Chương 207: Đấu Yêu (1)
Khoái Xan Điếm
03/04/2013
Trương Hằng vừa mới bay đến ngọn núi hoang được xếp vào loại cấm địa của Kim Kiếm Môn liên cảm nhận được một cỗ khí tức quý dị. dường như có một ánh mắt ác độc vô hình đang nhìn trộm mình.
Trên ngọn núi hoang này không có cấm chế gì. duy nhất có thể sinh ra uy hiếp đối với Trương Hằng chỉ có yêu thú Thanh Vũ Xà kia.
Trương Hằng dùng thần thức bắt đầu thăm dò bốn phía, không ngờ không phát hiện sự tồn tại của Thanh Vũ Xà.
- Quái...
Trương Hằng vừa cảnh giác mọi thứ chung quanh vừa giao lưu với Liễu Mộng.
- Không biết yêu thú Thanh Vũ Xà này có thần thông gì?
Trương Hằng hỏi, trong lòng cùng hơi chút hối hận. Nếu là tới bắt giết yêu thú này. trước tiên cũng phải hiểu biết chỉ tiết của nó một chút.
Tuy nhiên hiện tại đổi ý đã vô dụng, đành phải hỏi Liễu Mộng trước. Trên thực tế cả Tu Tiên giới có đến vài ức loại yêu thú. tu sĩ bình thường có thể biết được đặc trưng của một số yêu thú nổi tiếng cũng đã không tệ rồi.
Trương Hằng tới thế giới này mới vài năm. trí nhớ có liên quan đến phương diện này ở trong đầu cũng không có nhiều, chỉ biết có loại yêu thú Thanh Vũ Xà này. còn cụ thể có đặc tính gì thì đành chịu.
Liễu Mộng đáp lời:
- Ta chỉ biết loại yêu thú này có một loại năng lực ẩn nấp cực mạnh. có thể Hòa làm một thể với các loại môi trường xung quanh. Tuy nhiên ta nghĩ nếu đã là yêu thú loại rắn. về mặt độc tố hẳn là có lực sát thương không nhỏ.
Nghe xong Liễu Mộng trả lời. Trương Hằng gật gật đầu. Hắn cảm giác hiện tại Liễu Mộng trả lời câu hỏi của mình cũng thêm vào một ít giải thích của bản thân không hỏi đáp máy móc giống như lúc mới đầu.
- Xem ra về sau cần trao Đối với những linh hồn này nhiều hơn một chút.
Trong lòng Trương Hằng sinh ra một ý niệm như vậy. thu hồi thần thức của mình.
Trong lòng hắn có chút buồn bực. Mình đã đi tới ngọn núi hoang này. vì sao Thanh Vũ Xà kia còn không phát động công kích với mình?
- Chẳng lẽ là phát hiện ra sự cường đại của ta cho nên trốn đi rồi?
Trương Hằng tự sướng nghĩ thầm.
Dưới tình huống bình thường, năng lực cảm quan của một số yêu thú còn lợi hại hơn so với tu sĩ cùng cấp. có thể cảm ứng trước một bước đối với những thứ cường đại.
Nếu dùng thần thức không dò xét được sự tồn tại của Thanh Vũ Xà. như vậy Trương Hằng chuẩn bị phát động một loại thân thông phụ trợ mà hắn mới học được lúc trước: Thần Linh Nhãn.
Nhưng chính tại lúc này, hoàn cảnh chung quanh đã xảy ra biến hóa nào đó. trong lòng Trương Hằng đột nhiên sinh ra điềm báo. Ngân quang dưới chân lóe lên. thân thể Trương Hằng đột nhiên biến mất rồi sau đó xuất hiện ở ngoài hai mươi thước.
Ầm~
Một bóng rắn màu xanh nhảy tới nơi lúc trước Trương Hằng dừng chân.
Trương Hằng đưa mắt nhìn. Đây là một con rắn lớn dài đến hơn hai chục thước, to hơn thùng nước đến vài vòng. Lớp da trên thân con rắn này rất đặc thù. mặt ngoài cực kỳ bóng loáng, hiện lên những hoa văn tinh xảo. giống như một tác phẩm nghệ thuật tinh xảo đẹp đẽ.
Trên đầu của rắn lớn màu xanh này lộ ra hai mắt hơi đỏ ngầu hung hăng nhìn chằm chằm Trương Hằng, làm cho người ta có một loại cảm giác lạnh, cả sống lưng.
Ngoài ra, lưỡi rắn màu đỏ rung động lên xuống trong không khí. tản ra một mùi máu tanh nhàn nhạt.
- Đây là Thanh Vũ Xà?
Trương Hằng không đám hoài nghi con rắn lớn này có thể nuốt được voi. Từ mùi máu tanh truyền đến từ Trên người nó mà xem. dường như có hứng thú giết chóc nồng đậm.
Đối mặt với yêu thú Thanh Vũ Xà tứ cấp đỉnh này, Trương Hằng không đám sơ suất chút nào. hơn nữa hẳn còn muốn đánh nhanh thắng nhanh. Bởi vì chủ nhân của Thanh Vũ Xà này Ngay trên Kim Kiếm Lang Nha Sơn một khi Trương Hằng giằng co lâu dài với nó sẽ khiến cho chủ nhân chú ý.
Tuy rằng giờ phút này Cực Kiếm chân nhân đang trong trạng thái bế quan nhưng nếu Thanh Vũ Xà bị thương nặng không địch lại sẽ phát ra tin tức cầu cứu chủ nhân.
- Phải thế nào mới có thể đánh nhanh thăng nhanh yêu thú này đây?
Trương Hằng quan sát con xà quái to hơn thùng nước dài hơn hai chục thước này, có một loại cảm giác không biết ra tay từ đâu.
Hơn nữa dường như Thanh Vũ Xà này có điều cố kỵ đối với Trương Hằng, cũng không lập tức phát động công kích mà vẫn theo dõi hắn không chút động đậy.
- Không bằng dùng yếu đánh mạnh...
Trong lòng Trương Hằng đột nhiên sinh ra một kế.
Mục đích cuối cùng của chuyến đi này của hắn là lấy được Thanh Vũ Xà Bì. Thời điểm chiến đấu còn không thể hoàn toàn buông tay để tránh hư hao đa rắn. cho nên chỉ có thể dùng trí.
Mặc dù Thanh Vũ Xà này có linh tính nhất định nhưng trước khi Hóa hình khẳng định có chênh lệch nhất định so với nhân loại bình thường.
- Xà đại ca, tại hạ không cận thận đi lầm nơi đây. có chỗ nào đắc tội xin tha thứ cho.
Trương Hằng hơi thi lễ với Thanh Vũ Xà, bộ dạng rất sợ hãi. thân thể hơi run rẩy lui về phía sau.
Thanh Vũ Xà vừa thấy loại bộ dạng này của Trương Hằng. đại khái có thể hiểu được Ý tứ của đối phương, hung quang trong mắt càng tăng.
- A! Ta thật sợ a!
Trương Hằng đột nhiên nhấc chân bỏ chạy.
Thanh Vũ Xà vừa thấy Trương Hằng không đánh mà chạy, làm sao chịu buông tha cho hắn. Toàn bộ thân thể hóa thành một đạo tàn ảnh thật dài nhấc lên một trận gió mạnh trong không trung.
Cử động của Thanh Vũ Xà hoàn toàn nằm trong dự đoán của Trương Hằng. Cũng giống như nếu đi trên đường gặp một con chó sủa ngậu với ngươi, ngươi càng chạy nó lại càng đuổi.
Mà Thanh Vũ Xà trước mắt chính là có tâm lý tương tự như vậy. bị trúng kế dùng yếu đánh mạnh của Trương Hằng.
Cảm giác được gió mạnh cùng mùi máu tanh nhàn nhạt ở phía sau. thân thể Trương Hằng đang chạy trốn bỗng ngừng lại. ngân quang dưới chân run lên. thân thể biến mất.
Thanh Vũ Xà kia lập tức vồ hụt đồng Thời cũng cảm giác được không ổn.
- Hắc hắc!
Thân thể của Trương Hằng trong nháy mắt nhoáng lên trên không xà quái, một Quyền hung hăng đánh lên đầu rắn. trên nắm tay mang theo ngân diễm rào rạt và hào quang màu bạc.
Có thể nói một quyền này là một kích toàn lực của Trương Hằng, cho dù là tu sĩ Trúc Cơ Kỳ mặc Linh khí phòng ngự ăn trọn cũng hơn phân nửa bị miểu sát!
Ầm!
Một Quyền này của Trương Hằng rất thuận lợi đánh lên đầu rắn. toàn thân Thanh Vũ Xà bị đánh bay ra xa mấy chục thước.
Nhưng đầu của Thanh Vũ Xà cũng không nổ tung như tướng tượng của Trương Hằng. Một Quyền kia tuy rằng đánh chuẩn xác nhưng lại mang đến cho Trương Hằng một loại cảm giác đấm vào bị bông.
- Yêu thú chính là yêu thú. không thể cần nhắc theo lẽ thường.
Trương Hằng lập tức nhận ra sự sai lầm của mình, đây cũng là lần đầu tiên hắn chân chính chiến đấu với yêu thú cao cấp.
Thân thể của yêu thú hoàn toàn không phải tu sĩ bình thường có thể so sánh, cho dù là ngạnh kháng Linh khí cùng Pháp bảo cũng không phải chuyện rất kỳ quái. Huống chi Thanh Vũ Xà này còn cao hơn Trương Hằng một đẳng cấp.
Ngoài ra, lớp da của Thanh Vũ Xà này cùng cực kỳ đặc thù. có thể giảm nhẹ công kích vật lý và miễn dịch pháp thuật bậc thấp ở một trình độ nhất định.
Nếu muốn tạo thành thương tổn chân chính đối với Thanh Vũ Xà. trừ khi có thể chân chính tập trung công kích vào một điểm. không để cho nó có bất kỳ một đường giảm nhẹ thương tổn nào cả.
Rất hiển nhiên trình độ khống chế lực lượng của Trương Hằng còn không đạt tới “lô Hỏa thuần Thanh”, cho dù tu vi hắn đang tăng lên không ngừng.
Bởi vậy có thể thấy được tu vi tăng quá nhanh cùng không phải là một chuyện tốt.
- Tê tê tê...
Trên thân Thanh Vũ Xà lóe ánh sáng tím triệt tiêu ngân diễm phía trên, sau đó hoàn hảo không tổn hao gì xuất hiện đối diện Trương Hằng. hung quang trong mắt càng thêm đáng sợ.
- Làn da thật quái dị! Lực phòng ngự cũng mạnh như vậy!
Trương Hằng kinh ngạc không thôi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.