Quyển 6 - Chương 810: Thiên uy.
Khoái Xan Điếm
28/08/2013
Trúc Lâm Đảo ở một phạm vi hải vực mười triệu dặm của Bồng
Sơn Đảo chỉ là một hòn đảo loại hai, có mấy chục vạn tu sĩ cư
ngụ. Ngày thường rất ít khi thấy được tu sĩ cao nhất xuất
hiện.
Mà đoạn thời gian này, đủ loại cường giả Thông Thiên tam giai xuất hiện nơi này.
Nghi thức phục sinh rất hiếm khi được tồ chức ở Ngoại Hải Vực, xác suất thành công cũng cực thấp.
Huống chi. nửa tháng trước, Đại đảo chù cùa Bồng Sơn Đảo Bồng Sơn tán nhân đã đích thân tới đây.
Trúc Lâm Đảo chủ vô cùng lo lắng. Với tu sĩ Hợp Thể trung kỳ như hắn, có thể được tiếp đón vị Đại đảo chủ thống trị mười triệu dặm hải vực như thế này quá là chuyện vô cùng hiếm có.
Bồng Sơn tán nhân mặc một bộ thanh sam, chừng ba bốn mươi tuổi, khuôn mặt nho nhã, ánh mắt bình thản.
Năm tháng cũng không lưu lại chút dấu vết gì trên mặt hắn. Nhưng hắn thống lĩnh phiến hải vực này đã chừng một vạn năm, trải qua vô số sóng gió.
Phía sau Bồng Sơn tán nhân có hai gã Hợp Thể đại tu sĩ, một trung niên lùn mập và một nữ nhân xinh đẹp lạnh lùng, tu vi đều cao hơn nhiều đảo chủ Trúc Lâm Đảo.
Sau khi nghênh đón ba vị khách quy này tới vị trí khách quy, Trúc Lâm Đảo chù lúc này mới thớ phào một hơi.
Vẻn vẹn chi đứng trước mặt Bồng Sơn tán nhân mà hắn đã có một loại cảm giác khó có thể hô hấp.
- Đại đảo chủ, nghi thức sống lại ở Ngoại Hải Vực hơn phần nửa sẽ chấm dứt trong thất bại. Ngài tĩnh tu ở động phủ sao lại nhàn rỗi tới vùng đất hoang Trúc Lâm Đảo này vậy?
Tnang niên mập lùn kia cung kính nói.
- Dược Thánh Tông là một tông môn coi như thực lực mạnh mẽ của Bồng Sơn Đảo vực, ta và Đại trường lão Vũ Nghiên cũng có chút giao tình.
Bồng Sơn tán nhân không chút biểu tình, giọng điệu nhẹ nhàng nói:
- Nghi thức phục sinh lẩn này nếu Dược Thánh Tông đã dám công khai cử hành, trong đó chắc chắn có chỗ kỳ lạ!
Xác suất thành công cùa nghi thức phục sinh là rất thấp, mọi người nơi này đều biết như
vậy.
Nữ nhân lạnh lùng xinh đẹp kia nói:
- Huống chi, lẩn nghi thức phục sinh này, theo tin tình báo bí mật thì có thể sẽ xuất hiện Thiên Nhất Hôn Thủy và Hoàn Hôn Pháp Đàn.
Cho dù là hạng người Độ Kiếp Kỳ cũng không thể chống cự lại sức hấp dẫn cùa hai loại bảo vật này.
- Thiên Nhất Hồn Thủy là kỳ thủy có thể tu bổ linh hồn, vô cùng diệu dụng, đối với việc độ thiên kiếp cũng có trợ giúp rất lớn. Bản đảo chủ tấn chức tấn chức Độ Kiếp Kỳ đã mấy ngàn năm, vẫn không nắm chắc ứng phó được thiên kiếp lần đầu tiên. Nếu như có hồn thủy tương trợ, xác suất thành công sẽ tăng lên thêm mấy thành. về phần Hoàn Hôn Pháp Đàn, giá trị vô cùng cao. Tuy nhiên bản đào chủ Không phải là tu sĩ Quy Thi Đạo. sức hấp dẫn cũng không lớn.
Bồng Sơn tán nhân lại cười nói.
Lời này vừa ra, trung niên mập mạp và nữ nhân lạnh lùng liếc nhìn nhau, lập tức hiểu ra mục đích chân chính.
Đúng lúc này. từ phưong xa có bảy tám đạo độn quang phóng tới.
- Người của Dược Thánh Tông đã tới.
Trung niên mập mạp nói.
- Hai gương mặt mới.
Ánh mắt của nữ nhân lạnh lùng rơi xuống người nữ nhân áo vàng và Dương Phàm.
Khi đánh giá nữ nhân áo vàng, nàng có một loại cảm giác sâu không lường được, có ảo giác như lạc vào sương mù. Còn khi nhìn về phía Dương Phàm, với tính cách lạnh lùng của nàng ta cũng hơi thất thần.
“Trên thế giannày không ngờ có nam nhân đạt tới độ “đẹp” như vậy!”
Dương Phàm theo nữ nhân áo vàng kia ngồi cùng một chỗ.
- Thu liễm khí tức trên người đi!
Nữ nhân áo vàng hơi tức giận nói.
-Ngài đây là...
Dương Phàm ngẩn ra. nhưng nhanh chóng phát hiện ra tình cảnh nữ nhân áo vàng.
Phụ cận đài cao, vô số nữ tu đều đảo ánh mắt qua hai người, sinh ra sự ghen tị vô cùng đối với nữ nhân áo vàng.
Dương Phàm với tu vi vẫn Hoa trung kỳ, trên người có loại khí tức tráng lệ rực rỡ cùa tự nhiên, đối với bất cứ nữ nhân nào đêu có sức hấp dẫn trí mạng.
ở giai đoạn này, mị lực của Dương Phàm là lớn nhất trong đời.
Nhưng dù mỹ lệ như thế nào cũng không thể kéo dài liên tục được lâu. Dương Phàm cũng hiểu rất rõ điểu náy.
- Mong tiền bối thứ lỗi, đây là ý cảnh độc đáo của Dương mỗ ở giai đoạn này. hiện tại rất khó để thu liễm.
Dương Phàm cố gắng thu liễm khí tức nhưng loại ý cảnh này cũng không chịu nghe theo điểu khiển của hắn.
- Khó trách ngươi được coi là đại tông sư của nội hải, công pháp cũng rất kỳ lạ. Nếu để nữ nhân tu luyện công pháp này thì càng thích hợp hơn.
Nữ nhân áo vàng hoi trào phúng nói.
Bởi vì giờ phút này mỵ lực trên người Dương Phàm so với các loại mi công đều mạnh hơn nhiều.
Chi cẩn liếc mắt nhìn một cái. có thể khiến nữ nhân bình thường sinh ra tinh ý với hắn.
- Ha ha. Dương mỗ thật vinh hạnh, có thể khiến tiền bối khen tặng như vậy!
Dương Phàm như không để ý cười.
Nữ nhân áo vàng bỗng dưng ngẩn ra, mơ hồ cảm giác được trong cuộc đổi thoại này, minh đã bị Dương Phàm làm cho bị động.
Từ khi nàng hiện thế, luôn có thái độ siêu nhiên thế ngoại, bất cứ chi tiết nào cũng không khiến nàg để ý.
Đây cũng là lần đầu tiên nàng đưa ra đánh giá khen chê đói với chuyện cùa người khác.
- Không ngại nói cho tiền bối biết... Cảnh giới tiếp theo của Dương mỗ còn kỳ lạ hơn!
Dương Phàm hướng về nữ nhân áo vàng này thần bí nói. Hắn đã cảm thấy trao đối với nàng ta thoải mái hơn, cũng quen với phong cách hành sự cùa đối phương.
Nữ nhân áo vàng này hừ nhẹ một tiếng, nhắm mắt lại, không hể liếc mắt nhìn hắn thêm lần nữa.
Trên thực tế, Dương Phàm không phát hiện ra rẳng tim nàng vừa rồi đã đập nhanh hơn bình thường nhưng cũng nháy mắt khôi phục lại.
Ngồi yên lặng ở đài cao này nửa Ngày, cuối cùng màn đêm cũng buông xuống.
Trời về khuya.
Trên Trúc Lâm Đảo hội tụ hàng vạn tu sĩ. có rất nhiều tu sĩ Thông Thiên tam giai.
Nghi thức phục sinh thích hợp diễn ra vào đêm khuya, cử hành khi âm khí nặng nề nhất, điều này cũng rất dễ hiểu.
- Dương Dược sư. nghi thức sống lại phải bắt đầu rồi, lập tức tới phiên ngươi đi ra rồi đó...
Vũ Nghiên bat tới trên đài cao, một đôi mị nhãn câu hồn đoạt phách liếc nhìn Dương Phàm. Điều này hoàn toàn tương phản với khí tức cao thượng trên người nàng ta!
Nàng nói xong, lấy ra khối băng quan, bên trong có một lão già với chòm râu trắng như tuyết, trên mặt vẫn mang theo vài phần hồng nhuận.
Dương Phàm hít sâu một hơi. bước ra một bước đã đi tới đài cao khiến nơi này khẽ ồ lên một tiếng.
- Tiến hành theo kế hoạch đi! Có Đại đảo chủ tọa trấn, cho dù ngươi thất bại, nữ nhân họ Hoàng kia cũng không dám làm gì ngươi cả! Mà bản trường lão Ngày sau sẽ luôn yêu thương ngươi...
Trong chóp mắt này, Vũ Nghiên đã truyền âm cho Dương Phàm.
Mà Ngay sau đó, thanh âm của nữ nhân áo vàng vang lên trong óc hắn:
- Cố gắng hết sức đi! Chỉ cần thành công, bản trưởng lão liền thiếu ngươi một nhân tình, toàn lực bảo hộ sự an toàn cho ngươi!
Trong lòng Dương Phàm âm thầm kinh ngạc, chợt nghiêm túc hẳn lên.
Giờ phút này. hắn chung quy rơi vào thế khó.
Tuy nhiên, Dương Phàm tin tưởngrẳng chính hắn sẽ nắm giữ vận mệnh của mình!
Lệ quang chợt lóe lên trong mắt hắn, cũng không quản hai người này nói gì, bảo gì, đều làm theo kế hoạch của mình.
Lần này. hắn không xuất ra Hoàn Hồn Pháp Đàn, Dương Phàm ở Ngay trên đài cao bắt đầu thi pháp.
Không có Hoàn Hồn Pháp Đàn phụ trợ. Dương Phàm nhất định phải toàn lực ra tay.
Hắn chậm rãi mở ra song chưởng, sau lưng xuất hiện một hư ảnh ngũ sắc, nở rộ quang hoa rực rỡ sáng chói, bành trướng gấp trăm lẩn.
Toàn bộ những tu sĩ dưới Hợp Thể đại tu sĩ ở Trúc Lâm Đảo đều cảm thấy một cỗ áp lực lớn lao áp lên linh hồn.
Ngay cả Trúc Lâm Đảo chủ. tâm thần cũng run rẩy: ̉S
- Tông sư tới từ nội lục này không ngờ còn thâm hậu hơn so với suy nghĩ của ta!
($y.
VũNghiên, nữ nhân áo vàng và Bồng Sơn tán nhân ánh mắt đều lóe lên.
Trong mắt Vũ Phức là một mảnh kỳ dị:
- Không ngờ hắn lợi hại như vậy! Thực lực chi sợ có thể sánh bằng Hợp Thể đại tu sĩ, xem ra lúc trước ta lo lắng cũng đã bằng thừa rồi.
Từ khi gặp Dương Phàm, Vũ Phức trong lòng nổi sóng, nảy sinh tinh ý với hắn. Chỉ tiếc thái độ cùa Dương Phàm luôn bình đạm, không tò ý gì khác.
- Tiềm lực người này không thể hạn lượng, chi cần có thời gian, nhất định sẽ siêu việt trình độ của ta!
Nữ nhân áo vàng thẳm bấm đổt tay. thì thào tụ nhủ.
Khi nữ tu toàn truờng đang bị nam nhân này hấp dẫn tới mất hồn, nghi thức phục sinh cũng đã bắt đầu.
Chú ngữ trong miệng Dương Phàm nhanh chóng thốt ra. Dương Phàm cũng đã vô cùng quen thuộc với sự Huyền diệu vô cùng của Hôi Hôn Thuật trong Thánh Liệu Thiên.
Sinh cơ vô tận vờn quanh băng quan, một cỗ âm hồn lục kinh thiên chậm rãi khoách tán, cũng nhanh chóng bao phủ toàn bộ Trúc Lâm Đảo.
Những người quan sát nghi thức phục sinh hôm nay cũng có rất nhiều Dược sư cao minh.
Bọn họ thấy tình cành này sắc mặt rất ngưng trọng, cũng cảm thấy hưng phấn không thôi.
Hồn quy!
Dương Phàm quát khẽ một tiếng. Một đoàn hư quang màu trắng vô cùng tàn phá ngưng tụ lại trên đài cao.
Tới thời khắc mấu chốt, Dương Phàm đột nhiên lấy ra một bình ngọc.
Giờ khắc này, hàng vạn tu sĩ ở Trúc Lâm Đảo đều nín thớ. ngưng mắt nhìn chằm chằm vào bình ngọc trên tay Dương Phàm.
Một sổ cường giả như Bồng Sơn tán nhân, Vũ Nghiên và một sổ cường giả ẩn nặc đều sáng bừng mắt.
Chỉ có nữ nhân áo vàng là thần sắc vẫn như cũ.
- Tách!
Từ bình ngọc trên tay Dương Phàm, hai giọt Thiên Nhất Hồn Thủy hóa thành tinh, quang trong suốt, rót vào trong hư quang màu trắng kia.
Chính hắn cũng há mồm phun ra một mảnh quang lưu màu lục, rót vào trong đó...
- Lẩn trước khi tra xét người này sao lại không thấy binh ngọc này.
Lãnh quang trong mắt Vũ Nghiên chợt lóe lên.
- Nhập khiếu!
Dương Phàm dắt hồn phách tiến nhập vào thi thể trong băng quan.
Nhân cơ hội này, hắn cũng định thu binh ngọc lại.
̀m!
_ XV
Đột nhiên, lúc này lại có một tiêng nô lớn chân động cửu thiên vang lên trên toàn Trúc Lâm Đảo.
Một cô ý chí lực lượng đại biêu cho thiên uy, không thể hình dung nôi xẹt qua bâu trời.
Hư quang màu trắng Dương Phàm vừa dắt nhập thể, thiếu chút nữa đã bị đánh cho tan tác. Hắn không khỏi hoảng hốt nhìn trời cao.
Hơn nữa, cồ uy áp như thiên uy này khiến linh hồn của mấy chục vạn tu sĩ trên đảo này run rẩy, bái lạy.
- Không ổn! Đây dĩ nhiên là thiên uy ý chí mà chi người đã vượt qua một lần thiên kiếp mới nắm giữ được!
Sắc mặt Bổng Sơn tán nhân trắng bệch.
Nháy mắt này, trong thiên địa trải đầy mây đen, lôi vân cuồn cuộn, thiên uy ý chí vô thượng khiến hàng tv sinh linh run sợ.
Hai đẩu gổi Dương Phàm như muốn khuỵu xuống, cắn chặt hai hàm, hư ảnh ngũ sắc sau lưng càng thêm chói sáng mới miễn cưỡng chống đỡ được.
- Con kiến nhân loại kia... Giao Thiên Nhất Hồn Thủy và Hoàn Hồn Pháp Đàn ra đây!
Một nam nhân với lưu quang màu xám cuồn cuộn bốc lên xuất hiện trên giữa bầu trời Trúc Lâm Đảo.
Xem tinh hình này, hiển nhiên là cường giả yêu tộc.
- Người này không phải là Thiên Xà Tả hộ pháp dưới trướng cùa MỊ Ảnh Xà Hậu sao?!
Bồng Sơn tán nhân hoảng sợ.
Giờ phút này, thiên uy ý chí vô hình khiến thiên địa thất sắc, hết thảy đều phủ phục, nan
rẩy.
- Không ngờ lại gặp phải cường giả cấp Vực Chủ đã vượt qua một lần thiên kiếp, niệm ngươi không hiểu biết, mau mau cút đi cho ta!
Một thanh âm nữ nhân từ trong mây mù truyền tới. xua tan đi cồ thiên uy ý chí của Thiên Xà Tả hộ pháp.
- Ngươi là ai?! Dám ngăn cản bổ hộ pháp?!
Nam nhân xấu xí kia cười lạnh một tiếng, lưu quang màu xám liền xẹt qua một chiếc đuôi rắn, đột nhiên bành trướng gấp trăm lân. hung hăng đánh vê phía nữ nhân áo vàng vừa hiện thân.
̉m
Toàn bộ hư không chấn động! Thiên uy ý chí va chạm, uy lực vô hình quét khắp thiên
địa.
. . - ế ._
Mây đen cuôn cuộn và sâm chóp âm âm lập tức bao phủ lây hai đại cường giả ở giữa bâu trời
Lực lượng cường đại cũng dật tán tới Trúc Lâm Đảo.
Hòn đảo nhỏ với phạm vi vạn dặm này lập tức xuất hiện một cái động sâu không thấy đáy. khiến hòn đảo lắc lư. nhưtùv thỏi có thể sụp đô.
.
- Không ổn!
Toàn bộ đảo nhỏ trực tiếp sụp đổ, chỉ một lúc đã chim vào đáy biển, tạo ra một cảnh vô cùng thê lương.
- Đây là thực lực chân chính của cường giả đứng đẩu Ngoại Hải Vực sao?!
Dương Phàm hoảng sợ, chỉ một nháy mắt kia đã có hàng vạn tu sĩ mất mạng.
Tuy nhiên, Ngay sau đó hắn thẩm mừng rỡ. Đây chẳng phải là một cơ hội tốt nhất để chạy trốn sao?!
Mà đoạn thời gian này, đủ loại cường giả Thông Thiên tam giai xuất hiện nơi này.
Nghi thức phục sinh rất hiếm khi được tồ chức ở Ngoại Hải Vực, xác suất thành công cũng cực thấp.
Huống chi. nửa tháng trước, Đại đảo chù cùa Bồng Sơn Đảo Bồng Sơn tán nhân đã đích thân tới đây.
Trúc Lâm Đảo chủ vô cùng lo lắng. Với tu sĩ Hợp Thể trung kỳ như hắn, có thể được tiếp đón vị Đại đảo chủ thống trị mười triệu dặm hải vực như thế này quá là chuyện vô cùng hiếm có.
Bồng Sơn tán nhân mặc một bộ thanh sam, chừng ba bốn mươi tuổi, khuôn mặt nho nhã, ánh mắt bình thản.
Năm tháng cũng không lưu lại chút dấu vết gì trên mặt hắn. Nhưng hắn thống lĩnh phiến hải vực này đã chừng một vạn năm, trải qua vô số sóng gió.
Phía sau Bồng Sơn tán nhân có hai gã Hợp Thể đại tu sĩ, một trung niên lùn mập và một nữ nhân xinh đẹp lạnh lùng, tu vi đều cao hơn nhiều đảo chủ Trúc Lâm Đảo.
Sau khi nghênh đón ba vị khách quy này tới vị trí khách quy, Trúc Lâm Đảo chù lúc này mới thớ phào một hơi.
Vẻn vẹn chi đứng trước mặt Bồng Sơn tán nhân mà hắn đã có một loại cảm giác khó có thể hô hấp.
- Đại đảo chủ, nghi thức sống lại ở Ngoại Hải Vực hơn phần nửa sẽ chấm dứt trong thất bại. Ngài tĩnh tu ở động phủ sao lại nhàn rỗi tới vùng đất hoang Trúc Lâm Đảo này vậy?
Tnang niên mập lùn kia cung kính nói.
- Dược Thánh Tông là một tông môn coi như thực lực mạnh mẽ của Bồng Sơn Đảo vực, ta và Đại trường lão Vũ Nghiên cũng có chút giao tình.
Bồng Sơn tán nhân không chút biểu tình, giọng điệu nhẹ nhàng nói:
- Nghi thức phục sinh lẩn này nếu Dược Thánh Tông đã dám công khai cử hành, trong đó chắc chắn có chỗ kỳ lạ!
Xác suất thành công cùa nghi thức phục sinh là rất thấp, mọi người nơi này đều biết như
vậy.
Nữ nhân lạnh lùng xinh đẹp kia nói:
- Huống chi, lẩn nghi thức phục sinh này, theo tin tình báo bí mật thì có thể sẽ xuất hiện Thiên Nhất Hôn Thủy và Hoàn Hôn Pháp Đàn.
Cho dù là hạng người Độ Kiếp Kỳ cũng không thể chống cự lại sức hấp dẫn cùa hai loại bảo vật này.
- Thiên Nhất Hồn Thủy là kỳ thủy có thể tu bổ linh hồn, vô cùng diệu dụng, đối với việc độ thiên kiếp cũng có trợ giúp rất lớn. Bản đảo chủ tấn chức tấn chức Độ Kiếp Kỳ đã mấy ngàn năm, vẫn không nắm chắc ứng phó được thiên kiếp lần đầu tiên. Nếu như có hồn thủy tương trợ, xác suất thành công sẽ tăng lên thêm mấy thành. về phần Hoàn Hôn Pháp Đàn, giá trị vô cùng cao. Tuy nhiên bản đào chủ Không phải là tu sĩ Quy Thi Đạo. sức hấp dẫn cũng không lớn.
Bồng Sơn tán nhân lại cười nói.
Lời này vừa ra, trung niên mập mạp và nữ nhân lạnh lùng liếc nhìn nhau, lập tức hiểu ra mục đích chân chính.
Đúng lúc này. từ phưong xa có bảy tám đạo độn quang phóng tới.
- Người của Dược Thánh Tông đã tới.
Trung niên mập mạp nói.
- Hai gương mặt mới.
Ánh mắt của nữ nhân lạnh lùng rơi xuống người nữ nhân áo vàng và Dương Phàm.
Khi đánh giá nữ nhân áo vàng, nàng có một loại cảm giác sâu không lường được, có ảo giác như lạc vào sương mù. Còn khi nhìn về phía Dương Phàm, với tính cách lạnh lùng của nàng ta cũng hơi thất thần.
“Trên thế giannày không ngờ có nam nhân đạt tới độ “đẹp” như vậy!”
Dương Phàm theo nữ nhân áo vàng kia ngồi cùng một chỗ.
- Thu liễm khí tức trên người đi!
Nữ nhân áo vàng hơi tức giận nói.
-Ngài đây là...
Dương Phàm ngẩn ra. nhưng nhanh chóng phát hiện ra tình cảnh nữ nhân áo vàng.
Phụ cận đài cao, vô số nữ tu đều đảo ánh mắt qua hai người, sinh ra sự ghen tị vô cùng đối với nữ nhân áo vàng.
Dương Phàm với tu vi vẫn Hoa trung kỳ, trên người có loại khí tức tráng lệ rực rỡ cùa tự nhiên, đối với bất cứ nữ nhân nào đêu có sức hấp dẫn trí mạng.
ở giai đoạn này, mị lực của Dương Phàm là lớn nhất trong đời.
Nhưng dù mỹ lệ như thế nào cũng không thể kéo dài liên tục được lâu. Dương Phàm cũng hiểu rất rõ điểu náy.
- Mong tiền bối thứ lỗi, đây là ý cảnh độc đáo của Dương mỗ ở giai đoạn này. hiện tại rất khó để thu liễm.
Dương Phàm cố gắng thu liễm khí tức nhưng loại ý cảnh này cũng không chịu nghe theo điểu khiển của hắn.
- Khó trách ngươi được coi là đại tông sư của nội hải, công pháp cũng rất kỳ lạ. Nếu để nữ nhân tu luyện công pháp này thì càng thích hợp hơn.
Nữ nhân áo vàng hoi trào phúng nói.
Bởi vì giờ phút này mỵ lực trên người Dương Phàm so với các loại mi công đều mạnh hơn nhiều.
Chi cẩn liếc mắt nhìn một cái. có thể khiến nữ nhân bình thường sinh ra tinh ý với hắn.
- Ha ha. Dương mỗ thật vinh hạnh, có thể khiến tiền bối khen tặng như vậy!
Dương Phàm như không để ý cười.
Nữ nhân áo vàng bỗng dưng ngẩn ra, mơ hồ cảm giác được trong cuộc đổi thoại này, minh đã bị Dương Phàm làm cho bị động.
Từ khi nàng hiện thế, luôn có thái độ siêu nhiên thế ngoại, bất cứ chi tiết nào cũng không khiến nàg để ý.
Đây cũng là lần đầu tiên nàng đưa ra đánh giá khen chê đói với chuyện cùa người khác.
- Không ngại nói cho tiền bối biết... Cảnh giới tiếp theo của Dương mỗ còn kỳ lạ hơn!
Dương Phàm hướng về nữ nhân áo vàng này thần bí nói. Hắn đã cảm thấy trao đối với nàng ta thoải mái hơn, cũng quen với phong cách hành sự cùa đối phương.
Nữ nhân áo vàng này hừ nhẹ một tiếng, nhắm mắt lại, không hể liếc mắt nhìn hắn thêm lần nữa.
Trên thực tế, Dương Phàm không phát hiện ra rẳng tim nàng vừa rồi đã đập nhanh hơn bình thường nhưng cũng nháy mắt khôi phục lại.
Ngồi yên lặng ở đài cao này nửa Ngày, cuối cùng màn đêm cũng buông xuống.
Trời về khuya.
Trên Trúc Lâm Đảo hội tụ hàng vạn tu sĩ. có rất nhiều tu sĩ Thông Thiên tam giai.
Nghi thức phục sinh thích hợp diễn ra vào đêm khuya, cử hành khi âm khí nặng nề nhất, điều này cũng rất dễ hiểu.
- Dương Dược sư. nghi thức sống lại phải bắt đầu rồi, lập tức tới phiên ngươi đi ra rồi đó...
Vũ Nghiên bat tới trên đài cao, một đôi mị nhãn câu hồn đoạt phách liếc nhìn Dương Phàm. Điều này hoàn toàn tương phản với khí tức cao thượng trên người nàng ta!
Nàng nói xong, lấy ra khối băng quan, bên trong có một lão già với chòm râu trắng như tuyết, trên mặt vẫn mang theo vài phần hồng nhuận.
Dương Phàm hít sâu một hơi. bước ra một bước đã đi tới đài cao khiến nơi này khẽ ồ lên một tiếng.
- Tiến hành theo kế hoạch đi! Có Đại đảo chủ tọa trấn, cho dù ngươi thất bại, nữ nhân họ Hoàng kia cũng không dám làm gì ngươi cả! Mà bản trường lão Ngày sau sẽ luôn yêu thương ngươi...
Trong chóp mắt này, Vũ Nghiên đã truyền âm cho Dương Phàm.
Mà Ngay sau đó, thanh âm của nữ nhân áo vàng vang lên trong óc hắn:
- Cố gắng hết sức đi! Chỉ cần thành công, bản trưởng lão liền thiếu ngươi một nhân tình, toàn lực bảo hộ sự an toàn cho ngươi!
Trong lòng Dương Phàm âm thầm kinh ngạc, chợt nghiêm túc hẳn lên.
Giờ phút này. hắn chung quy rơi vào thế khó.
Tuy nhiên, Dương Phàm tin tưởngrẳng chính hắn sẽ nắm giữ vận mệnh của mình!
Lệ quang chợt lóe lên trong mắt hắn, cũng không quản hai người này nói gì, bảo gì, đều làm theo kế hoạch của mình.
Lần này. hắn không xuất ra Hoàn Hồn Pháp Đàn, Dương Phàm ở Ngay trên đài cao bắt đầu thi pháp.
Không có Hoàn Hồn Pháp Đàn phụ trợ. Dương Phàm nhất định phải toàn lực ra tay.
Hắn chậm rãi mở ra song chưởng, sau lưng xuất hiện một hư ảnh ngũ sắc, nở rộ quang hoa rực rỡ sáng chói, bành trướng gấp trăm lẩn.
Toàn bộ những tu sĩ dưới Hợp Thể đại tu sĩ ở Trúc Lâm Đảo đều cảm thấy một cỗ áp lực lớn lao áp lên linh hồn.
Ngay cả Trúc Lâm Đảo chủ. tâm thần cũng run rẩy: ̉S
- Tông sư tới từ nội lục này không ngờ còn thâm hậu hơn so với suy nghĩ của ta!
($y.
VũNghiên, nữ nhân áo vàng và Bồng Sơn tán nhân ánh mắt đều lóe lên.
Trong mắt Vũ Phức là một mảnh kỳ dị:
- Không ngờ hắn lợi hại như vậy! Thực lực chi sợ có thể sánh bằng Hợp Thể đại tu sĩ, xem ra lúc trước ta lo lắng cũng đã bằng thừa rồi.
Từ khi gặp Dương Phàm, Vũ Phức trong lòng nổi sóng, nảy sinh tinh ý với hắn. Chỉ tiếc thái độ cùa Dương Phàm luôn bình đạm, không tò ý gì khác.
- Tiềm lực người này không thể hạn lượng, chi cần có thời gian, nhất định sẽ siêu việt trình độ của ta!
Nữ nhân áo vàng thẳm bấm đổt tay. thì thào tụ nhủ.
Khi nữ tu toàn truờng đang bị nam nhân này hấp dẫn tới mất hồn, nghi thức phục sinh cũng đã bắt đầu.
Chú ngữ trong miệng Dương Phàm nhanh chóng thốt ra. Dương Phàm cũng đã vô cùng quen thuộc với sự Huyền diệu vô cùng của Hôi Hôn Thuật trong Thánh Liệu Thiên.
Sinh cơ vô tận vờn quanh băng quan, một cỗ âm hồn lục kinh thiên chậm rãi khoách tán, cũng nhanh chóng bao phủ toàn bộ Trúc Lâm Đảo.
Những người quan sát nghi thức phục sinh hôm nay cũng có rất nhiều Dược sư cao minh.
Bọn họ thấy tình cành này sắc mặt rất ngưng trọng, cũng cảm thấy hưng phấn không thôi.
Hồn quy!
Dương Phàm quát khẽ một tiếng. Một đoàn hư quang màu trắng vô cùng tàn phá ngưng tụ lại trên đài cao.
Tới thời khắc mấu chốt, Dương Phàm đột nhiên lấy ra một bình ngọc.
Giờ khắc này, hàng vạn tu sĩ ở Trúc Lâm Đảo đều nín thớ. ngưng mắt nhìn chằm chằm vào bình ngọc trên tay Dương Phàm.
Một sổ cường giả như Bồng Sơn tán nhân, Vũ Nghiên và một sổ cường giả ẩn nặc đều sáng bừng mắt.
Chỉ có nữ nhân áo vàng là thần sắc vẫn như cũ.
- Tách!
Từ bình ngọc trên tay Dương Phàm, hai giọt Thiên Nhất Hồn Thủy hóa thành tinh, quang trong suốt, rót vào trong hư quang màu trắng kia.
Chính hắn cũng há mồm phun ra một mảnh quang lưu màu lục, rót vào trong đó...
- Lẩn trước khi tra xét người này sao lại không thấy binh ngọc này.
Lãnh quang trong mắt Vũ Nghiên chợt lóe lên.
- Nhập khiếu!
Dương Phàm dắt hồn phách tiến nhập vào thi thể trong băng quan.
Nhân cơ hội này, hắn cũng định thu binh ngọc lại.
̀m!
_ XV
Đột nhiên, lúc này lại có một tiêng nô lớn chân động cửu thiên vang lên trên toàn Trúc Lâm Đảo.
Một cô ý chí lực lượng đại biêu cho thiên uy, không thể hình dung nôi xẹt qua bâu trời.
Hư quang màu trắng Dương Phàm vừa dắt nhập thể, thiếu chút nữa đã bị đánh cho tan tác. Hắn không khỏi hoảng hốt nhìn trời cao.
Hơn nữa, cồ uy áp như thiên uy này khiến linh hồn của mấy chục vạn tu sĩ trên đảo này run rẩy, bái lạy.
- Không ổn! Đây dĩ nhiên là thiên uy ý chí mà chi người đã vượt qua một lần thiên kiếp mới nắm giữ được!
Sắc mặt Bổng Sơn tán nhân trắng bệch.
Nháy mắt này, trong thiên địa trải đầy mây đen, lôi vân cuồn cuộn, thiên uy ý chí vô thượng khiến hàng tv sinh linh run sợ.
Hai đẩu gổi Dương Phàm như muốn khuỵu xuống, cắn chặt hai hàm, hư ảnh ngũ sắc sau lưng càng thêm chói sáng mới miễn cưỡng chống đỡ được.
- Con kiến nhân loại kia... Giao Thiên Nhất Hồn Thủy và Hoàn Hồn Pháp Đàn ra đây!
Một nam nhân với lưu quang màu xám cuồn cuộn bốc lên xuất hiện trên giữa bầu trời Trúc Lâm Đảo.
Xem tinh hình này, hiển nhiên là cường giả yêu tộc.
- Người này không phải là Thiên Xà Tả hộ pháp dưới trướng cùa MỊ Ảnh Xà Hậu sao?!
Bồng Sơn tán nhân hoảng sợ.
Giờ phút này, thiên uy ý chí vô hình khiến thiên địa thất sắc, hết thảy đều phủ phục, nan
rẩy.
- Không ngờ lại gặp phải cường giả cấp Vực Chủ đã vượt qua một lần thiên kiếp, niệm ngươi không hiểu biết, mau mau cút đi cho ta!
Một thanh âm nữ nhân từ trong mây mù truyền tới. xua tan đi cồ thiên uy ý chí của Thiên Xà Tả hộ pháp.
- Ngươi là ai?! Dám ngăn cản bổ hộ pháp?!
Nam nhân xấu xí kia cười lạnh một tiếng, lưu quang màu xám liền xẹt qua một chiếc đuôi rắn, đột nhiên bành trướng gấp trăm lân. hung hăng đánh vê phía nữ nhân áo vàng vừa hiện thân.
̉m
Toàn bộ hư không chấn động! Thiên uy ý chí va chạm, uy lực vô hình quét khắp thiên
địa.
. . - ế ._
Mây đen cuôn cuộn và sâm chóp âm âm lập tức bao phủ lây hai đại cường giả ở giữa bâu trời
Lực lượng cường đại cũng dật tán tới Trúc Lâm Đảo.
Hòn đảo nhỏ với phạm vi vạn dặm này lập tức xuất hiện một cái động sâu không thấy đáy. khiến hòn đảo lắc lư. nhưtùv thỏi có thể sụp đô.
.
- Không ổn!
Toàn bộ đảo nhỏ trực tiếp sụp đổ, chỉ một lúc đã chim vào đáy biển, tạo ra một cảnh vô cùng thê lương.
- Đây là thực lực chân chính của cường giả đứng đẩu Ngoại Hải Vực sao?!
Dương Phàm hoảng sợ, chỉ một nháy mắt kia đã có hàng vạn tu sĩ mất mạng.
Tuy nhiên, Ngay sau đó hắn thẩm mừng rỡ. Đây chẳng phải là một cơ hội tốt nhất để chạy trốn sao?!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.