Chương 1: Lê Minh
Vong Linh Phiêu Lãng
23/04/2013
Trời đã vào buổi trưa, mặt trờĩ lên cao, ánh nằng nóng bức chiếu rọi khắp mọi nơi.
Trong ánh mặt trời, một thiếu niên lưng đeo gùi, tay cầm liềm, đang ngồi dưới một tán cây ngóng nhìn lên đỉnh núi.
"Soạt , soạt..." Một âm thanh kì quái từ đằng sau truyền đến tai thiếu niên.
Thiếu niên giật mình ngưng thần nhìn xung quanh, đây không phải âm thanh do lá cây bị gió thổi tạo ra, cũng không phải trên cao truyền xuống, đích xác là dưới mặt đất.
Trên núi này loài vật nào cũng có, cây cối thì um tùm, có cây cao gần trăm mét chục người ôm không hết, đây chính là mảng rừng nguyên sinh, cái nóng bức thường làm cho các mãnh thú rời khỏi nơi ở.
Thiếu niên thủ thế, hai tai nge ngóng, ánhd mắt nhìn chằm chằm vào một bụi rậm trước mặt.
Nơi đó truyền đến âm thanh rất nhỏ, thiếu niên biết chắc đó là dã thú, còn loại nào thì phải đợi nó đi ra mới biết.
Một cánh tay toàn lông lộ ra, vén toàn bộ đám bụi rậm, từ cái khe rậm ấy lộ ra một thân hình toàn lông, thân hình này chính là Gấu xám, thân cao hơn hai mét.
Thiếu niên giật mình, hai mắt nhìn vào con Gấu xám không chớp. Miệng thầm ho xui xẻo.
Nói về thiếu niên thì hắn tên là Lê Minh, là một đệ tử của Tam Sơn môn, lúc còn nhỏ do cơ duyên xảo hợp gặp được Lý Hiên, lão là một luyện đan sư của Tam Sơn môn, Lê Minh đi theo lão làm tiểu đồng luyện đan.
Hôm nay, mục đích hắn khi vào rừng là hái một ít dược thảo để về mở lò luyện chế một ýt đan dược tăng tiến tu vi. Do tư chất có hạn nên hắn không được môn phái coi trọng, mà điều này đồng nghĩa với môn phái sẽ không cung cấp tài nguyên gì cho hắn. Chẳng may xui xẻo thế nào lại chạm phải con Gấu xám này.
"Gấu xám này có tu vi tương đương với linh khí kỳ tầng hai" Lê Minh vận chuyển linh khí thi chuyển Quan Khí thuật đánh giá con gấu. Cái gọi là Quan Khí thuật chẳng qua là dùng để quan sát tu vi người, vật có linh khí mà thôi. Nó đơn thuần là pháp thuật phụ trợ không có chức năng thủ hộ hay công kích gì.
Với một con thú tu vi ngang mình Lê Minh cũng rất thận trọng, tránh trường hợp "lật thuyền trong mương" tay hắn đặt trên túi trữ vật, truyền linh khí vào đó, lấy ra một thanh đoản kiếm. Cái đoản kiếm này tuy chỉ là hạ phẩm linh khí, thế nhưng, đối với một "đại gia" như hắn thì, đó là cả gia tài, thậm chí hắn rất ýt khi lấy ra dùng, nhưng trong trường hợp này thì...
Gấu xám nhận thấy tên thiếu niên này không dễ trêu chọc, nó bước chân chậm rãi vòng quanh quan sát Lê Minh.
Lê Minh thấy Gấu xám thận trọng như vậy thì trong lòng cười lạnh.
Gấu xám tuy linh trí chưa mở, nhưng nó làm theo bản năng cũng rất nguy hiểm. Lê Minh truyền linh khí vào đoản kiếm, ngưng thần chờ đợi công kích của Gấu xám.
Gấu xám vẫn đi vòng quanh, nó cảm giác nguy hiểm từ phía người thiếu niên này.
"Ục ục..." Bụng Gấu xám phát ra âm thanh kì lạ.
Lê Minh rùng mình, đoản kiến giơ ra trước ngực, tuy hắn không biết Gấu xám ra chiêu thức gì, nhưng hắn vẫn thận trọng chờ đợi chiêu thức cổ quái này.
Gấu xám nuốt từng ngụm nước miếng, nó đang rất đói. Mà thiếu niên trước mặt chính là một món ăn tốt nhất bây giờ. Không suy nghĩ nhiều thêm, Gấu xám chân đạp xuống đất, hai cặp tay lông lá lao về phía Lê Minh.
Thân hình Gấu xám như một tảng đá lao tới, nó há to miệng tăng thêm áp lực lên người Lê Minh, giờ khác này nó đem toàn bộ lực lượng phát huy hoàn toàn.
Lê Minh nhìn thấy Gấu xám lao tới, thân hình lách sang một bên, đoản kiếm giơ lên đâm vào cánh tay Gấu xám.
Bước chân Gấu xám dừng lại, cả thân hình đang lao đến cũng dừng theo, nó liên tục thối lui tránh công kích của Lê Minh.
Lê Minh hít một hơi , hai tầng linh khí vận chuyển toàn bộ. Chân thoát cái lao theo, tay giơ cao đâm vào cánh tay Gấu xám một lần nữa. "Đắc thủ" dục bất khả đạt, Lê Minh thấy mục tiêu trúng kích thì lùi lại ngay.
Gấu xám thấy không ổn, thân hình ẩn ngay vào bụi rậm.
Với tu vi tầng hai Linh Khí kỳ, Lê Minh chưa thể vận dụng thần thức, chỉ có thể dựa vào tai và mắt.
Lê Minh lao theo chân Gấu xám, nhưng khi xuyên qua bụi rậm thì đã không thấy nó ở đâu.
Nhìn vết máu Lê Minh thận trọng lần theo.
Đột nhiên, Lê Minh dừng bước, sau lưng tràn đến một luồng khí tức nguy hiểm,d không suy nghĩ Lê Minh lao nhanh về phía trước, sau đó ngoái đầu lại nhìn.
Một thân hình to lớn lao ra từ bên trái, đáp xuống ngay nơi Lê Minh vừa đứng, hai con mắt to lớn đầy tơ máu củ Gấu xám nhìn chằm chằm Lê Minh.
"Hừ..." Lê Minh quát lên một tiếng, cả thân hình bay lên lao thẳng về phía Gấu xám.
Khác với lần đầu, Gấu xám giơ cặp tay to nghênh đón công kích của Lê Minh.
"Gừ... á á ..." thanh đoản kiếm của Lê Minh găm vào ngay trước ngực Gấu xám, Gấu xám gào lên đầy đau đớn, hai tay nó quơ loạn xạ, một tay vô tình đánh lên người Lê Minh làm hắn văng ra xa mấy mét.
"Hự" Lê Minh nằm trên mặt đất nhanh chóng bò dậy, hắn cúi đầu nhìn lại thân mình "Hoàn hảo" ngoài quần áo rách và vài vết xước ra thì hắn không làm sao cả.
Hắn tiếp tục lao lên công kích Gấu xám.
Thân hình cao hai mét của Gấu xán hiện ra, nó giơ hai tay đánh về phía trước.
"Đùng"
Hai bên va chạm nhau, một tiếng vang lớn phát ra.
Thân hình to lớn của Gấu bay lên không trung rồi chật vật rớt xuống đất, ánh mắt nó xoay chuyển. Gấu xám bật dậy rất nhanh, xoay người liều mạng bỏ chạy.
Lần này Lê Minh tuyệt đối không cho nó thoát, thân hình lắc lư sau cú va chạm dần ổn định, một lần nữa nâng đoản kiếm lên bổ nhào về phía trước, cánh tay huy vũ đoản kiếm găm ngay giữa đầu Gấu xám.
Không một tiếng rên hay chống cự gì hết, thân hình Gấu xám đổ về đằng trước nằm dài trên mặt đất.
Lê Minh gấp người thở hồng hộc...
Một lát sau hắn chém Gấu xám ra làm hai, tay móc mật của nó ra. Cái bọc mật này rất có lợi cho tu vi của hắn.
Gấu xám có tu vi tương đương luyện khí kỳ tầng hai, nó chưa sinh ra nội đan, nhưng bọc mật của nó cũng làm Lê Minh thỏa mãn.
Lê Minh chợt nhớ ra còn cái gùi thuốc, trong lòng cảm thấy buồn bực, thầm quyết định khi về phải mua ngay "túi trữ dược thảo" mới được
...
Lê Minh leo tiếp lên núi, tới lưng chừng Lê Minh chuyển thân đi qua một thác nước. Phía dưới là một cái hồ, nước từ hồ lại tiếp tục đổ xuống dưới.
Nơi đây là thượng nguồn nên nước rất trong, Lê Minh nhìn thân thể "rách nát" của mình thì trong lòng buồn bực. Hắn từ từ cởi bỏ quần áo của mình.
Lê Minh nhảy xuống hồ, bắt đầu kỳ cọ vết máu của Gấu xám trên người mình. Một cảm giác sảng khoái truyền đến, hắn thoải mái bơi vài vòng.
Một lát sau...
Lê Minh xoay người định bước lên bờ, nhưng lúc này hắn lại nhìn chằm chằm vào một góc của hồ nước.
Nơi đây phát ra ánh sáng nhàn nhạt, lúc có lúc không. ...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.