Tiên Ngục

Chương 683: Đại điển truyền ngôi. (hạ)

Chử Tửu Luận Già Phê

06/06/2013

Hắn mới hai mươi chín tuổi a!

Giờ khắc này, không biết bao nhiêu người nổi lên tiếng lòng hoàn toàn nhất trí.

Một người trẻ tuổi hai mươi chín tuổi, không chỉ thăng cấp thành Nguyên Anh kỳ đại tu sĩ, còn có thể thành công ngồi trên bảo tọa chưởng giáo, chấp chưởng một siêu cấp môn phái mấy chục vạn người.

Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, chuyện như vậy nếu như sớm bị một người nào đó nói ra, người nghe nhất định sẽ cười nhạo liên tục, nói hắn là nằm mơ ban ngày, chỉ thích nói mớ.

Bên trong Chưởng giáo đại điện rộng mấy trăm trượng, người tới chúc mừng Đại điển truyền ngôi Chưởng giáo tiếp cận vạn người, ngoại trừ đại đa số người cùng kêu lên chúc mừng, còn có một chút người khe khẽ nói nhỏ với nhau.

Trong một góc Đại điện, mấy trăm nữ tu đẹp như thiên tiên tụ cùng một chỗ, các nàng đều là đi theo trưởng bối tới Thiên Huyền Tông, chỉ vì chứng kiến hình dáng của Thiên Vũ tiền bối.

- Hai mươi chín tuổi đã là chưởng giáo, hắn hẳn là nam nhân xuất sắc nhất thế gian.

Một nữ tử khí chất đơn thuần, khắp toàn thân từ trên xuống dưới tràn đầy khí tức thanh xuân, nhìn đồng bạn bên người nhẹ giọng nói.

- Đúng vậy, nghe nói đến nay hắn vẫn không có đạo lữ.

Đồng bạn của nàng cũng thanh xuân mỹ lệ giống như vậy, giờ khắc này cũng đầy sùng bái:

- Lâm Viện sư muội, ngươi nói, không phải chúng ta còn có cơ hội sao?

Không đợi hảo sư muội của nàng làm ra trả lời, có một nữ tử thành thục xinh đẹp nhẹ giọng hừ nói:

- Đừng có nằm mộng, toàn bộ Tu Chân Giới Khải Nguyên tinh, có ai xứng với hắn, ngoại trừ Vô Cực Môn Thiên Âm...

- Thiên Âm?

Câu nói này nhất thời gợi ra đông đảo nữ tu nghị luận, các nữ hài tử nhìn chung quanh kiểm tra, đều thì thào nói:

- Đúng vậy, tại sao Vô Cực Môn Thiên Âm không tới.



Lập tức có người nói:

- Ta nghe nói, Thiên Vũ chưởng giáo thường thường đi tới Vô Cực Môn định ngày hẹn Thiên Âm, quan hệ hai người bọn họ trong lúc đó, nhất định là rất không bình thường.

- Vậy cũng không nhất định!

Trong nháy mắt, liền đưa tới rất nhiều âm thanh mang đầy ghen tuông phản đối:

- Nếu là thường gặp mặt, càng không có khả năng trở thành đạo lữ, nói không chắc bọn họ căn bản không có loại cảm giác này!

- Đúng vậy, đúng vậy, càng là người thường gặp mặt, càng không nhất định sẽ có loại cảm giác này.

- Không sai, bên trong tông môn, ta ngược lại mỗi ngày gặp mặt những cái được gọi là thiên tài sư huynh sư đệ kia, nhưng mà một cái đều nhìn không vào mắt.

- Đúng vậy...

Tiếng nghị luận của các nữ hài tử, tuy bị thanh âm ồn ã bên trong đại điện triệt để che giấu, nhưng vẫn không thể giấu diếm được năng lực tra xét cực kỳ đặc thù của lão Hắc, đương nhiên cũng không thể dấu diếm được thần thức của Tô Triệt.

- Chủ nhân, ngươi nghe một chút, ngươi nghe một chút, ngươi hại bao nhiêu nữ nhân rơi vào tương tư đơn phương, tội lỗi a, tội lỗi.

Lão Hắc một mặt cười xấu xa nói thầm:

- Nếu không khẩn trương nghĩ biện pháp cứu các nàng, còn có thể càng thêm tội lỗi. Ai nha, thiếu nhiều nợ tình như vậy, này có thể làm sao a, tội lỗi, tội lỗi...

Tô Triệt đang tiếp thu khách nhân trọng yếu chúc mừng, nào lo lắng nói nhiều cùng hắn, chỉ có thể liên tiếp bảo hắn câm miệng, nhưng mà, lão Hắc càng nói càng hăng say, không ngừng chỉ chỉ chỏ chỏ, nói là dung mạo cô nương kia rất đẹp, nhìn ánh mắt cô nương kia mang đầy Thu Thủy, ngực cô nương kia thật là lớn, nhất định nuôi con rất tốt...

- Sắp bị ngươi làm phiền chết, có thể cho người thanh tĩnh một lúc không?

Người nói câu này, cũng không phải là Tô Triệt, mà là Phỉ Vân đứng ở bên người lão Hắc.



Tô Triệt tiếp nhận vị trí Chưởng giáo chí tôn, Phỉ Vân hoàn toàn có thể dịch dung một phen, tùy tiện làm một người nào đó, tự mình tham dự. Bất quá, nàng lo lắng đi ra ngoài thế giới bên ngoài, tiên nguyên trong thân thể sẽ thời khắc trôi đi.

Năng lượng trân quý như vậy, thiếu đi một tia cũng sẽ làm nàng đau lòng, bởi vì cho tới bây giờ nàng vẫn không có tìm được biện pháp hữu hiệu tu luyện Tiên nguyên, chỉ là xác định, tiên tinh đến từ Tiên Giới kia khẳng định là hữu dụng, nhưng thiếu hụt một loại nào đó, hoặc là một điều kiện nào đó mà thôi, mình không có thể hấp thu tiên linh khí bên trong tiên tinh, càng khỏi nói chuyển hóa nó thành tiên nguyên.

Cho nên giờ khắc này, nàng chỉ có thể thông qua lão Hắc chế tạo ra một mặt Thủy Kính quan sát nghi thức Tô Triệt tiếp nhận vị trí Chưởng giáo, nhưng lão Hắc liên tiếp ồn ào, làm nàng không thể nhịn được nữa.

Nói nhiều ngược lại không sợ, then chốt là hắn lải nhải đều là sự tình của những nữ hài tử khác, làm cho Phỉ Vân ghen tuông quá độ, mấy lần muốn ngăn hắn lại, nhưng vì xấu hổ nên nhịn xuống. Cho tới giờ khắc này, lão Hắc càng nói càng kỳ cục, thậm chí ngay cả sự tình nuôi con rất tốt cũng nói ra, nàng liền không có cách nào chịu đựng, trong lòng ghen tuông như núi lửa, cuối cùng cũng coi như bộc phát.

- Ồ, nga, được, được, không nói nữa.

Lão Hắc vội vàng che miệng lại, nhìn như bỗng nhiên tỉnh ngộ, giống như lúc này mới nhớ đến Phỉ Vân, kỳ thực, trong lòng liên tiếp cười xấu xa.

Vừa nãy những lời đó, nhìn như mượn cơ hội này trêu chọc chủ nhân của mình, trên thực tế, lão Hắc chính là cố ý khích lệ Phỉ Vân, làm cho nàng từ nay về sau có thể càng thêm chủ động một ít.

Phương diện tình yêu nam nữ này, chủ nhân của mình giống như đầu gỗ, cực kỳ bị động, nếu như Phỉ Vân cũng xấu hổ, bị động tương tự, như vậy, lão Hắc có thể lớn mật giả thiết, cho dù hai ba ngàn năm sau, quan hệ giữa hai người, còn có thể là cách cục hôm nay.

Nếu như hỏi, Thiên Âm cùng Phỉ Vân, lão Hắc sẽ có khuynh hướng vị nào?

Đáp án là, hai cái đều muốn!

Thậm chí là, hai cái còn thiếu rất nhiều! Chủ nhân của mình thân là Sáng Thế thần của Tiên Ngục, nếu như không có năm ba ngàn mỹ nhân, vài chục ngàn hậu cung, thì sao xứng đáng với thân phận của hắn chứ.

Mãi cho đến giờ Hợi ban đêm, lễ mừng truyền ngôi Chưởng giáo mới kết thúc, bất quá, chưởng môn nhân các đại môn phái, hoặc là đại biểu trọng yếu đều không có rời đi, mà là ở lại trong Thiên Huyền Tông.

Bởi vì, y theo thông lệ, trong ba ngày kế tiếp, Tô Triệt là Tân Chưởng giáo nhất định phải phân biệt đơn độc hội kiến cùng bọn hắn, thương thảo quan hệ bước kế tiếp của Thiên Huyền Tông cùng mỗi một môn phái.

Mỗi truyền thừa lịch sử của một siêu cấp môn phái đều lấy vạn năm mà tính toán, trong lúc này, mỗi môn phái đều sẽ có rất nhiều lĩnh vực tồn tại quan hệ hợp tác lợi ích. Hiện tại, Tô Triệt trở thành tân chưởng giáo của Thiên Huyền Tông, những chưởng môn nhân kia tất nhiên muốn gặp mặt nói chuyện một lần với hắn, trên cơ bản quyết định quan hệ hợp tác sau này có thể kéo dài hay không...

Tô Triệt muốn lợi dụng, chính là một cơ hội như vậy, lúc đơn độc gặp mặt cùng bọn hắn, ra tay bắt lấy từng cái.

Chuyện như vậy, từ lâu là ngựa quen đường cũ, tương đối sở trường. Kỳ thực, trước đại điển truyền ngôi một ngày, Tô Triệt liền thu đám người Thái Hư vào Tiên Ngục, chỉ vì phụ trợ mình bắt lấy những chưởng môn nhân kia.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Tiên Ngục

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook