Chương 1131: Khế ước cửa hàng
Chử Tửu Luận Già Phê
29/06/2013
Chuyện tốt như vậy, sẽ không ngại nhiều.
- Không cần, không cần làm cái khác sống lại.
Cổ bà bà khoát tay áo, đột nhiên lại cải biến chủ ý:
- Nghe khẩu khí của ngươi có thể biết, chuyện này đối với ngươi mà nói, độ khó cũng không lớn, thì không cần phải chứng minh cái gì nữa.
Ách. . .
Tô Triệt có chút ngẩn ngơ, không nói gì.
- Hiện tại, chỉ cần ngươi giúp ta giải thích nghi hoặc, chuyện này là ai làm, giới thiệu người kia cho ta nhận thức, ta lập tức sẽ chuyển nhượng khế ước mặt tiền cửa hàng cho ngươi.
Khi nói chuyện, đồng thời Cổ bà bà tiện tay lấy ra một phù văn khế ước tạo hình tinh xảo, kiểu dáng xưa cũ. Rất hiển nhiên, tờ khế ước này tuế nguyệt đã lâu, bảo quản ở chỗ nàng vài triệu năm, rất có thể chính là một nhóm khế ước nguyên thủy nhất của Hạo Nguyên thiên thị.
Phía trên khế ước, thay tên đổi họ, Tô Triệt sẽ trở thành người đứng đầu cửa hàng hợp pháp.
Bất quá, Tô Triệt còn hơi có chút do dự, rất hiển nhiên, Cổ bà bà coi trọng không phải những Cổ Khí này, mà là người có thể làm Cổ Khí sống lại kia.
Không có gì bất ngờ xảy ra mà nói, sau khi tiếp thu cửa hàng, việc làm Cổ Khí sống lại còn có thể dẫn phát sự tình không thể đoán trước, có khả năng, sẽ là phiền toái không nhỏ. . .
Nhưng việc đã đến nước này, còn muốn đổi ý đã không còn kịp rồi. Tô Triệt có thể đoán được, nếu mình muốn giấu diếm, nhất định Cổ bà bà sẽ truy vấn không ngớt,vì chuyện này, nàng ở nơi này buồn tẻ nhiều năm như vậy, chỉ bằng một phần chấp nhấtvà kiên trì này, thì tuyệt đối không có khả năng buông tha.
Đương nhiên, Tô Triệt cũng không có đổi ý chút nào, cửa hàng này là tình thế bắt buộc, sự tình phía sau, thì nói sau. Phong cách xử sự sợ đầu sợ đuôi, này không phải là mình!
Vì vậy, Tô Triệt bình tĩnh trả lời:
- Người làm Cổ Khí sống lại kia, chính là vãn bối, không có những người khác hỗ trợ.
Cổ bà bà nhướng mày, thần thái biểu lộ lập tức chuyển thành ngưng trọng trầm thấp, hai mắt nhìn chằm chằm vào Tô Triệt, phảng phất muốn nhìn thấu nội tâm của hắn.
- Thật là ta.
Tô Triệt cười nhún nhún vai.
- Hảo! Cho ngươi!
Bá!
Khế ước bay đến trong tay Tô Triệt.
Người có được khế ước đã biến thành chỗ trống, chỉ cần Tô Triệt dùng lực lượng nguyên thần đưa tên của mình vào trong đó, cửa hàng này sẽ chính thức sửa đổi chủ nhân.
Hơn nữa, nếu muốn biến mất tên Tô Triệt trên khế ước, cũng phải là chính Tô Triệt làm, nếu những người khác cưỡng chế xoá và sửa, chỉ sẽ phá hủy khế ước.
Bước tiếp theo, chỉ cần Tô Triệt mang theo tờ khế ước này, đi đến nơi quản lý Hạo Nguyên thiên thị công chứng, thì mọi sự đại cát, hết thảy thu phục.
Tâm niệm Tô Triệt khẽ động, liền đưa đại danh của mình vào khế ước, sau đó, tương đối sảng khoái nói với nàng:
- Cổ bà bà, cảm tạ ngươi chiếu cố vãn bối như thế, sau này, nếu có phân công gì. Chỉ cần là việc ta có đủ khả năng, tất nhiên sẽ toàn lực ứng phó, tuyệt không chối từ.
Chuyện kế tiếp, nếu tránh cũng không thể tránh. Còn không bằng trực tiếp một ít, đàn ông một ít, chủ động một ít, cũng có thể làm cho đối phương sinh ra hảo cảm.
Phải biết rằng, vị Cổ bà bà này chính là thân sinh tỷ muội của Phượng Lâm Tiên Đế, nếu làm nàng khó chịu, tuyệt đối không có quả ngon để ăn.
- Hẳn là ta cảm tạ ngươi mới đúng.
Trong ánh mắt Cổ bà bà, rõ ràng toát ra vẻ hân thưởng. Đối với Tô Triệt thông tuệ cùng hào sảng, tỏ vẻ tán thành.
Tô Triệt cũng không có giả tạo khách khí, nói thẳng:
- Cổ bà bà, ta sẽ đổi nơi này thành một cửa hàng Tiên Phủ, tòa tiểu lâu này theo ngài nhiều như vậy năm, nhất định sẽ...
- Đúng vậy.
Cổ bà bà gật đầu đáp:
- Ta sẽ mang nó đi.
Lấy đi tiểu lâu, còn lại tùy tiện Tô Triệt lăn qua lăn lại.
Sau đó, nàng còn nói thêm:
- Trước lo sự nghiệp của mình, chuyện của ta, đã đợi vài triệu năm, cũng không vội ở nhất thời. Qua ít ngày, ta lại tới tìm ngươi.
- Hảo.
Tô Triệt vui vẻ gật đầu:
- Xem xét liền biết, Cổ bà bà là một vị trưởng bối nhân từ.
Cổ bà bà cười nhạt một tiếng, lại không có nói cái gì nữa. Mà là dẫn đầu đi ra đại môn cửa hàng.
Ba người Tô Triệt theo nàng đi ra ngoài, đến trên đường cái.
Cổ bà bà giơ tay lên khẽ vẫy, tòa tiểu lâu ba tầng đứng sừng sững ở đây vài triệu năm, lúc này biến mất, bị nàng thu vào tùy không gian thân.
Thương Ký Cổ Khí, đã không còn nữa!
- A. Đây là. . .
Chung quanh lập tức truyền đến vài người qua đường hô lên nghẹn ngào.
Thương Ký Cổ Khí, vậy mà đã chuyển nhượng!
Tin tức này, chỉ ở trong một phút đồng hồ, thì truyền khắp Hạo Nguyên thiên thị.
Nhìn mảnh đất phía trước này, Tô Triệt chậm rãi hít một hơi, nhìn Cổ bà bà nói:
- Ít nhất trong năm ngàn năm, ta sẽ không rời xa Hạo Nguyên thiên thị.
Cổ bà bà nhẹ nhàng gật đầu, đưa tay ném qua một miếng ngọc phù, thấp giọng nói:
- Nếu gặp phiền toái hóa giải không được, có thể cho ta biết.
- Tốt.
Tô Triệt cất kỹ ngọc phù.
Cổ bà bà nhìn thoáng qua bãi đất trống, cuối cùng thuấn di mà đi, biến mất không thấy gì nữa.
- Tốt lắm!
Tô Triệt huy động khế ước cửa hàng trong tay, nhìn Trác Phong và Phỉ Vân cười nói:
- Danh tự đã sớm có, Thiên Huyền Trân Bảo Phường!
Hô!
Trác Phong phóng ra tòa Tiên Phủ thượng phẩm vừa rồi, vững vàng tọa lạc ở trên đất trống, tạm thời y theo mỹ quan của hắn, vẻ ngoài Tiên Phủ biến thành hình thái không quá khoa trương, cũng không keo kiệt.
Lầu các năm tầng!
Tầng dưới chót cao nhất, bốn tầng phía trên khá thấp. Đương nhiên, cái gọi là tầng trệt chỉ là bài trí, trong tiệm có động thiên khác, không gian rộng lớn vài trăm vạn dặm, sẽ y theo ý tứ của vị đại lão bản Tô Triệt này, tùy ý điều chỉnh, tùy ý thay đổi.
