Chương 17: Phệ Hồn Cổ
Khoái Xan Điếm
03/04/2013
Trong trí nhớ của Đường Phong, Âu Dương lão tổ thậm chí coi hắn như con cháu thân thuộc. Lúc bình thường cũng luôn chiếu cố hắn. mặc dù trong Phong Hành Môn gặp chuyện gì, vị lão tổ này cũng không chút do dự làm chỗ dựa cho hắn. thậm chí còn ngoại lệ ban cho hắn một kiện linh khí hạ phẩm.
Trương Hằng lúc này cũng rất nghi hoặc, trong lòng càng ngày càng kiêng kỵ lão tổ này. ở trong mắt người bình thường, Âu Dương lão tổ này là một lão nhân sắp bước vào tuổi xế chiều, nhưng ai ngờ lão hiển nhiên là một tu sĩ Kết Đan Kỳ thông thiên, lão làm như vậy rốt cục có bí mật gì không thể cho ai biết?
Một lát sau Âu Dương lão tổ nở nụ cười tươi, lại dừng ánh mắt trên người Trương Hằng. lập tức. một luồng linh áp không thể ngăn cản lại lần nữa buông xuống trên người Trương Hằng.
Trên mặt Trương Hằng lộ ra vẻ sợ hãi. thân thể không tự chủ lui ra sau. nói năng lộn xộn:
- Lão... lão muốn làm... làm gì?
- Ngươi đã biết thực lực chân chính của ta. ngươi nghĩ rằng ta sẽ yên tâm cho ngươi đi hay sao?
Sát khí trong mắt Âu Dương lão tổ chợt lóe ra. Trương Hằng lập tức cảm thấy lạnh cả người, chẳng lẽ Âu Dương lão tổ tính giết mình sao?
Trương Hằng hiểu rõ. ở trước mặt Kết Đan Kỳ. mình không có lực trả đòn. nhưng tân đáy lòng hắn vẫn hạ quyết tâm. nếu đối phương thật sự xuống tay như đã nói. mình tuyệt không ngồi chờ chết! Cho dù tỷ lệ thành công không đến một phần vạn. mình cùng phải làm.
Nhưng lập tức. Âu Dương lão tổ lộ ra vẻ tươi cười:
- Đương nhiên, nếu ngươi muốn còn mạng thì điều đó không phải không được.
Trương Hằng hơi thở đài nhẹ nhõm trong lòng, xem ra suy đoán của mình không tệ. Âu Đương lão tổ này nếu thật sự muốn giết mình, e rằng sớm đã động thủ làm gì ở đây nói dong dài với mình, lại một trận đe dọa? Chỉ sợ tiếp theo, đối phương lại muốn vừa ân vừa uy hiếp.
Nhưng Trương Hằng không biết chỗ nào trên người mình đáng giá khiến lão tổ động tâm?
Vội vàng giả bộ đáng vẻ mừng như điên. Trương Hằng vội hỏi:
- Lão tổ có gì phân phó. đệ tử nhất định làm thay cho ngài.
Âu Dương lão tổ lấy tay vuốt chòm râu trắng bóng của mình, vẻ mặt mang theo một chút tán thưởng, nói:
- Ừ! Ngươi là một người thông mình, lão tổ ta sẽ không nói thêm gì hết, chỉ cần làm theo ý của ta. lão tổ tuyệt đối không bạc đãi ngươi. Đây là Phệ Hồn cổ độc môn do ta nuôi. có thể thôn phệ nguyên thần người tu Luyện. Mặc dù là tu sĩ Kết Đan Kỳ bị trúng dị thú hồng hoang này trên người, cũng rất khó thoát khỏi vận rủi bị phệ hồn.
Chỉ thấy Âu Dương lão tổ lấy ra một bình thủy tinh trong suốt đặc chế trong túi trữ vật, điểm sáng màu đen như đom đóm lượn lờ trong bình thủy tinh này.
Sau khi nhìn thấy những điểm đen Phệ Hồn cổ lóe lên. trong lòng Trương Hằng không khỏi sinh ra một loại cảm giác sợ hãi. Loại sợ hãi này không đến từ Thân thể. mà là loại phản ứng bản năng đến từ sâu trong linh hồn.
Nhưng ngay lập tức. ngọc giản màu trắng bạc trong đầu léo lên một luồng ngân quang, bao quanh nguyên thần Trương Hằng. sau đó biến mất không thấy. Lập tức, loại sợ hãi cực độ trong lòng cũng biến mất.
Trong lòng Trương Hằng không khỏi vui vẻ, xem ra ngọc giản này dường như có tác dụng khắc chế nhất định với Phệ Hồn cổ này. Nhưng mặt ngoài hắn vẫn làm ra dáng vẻ kinh hãi. nhìn Phệ Hồn cổ màu đen trong bình thủy tinh một cách kinh sợ.
- Phệ Hồn Cổ này là một loại kỳ cổ từ thời hồng hoang lưu lại chuyên khắc chế nguyên thần. Tuy rằng những Phệ Hổn cổ này chưa trường thành. nhưng cũng có nắm chắc đối phó với tu sĩ dưới Kết Đan Kỳ.
Âu Dương lão tổ cười hắc hắc, nhẹ nhàng mở bình thủy tinh ra. sau đó ánh sáng đen chợt lóe trong tay. lập tức hai Phệ Hồn cổ trong bình này bay ra. trong miệng lão khẽ phun ra chú ngữ khó hiểu, trong nhà lập tức sinh ra một luồng dao động kỳ dị.
Ánh sáng đen chợt lóe. Phệ Hồn cổ ở chỗ Âu Dương lão tổ trong nháy mắt đánh vào Thân thể Trương Hằng. Tốc độ này cũng không kém hơn pháp bảo phi hành bao nhiêu.
Vốn lấy tốc độ của Trương Hằng lại ở khoảng cách gần như thế. vẫn có thể miễn cưỡng tránh né Phệ Hồn cổ bay tới. nhưng hắn vẫn cho Phệ Hồn cổ tiến vào cơ thể mình.
Hắn hiểu rõ. mình không có bất cứ lực chống cự nào trước mặt Kết Đan Kỳ. còn không Bằng giấu đi một phần thực lực. sau đó nói không chừng còn có cơ hội lật ngược thế cờ.
Trương Hằng triển khai phương pháp nội thị. chỉ cảm thấy hai con Phệ Hồn cổ ẩn núp bất động trong cơ thể. đang trong trạng thái ngủ say. Bên ngoài cổ trùng bị một lớp kén màu trắng trong suốt bao lấy. dường như vẫn không sinh ra bất cứ uy hiếp gì với Trương Hằng.
Âu Dương lão tổ thản nhiên nói:
- Khi lớp kén trắng trong suốt bên ngoài bị vỡ, chính là lúc Phệ Hồn cổ bắt đầu công kích, hơn nữa lớp kén trắng này chỉ có thể duy trì một tháng, cho nên trong vòng một tháng, ngươi nhất định phải đến chỗ ta nhận một loại giải dược đặc biệt, để cho lớp kén trắng tiếp tục duy trì một tháng, nhốt Phệ Hồn cổ chìm vào ngủ say trong đó.
Trương Hằng không khỏi hít ngược một hơi khí lạnh, không nghĩ tới Âu Dương lão tổ lại dựa vào phương pháp này để đối phó mình. Một khi trong vòng một tháng mình không đến chỗ lão báo tin. Phệ Hồn cổ sẽ phá kén ra. thôn phệ hồn phách và nguyên thần của mình.
Có thể nói. mạng nhỏ của Trương Hằng đã nằm trên tay Âu Dương lão tổ. nếu muốn sống, nhất định phải ngoan ngoãn cho đối phương sai khiến.
Tuy nhiên trong lòng Trương Hằng lờ mờ sinh ra một cảm giác, dường như Phệ Hồn cổ này không thể mang đến bất cứ uy hiếp gì với mình, chằng lẽ là do ngọc giản màu bạc trong đầu mình?
Lập tức Trương Hằng lại nghĩ đến thuộc tính biến thái luyện hóa vạn vật của Biến Thái Công Pháp, trong lòng không khỏi giật mình. Nếu mình có thể tiến vào Biến Thái Công Pháp tầng một, thì vị tất e ngại Phệ Hồn cổ này. Đến lúc đó nói không chừng mình có thể luyện hóa sạch Phệ Hồn Cổ. Dù sao Biến Thái Công Pháp này được xưng là Luyện hết mọi vật hữu hình, hóa hết mọi thứ vô hình trong thiên hạ. Phệ Hồn cổ này vị tất cũng có thể thoát được phạm trù vạn vật.
Thấy biểu tình biến đổi không ngừng của Trương Hằng, Âu Dương lão tổ cười nói:
- Chỉ cần ngươi làm việc cho ta theo kế hoạch, nhất định sẽ không thiếu chỗ tốt cho ngươi, nói không chừng còn có cơ hội tiến vào Trúc Cơ Kỳ. Đến lúc đó ta sẽ thu ngươi làm môn hạ. lấy Phệ Hồn cổ ra khỏi người ngươi.
