Tiên Hồng Lộ

Quyển 6 - Chương 623: Tấn Thần Đan

Khoái Xan Điếm

27/08/2013

- Ngưng chiến!

Thế cục chuyển biến vượt qua dự đoán trước của Dương Phàm.

Đặng Thi Dao dưới trạng thái tuyệt đối bình tĩnh tỉnh táo phân tích lý tính nhất tự biết không thể đồng thời lực kháng hai tông sư.

Dương Phàm nao nao, cười nói:

- Ngưng chiến cũng có thể. Tuy nhiên sau đó Thi Dao nhất định phải trả lời câu hỏi của ta, hơn nữa tiếp nhận trị liệu.

- Trị liệu?

Trong đôi mắt sáng của Đặng Thi Dao thoáng hiện một tia hàn mang.

Nàng suy tư một lát, mặt đẹp có thêm vài tia giãy dụa, trong đôi mắt sáng có thêm vài tia dịu dàng, cuối cùng cũng có vài phần thần vận ngày trước của Đặng Thi Dao.

Nàng rốt cục đáp:

- Thi Dao hiện giờ có được tu vi như vậy cùng với tu luyện Thái Thượng Vong Tình quyết đều là nhờ đại ca ban tặng.

- Do ta ban tặng?

Thân hình Dương Phàm hơi chấn động. Tu luyện Thái Thượng Vong Tình quyết, điểm ấy hắn có thể hiểu được, nhưng là có được tu vi hiện giờ vì sao lại có liên quan với mình?

- Thi Dao không làm gì được Dương đại ca, hết thảy lại là người ban tặng. Như vậy xin Dương đại ca kết thúc Thi Dao hoặc là rời khỏi Nội Hải.

Lúc Đặng Thi Dao nói lên lời này, trên mặt đầy vẻ thống khổ, không ngừng giãy dụa.

- Ta ở Nội Hải còn có chuyện quan trọng trong người, chỉ sợ sẽ không rời đi. Tốt nhất là mang nàng về.

Dương Phàm thần sắc bình tĩnh nói.

- Nếu không chịu rời đi, xin Dương đại ca kết thúc Thi Dao, xóa khỏi thế gian này

Đặng Thi Dao chậm rãi nhắm mắt lại, vẻ giãy dụa đau đớn trên mặt biến mất, bộ dạng đầy an tường giải thoát.

- Đặng cô nương. Từ đây có thể thấy được Thái Thượng Vong Tình quyết của cô cũng không tu luyện đến chân chính quên tình quên nghĩa, trong cảnh giới vẫn như cũ có một tia sơ hở.

Thanh âm đạm mạc của Thiên Thu Vô Ngân vang lên.

Trên mặt Đặng Thi Dao lại là một phen giãy dụa, không có mở mắt, một làn hơi nước ở khóe mắt bốc hơi lên.

- Nếu Dương đại ca không đến Nội Hải, cảnh giới của Thi Dao vĩnh viễn không có sơ hở.

Nàng lộ ra một tia ý cười chua xót:

- Hiện giờ Dương đại ca trở lại Nội Hải, không chút lưu tình đánh phá cảnh giới của ta. Mà ý nghĩa thâm ảo của Thái Thượng Vong Tình quyết không thể nghịch chuyển, một khi hồi tâm chuyển ý không quá trăm ngày ắt phải chết thảm. Nếu không giết chết chàng, Thi Dao sẽ phải chết, mà Dương đại ca lại không chịu rời đi.

Dương Phàm nghe vậy, tâm thần chấn động, đột nhiên hiểu rõ nguyên nhân hậu quả.

Khó trách lúc trước từ Nội Hải trở về Bắc Tần, bất kể như thế nào Đặng Thi Dao cũng không chịu đi.

Ý nghĩa thâm ảo của Vong Tình quyết, tu luyện đến cảnh giới nhất định không thể nghịch chuyển, nếu không ắt phải chết thảm.

Dương Phàm là sơ hở duy nhất về cảnh giới của Đặng Thi Dao, chỉ cần hắn không ở Nội Hải sẽ không ảnh hưởng đến tu luyện của nàng, theo năm tháng cùng công pháp thăng tiến, dần dần tu bổ sơ hở này.

Một khi Dương Phàm trở về Nội Hải, Đặng Thi Dao bị vây trong ý nghĩa thâm ảo của Vong Tình Tuyết, dưới trạng thái tuyệt đối lãnh tĩnh sẽ lựa chọn giết chết Dương Phàm hoặc là đuổi khỏi Nội Hải.

Chỉ tiếc mặc dù Đặng Thi Dao tu luyện đến Hóa Thần kỳ nhưng muốn giết chết hoặc đuổi Dương Phàm vẫn như trước rất khó khăn.

Mà hiện giờ, Dương Phàm không rời đi, lại không làm gì được hắn. Đặng Thi Dao liền chỉ có một lựa chọn duy nhất là chết để giải thoát, tốt nhất chết trong tay người yêu đã tạo thành hết thảy này.

Biết rõ tiền căn hậu quả, Dương Phàm ở trong không trung run rẩy một hồi, hít sâu một hơi, nhắm mắt lại.

Lúc này đám người Vân Vũ Tịch đã sớm chạy tới phụ cận, biết rõ tiền căn hậu quả của sự tình.

- Thi Dao muội muội. Lúc trước ngươi hà tất phải thế, Vũ Tịch chưa bao giờ bởi vậy mà đối với đại ca có bất kỳ trách cứ nào

Vân Vũ Tịch sâu kín thở dài.

Đặng Thi Dao mở đôi mắt đẹp, nhìn nữ tử tuyệt mỹ tự nhiên trong tầm mắt, chấp nhất cũng quật cường trong lòng dường như trong nháy mắt sụp đổ.

Phốc!

Đột nhiên nàng kêu lên một tiếng đau đớn, phun ra một búng máu, mặt hoa tái nhợt.

Rất hiển nhiên hậu quả đáng sợ của việc Đặng Thi Dao nghịch chuyển Thái Thượng Vong Tình quyết, đã bắt đầu xuất hiện dấu hiệu.



- Dương đại ca

Trong mắt Đặng Thi Dao lại hiện vẻ dịu dàng, khí chất cổ điển như tình thơ ý họa, nàng yếu ớt nhấc tay lên, chỉ hướng Dương Phàm.

Dương Phàm như tia chớp bay qua, ôm thân thể mềm mại lung lay sắp đổ của nàng vào trong ngực.

- Thi Dao, nàng có yêu cầu gì?

Dương Phàm cảm ứng được Đặng Thi Dao một tia cầu xin cuối cùng trong tình huống tự biết hẳn phải chết.

Tâm thần nhoáng lên một cái, hai mắt Dương Phàm ửng đỏ, một giọt lệ nóng chảy xuống.

Từ sau khi Vô Song, phụ thân vì mình mà hy sinh năm đó, cái tâm cực kỳ đạm mạc của hắn lại dao động, rơi xuống giọt lệ nóng thứ hai lại giây lát mà bốc hơi.

-Nghịch chuyển ý nghĩa thâm ảo của Vong Tình quyết, Thi Dao hẳn phải chết. Những năm tháng còn lại, nguyện đại ca làm bạn, và chết trong tay đại ca.

Đặng Thi Dao liên tục ho khan, khóe miệng lại tràn ra một tia máu. Tại cục diện hẳn phải chết, quật cường chấp nhất của nàng kiên trì đến thời khắc cuối cùng, dứt khoát nghịch chuyển Vong Tình quyết, chết ở trong tay người âu yếm.

- Đặng cô nương lời ấy sai rồi. Ý nghĩa thâm ảo của Vong Tình quyết mặc dù không thể nghịch chuyển, nhưng sự không tuyệt đối, Dương đạo hữu chính là có cơ hội sáng tạo vô hạn khả năng

Thanh âm bình thản vô cùng của Thiên Thu Vô Ngân vang lên.

- Không có khả năng

Đặng Thi Dao cười sầu thảm, đôi mắt đẹp chăm chú nhìn Dương Phàm lại lộ ra một tia vui mừng:

- Thi Dao khư khư cố chấp, luôn mãi từ chối. Dương đại ca đều chưa từng từ bỏ. Thi Dao chết cũng không tiếc.

Dương Phàm nhắm mắt lại, kiểm tra tình huống Đặng Thi Dao. Một cỗ sinh mệnh khí tức ấm áp quanh quẩn quanh thân nàng.

Rất nhanh, sắc mặt Đặng Thi Dao khôi phục mấy phần hồng nhuận, khí sắc biến chuyển.

Thấy vậy, đám người Vân Vũ Tịch lộ vẻ vui mừng.

Tuy nhiên ngay sau đó thần sắc Dương Phàm đột nhiên biến đổi, cảm thấy khó giải quyết vô cùng.

Tình huống của Đặng Thi Dao, hậu hoạn thương thế không phải là bình thường mà là về phương diện linh hồn, xung đột về mặt ý cảnh, điều này đã vượt khỏi phạm vi Dược sư có khả năng nhúng tay.

- Chúng ta đi về trước.

Dương Phàm ôm Đặng Thi Dao trở về Tam Linh Sơn.

Không bao lâu, trở lại động phủ chỉ còn lại mấy người Dương Phàm.

Thiên Thu Vô Ngân cùng Khổng Tước Vương nhìn nhau, không lập tức tiến vào,

- Chỉ tiếc, Nội Hải vừa mới sinh ra một vị Hóa Thần kỳ lại lập tức muốn ngã xuống

Khổng Tước Vương thở dài một tiếng.

- Vậy thì chưa chắc.

Thiên Thu Vô Ngân lạnh nhạt cười, theo Khổng Tước Vương cùng tiến vào động phủ.

Đối với bệnh trạng của Đặng Thi Dao, bọn họ hết sức tò mò.

Trong động phủ, Dương Phàm nắm tay ngọc của Thi Dao, thời khắc duy trì sinh cơ của nàng.

Nhưng là hắn không thể thay đổi xung đột về mặt linh hồn, ý cảnh công pháp của Đặng Thi Dao. Tình yêu càng sâu, xung đột này lại càng lớn.

- Thi Dao, hiện tại ta hỏi mấy vấn đề, điều này sẽ có trợ giúp đối với việc cứu chữa nàng

Thanh âm Dương Phàm hơi trầm thấp.

- Dương đại ca cứ hỏi.

Đặng Thi Dao lộ ra ý cười, sẽ không cự tuyệt bất kỳ yêu cầu gì của Dương Phàm, cũng chính như từng nhiều lần trợ giúp Dương Phàm mà không ràng buộc.

- Tu vi của nàng vì sao có thể tăng lên nhanh như vậy. Không đến trăm năm thời gian tấn chức Hóa Thần kỳ trong truyền thuyết.

Dương Phàm nói ra nghi hoặc lớn nhất bản thân.

Đây cũng là vấn đề mà mấy đại cường giả tại đây đồng thời nghi ngờ.

- Lần trước khi đại ca trở về Bắc Tần, Thi Dao tại cảnh giới Nguyên Anh đã không còn trở ngại, bế quan nửa năm liền bước vào Nguyên Anh kỳ, từ đó về sau Thi Dao chặt đứt hết thảy tình cảm, dưới sự trợ giúp của tông môn linh đan, tu luyện Vong Tình quyết tổc độ nhanh chóng vô cùng, chỉ dùng bốn mươi năm liền tấn chức Nguyên Anh trung kỳ đỉnh sau đó chuẩn bị đánh lên cảnh giới hậu kỳ. Nhưng nào biết phân thân của đại ca nhiều phen tìm tới, đầu tiên là nhờ Thi Dao hỗ trợ phá giải thượng cổ kỳ trận đơn giản hóa, sau đó còn muốn cưỡng chế mang Thi Dao về Bắc Tần

Đặng Thi Dao nói tới đây, hướng về Dương Phàm cười, dường như có vài phần xin lỗi.

Dương Phàm tự nhiên biết việc này. Lúc ấy Thạch Thiên Hàn chỉ vẻn vẹn tu vi Nguyên Anh sơ kỳ, bị Đặng Thi Dao đánh đuổi đi. Đương nhiên đây cũng là Thạch Thiên Hàn không dám hạ sát thị, càng không thể sử dụng bí thuật.



- Cho dù như thế, còn lại hơn năm mươi năm cũng không đủ để Thi Dao tấn chức Hóa Thần kỳ?

Dương Phàm khó hiểu nói, nghi hoặc trong mắt càng sâu.

- Đây cũng là do Dương đại ca ban tặng.

Đặng Thi Dao sâu kín thở dài:

- Sau khi ăn viênTấn Thân Đan kia, từ đó về sau Thi Dao tu luyện thông suốt, bước vào Hóa Thần kỳ cũng chỉ dùng ngắn ngủi bốn mươi năm.

Tấn Thần Đan.

Khổng Tước Vương cũng Thiên Thu Vô Ngân đồng loạt biến sắc.

- Chẳng lẽ truyền thuyết dĩ nhiên là thật sự, ở thời kỳ thượng cổ, từng có một loại Tấn Thần Đan chuyên môn đánh vào Hóa Thần kỳ.

Trong mắt Khổng Tước Vương liên tục biến ảo mấy lần.

- Tấn Thần Đan?

Thân hình Dương Phàm chấn động, trong đầu bỗng nhiên nhớ lại lúc trước tranh đoạt trong "được phòng mật thất" ở Thiên Lan điện.

Lúc ấy Đặng Thi Dao từng được một viên đan dược thần bí tên là Tấn Thần Đan. Chúng cường giả bao gồm cả Đặng Thi Dao, Dương Phàm đều không biết lai lịch đan dược này.

Chỉ có Ô Cấm kia dường như biết lai lịch đan dược này, không muốn sống triển khai đuổi giết đối với Đặng Thi Dao,

Sau đó Thạch Thiên Hàn ra tay, cứu Đặng Thi Dao, hơn nữa từ Dương Phàm mai phục tại lối vào tiêu diệt Ô Cấm,

Tấn Thần Đan, ý nghĩa như tên, linh đan thánh được tấn chức Hóa Thần kỳ,

Trải qua năm tháng dài đòng, lịch sử chân tướng của nó mới từ từ vạch trần

Vì sao lúc ấy Ô Cấm không tiếc tất cả mọi giá ra tay, điên cuồng như mất lý trí, thậm chí tất cả con bài đều lấy ra, liều chết với Thạch Thiên Hàn thực lực cường đại.

Việc này, sau hành trình Thiên Lan điện Dương Phàm vẫn chưa nghĩ thông suốt.

Mà giờ phút này, đáp án rốt cục vạch trần. Vì Tấn Thần Đan, đừng nói là Ô Cấm, cho dù là Nội Hải chí cường giả đều có thể vì nó mà đánh nhau đầu rơi máu chảy.

- Quả nhiên, đây là nhờ ta ban tặng.

Dưới cái nhìn chăm chú của mọi người, Dương Phàm thở dài thật dài.

Thiên Lan điện vẫn là địa phương thần bí nhất, hấp dẫn nhất Nội Hải. Từng có người nhặt được Hóa Anh Đan ở nơi này, cũng có người được đến Cổ Bảo, truyền thừa linh châu.

Nhưng là chưa từng đoán trước, trong Thiên Lan điện ngay cả loại linh đan nghịch thiên như Tấn Thân Đan cũng có, mà lại còn từng ở trước mặt Dương Phàm lấy được dễ như trở bàn tay.

Tình cảnh lúc đó lại hiện ra.

- Bất kể là linh đan gì, chỉ cần ngươi có thể tận lực cứu ta một mạng, hoặc là đưa ta mang về Bắc Tần xuống mồ yên ổn, Thi Dao đều có thể đưa nó tặng cho ngươi.

Trong đôi mắt sáng của Đặng Thi Dao một mảnh trong suốt ngập nước.

Thạch Thiên Hàn cho nàng ăn mấy viên Hồi thần Đan, thản nhiên nói:

- Không cần. Ta cứu nàng một lần, coi như trả một cái nhân tình.

Dương Phàm hiện tại hồi tưởng, chính mình lúc đó tại tình huống không biết, không ngờ cự tuyệt Tấn Thần Đan, và cũng bỏ lỡ dịp may.

Nhân sinh là kỳ diệu như vậy, rất nhiều lúc một quyết định lơ đãng đều sẽ thay đổi vận mệnh ngày sau.

Nếu lúc trước Dương Phàm có được Tấn Thần Đan, hắn có còn lựa chọn thôi diễn cảnh giới hay không, mà tu luyện đạo Nguyên Anh Hóa Thần?

Đối với điều này, Dương Phàm cũng không hối hận.

- Hiệu quả của Tấn Thần Đan tốt hơn trong tưởng tượng của Thi Dao. Tấn chức Nguyên Anh hậu kỳ lại dùng đan này, linh Hồn cảnh giới tăng nhiều, đối với Hóa Thần đại đạo đã có lĩnh ngộ. Trong đó tuy có chút gian nan hiểm nguy nhưng lại rất may mắn bước vào Hóa Thần kỳ.

Đặng Thi Dao đem tiền căn hậu quả từ từ nói ra.

- Khụ khụ

Nói đến cuối cùng, mặt hoa lại trắng bệch, liên tục ho khan phun ra một búng máu nhỏ.

Dương Phàm sắc mặt đại biến, thi triển tất cả bản lĩnh chỉ vì giữ lại một mạng của nàng.

- Đại ca, ta giúp người một tay.

Vân Vũ Tịch vẻ mặt không đành lòng, cũng tiến lên liên thủ cùng Dương Phàm cứu Đặng Thi Dao

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Tiên Hồng Lộ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook