Chương 725: Tu tập đạo pháp
PeaGod
28/05/2019
Cảnh giới Trúc cơ hôm nay Ngọc Vô Tâm đã đột phá, mục tiêu tiếp theo của nàng hiển nhiên sẽ là Vấn đỉnh.
Tu tiên đạo chín đại cảnh giới, để trở thành đại nhân vật ở phàm giới thì tu vị chí ít cũng phải là Nguyên anh kỳ. Trúc cơ, nó cách Nguyên anh xa lắm. Ngọc Vô Tâm tự thấy bản thân cần phải nỗ lực nhiều hơn.
Trước đây, khi chưa phát hiện ra khả năng tiến cấp cùng công dụng tinh chế đan dược thần kỳ của bạch liên hoa, chí hướng của Ngọc Vô Tâm bất quá cũng chỉ dừng ở đại lục Ô La. Nhưng hôm nay, khi đã phát hiện, đã tiến hành tập luyện và nhận ra không gian phát triển to lớn của bản thân, dã tâm của nàng đã vươn xa hơn.
Ô La đại lục trong mắt nàng bây giờ chỉ là điểm khởi đầu. Rồi sẽ có một ngày nàng tiến ra ngoài Ô La, đặt chân đến những thánh địa tu luyện trong truyền thuyết kia. Nguyên anh kỳ, cấp bậc đại năng, Ngọc Vô Tâm nàng nhất định sẽ đạt tới!
Tương lai là vậy, còn hiện tại...
Trong màn đêm u tịch, giữa không gian bốn bề vắng lặng, Ngọc Vô Tâm an vị trên tấm bồ đoàn cũ kỹ, mắt cúi nhìn viên đan dược màu vàng trên tay.
Đây là Bồi Nguyên Đan - thứ đan dược chủ yếu mà các tu sĩ Trúc cơ kỳ dùng để tu luyện. Tuy nhiên, thay vì như người khác sử dụng hạ phẩm thì lúc này Ngọc Vô Tâm lại quyết định phục dụng trung phẩm Bồi Nguyên Đan.
Dùng trung phẩm đan dược tu luyện? Chuyện này nói ra khẳng định sẽ khiến người "kinh ngạc". So với hạ phẩm thì sử dụng trung phẩm đan đúng hiệu quả sẽ tốt hơn nhiều, nhưng trung phẩm đan nào có dễ luyện. Phải biết cho dù là luyện đan đại sư ở các đại tông môn, thời điểm luyện chế cao lắm cũng chỉ có hai ba thành xác suất luyện ra được trung phẩm đan, rất là ít ỏi. Cũng vì lẽ đó mà trung phẩm đan dược trở nên khan hiếm, nếu có thì cũng chỉ ban cho các đệ tử thuộc hạng thiên tài sử dụng ở thời điểm tu luyện mấu chốt mà thôi.
Còn như Ngọc Vô Tâm... Nàng đây chỉ là tu luyện bình thường, chả phải giai đoạn mấu chốt nào hết. Thật đủ gọi xa xỉ. Nhưng đó là trong mắt kẻ khác thôi, chứ với bản thân mình, Ngọc Vô Tâm không thấy thế. Nhờ có năng lực tinh chế thần kỳ của bạch liên hoa mà bây giờ trên người nàng trung phẩm đan dược rất nhiều. Tẩy Tủy Đan, Bồi Nguyên Đan, và thêm kha khá chủng loại đan dược khác nữa.
Giàu có không dùng chẳng phải tự làm khổ mình quá ư?
Ngọc Vô Tâm không phải người rộng lượng, nhưng nàng biết suy trước tính sau. Trong hoàn cảnh của mình, nàng càng cần mau chóng đề thăng thực lực. Cái chết của Tạ Trường Thanh sớm muộn gì cũng sẽ bại lộ thôi.
Trúc cơ, với tu vị này Ngọc Vô Tâm đương nhiên có thể trấn áp được đám trưởng lão của Ma Thần Tông, nhưng đây là đối nội, còn phải đối ngoại nữa. Tại vùng đất Nam man này, Trúc cơ cũng đâu chỉ có một mình nàng. Tu tiên giới cá lớn nuốt cá bé, nếu không đủ thực lực chèo chống, sớm muộn gì Ma Thần Tông của nàng cũng sẽ bị các thế lực khác thôn phệ.
Hít vào thở ra mấy lượt, Ngọc Vô Tâm đem tất thảy tạp niệm gạt đi, tập trung vào việc tu luyện. Đầu tiên nàng đem viên trung phẩm Bồi Nguyên Đan nuốt vào.
Rất nhanh một cỗ nhiệt lưu nồng hậu xuất hiện trong đan điền của nàng.
Khi dùng hạ phẩm Bồi Nguyên Đan thì nhiệt lưu sinh ra rất nóng, khiến người vô cùng khó chịu như ở trong lò thiêu vậy. Còn nhiệt lưu này lại ấm áp khiến người vô cùng sảng khoái như tắm trong nước ấm vào mùa đông, rõ ràng khác biệt.
Mặc dù trên đan dược chú giải cũng có ghi lại một chút song đến khi tự mình thể nghiệm Ngọc Vô Tâm cũng phải âm thầm cảm thán.
Trung phẩm đan dược quả nhiên vẫn là trung phẩm đan dược, hiệu quả hơn xa hạ phẩm.
Thần thức triển khai, dưới sự thao túng của Ngọc Vô Tâm, từ đan điền nàng, những tia linh lực thi nhau hướng đến chỗ viên trung phẩm Bồi Nguyên Đan, bắt đầu luyện hoá.
Đan dược tan dần, theo sự hoà tan, nhiệt lưu cũng tràn ra khắp tứ chi bách hải. Ngọc Vô Tâm tập trung thần thức, chiếu theo tâm pháp của Tử Hà Ma Thiên thực hiện những vòng đại chu thiên tuần hoàn.
Một đỗi lâu sau...
Ngọc Vô Tâm thu hồi thần thức, miệng thở ra một ngụm trọc khí.
"Trung phẩm đan dược hiệu quả đúng là hơn xa hạ phẩm, thảo nào mà giá trị lại cao như vậy".
"Cũng may ta có bạch liên hoa...".
Ngọc Vô Tâm đối với đoá hoa sen trong người mình thật tâm cảm kích. Trước đây nó nhiều lần cứu chữa cho nàng, thậm chí giúp nàng cải tử hoàn sinh, hiện giờ, sau khi tiến cấp lại có thêm công năng tinh chế đan dược... Dựa vào năng lực thần kỳ này của bạch liên hoa nó mà Ngọc Vô Tâm nàng mới có thể làm điều nghịch thiên, tinh chế thành công không chỉ trung phẩm mà còn có cả thượng phẩm đan dược.
Không nhờ bạch liên hoa, Ngọc Vô Tâm nàng sao trở nên giàu có như vầy, tu luyện xa xỉ như vầy?
"Trong thiên địa này, ta không biết cái gọi chí bảo mà các bậc đại năng sở hữu cụ thể uy năng như thế nào, nhưng dám cá cho dù là loại ghê gớm nhất cũng chẳng thể bì được với đoá hoa sen trong người ta. Bạch liên hoa nó vô cùng nghịch thiên...".
Chả cần gì khác, chỉ riêng mỗi công năng tinh chế đan dược, biến phế thành bảo của bạch liên hoa thôi cũng quá đủ gọi nghịch thiên chí bảo rồi. Trong lịch sử của tu tiên giới, Ngọc Vô Tâm chưa từng nghe có ai hay là loại bảo vật nào làm được như vậy cả. Ngọc Vô Tâm nàng hẳn là người đầu tiên. Nếu để người khác biết được bí mật của nàng, tính mạng nàng sẽ gặp nguy hiểm.
"Thất phu vô tội, hoài bích có tội", câu nói ấy Ngọc Vô Tâm từ lâu đã nằm lòng. Nàng hiểu mình phải tuyệt đối giữ kín bí mật về bạch liên hoa.
"Sau này làm việc gì cũng đều phải thật cẩn thận, nếu không thì đừng nói bạch liên hoa, cho dù tính mạng cũng sẽ chẳng còn nữa".
"Chung quy vẫn là phải mau chóng đề thăng thực lực".
Ngọc Vô Tâm nghỉ ngơi một chút, sau đó lại đem một viên trung phẩm Bồi Nguyên Đan trút ra, cho vào miệng...
...
Từ khi tiến vào cảnh giới Trúc cơ, Ngọc Vô Tâm chẳng những không chút nào buông lỏng mà còn ra sức tu tập nhiều hơn.
Khoản tinh chế đan dược nàng tạm thời gác lại. Trước mắt, trừ khoảng nghỉ ngơi điều dưỡng rất ít ỏi ra thì hầu hết thời gian được nàng chia ra làm hai nửa, ban đêm phục dụng đan dược, chiếu theo pháp quyết Tử Hà Ma Thiên tu luyện còn ban ngày thì tu tập các loại pháp thuật, điều động linh khí.
Nói về linh khí, trong tay Ngọc Vô Tâm hiện tại có bảy kiện, nhưng nàng chỉ chú tâm ở ba kiện. Tất cả đều là chiến lợi phẩm thu được từ trên người Tạ Trường Thanh.
Kiện thứ nhất là một sợi dây kim tuyến, phẩm chất có thể xem như là trung phẩm. Kiện thứ hai là một thanh phi kiếm, thuộc hàng thượng phẩm, nghe nói uy lực rất lớn, một kích có thể phá hủy một góc núi. Còn kiện thứ ba... Linh khí này có chút đặc biệt, là một cây châm. Mặc dù trông rất nhỏ nhắn nhưng phẩm chất cũng là thượng phẩm linh khí.
Trong ba kiện, Ngọc Vô Tâm vừa ý nhất là kiện thứ ba.
Như đã biết, Ngọc Vô Tâm vốn rất thành thạo ám khí. Sở trường của nàng chính là dụng độc, ám toán địch nhân. Cũng bằng thủ đoạn ấy mà nàng đã hạ sát Tạ Trường Thanh - kẻ có tu vi cao hơn nàng những một đại cảnh giới.
So với độc châm nàng từng dùng để đối phó Tạ Trường Thanh thì cây châm này lợi hại hơn rất nhiều. Thiết nghĩ chả cần tẩm độc, chỉ quán thâu linh lực đánh ra thôi cũng đủ để lấy đi tính mạng của một tên tu sĩ Trúc cơ sơ kỳ rồi.
Lý thuyết là như vậy, linh khí cấp bậc thượng phẩm có thể dễ dàng hạ sát tu sĩ Trúc cơ, nhưng để từ lý thuyết đi đến thực tế, trong đó vẫn là có điều kiện. Người thao túng, hắn phải nắm giữ thuần thục, phát huy được tối đa uy lực linh khí.
Mà muốn làm được như vậy, Ngọc Vô Tâm nàng chỉ còn cách tập luyện.
Trước đây Ngọc Vô Tâm nàng cũng có linh khí, nhưng bất quá chỉ là hạ phẩm. Giữa hạ phẩm linh khí và trung phẩm linh khí, năng lực thao túng đòi hỏi khác nhau.
Để hiểu thêm về vấn đề này, Ngọc Vô Tâm quyết định đến Tàng Thư Các tông môn...
Tu tiên đạo chín đại cảnh giới, để trở thành đại nhân vật ở phàm giới thì tu vị chí ít cũng phải là Nguyên anh kỳ. Trúc cơ, nó cách Nguyên anh xa lắm. Ngọc Vô Tâm tự thấy bản thân cần phải nỗ lực nhiều hơn.
Trước đây, khi chưa phát hiện ra khả năng tiến cấp cùng công dụng tinh chế đan dược thần kỳ của bạch liên hoa, chí hướng của Ngọc Vô Tâm bất quá cũng chỉ dừng ở đại lục Ô La. Nhưng hôm nay, khi đã phát hiện, đã tiến hành tập luyện và nhận ra không gian phát triển to lớn của bản thân, dã tâm của nàng đã vươn xa hơn.
Ô La đại lục trong mắt nàng bây giờ chỉ là điểm khởi đầu. Rồi sẽ có một ngày nàng tiến ra ngoài Ô La, đặt chân đến những thánh địa tu luyện trong truyền thuyết kia. Nguyên anh kỳ, cấp bậc đại năng, Ngọc Vô Tâm nàng nhất định sẽ đạt tới!
Tương lai là vậy, còn hiện tại...
Trong màn đêm u tịch, giữa không gian bốn bề vắng lặng, Ngọc Vô Tâm an vị trên tấm bồ đoàn cũ kỹ, mắt cúi nhìn viên đan dược màu vàng trên tay.
Đây là Bồi Nguyên Đan - thứ đan dược chủ yếu mà các tu sĩ Trúc cơ kỳ dùng để tu luyện. Tuy nhiên, thay vì như người khác sử dụng hạ phẩm thì lúc này Ngọc Vô Tâm lại quyết định phục dụng trung phẩm Bồi Nguyên Đan.
Dùng trung phẩm đan dược tu luyện? Chuyện này nói ra khẳng định sẽ khiến người "kinh ngạc". So với hạ phẩm thì sử dụng trung phẩm đan đúng hiệu quả sẽ tốt hơn nhiều, nhưng trung phẩm đan nào có dễ luyện. Phải biết cho dù là luyện đan đại sư ở các đại tông môn, thời điểm luyện chế cao lắm cũng chỉ có hai ba thành xác suất luyện ra được trung phẩm đan, rất là ít ỏi. Cũng vì lẽ đó mà trung phẩm đan dược trở nên khan hiếm, nếu có thì cũng chỉ ban cho các đệ tử thuộc hạng thiên tài sử dụng ở thời điểm tu luyện mấu chốt mà thôi.
Còn như Ngọc Vô Tâm... Nàng đây chỉ là tu luyện bình thường, chả phải giai đoạn mấu chốt nào hết. Thật đủ gọi xa xỉ. Nhưng đó là trong mắt kẻ khác thôi, chứ với bản thân mình, Ngọc Vô Tâm không thấy thế. Nhờ có năng lực tinh chế thần kỳ của bạch liên hoa mà bây giờ trên người nàng trung phẩm đan dược rất nhiều. Tẩy Tủy Đan, Bồi Nguyên Đan, và thêm kha khá chủng loại đan dược khác nữa.
Giàu có không dùng chẳng phải tự làm khổ mình quá ư?
Ngọc Vô Tâm không phải người rộng lượng, nhưng nàng biết suy trước tính sau. Trong hoàn cảnh của mình, nàng càng cần mau chóng đề thăng thực lực. Cái chết của Tạ Trường Thanh sớm muộn gì cũng sẽ bại lộ thôi.
Trúc cơ, với tu vị này Ngọc Vô Tâm đương nhiên có thể trấn áp được đám trưởng lão của Ma Thần Tông, nhưng đây là đối nội, còn phải đối ngoại nữa. Tại vùng đất Nam man này, Trúc cơ cũng đâu chỉ có một mình nàng. Tu tiên giới cá lớn nuốt cá bé, nếu không đủ thực lực chèo chống, sớm muộn gì Ma Thần Tông của nàng cũng sẽ bị các thế lực khác thôn phệ.
Hít vào thở ra mấy lượt, Ngọc Vô Tâm đem tất thảy tạp niệm gạt đi, tập trung vào việc tu luyện. Đầu tiên nàng đem viên trung phẩm Bồi Nguyên Đan nuốt vào.
Rất nhanh một cỗ nhiệt lưu nồng hậu xuất hiện trong đan điền của nàng.
Khi dùng hạ phẩm Bồi Nguyên Đan thì nhiệt lưu sinh ra rất nóng, khiến người vô cùng khó chịu như ở trong lò thiêu vậy. Còn nhiệt lưu này lại ấm áp khiến người vô cùng sảng khoái như tắm trong nước ấm vào mùa đông, rõ ràng khác biệt.
Mặc dù trên đan dược chú giải cũng có ghi lại một chút song đến khi tự mình thể nghiệm Ngọc Vô Tâm cũng phải âm thầm cảm thán.
Trung phẩm đan dược quả nhiên vẫn là trung phẩm đan dược, hiệu quả hơn xa hạ phẩm.
Thần thức triển khai, dưới sự thao túng của Ngọc Vô Tâm, từ đan điền nàng, những tia linh lực thi nhau hướng đến chỗ viên trung phẩm Bồi Nguyên Đan, bắt đầu luyện hoá.
Đan dược tan dần, theo sự hoà tan, nhiệt lưu cũng tràn ra khắp tứ chi bách hải. Ngọc Vô Tâm tập trung thần thức, chiếu theo tâm pháp của Tử Hà Ma Thiên thực hiện những vòng đại chu thiên tuần hoàn.
Một đỗi lâu sau...
Ngọc Vô Tâm thu hồi thần thức, miệng thở ra một ngụm trọc khí.
"Trung phẩm đan dược hiệu quả đúng là hơn xa hạ phẩm, thảo nào mà giá trị lại cao như vậy".
"Cũng may ta có bạch liên hoa...".
Ngọc Vô Tâm đối với đoá hoa sen trong người mình thật tâm cảm kích. Trước đây nó nhiều lần cứu chữa cho nàng, thậm chí giúp nàng cải tử hoàn sinh, hiện giờ, sau khi tiến cấp lại có thêm công năng tinh chế đan dược... Dựa vào năng lực thần kỳ này của bạch liên hoa nó mà Ngọc Vô Tâm nàng mới có thể làm điều nghịch thiên, tinh chế thành công không chỉ trung phẩm mà còn có cả thượng phẩm đan dược.
Không nhờ bạch liên hoa, Ngọc Vô Tâm nàng sao trở nên giàu có như vầy, tu luyện xa xỉ như vầy?
"Trong thiên địa này, ta không biết cái gọi chí bảo mà các bậc đại năng sở hữu cụ thể uy năng như thế nào, nhưng dám cá cho dù là loại ghê gớm nhất cũng chẳng thể bì được với đoá hoa sen trong người ta. Bạch liên hoa nó vô cùng nghịch thiên...".
Chả cần gì khác, chỉ riêng mỗi công năng tinh chế đan dược, biến phế thành bảo của bạch liên hoa thôi cũng quá đủ gọi nghịch thiên chí bảo rồi. Trong lịch sử của tu tiên giới, Ngọc Vô Tâm chưa từng nghe có ai hay là loại bảo vật nào làm được như vậy cả. Ngọc Vô Tâm nàng hẳn là người đầu tiên. Nếu để người khác biết được bí mật của nàng, tính mạng nàng sẽ gặp nguy hiểm.
"Thất phu vô tội, hoài bích có tội", câu nói ấy Ngọc Vô Tâm từ lâu đã nằm lòng. Nàng hiểu mình phải tuyệt đối giữ kín bí mật về bạch liên hoa.
"Sau này làm việc gì cũng đều phải thật cẩn thận, nếu không thì đừng nói bạch liên hoa, cho dù tính mạng cũng sẽ chẳng còn nữa".
"Chung quy vẫn là phải mau chóng đề thăng thực lực".
Ngọc Vô Tâm nghỉ ngơi một chút, sau đó lại đem một viên trung phẩm Bồi Nguyên Đan trút ra, cho vào miệng...
...
Từ khi tiến vào cảnh giới Trúc cơ, Ngọc Vô Tâm chẳng những không chút nào buông lỏng mà còn ra sức tu tập nhiều hơn.
Khoản tinh chế đan dược nàng tạm thời gác lại. Trước mắt, trừ khoảng nghỉ ngơi điều dưỡng rất ít ỏi ra thì hầu hết thời gian được nàng chia ra làm hai nửa, ban đêm phục dụng đan dược, chiếu theo pháp quyết Tử Hà Ma Thiên tu luyện còn ban ngày thì tu tập các loại pháp thuật, điều động linh khí.
Nói về linh khí, trong tay Ngọc Vô Tâm hiện tại có bảy kiện, nhưng nàng chỉ chú tâm ở ba kiện. Tất cả đều là chiến lợi phẩm thu được từ trên người Tạ Trường Thanh.
Kiện thứ nhất là một sợi dây kim tuyến, phẩm chất có thể xem như là trung phẩm. Kiện thứ hai là một thanh phi kiếm, thuộc hàng thượng phẩm, nghe nói uy lực rất lớn, một kích có thể phá hủy một góc núi. Còn kiện thứ ba... Linh khí này có chút đặc biệt, là một cây châm. Mặc dù trông rất nhỏ nhắn nhưng phẩm chất cũng là thượng phẩm linh khí.
Trong ba kiện, Ngọc Vô Tâm vừa ý nhất là kiện thứ ba.
Như đã biết, Ngọc Vô Tâm vốn rất thành thạo ám khí. Sở trường của nàng chính là dụng độc, ám toán địch nhân. Cũng bằng thủ đoạn ấy mà nàng đã hạ sát Tạ Trường Thanh - kẻ có tu vi cao hơn nàng những một đại cảnh giới.
So với độc châm nàng từng dùng để đối phó Tạ Trường Thanh thì cây châm này lợi hại hơn rất nhiều. Thiết nghĩ chả cần tẩm độc, chỉ quán thâu linh lực đánh ra thôi cũng đủ để lấy đi tính mạng của một tên tu sĩ Trúc cơ sơ kỳ rồi.
Lý thuyết là như vậy, linh khí cấp bậc thượng phẩm có thể dễ dàng hạ sát tu sĩ Trúc cơ, nhưng để từ lý thuyết đi đến thực tế, trong đó vẫn là có điều kiện. Người thao túng, hắn phải nắm giữ thuần thục, phát huy được tối đa uy lực linh khí.
Mà muốn làm được như vậy, Ngọc Vô Tâm nàng chỉ còn cách tập luyện.
Trước đây Ngọc Vô Tâm nàng cũng có linh khí, nhưng bất quá chỉ là hạ phẩm. Giữa hạ phẩm linh khí và trung phẩm linh khí, năng lực thao túng đòi hỏi khác nhau.
Để hiểu thêm về vấn đề này, Ngọc Vô Tâm quyết định đến Tàng Thư Các tông môn...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.