Chương 459: Thân phận bại lộ
PeaGod
14/01/2019
"Chuyện này... Làm sao có thể?".
Thay cho tiếng lòng Ân Diệt, muội muội của hắn là Ân Hồng nhất thời không nhịn được mà thốt lên.
Nàng cảm thấy rất khó tin.
Hơn ai hết, Ân Hồng nàng hiểu rõ Thiên Chỉ Sơn có bao nhiêu cân lượng. Toà bảo sơn này, nó nặng lắm. Tới độ mà cho dù là chân nhân hậu kỳ như nàng đây, muốn nâng cũng phải gồng mình cố sức. Thế nhưng... đó là trong trạng thái bình thường, không phải như bây giờ!
Hiện tại, dưới sự thao túng của huynh trưởng nàng, Thiên Chỉ Sơn đã hiển lộ thần thông, đã giăng ra pháp tắc, uy năng đã tăng lên chẳng biết bao nhiêu lần rồi. Chưa cần bàn tới pháp tắc, riêng mỗi trọng lượng thôi cũng dư sức nghiền nát cả tá chân nhân cảnh hậu kỳ. Vậy mà Chu Đại Trù kia...
Pháp tắc trói buộc cũng tốt, sức nặng kinh khủng của toà bảo sơn cũng được, hết thảy đều vô pháp trấn áp được hắn. Đáng nói, hắn đây chẳng hề dùng tới bất kỳ một loại pháp bảo nào.
Tay không nâng đại sơn, chống pháp tắc, đây... là thứ sức mạnh gì chứ?
Ân Hồng đã kinh, nhiều người đã sợ. Thật không may là nỗi kinh sợ này vẫn chưa dừng lại.
Tà khí quanh thân có tăng không giảm, trước sự chú mục của tứ đại tông môn, khi mà bọn họ còn chưa kịp làm ra thêm hành động gì thì Chu Đại Trù tụ lực hướng bảo sơn trên đầu đánh ra một quyền.
"Ong... g... g... g...!".
Tiếng ngân khá dài. Từ lúc khởi lên cho đến khi tàn lụi, ước tính cũng phải tầm năm sáu giây.
Tuy nhiên, tiếng ngân ấy, nó chưa phải duy nhất. Theo sau nó, đã có một loạt những thanh âm khác vang lên.
Từ bên trong Thiên Chỉ Sơn, những tiếng "crắc crắc" thi nhau truyền ra.
Để rồi... nối gót Thú Nhân Đồ của Trương Dĩnh, toà bảo sơn vỡ vụn tan tành.
"Ư...!" Pháp bảo bị hủy, Ân Diệt lập tức hộc liền một ngụm máu tươi, thân hình lảo đảo.
...
Một quyền hủy đi Mộc Liên Giới của Cơ Thành Tử, một quyền toái vụn Thiên Chỉ Sơn của Ân Diệt, trước đó lại còn đả bại Trương Dĩnh, phá hỏng Thú Nhân Đồ của nàng, như vậy tổng lại, chỉ với hai bàn tay trắng, Chu Đại Trù đã lần lượt khiến cho ba vị lãnh tụ của Thiên Kiếm Môn, Cửu Hoa Cung, Tam Tiên Đảo phải ngậm trái đắng.
Tới nước này, thật đã không ai còn coi Chu Đại Trù là một tên hậu bối nữa rồi.
Cao tầng tứ đại tông môn, một tia khinh thị bọn họ cũng chẳng dám. Bằng chúng đệ tử dạng như Tô Đông Vũ, Đồ Tự... Hãy xem khuôn mặt bọn họ kìa, hoạt kê đến lạ.
...
Trưởng bối phía trên hay là đệ tử bên dưới, ai ai cũng đang vô cùng rúng động vì sức mạnh to lớn của Chu Đại Trù.
Ở đây, tại cái Hình Đài sớm đã bị phá nát này, kẻ duy nhất còn giữ được sự trấn định cũng chỉ có mỗi mình Cơ Thành Tử. Đã tích súc lực lượng từ nãy giờ, hắn rốt cuộc cũng cầm Cang kiếm hướng đám người Chu Đại Trù chém xuống.
"Yêu nghiệt chịu chết!".
Thế kiếm đi quá nhanh, lại có pháp tắc trói buộc không gian, cộng thêm Lăng Ngọc Yến ở ngay bên cạnh, Chu Đại Trù dẫu muốn cũng không thể né tránh được.
Máu huyết sôi lên, trong thể nội lực lượng điên cuồng được điều động, Chu Đại Trù vung quyền nghênh đón đạo kiếm ảnh hoàng kim vừa đánh tới, miệng hét dài.
"A a a a...!!".
"Oành... oành... h... h...!!".
...
Tiếng hét tuy lớn nhưng nếu đem so với vụ nổ do sự va chạm giữa kiếm ảnh hoàng kim và hắc quyền thì thật vẫn còn rất bé. Thậm chí, khi va chạm xảy ra, mọi người còn chẳng ai có thể nghe được tiếng của Chu Đại Trù nữa. Thấy được, hoạ chăng là dáng hình của một loài sinh vật. Đủ gọi sống động.
Sinh vật này mặt mày dữ tợn, hai mắt sáng ngời, dáng vẻ thịnh nộ, mũi lồi ra, hai tai như hai cục thịt; trên đầu có một đôi sừng uốn lượn, khá giống sừng trâu, hai chân cũng uốn lượn vô định phương hướng, móng sắc như móng hổ, răng nhọn như lưỡi cưa...
"Thao Thiết", đấy là danh tự vừa hiện lên trong đầu cao tầng tứ đại tông môn.
...
"Quả nhiên là hắn!".
"Quả nhiên là hắn!".
Trong đầu Cơ Thành Tử, Hỗn Độn sau khi nhìn thấy hình ảnh Thao Thiết xuất hiện thì liền kích động hô to.
Mặc dù chỉ là cảnh tượng thoáng qua, chưa phải chân thân thật sự nhưng Hỗn Độn vẫn dám khẳng định điều đó, rằng Chu Đại Trù - kẻ đứng trước mặt hắn đây - chính là Thao Thiết chuyển thế. Cỗ tà khí khiếp người kia, nó không sai đi đâu được.
"Chủ nhân! Không được để hắn thoát! Phải bắt hắn!".
...
"Toàn lực công kích!".
Thao Thiết, đấy là nhân vật bậc nào? So với Hỗn Độn còn muốn ghê gớm hơn. Cơ Thành Tử há có khả năng phóng thích đi?
Theo như ý niệm Hỗn Độn truyền đạt cho hắn thì chỉ cần bắt giữ Chu Đại Trù, để cho nó thôn phệ thì hai người bọn hắn sẽ nhất cử đột phá cảnh giới tiên nhân ngay. Thậm chí còn có thể là Huyền tiên chi cảnh nữa.
Như vậy cũng tức là nói so với thân xác Ái Chân Kha Lạc Hoàng, giá trị của Chu Đại Trù còn lớn hơn rất nhiều.
Nhân lúc Chu Đại Trù vẫn chưa hoàn toàn thức tỉnh, trở thành Thao Thiết, bọn hắn phải nắm bắt cơ hội hi hữu này mà ra tay.
"Yêu nghiệt chịu chết!"
Thay cho tiếng lòng Ân Diệt, muội muội của hắn là Ân Hồng nhất thời không nhịn được mà thốt lên.
Nàng cảm thấy rất khó tin.
Hơn ai hết, Ân Hồng nàng hiểu rõ Thiên Chỉ Sơn có bao nhiêu cân lượng. Toà bảo sơn này, nó nặng lắm. Tới độ mà cho dù là chân nhân hậu kỳ như nàng đây, muốn nâng cũng phải gồng mình cố sức. Thế nhưng... đó là trong trạng thái bình thường, không phải như bây giờ!
Hiện tại, dưới sự thao túng của huynh trưởng nàng, Thiên Chỉ Sơn đã hiển lộ thần thông, đã giăng ra pháp tắc, uy năng đã tăng lên chẳng biết bao nhiêu lần rồi. Chưa cần bàn tới pháp tắc, riêng mỗi trọng lượng thôi cũng dư sức nghiền nát cả tá chân nhân cảnh hậu kỳ. Vậy mà Chu Đại Trù kia...
Pháp tắc trói buộc cũng tốt, sức nặng kinh khủng của toà bảo sơn cũng được, hết thảy đều vô pháp trấn áp được hắn. Đáng nói, hắn đây chẳng hề dùng tới bất kỳ một loại pháp bảo nào.
Tay không nâng đại sơn, chống pháp tắc, đây... là thứ sức mạnh gì chứ?
Ân Hồng đã kinh, nhiều người đã sợ. Thật không may là nỗi kinh sợ này vẫn chưa dừng lại.
Tà khí quanh thân có tăng không giảm, trước sự chú mục của tứ đại tông môn, khi mà bọn họ còn chưa kịp làm ra thêm hành động gì thì Chu Đại Trù tụ lực hướng bảo sơn trên đầu đánh ra một quyền.
"Ong... g... g... g...!".
Tiếng ngân khá dài. Từ lúc khởi lên cho đến khi tàn lụi, ước tính cũng phải tầm năm sáu giây.
Tuy nhiên, tiếng ngân ấy, nó chưa phải duy nhất. Theo sau nó, đã có một loạt những thanh âm khác vang lên.
Từ bên trong Thiên Chỉ Sơn, những tiếng "crắc crắc" thi nhau truyền ra.
Để rồi... nối gót Thú Nhân Đồ của Trương Dĩnh, toà bảo sơn vỡ vụn tan tành.
"Ư...!" Pháp bảo bị hủy, Ân Diệt lập tức hộc liền một ngụm máu tươi, thân hình lảo đảo.
...
Một quyền hủy đi Mộc Liên Giới của Cơ Thành Tử, một quyền toái vụn Thiên Chỉ Sơn của Ân Diệt, trước đó lại còn đả bại Trương Dĩnh, phá hỏng Thú Nhân Đồ của nàng, như vậy tổng lại, chỉ với hai bàn tay trắng, Chu Đại Trù đã lần lượt khiến cho ba vị lãnh tụ của Thiên Kiếm Môn, Cửu Hoa Cung, Tam Tiên Đảo phải ngậm trái đắng.
Tới nước này, thật đã không ai còn coi Chu Đại Trù là một tên hậu bối nữa rồi.
Cao tầng tứ đại tông môn, một tia khinh thị bọn họ cũng chẳng dám. Bằng chúng đệ tử dạng như Tô Đông Vũ, Đồ Tự... Hãy xem khuôn mặt bọn họ kìa, hoạt kê đến lạ.
...
Trưởng bối phía trên hay là đệ tử bên dưới, ai ai cũng đang vô cùng rúng động vì sức mạnh to lớn của Chu Đại Trù.
Ở đây, tại cái Hình Đài sớm đã bị phá nát này, kẻ duy nhất còn giữ được sự trấn định cũng chỉ có mỗi mình Cơ Thành Tử. Đã tích súc lực lượng từ nãy giờ, hắn rốt cuộc cũng cầm Cang kiếm hướng đám người Chu Đại Trù chém xuống.
"Yêu nghiệt chịu chết!".
Thế kiếm đi quá nhanh, lại có pháp tắc trói buộc không gian, cộng thêm Lăng Ngọc Yến ở ngay bên cạnh, Chu Đại Trù dẫu muốn cũng không thể né tránh được.
Máu huyết sôi lên, trong thể nội lực lượng điên cuồng được điều động, Chu Đại Trù vung quyền nghênh đón đạo kiếm ảnh hoàng kim vừa đánh tới, miệng hét dài.
"A a a a...!!".
"Oành... oành... h... h...!!".
...
Tiếng hét tuy lớn nhưng nếu đem so với vụ nổ do sự va chạm giữa kiếm ảnh hoàng kim và hắc quyền thì thật vẫn còn rất bé. Thậm chí, khi va chạm xảy ra, mọi người còn chẳng ai có thể nghe được tiếng của Chu Đại Trù nữa. Thấy được, hoạ chăng là dáng hình của một loài sinh vật. Đủ gọi sống động.
Sinh vật này mặt mày dữ tợn, hai mắt sáng ngời, dáng vẻ thịnh nộ, mũi lồi ra, hai tai như hai cục thịt; trên đầu có một đôi sừng uốn lượn, khá giống sừng trâu, hai chân cũng uốn lượn vô định phương hướng, móng sắc như móng hổ, răng nhọn như lưỡi cưa...
"Thao Thiết", đấy là danh tự vừa hiện lên trong đầu cao tầng tứ đại tông môn.
...
"Quả nhiên là hắn!".
"Quả nhiên là hắn!".
Trong đầu Cơ Thành Tử, Hỗn Độn sau khi nhìn thấy hình ảnh Thao Thiết xuất hiện thì liền kích động hô to.
Mặc dù chỉ là cảnh tượng thoáng qua, chưa phải chân thân thật sự nhưng Hỗn Độn vẫn dám khẳng định điều đó, rằng Chu Đại Trù - kẻ đứng trước mặt hắn đây - chính là Thao Thiết chuyển thế. Cỗ tà khí khiếp người kia, nó không sai đi đâu được.
"Chủ nhân! Không được để hắn thoát! Phải bắt hắn!".
...
"Toàn lực công kích!".
Thao Thiết, đấy là nhân vật bậc nào? So với Hỗn Độn còn muốn ghê gớm hơn. Cơ Thành Tử há có khả năng phóng thích đi?
Theo như ý niệm Hỗn Độn truyền đạt cho hắn thì chỉ cần bắt giữ Chu Đại Trù, để cho nó thôn phệ thì hai người bọn hắn sẽ nhất cử đột phá cảnh giới tiên nhân ngay. Thậm chí còn có thể là Huyền tiên chi cảnh nữa.
Như vậy cũng tức là nói so với thân xác Ái Chân Kha Lạc Hoàng, giá trị của Chu Đại Trù còn lớn hơn rất nhiều.
Nhân lúc Chu Đại Trù vẫn chưa hoàn toàn thức tỉnh, trở thành Thao Thiết, bọn hắn phải nắm bắt cơ hội hi hữu này mà ra tay.
"Yêu nghiệt chịu chết!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.