Tiên Môn

Chương 723: Đột phá trúc cơ!

PeaGod

27/05/2019

Bởi năng lực tinh chế đan dược đã không thể đề thăng thêm được nữa nên Ngọc Vô Tâm cũng thôi ý định tập luyện với Tẩy Tủy Đan và Bồi Nguyên Đan. Nàng quyết định sẽ bắt đầu tiến hành tinh chế Trúc Cơ Đan. Mười bốn viên phế đan Trúc Cơ kia ở chỗ nàng cũng đã khá lâu rồi.

Trải qua một đêm nghỉ ngơi thì hiện giờ tinh thần, khí lực của Ngọc Vô Tâm đều ở trạng thái tốt nhất. Nàng lấy từ không gian giới chỉ một chiếc bình ngọc, trút ra một viên. Chính thị phế đan Trúc Cơ.

"Theo như những gì thần thức ta quan sát được thì trong viên phế đan Trúc Cơ, mức độ hoà quyện giữa tinh hoa cùng tạp chất so với trung phẩm Tẩy Tủy Đan còn thấp hơn. Đối với trung phẩm Tẩy Tủy Đan xác suất tinh chế lên thượng phẩm của ta là năm thành, hy vọng với mớ phế đan này thì xác suất thành công sẽ không thấp hơn".

Cao hơn tất nhiên càng tốt. Nhưng Ngọc Vô Tâm không muốn kỳ vọng quá nhiều để rồi phải hụt hẫng. Nàng cảm thấy năm thành cũng đã tốt lắm rồi. Mười bốn viên phế đan, nếu xác suất tinh chế là năm thành thì sẽ thu được bảy viên hạ phẩm Trúc Cơ Đan, bấy nhiêu cũng đâu tệ.

Hít sâu một hơi, Ngọc Vô Tâm gạt đi hết thảy tạp niệm, bắt đầu quá trình tinh chế đan dược.

Dưới thần thức của nàng, từ bạch liên hoa, những điểm sáng màu lam nối nhau đi vào kinh mạch, hướng đến cổ tay phải rồi tiến nhập phế đan.

Chỉ thấy hắc sắc tạp chất từng đợt bị đẩy ra, diễn biến khá là thuận lợi, hơn cả những gì Ngọc Vô Tâm mong đợi. Dù vậy, nàng không dám có chút nào lơ đãng, vẫn tập trung khống chế lam sắc quang điểm...

Một đỗi lâu sau.

Ngọc Vô Tâm thu hồi thần thức, nâng tay lên nhìn. Trong lòng bàn tay nàng, một viên đan dược màu xanh đang hiện hữu, toả ra mùi hương thoang thoảng.

Hạ phẩm Trúc Cơ Đan!

"Thành công rồi...".

Trong lòng Ngọc Vô Tâm rất là kích động. Nàng đem viên đan dược nắm chặt, gắng kiềm chế.

Đây mới chỉ là viên đan dược đầu tiên, vẫn còn mười ba viên nữa. Nàng không được phép vui mừng quá sớm.

"Ngọc Vô Tâm, ngươi phải bình tĩnh...".

Tự trấn an mình xong, Ngọc Vô Tâm nhanh chóng đả toạ điều tức, đợi cho thần thức cùng lam sắc quang điểm khôi phục thì nàng mới tiếp tục tiến hành tinh chế viên đan dược thứ hai.

Cảnh tượng ban nãy lại tái hiện, khi lam quang đi vào bên trong đan dược, những phần hắc sắc tạp chất lần lượt bị đẩy ra, tinh hoa thì cô đọng lại. Một cách chậm rãi, viên đan dược từ màu đen dần chuyển sang xám, rồi xám chuyển thành xanh.

Viên hạ phẩm Trúc Cơ Đan thứ hai đã chính thức tinh chế thành công!

"Xem ra vận khí của mình không tệ".

Ngọc Vô Tâm đem viên hạ phẩm Trúc Cơ Đan vừa tinh chế thành công cất đi. Nàng tạm nghỉ ngơi, đợi cho lam sắc quang điểm cùng thần thức khôi phục.

...

Một đêm qua đi, thời điểm Ngọc Vô Tâm mở mắt cũng là lúc cơ thể đã khôi phục đến trạng thái tốt nhất.

Trước tiên nàng ngồi nghiền ngẫm, củng cố thêm kinh nghiệm từ hai lần tinh chế đan dược hôm qua. Sau đó, nàng lại trút ra một viên phế đan Trúc Cơ, tiến hành tinh chế.

Dưới sự thao túng của thần thức, những điểm sáng màu lam hội tụ thành một dải lam sắc mỹ lệ đi vào kinh mạch, hướng đến lòng bàn tay phải...

Tạp chất màu đen từng đợt từng đợt bị lam sắc quang điểm đẩy ra, theo thời gian, kích cỡ viên đan dược dần nhỏ lại, màu sắc cũng từ từ thay đổi...



"Ta... lại thành công".

Ngọc Vô Tâm cúi nhìn viên đan dược màu xanh đang toả hương trong tay, có chút nghi hoặc. Lần thứ nhất thành công có thể là may mắn, lần thứ hai thành công có thể bảo do vận khí, thế nhưng đến lần thứ ba này...

Tinh hoa cùng tạp chất bên trong phế đan Trúc Cơ không quyện chặt bằng trung phẩm Tẩy Tủy Đan, cái đó Ngọc Vô Tâm nàng biết, nhưng nàng chẳng ngờ quá trình tinh chế phế đan lại diễn ra thuận lợi như vầy, ba lần liên tiếp đều cho ra thành phẩm.

"Vẫn còn mười một viên phế đan nữa, cứ bình tĩnh tinh chế...".

Ba viên đều tinh chế thành công không có nghĩa mười bốn viên đều thành công tinh chế. Ngọc Vô Tâm rất nhanh đã ổn định tâm tình. Sau mấy canh giờ nghỉ ngơi điều dưỡng, nàng tiếp tục bắt tay vào tinh chế viên phế đan thứ tư...

Cứ như vậy, một viên rồi lại một viên, trải qua sáu ngày đêm miệt tinh chế, Ngọc Vô Tâm rốt cuộc cũng hoàn thành. Toàn bộ mười bốn viên phế đan Trúc Cơ hiện đều đã được tinh chế qua. Trong số đó, có bốn viên là tinh chế thất bại, còn lại thì đều thành công. Nói cách khác, lúc này trong tay Ngọc Vô Tâm đang có mười viên hạ phẩm Trúc Cơ Đan, chất lượng chẳng thua gì so với năm viên nàng từng phục dụng.

"Mười viên hạ phẩm Trúc Cơ Đan, không biết liệu đã đủ đột phá...".

Với một kẻ có tư chất thượng đẳng như Ngọc Vô Tâm nàng, đáng ra chỉ cần một viên Trúc Cơ đan thôi cũng đã có thể thành công đột phá. Ngặt nỗi trong quá trình nàng đột phá bạch liên hoa lại hết lần này tới lần khác can thiệp.

Bạch liên hoa tiến cấp đương nhiên rất tốt, nhưng nếu nó vì tiến cấp mà đoạt hết luôn số Trúc Cơ đan này của nàng thì thật sẽ không tốt lắm đâu. Ở Ma Thần Tông đã không còn phế đan Trúc Cơ cho nàng tinh chế nữa rồi.

"Bạch liên hoa, ngươi làm ơn biết điểm dừng giùm ta".

An vị trên tấm bồ đoàn cũ kỹ, Ngọc Vô Tâm hít sâu một hơi, trút lấy một viên hạ phẩm Trúc Cơ Đan cho vào miệng, bắt đầu điều động linh lực trong cơ thể.

Chỉ thấy dược lực rất nhanh tản ra khắp thân thể.

