Chương 623: Ý nguyện của lăng tiểu ngư
PeaGod
18/04/2019
"Nói ta biết, đã có chuyện gì?".
Lăng Tiểu Ngư có chút im lặng. Hắn đứng nhìn Dương Tiểu Ngọc một lúc, chừng quay mặt đi mới đáp: "Ta đã tra ra được rồi".
"Ý ngươi là tung tích quỷ diện nhân?" Dương Tiểu Ngọc hỏi lại.
"Ừm. Ta đã biết thân phận thật sự của hắn." Lăng Tiểu Ngư nhẹ gật đầu.
Rồi nói tiếp: "Tiểu Ngọc, quỷ diện nhân - kẻ đứng đằng sau mọi chuyện, Tiểu Ngọc ngươi cũng có nhận thức, còn là rất rõ".
"Là người trong Thiên Kiếm Môn?".
"Phải".
Lăng Tiểu Ngư chốt hạ: "Kẻ đóng giả ta đi gieo rắc tội ác, kẻ đã hại chết Yến cô cô, buộc ta phải tiến hành thức tỉnh, hắn... chính là chưởng môn đương nhiệm của Thiên Kiếm: Cơ Thành Tử".
...
Dương Tiểu Ngọc nghe xong thì im lặng. Qua một đỗi nàng mới lên tiếng: "Có chính xác không?".
"Tuyệt đối chính xác." - Lăng Tiểu Ngư khẳng định - "Những thông tin này đều là do ta thu thập được từ trong ký ức của Hỗn Độn, chẳng thể nào sai được".
Nói rồi, Lăng Tiểu Ngư đem sự tình xảy ra ở Thanh Khâu thuật lại cho Dương Tiểu Ngọc nghe. Tất nhiên chỉ ở đoạn đầu, còn khúc sau, kể từ thời điểm hắn bắt đầu đem nội y của Thiên Hồ Nguyệt và Thiên Hồ Đại Mi xé rách thì không có kể.
Đợi Lăng Tiểu Ngư kể xong câu chuyện, lúc này Dương Tiểu Ngọc mới lên tiếng: "Tiểu Ngư, bây giờ ngươi tính thế nào?".
Bởi đã cân nhắc qua cho nên Lăng Tiểu Ngư chả có tí chần chừ, đáp ngay: "Thù của Yến cô cô ta nhất định phải báo. Cơ Thành Tử kia ta chắc chắn phải giết".
"Vậy còn tứ đại tông môn, thiên hạ chính giáo?".
"Kẻ không biết thì không có tội, Tiểu Ngọc, ngươi có tán đồng như vậy?".
Lăng Tiểu Ngư xoay người lại, nhìn thẳng vào mắt Dương Tiểu Ngọc: "Ta thì không. Cơ Thành Tử có tội, chính giáo thiên hạ cũng chẳng phải vô can. Trong cái chết của Yến cô cô, bọn họ cũng có một phần trách nhiệm".
"Tiểu Ngư, ngươi định...?".
Trong lòng ngầm hiểu ý tứ, Lăng Tiểu Ngư mới trấn an: "Tiểu Ngọc, ngươi yên tâm. Lăng Tiểu Ngư ta không phải kẻ hiếu sát, ta tự biết cân nhắc nặng nhẹ mà đưa ra hình phạt. Nói thế nào thì ta cũng từng là môn nhân Thiên Kiếm, ta sẽ niệm tình".
Nghe Lăng Tiểu Ngư nói thế thì trong dạ Dương Tiểu Ngọc cũng nhẹ nhõm đi nhiều. Vốn dĩ nàng không muốn nhìn thấy cảnh sinh linh đồ thán dưới tay Lăng Tiểu Ngư.
"Khi nào thì ngươi hành động?".
"Không vội." - Lăng Tiểu Ngư đáp - "Đợi sau khi ta tiếp quản Huyết Sát Giáo rồi tiến đến Thiên Kiếm Môn cũng không muộn".
Tiếp quản Huyết Sát Giáo?
Dương Tiểu Ngọc chưa hiểu gì mấy. Nàng thật tình không biết tại sao Lăng Tiểu Ngư lại có ý này. Với bản lãnh của hắn, vốn đâu cần trợ lực. Một đám phàm nhân lại có tác dụng gì?
"Tiểu Ngư, ý ngươi là gì? Tiếp quản Huyết Sát Giáo là thế nào?".
Lăng Tiểu Ngư đem suy nghĩ trong lòng nói ra, giọng điệu khá từ tốn: "Tiểu Ngọc, ta không chỉ muốn báo thù cho Yến cô cô, trừ bỏ báo thù ra thì ta còn muốn thống nhất tu tiên giới nữa".
"Thống nhất tu tiên giới? Ngươi... tại sao?".
Dương Tiểu Ngọc càng nghe càng cảm thấy hồ đồ. Nàng thật không biết trong bụng Lăng Tiểu Ngư đang toan tính điều gì. Nàng dõi mắt nhìn hắn, chờ nghe giải đáp.
Cũng chẳng để Dương Tiểu Ngọc nàng phải chờ đợi lâu, vài giây bất quá thì tiếng Lăng Tiểu Ngư đã lại cất lên: "Tiểu Ngọc, ngươi không thấy tu tiên giới này quá hỗn loạn sao? Kẻ nhận chính giáo, người bị gọi tà đạo, thân phận vốn rất đỗi rõ ràng, thế nhưng... Chính giáo có thật quang minh lỗi lạc, ai cũng thiện lương? Tà đạo có đúng bỉ ổi đê hèn, người người đều ác?".
Lăng Tiểu Ngư tự hỏi rồi cũng tự lắc đầu phủ định: "Tiểu Ngọc, chính giáo, tà đạo bất quá cũng chỉ là cái vỏ bọc, bản chất bên trong đâu có vì một lớp áo mà thay đổi. Giống như Cơ Thành Tử, ngoài mặt hắn luôn tỏ ra mình là một người nhân nghĩa, luôn hết lòng vì thương sinh thiên hạ, nhưng thực chất, những điều hắn nghĩ, những việc hắn làm, hết thảy đều chỉ hướng tới lợi ích của riêng bản thân hắn mà thôi".
"Chính không phải chính, tà không giống tà, đã vậy hà tất còn phân chính - tà? Tiểu Ngọc, ta muốn đem cái ranh giới này xoá bỏ. Ta muốn thống nhất tu tiên giới. Hoặc cũng có thể nói ta muốn thao túng toàn bộ tu tiên giới, tất thảy thiên hạ này. Bởi chỉ có như vậy thì ta mới duy trì được trật tự; dưới những luật lệ do ta ban hành, chính ta giám sát, ta tin thế giới sẽ trở nên tốt đẹp hơn, sẽ không còn cảnh phân tranh, sẽ không có thêm người vô tội phải chết giống như Yến cô cô... Tiểu Ngọc, ta thực mong thế giới này tốt đẹp hơn, đáng sống hơn".
Dương Tiểu Ngọc lặng đi trong chốc lát. Nàng đang ngẫm lại những lời Lăng Tiểu Ngư vừa nói.
"Tiểu Ngư, tâm ý của ngươi ta đã hiểu. Ta sẽ giúp ngươi ước nguyện. Chúng ta sẽ làm cho thế giới này trở nên tốt đẹp hơn, vĩnh viễn chấm dứt tranh đấu chính - tà".
"Cảm ơn ngươi, Tiểu Ngọc".
Lăng Tiểu Ngư có chút im lặng. Hắn đứng nhìn Dương Tiểu Ngọc một lúc, chừng quay mặt đi mới đáp: "Ta đã tra ra được rồi".
"Ý ngươi là tung tích quỷ diện nhân?" Dương Tiểu Ngọc hỏi lại.
"Ừm. Ta đã biết thân phận thật sự của hắn." Lăng Tiểu Ngư nhẹ gật đầu.
Rồi nói tiếp: "Tiểu Ngọc, quỷ diện nhân - kẻ đứng đằng sau mọi chuyện, Tiểu Ngọc ngươi cũng có nhận thức, còn là rất rõ".
"Là người trong Thiên Kiếm Môn?".
"Phải".
Lăng Tiểu Ngư chốt hạ: "Kẻ đóng giả ta đi gieo rắc tội ác, kẻ đã hại chết Yến cô cô, buộc ta phải tiến hành thức tỉnh, hắn... chính là chưởng môn đương nhiệm của Thiên Kiếm: Cơ Thành Tử".
...
Dương Tiểu Ngọc nghe xong thì im lặng. Qua một đỗi nàng mới lên tiếng: "Có chính xác không?".
"Tuyệt đối chính xác." - Lăng Tiểu Ngư khẳng định - "Những thông tin này đều là do ta thu thập được từ trong ký ức của Hỗn Độn, chẳng thể nào sai được".
Nói rồi, Lăng Tiểu Ngư đem sự tình xảy ra ở Thanh Khâu thuật lại cho Dương Tiểu Ngọc nghe. Tất nhiên chỉ ở đoạn đầu, còn khúc sau, kể từ thời điểm hắn bắt đầu đem nội y của Thiên Hồ Nguyệt và Thiên Hồ Đại Mi xé rách thì không có kể.
Đợi Lăng Tiểu Ngư kể xong câu chuyện, lúc này Dương Tiểu Ngọc mới lên tiếng: "Tiểu Ngư, bây giờ ngươi tính thế nào?".
Bởi đã cân nhắc qua cho nên Lăng Tiểu Ngư chả có tí chần chừ, đáp ngay: "Thù của Yến cô cô ta nhất định phải báo. Cơ Thành Tử kia ta chắc chắn phải giết".
"Vậy còn tứ đại tông môn, thiên hạ chính giáo?".
"Kẻ không biết thì không có tội, Tiểu Ngọc, ngươi có tán đồng như vậy?".
Lăng Tiểu Ngư xoay người lại, nhìn thẳng vào mắt Dương Tiểu Ngọc: "Ta thì không. Cơ Thành Tử có tội, chính giáo thiên hạ cũng chẳng phải vô can. Trong cái chết của Yến cô cô, bọn họ cũng có một phần trách nhiệm".
"Tiểu Ngư, ngươi định...?".
Trong lòng ngầm hiểu ý tứ, Lăng Tiểu Ngư mới trấn an: "Tiểu Ngọc, ngươi yên tâm. Lăng Tiểu Ngư ta không phải kẻ hiếu sát, ta tự biết cân nhắc nặng nhẹ mà đưa ra hình phạt. Nói thế nào thì ta cũng từng là môn nhân Thiên Kiếm, ta sẽ niệm tình".
Nghe Lăng Tiểu Ngư nói thế thì trong dạ Dương Tiểu Ngọc cũng nhẹ nhõm đi nhiều. Vốn dĩ nàng không muốn nhìn thấy cảnh sinh linh đồ thán dưới tay Lăng Tiểu Ngư.
"Khi nào thì ngươi hành động?".
"Không vội." - Lăng Tiểu Ngư đáp - "Đợi sau khi ta tiếp quản Huyết Sát Giáo rồi tiến đến Thiên Kiếm Môn cũng không muộn".
Tiếp quản Huyết Sát Giáo?
Dương Tiểu Ngọc chưa hiểu gì mấy. Nàng thật tình không biết tại sao Lăng Tiểu Ngư lại có ý này. Với bản lãnh của hắn, vốn đâu cần trợ lực. Một đám phàm nhân lại có tác dụng gì?
"Tiểu Ngư, ý ngươi là gì? Tiếp quản Huyết Sát Giáo là thế nào?".
Lăng Tiểu Ngư đem suy nghĩ trong lòng nói ra, giọng điệu khá từ tốn: "Tiểu Ngọc, ta không chỉ muốn báo thù cho Yến cô cô, trừ bỏ báo thù ra thì ta còn muốn thống nhất tu tiên giới nữa".
"Thống nhất tu tiên giới? Ngươi... tại sao?".
Dương Tiểu Ngọc càng nghe càng cảm thấy hồ đồ. Nàng thật không biết trong bụng Lăng Tiểu Ngư đang toan tính điều gì. Nàng dõi mắt nhìn hắn, chờ nghe giải đáp.
Cũng chẳng để Dương Tiểu Ngọc nàng phải chờ đợi lâu, vài giây bất quá thì tiếng Lăng Tiểu Ngư đã lại cất lên: "Tiểu Ngọc, ngươi không thấy tu tiên giới này quá hỗn loạn sao? Kẻ nhận chính giáo, người bị gọi tà đạo, thân phận vốn rất đỗi rõ ràng, thế nhưng... Chính giáo có thật quang minh lỗi lạc, ai cũng thiện lương? Tà đạo có đúng bỉ ổi đê hèn, người người đều ác?".
Lăng Tiểu Ngư tự hỏi rồi cũng tự lắc đầu phủ định: "Tiểu Ngọc, chính giáo, tà đạo bất quá cũng chỉ là cái vỏ bọc, bản chất bên trong đâu có vì một lớp áo mà thay đổi. Giống như Cơ Thành Tử, ngoài mặt hắn luôn tỏ ra mình là một người nhân nghĩa, luôn hết lòng vì thương sinh thiên hạ, nhưng thực chất, những điều hắn nghĩ, những việc hắn làm, hết thảy đều chỉ hướng tới lợi ích của riêng bản thân hắn mà thôi".
"Chính không phải chính, tà không giống tà, đã vậy hà tất còn phân chính - tà? Tiểu Ngọc, ta muốn đem cái ranh giới này xoá bỏ. Ta muốn thống nhất tu tiên giới. Hoặc cũng có thể nói ta muốn thao túng toàn bộ tu tiên giới, tất thảy thiên hạ này. Bởi chỉ có như vậy thì ta mới duy trì được trật tự; dưới những luật lệ do ta ban hành, chính ta giám sát, ta tin thế giới sẽ trở nên tốt đẹp hơn, sẽ không còn cảnh phân tranh, sẽ không có thêm người vô tội phải chết giống như Yến cô cô... Tiểu Ngọc, ta thực mong thế giới này tốt đẹp hơn, đáng sống hơn".
Dương Tiểu Ngọc lặng đi trong chốc lát. Nàng đang ngẫm lại những lời Lăng Tiểu Ngư vừa nói.
"Tiểu Ngư, tâm ý của ngươi ta đã hiểu. Ta sẽ giúp ngươi ước nguyện. Chúng ta sẽ làm cho thế giới này trở nên tốt đẹp hơn, vĩnh viễn chấm dứt tranh đấu chính - tà".
"Cảm ơn ngươi, Tiểu Ngọc".
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.