Chương 768: Chỉ có thể phục tùng
Chử Tửu Luận Già Phê
10/06/2013
Tô Triệt có thể tự mình tìm hiểu, mặc dù chính mình học Đại Mị Ảnh Thuật, vậy cũng không có khả năng tự hành nghiên chế ra cái gì phương pháp tu luyện ảnh chi đạo của người ta a. Loại chuyện nghiên cứu công pháp, cũng không phải tùy tùy tiện tiện người nào cũng làm được.
Huống hồ, đã có sẵn, cũng không cần phải hao phí tâm tư.
- Công pháp tu luyện ảnh chi đạo hoàn chỉnh, khẳng định nằm trong tay của lịch đại giáo chủ. Chuyện này, trước hết nên giải quyết bóng đen thần bí mới được...
Nghĩ tới đây, Tô Triệt cùng lão Hắc đều có chút phát sầu, pho tượng Thánh Tổ gần như không có khả năng hủy hoại, như vậy, làm thế nào mới diệt trừ được bóng đen thần bí kia đây...
Cái bóng của Tô Triệt vẫn còn chiến đấu kịch liệt với bóng đen thần bí, đồng dạng cảm giác được, Tô Triệt đã tiếp nhận truyền thừa đại đạo của pho tượng Thánh Tổ, chuyện này cũng làm cho hắn bỏ nghi hoặc, thực cho rằng, Tô Triệt chính là một tia phân thân của chủ nhân chuyển thế.
- Chủ nhân, cũng nên bắt đầu phát triển con đường mới a.
Trong ba khắc, chính hắn cũng không phân rõ, có lẽ vì thế mà mừng rỡ, nhưng lại thở dài.
Lại qua trong chốc lát, Tô Triệt cùng lão Hắc cuối cùng nhất xác định, hoàn toàn không có năng lực hủy diệt pho tượng Thánh Tổ, tạm thời không có biện pháp diệt sát bóng đen thần bí kia, vì vậy, chỉ có thể lui về phía sau vài bước, thoát ly kết giới thủ hộ pho tượng Thánh Tổ, quay người lại, yên lặng nhìn Minh Hà Chi Tiên của bóng đen thần bí.
- Chúc mừng chủ nhân thành công thu hoạch truyền thừa đại đạo.
Bóng đen thần bí la lớn.
- Có cái gì có thể chúc mừng.
Tô Triệt trầm giọng nói ra:
- Những vật này, vốn cũng đều là của ta.
- Chủ nhân, bước tiếp theo, đem định làm gì?
Bóng đen thần bí trốn tránh công kích dài đặc của Ma Thần Chi Thương, đồng thời hỏi:
- Ta có cần thủ hộ nơi này nữa không, vì chủ thể của ngài ở Tiên Giới tích súc ảnh hồn chi lực?
- Không cần.
Tô Triệt nhàn nhạt lắc đầu:
- Ngươi đi theo ta, rời khỏi nơi này. Ảnh hồn chi lực của Mị Ảnh Tinh, chủ thể tại Tiên Giới của ta, đương nhiên sẽ ra mặt an bài chuyện khác.
- Vâng, chủ nhân.
Bóng đen thần bí đã không hoài nghi thân phận của Tô Triệt, bởi vì, hắn đã được pho tượng Thánh Tổ tán thành, kế thừa truyền thừa đại đạo ẩn chứa trong đó suốt trăm vạn năm.
Ý nghĩ của chuyện này, mặc dù trong lòng mình còn có rất nhiều mê hoặc khó giải thích, cũng phải vô điều kiện phục tùng mệnh lệnh của tân chủ nhân.
- Hai người các ngươi, không nên đánh nữa, cùng đi theo ta.
Tô Triệt âm lãnh nói ra một câu này, nhưng sau đó xoay người cất bước đi, bước vào Di Tiên Cảnh.
Kỳ thật, hắn nói ra câu mệnh lệnh này, trong nội tâm Tô Triệt cũng không rõ ngọn nguồn, không cách nào xác định, bóng đen thần bí có phục tùng mệnh lệnh hay không, hoặc là, cái bóng của mình có nghe lời hay không? Thậm chí, Tô Triệt cũng không thể xác định, sau khi biến thành Ngọc Thanh, cái bóng có thể nhận ra mình hay không a?
- Mặc kệ!
Tô Triệt chắp tay sau lưng chậm rãi mà đi, trong lòng thầm nhũ:
- Mặc kệ hai người bọn họ có nghe lời hay không, dù sao, bản thân mình trốn vào trong Di Tiên Cảnh trước rồi nói sau, an toàn trọng yếu nhất.
Đợi đến lúc thân ảnh Tô Triệt biến mất, tiến vào cái cửa vô hình vô ảnh của Di Tiên Cảnh, hai bóng đen trong đại điện thu tay lại, đứng cách nhau mấy trượng, mặt đối mặt giằng co đứng đó.
Tuy tạm thời dừng tay, nhưng bọn họ không biết nên lựa chọn như thế nào, rốt cuộc có nên phục tùng mệnh lệnh của Tô Triệt hay không...
Bên trong đại điện, lưỡng đạo hắc ảnh cầm trong tay pháp bảo của mình, yên lặng giằng co thời gian hơn mười phút...
Rốt cục, Ảnh Tử của Tô Triệt động trước, đương nhiên sẽ không tiếp tục công kích, mà là lựa chọn phục tùng chỉ thị của Tô Triệt, hướng phía lối vào Di Tiên Cảnh cấp tốc bay tới.
Mặc dù Di Tiên Cảnh bị vây trong trạng thái hoàn toàn ẩn hình, bọn họ phát hiện không được cửa vào tồn tại, nhưng lại nhớ kỹ vừa rồi chỗ vị trí thân hình Tô Triệt biến mất.
Quả nhiên, Ảnh Tử bay đến vị trí này, thuận lợi tiến nhập trong Di Tiên Cảnh mở ra, lẳng lặng huyền phù ở bên cạnh Tô Triệt.
- Ngươi còn có thể nhận ra được ta?
Tô Triệt như trước vẫn duy trì bộ dáng ung dung, đó là hiếu kỳ hỏi.
Ảnh Tử cố sức gật đầu, minh xác biểu thị: hóa thành tro cũng nhận ra được ngươi!
Tô Triệt cũng là nhẹ nhàng gật đầu, trong lòng nói thầm:
- Hắc ảnh thần bí kia sẽ đem ta trở thành Ngọc Thanh, căn bản phán đoán không ra thật giả; Mà ngươi lại còn có thể nhận ra được ta. Rõ ràng, ngươi so với hắn lợi hại hơn, so với hắn càng thông minh hơn.
Giờ khắc này, lão Hắc ý nghĩ cũng tương đối thanh tỉnh, lập tức nhắc nhở nói:
- Chủ nhân a, thật ra không nhất định tồn tại ai lợi hại ai thông minh phân biệt cao thấp. Mà hẳn là nên nói, Ảnh Tử của ngươi chính là Ảnh Tử của ngươi a, thuộc về một bộ phận thân thể của ngươi, cho dù ngươi biến hóa ra sao, nó đương nhiên vẫn nhận ra được ngươi?
Ảnh Tử của ngươi, chính là Ảnh Tử của ngươi.
Nghe như là lời vô ích, lại có thể khiến Tô Triệt theo đó tỉnh ngộ:
- Đúng rồi, thật ra đã đem cái này quên mất.
Ảnh Tử coi như nghe lời, theo chính mình tiến đến, như vậy hắc ảnh thần bí bên ngoài có nghe theo mệnh lệnh của Ngọc Thanh, tân chủ nhân này hay không?
Chỉ thấy được, hắc ảnh thần bí kia cũng không có đi tới bên phía cửa vào Di Tiên Cảnh, mà là sưu một cái bay lên tế đàn, thâm nhập thủ hộ kết giới, tiến vào trong pho tượng Thánh Tổ.
- Hắn đã trở lại?
Tô Triệt nhướng mày, không khỏi có chút lo lắng:
- Lẽ nào, vừa rồi một phen biểu diễn đã bị hắn nhìn ra sơ hở?
- Không nhất định a!
Lão Hắc lại nói rằng:
- Nếu muốn cùng ngươi rời khỏi nơi này, nói không chừng, nhân gia còn cần dọn dẹp một chút hành lý gì đó. Kiên trì chờ một chút đi sao!
Thu thập hành lý chỉ là một câu nói đùa, ý tứ của nó là nói: rất có thể, trong pho tượng Thánh Tổ có một vật gì khác, là hắn phải mang đi.
Không thể không nói, một hồi này, lão Hắc hơi có chút phong phạm trí giả, thật đúng là bị hắn dự đoán trúng!
Không đợi bao lâu, liền nhìn thấy, hắc ảnh thần bí lại từ trong pho tượng Thánh Tổ tung bay ra, hướng về phía cửa vào Di Tiên Cảnh bên này bay qua đến đi tới phụ cận, hắn vừa dừng lại, thử hỏi:
- Chủ nhân, ta phải đi vào sao?
Thông qua câu hỏi này liền có thể xác định, trong ý thức của hắc ảnh thần bí vẫn như cũ tồn tại rất nhiều nghi vấn và mê hoặc, chỉ bất quá, xuất phát từ tâm lý phục tùng thâm căn cố đế, hắn không dám vi phạm mệnh lệnh của chủ nhân mà thôi.
Đây là một loại bi ai của kẻ nô bộc a, cho dù tồn tại tư duy tự chủ, có thể liên tưởng đến rất nhiều điểm đáng ngờ, nhưng vẫn là đánh không lại hai chữ phục tùng, có khả năng sản sinh cái loại ước thúc lực cường đại này.
Chỉ cần hắn không thể chứng minh tân chủ nhân này là giả mạo, vậy thì chỉ có thể phục tùng, không có gì khác để nói.
- Ta phải đi!
Tô Triệt ngữ khí trong trẻo nhưng lạnh lùng trả lời:
Huống hồ, đã có sẵn, cũng không cần phải hao phí tâm tư.
- Công pháp tu luyện ảnh chi đạo hoàn chỉnh, khẳng định nằm trong tay của lịch đại giáo chủ. Chuyện này, trước hết nên giải quyết bóng đen thần bí mới được...
Nghĩ tới đây, Tô Triệt cùng lão Hắc đều có chút phát sầu, pho tượng Thánh Tổ gần như không có khả năng hủy hoại, như vậy, làm thế nào mới diệt trừ được bóng đen thần bí kia đây...
Cái bóng của Tô Triệt vẫn còn chiến đấu kịch liệt với bóng đen thần bí, đồng dạng cảm giác được, Tô Triệt đã tiếp nhận truyền thừa đại đạo của pho tượng Thánh Tổ, chuyện này cũng làm cho hắn bỏ nghi hoặc, thực cho rằng, Tô Triệt chính là một tia phân thân của chủ nhân chuyển thế.
- Chủ nhân, cũng nên bắt đầu phát triển con đường mới a.
Trong ba khắc, chính hắn cũng không phân rõ, có lẽ vì thế mà mừng rỡ, nhưng lại thở dài.
Lại qua trong chốc lát, Tô Triệt cùng lão Hắc cuối cùng nhất xác định, hoàn toàn không có năng lực hủy diệt pho tượng Thánh Tổ, tạm thời không có biện pháp diệt sát bóng đen thần bí kia, vì vậy, chỉ có thể lui về phía sau vài bước, thoát ly kết giới thủ hộ pho tượng Thánh Tổ, quay người lại, yên lặng nhìn Minh Hà Chi Tiên của bóng đen thần bí.
- Chúc mừng chủ nhân thành công thu hoạch truyền thừa đại đạo.
Bóng đen thần bí la lớn.
- Có cái gì có thể chúc mừng.
Tô Triệt trầm giọng nói ra:
- Những vật này, vốn cũng đều là của ta.
- Chủ nhân, bước tiếp theo, đem định làm gì?
Bóng đen thần bí trốn tránh công kích dài đặc của Ma Thần Chi Thương, đồng thời hỏi:
- Ta có cần thủ hộ nơi này nữa không, vì chủ thể của ngài ở Tiên Giới tích súc ảnh hồn chi lực?
- Không cần.
Tô Triệt nhàn nhạt lắc đầu:
- Ngươi đi theo ta, rời khỏi nơi này. Ảnh hồn chi lực của Mị Ảnh Tinh, chủ thể tại Tiên Giới của ta, đương nhiên sẽ ra mặt an bài chuyện khác.
- Vâng, chủ nhân.
Bóng đen thần bí đã không hoài nghi thân phận của Tô Triệt, bởi vì, hắn đã được pho tượng Thánh Tổ tán thành, kế thừa truyền thừa đại đạo ẩn chứa trong đó suốt trăm vạn năm.
Ý nghĩ của chuyện này, mặc dù trong lòng mình còn có rất nhiều mê hoặc khó giải thích, cũng phải vô điều kiện phục tùng mệnh lệnh của tân chủ nhân.
- Hai người các ngươi, không nên đánh nữa, cùng đi theo ta.
Tô Triệt âm lãnh nói ra một câu này, nhưng sau đó xoay người cất bước đi, bước vào Di Tiên Cảnh.
Kỳ thật, hắn nói ra câu mệnh lệnh này, trong nội tâm Tô Triệt cũng không rõ ngọn nguồn, không cách nào xác định, bóng đen thần bí có phục tùng mệnh lệnh hay không, hoặc là, cái bóng của mình có nghe lời hay không? Thậm chí, Tô Triệt cũng không thể xác định, sau khi biến thành Ngọc Thanh, cái bóng có thể nhận ra mình hay không a?
- Mặc kệ!
Tô Triệt chắp tay sau lưng chậm rãi mà đi, trong lòng thầm nhũ:
- Mặc kệ hai người bọn họ có nghe lời hay không, dù sao, bản thân mình trốn vào trong Di Tiên Cảnh trước rồi nói sau, an toàn trọng yếu nhất.
Đợi đến lúc thân ảnh Tô Triệt biến mất, tiến vào cái cửa vô hình vô ảnh của Di Tiên Cảnh, hai bóng đen trong đại điện thu tay lại, đứng cách nhau mấy trượng, mặt đối mặt giằng co đứng đó.
Tuy tạm thời dừng tay, nhưng bọn họ không biết nên lựa chọn như thế nào, rốt cuộc có nên phục tùng mệnh lệnh của Tô Triệt hay không...
Bên trong đại điện, lưỡng đạo hắc ảnh cầm trong tay pháp bảo của mình, yên lặng giằng co thời gian hơn mười phút...
Rốt cục, Ảnh Tử của Tô Triệt động trước, đương nhiên sẽ không tiếp tục công kích, mà là lựa chọn phục tùng chỉ thị của Tô Triệt, hướng phía lối vào Di Tiên Cảnh cấp tốc bay tới.
Mặc dù Di Tiên Cảnh bị vây trong trạng thái hoàn toàn ẩn hình, bọn họ phát hiện không được cửa vào tồn tại, nhưng lại nhớ kỹ vừa rồi chỗ vị trí thân hình Tô Triệt biến mất.
Quả nhiên, Ảnh Tử bay đến vị trí này, thuận lợi tiến nhập trong Di Tiên Cảnh mở ra, lẳng lặng huyền phù ở bên cạnh Tô Triệt.
- Ngươi còn có thể nhận ra được ta?
Tô Triệt như trước vẫn duy trì bộ dáng ung dung, đó là hiếu kỳ hỏi.
Ảnh Tử cố sức gật đầu, minh xác biểu thị: hóa thành tro cũng nhận ra được ngươi!
Tô Triệt cũng là nhẹ nhàng gật đầu, trong lòng nói thầm:
- Hắc ảnh thần bí kia sẽ đem ta trở thành Ngọc Thanh, căn bản phán đoán không ra thật giả; Mà ngươi lại còn có thể nhận ra được ta. Rõ ràng, ngươi so với hắn lợi hại hơn, so với hắn càng thông minh hơn.
Giờ khắc này, lão Hắc ý nghĩ cũng tương đối thanh tỉnh, lập tức nhắc nhở nói:
- Chủ nhân a, thật ra không nhất định tồn tại ai lợi hại ai thông minh phân biệt cao thấp. Mà hẳn là nên nói, Ảnh Tử của ngươi chính là Ảnh Tử của ngươi a, thuộc về một bộ phận thân thể của ngươi, cho dù ngươi biến hóa ra sao, nó đương nhiên vẫn nhận ra được ngươi?
Ảnh Tử của ngươi, chính là Ảnh Tử của ngươi.
Nghe như là lời vô ích, lại có thể khiến Tô Triệt theo đó tỉnh ngộ:
- Đúng rồi, thật ra đã đem cái này quên mất.
Ảnh Tử coi như nghe lời, theo chính mình tiến đến, như vậy hắc ảnh thần bí bên ngoài có nghe theo mệnh lệnh của Ngọc Thanh, tân chủ nhân này hay không?
Chỉ thấy được, hắc ảnh thần bí kia cũng không có đi tới bên phía cửa vào Di Tiên Cảnh, mà là sưu một cái bay lên tế đàn, thâm nhập thủ hộ kết giới, tiến vào trong pho tượng Thánh Tổ.
- Hắn đã trở lại?
Tô Triệt nhướng mày, không khỏi có chút lo lắng:
- Lẽ nào, vừa rồi một phen biểu diễn đã bị hắn nhìn ra sơ hở?
- Không nhất định a!
Lão Hắc lại nói rằng:
- Nếu muốn cùng ngươi rời khỏi nơi này, nói không chừng, nhân gia còn cần dọn dẹp một chút hành lý gì đó. Kiên trì chờ một chút đi sao!
Thu thập hành lý chỉ là một câu nói đùa, ý tứ của nó là nói: rất có thể, trong pho tượng Thánh Tổ có một vật gì khác, là hắn phải mang đi.
Không thể không nói, một hồi này, lão Hắc hơi có chút phong phạm trí giả, thật đúng là bị hắn dự đoán trúng!
Không đợi bao lâu, liền nhìn thấy, hắc ảnh thần bí lại từ trong pho tượng Thánh Tổ tung bay ra, hướng về phía cửa vào Di Tiên Cảnh bên này bay qua đến đi tới phụ cận, hắn vừa dừng lại, thử hỏi:
- Chủ nhân, ta phải đi vào sao?
Thông qua câu hỏi này liền có thể xác định, trong ý thức của hắc ảnh thần bí vẫn như cũ tồn tại rất nhiều nghi vấn và mê hoặc, chỉ bất quá, xuất phát từ tâm lý phục tùng thâm căn cố đế, hắn không dám vi phạm mệnh lệnh của chủ nhân mà thôi.
Đây là một loại bi ai của kẻ nô bộc a, cho dù tồn tại tư duy tự chủ, có thể liên tưởng đến rất nhiều điểm đáng ngờ, nhưng vẫn là đánh không lại hai chữ phục tùng, có khả năng sản sinh cái loại ước thúc lực cường đại này.
Chỉ cần hắn không thể chứng minh tân chủ nhân này là giả mạo, vậy thì chỉ có thể phục tùng, không có gì khác để nói.
- Ta phải đi!
Tô Triệt ngữ khí trong trẻo nhưng lạnh lùng trả lời:
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.