Chương 532: Giao dịch
Khoái Xan Điếm
17/05/2017
Trên mặt biển cách xa Tử Hoàng Phủ mấy vạn dặm, Trương Hằng chủ động dùng thần niệm tiến hành trao đổi cùng Hoàng Phủ Lân.
“Trương Hằng này đột nhiên tìm ta, lại có chuyện gì đây?” Hoàng Phủ Lân nghi hoặc trong lòng, nhưng cũng không có hỏi nhiều, đáp lời:
- Trương đạo hữu! Ngươi chờ một chút, ta chốc lát có thể tới rồi.
- Quân đảo chủ, chuyến đi Tử Hoàng Phủ này chúng ta đã đạt được mục đích, hiệu quả thậm chí còn vượt hơn kế hoạch của chúng ta. vốn định mời Quân huynh đến Lam Tinh Đảo chè chén một phen, nhưng hiện tại ta có một chuyện cần đi xử lý, không thể không rời đi, xin Quân huynh thứ lỗi.
Hoàng Phủ Lân xoay người, có vẻ áy náy xin lỗi Quân Thiên Tề.
- Ha ha! Hoàng Phủ huynh khách sáo rồi! Lần này ít nhiều có huynh tương trợ, mới có thể vãn hồi mặt mũi cho Thiên Vũ Đảo ta. Nếu Hoàng Phủ huynh có việc gấp cần đi xử lý, Quân mỗ cũng không tiễn. Không bằng chúng ta chia tay ngay tại đây, ngày sau có cơ hội Hoàng Phủ huynh có thể đến Thiên Vũ Đảo làm khách.
Quân Thiên Tề thập phần khách sáo nói, trên mặt lại lộ ra dáng vẻ như có điều suy nghĩ.
Ngay vừa rồi, Quân Thiên Tề cảm nhận được một dao động thần thức mờ mịt từ phương xa truyền đến, thần thức giao hội cùng một chỗ với Hoàng Phủ Lân, hiển nhiên là có người dùng thần niệm trao đổi với hắn.
Thần niệm trao đổi, so với thần thức truyền âm càng cao cấp hơn, không cần phát ra tiếng nói, là phương thức trao đổi trên mặt tinh thần. Ưu điểm là không nhìn chủng tộc, không hạn chế ngôn ngữ, là thần thông của tu sĩ đỉnh cao mới có thể nắm giữ.
Dưới lòng tò mò, Quân Thiên Tề quét thần thức một vòng, lập tức phát hiện Trương Hằng ở ngoài xa mấy vạn dặm.
“Dĩ nhiên là hắn...”
Quân Thiên Tề cả kinh trong lòng, dĩ nhiên đoán ra người dùng thần thức truyền âm cho Hoàng Phủ Lân, chính là Trương Hằng người thanh niên thần bí kia.
“Người này rốt cuộc thân phận thế nào, mà Hoàng Phủ Lân lại vì hắn trước thời hạn chia tay cùng ta?” Trong lòng Quân Thiên Tề tuy hết sức tò mò, nhưng cũng không thể chủ động hỏi tới.
- Quân huynh! Chúng ta ngày sau gặp lại, Hoàng Phủ ta xin cáo từ!
Hoàng Phủ Lân nói xong câu cuối cùng, thân hình nhoáng lên một cái, biến mất tại chỗ. Trên không trung hải vực có thể thấy được một điểm sáng hiện lên.
- Xem ra Hoàng Phủ Lân khẳng định có chuyện gì giấu ta...
Quân Thiên Tề sắc mặt biến đổi không ngừng, thấp giọng lẩm bẩm nói.
Tuy nhiên, hắn cũng không thể tùy tiện dùng thần thức thăm dò hành vi của Hoàng Phủ Lân.
Lưu lại tại chỗ một lát, trên người Quân Thiên Tề thanh quang run lên, như lưu tinh xẹt qua bầu trời, bay đi về hướng Thiên Vũ Đảo.
Ở bên kia, Hoàng Phủ Lân liên tục bay ra mấy vạn dặm, trong tầm nhìn dần xuất hiện thân ảnh một thanh niên nhân loại.
Tại Cửu U hải vực rộng lớn vô cùng vô tận, yêu thú hoành hành này, gần như không nhìn thấy vài nhân loại. Nếu thật có thể nhìn thấy tu sĩ nhân loại, tất nhiên là hạng người pháp lực thông thiên.
Người thanh niên nhân loại trong tầm nhìn này, trong tay nâng một tòa bảo tháp màu bạc, cả người đứng ở nơi đó như một vị Ma Thần.
Không cần hỏi, người này đúng là Trương Hằng đang chờ đợi Hoàng Phủ Lân.
- Trương đạo hữu! Chuyến này ngươi ở Tử Hoàng Điện cướp sạch kho báu của yêu súc Tử Hoàng kia, thu hoạch không nhỏ chứ? Chuyện này thật khoái trá, thật là đáng mừng, nhưng không biết ngươi tìm ta có chuyện gì?
Hoàng Phủ Lân thuấn di đến cách Trương Hằng chừng mười trượng, đạp chân trên sóng biển dập dềnh đối mặt cùng hắn, trên mặt mang theo vẻ tươi cười ôn hòa,
ánh mắt nhìn không chớp mắt Cửu Vực Luyện Thiên Bảo Tháp trên tay hắn.
Tuy rằng rất động tâm đối với Trương Hằng mưu đoạt được bảo vật trong kho báu Tử Hoàng Điện, nhưng trong lòng hắn tuyệt đối không động ác ý gì.
- Chuyến này thu hoạch đích xác không ít, cũng là Trương mỗ lấy thân phạm hiểm, một mình đi tới Tử Hoàng Phủ, mạo hiểm xuống hải vực Yêu tộc lấy cái giá phải trả đổi lấy.
Trương Hằng khẽ thở dài, kể khổ của chuyến đi này.
- Trương đạo hữu quá nghiêm trọng rồi...
Hoàng Phủ Lân cười tủm tỉm nhìn Trương Hằng, trong lòng rõ ràng không tin lời nói của hắn.
- Ta sở dĩ tìm Hoàng Phủ đảo chủ tới nơi này, là bởi vì một sự kiện...
Trương Hằng hơi ngừng một lát, mới nói tiếp:
- Ta ở trong kho báu của Tử Hoàng, đoạt được một kiện Thông linh Pháp bảo thượng phẩm.
- Thông linh Pháp bảo thượng phẩm?
Hoàng Phủ Lân ánh mắt bỗng dưng sáng ngời, lập tức cảm thấy hứng thú.
Đối với nhân vật cấp Phủ chủ mà nói, chỉ sợ chỉ có bảo vật cấp bậc Linh bảo thượng phẩm, mới có thể khiến cho bọn họ động tâm.
- Xin hỏi, Trương đạo hữu thu được Linh bảo thượng phẩm là loại hình gì, là loại công kích, phòng ngự, hay là loại phụ trợ?
Hoàng Phủ Lân hơi tỏ vẻ vội vàng hỏi.
- Đây là một kiện Thượng phẩm Linh bảo công kích.
Trương Hằng hồi đáp.
Hoàng Phủ Lân vừa nghe lời ấy, vẻ hứng thú trên mặt lại giảm đi vài phần, thậm chí còn hơi lộ một chút thất vọng.
Thử nghĩ, ở trong nhất giới này có bao nhiêu Linh bảo công kích thượng phẩm có thể so sánh với tổ hợp Ô Nhật Cung + Thiên Dương Tiễn của hắn?
Nếu Trương Hằng đoạt được là một kiện Linh bảo phòng ngự thượng phẩm, hoặc là loại phụ trợ, Hoàng Phủ Lân đều có thể trả giá rất cao để giao dịch cùng hắn.
Thế nhưng vừa nghe đối phương nói là một kiện Linh bảo công kích thượng phẩm, Hoàng Phủ Lân lập tức giảm bớt hứng thú.
- Ta tìm Hoàng Phủ đảo chủ tới nơi này, là muốn dùng kiện Linh bảo công kích thượng phẩm này giao dịch với ngài.
Trương Hằng thản nhiên như thường nói, một bộ dáng nắm chắc thắng lợi, không lo Hoàng Phủ Lân không động tâm.
- Cái này... không biết Trương đạo hữu muốn giao dịch cùng ta cái gì?
Hoàng Phủ Lân rất bình tĩnh hỏi.
Nếu có thể thêm được một kiện Linh bảo công kích thượng phẩm, cũng có thể gia tăng thực lực của Lam Tinh Đảo.
- Mười kiện Thông linh Pháp bảo trung phẩm.
Trương Hằng ngừng một lát, khóe miệng hiện ra vẻ tươi cười, bổ sung thêm một câu:
- Cộng thêm Linh bảo công kích thượng phẩm Thiên Dương Tiễn trong tay ngài.
Trương Hằng nhẹ nhàng ung dung nói.
- Ừ! Mười kiện Linh bảo trung phẩm, không tính quá mức.
Hoàng Phủ Lân khẽ gật đầu, tuy nhiên khi hắn nghe được Trương Hằng nói nửa câu sau, lập tức biến sắc:
- Cái gì? Còn muốn lấy thêm Thiên Dương Tiễn của ta? Điều đó không có khả năng!
Hắn quả quyết cự tuyệt.
Ở dưới tình hình chung, một kiện Thông linh Pháp bảo thượng phẩm tuyệt đối có thể đổi lấy mười kiện Linh bảo trung phẩm, mà còn phải theo giá trị của nó.
Nhưng Trương Hằng muốn dùng một kiện Linh bảo thượng phẩm đổi lấy mười kiện Linh bảo trung phẩm, còn muốn thêm lợi khí công kích Thiên Dương Tiễn của Hoàng Phủ Lân, thì lại không có khả năng.
Nếu hắn đáp ứng chính là lỗ vốn to.
Trương Hằng cười khẽ, bình tĩnh thản nhiên nói:
- Chẳng lẽ Hoàng Phủ đảo chủ lại không hỏi xem, Thông linh Pháp bảo thượng phẩm trong tay ta này, rốt cuộc là cái gì sao?
Thực hiển nhiên, phản ứng của Hoàng Phủ Lân hoàn toàn nằm trong dự đoán của Trương Hằng.
Hoàng Phủ Lân ngẩn ra, lập tức hiểu được, xấu hổ cười:
- Cũng đúng! Ta còn không biết Linh bảo công kích thượng phẩm trong tay Trương đạo hữu, rốt cuộc là vật gì? Nếu là Linh bảo thượng phẩm đỉnh cấp đích xác có giá trị như vậy!
Vừa rồi hắn vừa nghe Trương Hằng muốn đổi lấy lợi khí công kích Thiên Dương Tiễn trong tay mình, liền theo bản năng cự tuyệt ngay.
- Có thể khẳng định Linh bảo thượng phẩm trong tay Trương mỗ, so với Thiên Dương Tiễn trong tay Hoàng Phủ huynh phải cao hơn một bậc, nhưng vị tất là Linh bảo thượng phẩm đỉnh cấp. Nhưng ta nghĩ, Hoàng Phủ đảo chủ nhất định sẽ động tâm với vật ấy.
Trương Hằng chậm rãi vươn tay, sắp sửa lấy ra kiện Linh bảo công kích thượng phẩm kia.
- Không phải Linh bảo thượng phẩm đỉnh cấp?
Hoàng Phủ Lân khẽ cau mày, lắc đầu nói:
- Trừ phi là Diệu Nhật Tiễn, nếu không ta sẽ không động tâm.
Ngay lúc âm vang tiếng nói của hắn vừa dứt, trong chớp mắt đó, trong tay Trương Hằng nhiều thêm một mũi tên dài chừng hai thước, cả vật thể phát ra kim quang rực rỡ.
Trên hình dáng, mũi tên màu vàng này có vài phần tương tự cùng Thiên Dương Tiễn, nhưng cổ khí tức sắc bén của nó còn mãnh liệt hơn.
Trong khoảnh khắc linh bảo kia xuất hiện, Ô Nhật Cung trong cơ thể Hoàng Phủ Lân đột nhiên run lên, nở rộ ra kim quang cực kỳ chói mắt. phát ra từng tràng tiếng ngân nho nhỏ.
“Ông...”
Chưa được Hoàng Phủ Lân đồng ý, Ô Nhật Cung đã trực tiếp thuấn di đi ra, bay đến trước mặt mũi tên màu vàng trong tay Trương Hằng.
- Kia... Chẳng lẽ là Diệu Nhật Tiễn?
Hoàng Phủ Lân hơi run run nói, trong lòng kích động tới cực điểm.
- Ha ha! Không sai, đây là Diệu Nhật Tiễn trong truyền thuyết, có lẽ không tính là Linh bảo thượng phẩm đỉnh cấp, nhưng nó cùng Ô Nhật Cung vốn là một thể, luyện chế cực kỳ khó khăn. Một khi hai cái phối hợp lại, thì hoàn toàn xứng đáng là vương giả trong Linh bảo công kích thượng phẩm.
Trương Hằng mặt mang ý cười nói.
Hắn vừa dứt lời, Diệu Nhật Tiễn nắm trong tay đột nhiên chấn động một cái, không ngờ lại giãy thoát khỏi tay Trương Hằng.
- Ồ? Sao lại thế này?
Trương Hằng biến sắc.
“Vù!”
Diệu Nhật Tiễn hóa thành một luồng hào quang màu vàng bay vọt thẳng lên bầu trời cao vạn dặm.
“Phù!”
Ô Nhật Cung từ trước mặt Hoàng Phủ Lân bay ra, vọt lên trời cao cùng luồng hào quang màu vàng kia chạm vào nhau.
“Keng!”
Hai kiện Linh bảo công kích thượng phẩm kết hợp cùng một chỗ, tản phát ra một cổ uy áp vô thượng, chấn nhiếp cả một vùng hải vực.
Trương Hằng chỉ cảm thấy rất nhiều Linh bảo công kích trung phẩm trong nhẫn không gian của mình, đều run run, bộ dáng dường như rất sợ hãi.
Đương nhiên cũng có một ngoại lệ. đó là Linh bảo truyền thừa Huy Hoàng Kiếm thật thật ảo ảo trong người Trương Hằng.
- Quả nhiên Diệu Nhật Tiễn!
Hoàng Phủ Lân kích động không thôi, nhìn chằm chằm một mũi tên trên trời cao. thân thể cao lớn cường tráng thậm chí còn khẽ run lên.
Trương Hằng nói:
- Ta dùng mũi tên này đổi lấy thứ ta vừa nói. Hoàng Phủ đảo chủ có đồng ý không?
- Đồng ý. tuyệt đối đồng ý.
Hoàng Phủ Lân vẻ mặt vẻ hưng phấn, bỗng nhiên duỗi tay hút lấy một cung một tên trên bầu trời vào tay.
Trương Hằng cười nhìn hắn, cũng không ngăn cản động tác của Hoàng Phủ Lân.
Hoàng Phủ Lân tự tay chạm vào Diệu Nhật Tiễn, Kiểm tra thật lâu mới thở dài:
- Tên này quả thật cao hơn một bậc so với Thiên Dương Tiễn, nếu chỉ là thế thì cũng đã là một kiện Pháp bảo thông linh thượng phẩm uy lực lớn hơn một chút đối với cấp phủ chủ bình thường rồi.
- Nhưng mà Diệu Nhật Tiễn cùng Ô Thiên Cung là hai kiện Pháp bảo thông linh thượng phẩm trọn bộ trong pháp quyết luyện khí, một khi hai thứ dùng chung một chỗ. có thể phát huy uy lực kinh thế hãi tục, đủ để cho ta rong ruổi giữa các nhân vật cấp phủ chủ.
Hoàng Phủ Lân tự thuật không chút che giấu.
Trương Hằng gật đầu, hắn đã nghe qua Hữu hộ pháp thần bí trông coi bảo khố Tử Hoàng Điện nói qua những tin tức này.
- Tuy nhiên. Trương đạo hữu muốn ta đưa ra Thiên Dương Tiễn, chuyện này rất đơn giản, ta lấy ra là được. Nhưng mà mười kiện linh bảo phòng ngự trung phẩm thì...
Hoàng Phủ Lân có chút khó xử.
- Sao vậy? Chẳng lẽ là người cầm quyền của một hòn đảo cấp hai to như thế, ngay cả mười kiện Pháp bảo thông linh trung phẩm cũng không lấy ra được?
Trương Hằng kinh ngạc nói.
- Không, mười kiện Pháp bảo thông linh trung phẩm thì ta lấy ra được, nhưng trên người ta không thể đồng thời mang theo nhiều Pháp bảo thông linh như thế.
Hoàng Phủ Lân vội giải thích.
- Ồ?Nói vậy. Trương mỗ phải đi Lam Tinh Đảo một chuyến.
Trong mắt Trương Hằng hiện lên một tia dị sắc.
Hoàng Phủ Lân nhìn thấy thần sắc trong mắt Trương Hằng. trong lòng cảm thấy cổ quái, hỏi:
- Không phải Trương đạo hữu muốn đi Bồng Lai Đảo một trong Tam Tiên Đảo hay sao? Sau khi đến Lam Tinh Đảo của ta. chẳng những có thể lấy được mười kiện Pháp bảo thông linh trung phẩm khác, còn có thể dùng truyền tống trận trực tiếp đi Bồng Lai Đảo.
Bồng Lai Đảo là một trong Tam Tiên Đảo. là ba hòn đảo cấp một duy nhất tồn tại trong hải vực nhân loại, tụ hội vô số tu sĩ đứng đầu. Trải qua vô số năm tháng phong ba, vẫn sừng sững không ngã.
- Được rồi. cũng chỉ có thể như thế...
Vẻ mặt Trương Hằng lộ ra thần sắc bất đắc dĩ.
Hoàng Phủ Lân lập tức giao Pháp bảo thông linh thượng phẩm Thiên Dương Tiễn cho Trương Hằng, thoáng kinh ngạc nói:
- Chẳng lẽ Trương đạo hữu không cần Pháp bảo thông linh thượng phẩm công kích có uy lực càng mạnh hơn hay sao? Nếu ta có linh bảo uy lực mạnh mẽ. nhất định sẽ không đi đổi Linh bảo uy lực yếu hơn dù là có chút ưu thế số lượng.
Trương Hằng lắc đầu:
- Tạm thời không cần. hiện giờ Trương mỗ chỉ thiếu thật nhiều Pháp bảo thông linh, thiên tài địa bảo quý hiếm, hoặc là tài liệu có thể luyện chế Pháp bảo thông linh cực phẩm.
Ánh mắt Hoàng Phủ Lân đột nhiên rơi trên Cửu Vực Luyện Thiên Bảo Tháp trong tay hắn. không khỏi giật mình nói:
- Thì ra trong tay Trương đạo hữu còn có Linh bảo truyền thừa thần thông khó lường này. khó trách không động tâm với Pháp bảo thông linh thượng phẩm thông thường.
Trương Hằng mỉm cười, không phủ nhận.
Cửu Vực Luyện Thiên Bảo Tháp rốt cuộc là Pháp bảo cấp bậc gì. ngay cả chính Trương Hằng cũng không biết.
Bảo vật này là cổ tháp màu bạc diễn sinh ra từ ngọc giản thần bí. bên trong có chín tầng, nay chỉ cần đả thông ba tầng đầu đã mang tới diệu dụng vô cùng cho Trương Hằng.
- Hoàng Phủ đảo chủ, hiện giờ ta sẽ theo ngài đi Lam Tinh Đảo, tuy nhiên vị nữ tu Thiên cầm kia dường như cũng sẽ đuổi tới địa bàn của ngài. Đến lúc đó ngài giao mười kiện Pháp bảo thông linh cho ta, Trương mỗ sẽ lập tức đi Bồng Lai Đảo.
Trương Hằng khẽ thở dài.
Hoàng Phủ Lân kinh ngạc nói:
- Làm sao Trương đạo hữu biết nàng sẽ đi địa bàn của ta?
- Ngài cứu nàng một mạng, nàng ta không phải hạng người vong ân phụ nghĩa, tự nhiên sẽ đi Lam Tinh Đảo chờ ngài trở về, sau đó tạ ân...
Trong mắt Trương Hằng ẩn ẩn một tầng màu bạc, chợt lóe rồi biến mất.
- Ha ha. Trương huynh lo lắng quá, nếu thật sự đụng tới nàng ta. cùng lắm thì nói rõ chân tướng sự tình cho nàng ta là được.
Hoàng Phủ Lân không khỏi cười khổ.
Trương Hằng gật đầu:
- Như vậy cũng được, thêm một chuyện không bằng bớt một chuyện.
Hai người dứt lời, liền cùng nhau bay về phía Lam Tinh Đảo ở hải vực Tam Tiên Đảo.
Cửu U hải vực. Tử Hoàng Phủ.
Ở trong biển sâu, vốn cung điện thủy tinh phát ra hào quang màu tím ngập trời, lúc này rách nát không chịu nổi. gần như bị phá thành phế tích, chỉ còn vài tòa nội điện đầy đủ.
Lúc này, trong bảo khố Tử Hoàng Diện, Tử Hoàng cùng Tử Lượng đều đang ở đó.
- Mọi chuyện trải qua là như thế.
Tử Lượng nói rành mạch mọi chuyện xảy ra khi mình tiến vào La Sát Mật Ngục.
- Ngươi... tên nghiệt tử này!
Sắc mặt Tử Hoàng ngày càng âm trầm, trong mắt thiêu đốt lửa giận hừng hực muốn nuốt sống kẻ khác.
- Nếu con không đi mời Trương Hằng. Tử Hoàng Điện sẽ không bị diệt, nhị muội cùng tam đệ sợ rằng khó mà giữ mạng, nhưng không ngờ Trương Hằng này lại đánh chủ ý tới bảo khố Tử Hoàng Điện...
Tử Lượng cúi đầu. vẻ mặt hiện một tia bi thương.
- Hừ. ngươi đúng là dẫn sói vào nhà! Làm sao có thể dễ dàng tin tưởng vào lời tu sĩ nhân loại nói? Bây giờ hay rồi. mạng của tam đệ ngươi lúc nào cũng nắm trong tay người kia, nhị muội ngươi lại rơi vào trong tay cốt Lão Yêu. không rõ sinh tử!
- Càng đáng sợ hơn, một kiện bảo vật vô cùng trọng yếu trong bảo khố Tử Hoàng Điện bị Trương Hằng lấy mất. Nếu vật ấy rơi vào trong tay Hoàng Phủ Lân, Tử Hoàng Phủ ta sẽ bị lão hồ ly Hoàng Phủ Lân kia áp chế mọi mặt!
Tử Hoàng càng nói càng tức giận, hô hấp bắt đầu dồn dập. dòng nước xung quanh cũng rung động không thôi.
Đúng lúc này, từ ngoài bảo khố truyền đến một tiếng nói quen thuộc:
- Phụ thân, đại ca...
Vừa nghe tiếng nói này. Tử Hoàng cùng Tử Lượng đều ngẩn ra.
- Tam đệ!
Tử Lượng mừng rỡ hô lên, ánh mắt nhìn ra ngoài bảo khố.
Chỉ thấy tam đệ Tử Hãn hai mắt sáng rõ, lộ thần sắc hổ thẹn, đứng ở ngoài bảo khố.
- Đệ đã khôi phục tự đo...
Tử Hãn đầy áy náy nói, không đám nhìn phụ thân Tử Hoàng.
Tử Hoàng thở dài một hơi:
- Vào đi. hết thảy đều là do ngươi dựng lên.
- Tam đệ. đệ mau vào. mặt kệ đệ làm sai gì. đại ca cũng sẽ không trách cứ đệ.
Tử Lượng có vẻ kích động nói.
Bùm!
Khi Tử Hãn đi vào bảo khố, lập tức quỳ trước mặt phụ thân, mặt tràn nước mắt:
- Phụ thân đều là lỗi của con, xin ngài trừng phạt con đi!
- Nghiệt tử! Đứng lên cho ta! Cho dù vi phụ giết ngươi, cũng không thể bù đắp tổn thất của Tử Hoàng Phủ.
Vẻ mặt Tử Hoàng càng nồng đậm sát khí, mắt bắn ra sát khí phun ra từng chữ:
- Trương Hằng, Hoàng Phủ Lân, cốt Lão yêu. các ngươi nhớ kỹ cho ta! Hủy căn cơ Tử Hoàng Điện ta. thù này ta sẽ trả lại gấp mười lần!
Trong những cái tên hắn nói ra. tu sĩ nhân loại Trương Hằng không quá thu hút này lại xếp ở hàng thứ nhất.
Tử Hãn nghe vậy. sắc mặt liền trắng bệch, vội vàng nói với Tử Hoàng:
- Phụ thân, con cầu ngài, ngàn vạn đừng đối nghịch với Trương Hằng. Người này rất đáng sợ. khi con bị khống chế đã hiểu rất rõ ràng.
-Cái gì?
sắc mặt Tử Hoàng trầm xuống, lạnh lùng nhìn hắn:
- Chẳng lẽ ngươi còn chưa thoát khỏi hắn khống chế? Nếu ngay cả một tu sĩ nhân loại mà vi phụ cũng không giải quyết được, còn mặt mũi gì sống ở Cửu U hải vực?
- Trước khi Trương Hằng cho con tự đo, từng phân phó con nhắn lại phụ thân một câu.
Tử Hãn rụt rè nói.
- Hắn muốn con nói gì với ta?
Tử Hoàng biến sắc. sát khí trong mắt càng đậm.
Tử Hãn vội vàng nói:
- Nguyên văn thế này...
- Tử Hoàng các hạ. lúc Trương mỗ mới đến Cửu U hải vực từng kết ân oán với quý tử. từ đó liên tục dẫn phát những chuyện đến nay. Sở dĩ Trương mỗ cướp sạch bảo khố Tử Hoàng Điện cũng là vì sinh tử tồn vong của bản thân bức bách, hy vọng phủ chủ có thể lượng giải đôi đường. Nếu các hạ cố chấp thù hận trong lòng, dù thân là đại yêu tu cấp phủ chủ. cũng chỉ dẫn mình từng bước đến mạt lộ.
- Lần này Trương Hằng kính một tiếng, cũng là cảnh cáo cuối cùng với Tử Hoàng Phủ xin thận trọng, thận trọng.
Tử Hãn thuật lại nguyên văn lời Trương Hằng. không sót một chữ.
- Ha ha ha... Thật là buồn cười!
Tử Hoàng vẻ mặt châm biếm khinh thường, phát ra tiếng cười ha hả:
- Trương Hằng? Ngươi đang cảnh cáo bản phủ hay sao?
- Dưới cấp phủ chủ. đều là con kiến, đừng tưởng rằng nắm giữ một hai loại thần thông, là có tư cách nói điều kiện với bản phủ.
- Đối nghịch với bản phủ, ta muốn ngươi chết không yên thân...
Tiếng quát chấp niệm cùng thù hận vô tận quanh quẩn giữa Tử Hoàng Điện đổ nát, vang dội hải vực vô tận.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.