Quyển 5 - Chương 351: Thành lũy trên biển!
Khoái Xan Điếm
09/04/2013
Dương Phàm chỉ phất tay một cái liền trị liệu xong thương thế trên người trung niên họ Tiết, còn giúp hắn khôi phục đến trạng thái đỉnh. Sắc mặt lão già áo xanh đại tu sĩ Kim Đan sa sầm xuống, lập tức nảy sinh ra sát ý với Dương Phàm. Lão vung tay lên quái trượng trong tay bỗng nhiên ở trước mắt xoay tròn hình thành một luồng gió xoáy mãnh liệt đường kính cả trượng. Ngay lập tức trong hải vực nổi lên sóng lớn tới mười mấy trượng, gió bảo nổi lên bốn phía uy thế cuồng phong bão táp mãnh liệt, thổi quét phạm vi mấy chục trượng.
Dương Phàm cùng trung niên họ Tiết lập tức bị vây hãm trong khu vực này hành động liền bị lực cản thật lớn, hai người đều biến sắc. Chịu đựng uy lực của sóng to gió lớn như thế, quanh thân Dương Phàm lập tức ở ngưng kết thành một tầng Tháo Giáp màu xanh biếc giống như thực chất. Trung niên họ Tiết cũng khởi động tấm chắn trong tay hình thành một tầng phòng hộ vững chắc. Lão già áo xanh thấy rõ động tác của hai người, trong mắt lộ vẻ trào phúng, quải trượng xoay tròn trước người lão hình thành luồng lốc xoáy, bỗng nhiên bùng nổ hình thành một vòng đao gió đủ để cắt đứt sắt thép, lập tức bao phủ hai người Dương Phàm trong đó.
"Vèo! Vèo! Xoạt! Xoạt!"
Đao gió mang theo sức cắt xé khủng bố chém xuống nước biển tạo thành vô số đường rãnh thật lớn. Tầng phòng hộ phía trước hai người Dương Phàm bị liên tiếp cắt xé, chống đỡ không bao lâu liền bị cắt ra một đám vết rách. Dưới gió bão gào rít điên cuồng cùng vòng đao gió thổi quét qua. Dương Phàm cùng trung niên họ Tiết tựa lưng vào nhau gần như bị bức vào tuyệt cảnh bất cứ lúc nào cũng có thể ngã xuống. Dương Phàm cả kinh, Lục sắc Tháo Giáp ngưng kết thành thực chất quanh thân giờ phút này cũng bị cắt xé thành tầng tầng vết nứt. Chỗ Thảo giáp đứt vỡ, da thịt Dương Phàm bị cắt xé mơ hồ có thể thấy được vết máu.
Cũng may, từng tia từng tia ánh sáng màu xanh biếc dẫu đứt lìa nhưng vẫn còn liên kết mặc dù tầng phòng hộ bị cắt vỡ, cũng lập tức tu bổ lại. Sau khi tiến vào uẩn Chủng Kỳ, Sinh Mệnh Lục Chủng trong cơ thể Dương Phàm ẩn chứa sinh mệnh lực dồi dào giúp cho thể chất của hắn tăng lên tới cấp độ của yêu thú nên dưới công kích cuồng bạo mãnh liệt này chỉ bị một ít vết thương ngoài da, trong thời gian ngắn liền hồi phục như cũ. Trung niên họ Tiết cầm trong tay tấm chắn là Pháp bảo phòng ngự hạ phẩm, với thực lực Kim Đan trung kỳ đỉnh của hắn, cũng khó khăn lắm mới miễn cưỡng ngăn cản được uy thế này nhưng thân thể hắn cũng phải chịu đau khổ hết mức.
Nếu không nhờ Dương Phàm giúp đỡ, ngăn cản một nửa áp lực cho hắn, nếu để một mình hắn ứng phó với đại tu sĩ Kim Đan chỉ sợ hắn đã bị thương tích không nhẹ. Đồng thời đối với thực lực của Dương Phàm hắn cảm thấy giật mình kinh sợ, đối phương không có sử dụng Pháp bảo phòng ngự chì dựa vào phép thuật hộ thân liền chịu đựng được phép thuật cường đại của đại tu sĩ Kim Đan hơn nữa còn không bị hao tổn chút nào.
- Ha ha ha...
Trên đình đầu hai người truyền xuống một tràng tiếng cưới dài, lão già áo xanh để quải trượng màu xanh tự động xoay tròn, chính mình lại lẫn đến phụ cận giơ tay vỗ xuống một chưởng, một ngọn lửa màu xanh tím mang theo hơi nóng cực kỳ đáng sợ cuồn cuộn quét xuống.
- Tử Anh Thánh Hỏa!