Trong lòng Trương Hằng không khỏi thầm mắng, chờ chuyện làm xong, chỉ sợ cùng chính là lúc chết, về phần có thể Trúc Cơ hay không, Trương Hằng căn bản không quá lo lắng, hắn có được Biến Thái Công Pháp, nhất định sẽ đi lên con đường tu chân khác với người thường.
- Đây là phần thưởng một kiện linh khí trung phẩm lão tổ ban cho ngươi. Ngươi dựa theo kế hoạch của ta làm việc, sau khi hoàn thành chuyện thứ nhất, ta lại ban cho ngươi phần thưởng một kiện linh khí thượng phẩm, thậm chí ngay cả Trúc Cơ Đan cũng có thể cho ngươi.
Linh khí trung phẩm? Trong lòng Trương Hằng không khỏi máy động. Nên biết rằng ở Phong Hành Môn cũng chỉ có hai ba đệ tử có linh khí trung phẩm trong tay. Có được linh khí trung phẩm này. hơn nữa còn có Biến Thái Công Pháp của mình, chỉ cần không thật sự gặp tu sĩ Luyện Khí đại viên mãn trở lên thì không cần e ngại gì nữa.
Lão tổ lại lấy ra một kiện linh khí trung phẩm hình lưỡi liềm, giao cho Trương Hằng.
Trương Hằng tiếp lấy linh khí trung phẩm vào tay. trên mặt lộ ra vẻ vui sướng.
Âu Dương lão tổ rất hài lòng phản ứng của Trương Hằng. thản nhiên nói:
- Linh khí trung phẩm này gọi là Nguyệt Thương, có được hiệu quả đóng băng. Mỗi lần công kích đều tự động phát ra phép thuật Băng Đống Thuật bậc hai. Có thể nói. giá trị của linh khí trung phẩm này không thua gì linh khí thượng phẩm bình thường.
Tay Trương Hằng cầm linh khí trung phẩm này. trên tầng ngân sương bên ngoài truyền đến một luồng khí băng hàn khiến tay hắn cảm giác lạnh cóng.
Đây thật sự là một kiện linh khí trung phẩm bình thường, trong lòng Trương Hằng cùng không khỏi sinh, ra một loại cảm giác yêu thích, sau khi đưa Nguyệt Thương vào túi trữ vật. Trương Hằng khom người nói với Âu Dương lão tổ:
- Tạ ơn lão tổ ban cho. lão tổ có chuyện gì xin cứ việc phân phó.
Trên mặt Âu Dương lão tổ lộ ra vẻ cười ôn hòa:
- Ngươi yên tâm. chỉ cần trợ giúp ta hoàn thành hai chuyện. là khôi phục tự do của ngươi, đến lúc đó ngươi có thể an toàn rời khỏi Phương Vân Sơn. cũng có thể bái làm môn hạ của ta. Âu Dương Thiên Đức ta tuyệt không lừa ngươi.
Trong lời nói của Âu Dương lão tổ lộ ra vẻ thành khẩn, nhưng Trương Hằng làm sao tin lời nói của lão chứ. Tuy nhiên trái lại biết rõ tính danh thật của lão tổ. Âu Dương Thiên Đức? Tên này lão tử nhớ kỹ. sinh thời nhất định điều tra, Trương Hằng âm thầm hạ quyết tâm trong lòng.
- Không biết lão tổ có hai chuyện gì muốn đệ tử làm?
Lúc này Trương Hằng vẫn xưng là đệ tử, Âu Dương lão tổ cũng thầm thừa nhận thân phận hắn thay thế Đường Phong.
- Chuyện thứ hai tạm không để cập tới. trước tiên nói về chuyện thứ nhất, chuyện này có liên quan đến Đại Hội Phương Vân một tháng sau.
Trên mặt Âu Dương lão tổ lộ ra vẻ ngưng trọng.
Trương Hằng thầm nghĩ. Đại Hội Phương Vân này quả nhiên không đơn giản chỉ là tỷ thí. Ngay cả Âu Dương lão tổ Kết Đan KỲ cũng quan tâm đến chuyện này. có thể thấy Đại Hội Phương Vân lần này nhất định có bí mật gì đó không thể cho ai biết.
Âu Dương lão tổ mang theo vẻ mặt hồi tưởng một chút, nói:
- Chuyện này có liên quan đến một bí mật trên Phương Vân Sơn...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.