Ầm! Một cỗ nhiệt lưu nồng hậu từ đan điền tản về kỳ kinh bát mạch khiến Ngọc Vô Tâm cảm thấy toàn thân như đang ở trong một lò lửa vậy. Cơ hồ chỉ trong chớp mắt, toàn thân nàng đã ướt đẫm mồ hôi.

Nàng khẽ thả lỏng người để dòng nhiệt lưu tùy ý lưu chuyển trong tứ chi bách hải, thần thức chăm chú quan sát đan điền, bảo trì linh đài ở trạng thái sáng tỏ.

Dưới sự thao túng của nàng, từng tia linh lực hội tụ lại với nhau, đem viên đan dược vây lấy.

Chính lúc này, tại trung tâm đan điền, bạch liên hoa làm ra phản ứng. Từ phần nhụy hoa, những điểm sáng màu lam thi nhau tràn ra, tiến thẳng về phía viên đan dược.

Đã sớm lường trước, Ngọc Vô Tâm lẳng lặng đem linh lực thu hồi lại. Nàng không muốn tranh đấu giành giật với bạch liên hoa làm gì. Nàng biết là mình sẽ không thắng được.

"Một viên Trúc Cơ Đan thế là đi toi".

Ngọc Vô Tâm có chút tiếc rẻ, nhưng nàng cũng không vì vậy mà chán nản. Viên Trúc Cơ Đan thứ hai rất nhanh được trút ra, Ngọc Vô Tâm đem cho vào miệng.

Giống trước, bạch liên hoa lại tự mình điều động lam sắc quang điểm...

Ngọc Vô Tâm không nói gì, trút ra viên Trúc Cơ Đan thứ ba.

Cảnh cũ tái diễn, chỉ trong thoáng chốc viên đan dược này đã bị lam sắc quang điểm đem bao lấy.

Bất động thanh sắc, Ngọc Vô Tâm nuốt xuống viên Trúc Cơ Đan thứ tư.

Và, lại như ba lần trước, từ bạch liên hoa, một dải lam sắc mỹ lệ đi ra, đem viên đan dược bao bọc vào bên trong, chậm rãi luyện hoá.



Từ sáng đến tối, trước sau tổng cộng Ngọc Vô Tâm đã tiêu phí hết bốn viên hạ phẩm Trúc Cơ Đan. Theo lý thì tâm tình nàng sẽ chẳng thể nào thoải mái được, ấy vậy mà không, lúc này khuôn mặt nàng lại ngập tràn tiếu ý.

Ngọc Vô Tâm đang rất vui vẻ. Tại sao ư? Bởi vì lam sắc quang điểm, số lượng của chúng đã gần như cạn kiệt rồi!

Trước khi tiến hành phục dụng đan dược, Ngọc Vô Tâm nàng đã quên mất một chuyện: Bạch liên hoa, nó cũng biết tự mình tinh chế. Tại thời điểm nàng phục dụng viên Trúc Cơ Đan thứ năm lấy được từ trên người Tạ Trường Thanh kia thì nó đã điều động lam sắc quang điểm, đem hạ phẩm Trúc Cơ Đan tinh chế thành trung phẩm Trúc Cơ Đan rồi sau đó mới bắt đầu luyện hoá, hấp thu tinh hoa dược lực.

Mà, để tinh chế đan dược, lam sắc quang điểm buộc phải tự tiêu hao chính mình. Tuy nói so với Ngọc Vô Tâm thì hiệu quả khi bạch liên hoa chủ động tự mình tinh chế sẽ cao hơn nhưng chung quy cũng là có giới hạn. Bốn viên, đấy đã là cực hạn của bạch liên hoa nó rồi. Như thế cũng tức là nói hiện giờ bạch liên hoa sẽ không có đủ khả năng để tranh đoạt với Ngọc Vô Tâm nàng nữa.

"Cho dù không tinh chế, chỉ luyện hoá đan dược thì cũng phải cần tiêu tốn lam sắc quang điểm. Hiện tại số lượng lam sắc quang điểm của nó đã gần như cạn kiệt, thiết nghĩ sẽ chẳng thể nào tranh được với ta...".

Ngọc Vô Tâm rất có lòng tin, nhưng để kiểm chứng suy nghĩ của mình thì nàng phải thử.

Viên Trúc Cơ Đan thứ năm được trút ra khỏi bình.

Ngọc Vô Tâm nuốt xuống đan dược, bắt đầu điều động linh lực, đồng thời khuếch đại thần thức quan sát đan điền.

Thời gian dần trôi, qua một lúc lâu, khi viên đan dược đã được luyện hoá cũng kha khá rồi mà vẫn chưa thấy bạch liên hoa phản ứng gì thì Ngọc Vô Tâm mới chính thức an tâm. Nàng đã đoán đúng. Ở bạch liên hoa, chỉ có phần lam sắc quang điểm là có năng lực luyện hoá, hấp thu dược lực. Nay số lượng tiêu hao cạn kiệt, nó tất sẽ an tĩnh.

"Cuối cùng cũng có thể trúc cơ".

Tâm tình nhẹ nhõm, Ngọc Vô Tâm thả lỏng để cho dòng nhiệt lưu lưu chuyển trong tứ chi bách hải, âm thầm cảm nhận.

Ước chừng một canh giờ sau, cỗ nhiệt lưu kia từ từ tan ra chuyển thành từng tia nhiệt lực khiến toàn thân Ngọc Vô Tâm vô cùng ấm áp. Cùng lúc này linh lực trong đan điền bạo tăng, giống như được nạp thêm một lượng gấp đôi.

Ngọc Vô Tâm thao túng linh lực lưu chuyển trong kinh mạch làm một đại chu thiên tuần hoàn.

Có chút thuận lợi hơn tưởng tượng song Ngọc Vô Tâm cũng không nóng vội, qua một thời gian rốt cuộc đã đi đến thời khắc mấu chốt nhất, vẻ mặt nàng trở lên ngưng trọng, thân hình bất động giống như lão tăng đang nhập định vậy.

Một tiếng bụp nhỏ vang lên, linh lực trong đan điền đang lột xác một cách nhanh chóng, dùng thần thức đảo qua thì có thể thấy màu sắc của nó đã đậm và kích thước to hơn gần gấp ba. Luyện khí kỳ đỉnh phong tiến vào trúc cơ sơ kỳ tuy chỉ là một bước nhưng khác biệt rất lớn, đó là biến đổi về mặt chất.

Đã đột phá cảnh giới trúc cơ!

Nhất thời vẻ mặt Ngọc Vô Tâm trở nên cao hứng. Không vui mừng sao được? Thời điểm này nàng đã phải chờ đợi gần một năm rồi. Ngót nghét năm trời nàng ngày đêm nỗ lực rèn luyện thần thức, tinh chế đan dược, khó khăn trong đó đâu phải chỉ vài ba câu nói là kể ra hết được.

Kiềm cơn xúc động, Ngọc Vô Tâm thông qua thần thức quan sát bên trong cơ thể mình.

Lúc này phẩm chất hay số lượng linh lực trong đan điền đều gia tăng hơn rất nhiều. Thần thức của nàng cũng là như vậy, tăng cường đáng kể.

Bản thân là vậy, riêng phần bạch liên hoa...

Đoá hoa sen màu trắng này đã phát sinh dị biến. Vốn dĩ trước đó số lượng lam sắc quang điểm đã cạn kiệt, thế mà bây giờ chúng lại ngập tràn ở giữa trung tâm đoá hoa, thể tích so với trước càng lớn hơn gấp rưỡi, mà ánh sáng cũng trở nên lung linh hơn nữa.

"Chuyện này...".

Ngọc Vô Tâm nhíu mày trầm tư. Chẳng lẽ tu vi của nàng càng cao thì số lượng lam sắc quang điểm càng nhiều lên sao?

Sự phát triển của nàng ảnh hưởng trực tiếp đến bạch liên hoa?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Tiên Môn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook