Chương 337: Bách chiến bách thắng (thượng)
Chử Tửu Luận Già Phê
21/05/2013
Giờ phút này, ngay cả Đại trưởng lão Thanh Huyền cũng truyền âm nói với Chưởng Giáo Chí Tôn:
- Xem ra, số mệnh vài năm sau của mười ngọn chủ phong, sắp sửa quy về Huyền Cơ Phong.
Chưởng Giáo Chí Tôn yên lặng gật đầu.
Nói đến số mệnh của mười ngọn chủ phong, bên trong Thiên Huyền Tông sớm có truyền lưu, tuy có chút ít hư vô mờ mịt, những cũng có được chút ít quy luật.
Nếu một tòa Mười ngọn chủ phong có được số mệnh, trong vài năm nhân tài xuất hiện lớp lớp, sẽ có người kết thành Nguyên Anh, thậm chí không chỉ một vị.
Số mệnh luân chuyển, Huyền Cơ Phong an phận mấy ngàn năm, rốt cục bước vào một trang sử mới...
Trên lôi đài, hai nhân vật đại biểu Huyền Cơ Phong, Tô Triệt và Đoạn Thiên Nhai, lại làm ra một động tác hoàn toàn giống nhau, đó chính là phục dụng đan dược.
Tô Triệt dùng chính là Linh Đan bổ sung khí huyết, Đoạn Thiên Nhai dùng chính là Linh Đan bổ dưỡng nguyên thần, tất cả uy năng của thần thông hai người, đều tiêu hao thật lớn ở phương diện bất đồng.
Mấy hơi sau, Đoạn Thiên Nhai hỏi:
- Không thi triển thuật vây hãm, liều mạng một cái, như thế nào?
- Có thể!
Tô Triệt lập tức đáp ứng.
Hai người không hẹn mà cùng nhau xông lên, trong nháy mắt vượt qua cự ly sáu mươi trượng.
Tô Triệt, quyền thế như lôi, nghiền nát hết thảy!
Đoạn Thiên Nhai, ti ảnh như núi, che khuất bầu trời!
Cách xa nhau không đến mười trượng, quyền kình Phá Diệt của Tô Triệt và chưởng lực Khô Vinh của Đoạn Thiên Nhai đụng vào cùng một chỗ.
Tràng cành cực kỳ quỷ dị lập tức xuất hiện, sau khi đụng vào cùng một chỗ, lại không có một tiếng động, hai loại lực lượng lại quấn đến cùng một chỗ, trong nháy mắt áp súc vào một cực điểm, giữa không trung xuất hiện một cái chấm đen nhỏ.
Rất nhỏ rất nhỏ, chỉ lớn bằng mắt người mà thôi.
Oanh!
Áp súc đến mức tận cùng, đột nhiên điểm đen bộc phát, giống như một kích toàn lực của đại tu sĩ Kim Đan hậu kỳ muốn nổ tung lên, khí lãng khủng bố, làm cho Tô Triệt và Đoạn Thiên Nhai bị trùng kích bay ra ngoài, nhìn tốc độ, giống như là không ngăn được, muốn rút ra bên ngoài đài.
Bách chiến lôi đài, nếu cả hai đồng thời rời khỏi lôi đài, cũng không có hoà nhau gì cả, nếu xuất hiện tình huống như vậy, thì cả hai tiếp tục đi lên đài so đấu tiếp.
Giữa không trung, Tô Triệt ổn định thân hình, đột nhiên phất tay.
Tù Ma!
Hô... .
Tù giam lập tức ngưng hiện, định Đoạn Thiên Nhai ở giữa không trung.
Lúc này, Tô Triệt chiếm cứ một chút tiên cơ, bởi vì trải qua kinh nghiệm mấy lần bị đánh bay ra trên đài, ứng phó so với Đoạn Thiên Nhai thì thoáng tự nhiên hơn một chút, không có chật vật giống như hắn.
Về phần vừa rồi hai người ước định, không thi triển thần thông vây hãm, liều mạng một cái, kia chỉ có ngốc tử mới thật sự tuân thủ. Đây là lôi đài chi tranh, các loại thủ đoạn, dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào. Có thể gạt người, cũng có thể không nói danh, mục tiêu chỉ có một, kia chính là chiến thắng đối phương.
Ngược lại!
Thiên Mộc cực kiếm của Đoạn Thiên Nhai tự động bay ra, lại một lần nửa biến ảo thành cành cây to, muốn xé nát nhà giam chữ tù.
Nhưng mà lần này, Tô Triệt sớm có chuẩn bị, Thanh Đồng bảo hồ đã chuẩn bị tốt, miệng hồ lô hướng về phía Thiên Mộc cực kiếm nhoáng một cái, lập tức sinh ra tác dụng trấn áp chi lực.
Hô!
Thiên Mộc cực kiếm biến hóa thành nhánh cây sắp rơi xuống trên mặt nhà giam, lại bị hấp lực cường đại của Thanh Đồng bảo hồ ngạnh sanh kéo trở về.
Cây gỗ bị nghiền nát, Thiên Mộc cực kiếm hiện ra nguyên hình.
Thiên Mộc cực kiếm là Bảo khí thượng phẩm, có ý thức tự chủ, lập tức bắt đầu liều mạng giãy dụa, muốn giãy ra khỏi bảo hồ trấn áp.
Bất quá, Bảo khí thượng phẩm và Linh bảo cực phẩm trong lúc đó, có thể nói là cách xa nhau một trời một vực, huống hồ, vừa rồi Thiên Mộc cực kiếm không có chủ nhân điều khiển, chỉ có thể bị bảo hồ kéo quá từng chút từng chút.
Trong nhà giam, Đoạn Thiên Nhai chứng kiến hết thảy, nhưng lại không kinh hãi chút nào, tuy chân nguyên và Kim Đan trong thân thể đã bị phong bế, nhưng có thể thông qua cách khác thoát khỏi trói buộc của nhà giam.
Tô Triệt biết rõ không vây khốn hắn dễ dàng như vậy, không chút do dự, người xông lên phía trước, trong nháy mắt kích phát ra một nửa khí huyết, một Phá Diệt chi quyền hung mãnh bộc phát ra!
Oanh!
Một quyền này, không chỉ xé nát nhà giam, Phá Diệt quyền kình bay tới giữa ngực Đoạn Thiên Nhai, đánh cả người hắn chia năm xẻ bảy.
Thoạt nhìn đối thủ là chết không toàn thây, nhưng trong lòng Tô Triệt lại trầm xuống, hắn không có việc gì, không có khả năng chết đơn giản như vậy.
Đầu tiên, trên lôi đài có năm vị Nguyên Anh lão tổ tọa trấn, không có khả năng cho phép Kim Đan đệ tử vẫn lạc; tiếp theo, Tô Triệt biết rõ, tuy Phá Diệt mạnh, nhưng nhiều nhất chỉ là kích hắn bị thương, không có khả năng đánh hắn tới chia năm xẻ bảy.
Đoạn Thiên Nhai, không có khả năng giòn như vậy!
Quả nhiên, trong nháy mắt tiếp theo thì thấy rõ, vỡ vụn chỉ là một tượng gỗ, Đoạn Thiên Nhai đã né tránh ra khỏi hơn mười trượng.
- Chiết Mộc Thần Công!
Tô Triệt lập tức nhớ tới sư tôn nói qua cho mình một loại công pháp mộc hệ, là Chiết Mộc Thần Công. Cũng không phải thần thông, mà là một loại công pháp phòng ngự, rất thích hợp tu luyện giả mộc hệ linh căn.
Nói đơn giản một chút chính là tự thương tổn mình một chút, hóa thành một phân thân ném ra phía trước chịu đòn; hoặc là dùng Chướng Nhãn pháp lừa gạt địch nhân, để cho hắn phát động công kích đối với tượng gỗ, có thể gọi là thí tốt giữ xe.
Loại công pháp như thế này, chỉ có đệ tử chân truyền mới có thể tập luyện, Tô Triệt chỉ là đệ tử nội môn, giới hạn trong môn quy, Huyền Cơ Tôn Giả cũng không thể tùy ý truyền dạy.
Công pháp chỉ là một cách gọi chung, có thể chia làm mười loại chính, loại nhỏ thì nhiều vô số, thời gian Tô Triệt bước trên con đường tu tiên quá ngắn, không có khả năng chu đáo, trong đầu chỉ một lòng tăng lên tu vi, công pháp công kích, công pháp phòng ngự, công pháp phụ trợ của hắn, thì mỗi một loại chẳng có liên quan gì nhau cả.
Thời gian có hạn, tinh lực có hạn, dùng tình huống bản thân của Tô Triệt, cần phải bỏ qua rất nhiều thứ, trước tiên tăng tu vi lên, chỗ khiếm khuyết, chỉ có thể sau này bổ khuyết...
Cũng chính bởi vì những khiếm khuyết này, nên vừa rồi Tô Triệt mới tạo được một tia tiên cơ, bị Đoạn Thiên Nhai dùng Chiết Mộc Thần Công, chẳng những thoát khỏi khốn cảnh, thậm chí trái lại chiếm cứ ưu thế, khiến cho Tô Triệt lãng phí một nửa khí huyết một cách vô ích, không thể phát động thế công tiếp theo.
Thừa dịp Đoạn Thiên Nhai thu Thiên Mộc cực kiếm, Tô Triệt vội vàng nuốt một viên Linh đan tăng khí huyết, tận khả năng đền bù tổn thất, hết thảy đều phải bắt đầu lại, lại là một cục diện không chia trên dưới.
Sau chuyện này, hai vị đệ tử kiệt xuất của Huyền Cơ Phong ngươi tới ta đi, các loại thần thông đều bày ra, trong lúc nhất thời khó phân cao thấp, ngược lại khiến cho khán giả nhìn đã mắt.
Hai người trên đài đã lâm vào cục diện giằng co, bắt đầu chơi hao tổn chiến, thỉnh thoảng, đều nuốt đan dược, một cái bổ sung khí huyết, một cái bổ dưỡng nguyên thần.
Hai người tạm thời lâm vào khốn cảnh, tổng có thể ở tình cảnh chỉ mành treo chuông mà thoát ra.
- Xem ra, số mệnh vài năm sau của mười ngọn chủ phong, sắp sửa quy về Huyền Cơ Phong.
Chưởng Giáo Chí Tôn yên lặng gật đầu.
Nói đến số mệnh của mười ngọn chủ phong, bên trong Thiên Huyền Tông sớm có truyền lưu, tuy có chút ít hư vô mờ mịt, những cũng có được chút ít quy luật.
Nếu một tòa Mười ngọn chủ phong có được số mệnh, trong vài năm nhân tài xuất hiện lớp lớp, sẽ có người kết thành Nguyên Anh, thậm chí không chỉ một vị.
Số mệnh luân chuyển, Huyền Cơ Phong an phận mấy ngàn năm, rốt cục bước vào một trang sử mới...
Trên lôi đài, hai nhân vật đại biểu Huyền Cơ Phong, Tô Triệt và Đoạn Thiên Nhai, lại làm ra một động tác hoàn toàn giống nhau, đó chính là phục dụng đan dược.
Tô Triệt dùng chính là Linh Đan bổ sung khí huyết, Đoạn Thiên Nhai dùng chính là Linh Đan bổ dưỡng nguyên thần, tất cả uy năng của thần thông hai người, đều tiêu hao thật lớn ở phương diện bất đồng.
Mấy hơi sau, Đoạn Thiên Nhai hỏi:
- Không thi triển thuật vây hãm, liều mạng một cái, như thế nào?
- Có thể!
Tô Triệt lập tức đáp ứng.
Hai người không hẹn mà cùng nhau xông lên, trong nháy mắt vượt qua cự ly sáu mươi trượng.
Tô Triệt, quyền thế như lôi, nghiền nát hết thảy!
Đoạn Thiên Nhai, ti ảnh như núi, che khuất bầu trời!
Cách xa nhau không đến mười trượng, quyền kình Phá Diệt của Tô Triệt và chưởng lực Khô Vinh của Đoạn Thiên Nhai đụng vào cùng một chỗ.
Tràng cành cực kỳ quỷ dị lập tức xuất hiện, sau khi đụng vào cùng một chỗ, lại không có một tiếng động, hai loại lực lượng lại quấn đến cùng một chỗ, trong nháy mắt áp súc vào một cực điểm, giữa không trung xuất hiện một cái chấm đen nhỏ.
Rất nhỏ rất nhỏ, chỉ lớn bằng mắt người mà thôi.
Oanh!
Áp súc đến mức tận cùng, đột nhiên điểm đen bộc phát, giống như một kích toàn lực của đại tu sĩ Kim Đan hậu kỳ muốn nổ tung lên, khí lãng khủng bố, làm cho Tô Triệt và Đoạn Thiên Nhai bị trùng kích bay ra ngoài, nhìn tốc độ, giống như là không ngăn được, muốn rút ra bên ngoài đài.
Bách chiến lôi đài, nếu cả hai đồng thời rời khỏi lôi đài, cũng không có hoà nhau gì cả, nếu xuất hiện tình huống như vậy, thì cả hai tiếp tục đi lên đài so đấu tiếp.
Giữa không trung, Tô Triệt ổn định thân hình, đột nhiên phất tay.
Tù Ma!
Hô... .
Tù giam lập tức ngưng hiện, định Đoạn Thiên Nhai ở giữa không trung.
Lúc này, Tô Triệt chiếm cứ một chút tiên cơ, bởi vì trải qua kinh nghiệm mấy lần bị đánh bay ra trên đài, ứng phó so với Đoạn Thiên Nhai thì thoáng tự nhiên hơn một chút, không có chật vật giống như hắn.
Về phần vừa rồi hai người ước định, không thi triển thần thông vây hãm, liều mạng một cái, kia chỉ có ngốc tử mới thật sự tuân thủ. Đây là lôi đài chi tranh, các loại thủ đoạn, dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào. Có thể gạt người, cũng có thể không nói danh, mục tiêu chỉ có một, kia chính là chiến thắng đối phương.
Ngược lại!
Thiên Mộc cực kiếm của Đoạn Thiên Nhai tự động bay ra, lại một lần nửa biến ảo thành cành cây to, muốn xé nát nhà giam chữ tù.
Nhưng mà lần này, Tô Triệt sớm có chuẩn bị, Thanh Đồng bảo hồ đã chuẩn bị tốt, miệng hồ lô hướng về phía Thiên Mộc cực kiếm nhoáng một cái, lập tức sinh ra tác dụng trấn áp chi lực.
Hô!
Thiên Mộc cực kiếm biến hóa thành nhánh cây sắp rơi xuống trên mặt nhà giam, lại bị hấp lực cường đại của Thanh Đồng bảo hồ ngạnh sanh kéo trở về.
Cây gỗ bị nghiền nát, Thiên Mộc cực kiếm hiện ra nguyên hình.
Thiên Mộc cực kiếm là Bảo khí thượng phẩm, có ý thức tự chủ, lập tức bắt đầu liều mạng giãy dụa, muốn giãy ra khỏi bảo hồ trấn áp.
Bất quá, Bảo khí thượng phẩm và Linh bảo cực phẩm trong lúc đó, có thể nói là cách xa nhau một trời một vực, huống hồ, vừa rồi Thiên Mộc cực kiếm không có chủ nhân điều khiển, chỉ có thể bị bảo hồ kéo quá từng chút từng chút.
Trong nhà giam, Đoạn Thiên Nhai chứng kiến hết thảy, nhưng lại không kinh hãi chút nào, tuy chân nguyên và Kim Đan trong thân thể đã bị phong bế, nhưng có thể thông qua cách khác thoát khỏi trói buộc của nhà giam.
Tô Triệt biết rõ không vây khốn hắn dễ dàng như vậy, không chút do dự, người xông lên phía trước, trong nháy mắt kích phát ra một nửa khí huyết, một Phá Diệt chi quyền hung mãnh bộc phát ra!
Oanh!
Một quyền này, không chỉ xé nát nhà giam, Phá Diệt quyền kình bay tới giữa ngực Đoạn Thiên Nhai, đánh cả người hắn chia năm xẻ bảy.
Thoạt nhìn đối thủ là chết không toàn thây, nhưng trong lòng Tô Triệt lại trầm xuống, hắn không có việc gì, không có khả năng chết đơn giản như vậy.
Đầu tiên, trên lôi đài có năm vị Nguyên Anh lão tổ tọa trấn, không có khả năng cho phép Kim Đan đệ tử vẫn lạc; tiếp theo, Tô Triệt biết rõ, tuy Phá Diệt mạnh, nhưng nhiều nhất chỉ là kích hắn bị thương, không có khả năng đánh hắn tới chia năm xẻ bảy.
Đoạn Thiên Nhai, không có khả năng giòn như vậy!
Quả nhiên, trong nháy mắt tiếp theo thì thấy rõ, vỡ vụn chỉ là một tượng gỗ, Đoạn Thiên Nhai đã né tránh ra khỏi hơn mười trượng.
- Chiết Mộc Thần Công!
Tô Triệt lập tức nhớ tới sư tôn nói qua cho mình một loại công pháp mộc hệ, là Chiết Mộc Thần Công. Cũng không phải thần thông, mà là một loại công pháp phòng ngự, rất thích hợp tu luyện giả mộc hệ linh căn.
Nói đơn giản một chút chính là tự thương tổn mình một chút, hóa thành một phân thân ném ra phía trước chịu đòn; hoặc là dùng Chướng Nhãn pháp lừa gạt địch nhân, để cho hắn phát động công kích đối với tượng gỗ, có thể gọi là thí tốt giữ xe.
Loại công pháp như thế này, chỉ có đệ tử chân truyền mới có thể tập luyện, Tô Triệt chỉ là đệ tử nội môn, giới hạn trong môn quy, Huyền Cơ Tôn Giả cũng không thể tùy ý truyền dạy.
Công pháp chỉ là một cách gọi chung, có thể chia làm mười loại chính, loại nhỏ thì nhiều vô số, thời gian Tô Triệt bước trên con đường tu tiên quá ngắn, không có khả năng chu đáo, trong đầu chỉ một lòng tăng lên tu vi, công pháp công kích, công pháp phòng ngự, công pháp phụ trợ của hắn, thì mỗi một loại chẳng có liên quan gì nhau cả.
Thời gian có hạn, tinh lực có hạn, dùng tình huống bản thân của Tô Triệt, cần phải bỏ qua rất nhiều thứ, trước tiên tăng tu vi lên, chỗ khiếm khuyết, chỉ có thể sau này bổ khuyết...
Cũng chính bởi vì những khiếm khuyết này, nên vừa rồi Tô Triệt mới tạo được một tia tiên cơ, bị Đoạn Thiên Nhai dùng Chiết Mộc Thần Công, chẳng những thoát khỏi khốn cảnh, thậm chí trái lại chiếm cứ ưu thế, khiến cho Tô Triệt lãng phí một nửa khí huyết một cách vô ích, không thể phát động thế công tiếp theo.
Thừa dịp Đoạn Thiên Nhai thu Thiên Mộc cực kiếm, Tô Triệt vội vàng nuốt một viên Linh đan tăng khí huyết, tận khả năng đền bù tổn thất, hết thảy đều phải bắt đầu lại, lại là một cục diện không chia trên dưới.
Sau chuyện này, hai vị đệ tử kiệt xuất của Huyền Cơ Phong ngươi tới ta đi, các loại thần thông đều bày ra, trong lúc nhất thời khó phân cao thấp, ngược lại khiến cho khán giả nhìn đã mắt.
Hai người trên đài đã lâm vào cục diện giằng co, bắt đầu chơi hao tổn chiến, thỉnh thoảng, đều nuốt đan dược, một cái bổ sung khí huyết, một cái bổ dưỡng nguyên thần.
Hai người tạm thời lâm vào khốn cảnh, tổng có thể ở tình cảnh chỉ mành treo chuông mà thoát ra.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.