Chương 1430: Bất cứ giá nào. (thượng)
Chử Tửu Luận Già Phê
23/08/2013
Nói trắng ra, dùng đạo lý thô thiển nhất để giải thích, có thể xem không gian bên trong trận pháp này là một khối cầu rỗng ruột, bên trong có
chứa đầy gai nhọn, xem lĩnh vực cá nhân của Ngao Tổ là một cái khí cầu,
như vậy, cho dù là khí cầu ở bên trong khối cầu có xu hướng phồng lên,
nhất định sẽ bị vô số gai nhọn đâm rách, dù có cố gắng thế nào cũng
không phình lên được.
Giờ phút này, Ngao Tổ đã cảm thấy, bản thân rơi vào không gian bên trong trận pháp này, một khi Thời Gian Lĩnh Vực của mình khuếch tán đi ra ngoài sẽ nhận phải trăm ngàn lỗ thủng, trong nháy mắt liền tiêu tán.
- Trận pháp này do ai bày ra?
Ngao Tổ truyền âm nói:
- Phải thừa nhận, thành tựu trận pháp của người này đúng là ở trên ta.
Tô Triệt tâm linh truyền âm đến Ngao Tổ đang ở phía trước:
- Cho nên nói, trong thế giới Hỗn Độn này, không nên coi thường bất kỳ một cái đối thủ nào. Nói không chừng, hắn có thể thông qua một phương thức nào đó, khiến cho mình ăn phải trái đắng.
Những lời này, vừa là nói cho Ngao Tổ nghe, cũng là Tô Triệt tự xét lại ngữ điệu.
Ngao Tổ cười ha ha:
- Thời Gian Lĩnh Vực là một trong số những thủ đoạn chính của ta. Các ngươi thật cho là trừ chiêu đó ra, ta không còn phương pháp nào để giết hết các ngươi sao?
- Ai biết được!
Tô Triệt không dao động, bình tĩnh trả lời:
- Bất kể là ngươi có còn những thủ đoạn cao siêu khác hay không, chúng ta cũng là vì tự vệ mà thôi. Vô luận như thế nào, cũng nhất định không bó tay chờ chết.
Lời còn chưa dứt, lão Hắc đã thao túng khôi lỗi hướng Ngao Tổ vọt tới, không trông cậy vào việc có thể lấy phòng ngự cường hãn của khôi lỗi chiến thắng Ngao Tổ, chỉ mong có thể chế trụ hắn, để cho hắn không có thời gian ra tay phá hoại trận pháp mà thôi.
Lấy hoàn cảnh trước mắt, thứ mà năm người Tô Triệt kiêng kỵ nhất chính là Thời Gian Lĩnh Vực của Ngao Tổ. Về phần những thủ đoạn khác, cũng chỉ có thể gặp chiêu triết chiêu, binh đến tướng chặn, nước lên đắp bờ mà thôi.
Lão Hắc vọt tới trước người Ngao Tổ, muốn gần hơn, lấy công kích bản thân dây dưa hắn, để cho bốn người Tô Triệt có cơ hội chuẩn bị một kích toàn lực.
- Hạo Đặc Nhân.
Ngao Tổ khinh miệt cười một tiếng, tay trái giơ lên. Nhất thời, có một khối viên khí hình thuẫn hiện ra, chắn trước người Lão Hắc, cách Lão Hắc chưa đầy ba thước. Lão Hắc thế xông thật mạnh, không còn kịp tránh nữa, trực tiếp lao thẳng vào tấm lá chắn đó.
Phanh!
Thật giống như một mặt khí tường, phản lực cực mạnh. Lão Hắc không thể xuyên thấu, ngược lại còn bị đẩy lùi mấy trăm trượng.
- Rống!
Lão Hắc ổn định thân hình, dữ dội rống một tiếng, sau đó lại vọt tới. Lần này, hắn không cứng rắn lao đến hùng hục như trâu mà biến đổi phương hướng, muốn vòng qua đạo tường khí kia. Nhưng không nghĩ tới, đạo tường khí hình tròn kia lại có thể tự động đổi vị trí, luân phiên mấy lần đều che trước người lão Hắc.
Gần người chắp hai tay sau lưng, thần thái nhàn hạ, lạnh lùng cười khẩy nói:
- Hạo Đặc Nhân không khó đối phó, không để cho các ngươi tới gần cũng dễ thôi. Ngươi cứ ở chỗ này từ từ chơi đi.
Lão Hắc tả xung hữu đột nhưng vẫn luôn bị đạo tường khí kia cản trở. Thử đi thử lại mấy lần đều vô dụng. Lại không thể đụng nát nó, bởi vì lực phản chấn của đạo tường khí này quá mạnh mẽ, giống như đem toàn bộ lực đạo của hắn phản chấn lại vậy.
- Lão gia hỏa này thật quá biến thái rồi. Chỉ tiện tay làm ra một cái cũng có thể khiến người ta đau đầu.
Trong lòng Lão Hắc mắng to, nhưng nhất thời cũng không nghĩ ra cái biện pháp nào hiệu quả.
Quả thật, điểm mạnh nhất của Hạo Đặc Nhân chính là phòng ngự thân thể vô cùng biến thái. Lực công kích cũng chỉ ở mức bình thường. Điểm này, thông qua quái nhân Hổ Văn lúc trước cũng đã thể hiện qua. Nếu không, Tiểu Hắc cũng không thể dễ dàng bắt sống thứ kia, cuối cùng luyện chế thành một cái khôi lỗi.
Chà!
Mạn Chi khống chế linh hồn tự phù xuyên qua khe hở của từng đạo cự thạch lơ lửng, hướng sau lưng Ngao Tổ tiềm phục.
Nói thành 'tiềm phục' là bởi vì loại khống chế tự phù này chỉ có những người đứng xem mới có thể thấy. Lẽ ra, Ngao Tổ là người trong cuộc thì không thể phát hiện ra mới phải. Nhưng mà, Ngao Tổ đối với lần này hình như là sớm có phòng bị, mặc dù cũng không thể nói trước là hắn có nhận thấy mai khống chế tự phù này, nhưng tự phù này mới vừa va chạm vào thân thể của hắn, chưa kịp thẩm thấu vào liền có một luồng năng lượng tạo thành hư ảnh Ngao Tổ phân liệt đi ra ngoài, tự động cùng khống chế tự phù triệt tiêu lẫn nhau, đồng thời biến thành hư vô.
- Linh Hồn Khống Chế Thuật!
Ngao Tổ quay đầu nhìn về phía phương vị của Mạn Chi, trên mặt vẫn là một bộ dáng tươi cười đầy khinh thường:
- Ta ở trong Hỗn Độn cũng từng gặp phải thủ đoạn công kích tương tự. Những lữ hành giả thi triển thứ pháp thuật này, tất cả đều trở thành thủ hạ bại tướng của ta. Mấy tiểu bối các ngươi có thể làm khó dễ được ta sao?
Lời này vừa nói ra, mấy người Tô Triệt cũng không cho là hắn cuồng vọng tự đại nói khoác. Quả thật, cái lão gia hỏa này ở trong Hỗn Độn du lịch vô số năm, phương diện kinh nghiệm thì vô cùng phong phú. Hắn có thể sống đến hiện tại, vậy có nghĩa là có vô số đối thủ đã chết trong tay hắn.
Tô Triệt lập tức bí mật truyền âm cho những người khác:
- Phải nghĩ biện pháp thu hút sự chú ý của hắn, để cho Mạn Chi có cơ hội tập trung, Linh Hồn Khống Chế Thuật mới có cơ hội nhập thân thành công.
- Hiểu rồi.
Thiên Âm, Lão Hắc, Tiểu Hắc đồng thanh đáp lại.
Năm người đã sớm thương lượng thật tốt, trừ lấy uy năng trận pháp hạn chế Thời Gian Lĩnh Vực của Ngao Tổ, muốn chiến thắng hắn còn cần phải dựa vào Linh Hồn Khống Chế Thuật của Mạn Chi.
Dĩ nhiên, lực lượng linh hồn Ngao Tổ tất nhiên là cực kỳ cường hãn, Linh Hồn Khống Chế Thuật đối với hắn có thể sinh ra ảnh hưởng tất nhiên là cực kỳ bé nhỏ. Nhưng mọi người cần có chỉ là một cơ hội, một chút xíu sơ hở mà thôi.
Một khi Linh Hồn Khống Chế Thuật của Mạn Chi nhập thân thành công là có thể đối với linh hồn Ngao Tổ triển khai kéo dài quấy rầy không ngừng. Một lần không được, vậy thì mười lần, trăm lần, nghìn lần, vạn lần. Chắc chắn có thể khiến hắn xuất hiện sơ hở.
Rầm rầm rầm...
Lão Hắc liều mạng đụng nhau với bức khí tường hình thuẫn, hơn nữa còn không ngừng chửi to, không ngừng hướng về phía Ngao Tổ buông lời nhục mạ, nội dung cực kỳ phong phú, mục đích chính là để chọc giận hắn, khiến hắn đem càng nhiều ma lực ném lên trên người mình.
Cùng lúc đó, Tiểu Hắc huy vũ chiến phủ cũng đang xông tới. Âm Ba Thần Thông của Thiên Âm đã sớm bao phủ quanh mình Ngao Tổ, tạo thành một cái vòng xoáy không ngừng thắt lại, xuy xuy xuy xuy, không ngừng tiêu hao lực lượng phòng ngự của hắn.
Mà Tô Triệt thì không ngừng sử dụng các loại đạo thuật từ vũ trụ của mình, càng không ngừng áp dụng các loại viễn trình công kích quấy nhiễu, hy vọng vào sở trường nắm giữ hơn hai ngàn loại đạo thuật của mình sẽ có một loại đạo thuật nào đó khắc chế được hắn.
Giờ phút này, Ngao Tổ đã cảm thấy, bản thân rơi vào không gian bên trong trận pháp này, một khi Thời Gian Lĩnh Vực của mình khuếch tán đi ra ngoài sẽ nhận phải trăm ngàn lỗ thủng, trong nháy mắt liền tiêu tán.
- Trận pháp này do ai bày ra?
Ngao Tổ truyền âm nói:
- Phải thừa nhận, thành tựu trận pháp của người này đúng là ở trên ta.
Tô Triệt tâm linh truyền âm đến Ngao Tổ đang ở phía trước:
- Cho nên nói, trong thế giới Hỗn Độn này, không nên coi thường bất kỳ một cái đối thủ nào. Nói không chừng, hắn có thể thông qua một phương thức nào đó, khiến cho mình ăn phải trái đắng.
Những lời này, vừa là nói cho Ngao Tổ nghe, cũng là Tô Triệt tự xét lại ngữ điệu.
Ngao Tổ cười ha ha:
- Thời Gian Lĩnh Vực là một trong số những thủ đoạn chính của ta. Các ngươi thật cho là trừ chiêu đó ra, ta không còn phương pháp nào để giết hết các ngươi sao?
- Ai biết được!
Tô Triệt không dao động, bình tĩnh trả lời:
- Bất kể là ngươi có còn những thủ đoạn cao siêu khác hay không, chúng ta cũng là vì tự vệ mà thôi. Vô luận như thế nào, cũng nhất định không bó tay chờ chết.
Lời còn chưa dứt, lão Hắc đã thao túng khôi lỗi hướng Ngao Tổ vọt tới, không trông cậy vào việc có thể lấy phòng ngự cường hãn của khôi lỗi chiến thắng Ngao Tổ, chỉ mong có thể chế trụ hắn, để cho hắn không có thời gian ra tay phá hoại trận pháp mà thôi.
Lấy hoàn cảnh trước mắt, thứ mà năm người Tô Triệt kiêng kỵ nhất chính là Thời Gian Lĩnh Vực của Ngao Tổ. Về phần những thủ đoạn khác, cũng chỉ có thể gặp chiêu triết chiêu, binh đến tướng chặn, nước lên đắp bờ mà thôi.
Lão Hắc vọt tới trước người Ngao Tổ, muốn gần hơn, lấy công kích bản thân dây dưa hắn, để cho bốn người Tô Triệt có cơ hội chuẩn bị một kích toàn lực.
- Hạo Đặc Nhân.
Ngao Tổ khinh miệt cười một tiếng, tay trái giơ lên. Nhất thời, có một khối viên khí hình thuẫn hiện ra, chắn trước người Lão Hắc, cách Lão Hắc chưa đầy ba thước. Lão Hắc thế xông thật mạnh, không còn kịp tránh nữa, trực tiếp lao thẳng vào tấm lá chắn đó.
Phanh!
Thật giống như một mặt khí tường, phản lực cực mạnh. Lão Hắc không thể xuyên thấu, ngược lại còn bị đẩy lùi mấy trăm trượng.
- Rống!
Lão Hắc ổn định thân hình, dữ dội rống một tiếng, sau đó lại vọt tới. Lần này, hắn không cứng rắn lao đến hùng hục như trâu mà biến đổi phương hướng, muốn vòng qua đạo tường khí kia. Nhưng không nghĩ tới, đạo tường khí hình tròn kia lại có thể tự động đổi vị trí, luân phiên mấy lần đều che trước người lão Hắc.
Gần người chắp hai tay sau lưng, thần thái nhàn hạ, lạnh lùng cười khẩy nói:
- Hạo Đặc Nhân không khó đối phó, không để cho các ngươi tới gần cũng dễ thôi. Ngươi cứ ở chỗ này từ từ chơi đi.
Lão Hắc tả xung hữu đột nhưng vẫn luôn bị đạo tường khí kia cản trở. Thử đi thử lại mấy lần đều vô dụng. Lại không thể đụng nát nó, bởi vì lực phản chấn của đạo tường khí này quá mạnh mẽ, giống như đem toàn bộ lực đạo của hắn phản chấn lại vậy.
- Lão gia hỏa này thật quá biến thái rồi. Chỉ tiện tay làm ra một cái cũng có thể khiến người ta đau đầu.
Trong lòng Lão Hắc mắng to, nhưng nhất thời cũng không nghĩ ra cái biện pháp nào hiệu quả.
Quả thật, điểm mạnh nhất của Hạo Đặc Nhân chính là phòng ngự thân thể vô cùng biến thái. Lực công kích cũng chỉ ở mức bình thường. Điểm này, thông qua quái nhân Hổ Văn lúc trước cũng đã thể hiện qua. Nếu không, Tiểu Hắc cũng không thể dễ dàng bắt sống thứ kia, cuối cùng luyện chế thành một cái khôi lỗi.
Chà!
Mạn Chi khống chế linh hồn tự phù xuyên qua khe hở của từng đạo cự thạch lơ lửng, hướng sau lưng Ngao Tổ tiềm phục.
Nói thành 'tiềm phục' là bởi vì loại khống chế tự phù này chỉ có những người đứng xem mới có thể thấy. Lẽ ra, Ngao Tổ là người trong cuộc thì không thể phát hiện ra mới phải. Nhưng mà, Ngao Tổ đối với lần này hình như là sớm có phòng bị, mặc dù cũng không thể nói trước là hắn có nhận thấy mai khống chế tự phù này, nhưng tự phù này mới vừa va chạm vào thân thể của hắn, chưa kịp thẩm thấu vào liền có một luồng năng lượng tạo thành hư ảnh Ngao Tổ phân liệt đi ra ngoài, tự động cùng khống chế tự phù triệt tiêu lẫn nhau, đồng thời biến thành hư vô.
- Linh Hồn Khống Chế Thuật!
Ngao Tổ quay đầu nhìn về phía phương vị của Mạn Chi, trên mặt vẫn là một bộ dáng tươi cười đầy khinh thường:
- Ta ở trong Hỗn Độn cũng từng gặp phải thủ đoạn công kích tương tự. Những lữ hành giả thi triển thứ pháp thuật này, tất cả đều trở thành thủ hạ bại tướng của ta. Mấy tiểu bối các ngươi có thể làm khó dễ được ta sao?
Lời này vừa nói ra, mấy người Tô Triệt cũng không cho là hắn cuồng vọng tự đại nói khoác. Quả thật, cái lão gia hỏa này ở trong Hỗn Độn du lịch vô số năm, phương diện kinh nghiệm thì vô cùng phong phú. Hắn có thể sống đến hiện tại, vậy có nghĩa là có vô số đối thủ đã chết trong tay hắn.
Tô Triệt lập tức bí mật truyền âm cho những người khác:
- Phải nghĩ biện pháp thu hút sự chú ý của hắn, để cho Mạn Chi có cơ hội tập trung, Linh Hồn Khống Chế Thuật mới có cơ hội nhập thân thành công.
- Hiểu rồi.
Thiên Âm, Lão Hắc, Tiểu Hắc đồng thanh đáp lại.
Năm người đã sớm thương lượng thật tốt, trừ lấy uy năng trận pháp hạn chế Thời Gian Lĩnh Vực của Ngao Tổ, muốn chiến thắng hắn còn cần phải dựa vào Linh Hồn Khống Chế Thuật của Mạn Chi.
Dĩ nhiên, lực lượng linh hồn Ngao Tổ tất nhiên là cực kỳ cường hãn, Linh Hồn Khống Chế Thuật đối với hắn có thể sinh ra ảnh hưởng tất nhiên là cực kỳ bé nhỏ. Nhưng mọi người cần có chỉ là một cơ hội, một chút xíu sơ hở mà thôi.
Một khi Linh Hồn Khống Chế Thuật của Mạn Chi nhập thân thành công là có thể đối với linh hồn Ngao Tổ triển khai kéo dài quấy rầy không ngừng. Một lần không được, vậy thì mười lần, trăm lần, nghìn lần, vạn lần. Chắc chắn có thể khiến hắn xuất hiện sơ hở.
Rầm rầm rầm...
Lão Hắc liều mạng đụng nhau với bức khí tường hình thuẫn, hơn nữa còn không ngừng chửi to, không ngừng hướng về phía Ngao Tổ buông lời nhục mạ, nội dung cực kỳ phong phú, mục đích chính là để chọc giận hắn, khiến hắn đem càng nhiều ma lực ném lên trên người mình.
Cùng lúc đó, Tiểu Hắc huy vũ chiến phủ cũng đang xông tới. Âm Ba Thần Thông của Thiên Âm đã sớm bao phủ quanh mình Ngao Tổ, tạo thành một cái vòng xoáy không ngừng thắt lại, xuy xuy xuy xuy, không ngừng tiêu hao lực lượng phòng ngự của hắn.
Mà Tô Triệt thì không ngừng sử dụng các loại đạo thuật từ vũ trụ của mình, càng không ngừng áp dụng các loại viễn trình công kích quấy nhiễu, hy vọng vào sở trường nắm giữ hơn hai ngàn loại đạo thuật của mình sẽ có một loại đạo thuật nào đó khắc chế được hắn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.