Chương 64: Đại Hội Phương Vân.
Khoái Xan Điếm
03/04/2013
Bốn vị tu sĩ Kết Đan Kỳ trên Phương Vân Sơn không khỏi hai mặt nhìn nhau, không nghĩ tới một tên tu sĩ Luyện Khí Kỳ trong đám người đối phương cũng dám tùy tiện nói chen vào các tiền bối Kết Đan Kỳ đang nói chuyện với nhau, mà còn là một bộ dáng như ta là kẻ chủ đạo.
Trong mắt Hỏa Vũ chân nhân Hỏa Vân Môn lộ rõ vẻ tức giận:
- Một tu sĩ Luyện Khí Kỳ nho nhỏ như ngươi có tư cách lên tiếng sao?
Lời này vừa nói ra. ba tu sĩ Kết Đan KỲ của Phương Vân Sơn kia đều thở dài trong lòng, thâm mắng Hỏa Vũ chân nhân lỗ mãng.
Phía trên đám mây này rõ ràng là đo Tôn Lâm cùng thiếu niên áo bảo đen này cầm đầu. Hơn nữa thiếu niên áo bảo đen này chỉ mới mười lăm mười sáu tuổi, mà một thân tu vi lại tiếp cận Trúc Cơ Kỵ. thiên tài như vậy, Khẳng định địa vị của hắn ờ Bích Tuyết Tương Vân Tông cũng không thấp kém.
Trong ánh mắt sâu thẳm lạnh băng của Nam Minh hiện lên một tia sát khí. hắn nhìn chằm chằm vào Hỏa Vũ chân nhân:
- Một tu sĩ Kết Đan Kỳ mà cũng dám vô lễ ở trước mặt Nam Minh ta, có tin hiện tại ta có thể giết chết ngươi hay không?
Một tu sĩ Luyện Khí Kỳ lại đám phát ngôn bừa bãi giết chết lão tổ Kết Đan Kỳ? Mọi người ở đây đều cảm thấy không thể tin được.
Trong lúc nhất thời, mười mấy người tại đây đều rơi vào tĩnh lặng.
Dưới ánh mắt của Nam Minh, không ngờ Hỏa Vũ chân nhân cảm nhận được một áp lực mơ hồ. Đầu tiên là sửng sốt. sau đó chợt bừng tinh, ngay lúc lão chuẩn bị phát tác, Tôn Lâm bên cạnh Nam Minh liên tục lên tiếng khuyên giải.
- Vị đạo hữu này dừng nổi giận! Nam Minh là sư đệ của ta, cũng là môn đồ đắc ý nhất trước nay của Thiên Lai thượng nhân sư tôn ta. nếu có chỗ nào đắc tội. Tôn Lâm xin thay mặt xin lỗi.
Lời nói của Tôn Lâm giống như tạt một chậu nước lạnh, khiến cho lửa giận trong lòng Hỏa Vũ chân nhân lập tức tắt ngóm.
Bốn vị tu sĩ Kết Đan KỲ của Phương Vân Sơn tự nhiên có thể cảm nhận được hàm nghĩa trong câu nói của Tôn Lâm, xin lỗi là giả. chỉ sợ cảnh cáo và uy hiếp mới là thật.
- Thì ra là ái đồ của Thiên Lai thượng nhân, là tại hạ nhìn lầm rồi.
Hỏa Vũ chân nhân cất tiếng cười ha hả. sắc mặt hơi có chút khó coi. nhưng cũng Chỉ có thể cố kiểm chế nỗi oán hận trong lòng.
Tốt nhất không nên đắc tội với người thiếu niên thiên tài này! Bốn người Âu Dương lão tổ không khỏi cho ra một kết luận như vậy.
Không chỉ là sư tôn Nguyên Anh Kỳ sau lưng hắn. mà với tiềm chất của hắn sau này thành công đột phá trở thành Nguyên Anh KỲ, cũng không thể tùy tiện đắc tội với hắn. Nếu không một chút sơ suất đều đủ để cho ba phái Phương Vân Sơn bị diệt môn.
Giờ này, tận đáy lòng bốn tu sĩ Kết Đan Kỳ ba phái Phương Vân Sơn. đều sinh, ra một mối bất đắc dĩ và bi thương.
Từ khi nào thì bắt đầu. một lão tổ Kết Đan Kỳ của Phương Vân Sơn. còn phải ăn nói khép nép ở trước mặt một tên tu sĩ bậc thấp còn chưa đủ lông đủ cánh.
Khưu Vân Hạc lão tổ Tiên Vân Tông lại quan sát một vòng, ánh mắt dừng hơi lâu trên người Nam Minh và Mộ Tu vẻn, dáng vẻ tươi cười hiện rõ ra ngoài nói:
- Nếu vị Nam Minh đạo hữu này có hứng thú với Đại Hội Phương Vân, vậy mời các vị cùng đi xem.
Nam Minh mặt không đổi sắc. khẽ hừ một tiếng, lạnh, nhạt nói:
- Tốt lắm. ngươi dẫn đường đi.
- Được được...
Khưu Vân Hạc hướng Nam Minh cười, rồi ở phía trước dẫn đường cho những người này.
Cứ như vậy. Nam Minh nói một câu. liền quyết định hướng đi cho mười mấy người trước mắt này.
Địa điểm Đại Hội Phương Vân tổ chức ở trên Thiên Linh Phong của Tiên Vân Tông, cách nơi đây chi chừng năm sáu mươi dặm. mặc dù có tu sĩ Kết Đan Kỳ khống chế pháp bảo. cũng không thể mau chóng đến nơi, ở trên đường phi hành, tự nhiên không thể không nói chuyện với nhau.
Một Lần nữa ánh mắt Tôn Lâm của Bích Tuyết Tương Vân Tông lại rơi xuống trên người Âu Dương lão tổ. trong mắt lộ ra vẻ khác lạ.
Âu Dương Thiên Đức đã sớm phát hiện vị tu sĩ Kết Đan Kỳ này dường như cảm thấy thực hứng thú với mình, trong lòng lão cũng không yên. không biết đối phương có Ý định gì.
Tuy rằng đều là tu sĩ Kết Đan Kỳ. nhưng tu vi của Tôn Lâm rõ ràng cao hơn mấy người Âu Dương lão tổ.
- Không biết vị đạo hữu này xưng hô như thế nào?
TÔn Lâm mặt mang ý cười hướng về Âu Dương lão tổ nói.
Âu Dương lão tổ tuy rằng rất buồn bực trong lòng, nhưng vẫn rất nhanh trả lời:
- Tại hạ họ kép Âu Dương, tên Thiên Đức. không biết Tôn đạo hữu có gì chỉ giáo?
Tôn Lâm “A” một tiếng, làm như thực tùy ý nói:
- Đạo hữu khiến ta nghĩ tới một vị cao nhân Nguyên Anh Kỳ mấy trăm năm trước. Vị tiên bối ấy là một tán tu. hơn nữa có danh tiếng vang đội tên là Tử Cực tán nhân.
Thời điểm nói lời này. Tôn Lâm mặt không đổi sắc quan sát thần thái của Âu Dương Thiên Đức, nhưng cũng không có phát hiện manh mối gì.
- Tử Cực tán nhân? Người này ta chưa nghe nói qua. ta cũng chi trăm năm gần đây mới đạt tới Kết Đan Kỳ.
Âu Dương Thiên Đức nói trên mặt mang theo vài tia nghi hoặc.
- Đạo hữu vì sao đột nhiên lại hỏi chuyện này?
Âu Dương Thiên Đức hỏi ngược lại.
Tôn Lâm lập tức cười ha hả:
- Chẳng qua đột nhiên nhớ tới người này mà thôi!
Trên Thiên Linh Phong. Tiên Vân Tông.
Trương Hằng yên lặng đứng trong đám đông người, nhìn chăm chú vào dài đấu pháp được bao phủ trong vầng hào quang màu xanh.
Hắn ở trong này xem đấu đã mấy ngày, cũng không phát hiện được bao nhiều tu sĩ thực lực xuất chúng, cùng không hứng thú mấy với các trận ty thí đầu pháp trên dài.
“Chẳng lẽ dưới Trúc Cơ Kỳ. không có người nào có thể sinh ra uy hiếp với mình?” Trương Hằng thầm nghĩ trong lòng.
Tuy rằng đấu pháp trên Đại Hội Phương Vân. Trương Hằng không xem vào mắt. nhưng hắn vẫn kiên trì mỗi ngày tới đây quan sát từng trận tỷ thí đấu pháp.
Cách hắn chừng hơn mười thước, Ô Lăng đang hết sức chăm chú quan sát mỗi trận đấu pháp, bộ dáng hắn si mê đến cực điểm.
Cùng so sánh với người này. đúng là mình còn thiếu một chút kiên nhẫn. Trương Hằng rất bội phục sự nhẫn nại của Ô Lăng, nhưng hắn không tin người này lại sinh ra hứng thú gì với những trận đấu ỡ trình độ như vậy.
Trong trận tỷ thí trước đó Ô Lăng đã được xếp vào tốp hai mươi của Phương Vân, giờ phút này cũng không có chuyện gì làm.
Rốt cục, đấu pháp vòng một trên dài đã xong.
Lúc này. một vị trưởng lão Trúc Cơ Kỳ đứng đậy nói với mọi người phía dưới:
- Bắt đầu từ trận tỷ thí tiếp theo, chính là tranh giành mười hạng đầu của Đại Hội Phương Vân.
Các tu sĩ dưới dài xao động một hồi. tốp mười người đứng đầu Phương Vân Mới là mục tiêu của phần đông tu sĩ lần này. nhưng loại quang vinh này nhất định vô duyên với đa số tu sĩ dưới dài.
- Trận tỷ thí tiếp theo là giữa Cát Vân của Tiên Vân Tông và Vũ Văn Lâm của Phong Hành Môn.
Tiếng nói vừa đứt. dưới dài lại ồ lên một tràng, ngay cà Trương Hằng đều hứng thú hẳn
lên.
Cát Vân của Tiên Vân Tông và Vũ Văn Lãm của Phong Hành Môn đều là tu sĩ Luyện Khí đại viên mãn của Phương Vân Sơn tuyệt đối là đứng đầu trong toàn bộ lớp đệ tử tu vi Luyện Khí Kỳ ở Phương Vân Sơn. so với Lý Phong Tử còn cao hơn một bậc.
ở trong các trận tỷ thí trước, bởi vì Giới cao tầng Phương Vân Sơn cố ý an bài. những đệ tử đỉnh cao này cũng không có giao đấu với nhau. Bình thường đều với ưu thế tuyệt đối thoải mái thắng được đối thủ. Chính vì thế. sân đấu thiếu phấn khích vì không có trận đấu ngang sức ngang tài.
Lúc này tiếng nói vừa dứt. hai bóng người gần như là cùng một lúc nhẹ nhàng rơi xuống phía trên dài đấu pháp.
Một bên là Cát Vân của Tiên Vân Tông thần thái ôn hòa, bên kia là Vũ Văn Lâm của Phong Hành Môn sắc mặt lạnh lùng.
Cùng một lúc rơi trên đài hai người đều có ý đồ giành ra tay trước, trong chớp mắt linh khí trong tay liền xé gió bay ra.
Cùng lúc. trên thân thể hai người đều dâng lên vòng phòng hộ linh khí màu xanh, trong mơ hồ Chỉ có thể nhìn thấy thân ảnh mờ ảo của bọn họ.
Trên bầu trời, hai kiện linh khí cũng bắt đầu giao kích nhau, phát ra từng tiếng nổ ầm vang chói tai.
Cát Vân điều khiến chính là một kiện linh khí trung phẩm có hình cái đĩa. Linh khí này
tên là Mãn Nguyệt, bằng cỡ cái khay tròn, ở giữa có mấy lỗ hồng hình tròn, bộ vị chung quanh lóe ra những lưỡi đao mỏng như cánh ve.
ở dưới kích phát linh quyết của Cát Vân. Mãn Nguyệt xoay tròn rất nhanh trên không trung, phát ra âm thanh ma sát không khí chói tai. Kèm theo công kích của Mãn Nguyệt. từng luồng đao phong vô hình hình vành cung bắn tung về hướng Vũ Văn Lâm.
Vũ Văn Lâm dường như không nhìn thấy đao phong hình vành cung kia. vầng hào quang màu xanh chung quanh thân thể tăng vọt. ngăn cản toàn bộ đao phong ở ngoài thân thể.
Hắn đang khống chế chính là một kiện linh khí hình viên cầu lóe ra tia lửa điện. Linh khí này tên là Hỏa Lôi Câu. lớn bằng cỡ đầu trẻ con.
Dưới khống chế của Vũ Văn Lâm. Hỏa Lôi cầu lơ lửng trên không trung, từng luồng lôi điện dao động, lúc này đang không ngừng tụ tập linh khí. Trong không khí cũng phát ra một cổ áp lực.
- Không ngờ là linh khí thượng phẩm!
Dưới dài có người cả kinh kêu lên.
Ánh mắt Trương Hằng cũng sáng ngời, hắn cũng là lần đầu tiên nhìn thấy có người sử dụng linh khí thượng phẩm. Hắn cảm nhận được uy lực của nó cường đại hơn rất nhiều so với linh khí trung phẩm.
Tuy nhiên, trong lòng Trương Hằng cũng sinh ra một nghi vấn, Vũ Văn Lâm này là đệ tử của Phong Hành Môn, tuy rằng đạt tới giai đoạn Luyện Khí đại viên mãn. nhưng có khả năng có được linh khí thượng phẩm cùng ra ngoài dự đoán của mọi người.
Cho dù phía sau có chỗ dựa là một tu sĩ Kết Đan Kỳ. trong tay Trương Hằng lúc này cũng không có Linh khí thượng phẩm.
Từ trên bầu trời truyền xuống một tiếng nổ vang, trong Hỏa Lôi cầu phát ra từng luồng lôi điện xen lẫn với mây lửa.
Mấy chục luồng lôi điện cùng từng phiến Hỏa Vân kết hợp cùng một chỗ. hình thành một lưới hỏa lôi dày đặc, khí thế mãnh liệt đánh úp tới hướng Cát Vân.
Cát Vân biến sắc mặt. hắn cũng thật không ngờ đối phương có thể có được Hỏa Lôi cầu với uy lực lớn như thế. Trong hàng linh khí thượng phẩm. thứ này đúng là có uy lực vượt hơn xa những kiện bình thường.
Cát Vân biến sắc vội khống chế linh khí hình vành trăng cấp tốc chém vào lưới hỏa lôi từ trên không trung đang ập xuống.
“Keng keng keng...”
Trong không khí phát ra từng tràng tiếng nổ vang, hỏa vân và lôi điện lan ra đầy trời.
Trên lưới hỏa lôi cũng bị phá vỡ thành một cái lỗ hổng.
Thế nhưng đúng lúc này. Hỏa Lôi cầu trên không trung phát ra hồng quang chói mắt. lưới hỏa lôi mơ hồ đã xảy ra một chút biến hóa.
Vũ Văn Lâm đứng ở trên dài. khóe miệng lóe ra một tia cười lạnh.
- Không xong!
Cát Vân có cảm giác không đúng, kêu lên.
Ầm
Một tiếng nổ truyền ra khắp phạm vi mấy dặm.
Lưới hỏa lôi đột nhiên bùng nổ. lôi hỏa kịch liệt bắn tung ra khắp bốn phía, lưu lại ở trên cấm chế chung quanh dài đấu pháp từng gợn sóng lăn tân.
“Keng” một tiếng, cà vật thể linh khí hình vành trăng của Cát Vân cháy khét, vô lực từ trên không trung rơi xuống.
Bản thân Cát Vân cũng sắc mặt tái nhợt, thần thức dường như đã bị thương không nhẹ.
- Vũ Văn Lâm của Phong Hành Môn thắng!
Không hề nghi ngờ. Vũ Văn Lâm giành được thắng lợi.
ở trên không trung dài đấu pháp ước chừng trăm mét. có mười mấy người đang chăm chú nhìn xuống trận chiến phía dưới mặt đất.
Tuy nhiên có lẽ đo thi triển pháp thuật nào đó. người phía dưới không thể nhìn thấy những người này.
Đứng phía trên pháp bảo đám mây. Nam Minh khinh thường liếc mắt nhìn mấy vị tu sĩ Kết Đan Kỳ ở đối diện, không thèm che dấu Ý khinh thị trên mặt. trong miệng cười lạnh nói:
- Đây là Đệ tử đỉnh cao của Phương Vân Sơn các ngươi à? Còn tệ hơn so với trong tưởng tượng của ta...
- Trận tiếp theo. Vương Viên của Tiên Vân Tông đấu với Lý Hoành của Phong Hành Môn.
ở dưới dài Trương Hằng đầu tiên là sửng sốt. tiếp theo sau lại lộ ra vẻ cười vui. hai người này vừa khéo có liên quan với hắn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.