Biển hiệu là năm chữ to: Thiên Huyền Trân Bảo Phường!
- Ha ha, không nghĩ tới sẽ thuận lợi như vậy.
Tô Triệt cao giọng cười nói:
- Thế cho nên, hàng hóa đem bán, ta còn chưa có chuẩn bị tốt.
Khi nói chuyện, đồng thời dẫn đầu đẩy đại môn Trân Bảo Phường ra.
Nhìn bóng lưng tràn ngập sức sống kia, Trác Phong cũng là tâm thần kích động, giờ khắc này vẫn không dám vững tin, hắn thật sự có năng lực làm Cổ Khí mà thiên đạo gạt bỏ sống lại. . .
- Đây là một người tuổi trẻ không ngừng sáng tạo kỳ tích, nguyện vọng của ta, đồng dạng phải dựa vào hắn để thực hiện; Sinh mệnh tiếc nuối, phải dựa vào trợ giúp của hắn, mới có thể đền bù. . .
- Mà ta có thể làm, chính là từ giờ trở đi, dùng hết sức mình cũng phải bảo vệ hắn. Để hắn không ngừng lớn lên.
Giờ khắc này, Trác Phong nhận định, Tô Triệt tuyệt đối có thể đào tạo ra Tiên Thiên Thần Thụ mà bản thân chờ đợi, cũng chính là Sinh Mệnh Chi Thụ mà hắn nói qua. Đợi cho lúc hết thảy viên mãn, cũng chính là ngày mình rời khỏi nhân thế.
- Ngóng trông ngày đó. . .
- Thương Ký Cổ Khí chuyển nhượng rồi?
- Cổ bà bà rời khỏi thiên thị rồi?
- Mới mở một nhà Thiên Huyền Trân Bảo Phường?
Những tin tức này lập tức truyền ra ở trong Hạo Nguyên thiên thị, trong một phút đồng hồ, tất cả ba ngàn cửa tiệm lớn nhỏ toàn bộ biết hết.
- Không cần, không cần làm cái khác sống lại.
Cổ bà bà khoát tay áo, đột nhiên lại cải biến chủ ý:
- Nghe khẩu khí của ngươi có thể biết, chuyện này đối với ngươi mà nói, độ khó cũng không lớn, thì không cần phải chứng minh cái gì nữa.
Ách. . .
Tô Triệt có chút ngẩn ngơ, không nói gì.
- Hiện tại, chỉ cần ngươi giúp ta giải thích nghi hoặc, chuyện này là ai làm, giới thiệu người kia cho ta nhận thức, ta lập tức sẽ chuyển nhượng khế ước mặt tiền cửa hàng cho ngươi.
Khi nói chuyện, đồng thời Cổ bà bà tiện tay lấy ra một phù văn khế ước tạo hình tinh xảo, kiểu dáng xưa cũ. Rất hiển nhiên, tờ khế ước này tuế nguyệt đã lâu, bảo quản ở chỗ nàng vài triệu năm, rất có thể chính là một nhóm khế ước nguyên thủy nhất của Hạo Nguyên thiên thị.
Phía trên khế ước, thay tên đổi họ, Tô Triệt sẽ trở thành người đứng đầu cửa hàng hợp pháp.
Bất quá, Tô Triệt còn hơi có chút do dự, rất hiển nhiên, Cổ bà bà coi trọng không phải những Cổ Khí này, mà là người có thể làm Cổ Khí sống lại kia.
Không có gì bất ngờ xảy ra mà nói, sau khi tiếp thu cửa hàng, việc làm Cổ Khí sống lại còn có thể dẫn phát sự tình không thể đoán trước, có khả năng, sẽ là phiền toái không nhỏ. . .
Nhưng việc đã đến nước này, còn muốn đổi ý đã không còn kịp rồi. Tô Triệt có thể đoán được, nếu mình muốn giấu diếm, nhất định Cổ bà bà sẽ truy vấn không ngớt,vì chuyện này, nàng ở nơi này buồn tẻ nhiều năm như vậy, chỉ bằng một phần chấp nhấtvà kiên trì này, thì tuyệt đối không có khả năng buông tha.
Đương nhiên, Tô Triệt cũng không có đổi ý chút nào, cửa hàng này là tình thế bắt buộc, sự tình phía sau, thì nói sau. Phong cách xử sự sợ đầu sợ đuôi, này không phải là mình!
Vì vậy, Tô Triệt bình tĩnh trả lời:
- Người làm Cổ Khí sống lại kia, chính là vãn bối, không có những người khác hỗ trợ.
Cổ bà bà nhướng mày, thần thái biểu lộ lập tức chuyển thành ngưng trọng trầm thấp, hai mắt nhìn chằm chằm vào Tô Triệt, phảng phất muốn nhìn thấu nội tâm của hắn.
- Thật là ta.
Tô Triệt cười nhún nhún vai.
- Hảo! Cho ngươi!
Bá!
Khế ước bay đến trong tay Tô Triệt.
Người có được khế ước đã biến thành chỗ trống, chỉ cần Tô Triệt dùng lực lượng nguyên thần đưa tên của mình vào trong đó, cửa hàng này sẽ chính thức sửa đổi chủ nhân.
Hơn nữa, nếu muốn biến mất tên Tô Triệt trên khế ước, cũng phải là chính Tô Triệt làm, nếu những người khác cưỡng chế xoá và sửa, chỉ sẽ phá hủy khế ước.
Bước tiếp theo, chỉ cần Tô Triệt mang theo tờ khế ước này, đi đến nơi quản lý Hạo Nguyên thiên thị công chứng, thì mọi sự đại cát, hết thảy thu phục.
Tâm niệm Tô Triệt khẽ động, liền đưa đại danh của mình vào khế ước, sau đó, tương đối sảng khoái nói với nàng:
- Cổ bà bà, cảm tạ ngươi chiếu cố vãn bối như thế, sau này, nếu có phân công gì. Chỉ cần là việc ta có đủ khả năng, tất nhiên sẽ toàn lực ứng phó, tuyệt không chối từ.
Chuyện kế tiếp, nếu tránh cũng không thể tránh. Còn không bằng trực tiếp một ít, đàn ông một ít, chủ động một ít, cũng có thể làm cho đối phương sinh ra hảo cảm.
Phải biết rằng, vị Cổ bà bà này chính là thân sinh tỷ muội của Phượng Lâm Tiên Đế, nếu làm nàng khó chịu, tuyệt đối không có quả ngon để ăn.
- Hẳn là ta cảm tạ ngươi mới đúng.
Trong ánh mắt Cổ bà bà, rõ ràng toát ra vẻ hân thưởng. Đối với Tô Triệt thông tuệ cùng hào sảng, tỏ vẻ tán thành.
Tô Triệt cũng không có giả tạo khách khí, nói thẳng:
- Cổ bà bà, ta sẽ đổi nơi này thành một cửa hàng Tiên Phủ, tòa tiểu lâu này theo ngài nhiều như vậy năm, nhất định sẽ...
- Đúng vậy.
Cổ bà bà gật đầu đáp:
- Ta sẽ mang nó đi.
Lấy đi tiểu lâu, còn lại tùy tiện Tô Triệt lăn qua lăn lại.
Sau đó, nàng còn nói thêm:
- Trước lo sự nghiệp của mình, chuyện của ta, đã đợi vài triệu năm, cũng không vội ở nhất thời. Qua ít ngày, ta lại tới tìm ngươi.
- Hảo.
Tô Triệt vui vẻ gật đầu:
- Xem xét liền biết, Cổ bà bà là một vị trưởng bối nhân từ.
Cổ bà bà cười nhạt một tiếng, lại không có nói cái gì nữa. Mà là dẫn đầu đi ra đại môn cửa hàng.
Ba người Tô Triệt theo nàng đi ra ngoài, đến trên đường cái.
Cổ bà bà giơ tay lên khẽ vẫy, tòa tiểu lâu ba tầng đứng sừng sững ở đây vài triệu năm, lúc này biến mất, bị nàng thu vào tùy không gian thân.
Thương Ký Cổ Khí, đã không còn nữa!
- A. Đây là. . .
Chung quanh lập tức truyền đến vài người qua đường hô lên nghẹn ngào.
Thương Ký Cổ Khí, vậy mà đã chuyển nhượng!
Tin tức này, chỉ ở trong một phút đồng hồ, thì truyền khắp Hạo Nguyên thiên thị.
Nhìn mảnh đất phía trước này, Tô Triệt chậm rãi hít một hơi, nhìn Cổ bà bà nói:
- Ít nhất trong năm ngàn năm, ta sẽ không rời xa Hạo Nguyên thiên thị.
Cổ bà bà nhẹ nhàng gật đầu, đưa tay ném qua một miếng ngọc phù, thấp giọng nói:
- Nếu gặp phiền toái hóa giải không được, có thể cho ta biết.
- Tốt.
Tô Triệt cất kỹ ngọc phù.
Cổ bà bà nhìn thoáng qua bãi đất trống, cuối cùng thuấn di mà đi, biến mất không thấy gì nữa.
- Tốt lắm!
Tô Triệt huy động khế ước cửa hàng trong tay, nhìn Trác Phong và Phỉ Vân cười nói:
- Danh tự đã sớm có, Thiên Huyền Trân Bảo Phường!
Hô!
Trác Phong phóng ra tòa Tiên Phủ thượng phẩm vừa rồi, vững vàng tọa lạc ở trên đất trống, tạm thời y theo mỹ quan của hắn, vẻ ngoài Tiên Phủ biến thành hình thái không quá khoa trương, cũng không keo kiệt.
Lầu các năm tầng!
Tầng dưới chót cao nhất, bốn tầng phía trên khá thấp. Đương nhiên, cái gọi là tầng trệt chỉ là bài trí, trong tiệm có động thiên khác, không gian rộng lớn vài trăm vạn dặm, sẽ y theo ý tứ của vị đại lão bản Tô Triệt này, tùy ý điều chỉnh, tùy ý thay đổi.
Biển hiệu là năm chữ to: Thiên Huyền Trân Bảo Phường!
- Ha ha, không nghĩ tới sẽ thuận lợi như vậy.
Tô Triệt cao giọng cười nói:
- Thế cho nên, hàng hóa đem bán, ta còn chưa có chuẩn bị tốt.
Khi nói chuyện, đồng thời dẫn đầu đẩy đại môn Trân Bảo Phường ra.
Nhìn bóng lưng tràn ngập sức sống kia, Trác Phong cũng là tâm thần kích động, giờ khắc này vẫn không dám vững tin, hắn thật sự có năng lực làm Cổ Khí mà thiên đạo gạt bỏ sống lại. . .
- Đây là một người tuổi trẻ không ngừng sáng tạo kỳ tích, nguyện vọng của ta, đồng dạng phải dựa vào hắn để thực hiện; Sinh mệnh tiếc nuối, phải dựa vào trợ giúp của hắn, mới có thể đền bù. . .
- Mà ta có thể làm, chính là từ giờ trở đi, dùng hết sức mình cũng phải bảo vệ hắn. Để hắn không ngừng lớn lên.
Giờ khắc này, Trác Phong nhận định, Tô Triệt tuyệt đối có thể đào tạo ra Tiên Thiên Thần Thụ mà bản thân chờ đợi, cũng chính là Sinh Mệnh Chi Thụ mà hắn nói qua. Đợi cho lúc hết thảy viên mãn, cũng chính là ngày mình rời khỏi nhân thế.
- Ngóng trông ngày đó. . .
- Thương Ký Cổ Khí chuyển nhượng rồi?
- Cổ bà bà rời khỏi thiên thị rồi?
- Mới mở một nhà Thiên Huyền Trân Bảo Phường?
Những tin tức này lập tức truyền ra ở trong Hạo Nguyên thiên thị, trong một phút đồng hồ, tất cả ba ngàn cửa tiệm lớn nhỏ toàn bộ biết hết.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.