Chương 254: Đi Độc Thiên Bảo!
Khoái Xan Điếm
03/04/2013
Thời gian như thoi đưa, thoáng cái. Trương Hằng ở Đường gia kinh đô đã qua nửa tháng. Trong thời gian này hắn cùng Ninh Tuyết Dung du ngoạn một vài địa phương ở kinh đô Triệu Quốc.
Đường gia đối Với vị đại ân nhân Trương Hằng này đương nhiên là vô cùng cảm kích.
Đường Nhã Thi khi rảnh rỗi thường ghé lại đây một chút, thỉnh giáo Trương Hằng một ít nan đề có liên quan tới tu chân.
Tuy rằng Trương Hằng tu luyện cũng không phải là công pháp thông thường, nhưng kiến thức và kinh nghiệm hắn vẫn phải có. đối Với vấn đề của một người mới tập tành tu chân đưa ra. hắn vẫn có thể ứng phó thực dễ dàng.
Trong lúc vô tình, Đường Nhã Thi cũng lộ ra ý muốn đi theo Trương Hằng tu luyện nhưng Trương Hằng đối với việc này lờ đi không đề cập tới.
Đường Nhã Thi không tiện cưỡng ép, trong lòng cũng thực mất mát.
ở trong lòng nàng, Trương Hằng tối thiểu là tu sĩ bậc cao Kết Đan Kỳ trở lên. thậm chí còn có thể là lão quái Nguyên Anh Kỳ đỉnh cao ở Tam Tinh Vực.
Một ngày này, Trương Hằng từ trong khách phòng đi ra, khí sắc trên người đã khôi phục đến trạng thái đỉnh phong.
Mấy ngày trước hắn liên tục dùng vài giọt máu Kỳ kết linh hồn huyết khế cùng quả trứng thần bí kia cũng hơi có một chút tiến triển.
Trên thực tế, lúc trước trong ba năm bế quan tu luyện mỗi tháng Trương Hằng đều đã dùng một giọt máu để làm công tác này.
Ninh Tuyết Dung hai ngày trước đã vào trong túi trữ vật tu Luyện, mục tiêu của nàng lần này là tấn công đột phá Kết Đan Kỳ.
Trương Hằng đánh giá. Ninh Tuyết Dung muốn thành công đột phá tới Kết Đan Kỳ. tối thiểu phải mất thời gian hơn mấy tháng.
Nhìn lên ánh sao lấp lánh, trong bóng đêm, thân hình Trương Hằng Nhoáng lên một cái, liền bay lên trên bầu trời, chừng vài hô hấp. toàn bộ Đường phủ liền hóa thành nhỏ bằng cỡ bàn tay.
“Bắt đầu từ hôm nay. đoạn trần duyên giữa ta cùng với Đường gia kinh đô kết thúc, lời hứa hẹn với Ô Lầng lúc trước cũng coi như hoàn thành.”
Trương Hằng lơ lửng trong trời đêm. giống như một Chiến Thần, Thanh âm bình thản buông xuống, gia chủ Đường phủ cùng Đường Nhã Thi đều nghe được rõ ràng.
Đường Viễn Kiều sắc mặt hơi biến đổi. nhưng rất nhanh khôi phục bình thường.
Trương Hằng là người của Tiên đạo, liên tiếp ra tay hóa giải nguy nan cho Đường phủ thành an bình. Đây đã là hết lòng quan tâm giúp đỡ, còn có thể khẩn cầu thêm gì Với hắn nữa chứ?
Mặt khác, bọn họ còn không biết chính là Trương Hằng vì Đường phủ còn để lại hai cái Thân Ngoại Tạo Thân Trúc Cơ Kỳ trợ giúp bọn họ. cho dù Đường phủ gặp đại nạn, cũng không đến mức bị diệt môn.
Trong đôi mắt xinh đẹp của Đường Nhã Thi ứa ra một giọt nước mắt, nàng ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, nhưng chỉ có thể nhìn thấy một cái điểm đen nho nhỏ.
Trương Hằng nhắm hai mắt lại. nhớ tới thời điểm ở trong Huyết Sát thần điện, ô Lăng ủy thác cho mình, cùng với vẻ mặt phức tạp của ðối phýõng trýớc khi chết.
“Ngươi phải đáp ứng ta một yêu cầu. nếu ta chết đi. ngươi phải thủ hộ cơ nghiệp của Đường gia chúng ta ở thế tục, tối thiểu phải bảo vệ tốt người nhà của chúng ta.”
Thanh âm quen thuộc nhộn nhạo ở bên tai Trương Hằng.
“Rốt cục đã xong...”
Trương Hằng có cảm giác hành trình Huyết Sát động phủ ngày ấy cách mình càng ngày càng xa, theo bản thân mình thực hiện lời hứa hẹn với ô Lăng, hắn có cảm giác trọng trách trên người lập tức nhẹ hơn phần nửa.
“Vù” một tiếng, cuối cùng Trương Hằng liếc mắt nhìn kinh đô mập mờ trong bóng đêm một cái. sau đó dứt khoát không quay đầu lại. bay đi về hướng phương xa.
Rất nhanh, điểm đen nho nhỏ biến mất trong bầu trời đêm kinh đô.
- Hắn đi rồi...
Một tiếng than nhẹ vang lên trong một gian phòng ở Đường Phủ. mang theo cảm giác mất mát sâu kín.
Bay ra khỏi kinh đô, Trương Hằng không có ở trên không bay đi như trước, mà bằng vào bước chân phi hành.
Mục tiêu của hắn là Độc Thiên Bảo lúc này thuộc phạm vi thế lực của Bích Tuyết Tương Vân Tông. ở Tam Tinh Vực, việc phần chia thế lực cùng có quy luật.
Tỷ như Triệu Quốc có hai đại phái siêu cấp. bọn họ thống lĩnh các thế lực tu chân bình thường ở Triệu Quốc. ở dưới đại phái siêu cấp có môn phái nhất lưu.
Đại đa số môn phái nhất lưu đều có trận đoanh đại phái siêu cấp của họ. ở dưới môn phái nhất lưu còn có vô số kể môn phái lớn có nhỏ có.
Bích Tuyết Tương Vân Tông cùng Ngọc Phật Tự ở ngoài sáng đều thuộc về trận đoanh của đại phái siêu cấp Thanh Nguyên Tử Hà Tông.
Đương nhiên, Ngọc Phật Tự là một tồn tại vô cùng đặc thù. về kế thừa cổ xưa so Với đại phái siêu cấp bình thường còn xa xưa hơn. thế lực không thể đo lường, cũng không hẳn bị ước thúc phục tòng Thanh Nguyên Tử Hà Tông.
Ở Tam Tinh Vực, môn phái nhất lưu giống như Ngọc Phật Tự cũng có mấy cái. Bọn họ Phàn lớn cũng không hỏi tới thế sự, ở vào một loại trạng thái trung lập.
Phương Vân Sơn cùng Độc Thiên Bảo đều nắm trong phạm vi thế lực của Bích Tuyết Tương Vân Tông, nhưng vị trí lại ở vùng ranh giới. Đặc biệt là Độc Thiên Bảo.
Nếu theo phương diện địa thế mà nói. Phương Vân Sơn cùng Độc Thiên Bảo cũng có thể xem như thuộc về đại phái siêu cấp Thanh Nguyên Tử Hà Tông.
Trương Hằng giữ tốc độ phi hành bình thường bay bốn năm ngày, liền đi tới phạm vi thế lực của Bích Tuyết Tương Vân Tông.
Từ trong túi trữ vật lý xuất ra ngọc giản chứa về tin tức bản đồ Tam Tinh Vực. Trương Hằng dùng thần thức quan sát một hồi. phát hiện mình cách Độc Thiên Bảo lại còn tới bốn năm ngàn dặm.
Nhưng nghĩ tới Độc Thiên Bảo vốn là ở vùng ranh giới phạm vi thế lực của Bích Tuyết Tương Vân Tông Trương Hằng liền hiểu rõ.
Tuy nhiên, theo trong ngọc giản Trương Hằng còn biết được ở gần vị trí của mình hiện tại còn CÓ một phường thị bí mật.
Phường thị này là chuẩn bị dành riêng cho tu sĩ Trúc Cơ Kỳ trở lên.
Đúng Lúc này, cách đó không xa bay tới vài tu sĩ Trúc Cơ Kỳ. bọn họ vừa phi hành vừa nói chuyện với nhau.
- Ngươi có biết hay không, trong phạm vi Ngọc Phật Tự có hai thế lực lớn đang quật khởi, nghe nói trong đó Minh chủ Tán Tu Minh liên tục khiêu chiến mấy đại tu sĩ Nguyên Anh Kỳ, đều với chiến thắng mà chấm dứt.
Một lão tu sĩ vạm vỡ râu ria xồm xòm nói.
- Ta chính là từ Ngọc Phật Tự bên kia tới đây. cũng nghe nói qua chuyện này. Nghe nói Minh chủ nhóm tán tu kia tên Vũ Vô Cực. là một kẻ cuồng chiến, cường giả Nguyên Anh sơ kỳ trong Ngọc Phật Tự đều bị hắn đánh bại. Nghe nói. hắn đang định khiêu chiến tu sĩ Nguyên Anh trung kỳ cùng Nguyên Anh hậu kỳ.
- Hừ! Giữa tu sĩ Nguyên Anh KỲ trong đó chênh lệch cũng rất lớn. Nguyên Anh trung Kỳ còn có thể. nhưng nếu khiêu chiến Nguyên Anh hậu kỳ thua là cái chắc!
Một gã Thanh niên áo tím hừ một tiếng, rồi nói.
- Đúng rồi! Không phải còn có một thế lực mới quật khởi nữa sao? Gọi là gì?
Một gã tu sĩ hỏi.
- Chúng ta nơi này ở vào chỗ giao giới giữa Ngọc Phật Tự cùng Bích Tuyết Tương Vân Tông, đạo hữu như thế nào ngay cả việc này cũng không biết?
Lão tu sĩ vạm vỡ râu ria xồm xòm lộ ra vẻ nghi hoặc.
- Hà hà! Đạo hữu có Điều không biết, một đoạn thời gian gần đây ta đều trong trạng thái bế quan, đối với chuyện phát sinh ở bên ngoài cũng không hiểu nhiều lắm.
- Thì ra thế! Ta có thể giải thích cho đạo hữu biết một chút. Một thế lực mới quật khởi gọi là Cực Diễm Môn. Tông chủ môn phái này là một tay đồ tể khát máu. được xưng là Chí Viêm Ma Tôn!
- Chí Viêm Ma Tôn? Chẳng lẽ hắn tu Luyện là công pháp Ma đạo? Ngọc Phật Tự tuy rằng không quản tới thế sự. nhưng đâu cho phép thế lực Ma đạo nào dám đóng quân ở chỗ này.
- Chí Viêm Ma Tôn tu Luyện thật ra không là công pháp Ma đạo. chính là hắn từng giết chết quá nhiều tu sĩ. mới bị gán cho danh hiệu này. Nghe nói. tông chủ Cực Diễm Môn từng đại chiến một trận cùng Vũ Vô Cực của Tán Tu Minh.
Lão tu sĩ vạm vỡ râu ria xồm xòm cuối cùng nói với giọng điệu mang theo vài vẻ thần bí.
Một gã tu sĩ trung niên khác nói:
- Việc này rất có thể là tung tin dồn nhảm, tông chủ Cực Diễm Môn chẳng qua là một tu sĩ Kết Đan trung Kỳ. còn Vũ Vô Cực kia đã có tu vi Nguyên Anh sơ kỳ. sao có thể phát sinh đại chiến chứ?
- Đúng vậy! Tu sĩ Nguyên Anh Kỳ tùy tiện chìa một ngón tay. tu sĩ Kết Đan Kỳ đều phải xong đời.
Một gã tu sĩ phụ họa nói.
- Trận chiến đấu kết quả như thế nào?
VỊ tu sĩ bế quan hồi lâu kia nghe đến đây cảm thấy hứng thú.
- Nghe nói đánh ngang tay! Có lẽ Vũ Vô Cực kia cũng không có dùng hết toàn lực.
Lão tu sĩ râu ria xồm xòm hơi có vẻ do dự nói. kẻm theo một ý phỏng đoán của mình.
“Cực Diễm Môn? Chí Viêm Ma Tôn?”
Vừa vặn đi ngang qua Trương Hằng hơi có chút tò mò. nhưng cũng không có hỏi nhiều, tiếp tục bay đi về hướng Độc Thiên Bảo...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.