Chương 1046: Hỏa Vực dị biến (hạ)
Chử Tửu Luận Già Phê
23/06/2013
Hô hô hô hô. . .
Thẳng đứng giảm xuống, Tô Triệt không nói một lời.
Bọn người Lâm Cứu cũng đều là sắc mặt ngưng trọng, tất cả cẩn thận đề phòng những hỏa diễm màu đen vờn quanh mình kia. Nếu như có chút nào không đúng, bọn họ sẽ liên thủ ra tay, trong nháy mắt trấn áp Tô Triệt, sau đó, lại mang theo hắn bay lên, chạy ra khỏi Hỏa Vực. . .
Một trăm trượng. . .
Một ngàn trượng. . .
Năm ngàn trượng. . .
Không ngừng giảm xuống, rất nhanh vượt qua một vạn trượng đầu tiên.
Bình an vô sự, tất cả mọi người là lông tóc không thương ven đường, Hỗn Độn Diệt Ma Diễm bị lĩnh vực của Tô Triệt đẩy qua một bên, tuy bày biện ra một cảm giác có chút xao động, nhưng không có một đóa hỏa diễm nào có thể cấu thành thương tổn đối với mọi người, tất cả đều bị đẩy xa.
- Trước mắt mà xem, coi như không tệ.
Quang Khải truyền âm cho Lâm Cứu nói:
- Tiểu tử này quả thật có chút năng lực, ngắn ngủi hai tháng, loại linh hỏa này đã bị hắn triệt để chinh phục.
- Ngươi bắt đầu bội phục hắn?
Giọng nói của Lâm Cứu có chút quái dị.
- Quả thật có một chút.
Quang Khải ẩn ẩn cười:
- Ngươi ghen ghét, cũng là một loại bội phục.
Khóe mắt Lâm Cứu co rúm, câm miệng không nói, nhưng trong lòng thì hừ lạnh:
- Không bao lâu nữa, những năng lực này của hắn, đều sẽ biến thành của ta. . .
Hô hô hô hô. . .
Tô Triệt khẳng định nghe không được bọn họ truyền âm trao đổi, tiếp tục mang theo bọn họ giảm xuống, rất nhanh, lại là hơn một vạn trượng nữa.
Nếu như một mực duy trì liên tục, không trông nom phiến Hỏa Vực này dài bao nhiêu, cũng sẽ bình an xuyên qua, bởi vì, Hỗn Độn Diệt Ma Diễm xác thực không cách nào uy hiếp được Tô Triệt nữa, thậm chí còn ngược lại, Tô Triệt đã có năng lực điều khiển phiến Hỏa Vực này.
Như vậy, Tô Triệt thật sự nguyện ý làm ô dù cho mấy người Lâm Cứu, thật sự nguyện ý mang theo bọn họ bình an xông qua cửa ải này sao?
Đương nhiên là không!
Tô Triệt đã sớm bàn tính cùng lão Hắc, phải lợi dụng Thánh Diễm Hỏa Vực trước mắt này, cho mấy người Lâm Cứu một giáo huấn đau đớn thê thảm. Vừa rồi một mực không có nhúc nhích, chỉ là bởi vì thời cơ chưa đến mà thôi.
- Hơn hai vạn trượng , mặc dù đám người này muốn quay đầu trốn trở về, cũng sẽ chết ở trên nửa đường.
Lão Hắc ở trong Tiên Ngục âm trầm nói:
- Chủ nhân, không sai biệt lắm rồi.
- Không sai!
Tô Triệt ở trong lòng lên tiếng, lập tức, Hỏa Vực phía trước lập tức xuất hiện biến hóa dị thường cực kỳ rõ ràng.
Oanh! Oanh! Oanh. . .
Tiếng oanh minh điếc tai đến từ bên trong Hỏa Vực sâu không thấy đáy phía dưới này, sắc mặt bọn người Lâm Cứu đại biến, không nên nhiều lời, cũng có thể đoán được, sắp sửa phát sinh biến dị.
Ngay sau đó liền nhìn thấy, hỏa diễm màu đen đến từ bốn phương tám hướng, mật độ phân bố đột nhiên tăng lên mấy lần, có thể nói là nghiêm nghiêm thực thực, kín không kẽ hở mà bao vây mọi người lại.
Nguyên bản trên đường đi, nhiều đóa màu đen hỏa diễm trong lúc đó còn là tồn tại khe hở, lần này, thật đúng là hợp thành một thể, không hề khoảng cách.
- Xảy ra chuyện gì?
Một phó sứ mở miệng hỏi, đương nhiên là hỏi thăm Tô Triệt.
- Diệt Ma Thánh Diễm hội tụ đến cùng một chỗ, hình thành một loại lực cản quái dị, rõ ràng cho thấy vì ngăn cản lĩnh vực cá nhân của ta, muốn chặn chúng ta lại.
Tô Triệt cố ý dùng 'chúng ta', chính là ám hiệu bọn họ: chúng ta là chung lập trường!
- Có ý thức chặn chúng ta lại?
Quang Khải bán tín bán nghi nói:
- Hỗn Độn Thánh Diễm có linh tính, như thế không giả, chỉ là, lại không có ý thức tư tưởng hoàn toàn, sẽ không tận lực nhằm vào ai, sao có thể làm ra loại cử động này?
- Không biết.
Tô Triệt khẽ nhíu mày, trầm giọng nói ra:
- Lực cản càng lúc càng lớn, ta cho rằng, nên tạm thời dừng lại, yên lặng theo dõi kỳ biến, không thể buồn bực vọt lên.
- Có thể.
Quang Khải lập tức đáp ứng, Lâm Cứu cũng không có nói ra ý kiến không đồng ý gì.
Trước dừng lại, làm cho tinh tường tình huống, cách làm này có chút sáng suốt, ai cũng không có lý do gì phản đối. Trọng yếu hơn là, bọn họ căn bản không thể tưởng được, Tô Triệt có thể điều khiển những Hỗn Độn Diệt Ma Diễm bên ngoài kia, hợp lực trình diễn một âm mưu.
Vì vậy, sáu người Lâm Cứu theo Tô Triệt, cùng một chỗ đình chỉ giảm xuống. Cũng may, lĩnh vực cá nhân của Tô Triệt y nguyên tồn tại, còn không có một tia hỏa diễm nào có thể xâm lấn đi vào.
Oanh! Oanh! Oanh. . .
Thanh âm nổ vang quỷ dị còn đang duy trì liên tục, hơn nữa là một loại xu thế càng ngày càng gần, nhưng khổ nỗi, hỏa diễm màu đen quanh mình đã triệt để tụ hợp đến cùng một chỗ, tầm mắt của mọi người bị hoàn toàn phong bế trong vòng mười trượng.
Hơn nữa, loại hỏa diễm này có thể thông qua thần thức thương tổn nguyên thần, thần thức của mọi người chỉ có thể co rút lại ở trong não vực, không dám thả ra ngoài. Lần này, ngược lại thành bán người mù, cái gì cũng nhìn không được .
- Bên ngoài rốt cuộc xảy ra chuyện gì, linh hỏa không có thật thể, sao phát ra nổ vang như Lôi Minh vậy?
Bọn người Lâm Cứu âm thầm khẩn trương, mặc dù có vài trăm vạn năm kinh nghiệm lịch duyệt, cũng đoán không được bất luận khả năng gì.
Bên trong không gian đạo khí, bọn người U Lâm, Liên Y cũng không kém rất nhiều. Nhất vinh câu vinh, nhất tổn câu tổn, nếu tràng diện mà ngay cả Tô Triệt cũng chịu không được, một khi có nguy hiểm gì phát sinh, tất cả mọi người sẽ cùng một lúc xong đời.
Chỉ có Mông La kia, biểu lộ vẫn là cứng ngắc chết lặng, giống như, hắn đối với sinh tử tồn vong của mình không thèm để ý chút nào.
- Mông La đạo huynh, ngươi có biết rõ, bên ngoài đã xảy ra loại dị biến nào hay không?
Hắc Nha thật sự nhịn không nổi, quay đầu hỏi Mông La.
- Chuyện tình không bình thường.
Mông La mặt lạnh trả lời.
Biểu lộ Hắc Nha cứng đờ, ngượng ngùng nhẹ gật đầu, nhưng trong lòng thì thầm mắng một tiếng: nói nhảm!
Những người khác đã sớm nhìn ra, đây là một quái nhân không cách nào câu thông được, căn bản không có ý định đụng cái đinh này, chỉ có Lão Ngưu nhìn như khờ ngốc kia, cười ha ha hỏi:
- Mông La lão đại, chúng ta sẽ chết sao?
- Phải!
Mông La trả lời rất dứt khoát:
- Sớm muộn gì mà thôi.
Lần này, ngay cả Lão Ngưu cũng buông tha cho.
Bên ngoài, có người hỏi vấn đề tương tự, chỉ có điều, vị Phong ma phó sứ này hỏi chính là Tô Triệt:
- Thiên Vũ tiểu hữu, có thể đoán được chuyện gì xảy ra hay không?
Người này cho rằng, Tô Triệt đối với Hỗn Độn Diệt Ma Diễm đã có năng lực chống cự hoàn toàn, hẳn là biết rõ loại linh hỏa này mới đúng.
Tô Triệt trả lời, không vô sỉ giống như Mông La, mà là thấp giọng nói:
- Ta cảm giác, loại dị biến này không phải bổn ý của Hỗn Độn Thánh Hỏa, mà như là có vật gì đó đang thao túng chúng nó. . .
Lời nói này của Tô Triệt, cũng là vì dẫn đạo bọn họ liên tưởng: nơi này có khả năng tồn tại sinh vật có trí khôn không rõ.
- Nếu thật như thế, vậy thì phiền toái!
Thẳng đứng giảm xuống, Tô Triệt không nói một lời.
Bọn người Lâm Cứu cũng đều là sắc mặt ngưng trọng, tất cả cẩn thận đề phòng những hỏa diễm màu đen vờn quanh mình kia. Nếu như có chút nào không đúng, bọn họ sẽ liên thủ ra tay, trong nháy mắt trấn áp Tô Triệt, sau đó, lại mang theo hắn bay lên, chạy ra khỏi Hỏa Vực. . .
Một trăm trượng. . .
Một ngàn trượng. . .
Năm ngàn trượng. . .
Không ngừng giảm xuống, rất nhanh vượt qua một vạn trượng đầu tiên.
Bình an vô sự, tất cả mọi người là lông tóc không thương ven đường, Hỗn Độn Diệt Ma Diễm bị lĩnh vực của Tô Triệt đẩy qua một bên, tuy bày biện ra một cảm giác có chút xao động, nhưng không có một đóa hỏa diễm nào có thể cấu thành thương tổn đối với mọi người, tất cả đều bị đẩy xa.
- Trước mắt mà xem, coi như không tệ.
Quang Khải truyền âm cho Lâm Cứu nói:
- Tiểu tử này quả thật có chút năng lực, ngắn ngủi hai tháng, loại linh hỏa này đã bị hắn triệt để chinh phục.
- Ngươi bắt đầu bội phục hắn?
Giọng nói của Lâm Cứu có chút quái dị.
- Quả thật có một chút.
Quang Khải ẩn ẩn cười:
- Ngươi ghen ghét, cũng là một loại bội phục.
Khóe mắt Lâm Cứu co rúm, câm miệng không nói, nhưng trong lòng thì hừ lạnh:
- Không bao lâu nữa, những năng lực này của hắn, đều sẽ biến thành của ta. . .
Hô hô hô hô. . .
Tô Triệt khẳng định nghe không được bọn họ truyền âm trao đổi, tiếp tục mang theo bọn họ giảm xuống, rất nhanh, lại là hơn một vạn trượng nữa.
Nếu như một mực duy trì liên tục, không trông nom phiến Hỏa Vực này dài bao nhiêu, cũng sẽ bình an xuyên qua, bởi vì, Hỗn Độn Diệt Ma Diễm xác thực không cách nào uy hiếp được Tô Triệt nữa, thậm chí còn ngược lại, Tô Triệt đã có năng lực điều khiển phiến Hỏa Vực này.
Như vậy, Tô Triệt thật sự nguyện ý làm ô dù cho mấy người Lâm Cứu, thật sự nguyện ý mang theo bọn họ bình an xông qua cửa ải này sao?
Đương nhiên là không!
Tô Triệt đã sớm bàn tính cùng lão Hắc, phải lợi dụng Thánh Diễm Hỏa Vực trước mắt này, cho mấy người Lâm Cứu một giáo huấn đau đớn thê thảm. Vừa rồi một mực không có nhúc nhích, chỉ là bởi vì thời cơ chưa đến mà thôi.
- Hơn hai vạn trượng , mặc dù đám người này muốn quay đầu trốn trở về, cũng sẽ chết ở trên nửa đường.
Lão Hắc ở trong Tiên Ngục âm trầm nói:
- Chủ nhân, không sai biệt lắm rồi.
- Không sai!
Tô Triệt ở trong lòng lên tiếng, lập tức, Hỏa Vực phía trước lập tức xuất hiện biến hóa dị thường cực kỳ rõ ràng.
Oanh! Oanh! Oanh. . .
Tiếng oanh minh điếc tai đến từ bên trong Hỏa Vực sâu không thấy đáy phía dưới này, sắc mặt bọn người Lâm Cứu đại biến, không nên nhiều lời, cũng có thể đoán được, sắp sửa phát sinh biến dị.
Ngay sau đó liền nhìn thấy, hỏa diễm màu đen đến từ bốn phương tám hướng, mật độ phân bố đột nhiên tăng lên mấy lần, có thể nói là nghiêm nghiêm thực thực, kín không kẽ hở mà bao vây mọi người lại.
Nguyên bản trên đường đi, nhiều đóa màu đen hỏa diễm trong lúc đó còn là tồn tại khe hở, lần này, thật đúng là hợp thành một thể, không hề khoảng cách.
- Xảy ra chuyện gì?
Một phó sứ mở miệng hỏi, đương nhiên là hỏi thăm Tô Triệt.
- Diệt Ma Thánh Diễm hội tụ đến cùng một chỗ, hình thành một loại lực cản quái dị, rõ ràng cho thấy vì ngăn cản lĩnh vực cá nhân của ta, muốn chặn chúng ta lại.
Tô Triệt cố ý dùng 'chúng ta', chính là ám hiệu bọn họ: chúng ta là chung lập trường!
- Có ý thức chặn chúng ta lại?
Quang Khải bán tín bán nghi nói:
- Hỗn Độn Thánh Diễm có linh tính, như thế không giả, chỉ là, lại không có ý thức tư tưởng hoàn toàn, sẽ không tận lực nhằm vào ai, sao có thể làm ra loại cử động này?
- Không biết.
Tô Triệt khẽ nhíu mày, trầm giọng nói ra:
- Lực cản càng lúc càng lớn, ta cho rằng, nên tạm thời dừng lại, yên lặng theo dõi kỳ biến, không thể buồn bực vọt lên.
- Có thể.
Quang Khải lập tức đáp ứng, Lâm Cứu cũng không có nói ra ý kiến không đồng ý gì.
Trước dừng lại, làm cho tinh tường tình huống, cách làm này có chút sáng suốt, ai cũng không có lý do gì phản đối. Trọng yếu hơn là, bọn họ căn bản không thể tưởng được, Tô Triệt có thể điều khiển những Hỗn Độn Diệt Ma Diễm bên ngoài kia, hợp lực trình diễn một âm mưu.
Vì vậy, sáu người Lâm Cứu theo Tô Triệt, cùng một chỗ đình chỉ giảm xuống. Cũng may, lĩnh vực cá nhân của Tô Triệt y nguyên tồn tại, còn không có một tia hỏa diễm nào có thể xâm lấn đi vào.
Oanh! Oanh! Oanh. . .
Thanh âm nổ vang quỷ dị còn đang duy trì liên tục, hơn nữa là một loại xu thế càng ngày càng gần, nhưng khổ nỗi, hỏa diễm màu đen quanh mình đã triệt để tụ hợp đến cùng một chỗ, tầm mắt của mọi người bị hoàn toàn phong bế trong vòng mười trượng.
Hơn nữa, loại hỏa diễm này có thể thông qua thần thức thương tổn nguyên thần, thần thức của mọi người chỉ có thể co rút lại ở trong não vực, không dám thả ra ngoài. Lần này, ngược lại thành bán người mù, cái gì cũng nhìn không được .
- Bên ngoài rốt cuộc xảy ra chuyện gì, linh hỏa không có thật thể, sao phát ra nổ vang như Lôi Minh vậy?
Bọn người Lâm Cứu âm thầm khẩn trương, mặc dù có vài trăm vạn năm kinh nghiệm lịch duyệt, cũng đoán không được bất luận khả năng gì.
Bên trong không gian đạo khí, bọn người U Lâm, Liên Y cũng không kém rất nhiều. Nhất vinh câu vinh, nhất tổn câu tổn, nếu tràng diện mà ngay cả Tô Triệt cũng chịu không được, một khi có nguy hiểm gì phát sinh, tất cả mọi người sẽ cùng một lúc xong đời.
Chỉ có Mông La kia, biểu lộ vẫn là cứng ngắc chết lặng, giống như, hắn đối với sinh tử tồn vong của mình không thèm để ý chút nào.
- Mông La đạo huynh, ngươi có biết rõ, bên ngoài đã xảy ra loại dị biến nào hay không?
Hắc Nha thật sự nhịn không nổi, quay đầu hỏi Mông La.
- Chuyện tình không bình thường.
Mông La mặt lạnh trả lời.
Biểu lộ Hắc Nha cứng đờ, ngượng ngùng nhẹ gật đầu, nhưng trong lòng thì thầm mắng một tiếng: nói nhảm!
Những người khác đã sớm nhìn ra, đây là một quái nhân không cách nào câu thông được, căn bản không có ý định đụng cái đinh này, chỉ có Lão Ngưu nhìn như khờ ngốc kia, cười ha ha hỏi:
- Mông La lão đại, chúng ta sẽ chết sao?
- Phải!
Mông La trả lời rất dứt khoát:
- Sớm muộn gì mà thôi.
Lần này, ngay cả Lão Ngưu cũng buông tha cho.
Bên ngoài, có người hỏi vấn đề tương tự, chỉ có điều, vị Phong ma phó sứ này hỏi chính là Tô Triệt:
- Thiên Vũ tiểu hữu, có thể đoán được chuyện gì xảy ra hay không?
Người này cho rằng, Tô Triệt đối với Hỗn Độn Diệt Ma Diễm đã có năng lực chống cự hoàn toàn, hẳn là biết rõ loại linh hỏa này mới đúng.
Tô Triệt trả lời, không vô sỉ giống như Mông La, mà là thấp giọng nói:
- Ta cảm giác, loại dị biến này không phải bổn ý của Hỗn Độn Thánh Hỏa, mà như là có vật gì đó đang thao túng chúng nó. . .
Lời nói này của Tô Triệt, cũng là vì dẫn đạo bọn họ liên tưởng: nơi này có khả năng tồn tại sinh vật có trí khôn không rõ.
- Nếu thật như thế, vậy thì phiền toái!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.