Tiên Hồng Lộ

Quyển 4 - Chương 310: So tài

Khoái Xan Điếm

09/04/2013



Linh Khí của thanh niên Ngưng Thần Kỳ đánh chớp nhoáng, đến khi Dương Phàm ra tay, toàn bộ quá trình xảy ra trong thời gian chớp mắt. Chờ khi mọi người phản ứng lại, bên tai truyền đến một tiếng "đinh", đã thấy hai ngón tay của Dương Phàm kẹp lấy Linh Khí sắc bén hình bán nguyệt kia.

Hai ngón tay trần đỡ đòn từ Linh Khí!

Tất cả tu sĩ có mặt tại trận đều ngây như phỗng, gần như không thể tin tưởng sự thật trước mắt, trong lòng lại càng khiếp sợ đến tột đỉnh. Cả khuôn mặt thanh niên Ngưng Thần Kỳ trắng bệch như tờ giấy. Linh Khí này của hắn là cấp bậc thượng phẩm lại là lợi khí công kích trong loại hình Pháp Bảo. Bất kể là Linh Khí hay là Pháp Bảo bình thường nếu có thể xưng là "lợi khí công kích", không nói thần thông phép lực, chỉ luận trình độ sắc bén cùng lực công kích tuyệt đối vượt xa vũ khí cùng cấp. Ngoài ra. lợi khí công kích bình thường đều ẩn chứa năng lực "phá giáp" nhất định. Đối với tu sĩ dựa vào vòng bảo hộ và Pháp Bảo phòng ngự mà nói là một cơn ác mộng.

Mà ở trong lợi khí công kích còn có một loại bảo vật trân quý, đó chính là "Lợi bảo công kích". Đây cũng là vũ khí mạnh mẽ mà Dương Phàm theo đuổi muốn có sau khi có được các loại tài liệu hiếm có như Duệ Hoàng Thạch. Linh Khí của thanh niên Ngưng Thần Kỳ mặc dù còn không phải lợi bảo công kích nhưng đủ để xưng là lợi khí trong cùng cấp bậc. Linh Khí bình thường cùng Pháp khí một khi cứng đối cứng rất có khả năng sẽ bị nó làm hư hại. Nhưng là giờ phút này, Dương Phàm tùy tiện vươn hay đầu ngón tay liền kẹp lấy nó mà lại còn không chút thương tổn.

Thực lực cùng thủ đoạn như thế đích thật là dọa người.

- Dừng tay!

Dương Phàm vừa mới kẹp lấy lưỡi đao bán nguyệt, trung niên Trúc Cơ Kỳ kia quát lạnh một tiếng, sắc mặt trầm xuống:

- Ai kêu ngươi động thủ?

- Này...

Thanh niên Ngưng Thần KỲ vừa mới ra tay, sắc mặt trắng bệch dưới uy áp của cao nhân Trúc Cơ Kỳ, gần như có chút không biết làm sao. Nhưng trong lòng hắn lại oán hận vô cùng. Vừa rồi lúc bọn họ kêu gào ra tay, trung niên cẩm bào Trúc Cơ KỲ này lại ngầm đồng ý mà không ra tay ngăn cản. Mà sau khi thanh niên Ngưng Thần KỲ ra tay hắn mới nói vuốt đuôi lớn tiếng quát mắng.

- Còn ngây người ra đó, còn không xin lỗi Dương Dược sư?

Thân hình trung niên Trúc Cơ Kỳ nhoáng một cái trong chớp mắt xuất hiện ở bên cạnh hắn. hung hăng cho một bạt tai.

Bốp!!!

Cái tát này cực kỳ vang dội, toàn bộ Thiên Hành Các đều có thể nghe thấy. Trên mặt thanh niên Ngưng Thần Kỳ có thêm năm vết ngón tay máu nhìn thật đáng sợ. Nhưng hắn lại không dám trái ý, đi tới trước mặt Dương Phàm cố nặn ra nụ cười nói:

- Tiểu nhân vô lễ; mắt cho không thấy Thái Sơn. xin Dương Dược sư thứ tội.

- Đây là Linh Khí của ngươi, lực công kích cũng không tệ.

Dương Phàm cười tủm tỉm cầm lưỡi đao bán nguyệt trong tay ném tới trước mặt đối phương, sau đó vẻ mặt lạnh nhạt nói:

- Dương mỗ cũng khinh thường làm khó ngươi, nhưng ngươi phải nhớ kỹ bài học hôm nay.

- Dạ. dạ. Dương thần y. Tiểu nhân cả đời này ghi nhớ kỹ lời Dương Dược sư. Thanh niên Ngưng Thần Kỳ vội vàng thu Linh Khi hết sức lo sợ lui ra một bên.

- Ha ha. Dương Dược sư để ngươi chê cười rồi. Đều là đám hậu bối của ta không hiểu chuyện.

Trung niên Trúc Cơ Kỳ hơi thi lễ với Dương Phàm, lời nói càng thêm tôn kính trong mắt thậm chí có vài tia kính sợ. Hai ngón tay đón công kích của Linh Khí thượng phẩm mà lại còn là lợi khí công kích không ngờ không hề thương tổn. Thủ đoạn như vậy, hắn tự nhận không làm được, ngay cả trong đám cao nhân Trúc Cơ KỲ hắn biết cũng không có người nào có khả năng làm được.

Cho nên hiện tại thân phận Dương Phàm thật giả đều không cần thiết nữa, thực lực như thế đủ để kinh sợ Trúc Cơ.

- Đạo hữu khách khí rồi.

Dương Phàm vẻ bình tĩnh, trên mặt không sợ không mừng phảng phất như sớm đoán được như thế.

- Không nghĩ tới Dương Dược sư thật sự là bằng hữu của Viên đạo hữu Thiên Hành Các. Như thế xem ra mọi chuyện vừa rồi đều là hiểu lầm.

Trung niên Trúc Cơ Kỳ cười làm lành, ngôn ngữ đã lộ ra nhượng bộ lớn nhất.

- Các ngươi thấy sao?

Ánh mắt hắn thoáng nhìn qua mọi người bên cạnh.

- Đúng, đúng, đúng. Đều là hiểu lầm!

Nước lớn trôi miếu Long Vương!

Đám tu sĩ Bách Các Lâu đều phụ họa, tốc độ biến sắc mặt còn nhanh hơn cả tắc kè hoa.

Hô!



Ba người của Thiên Hành Các bên cạnh Dương Phàm lại chìm vào một trạng thái ngây dại, một lúc lâu mới hoảng hốt tỉnh lại. Dương Phàm trước mắt nhưng lại mang đến cho bọn họ một loại ảo giác dường như đã mấy đời. Đây vẫn là Dược sư Luyện Khí Kỳ nhìn như yếu đuối trước kia sao?

Thực lực vừa rồi Dương Phàm bày ra không chỉ khiến bọn họ chấn kinh, ngay cả cao nhân Trúc Cơ KỲ đều bởi vậy mà làm ra nhượng bộ lớn nhất.

- Ha ha. Nếu là hiểu lầm, vậy các ngươi còn không lui. Dương đạo hữu hôm nào mời ngươi đến tổng đà Bách Các Lâu chúng ta làm khách.

Trung niên cẩm bào liền muốn vung tay xua mọi người đi.

- Chờ một chút.

Dương Phàm đột nhiên lên tiếng, ngăn mọi người lại.

- Dương Dược sư còn có chuyện gì?

Trung niên cẩm bào khó hiểu hỏi.

- Không bằng chúng ta đánh cuộc một cái.

Dương Phàm mĩm cười. Hắn sớm muộn gì cũng phải rời khỏi Ngư Dương quốc, không thể thủ hộ Thiên Hành Các cả đời. Vì thế liền nghĩ ra một phương pháp một lần vất vả nhàn nhã cả đời.

- Đánh cuộc gì?

Trung niên cẩm bào có chút khó hiểu.

- Là như thế này. Ta cùng các hạ so tài một phen. Nếu thắng, Thiên Hành Các thuộc về các ngươi. Nếu thua trong trăm năm các ngươi không được có bất kỳ mưu đồ gì với Thiên Hành Các. Không biết các hạ có làm chủ được hay không?

Dương Phàm cười nói.

- Không không, không cần! Thực lực Dương Dược sư. tại hạ cam bái hạ phong.

Trung niên cẩm bào liên tục lắc đầu.

- Đạo hữu từ chối quá sớm. Chúng ta so tài không phải là đấu pháp bình thường phân thắng bại. Quy tắc là: chúng ta lẫn nhau công kích đối phương một lần, người bị công kích không được né tránh. Dương mỗ cuộc chính là: trước tiên nhường đạo hữu toàn lực công kích ta một lần, sau đó ta mới công kích các hạ một lần. Kết quả cuối cùng phải cam đoan Dương mỗ không chút tổn hại, mà đạo hữu lại thân bị trọng thương. Nếu làm được. coi như Dương mỗ thắng, nếu không, coi như ngươi thắng.

- Ha ha. Không biết các hạ có nguyện ý hay không?

Dương Phàm cười tủm tỉm nói.

- Thật sự là như thế? Trước tiên nhường ta một kích toàn lực. ngươi không hề tổn hại. rồi sau đó ngươi...

Trên mặt trung niên cẩm bào lộ vẻ kinh ngạc.

- Tuyệt đối không sai. Không biết các hạ có thể làm chủ?

Dương Phàm hỏi.

- Không thành vấn đề. Ta là một trong ba ông chủ của Bách Các Lâu, vẫn có thể làm chủ được vấn đề này.

Trung niên cẩm bào dứt khoát nói, trong lòng lại thầm nghĩ: "Hừ, đây chính là sai lầm của ngươi. Nếu cho ta đủ thời gian chuẩn bị một kích, không tin ngươi có thể không chút hao tổn. Hơn nữa. nếu dưới tình huống ta toàn lực phòng ngự có chuẩn bị trước, trong vòng Trúc Cơ Kỳ, còn không có ai có thể tự tin một kích làm ta thương nặng".

- Viên lão. Đánh cuộc này, ngươi thấy thế nào?

Dương Phàm dò hỏi.

- Hết thảy đều từ Dương Dược sư định đoạt!

Viên lão đại không chút do dự nói.

- Vậy tốt Chúng ta đổi một nơi so tài

Dương Phàm nhẹ nhàng cười rồi phiêu nhiên mà đi. Chỉ mấy hô hấp liền hạ xuống trên một mặt hồ gần Thiên Hành Các. Giờ phút này phong cách làm việc nổi bật của hắn hoàn toàn khác hẳn với hai năm trước. Đây là vì không lâu sau hắn liền phải rời khỏi Ngư Dương quốc, có lẽ là vài chục năm, hơn trăm năm cũng không nhất định có thể trở về, cho nên cũng không cần lo lắng kế sách sinh tồn lâu dài.

Vèo~

Trung niên Trúc Cơ Kỳ cùng phi thân hạ xuống mặt hồ đối diện Dương Phàm. Ngay cả võ giả đỉnh của thế tục đều có thể đứng trên mặt nước như giẫm đất bằng, huống chi là hai cao nhân Trúc Cơ KỲ bọn họ?

- Mau tới xem. Cao thủ so tài, còn là cao nhân Trúc Cơ Kỳ!



Bốn phía mặt hồ lập tức vọt tới vài trăm người xem náo nhiệt. Có tu sĩ các thế lực phường thị lớn của Tú Ngọc Các, cũng có tu sĩ các nơi đi tới nơi đây. Hơn nữa càng ngày càng nhiều tu sĩ đều hướng về phía bên này.

Mặt đất, không trung, trên cây, nóc nhà... toàn bộ đều là tu sĩ tới xem náo nhiệt. Trong số này, không thiếu cao nhân Trúc Cơ Kỳ. Đồng thời Dương Phàm còn mơ hồ cảm nhận được thần thức bậc cao Kim Đan đảo qua. Trường hợp giờ phút này, có thể nói là long trọng chưa từng có. Ngắn ngủi chỉ khoảng nửa khắc liền tụ tập hơn ngàn tu sĩ, hơn nữa số lượng này vẫn đang gia tăng.

- Hay, hay lắm. Có nhiều người như vậy làm chứng cho chúng ta.

Tên trung niên mặc cẩm bào lộ ra nụ cười sáng lạn. nói với chúng tu sĩ:

- Các vị đạo hữu. Ta cùng Dương Dược sư đánh cuộc. Quy tắc là: chúng ta lẫn nhau công kích đối phương một lần, không được né tránh. Dương Dược sư phải cam đoan mình không hề tổn hại, mà lại còn phải làm trọng thương Tương mỗ.

Ồ!

Chung quanh chấn động ồ lên. Muốn đạt thành yêu cầu đánh cuộc này, cũng quá hà khắc, nghe ra căn bản không có bao nhiêu phần thắng. Đám tu sĩ Trúc Cơ Kỳ đang âm thầm xem cuộc chiến cũng đều kinh dị không thôi. Bọn họ tự nghĩ đều không làm được yêu cầu như đánh cuộc.

- Quy tắc đánh cuộc với vị Dương Dược sư này mà nói có chút không công bình.

Một lão già Trúc Cơ Kỳ lên tiếng, giọng nói truyền khắp toàn trường, mọi người lập tức yên tĩnh.

- Ha ha. Quy tắc chính là như thế còn là Dương mồ chủ động đưa ra. Xin các vị đạo hữu khắp nơi làm nhân chứng.

Dương Phàm lạnh nhạt cười:

- Nếu Dương mỗ thắng, như vậy Bách Các Lâu trong vòng trăm năm không được có bất kỳ mưu đồ gì với Thiên Hành Các. Nếu thua, Thiên Hành Các này liền chấp tay đưa lên.

- Đánh cuộc này đúng là do Dương Dược sư đưa ra.

Đám tu sĩ Trúc Cơ Kỳ này âm thầm kinh hãi, chẳng lẽ Dương Dược sư này thực sự tự tin cùng nắm chắc như thế?

- Được rồi, chúng ta bắt đầu. Dựa theo quy tắc trước hết mời vị Tương đạo hữu này ra tay.

Dương Phàm vẻ mặt thong dong.

- Vậy Tương mỗ không khách khí!

Trong mắt trung niên cẩm bào hiện lên một tia lệ mang. Thoáng chốc toàn trường một mảnh yên tĩnh, tất cả mọi người gắt gao nhìn chằm chằm vào hai người trên mặt hồ. Trung niên cẩm bào đứng lặng tại chỗ bắt đầu chậm rãi hội tụ pháp lực. Trên người hắn dâng lên một cỗ khí thế không ngừng tăng cao, mặt nước chung quanh không ngừng quay cuồng.

Bá!

Trong tay hắn có thêm một thanh thiết chùy màu tím thẫm tản ra một cỗ khí tức nặng nề to lớn.

- Pháp Bảo hạng nặng!

Chúng tu sĩ hô nhỏ hai mặt nhìn nhau. Ai cùng đều biết Pháp Bảo hạng nặng đại biểu cho lực lượng đáng sợ nhất, lực phá hoại bản chất nhất. Trong phần đông loại hình Pháp Bảo uy lực tuyệt đối là nổi bật. Nhưng Pháp Bảo hạng nặng còn có một nhược điểm trí mạng, đó chính là tốc độ công kích chậm, dễ dàng bị đối thủ né tránh. Nếu không, với uy lực Pháp Bảo hạng nặng, tu sĩ cùng cấp chính diện phòng thủ không có khả năng không bị thương. Pháp lực trên người trung niên cẩm bào tuôn ra rót vào thiết chùy màu tím thẫm trong tay.

Ông!

Chỉ một thoáng. Linh Khí hạng nặng thượng phẩm này hóa thành một cây chùy lớn như ngọn núi nhỏ tản ra khí tức áp lực đáng sợ, nhìn qua đều làm cho người ta kinh hãi run sợ. Thử nghĩ trong cùng một cấp bậc có người nào có thể ngạnh kháng một kích như vậy, lại cam đoan mình không chút thương tổn.

- Đi-

Tử quang trong tay trung niên cẩm bào tăng vọt, cây chùy lớn như ngọn núi nhỏ "vù" một tiếng, dùng khí thế Thái Sơn áp đỉnh ép về phía Dương Phàm. Mà giờ phút này, Dương Phàm đứng trên mặt nước vẻ mặt ngưng trọng.

Ông!

Quanh thân hắn đã sớm ngưng kết Lục sắc Thảo Giáp, giờ phút này không ngừng gia tăng kiên cố. Sợi tơ màu xanh quấn quanh từng tầng, càng trở nên kiên cố.

Ầm!

Đột nhiên, bóng đen thật lớn trên đỉnh đầu đánh xuống, "ầm" một tiếng, đập lên Lục sắc Thảo Giáp của hắn.

Bồng... Ùm!

Lực lượng không thể tưởng tượng của Pháp Bảo hạng nặng đập Dương Phàm vào trong nước. Đồng thời nước hồ bốn phía bắn lên trời, một kích kia không ngờ cuốn tròn nước của cả cái hồ nhỏ, dâng lên sóng lớn mười trượng. Tu sĩ bốn phía trốn không kịp bị sóng nước quét tới lập tức ướt sũng. Người công lực càng nông cạn trực tiếp bị bọt nước bắn bị thương. Uy lực quá thật là kinh thế hãi tục.

Trong trường một mảnh tĩnh mịch. Hơn một ngàn tu sĩ đều trợn mắt há hốc mồm. Dưới tình huống như vậy, bọn họ thậm chí hoài nghi Dương Phàm có bị đập tan xương nát thịt hay không, mà không phải nghĩ đến có bị thương hay không!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Tiên Hồng Lộ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook