Chương 523: Bản tôn trợ lực
Khoái Xan Điếm
17/05/2017
Bước chân nặng nề, Tử Lượng rời khỏi trung tâm của đại điện đang chịu áp lực rất khẩn trương này, đi xuống tầng dưới cùng của Tử Hoàng Điện.
Hắn đi dọc theo những bậc thang màu nâu. từng bước một đi xuống dưới, ánh sáng càng ngày càng trở nên U ám.
Khi hắn đi xuống tới bậc thang cuối cùng, ở phía trước có một hành lang âm U lạnh lẽo. trên bức tường màu tím ở bên cạnh có khảm những viên Dạ Minh Châu to bằng đâu ngón tay cái. cố gắng tản mát ra những đốm sáng để chứng minh sự tồn tại của chúng.
Ở cuối hàng lang có một cánh cửa sắt lớn rỉ sét, lộ ra một khí tức rất cổ xưa. ở trên đó có một tấm biển sắt cũng đã rỉ sét, có khắc vài chữ:
La Sát Mật Ngục.
Trong những chữ này tản ra một vẻ sát phạt quyết đoán và lãnh lẽo.
Hiển nhiên cánh cửa sắt này là thông đạo tới La Sát địa vực của Tử Hoàng Phủ.
ở hai bên của cánh cửa sắt có hai hộ vệ đứng canh, sắc mặt cứng đờ. toàn thân có chiến giáp màu tím bao phủ.
Hai hộ vệ này trong tay mỗi người đều cầm một thanh tam tiêm lưỡng nhận đao. tản mát ra ánh sáng lạnh lẽo.
Nếu để ý một chút sẽ phát hiện ra vũ khí ở trong tay hai hộ vệ này so với thông linh pháp bảo thượng phẩm mà Tử Hoàng dùng khi chiến đấu về mặt ngoại hình giống nhau như đúc.
- Đại công tử xin hãy đừng bước.
Hai hộ vệ canh giữ hai bên cánh cửa sắt ở phía cuối hành lang cùng kêu lên. thanh âm vô tình lạnh như băng, không có một chút khách khí và nương tình.
Tử Lượng không nói gì, từng bước đi tới trước cánh cửa sắt lớn, hơi lo lắng nói:
- Hiện giờ chính là thời khắc sinh tử tồn vong của Tử Hoàng Phủ các ngươi hãy để cho ta vào gặp một người, có lẽ sẽ có biện pháp giải trừ nguy cơ.
- Không được, trừ phi ngươi có lệnh bài của Phủ chủ đại nhân.
Một hộ vệ trong đó nói không chút lưu tình.
-Chẳng lẽ thật sự không thể châm chước một chút sao? Nếu trì hoãn thêm một lát nữa. Tử Hoàng Điện có thể sẽ bị hủy hoại trong chốc lát, các ngươi cũng không còn có cơ hội sống sót đâu.
Vẻ mặt Tử Lượng chân thành tha thiết nói. trên người hơi tản mát ra một lực áp bức cường đại.
Hai hộ vệ này đều là những tử sĩ trung thành với Tử Hoàng, tuy chưa đạt tới cảnh giới đại yêu tu. nhưng trên người có linh bảo phòng ngự trung phẩm, trên tay lại cầm linh bảo công kích trung phẩm, có thực lực hợp Thể trung kỳ đỉnh phong, không hề sợ chết, còn rất thạo đánh hợp kích.
Có thể nói, dưới sự liên thủ của hai hộ vệ này, đại yêu tu bình thường nếu muốn giải quyết họ trong thời gian ngắn cùng rất khó, trừ phi có linh bảo công kích thượng phẩm.
- Không được, chúng ta chỉ trung thành với Tử Hoàng đại nhân, cho dù có chết cũng quyết không vi phạm mệnh lệnh.
Một hộ vệ trong đó thể một cách sắt son.
Tử Lượng thở dài một hơi:
- Chẳng lẽ thật sự phải bức ta động thủ sao? Ta biết sứ mệnh của hai người các ngươi, nhưng chuyện này liên quan tới vận mệnh của toàn bộ Tử Hoàng Phủ thậm chí là cả Cửu U Hải Vực...
- Đại công tử xin cứ tự nhiên.
Đám hộ vệ lạnh như băng nói. cả hai người đồng thời giơ tam tiêm lưỡng nhận đao trong tay lên, nhằm về phía đại công tử của Tử Hoàng Phú. trong mắt hiện lên một vài tia thù địch.
Ầm!
Đúng lúc này, toàn bộ Tử Hoàng Điện lại đột nhiên run lên. trên vách tường của hành lang tầng dưới cùng xuất hiện những vết nứt dữ dội, bốn phía rung động một trận, giống như là tới ngày tận thế.
- Chuyện gì xảy ra vậy?
Hai gã hộ vệ không thể đứng yên được, trên mặt hơi có một vẻ hoảng hốt và mù mờ.
Trong mắt Tử Lượng lóe lên thần quang, tranh thủ cơ hội này đột nhiên ra tay, như một tia chớp đánh ra hai quyền, nện lên đầu hai gã hộ vệ.
Ầm ầm!
Hai gã hộ vệ bị trúng quyền, vẻ mặt Tử Lượng lộ ra vẻ vui mừng. Nhưng ngay Sau đó, nụ cười trên mặt hắn trở nên cứng ngắc.
Sau hai quyền này, hai gã hộ vệ vẫn bình yên vô sự đứng yên một chỗ. trong mắt hiện lên sát khí, tam tiêm lưỡng nhận đao đột nhiên đâm về phía Tử Lượng, nước biển chấn động, ầm ầm rung chuyển.
Tử Lượng nhẹ nhàng né đòn tấn công của hai người, trên mặt lộ ra một vẻ buồn bực:
- Thật là muốn quan tâm cũng khó. sao ta lại quên mất chỗ đặc biệt của hai người này?
Vốn hai hộ vệ này đều là yêu thú kỳ lạ dưới đáy biển sâu. tên là Thiết Giáp Bằng Giải Vương. Mười mấy vạn năm trước họ đã bị Tử Hoàng dung nhập vào tư tưởng tận trung, thiết giáp ở trên người nhờ vào bí thuật, trải qua mấy vạn năm luyện chế. tiêu hao rất nhiều tài liệu quý hiếm, độ cứng rắn đã tiếp cận linh bảo trung phẩm.
Nói cách khác, ngoài linh bảo phòng ngự trung phẩm ở trên người ra thì làn da thiết giáp trên mình họ cũng có lực lượng phòng ngự vượt xa linh bảo hạ phẩm, lực lượng phòng ngự rất kinh người.
Một đòn vừa rồi của Tử Lượng chỉ dùng hai ba thành lực đạo. chính là không muốn họ bị trọng thương, không muốn lấy mạng của họ.
- Một khi đã như vậy. thì đừng có trách ta hạ thủ vô tình...
Trong mắt Tử Lượng lóe lên tử diễm, thân thể vặn vẹo. hóa thành Thần thú Tử Diễm Câu. uy áp to lớn bức thẳng tới hai hộ vệ tận trung kia.
Thân là đại yêu tu, cộng thêm thân thể của Thần thú. thực lực còn tăng vọt vượt hơn gấp đôi, quả thật là nếu không thể giải quyết gọn gàng hai gã hộ vệ này thì không bằng tìm một tảng đậu phụ mà đập đầu chết đi.
Nhưng ngay lúc này, từ trong đại điện phía trên truyền đến tiếng kêu của Tử Ngọc:
- Đại ca, ngươi muốn làm gì? Chẳng lẽ cục diện này còn chưa đủ loạn sao?
Trong thời gian ngắn, Tử Ngọc liên thủ với mười hai yêu tu hợp Thể Kỳ. dựa vào lực lượng của Tử Sát Thiên La trận miễn cưỡng chặn được ba lượt công kích của linh bảo thượng phẩm Ô Nhật Cung của Hoàng Phủ Lân.
- Nhị muội, ngươi phải tin đại ca. ta làm như vậy là để giải trừ nguy cơ cho Tử Hoàng Phủ. nếu ngươi có năm phần nắm chắc có thể bảo vệ Tử Hoàng Điện, thì ta cũng sẽ không chọn cách này.
Trong mắt Tử Lượng toát lên một vẻ chân tình, giọng điệu vô cùng khẩn thiết nói:
- Nhị muội. tin đại ca đi!
- Đại ca. ta tin ngươi, hy vọng ngươi đừng làm ta thất vọng, vận mệnh của Tử Hoàng Phủ có lẽ sẽ nằm trong tay ngươi, thực lực của Hoàng Phủ Lân so với tưởng tượng của Ngọc nhi còn mạnh hơn gấp đôi. hơn nữa lúc này hẳn vẫn còn chưa sử dụng con át chủ bài thật sự.
Thực tế ta hoàn toàn không nắm chắc một chút nào có thể đứng vững trước đòn công kích của Hoàng Phủ Lân. có lẽ ngay sau đây, hắn có thể tiến vào Tử Hoàng Phủ...
Trong thanh âm mềm mại của Tử Ngọc toát lên một sự sợ hãi và bất lực với tương lai.
Tuy thân là đại yêu tu, thậm chí chỉ còn thiếu một bước nữa là đặt chân tới cảnh giới cấp phủ phủ. nhưng rốt cuộc nàng chỉ là phận nữ nhi, không thể gánh trên lưng gánh nặng lớn như vậy.
Người mà nàng phải đối mặt chính là một người nổi bật trong những nhân vật cấp phủ phủ của hải vực Tam Tiên Đảo, Hoàng Phủ Lân.
- Nhị muội ta sẽ cố hết sức, ngươi hãy cố gắng chống đỡ.
Tử Lượng hít sâu vào một hơi. tử diễm trên người tuôn ra. uy áp to lớn của Thần thú Tử Diễm Câu ngưng tụ tới cực điểm, đang chuẩn bị phát động một kích lôi đình, đánh một đòn trí mạng vào hai hộ vệ tận trung kia.
- Đại ca. hãy để Ngọc nhi trợ giúp cho ngươi một tay.
Thanh âm của Tử Ngọc truyền xuống.
Tiếng nói vừa dứt, một luồng uy lực tinh thần vô hình từ trên trời giáng xuống, hóa thành hai lưỡi dao sắc bén. đâm trúng Nguyên Anh của hai hộ vệ kia.
Vù! Vù!
Hai hộ vệ kia thổ ra một ngụm máu, sắc mặt tái nhợt, lảo đảo sắp ngã.
Không hổ là nhân vật đã tiếp cận cấp phủ phủ. uy lực tinh thần trong ý niệm cũng có thể khiến cho hai yêu tu hợp Thể KỲ bị hao tổn tinh thần.
- Nhị muội, cảm ơn.
Tử Lượng nói với vẻ cảm kích, rồi đột nhiên hóa thành hình người đi qua. vươn tay chụp mạnh vào đầu hai hộ vệ kia.
Ầm ầm!
Lần này lực đạo vừa đủ, trực tiếp đánh ngất hai người.
Hắn cúi người xuống, lấy hai nửa chìa khóa đặc biệt ở trên người hai hộ vệ kia, sau đó lắp lại với nhau.
Vù!
Tử quang lưu chuyển. tạo thành một chiếc chìa khóa đầy đủ lớn bằng bàn tay. trên mặt lóe lên một dải ký hiệu và trận pháp huyên ảo, thần bí khó lường.
Sắc mặt vui vẻ, Tử Lượng cầm chiếc chìa khóa đặc chế này cắm vào trong lỗ thủng trên cánh cửa sắt rỉ sét.
Két két!
Hắn dùng tay nhẹ nhàng đẩy. cửa sắt mở ra, hiện lên một không gian hắc ám.
Không gian này rất kỳ lạ. bên trong không có một chút linh khí nào, ngay cả nước biển cũng tĩnh mịch âm trầm, không có một chút sức sống.
ở trong không gian tối đen này có đựng mười mấy cây cột sắt rỉ sét. Ở trên mỗi cây cột sắt đều có một người hoặc một yêu tu bị xích sắt cột lấy.
Tử Lượng vừa mới tiến vào. liền cảm thấy mười mấy đạo khí tức âm trầm lạnh lẽo sát trên đỉnh đầu hướng về phía mình, sởn cả tóc gáy.
Những tu chân giả bị giam cầm này đều là hạng người có thực lực siêu phàm, ngay cả đại yêu tu cũng có một vài vị. khi ánh mắt của những người này cùng tụ lại một điểm cũng mang tới cho Tử Lượng áp lực không nhỏ.
- Hừ. tiểu bối ở trên người ngươi ta cảm nhận được khí tức tương tự như lão thất phu Tử Hoàng, Chẳng lẽ ngươi là hậu bối của hắn.
Một lão già gầy giơ xương trong số đó nhẹ nhàng liếc mắt nhìn hắn. trong cặp mắt U ám kia tản ra hào quang yêu dị. giống như là những đốm lửa ma trơi giữa trời đêm, khiến cho người ta sợ hãi.
Tử Lượng trong lòng khẽ động, phát hiện ra lão già gầy nhom này không ngờ lại là yêu tu hợp Thể đại viên mãn, Thậm chí đã tu luyện tới đỉnh phong của Hợp Thể Kỳ, chỉ còn một bước nữa là có thể bước vào Độ Kiếp Kỳ.
Khi hắn tới gần quan sát cũng không khỏi hít vào một hơi khí lạnh, lão già này chẳng những là một yêu tu hợp Thể đại viên mãn, mà còn là tồn tại đồng cấp với mình- Thần thú.
- Không ngờ trong La Sát Mật Ngục này lại giam cầm nhân vật đáng sợ bậc này.
Tử Lượng trong lòng thất kinh, nhưng cũng không để ý tới lão già gầy nhom này nữa. ánh mắt hắn đảo qua những yêu tu hoặc con người đang bị trói trên những cây cột.
Cuối cùng, ánh mắt của hắn dừng ở trên mặt một thanh niên loài người trong góc phòng.
- Ngươi tới tìm ta sao? Đại công tử của Tử Hoàng Phủ.
Thanh niên kia mở mắt ra. như cười như không nhìn Tử Lượng.
Không cần hỏi. nam tử thanh niên này chính là phân thân của Trương Hằng bị Tử Hoàng giam trong La Sát Mật Ngục.
Tử Lượng nói với vẻ phức tạp:
- Ngươi đã đoán trước là ta sẽ tới sao?
- Không, nhưng khi ngươi tới chỗ này. thì ta đã biết là ngươi tới để tìm Trương mỗ.
Trương Hằng cười thản nhiên, trên mặt hiện lên một vài tia thần thái, bình tĩnh nói:
- Nhìn chấn động kịch liệt vừa rồi. thì dường như Tử Hoàng Phủ đang gặp phải một chút nguy hiểm.
- Ha ha! Thì ra Tử Hoàng Phủ đã tới lúc sức cùng lực kiệt, có lẽ không bao lâu nữa lão phu sẽ có thể được tự do rồi.
Lão già gầy nhom kia ở trên cây cột sắt cười lên ha hả, sợi xích vàng quán ở quanh thân phát ra từng trận tiếng kêu vang.
Toàn bộ bên trong La Sát Mật Ngục, chỉ có ba người bị xích vàng trói buộc, những tu sĩ và yêu tu còn lại đều chỉ bị trói băng xích sắt thông thường.
Ba người này hiển nhiên là được đối xử đặc biệt.
Trương Hằng và lão già gầy nhom này đều được dùng xích vàng để trói buộc.
Ngoài ra, còn có một nữ tu mặc váy tơ cũng bị trói buộc bằng xích vàng, tuy nhiên vẻ mặt của nàng bình tĩnh, dung nhan tuyệt lệ ở trong bóng đêm vẫn hiện rõ vẻ xinh đẹp và quý phái. Thân sắc của nàng điềm tĩnh không chút nao núng, như thể nếu trời có sập xuống cũng không liên quan tới nàng.
- Trương đạo hữu. lúc này Tử Hoàng Phủ gặp phải đại nạn. ta tới nơi này là để xin ngươi trợ giúp.
Tử Lượng nói với vẻ chân thành..
- Cầu cứu ta sao? Ngươi có lầm không, ngươi cho rằng ta là thần tiên sao?
Trương Hằng không khỏi cười nhạo, dường như nghe thấy một chuyện đáng cười nhất trên đời.
Ánh mắt hắn đảo qua toàn bộ mọi người trong La Sát Mật Ngục, thản nhiên nói:
- Xem ra tu vi của ta lúc này trong số những người ở đây là kém nhất, ngươi hoàn toàn có thể tới tìm lão đầu kia. à. còn có vị thần tiên tỷ tỷ kia nữa...
Mọi người trong Mật Ngục đều hướng ánh mắt lên người Trương Hằng, trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc.
Bọn họ không thể giải thích được đại công tử của Tử Hoàng Phủ vì sao lại cầu cứu một tu sĩ loài người nhìn có vẻ như không chịu nổi một đòn này.
Điều càng làm cho người ta kinh ngạc hơn chính là ở trên người hắn lại có xích vàng trói buộc, đây là thứ khi đối phó với nhân vật có thực lực gần tới cấp phủ chủ mới dùng tới.
Lão già gầy nhom kia hướng ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chằm Trương Hằng, không nói gì. nhưng thần sắc cũng có một chút khó hiểu.
Nữ tử mặc váy tơ kia ánh mắt cũng khẽ động, liếc mắt nhìn hắn một cái, hơi có chút bất ngờ. nhưng rất nhanh khôi phục lại vẻ ung dung bình tĩnh như nước.
- Trương đạo hữu. ta tin trong những người này. ngươi là người có thực lực mạnh nhất, cũng là người có nhiều hy vọng nhất giải cứu Tử Hoàng Phủ khỏi nguy cơ này.
Trong ánh mắt Tử Lượng nhìn Trương Hằng tràn ngập một sự tự tin không hiểu từ đâu mà có.
Mỗi khi hắn nhớ tới cặp mắt màu bạc giống như thần linh của Trương Hằng. theo bản năng liền cho rằng đối phương không có chuyện gì là không thể làm được.
- Hừ, mắt chó không nhìn thấy Thái Sơn. tiểu tử này rõ ràng chỉ là một tiểu tu sĩ Hóa Thần kỳ. sao có thể sánh được với ta. rồi lại còn nói là người có thực lực mạnh nhất trong chúng ta nữa?
Một tráng hán trung niên hừ lạnh một tiếng, trên người mơ hồ tản mát ra khí tức nguy hiểm.
Trương Hằng ngưng mắt nhìn lại. khá thật, không ngờ là một đại yêu tu, khó trách khẩu khí lại kiêu ngạo như vậy.
- Đại công tử. ngươi đánh giá Trương mỗ quá cao rồi ta ở nơi này cũng chỉ là một khối phân thân, thực lực phát huy ra thật sự chỉ có giới hạn. Nếu bản tôn đích thân tới có lẽ còn có chút hy vọng, ngươi hãy tìm người khác cao minh hơn đi.
Trương Hằng thở dài một hơi, khẽ lắc đâu.
Tử Lượng cắn rằng một cái, kiên quyết nói:
- Trương đạo hữu. không phải là ngươi đang muốn mười kiện linh bảo trung phẩm của Tử Hoàng Phủ sao? Chỉ cần ngươi chịu ra tay. đợi lát nữa ta sẽ đưa ngươi tới kho báu của Tử Hoàng Phủ đệ mặc cho ngươi lựa chọn mười kiện, không biết ý ngươi thế nào?
- Kho báu của Tử Hoàng Phủ?
Trong mắt Trương Hằng đột nhiên lóe lên ánh sáng khác thường, hiển nhiên là có chút động tâm.
Lập tức, ánh mắt những người khác trong La Sát Mật Ngục nhìn về phía Trương Hằng tràn ngập sự ghen tị và thù địch mãnh liệt, cả đám đều đỏ bừng mắt lên.
Kho báu của Tử Hoàng Phủ.
Vỏn vẹn chỉ vài chữ này có thể khiến cho bất cứ kẻ nào đều sinh ra sự mơ tưởng vô hạn trong lòng.
- Được, người chết vì tài. chim chết vì mồi. vì kho báu của Tử Hoàng Phủ. Trương mỗ sẽ liều một lần!
Trong mắt Trương Hằng chớp động ngân quang, hóa thành hàng ngàn vạn quang điểm, tạo thành một vòng xoáy thần bí sâu không lường được.
Trong phút chốc, hắn tiến vào một trạng thái thần kì dường như có thể nắm trong tay không gian thời gian và cả thiên địa.
Hắn ở trạng thái này có thể nắm giữ được vận mệnh của thiên địa và những dấu vết lưu lại trong không gian thời gian, từ đó có thể phán đoán một cách chuẩn xác nhất, cuối cùng có thể gặp dữ hóa lành.
Tạm thời quay ngược thời gian lại. ở một phương khác trong Cửu U hải vực vô tận. bản tôn của Trương Hằng đang thong thả cưỡi sóng bay về phía trước.
Trong lĩnh vực không gian, ngân diễm đang điên cuồng thiêu đốt, từng tảng lớn tinh túy của thiên địa dũng mãnh nhập vào tất cả mọi nơi trong cơ thể.
Trong đó, có một phần tinh túy của thiên địa tương đương bị linh hồn của Trương Hằng hấp thụ.
Linh hồn của hắn vốn đã bước được nửa bước vào cấp phủ chủ. lúc này dũng mãnh nhập vào nhiều tinh túy của thiên địa như vậy giống như là cá gặp nước, lực lượng linh hồn tầng tiến vùn vụt, mơ hồ đã vượt qua trình độ trước đây.
Đồng thời, trong lòng bàn tay của Trương Hằng đột nhiên bùng lên một ngọn Băng Diễm trong suốt như tuyết, đây chính là vẫn Đống Băng Diễm do Vẫn Đống Chi Khí ngưng tụ thành, so với Cửu U Lam Tinh Băng Diễm, uy lực không thua kém một chút nào.
Không cần phải nói, hắn đã đem lực lượng cực hàn ẩn chứa trong bộ phận vẫn Đống Bạch Tinh hấp thụ cho mình.
Giờ phút này, trong cơ thể Trương Hằng có ẩn chứa hai loại tinh hoa cực hàn cường đại mà trong toàn bộ hạ giới đều vô cùng hiếm thấy, chỉ cần thêm một thời gian nữa là có thể dung hợp chúng với nhau, từ đó tạo nên một lực lượng cực hàn rất dị thường.
- Ha haaa... phải lập tức tới Bát Yêu Đảo. nếu có thể thành công giết chết tám đại yêu tu này. thì mục đích của chuyến đi tới Cửu U hải vực này ít nhất có thể hoàn thành hơn một nửa.
Thần thức của Trương Hằng đảo qua, kéo dài ra tới ngoài mấy chục vạn dậm. mơ hồ nhìn thấy một hòn đảo rất to lớn.
- Hai người các ngươi chuẩn bị tốt cả chưa? Chúng ta sắp tới Bát Yêu Đảo. tới lúc đó. các ngươi sẽ được thỏa sức giết chóc.
Trương Hằng nói với Nam Kiếm Phong và Vân Dịch ở trong lĩnh vực không gian.
Vừa nghe thấy lời này, hai đại Huyết Sát Quán Vương lập tức lộ ra vẻ hưng phấn, một đôi mắt đỏ như máu lộ ra khí tức sát lục xuyên thấu linh hồn.
Đặc biệt là Nam Kiếm Phong, quanh thân thể huyết quang mãnh liệt, mùi máu tanh tràn ngập, mặt lộ ra vẻ dữ tợn và cười lạnh.
Nếu không phải lúc này đang có Trương Hằng tọa trấn, lúc này chỉ sợ hắn đã bắt đầu tắm máu toàn bộ hải vực.
So với hắn trạng thái của Vân Dịch tốt hơn rất nhiều, tuy trong mắt cũng tràn ngập sát khí nông đậm. nhưng sát ý trong lòng cũng được khống chế vững vàng.
Có thể ở trong sát lục vô tình, duy trì một tâm tính bình tĩnh sáng suốt, đây chính là mục đích mà Trương Hằng định ra cho đệ tử của mình.
Không nói tới hai người Nam Kiếm Phong và Vân Dịch ở trong lĩnh vực không gian đang sát quyền ma chướng nóng lòng muốn thi thố nữa. Trương Hằng tận lực thu liễm khí tức trên người, hướng thần thức chạm tới Bát Yêu Đảo bay đi.
Dọc đường đi vẫn có những yêu thú cấp đỉnh có khứu giác nhạy bên cảm nhận được khí tức của Trương Hằng. lao ra khỏi mặt biển phát động tấn công.
Đối với chuyện này, Trương Hằng không nhanh không chậm, chỉ cần một ý niệm, từ trong hư không sinh ra một uy lực tinh thần rất lớn. trực tiếp đánh một đòn nặng vào những yêu thú muốn tấn công, khiến cho chúng nhẹ thì tâm thần bị thương, nặng thì thần hồn bỏ mạng.
Lúc này, thực lực Trương Hằng đã bước được nửa bước vào cấp phủ chủ. hoàn toàn có thể dễ dàng giết chết những yêu thú cấp đỉnh bình thường, ngay cả đại yêu tu hoặc đại tu sĩ đích thân tới cũng rất khó có thể ở trước mặt hắn kiên trì được vài hiệp.
Trong toàn bộ Cửu U hải vực, người có thể thật sự uy hiếp được hắn chỉ có những kẻ cấp phủ chủ trở lên. Nhưng những nhân vật như vậy tuyệt đối là lông phượng sừng lần, rất ít có khả năng gặp được.
Lại phi hành thêm một lát trong mắt Trương Hằng lóe lên thần quang, đứng ở giữa hư không, ý niệm khẽ động, lại giết chết một yêu tu Hóa Thân đại viên mãn.
- Kỳ quái, sao lại mất đi liên hệ với phân thân, chỉ có thể cảm nhận được sự tồn tại của hắn. Tử Hoàng này rốt cuộc là đã thi triển thủ đoạn gì với phân thân?
Trương Hằng nhắm mắt bắt đầu cảm ứng. nhưng cũng chỉ có thể cảm nhận được đại khái tình hình của phân thân, nhưng không có cách nào tiến hành liên hệ được với hắn.
Một lát sau, trên mặt hắn lộ ra một vẻ kinh ngạc, thấp giọng nói:
- Không ngờ Tử Hoàng Phủ lại gặp phải nguy cơ từ trước tới giờ chưa từng có?
Ha haaa... đây đúng là cơ hội trời cho!
Trương Hằng nhẹ nhàng cười, sau đó trong hai mắt sinh ra vô số quang điểm màu bạc. tạo thành một vòng xoáy thần bí khó lường.
- Tuy nhiên, ta phái trợ giúp cho phân thân một tay...
Mặt hắn lộ ra vẻ nghiêm trọng, chậm rãi khoát tay. đem Cửu Vực Luyện Thiên Bảo Tháp đặt ở trong
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.