Trung niên họ Tiết hoảng hốt gần như thiếu chút nữa mất đi chiến ý. Tâm thần rùng mình Dương Phàm cũng cảm nhận được một sức uy hiếp kinh khủng, hắn thu hồi Huyền Ấn Bảo Phiến, trước người đột nhiên hiện ra bốn khối Thanh sắc Bản Chuyên bay vòng quanh hắn.
"Vù! Vù!"
Bốn khối Thanh sắc Bản Chuyên đồng loạt nở rộ vầng hào quang màu xanh, ở trên đỉnh đầu hai người hình thành một bức tường phòng hộ thật dày đồng thời ngưng kết cùng một chỗ hình thành một khối phương chuyên cực kỳ to lớn dài đến bảy tám trượng, lấp lánh những ký hiệu màu vàng. Bốn Phương Thiên Kim Minh Chuyên thật lớn kết hợp làm một, giữa hào quang màu xanh nổi lên một vật thể, cả vật thể lóng lánh ánh vàng tản phát ra một khí thế nặng như núi không thể lay động.
"Phù!"
Tử Anh Thánh Hỏa của lão già áo xanh công kích tới, lúc này thần thông trên Pháp bảo bỗng phát ra khí tức cổ xưa dày đặc, ngọn lửa màu xanh tím đột nhiên bùng phát lên cùng hào quang màu xanh cùng với ánh sáng vàng lóng lánh trong đó đan vào nhau cùng một chỗ. Dương Phàm chỉ cảm thấy phép lực trong cơ thể tiêu hao cực nhanh, ngay cả bốn khối Phương Thiên Kim Minh Chuyên kết hợp làm một đạt tới Pháp bảo tứ phẩm cũng có chút không chịu nổi. Trung niên họ Tiết hơi thở phào một hơi thấy thực lực của Dương Phàm biểu hiện ra, hắn cực kỳ kinh hãi. Dưới tình huống sóng to gió lớn này, nếu để hắn ứng phó với Tử Anh Thánh Hỏa chỉ sợ sẽ gặp phải nguy hiểm tới sinh mạng.
Tử Anh Thánh Hỏa đó chính là một trong mười loại đại chân hỏa ma diễm trong Thiên Cầm Nội Hải, chính là một trong những tuyệt kỷ thành danh của Tử Anh Thánh Quân. Nếu có thể tu luyện đến Nguyên Anh Kỳ, uy lực của thánh hỏa này có thể đạt tới một trình độ đáng sợ ngay cả Nguyên Anh đều có thể dễ dàng đốt tan chảy.
Đại tu sĩ áo xanh cũng cảm thấy bất ngờ, một tên tu sĩ Kim Đan sơ kỳ vậy mà có thể ở trong khoảng thời gian ngắn chống lại được Tử Anh Thánh Hỏa của mình. Ánh mắt chăm chú nhìn Phương Thiên Kim Minh Chuyên trước người Dương Phàm lão không khỏi thất kinh: "Đúng là cổ bảo khó trách có thần thông như thế..."
Trên mặt hắn hàn ý cùng sát khí càng tăng lên, chỉ cần giết chết hai tên trước mắt thu hoạch hôm nay của mình thật đáng giá. Nghĩ đến đây hắn đột nhiên vận dụng phép lực, ngọn lửa xanh tím sáng rực lên mắt thấy sắp bao trùm toàn bộ Phương Thiên Kim Minh Chuyên cùng với hai người Dương Phàm. Trong lúc nguy cấp này Dương Phàm vừa động ý niệm một con băng xà trong suốt dài ba thước, xuất hiện trên vai hắn. Một hàn ý đông lạnh thấu đến cốt tủy, nhưng lại làm cho ngọn lửa xanh tím đang điên cuồng thiêu đốt ở bốn phía thoáng khựng lại.
"Đó là trân thú gì..." Lão già áo xanh vừa thấy con băng xà trên vai Dương Phàm trong lòng cả kinh.
"Phù!"
Lưu Ly Hàn Tinh Xà phun ra một đoàn băng diễm màu trắng trong suốt, một luồng hàn ý lan tràn tới linh hồn làm cho hai đại Kim Đan kia trong lòng chợt lạnh, linh hồn rơi vào rung động. Độ nóng ở chung quanh đột nhiên giảm xuống, băng diễm bản mạng kia "Phù" một tiếng, mang theo dòng khí lạnh khủng bố thổi vào giữa Tử Anh Thánh Hỏa. Thoáng chốc tầng tầng lớp lớp băng lan tràn trên người lão già áo xanh ngưng kết một lớp sương lạnh bốn phía sóng gió rít gào đều bị đông lại. Ngay cả Tử Anh Thánh Hỏa mang theo hơi nóng cực kỳ khủng bố cũng bị đóng băng hàng loạt.
"Như thế nào có thể... băng diễm này dường như có thể khắc chế Tử Anh Thánh Hỏa của ta."
Lão già áo xanh kinh hãi, vầng sáng xanh trên người bạo phát, ngọn lửa xanh tím bừng cháy rừng rực, vùng vẫy thoát khỏi lớp băng nhưng cũng đã mờ nhạt đi vài phần. Lão thu hồi Tử Anh Thánh Hỏa trong ánh mắt nhìn về phía Dương Phàm sát khí càng tăng lên, sắc mặt không ngừng biến hóa. Qua va chạm với nguy cấp như thế Dương Phàm khẽ thờ một hơi buông lỏng. Lưu Ly Hàn Tinh Xà xoay quanh ở trên vai dường như đang ngẩng đầu thị uy.
Lập tức, Dương Phàm giơ tay bắn ra một vầng sáng màu xanh biếc, quanh quẩn toàn thân trung niên họ Tiết. Tu sĩ Kim Đan họ Tiết chỉ cảm thấy thương thế cả người khép lại khôi phục với tốc độ có thể thấy được, tinh khí thần hắn cũng rất nhanh khôi phục như trước. Chỉ cần Dương Phàm còn tại đây, chỉ cần hắn không bị vết thương nặng trí mạng, thì có thể khôi phục nguyên trạng bất cứ lúc nào. Lão già áo xanh cầm quái trượng trong tay, lúc này cũng cảm thấy khó giải quyết rồi. Nếu là một hai gã Kim Đan bậc cao bình thường, lão có thể thoải mái giết chết. Trung niên họ Tiết chính là tu sĩ Kim Đan trung kỳ đỉnh, thực lực hùng hậu, một chọi một, lão dư sức để chiến thắng dễ dàng, sự thật cũng đúng như thế. Nhưng Dược Sư bậc cao trước mắt này không biết lai lịch ra sao lại làm biến đổi cả cục diện, hắn tuy chỉ là tu sĩ Kim Đan sơ kỳ, lại có được thực lực cảnh giới có thể so với trung kỳ. Lực kháng hai tu sĩ Kim Đan trung kỳ, lão già áo xanh vẫn như cũ có bảy tám phần nắm chắc. Nhưng vấn đề là Dương Phàm người Dược Sư bậc cao này, có thật nhiều con bài chưa lật, sơ sơ Pháp bảo trung phẩm liền xuất hiện hai loại khác biệt, còn có thể lấy hoang dã dị chủng khắc chế Tử Anh Thánh Hỏa của mình.
Nếu chỉ đơn giản như thế thì cũng không có gì, đại tu sĩ Kim Đan pháp lực hùng hậu, thủ đoạn bất tận đủ để kéo dài thời gian rồi giết chết hai người. Nhưng mà Dương Phàm Dược Sư bậc cao này, có thể tùy thời chữa trị thương thế khôi phục tinh khí thần khiến cho hai người này có được sức lực kéo dài vô tận. Dưới tình huống như vậy, lão già áo xanh chỉ còn lại có bốn năm thành nắm chắc. Trong mắt lão mơ hồ lại lấp lóe sát khí lại nảy sinh tham niệm với trọng bảo cùng hồng hoang dị chủng trong tay Dương Phàm, bất cứ giá nào cũng không thể buông tha.
"Vù!"
Nghĩ đến đây, lão già áo xanh đột nhiên rót phép lực vào quái trượng, buông xuống một uy áp càng mạnh hơn, mặt khác trên bàn tay kia lại xuất hiện một thư quyển màu đỏ nhạt quanh quẩn trên đó những ký hiệu phức tạp.
- Mật Quyển!
Tu sĩ Kim Đan họ Tiết kinh hô một tiếng, Dương Phàm cũng nhận ra vật ấy. Thời điểm ở quãng trường Cửu u, Trác Kinh đã từng dùng vật ấy bảo mệnh có thể thấy được chỗ cường đại của nó.
Mật Quyển là một loại đạo cụ hiếm thấy trong Tu Tiên giới, sử dụng giống như phù triện, nhưng cấp bậc rất cao. Mật Quyển do ngàn vạn ký hiệu nén ép vào trong thư quyển có thể sử dụng nhiều lần, có thể phát động nhiều loại phép thuật, khí linh lực không đủ có thể rót linh lực vào. Một quyển Mật Quyển thường thường có được thần thông phi phàm. Từ thượng cổ truyền lưu đến nay, số lượng cực ít, chỉ có số ít tu sĩ bậc cao mới có được. Giờ này khắc này, ở đối mặt với hai người Dương Phàm không ngờ lão già áo xanh lại dùng Mật Quyển, có thể thấy được quyết tâm của lão.
Dương Phàm vuốt mồ hôi trán tập trung tinh thần đến cao độ, một khi tình huống không ổn hắn tùy thời sẽ phát động con rối bậc cao và một kiện Pháp bảo phòng ngự trung phẩm khác: Lam Hoàng Nhuyễn Giáp!
Thật sự không được nữa hắn còn có thể dùng Nghịch Linh Huyết thứ phẩm hoặc là sử dụng Tường Vân Ngõa chạy trốn. Đang lúc ba đại Kim Đan giằng co quyết chiến sinh tử.
"Rầm rầm..."
Nước biển dưới chân bắt đầu khơi động một cách quỷ dị, trong hải vực phụ cận nổi lên từng trận dao động. Có cảm giác truyền đến một áp lực nặng nề. Dương Phàm thoáng sửng sốt nhìn về phía hải vực xa xa. Chỉ thấy xa xa trong hải vực xuất hiện một cái điểm đen theo nó càng lúc càng tới gần, trên mặt biển dâng lên từng con sóng lớn ngay cả vêu thú trong biển đều cảm thấy bất an.
- Thành lũy trên biển!
Tu sĩ Kim Đan họ Tiết lộ vẻ mặt sợ hãi lẫn vui mừng. Đại tu sĩ áo xanh thì sắc mặt lạnh xuống. Thực hiển nhiên Thành lũy trên biển xuất hiện đối với thân phận là hải tặc của lão mà nói, cũng không phải là chuyện tốt Đúng lúc này, một uy áp kinh thế hãi tục truyền đến từ trong Thành lũy trên biển xa xa, khiến ba người đều biến sắc. Cổ uy áp này hơn hẳn tu sĩ Kim Đan khiến cho tâm hồn người ta bất an yêu thú khắp hải vực đều rơi vào run rẩy.
- Coi như các ngươi may mắn!
Đại tu sĩ áo xanh lộ vẻ mặt không cam lòng, trong mắt lóe ra một tia kinh hoàng, vội vàng thi triển bí thuật, hóa thành một luồng sáng xanh mờ ảo, lập tức bay ra ngoài xa mấy chục dặm.
- Đa tạ tiền bối ra tay! Chúng ta gặp phải hải tặc chiến thuyền bị hủy, cũng hy vọng tiền bối có thể cứu một phần.
Trung niên họ Tiết hướng về phía thành lũy khom mình thi lễ biểu lộ ý cảm kích. Thực rõ ràng, mới vừa rồi có Nguyên Anh Kỳ lão quái buông thần thức xuống, dọa cho lão hải tặc đại tu sĩ kia bỏ chạy thục mạng. Thần thức cường đại của Nguyên Anh KỲ đảo qua trên mình hai người, lưu lại một thanh âm già nua:
- Cùng là tu sĩ Liên minh nhân loại Thiên cầm Nội Hải. Thiên Nhạc Viên hoan nghênh các ngươi.
Thanh âm chỉ lưu lại một câu liền biến mất không thấy.
- Đa tạ tiền bối!
Tu sĩ Kim Đan họ Tiết vô cùng cảm kích, thậm chí còn có cảm giác được ưu ái quá mà kinh sợ. Dương Phàm thông qua cảm quan Toàn Mô Tri Thức cảm ứng được thần thức của tu sĩ Nguyên Anh Kỳ kia bộ dáng lại dường như có chút suy nghĩ không biết phát hiện điều gì. Đúng lúc này, sóng biển dưới chân hai người càng thêm mãnh liệt điểm đen trong tầm mắt đã tới gần hơn mười dặm. Dương Phàm triển khai thần thức cẩn thận đánh giá không khỏi chấn động. Đó là một tòa Thành lũy trên biển phạm vi bốn năm dặm, giống như một cái mâm tròn, trên thực tế là một mô hình đảo nhỏ. Trên Thành lũy đảo nhỏ bao trùm một tầng lục ý và sinh cơ, mơ hồ có thể thấy được rừng rậm, dãy núi, bóng dáng chim bay. Toàn bộ chung quanh thành lũy, lại bao phủ một tầng ánh sáng rực rỡ, hẳn là một loại trận phép phòng hộ nhìn qua thật lộng lẫy như tiên cảnh.
Theo thành lũy trên biển này di chuyển, nước biển hải vực phụ cận trăm dặm dâng lên từng cơn sóng biển, thanh thế kinh người, cách thật xa. đều có thể nghe được tiếng vang "ầm ầm".
"Đây là Thành lũy trên biển..."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.