩnh, ngộ ra cảnh giới Luân Quả Kỳ, đung họp Đại Luân Hồi. giao hòa với hết thảy quy tắc.
- Cứu ta!
Cao Tinh Quan giãy dụa gào lớn. phát ra tiếng kêu cứu với Lô Nghiễm.
Sắc mặt Lô Nghiễm phát lạnh, nâng một tay lên, tẩm thạch bi kia lại bành trướng, lóe ra ngân mang hùng hồn, mang theo khí tức nặng nề từ trên trời ầm ầm đánh xuống Dương Phàm.
Đối mặt với tần thạch bi không lồ này. trái tim Dương Phàm cũng như loạn nhịp. Nếu cứng rắn đối kháng, hắn sẽ càng nhanh đi tới từ vong.
Bá!
Thân hình Dương Phàm nhoáng lên. thi triển Súc Địa Thành Thốn, rời đi vài trăm dặm. tránh, thoát một kích này.
Ắm thạch bi kia ầm ầm nện xuống, thiên địa chẩn động, sông núi tan vỡ. kinh thần khiếp quỷ.
Thực lực cùa Đại La Kim Tiên khiển Dương Phàm kiêng kị. Đối phó một người có thể thoải mái chiến thắng nhưng đối mặt với hai người thì không hề đơn giản.
- Người này thật khó đổi phó. thần thông cổ quái vượt xa người thường. Mặc đù là với thực lực hai ta muốn chém giết cũng sợ...
Cao Tinh Quan và Lô Nghiễm liếc mắt nhìn nhau, ý niệm trao đổỊ trong mắt nhau đều lộ vẻ kiêng kị.
Dương Phàm thấy hai người có ý tứ rút lui thì ngược lại cảm thấy rất nóng vội.
Trước mắt, biết được thân phận của hắn cũng chỉ có Cao Tinh. Quan, nhiều lắm thì thêm Lô Nghiễm nữa.
Nhưng nếu hai người rời đi. thân phận lộ ra thì hắn ở Thiên. Thần Tinh sẽ vô cùng nguy hiểm.
- Hai người các hạ là Đại La Kim Tiên đại danh đỉnh đinh cùa Thiên Thần Tinh, lấy hai địch một còn không dám đánh, với Dương mỗ một trận sao?!
Trong mắt Dương Phàm lộ vẻ trào phúng:
- Các ngươi nếu không ra tay, Dương mỗ sẽ rời đi Thiên Thần Tinh, tiến vào thế giới tinh, hà rộng lớn!
Ý tứ của hắn rất rõ ràng. Lúc này các ngươi không ra tay. Dương mỗ ta cùng lắm thì rời khỏi Thiên Thần Tinh, đến lúc đó có muốn cũng đã hết cơ hội.
Nghe vậy, sắc mặt cùa Cao Tinh Quan và Lô Nghiễm đều biến đổi.
Dương Phàm lập tức suy đoán ra Lô Nghiễm cũng đã biết chi tiết cùa mình.
Dứt lời, Dương Phàm bá một tiếng, bay thẳng ra ngoài Thiên Thần Tinh.
Với tốc độ cùa hắn. đù dưới áp lực quy tắc nơi này cũng chỉ mất một lúc đã rời khỏi Thiên. Thần Tinh.
- Đuổi theo!
Sắc mặt cùa Cao Tinh Quan và Lô Nghiễm tràn ngập sát ý, nhất tề vận chuyền tiên giáp phòng ngự. tế ra tiên khí công kích, đuổi giết Dương Phàm.
Từ khi Dương Phàm tu luyện Tiên Hồng Quyấ tới nay, cảnh giới tu vi cùa phân thân rất gần với bản tôn.
Mặc dù Mộc Phong chỉ là năng lượng hóa thân nhưng cũng đù đối kháng với Kim Tiên nhất trọnge dù không thể hoàn toàn chém giết.
Giờ phút này. khi hắn hiện thân, cỗ tiên uy mênh, mông cuồn cuộn không chút kim nén. ép cho đáp người Lãnh. Kiếm Phong, Tề Lâm cũng khó có thể hô hấp.
- Người này... Chính, là phân thân... của sư phụ sao?!
Trong lòng Phương Chân vô cùng kinh hãi. Hắn không thể lý giải nổi phân thân cùa sư phụ sao có thể trống rỗng hiện ra nơi này?!
Đương nhiên, ba người Lãnh Kiếm Phong cũng không biết nam nhân trước mắt này chính là sư phụ cùa Phưong Chân.
- Ngươi là ai?! Đại La Kim Tiên sao có thể xuất hiện trong Cừu Kiếm Di Chỉ?!
Ánh mắt Lãnh. Kiếm Phong lãnh liệt như băng, đặc biệt là khi hắn nắm bảo kiếm chín màu trong tay. Một cỗ ý chí và kiếm khí kinh, thiên tán phát ra, cũng mang tới cho Mộc Phong không ít áp lực.
- Ha ha ha... Ai bảo Đại La Kim Tiên nhất định không thể tiến vào Cừu Kiếm Di Chỉ?! Bất cứ động phù và không gian lũứi vực nào có thể hoàn mỹ vô khuyết được.
Mộc Phong cười khẽ.
- Rốt cuộc sao lại như vậy?! Thực lực cùa Lãnh. Kiếm Phong này sao lại mạnh, mẽ như vậy?!
Thần niệm Mộc Phong truyền âm cho Phưcmg Chân.
- Sư phụ. sau khi tiến vào Cừu Kiếm Di Chỉ, chúng ta đều có thu hoạch. Mà Lãnh Kiếm Phong là người có cơ duyên nhất, đạt được kiếm tiên mà Cừu Kiếm Tiên Đế từng sừ dụng, kế thừa kiếm đạo ý chí và truyền thừa, lực công kích tăng lên nhiều, thực lực gần tiếp cận Đại La Kim Tiên! Mấy người chúng ta liên thù cũng không thể chiến thắng được.
Phương Chân vội vàng nói rõ nguyên đo. Dưới tinh, huống này hắn vô cùng nguy hiểm, khó khắn lắm mới có thể tự bảo nhưng không thể trực điện đổi kháng Lãnh. Kiếm Phong được.
Chém giết lâu như vậy trong Cừu Kiếm Di Chỉ, với thực lực của Phương Chân có thể nói đánh, đâu thắng đó, không ai cản nổi. thu hoạch, rất lớn. đạt được vài kiện tiên khí mạnh mẽ. thậm chí là tiên bảo.
Tuy nhiên, đáng tiếc. Lãnh. Kiếm Phong lại là người có duyên, được truyền thừa Cừu Kiếm Tiên Đe!
- Nliư vậy xem ra hắn mới là người chân chính, truyền thừa Cừu Kiếm Di Chỉ rồi!
Mộc Phong lộ ra vẻ trầm ngâm, hịp mắt lại đánh, giá kiếm ý trùng thiên, cùa Lãnh. Kiếm Phong đang đối diện mình.
Thân ảnh. này cũng từ từ khập với một người trong ấn tượng của hắn.
Nhưng Mộc Phong hiểu được Lãnh Kiếm Phong chỉ là một kiếm tiên tư chất kinh diễm, có được khí chất và tính cách tương tự nhưng không phải là “người kia”!
Lãnh Kiếm Phong lạnh, lùng nhìn Mộc Phong, trong lòng cũng rất bất đắc dĩ! Mặc đù kế thừa Cừu Kiếm Tiên Đế. thực lực tăng cả chục lần nhưng vẫn chưa chân chính là Đại La Kim Tiên.
Giờ phút này, toàn trường lâm vào tĩnh mịch.
Mộc Phong khoanh, tay. nhẹ nhàng quan sát chín tẩm bia đá hình kiếm xung quanh.
Trên chín tần thạch bi này mơ hồ ẩn chứa ý cảnh kiếm đạo kinh, sợ thất giới!
Giờ khắc này. tâm thần Dương Phàm chiếm cứ thân thể Mộc Phong, cẩn thân quan sát.
Đột nhiên, ở sâu trong linh, hồn, Kiếm Đạo Ý Chí bí ẩn như Linh Hồn Tâm Ắn đột nhiên rang động, một cỗ đao động kỳ dị phát tán.
Ông
Chín tẩm thạch, bi nhất tề run rẩy. như đang cũng bái điều gì vậy!
Thương
Toàn bộ Cừu Kiếm Di Chỉ. vô số kiếm khí đều thoát khỏi gông cùm xiềng xích, cúi đầu xưng thần.
Vạn kiếm triều bái!
Mấy người trong đại điện đều sợ nin lên.
Ngay cả lưu lỵ kiếm chín màu trong tay của Lãnh Kiếm Phong cũng rời tay mà ra, cắm xuống mặt đất. cúi đầu quỳ bái Mộc Phong.
- Tại sao lại có thể như vậy... Người này nhìn thật quen mắt!
Khuôn mặt Hoa Nguyệt biến sắc. Từ trong di tích này nàng cũng đạt được mấy thanh kiếm khỊ cũng đều từ trong không gian đạo cụ bay ra, không thể khống chế được.
- Người này rốt cuộc là cao nhân phương nào. sao có thể khiến vạn kiếm triều bái?!
Ánh mắt Lãnh. Kiếm Phong kinh hãi. thật sự không thể đánh, giá!
Ông
MỘC Phong khoát tay. thanh kiếm chín màu kia đã xuất hiện trong tay hắn.
- Ngươi không được ý chí của Cừu Kiếm Tiên Đế thừa nhận, không thể đoạt được truyền thừa này!
Lãnh Kiếm Phong biến sắc, cũng cười lạnh một tiếng.
Ý chí TiênĐế sao?!
Mộc Phong thông qua Kiếm Đạo Ý Chí sau trong linh hồrụ tâm thần liền quán nhập vào kiếm này.
Trong phút chốc, hắn tiến vào một đại điện với quang mang chín màu. bốn phá lơ lừng vô số kiếm khí có màu sắc khác nhau.
- Ngươi... Làm sao có thể là ngươi...
Trong đại điện này. một gã nam nhân mặc hoàng bào. trên, trán có một kiếm ấn. nhìn chằm chằm Dương Phàm, vô cùng kinh, hoảng.
- Ta? Ngươi biết ta?!
Dương Phàm không đổi sắc nói.
Hắn biết đây là một lũ tinh thần ý chí đo Cừu Kiếm Tiên Đế lưu lại, cũng chù đạo bản mạng kiếm khí từng sừ đụng, trở thảnh một tồn tại tương tự như khí linh!
- Khí tức cùa Vô Song Thần Kiếm...
Nam nhân hoàng bào này cắn chặt hai răng, thần tình phúc tạp nhìn Dương Phàm.
- Vô Song Thần Kiếm?! Ngươi từng thấy nó?
Dương Phàm nhẹ nhàng cười.
- Ta sao lại phải nói cho ngươi?
Nam nhân này chuyển mắt nói.
- Đối diện với Kiếm Đạo Ý Chí cao nhất thất giới, chuổi kiếm khí nho nhò cùa ngươi không có tư cách phản kháng!
Từ sâu trong linh, hồn Dương Phàm, Kiếm Đạo Ý Chí kia hơi nhoáng lên. chợt lóe sáng khiến, toàn thân nam. nhân hoàng bào này run rẩy!
- Được! Bản đế có thể nói cho ngươi nhưng ngươi phải tuân thù một hứa hẹn. để y bát cùa ta truyền lại cho tiểu từ kia. Nếu không ta tình nguyện, ngọc thạch câu phần!
Nam nhân hoàng bào mặc dù hoảng sợ nhưng cũng rất kiên quyết.
- Được! Nói cho ta biết lai lịch và tung tích Vô Song Thần Kiếm.
Dương Phàm thản nhiên, nói.
Hắn hiểu được kiếm này có duyên với Lãnh. Kiếm Phong, đây đã là nhân quả của hệ thống Đại Luân Hồi rồi!
- Vô Song Thần Kiếm chính là kiếm khí đệ nhất trên Thất Giới Chí Tôn Thần Binh Bảng, lực công kích thiên, hạ vô song, vô kiên bất tồi. Ngay cả bản đế cũng chi vẻn vẹn thấy nó một lần!
Nam nhân hoàngbào nói tới đây, thần sắc phức tạp. thở đài hối hận.
Dương Phàm nghe vậy. nhãn tình sáng lên! Không hổ là Tiên Đế kiếm đạo. đã từng thấy qua Vô Song Thần Kiếm.
- Bởi vì bản tôn của ta chết dưới Vô Song Thần Kiếm, thần hồn câu diệt! Chỉ còn lại nhất lũ ý thức ta, tạm thời phân hóa thành kiếm đạo ý chí.
Trong mắt nam nhân hoàng bào này lộ ra vẻ cừu hận lạnh như băng, nhưng chỉ lóe lên cái rồi tiêu tan.
Dương Phàm nghe vậy. trong lòng rang động. Lịch sừ của Thiên Thần Tinh quá dàỊ nhân vật chói sáng nhất nơi này không ngờ chết dưới Vô Song Thần Kiếm!
- Lai lịch cùa Vô Song Thần Kiếm, người thường khó có thể đánh giá! Truyển thuyết cũng có vài cái! Có người cho rằng bản thân nó là một thanh, phàm binh, trái qua vô số cao thù kiếm đạo tẩy lễ. hóa thânh tiên khỊ thậm chí là thần khi trong kiếm đạo! Cũng có truyền thuyết nói rằng bản thân nó là ý chí hóa thân cùa một cường giã kiếm đạo nghịch thiên. Cũng có truyền, thuyết nói rằng tài liệu luyện chế ra nó vốn là hỗn độn, pha vẫn với linh, vật hỗn độn...
Nam nhân hoàng bào nói tới đây. trong mắt lại lóe lên sự tôn kính và sùng bái hiếm có.
- Tóm lại, nó chính là kiếm đạo truyền thuyết, vương giả trong kiếm, thiên hạ vô song! Có thể khẳng định, bản thân nó nhất định ẩn chửa hỗn độn khí! Đây chính là thứ thiầ yếu phải có để hóa thành, thần khí
Dương Phàm nghe tới đây đã cảm thấy có chút cồ quái. Không hiểu sao hắn lại câm thấy nam nhân này tuy rất hận Vô Song nhưng cũng tràn ngập kính ý.
- Nó là kiếm khí nghịch thiên duy nhất ở thất giới muốn phá tan gông cùm xiềng xích! Dũng khí và quả cảm như vậy đù khiển vạn kiếm khí triều bái. Năm. đó, có vô số đại năng thất giới tranh đoạt Vô Song Thần Kiếm! Nhưng Vô Song Thần Kiếm sinh ra cỗ ý chí bất khuất không cam lòng, thậm chí muốn thoát khối ước thúc của khí đạo, trờ thảnh, một tồn tại tự nắm. giữ sinh. mệnh, vận mệnh, cùa mình. Nếu không như vậy, nắm giữ được kiếm đạo ý chí mạnh mẽ nhất và lực công kích mạnh nhất, ai có thể chế trụ được nó?!
Trên. mặt nam nhân hoàng bào này lộ ra vẻ hưng phấn và vô cùng kinh thán.
- Sau đó, Vô Song Thần Kiếm lọt vào sự chèn ép cùa nhiều cường giả nghịch thiên, nghe nói đã có một lũ ý chí mạnh nhất sinh, ra Linh Hồn Tâm ́n, trốn vào Luân Hồi. về phần bản
Mặc dù Mộc Phong chỉ là năng lượng hóa thân nhưng cũng đủ đổi kháng với Kim Tiên nhất trọng, dù không thể hoàn toàn chém giết.
Giờ phút này. khi hắn hiện thân, cỗ tiên uy mênh mông cuồn cuộn không chút kìm nén, ép cho đáp người Lãnh Kiếm Phong. Tê Lâm cũng khó có thể hô hấp.
- Người này... Chính là phần thân... cùa sư phụ sao?!
Trong lòng Phương Chân vô cùng kinh hãi. Hắn không thể lý giải nổi phần thân của sư phụ sao có thể trống rỗng hiện ra nơi này?!
Đương nhiên, ba người Lãnh Kiếm Phong cũng không biết nam nhân trước mắt này chính là sư phụ của Phương Chân.
- Ngươi là ai?! Đại La Kim Tiên sao có thể xuất hiện trong Cửu Kiếm Di Chi?!
Ánh mắt Lãnh Kiếm Phong lãnh liệt như băng, đặc biệt lả khi hắn nắm bảo kiếm chín màu trong tay. Một cỗ ý chí và kiếm khỉ kinh thiên tán phát ra, cũng mang tới cho Mộc Phong không ít áp lực.
- Ha ha ha... Ai bảo Đại La Kim Tiên nhất định không thể tiến vào Cửu Kiếm Di Chi?! Bất cứ động phủ và không gian lĩnh vực nào có thể hoàn mỹ vô kHuyết được.
Mộc Phong cười khẽ.
- Rốt cuộc sao lại như vậy?! Thực lực của Lãnh Kiếm Phong này sao lại mạnh mễ như vậy?!
Thần niệm Mộc Phong truyền âm cho Phương Chân.
- Su phụ, sau khi tiến vào Cửu Kiếm Di Chi, chúng ta đều có thu hoạch. Mà Lãnh Kiếm Phong là người có cơ duyên nhất, đạt được kiếm tiên mà Cửu Kiếm Tiên Đế từng sử dụng, kế thừa kiếm đạo ý chí và truyền thừa, lực công kích tăng lên nhiều, thực lực gần tiếp cận Đại La Kim Tiên! Mấy người chúng ta liên thủ cũng không thể chiến thắng được.
Phương Chân vội vàng nói rõ nguyên do. Dưới titih huống này hắn vô cùng nguy hiểm, khó khắn lắm mới có thể tự bảo nhưng không thể trục diện đối kháng Lãnh Kiếm Phong được.
Chém giết lâu như vậy trong Cửu Kiếm Di Chi. với thực lực của Phương Chán có thể nói đánh đâu thắng đó. không ai cản nổi. thu hoạch rất lớn, đạt được vài kiện tiên khí mạnh mễ, thậm chí là tiên bảo.
Tuy nhiên đáng tiêc, Lãnh Kiêm Phong lại là người có duyên, được truyền thừa Cửu Kiếm Tiên Đế!
- Nhưvậy xem ra
Mộc Phong lộ ra vẻ trầm ngâm, híp mắt lại đánh giá kiếm ý trùng thiên cùa Lãnh Kiếm Phong đang đối diện mình.
Thân ảnh này cũng từ từ khớp với một người trong ấn tuợng của hắn.
Nhưng Mộc Phong hiểu được Lãnh Kiếm Phong chỉ là một kiếm tiên tư chất kinh diễm, có được khí chất và tính cách tương tự nhưng Không phải là “người kia”!
Lãnh Kiếm Phong lạnh lùng nhìn Mộc Phong, trong lòng cũng rất bất đắc đĩ! Mặc dù kế thừa Cửu Kiếm Tiên Đế. thực lực tăng cả CHỤC LầN nhưng vẫn chua chân chính là Đại La Kim Tiên.
Giờ phút này. toàn trường lâm vào tĩnh mịch.
Mộc Phong khoanh tay, nhẹ nhàng quan sát chín tấm bia đá hình kiếm xung quanh.
Trên chín tấm Thạch bi này mơ hồ ẩn chứa ý cảnh kiếm đạo kinh sợ thất giới!
Giờ khắc này. tâm thần Dương Phàm chiếm cứ thân thể Mộc Phong, cẩn thân quan sát.
Đột nhiên, ở sâu trong linh hồn. Kiếm Đạo Ý Chí bí ẩn như Linh Hồn Tâm Ắn đột nhiên lung động, một cỗ dao động kỳ dị phát tán.
Chín tấm Thạch bi nhất tề non rầy, nhưđang cũng bái điều gì vậy!
Thương
Toàn bộ Cửu Kiếm Di Chi, vô số kiếm khí đều thoát khỏi gông cùm xiềng xích, cúi đầu xung thần.
Vạn kiếm triều bái!
Mấy người trong đại điện đều sợ nin lên.
Ngay cả lưu ly kiêm chín màu trong tay cùa Lãnh Kiêm Phong cũng rời tay mà ra. căm
xuống mặt đất. cúi đẩu quy bái Mộc Phong.
- Tại sao lại có thể như vậy... Người này nhìn thật quen mắt!
Khuôn mặt Hoa Nguyệt biến sắc. Từ trong di tích này nàng cũng đạt được mấy thanh kiếm khí, cũng đều từ trong không gian đạo cụ bay ra. không thể khống chế được.
- Người này rốt cuộc là cao nhân phương nào, sao có thể khiển vạn kiếm triều bái?!
Ánh mắt Lãnh Kiếm Phong kinh hãi, thật sự không thể đánh giá!
MỘC Phong khoát tay, thanh kiếm chín màu kia đã xuất hiện trong tay hắn.
- Ngươi không được ý chí cùa Cửu Kiếm Tiên Đế thừa nhận, không thể đoạt được truyền thừa này!
Lãnh Kiếm Phong biến sắc, cũng cười lạnh một tiếng.
Ý chi Tiên Đế sao?!
Mộc Phong thông qua Kiếm Đạo Ý Chí sau trong linh hồn, tâm thần liền quán nhập vào kiếm này.
Trong phút chốc, hắn tiến vào một đại điện với quang mang chín màu, bốn phía lơ lửng vô số kiếm khí có màu sắc khác nhau.
- Ngươi... Làm sao có thể là ngươi...
Trong đại điện này. một gã nam nhân mặc hoàng bào. trên trán có một kiếm ấn, nhìn chằm chằm Dương Phàm, vô cùng kinh hoảng.
- Ta? Ngươi biết ta?!
Dương Phàm không đổi sắc nói.
Hắn biết đây là một lũ tinh thần ý chí do Cửu Kiếm Tiên Đế lưu lại, cũng chủ đạo bản mạng kiếm khí từng sử dụng, trở thành một tồn tại tương tự như khí linh!
- Khí tức của Vô Song Thần Kiếm...
Nam nhân hoàngbào này cắn chặt hai răng, thần tình phúc tạp nhìn Dương Phàm.
- Vô Song Thần Kiếm?! Ngươi từng thấy nó?
Dương Phàm nhẹ nhàng cười.
- Ta sao lại phải nói cho ngươi?
Nam nhân này Chuyên mắt nói.
- Đối diện với Kiếm Đạo Ý Chí cao nhất thất giới, chuồi kiếm khí nho nhỏ của ngươi không có tư cách phản kháng!
Từ sâu trong linh hồn Dương Phàm, Kiếm Đạo Ý Chí kia hơi nhoáng lên, chợt lóe sáng khiến toàn thân nam nhân hoàngbào này nin rẩy!
- Được! Bản đế có thể nói cho ngươi nhưng ngươi phải tuân thủ một hứa hẹn, để Y bát của ta truyền lại cho tiêu tử kia. Nếu không ta tình nguyện ngọc Thạch câu phần!
Nam nhân hoàngbào mặc dù hoảng sợ nhưng cũng rất kiên quyá.
- Được! Nói cho ta biết lai lịch và tung tích Vô Song Thần Kiếm.
Dương Phàm thản nhiên nói.
Hắn hiểu được kiếm này có duyên với Lãnh Kiếm Phong, đây đã là nhân quả của hệ thống Đại Luân Hồi rồi!
- Vô song Thần Kiếm chính là kiếm khí đệ nhất trên Thất Giới Chí Tôn Thần B inh B ảng, lực cõng kích thiên hạ vô song, vô kiên bất tồi. Ngay cả bản đế cũng chi vẻn vẹn thấy nó một lẩn!
Nam nhân hoàngbào nói tới đây. thần sắc phúc tạp, thở dài hổi hận.
Dương Phàm nghe vậy, nhãn tình sáng lên! Không hổ là Tiên Đế kiếm đạo. đã từng thấy qua Vô Song Thần Kiếm.
- Bởi vì bản tôn của ta chết duới Vô Song Thần Kiếm, thần hồn câu diệt! Chỉ còn lại nhất lũ ý thức ta, tạm thời phần hóa thành kiếm đạo ý chí.
Trong mắt nam nhân hoàng bào này lộ ra vẻ cừu hận lạnh như băng, nhưng chi lóe lên cái rồi tiêu tan.
Dương Phàm nghe vậy, trong lòng nang động. Lịch sử của Thiên Thần Tinh quá dài, nhân vật chói sáng nhất nơi này không ngờ chết duới Vô Song Thán Kiếm!
- Lai lịch cùa Vô Song Thần Kiếm, người thường khó có thể đánh giá! Truyền tHuyết cũng có vài cái! Có người cho răng bản thân nó là một thanh phàm binh, trải qua vô số cao thủ kiếm đạo tẩy lễ, hóa thành tiên khí, thậm chí là thần khí trong kiếm đạo! Cũng có truyền thuyết nói rằng bản thân nó là ý chí hóa thân của một cường giả kiếm đạo nghịch thiên. Cũng có truyền thuyết nói rằng tài liệu luyện chế ra nó vốn là hồn độn, pha vẫn với linh vật hồn độn...
Nam nhân hoàngbào nói tới đây. trong mắt lại lóe lên sự tôn kính và sùng bái hiếm có.
- Tóm lại. nó chính là kiếm đạo truyền thuyết, vương giả trong kiếm, thiên hạ vô song! Có thể khẳng định bản thân nó nhất định ẩn chứa hồn độn khí! Đây chính là thứ thiết yếu phải có đê hóa thành thân khí.
Dương Phàm nghe tới đây đã cảm thấy có chút cổ quái. Không hiểu sao hắn lại cảm thấy nam nhân này tuy rất hận Vô Song nhưng cũng tràn ngập kính ý.
- Nó là kiếm khí nghịch thiên duy nhất ở thất giới muốn phá tan gông cùm xiềng xích! Dũng khí và quả cảm như vậy đủ khiến vạn kiếm khí triều bái. Năm đó. có vô số đại năng thất giới tranh, đoạt Vô Song Thần Kiếm! Nhưng Vô Song Thần Kiếm sinh ra cỗ ý chí bất khuất không cam lòng, thậm chí muốn thoát khỏi ước thúc cùa khí đạo, trở thành một tồn tại tự nắm giữ sinh mệnh vận mệnh của mình. Nếu không như vậy, nắm giữ được kiếm đạo ý chí mạnh mẽ nhất và lực công kích mạnh nhất, ai có thể chế trụ được nó?!
Trên mặt nam nhân hoàng bào này lộ ra vẻ hưng phấn và vô cùng kinh thán.
- Sau đó, Vô Song Thần Kiếm lọt vào sự chèn ép của nhiều cường giả nghịch thiên, nghe nói đã có một lũ ý chí mạnh nhất sinh ra Linh Hồn Tâm ́n, trốn vào Luân Hồi. về phần bản thể cùa nó hiện tại bị phong ấn. Bởi vì một khi khiến lũ ý chí mạnh nhất kia trở về, kiếm khí mạnh nhất thất giới này sẽ mang tới một hôi gió tanh mưa máu cho thất giới. Lúc trước, những nhân vật phong ấn Vô Song Thần Kiếm sẽ lọt vào sự trá thù tàn khốc.
- Thì ra là thế!
Trong lòng Dương Phàm chấn động, nhớ tới câu nói cuối cùng Vô Song lưu lại:
“Với nguyện ý của ta, giết trở về Thượng giới... Huyết nhiễm thương thiên, phá vỡ thiết tắc!”
Huyết nhiễm thương thiên, phá vỡ thiết tắc!
Một khi Vô Song phi thăng lên, dung hợp với bản thể. vượt qua gông cùm xiềng xích cùa kiếm khí. Rất nhiêu đại năng giả thất giới đêu lâm vào khủng hoảng! Đặc biệt là những kẻ từng áp chế hắn.
- Như vậy xin hỏi các hạ... bản thể Vô Song Thần Kiếm bị phong ấn ở đâu?
Trong lòng Dương Phàm khẩn trương, nhìn chằm chằm nam nhân trước mặt!
- Điểu này Ngay cả ta cũng không biết. Bởi vì sau trận chiến đó, ý chí bản tôn của Cửu Kiếm Tiên Đế đã chết trong tay Vô Song Thần Kiếm, ta trở thành khí linh của kiếm này. biết được rất ít những gì phát sinh sau đó.
- Ta chi biết là, cuộc chiến Ngày đó phát sinh ở Nội Vực Tinh Thiên.
Nam nhân hoàngbào lộ ra vẻ hỗi tướng.
Nội Vực Tinh Thiên?
Trong lòng Dương Phàm mặc dù thất vọng nhưng cuối cùng cũng biết thêm được một sổ việc liên quan Vô Song, cũng tìm được một cái manh mối.
Nội Vực Tinh Thiên chính là Tinh Thiên thế giới trong Nội Vực Thiên giới.
Nghe nói, đó chính là căn nguyên Thiên giới sơ khai, thế giới Tinh Hà cũng sinh ra sau
đó.
Rời khỏi lưu ly kiếm chín màu. ánh mắt Dương Phàm quét qua mấy người trong đại điện.
Vừa rồi gặp gỡ Cửu Kiếm Tiên Đế chi phát sinh trên mặt tinh thần, cũng chi diễn ra ở trong một chóp mắt mà thôi!
Hô
Dương Phàm nhẹ nhàng thớ ra Mục đích cuối cùng của hành trinh Cửu Kiếm Di Chi này đã đạt được.
Thu liễn khí tức Kiếm Đạo Ý Chí sâu trong linh hồn, Dương Phàm ném lưu ly kiếm trong tay trớ lại cho Lãnh Kiếm Phong.
Lãnh Kiếm Phong ngân ra. Không ngờ đối phương không cướp đoạt vật truyền thừa cùa Cửu Kiếm Tiên Đế.
̀m!
Dương Phàm đột nhiên nâng chướng lên, một mảnh quang hoa chói mắt đánh trúng tấm Thạch bi ở trung ương. Lực lượng cường đại còn đánh văng mấy người ra ngoài.
̉m—
Chúi tấm Thạch bi đều nhất tề tan vỡ. lộ ra chín chiếc hộp rất lớn màu cổ đồng, tản mát khi tức thái cổ.
Mấy người nơi này lập tức cảm nhận được một cỗ bảo khí hùng hồn áp nhân.
- Ngươi sao lại biết được...
Lãnh Kiếm Phong kinh hãi thất sắc!
-Bảo vật Tiên Đế!
Đám người Hoa Nguyệt. Tể Lâm đều sáng bừng mắt lên.
Dương Phàm đứng ở chính giữa, lạnh lùng cười nói:
- Vừa rồi Dương mỗ đã đạt thành hiệp nghị với Tiên Đế ý chí. Bảo vật trong này sẽ do Dương mỗ phần phối cho người hữu duyên. Mỗi người đều có phần!
Lãnh Kiếm Phong trầm mặc, dường như nhận được dặn dò từ trong lưu ly kiếm.
Rất nhanh, Dương Phàm đã phần phối xong bảo vật trong chín chiếc hộp.
Bản thân hắn có ba hộp, đệ tử Phương Chân hai hộp, Lãnh Kiếm Phong hai hộp, còn hai người Hoa Nguyệt và Tê Lâm mỗi người một hộp.
Đương nhiên trong mỗi hộp này đều cất chứa một phần bảo vật của Cửu Kiếm Tiên Đế!
Dương Phàm vội vàng mở ra, cũng lâm vào líu lưỡi.
Trong hộp này. thứ thấp nhất cũng là tiên khí thập phẩm!
Tiên khí thập phẩm đã vượt qua tiên khí cửu phầm. Đó chính là tiên khí cực phẩm. Trong đó còn có không ít tiên bảo đã tuyệt tích trên Thiên Thần Tinh, thậm chí có cả tiên bảo truyền thừa.
Ngoại trừ pháp bảo, còn có một ít tiên đan, thiên địa linh bảo, tài liệu cục phẩm...
Hoa Nguyệt và Tề Lâm tuy chi nhận được một hộp bảo vật nhưng cũng mừng như điên. Đây ít nhất cũng cho bọn họ có được tu bản vượt qua đại đa sổ Đại La Kim Tiên, tốc độ tu luyện Ngày sau chắc chắn tăng nhanh, thực lực tăng mạnh.
Dương Phàm sớ dĩ phần phổi chín hộp bảo vật như vậy là do đã hình thành một hiệp nghị nào đó đối với ý chí cùa Cửu Kiếm Tiên Đế lưu lại trong thanh kiếm.
Khi linh cũng đã phát độc thệ. tuyệt đối sẽ không tiết lộ bí mật trên người Dương Phàm.
Cuối cùng, khi bảo vật đã chia xong, chỉ còn Lãnh Kiếm Phong truyền thừa Cửu Kiếm Tiên Đế.
Nếu không có trường hợp đặc biệt của Dương Phàm, Lãnh Kiếm Phong hẳn là thiên chi kiêu tử nơi này, chăng những truyền thừa Tiên Đế mà còn có được đại đa số bảo vật.
Phương Chân cũng đi nhờ có Dương Phàm mà thu hoạch được sổ bảo vật tương đương Lãnh Kiếm Phong, chỉ là hắn không có duyẻn truyền thừa Cửu Kiếm Tiên Đế.
Nghe ý tứ của khí linh kia, dựa theo ý chi của Tiên Đế, chỉ có đệ tử của Cửu Kiếm Môn mới có tư cách được truyển thừa V bất của Tiên Đế.
Dương Phàm cũng không miễn cưỡng. Đệ tử Phương Chân không thích hợp với kiếm đạo. Sâu trong linh hồn hắn còn lưu lại Kiếm Đạo Ý Chí của Vô Song, càng thêm trân quý.
- Bí mật cùa Cửu Kiếm Di Chi đã được cởi bò, cũng đã tìm được người kế thừa Y bát, chúng ta làm sao có thể ròi đi?
Hoa Nguyệt tại chỗ điểu tức, khí sắc đã chuyển biến vài phần.
- Xem trên đinh đầu!
Lãnh Kiếm Phong thản nhiên nói.
Trên không trung nơi vốn có chín tấm Thạch bi đột nhiên xuất hiện một lổc xoáy rực rỡ nhiều màu. từ ảm đạm dẩn trớ hên huyến lệ. chậm rãi áp xuống.
Dương Phàm nhìn chằm chằm lốc xoáy này, cũng liếc nhìn đệ tủ Phương Chán một cái, chuẩn bị lên tiếng.
Ngay lúc này, sắc mặt hắn đột nhiên biến đổi.
Không ồn!
Một cỗ nguy hiểm áp tới linh hồn từ vị trí bản tôn truyền tới.
- Nhanh chóng rời đi, trong thời gian ngắn không được phản hỗi Thiên Thần Tinh.
Dương Phàm lạnh lùng hờ hữ. trong mắt lộ ra một tia lo lắng và cấp bách, nói với đệ tử Phương Chân, đông thỏi nói với ba người Hoa Nguyệt.
- Vâng, sư phụ!
Phương Chân cũng không hoài nghi lời sư phụ, hóa thành một đạo kim quang, quyết đoán lao vào trong lổc xoáy, biến mất.
Lãnh Kiếm Phong và Tể Lâm cũng lập tức rời đi!
Trên người Hoa Nguyệt nở rộ một mảnh từ quang huyến lệ, bay vọt về phía lốc xoáy nhưng đột nhiên dừng lại. một đôi con ngươi mê hôn lăng lặng nhìn Dương Phàm, thở dài nói:
- Ta biết ngươi là ai!
Dương Phàm cười cười, thẩm nghĩ:
“Ngươi biết ta là ai thì sao?!”
Lúc trước gặp nàng ta ở Phi Thăng Thai, thân phận Dương Phàm là Phiền Dương.
- Nếu không đoán sai, ngươi hẳn là Dương Phàm, nhân vật truyền kỳ tới từ Đông Thắng Đại Lục!
Khóe miệng Hoa Nguyệt nhấc lên một tia mím cười.
Sắc mặt Dương Phàm hơi đổi, nhưng vẫn không thèm bận tâm!
- Đúng là Dương mỗ! Hoa Nguyệt đạo hữu đã biết thân phận tại hạ. có muốn tố cáo thân phận ta để đổi lấy phần thưởng hay không?!
Sau khi giết chết Cao Tinh Quan và Lô Nghiễm, Dương Phàm thông qua sưu hồn đã biết hắn đã được treo thưởng rất lớn ở mỗi Phi Thăng Thai.
- Quen biết đã là duyên phận! Đều là phi thăng giả, tiểu nữ cũng vì Dương đạo hữu mà tự hào! Còn nữa, sau này Dương đạo hữu nhất định sẽ trở thành đại nhân vật ở thất giới, tiêu nữ không dám đắc tội!
Hoa Nguyệt chân thành thi lê, giọng điệu rât tôn kính.
Dương Phàm sao lại nhìn không ra được! Nàng ta đang ở Ngay nhập khẩu truyền tống trận, chi cân Dương Phàm có sát ý, với công pháp Nguyên Từ Thán Quang của nàng ta, khắc chế hâu hết công pháp thiên hạ. hoàn toàn có thể toàn thân trở ra.
- Giờ phút này, ở Thiên Thần Tinh gặp phải nguy cơ chưa từng có. hết thảy đều do Dương mỗ mà có! Thời gian không còn nhiều, ngươi mau đi đi!
Dương Phàm khoanh tay đứng, hoàn toàn không lo lắng nhân tố Hoa Nguyệt không ổn định này.
- Nếu đã như vậy. Ngày sau gặp lại!
Hoa Nguyệt hạ thấp người thi lễ.
Cách!
Dương Phàm khoát tay. một viên chất lòng vô cùng mỹ lệ bay về phía Hoa Nguyệt. cười dài một tiếng:
- Đã có duyên, tặng ngươi một viên Nghịch Linh Huyết!
Trong tay hắn vốn có không ít Nghịch Linh Huyết.
Hoa Nguyệt tiếp lấy Nghịch Linh Huyết, đột nhiên ngẩn ra. Bản THÂN MÌNH vạch trần thán phận đối phương, châng những không bị giết người diệt khâu mà còn chủ động tặng một viên Nghịch Thiên Thần Huyết trong truyền thuyết là vì sao?!
Trong mắt nàng lộ vẻ phức tạp. nhìn chằm chằm nam nhân thần bí khó lường bên dưới!
- Từ vong... đã Bắt đầu rồi sao?!
Dương Phàm thì thào lẩm bẩm, từ từ nhắm mắt lại, thân thể lâm vào suy vếu vô hình.
- Tử vong?!
Trong mắt Hoa Nguyệt xẹt qua một tia kinh ngạc!
Nàng bỗng nhiên nhớ tới bộ dáng thọ nguyên sắp kiệt của Dương Phàm trước khi tiến vào Cửu Kiếm Di Chi.
Trên thực tế, hiện tại nàng ta nhìn thấy là phần thân Mộc Phong mà không phải là Dương Phàm.
Bá!
Thân ảnh Mộc Phong biến mất tại chỗ!
Trống rỗng biến mất!
Sắc mặt Hoa Nguyệt xám như tro tàn, vô cùng kinh hãi.
Đúng lúc này, nàng cảm giác toàn bộ động phủ lay động, vô cùng luống cuống:
- Thiên Thần Tinh đã xảy ra chuyện gì?
Nàng không chút nghĩ ngợi, lập tức tiến vào lốc xoáy rực rỡ trên đầu.
Đến!
Tiếp theo, nàng phát hiện minh bị truyển tổng tới một hơi rất hoang vu, nhìn vào tinh hà trên bầu trời, xác định ra đây đã không phải là Thiên Thần Tinh.
Khi mấy người Phương Chân truyền tổng ròi đi.
̀m—
Thiên Thần Tinh lay động một cách khó hiểu. Một cột sáng với đường kính ngàn dặm màu trắng từ vực ngoại tinh không phóng tới. hung hăng đánh mạnh lên tinh câu này.
- Tròi ạ... Đó là gì?!
Triệu triệu tu luyện giả Thiên Thần Tinh kinh hãi thất sắc!
Một cỗ áp lực làm người ta hít thở không thông từ tinh không xa xôi truyền tới.
Phía trên tinh không, một tòa thành bằng kim thiết tạo thành, phát ra tử quang lành lạnh, nhưmột dã thú tànbạo, đứng sừng sững giữa hu không hắc ám!
- Không ổn! Đó chinh là Tinh Không Thành Lũy!
Rất nhiều tu luyện giả của Thiên Thần Tinh nhìn thấy tòa thành bằng kim thiết này thì sắc mặt xám như tro tàn!
Tòa thành này rộng chừng vạn dặm, toàn thân màu bạc, bao phủ quang giới màu tím, sừng sững giữ hư không! Áp lực khủng bố khiến cường giả trên Thiên Thần Tinh cũng khó có thể hít thờ.
- Tất cả tu luyện giả Thiên Thần Tinh ngoan ngoãn ở lại tinh cầu. phàm có kẻ dám rời đi, giết không tha!
Một thanh âm lạnh, như băng từ trên Tinh Không Thành Lũy truyền xuống.
Từ xa nhìn lại, phía trước tòa thành này có một chiếc long đầu màu tím đen rất lớn, há rộng miệng, phun ra hơi nóng nhàn nhạt.
Đây chính là một cự pháp viễn cồ với đầu rồng lưng rùa. khắc một trận đồ phúc tạp. cùng loại với Diệt Nguyên Pháp Dương Phàm từng có. Nhưng thể tích của nó lớn hơn Diệt Nguyên Pháo ngàn vạn lần.
Trên Tinh Không Thành Lũv này có một đội tiên vệ áo tím bay ra. Mỗi người ít nhất đều là Chân Tiên thượng vị. có tới mấy ngàn người, hình thành một vòng vây, bao phù lấy Thiên Thần Tinh.
- Mời Tinh Quân củ tinh cầu này đi ra gặp bổn tọa! Bổn tọa tới từ Tinh Thiên thế giới, nghe lệnh của Phù Lâm Tiên Đế, tới bắt một tên phi thăng giả!
Thanh âm chủ nhân lạnh như băng từ trên một chiếc sân của tòa thành vang lên.
- Có chuyện gì?
Chúng tu luyện giả Thiên Thần Tinh rung động không thôi.
Chiếc sân kia có chu vi rộng chừng ngàn truợng, lơ lửng giữa vũ trụ. trên đó có cảnh rượu ngon thịt thom, ca múa mừng cảnh, vồ võ tấu nhạc. Cũng có mấy chục tiên nhân ngồi Ngay cắn hai hàng. Trên cùng cùa chiếc sân có một ngau vàng tinh xảo. có một gã nam nhân cao gầy, mái tóc màu lam. tung bay theo gió.
Đưa mắt nhìn lên, trên chiếc sân này. ngoại trừ thị nữ ra thì tất cả đều là Đại La Kim Tiên.
Nhất là thanh niên tóc lam trên ngai vàng, trong khi cười nói cũng giống như đang đạp cả Thiên Thán Tinh duới chân mình.
Hưu!
Một đáng bạch quang nhàn nhạt từ trên Thiên Thần Tinh bay ra. đi tới truớc chiếc sân màu vàng này.
- Tại hạ là Tinh Quán của Thiên Thần Tinh, bái kiến Tiên Quân đại nhân!
Người tới là một gã nho sĩ mặc bạch sam, trong tay cầm một khối lệnh bài hướng về phía thanh niên tóc lam kia thi lễ. vô cùng cung kính.
Đa sổ tu luyện giả trên Thiên Thần Tinh cũng đều nang động.
Thống trị giả tối cao cùa một tinh cầu không ngờ lại thi lễ với một kẻ vừa từ bên ngoài đi
tới.
Thiên Thần Tinh Quân chính là một vị cường giả trong truyền tHuyết cùa Thiên Thần Tinh, tu vi đã đạt tới Kim Tiên tam trọng, bễ nghễ toàn bộ tinh câu!
- Xin hỏi Tiên Quân đại nhân có gì phần phó!?
Giờ phút này, Thiên Thần Tinh Quán hơi khom người, vẻ mặt kinh sợ, không còn nửa điểm khí giả của kẻ nắm giữ cả tinh cẩu trong tay.
- Lần này bản quân đích thân tới đây, một là để tray nã một kẻ tội phạm, hai là tray tìm Cừu Kiếm Di Chỉ...
Nam nhân tóc lam này nhấp một hóp rượu ngon, trong lòng ngực ôm một tiên tử tuyệt sắc đang lạnh lùng nhì n tinh cầu xanh trong phía duới.
- Tinh Quản Phủ chúng ta nhất định sẽ phối hợp với đại nhân!
Thiên Thần Tinh Quản lại cười nói.
Hưu--
Một đạo cột sáng chín màu phát ra từ phương hướng Cửu Kiếm Di Chi. biến mất trong thiên địa, khiến tiên linh khí toàn Thiên Thán Tinh cũng nhộn nhạo.
- Xem ra chúng ta đã tới chậm rồi! Động phủ Cửu Kiếm Tiên Đế đã tìm được người kế thừa!
Nam nhân tóc lam cười cười.
Thiên Thần Tinh Quán thấp thòm lo âu. vội vàng khom người nói:
- Có gì cân chúng ta ra tay, mong Tiên Quán đại nhân phán phó!
- Phong tòa Thiên Thần Tinh này, điều tra một người tên là Dương Phàm, phi thăng giả! Phàm là có thể tìm được người này, thưởng cho hai kiện tiên bảo. mười viên Diệu Thiên Đan, mười triệu tiên Thạch...
Thanh âm lạnh lùng của nam nhân tóc lam lan khắp Thiên Thần Tinh.
- Vâng, vâng!
Thiên Thần Tinh Quân vội vàng gật đầu, ra lệnh một tiếng, điều khiển mấy trăm vạn Chấp pháp tiên vệ.
Trong nháy mắt. toàn bộ Thiên Thần Tinh lâm vào phong ba. Tinh Không Thành Lũy tới, cứng rắn áp chế Tinh Quán, vô cùng nguy cấp.
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?!
Chúng ta hãy quay lại thỏi điểm trước khi Cửu Kiếm Di Chi mở ra.
Khi chín ngọc bội hình kiếm tề tụ!
Kiếm hà chín màu chói mắt trùng thiên, trực tiếp xuyên qua tinh hà!
Giờ khắc này. tinh không vũ trụ xung quanh Thiên Thần Tinh sinh ra một lũ dao động rất nhỏ.
ở ngoài tinh không xa xôi. khôngbiết cách xa bao nhiêu vạn năm ánh sáng.
Tòa thành kim thiết như một con cụ thú trong vũ trụ, di chuyển trong tinh hà, vừa mói tới Lưu Sa Tinh Hệ.
Trong lúc này, Dương Phàm đang ở Cửu Kiếm Môn nơi Thiên Thần Tinh vừa lúc cảm nhận được một cồ nguy cơ chưa từng có, không khỏi nhìn tinh không xa xôi.
- Đi vào đại tinh vực này lâu như vậy mà chua tìm thấy tung tích Dương Phàm. Chúng ta sử dụng thứ thân khí Hạo Thiên Kính, mất hơn một ngàn năm mới tập trung ra vị trí ở gân Lưu Sa Tinh Hệ này.
ở một đại điện sâu trong Tinh Không Thành Lũy. một thanh âm nam nhân nhẹ nhàng thớ
đài.
Thanh âm này dĩ nhiên là của chú nhân Hạo Thiên Kinh trên tay nam nhân tóc lam, khôngbiết vang lên từ nơi xa xôi nào.
- ỏ?! Ta giống như cảm thụ được khí tức cùa Cửu Kiếm Tiên Đế... Nơi nào?! Nhanh đi
tới!
Thanh âm trong Hạo Thiên Kính lại vang lên.
- Vâng, Tiên Đế đại nhân, chúng ta lập tức đi tới!
Nam nhân tóc lam vô cùng cung kính.
Rất nhanh, toàn bộ Tinh Không Thành Lũy hóa thành một đạo lưu quang, nháy mắt vượt qua khoảng cách mấy ngàn vạn dặm, cuốic ùng biến mất trong hu không, dung nhập vào thời không!
Rồi sau đó, mỗi lần xuất hiện đã vượt qua một ngàn năm ánh sáng.
Chậm rãi đi về phía Thiên Thần Tinh.
Một Ngày kia.
- Hạo Thiên Kính giống như phản ứng mãnh liệt! Dương Phàm dường như ở Ngay trên tinh cẩu này!
Nam nhân tóc lam vô cùng hưng phấn!
Ròt cục một Ngày kia!
Tinh Không Thành Lũy khồng lồ mang theo ngàn vạn tiên binh tiên tướng như một bóng ma áp bách tới Thiên Thần Tinh.
Lúc này, phán thân Dương Phàm vừa lúc tiến vào Cửu Kiếm Di Chi.
- Không ổn!
Dương Phàm kinh hãi vô cùng. Một cỗ nguy cơ chưa từng có khiến linh hồn hắn cũng run rầy!
Từng đợt thần thức mạnh mễ bắt đầu quét khắp Thiên Thần Tinh, trải rộng toàn bộ hằng
hệ.
Hai đại cường giả cấp Kim Tiên cùa Thiên Thần Tinh đồng thời phát ra tinh thần lực đánh, về phía Dương Phàm. Quy tắc không gian bổn phía run rẩy. tiên linh, khí mênh mông gào thét như một cơn phong bạo quét ngang thiên, địa.
Khắp ngọn núi hoang vu noi này. vạn vật đều sinh ra biến đổi dưới áp lực đáng sợ này.
Cả ngọn núi như nứt nẻ. cây cối đổ gãy. một bộ phận snh. linh, trực tiệp tiêu vong.
Dương Phàm không ngờ lần đầu tiên giao chiến với cao thù Thượng giới lại phải đồng thời đối mặt hai vị Đại La Kim Tiên.
Giờ khắc này. thần sắc vốn luôn bình tĩnh của hắn cũng biến đồi.
về phần vì sao Trưởng cai ngục Thiên. La Ngục xuất hiện nơi này. trong lòng Dương Phàm cũng đã minh bạch.
Trước đó. Phưcrag Yên đã từng nói qua: “Bằng hữu tốt nhất cùa Cao Tinh Quan chính, là Trường cai ngục Thiên. La Ngục Lô Nghiễm! Hai người này đều là Đại La Kim Tiên, thực lực ngạo thị Thiên. Thần Tinh.!”
Cao Tinh Quan và Lô Nghiễm na di tới như một tia chợp, hình thành thế tiền hậu giáp kích đối với Dương Phàm.
Dương Phàm hiểu được, sau khi đạt tới trình, độ Đại La Kim Tiên, khả năng lĩnh, ngộ pháp tắc cực kv thâm ảo. Những người cao thâm thậm chí có thể sáng lập lĩnh vực không gian riêng của mình,
Giờ phút này, dưới áp lực cùa hai người hơp lực. không gian trong phạm vi vạn dặm sinh, ra lực lượng huyền ảo đáng sợ. áp hết lên người Dương Phàm.
Tình, huống này giống như đang ở trong nước, hai vị Đại La Kim Tiên có thể khống chế sức nước triệu vạn cân, đè nén lên người Dương Phàm.
Với thân hình già cả như chỉ còn da bọc xương như Dương Phàm tất nhiên không thể chống cực được công kích hơp lực cùa hai người.
Nhưng, thưcrag tổn đo uy áp kinh, thế hãi tục này tạo thảnh đối với Dương Phàm đã bị hắn dùng Tiểu Luân Hồi hoàn mỹ vận chuyển đi.
Rầm rẩm!
Trong thiên, địa đột nhiên, hiện lên một hư ảnh cùa luân bàn. Một cỗ Thương tổn vô hình áp lên trên người hai Đại La Kim Tiên.
Hai người nhất tề chẩn động, biến sắc.
Thương tổn Dương Phàm vốn bị đã không ngờ di chuyển lên trên người bọn họ.
Mặc dù cũng không chân chính khiến hai người bị thương nhưng lại tạo ra một sự đả kích lớn lao đối với hai người.
Hây!
Lô Nghiễm quát lớn một tiếng, một mảnh ngân quang sắc bén mãnh liệt hóa thành một cây cự kiếm màu bạc đài tới mấy trăm, trượng, quang diễm hừng hực. bao phù lấy Dương Phàm.
Đinh.
Một luân bàn màu xám lờ mờ xuất hiện trước người Dương Phàm, đột nhiên phát ra quang hà ngũ sắc rực rỡ. như tia chớp bắn về phía Lô Nghiễm.
- Không ổn!
Tâm thần Lô Nghiễm kinh hãi. trong tay xuất hiện một quả ngọc bội, nháy mắt hóa thành một tấm thạch, bi kình thiên, ngân huy chói lóa, kinh hiểm ngăn cản một kích tuyệt luân cùa Luân Hồi Bàn.
Khi Luân Hồi Bân đánh trúng tấm thạch bi kia, nhũng tia lừa bắn tung tóe, ngân quang nhộn nhạo cũng trở nên âm đạm. Lô Nghiễm kêu lên một tiếng đau đớn, khóe miệng tràn ra máu tươi.
- Đây rõ ràng là lực lượng cùa ta!?
Hô hấp của Lô Nghiễm đồn đập. sắc mặt không ngừng biến đổi. nhìn chằm chằm Luân Hồi Bàn trước mặt Dương Phàm, đây chính là một kiện tiên khí bát phẩm!
Cao Tinh Quan và Lô Nghiễm liếc mắt nhìn nhau, sau đó cẩn thận di chuyển, bổn phá. thi triển các loại pháp thuật thần thông, công kích thăm đò Dương Phàm.
Sau đó. mặc kệ là công kích thế nào đều bị Luân Hồi Bàn phản hồi nguyên trạng, thậm chí uy lực còn đáng sợ hơn.
Sắc mặt Dương Phàm bình, tữứụ lẳng lặng phân tích thực lực cùa hai người.
Đều là cường giả Kim Tiên nhất trọng, lực lượng gấp mấy chục lần Chân Tiên thượng vị.
Trong nháy mắt, bọn họ có thể diệt sát nhân vật cấp Chân Tiên.
Nếu nguyện, ý. bọn họ có thể ròi đi tinh. cầu. thậm chí hệ hằng tinh, bước vào vũ trụ tinh, hà vô tận.
Không thể không nói thực lực cùa Đại La Kim Tiên đã vượt qua phán đoán của Dương Phàm.
Đây vẫn chỉ mới là Kim Tiên nhất trọng!
Kim Tiên có chín tầng, mỗi tầng cách biệt nhau cả trời cả vực. Nếu đạt tơi cừu trọng cũng là cường giả tuyệt đinh, ngạo thị sinh linh vạn vật, cách biệt với Kim Tiên nhất trọng không chỉ một trời một vực.
Nhưng giờ phút này. hai đại Kim Tiên Cao Tinh Quan và Lô Nghiễm trước sau giáp kích Dương Phàm đều có sắc mặt vô cùng ngưng trọng.
- Thần thông của người này thật quá mức cồ quái, còn khó chơi gấp mười lẩn so với
tưởng tượng!
Cao Tinh Quan âm thầm kêu khổ.
Hắn vốn nhận ra Dương Phàm không tẩm thường, quỷ dị khó lường, trong lòng không nắm chắc nên âm thầm thông tri cho Lô Nghiễm tới trợ trận, cùng lắm thì chia đôi phần thường.
- Chiến đấu như thế này sẽ khiến pháp lực và sinh, cơ nhanh, chóng trôi đi...
Chân mày Dương Phàm hoi nhíu lại, cũng không thoải mái như biểu hiện bên ngoài.
Giao chiến với hai đại Kim Tiên, hắn càng nhanh, đi tới từ vong.
Chỉ khoảng nửa khắc, khiến thời gian từ vong của hắn đã giảm đi mấy ngày.
- Nhất định phải tốc chiến tốc thắng!
Dương Phàm chợt nghiêm mặt lại.
Hắn không hy vọng khi đệ từ mình, ra khỏi Cừu Kiếm Di Chỉ thì mình, đã vẫn lạc rồi.
Hít sâu một hơi. Dương Phàm bước ra một bước, xuất hiện ngay trước mặt cùa Cao Tinh Quan, vươn một cánh, tay như lão già ra, ấn về ngực hắn.
Một kích này nhìn như vô lực nhưng khiển toàn thân Cao Tinh Quan phát lạnh, một cỗ khí tức từ vong lập tức đánh, ập tới.
Theo bản năng hắn liền lùi nhanh, lại.
Hô
Dương Phàm há mồm phun một cái, một đòng khí màu khô vàng hóa thành bạo phong đẩy trời, bao phù lấy hắn.
-Ahhhh....
Thân hãm trong đòng khí này. linh, hồn và thân thể Cao Tinh Quan phút chốc lộ ra vẻ già cả. sinh mệnh lực nhanh, chóng tiêu tan.
Trong lúc này. hắn như lâm vào vũng lầy. hành động rất chậm rãi.
Dương Phàm mặc đù chưa có cảnh giới Kim Tiên, không am hiểu pháp tắc nhưng tự mình lĩnh, ngộ ra cảnh giới Luân Quả Kỳ, đung họp Đại Luân Hồi. giao hòa với hết thảy quy tắc.
- Cứu ta!
Cao Tinh Quan giãy dụa gào lớn. phát ra tiếng kêu cứu với Lô Nghiễm.
Sắc mặt Lô Nghiễm phát lạnh, nâng một tay lên, tẩm thạch bi kia lại bành trướng, lóe ra ngân mang hùng hồn, mang theo khí tức nặng nề từ trên trời ầm ầm đánh xuống Dương Phàm.
Đối mặt với tần thạch bi không lồ này. trái tim Dương Phàm cũng như loạn nhịp. Nếu cứng rắn đối kháng, hắn sẽ càng nhanh đi tới từ vong.
Bá!
Thân hình Dương Phàm nhoáng lên. thi triển Súc Địa Thành Thốn, rời đi vài trăm dặm. tránh, thoát một kích này.
Ắm thạch bi kia ầm ầm nện xuống, thiên địa chẩn động, sông núi tan vỡ. kinh thần khiếp quỷ.
Thực lực cùa Đại La Kim Tiên khiển Dương Phàm kiêng kị. Đối phó một người có thể thoải mái chiến thắng nhưng đối mặt với hai người thì không hề đơn giản.
- Người này thật khó đổi phó. thần thông cổ quái vượt xa người thường. Mặc đù là với thực lực hai ta muốn chém giết cũng sợ...
Cao Tinh Quan và Lô Nghiễm liếc mắt nhìn nhau, ý niệm trao đổỊ trong mắt nhau đều lộ vẻ kiêng kị.
Dương Phàm thấy hai người có ý tứ rút lui thì ngược lại cảm thấy rất nóng vội.
Trước mắt, biết được thân phận của hắn cũng chỉ có Cao Tinh. Quan, nhiều lắm thì thêm Lô Nghiễm nữa.
Nhưng nếu hai người rời đi. thân phận lộ ra thì hắn ở Thiên. Thần Tinh sẽ vô cùng nguy hiểm.
- Hai người các hạ là Đại La Kim Tiên đại danh đỉnh đinh cùa Thiên Thần Tinh, lấy hai địch một còn không dám đánh, với Dương mỗ một trận sao?!
Trong mắt Dương Phàm lộ vẻ trào phúng:
- Các ngươi nếu không ra tay, Dương mỗ sẽ rời đi Thiên Thần Tinh, tiến vào thế giới tinh, hà rộng lớn!
Ý tứ của hắn rất rõ ràng. Lúc này các ngươi không ra tay. Dương mỗ ta cùng lắm thì rời khỏi Thiên Thần Tinh, đến lúc đó có muốn cũng đã hết cơ hội.
Nghe vậy, sắc mặt cùa Cao Tinh Quan và Lô Nghiễm đều biến đổi.
Dương Phàm lập tức suy đoán ra Lô Nghiễm cũng đã biết chi tiết cùa mình.
Dứt lời, Dương Phàm bá một tiếng, bay thẳng ra ngoài Thiên Thần Tinh.
Với tốc độ cùa hắn. đù dưới áp lực quy tắc nơi này cũng chỉ mất một lúc đã rời khỏi Thiên. Thần Tinh.
- Đuổi theo!
Sắc mặt cùa Cao Tinh Quan và Lô Nghiễm tràn ngập sát ý, nhất tề vận chuyền tiên giáp phòng ngự. tế ra tiên khí công kích, đuổi giết Dương Phàm.
Từ khi Dương Phàm tu luyện Tiên Hồng Quyấ tới nay, cảnh giới tu vi cùa phân thân rất gần với bản tôn.
Mặc dù Mộc Phong chỉ là năng lượng hóa thân nhưng cũng đù đối kháng với Kim Tiên nhất trọnge dù không thể hoàn toàn chém giết.
Giờ phút này. khi hắn hiện thân, cỗ tiên uy mênh, mông cuồn cuộn không chút kim nén. ép cho đáp người Lãnh. Kiếm Phong, Tề Lâm cũng khó có thể hô hấp.
- Người này... Chính, là phân thân... của sư phụ sao?!
Trong lòng Phương Chân vô cùng kinh hãi. Hắn không thể lý giải nổi phân thân cùa sư phụ sao có thể trống rỗng hiện ra nơi này?!
Đương nhiên, ba người Lãnh Kiếm Phong cũng không biết nam nhân trước mắt này chính là sư phụ cùa Phưong Chân.
- Ngươi là ai?! Đại La Kim Tiên sao có thể xuất hiện trong Cừu Kiếm Di Chỉ?!
Ánh mắt Lãnh. Kiếm Phong lãnh liệt như băng, đặc biệt là khi hắn nắm bảo kiếm chín màu trong tay. Một cỗ ý chí và kiếm khí kinh, thiên tán phát ra, cũng mang tới cho Mộc Phong không ít áp lực.
- Ha ha ha... Ai bảo Đại La Kim Tiên nhất định không thể tiến vào Cừu Kiếm Di Chỉ?! Bất cứ động phù và không gian lũứi vực nào có thể hoàn mỹ vô khuyết được.
Mộc Phong cười khẽ.
- Rốt cuộc sao lại như vậy?! Thực lực cùa Lãnh. Kiếm Phong này sao lại mạnh, mẽ như vậy?!
Thần niệm Mộc Phong truyền âm cho Phưcmg Chân.
- Sư phụ. sau khi tiến vào Cừu Kiếm Di Chỉ, chúng ta đều có thu hoạch. Mà Lãnh Kiếm Phong là người có cơ duyên nhất, đạt được kiếm tiên mà Cừu Kiếm Tiên Đế từng sừ dụng, kế thừa kiếm đạo ý chí và truyền thừa, lực công kích tăng lên nhiều, thực lực gần tiếp cận Đại La Kim Tiên! Mấy người chúng ta liên thù cũng không thể chiến thắng được.
Phương Chân vội vàng nói rõ nguyên đo. Dưới tinh, huống này hắn vô cùng nguy hiểm, khó khắn lắm mới có thể tự bảo nhưng không thể trực điện đổi kháng Lãnh. Kiếm Phong được.
Chém giết lâu như vậy trong Cừu Kiếm Di Chỉ, với thực lực của Phương Chân có thể nói đánh, đâu thắng đó, không ai cản nổi. thu hoạch, rất lớn. đạt được vài kiện tiên khí mạnh mẽ. thậm chí là tiên bảo.
Tuy nhiên, đáng tiếc. Lãnh. Kiếm Phong lại là người có duyên, được truyền thừa Cừu Kiếm Tiên Đe!
- Nliư vậy xem ra hắn mới là người chân chính, truyền thừa Cừu Kiếm Di Chỉ rồi!
Mộc Phong lộ ra vẻ trầm ngâm, hịp mắt lại đánh, giá kiếm ý trùng thiên, cùa Lãnh. Kiếm Phong đang đối diện mình.
Thân ảnh. này cũng từ từ khập với một người trong ấn tượng của hắn.
Nhưng Mộc Phong hiểu được Lãnh Kiếm Phong chỉ là một kiếm tiên tư chất kinh diễm, có được khí chất và tính cách tương tự nhưng không phải là “người kia”!
Lãnh Kiếm Phong lạnh, lùng nhìn Mộc Phong, trong lòng cũng rất bất đắc dĩ! Mặc đù kế thừa Cừu Kiếm Tiên Đế. thực lực tăng cả chục lần nhưng vẫn chưa chân chính là Đại La Kim Tiên.
Giờ phút này, toàn trường lâm vào tĩnh mịch.
Mộc Phong khoanh, tay. nhẹ nhàng quan sát chín tẩm bia đá hình kiếm xung quanh.
Trên chín tần thạch bi này mơ hồ ẩn chứa ý cảnh kiếm đạo kinh, sợ thất giới!
Giờ khắc này. tâm thần Dương Phàm chiếm cứ thân thể Mộc Phong, cẩn thân quan sát.
Đột nhiên, ở sâu trong linh, hồn, Kiếm Đạo Ý Chí bí ẩn như Linh Hồn Tâm Ắn đột nhiên rang động, một cỗ đao động kỳ dị phát tán.
Ông
Chín tẩm thạch, bi nhất tề run rẩy. như đang cũng bái điều gì vậy!
Thương
Toàn bộ Cừu Kiếm Di Chỉ. vô số kiếm khí đều thoát khỏi gông cùm xiềng xích, cúi đầu xưng thần.
Vạn kiếm triều bái!
Mấy người trong đại điện đều sợ nin lên.
Ngay cả lưu lỵ kiếm chín màu trong tay của Lãnh Kiếm Phong cũng rời tay mà ra, cắm xuống mặt đất. cúi đầu quỳ bái Mộc Phong.
- Tại sao lại có thể như vậy... Người này nhìn thật quen mắt!
Khuôn mặt Hoa Nguyệt biến sắc. Từ trong di tích này nàng cũng đạt được mấy thanh kiếm khỊ cũng đều từ trong không gian đạo cụ bay ra, không thể khống chế được.
- Người này rốt cuộc là cao nhân phương nào. sao có thể khiến vạn kiếm triều bái?!
Ánh mắt Lãnh. Kiếm Phong kinh hãi. thật sự không thể đánh, giá!
Ông
MỘC Phong khoát tay. thanh kiếm chín màu kia đã xuất hiện trong tay hắn.
- Ngươi không được ý chí của Cừu Kiếm Tiên Đế thừa nhận, không thể đoạt được truyền thừa này!
Lãnh Kiếm Phong biến sắc, cũng cười lạnh một tiếng.
Ý chí TiênĐế sao?!
Mộc Phong thông qua Kiếm Đạo Ý Chí sau trong linh hồrụ tâm thần liền quán nhập vào kiếm này.
Trong phút chốc, hắn tiến vào một đại điện với quang mang chín màu. bốn phá lơ lừng vô số kiếm khí có màu sắc khác nhau.
- Ngươi... Làm sao có thể là ngươi...
Trong đại điện này. một gã nam nhân mặc hoàng bào. trên, trán có một kiếm ấn. nhìn chằm chằm Dương Phàm, vô cùng kinh, hoảng.
- Ta? Ngươi biết ta?!
Dương Phàm không đổi sắc nói.
Hắn biết đây là một lũ tinh thần ý chí đo Cừu Kiếm Tiên Đế lưu lại, cũng chù đạo bản mạng kiếm khí từng sừ đụng, trở thảnh một tồn tại tương tự như khí linh!
- Khí tức cùa Vô Song Thần Kiếm...
Nam nhân hoàng bào này cắn chặt hai răng, thần tình phúc tạp nhìn Dương Phàm.
- Vô Song Thần Kiếm?! Ngươi từng thấy nó?
Dương Phàm nhẹ nhàng cười.
- Ta sao lại phải nói cho ngươi?
Nam nhân này chuyển mắt nói.
- Đối diện với Kiếm Đạo Ý Chí cao nhất thất giới, chuổi kiếm khí nho nhò cùa ngươi không có tư cách phản kháng!
Từ sâu trong linh, hồn Dương Phàm, Kiếm Đạo Ý Chí kia hơi nhoáng lên. chợt lóe sáng khiến, toàn thân nam. nhân hoàng bào này run rẩy!
- Được! Bản đế có thể nói cho ngươi nhưng ngươi phải tuân thù một hứa hẹn. để y bát cùa ta truyền lại cho tiểu từ kia. Nếu không ta tình nguyện, ngọc thạch câu phần!
Nam nhân hoàng bào mặc dù hoảng sợ nhưng cũng rất kiên quyết.
- Được! Nói cho ta biết lai lịch và tung tích Vô Song Thần Kiếm.
Dương Phàm thản nhiên, nói.
Hắn hiểu được kiếm này có duyên với Lãnh. Kiếm Phong, đây đã là nhân quả của hệ thống Đại Luân Hồi rồi!
- Vô Song Thần Kiếm chính là kiếm khí đệ nhất trên Thất Giới Chí Tôn Thần Binh Bảng, lực công kích thiên, hạ vô song, vô kiên bất tồi. Ngay cả bản đế cũng chi vẻn vẹn thấy nó một lần!
Nam nhân hoàngbào nói tới đây, thần sắc phức tạp. thở đài hối hận.
Dương Phàm nghe vậy. nhãn tình sáng lên! Không hổ là Tiên Đế kiếm đạo. đã từng thấy qua Vô Song Thần Kiếm.
- Bởi vì bản tôn của ta chết dưới Vô Song Thần Kiếm, thần hồn câu diệt! Chỉ còn lại nhất lũ ý thức ta, tạm thời phân hóa thành kiếm đạo ý chí.
Trong mắt nam nhân hoàng bào này lộ ra vẻ cừu hận lạnh như băng, nhưng chỉ lóe lên cái rồi tiêu tan.
Dương Phàm nghe vậy. trong lòng rang động. Lịch sừ của Thiên Thần Tinh quá dàỊ nhân vật chói sáng nhất nơi này không ngờ chết dưới Vô Song Thần Kiếm!
- Lai lịch cùa Vô Song Thần Kiếm, người thường khó có thể đánh giá! Truyển thuyết cũng có vài cái! Có người cho rằng bản thân nó là một thanh, phàm binh, trái qua vô số cao thù kiếm đạo tẩy lễ. hóa thânh tiên khỊ thậm chí là thần khi trong kiếm đạo! Cũng có truyền thuyết nói rằng bản thân nó là ý chí hóa thân cùa một cường giã kiếm đạo nghịch thiên. Cũng có truyền, thuyết nói rằng tài liệu luyện chế ra nó vốn là hỗn độn, pha vẫn với linh, vật hỗn độn...
Nam nhân hoàng bào nói tới đây. trong mắt lại lóe lên sự tôn kính và sùng bái hiếm có.
- Tóm lại, nó chính là kiếm đạo truyền thuyết, vương giả trong kiếm, thiên hạ vô song! Có thể khẳng định, bản thân nó nhất định ẩn chửa hỗn độn khí! Đây chính là thứ thiầ yếu phải có để hóa thành, thần khí
Dương Phàm nghe tới đây đã cảm thấy có chút cồ quái. Không hiểu sao hắn lại câm thấy nam nhân này tuy rất hận Vô Song nhưng cũng tràn ngập kính ý.
- Nó là kiếm khí nghịch thiên duy nhất ở thất giới muốn phá tan gông cùm xiềng xích! Dũng khí và quả cảm như vậy đù khiển vạn kiếm khí triều bái. Năm. đó, có vô số đại năng thất giới tranh đoạt Vô Song Thần Kiếm! Nhưng Vô Song Thần Kiếm sinh ra cỗ ý chí bất khuất không cam lòng, thậm chí muốn thoát khối ước thúc của khí đạo, trờ thảnh, một tồn tại tự nắm. giữ sinh. mệnh, vận mệnh, cùa mình. Nếu không như vậy, nắm giữ được kiếm đạo ý chí mạnh mẽ nhất và lực công kích mạnh nhất, ai có thể chế trụ được nó?!
Trên. mặt nam nhân hoàng bào này lộ ra vẻ hưng phấn và vô cùng kinh thán.
- Sau đó, Vô Song Thần Kiếm lọt vào sự chèn ép cùa nhiều cường giả nghịch thiên, nghe nói đã có một lũ ý chí mạnh nhất sinh, ra Linh Hồn Tâm ́n, trốn vào Luân Hồi. về phần bản
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.