Tiên Ngục

Chương 614: Khó bề phân biệt

Chử Tửu Luận Già Phê

05/06/2013

Cốc chủ Tuyệt Trần Cốc đưa ra chỉ thị cho Nguyên Tĩnh, sau đó chắp tay với Tô Triệt:

- Cho dù như thế nào, đều phải cảm tạ hảo ý nhắc nhở của Huyền Vũ đạo hữu, ta có thể cảm giác được, chuyện xảy ra tối nay, hơi có chút khó bề phân biệt, rất không bình thường. Huyền Vũ đạo hữu xin yên tâm, lão phu không phải người mù, trong nội tâm xác nhận, ngươi khẳng định không phải là những người nhập ma.

Tô Triệt chắp tay đáp lễ, đồng dạng nói lời cảm tạ.

Cốc chủ Tuyệt Trần Cốc không nói thêm lời nào, xin lỗi mọi người một tiếng, cùng với ba vị sư đệ, cấp tốc bay vào hạch tâm cấm địa của tông môn, chỗ đó nếu xảy ra tình huống, chính là tội nhân không thể tha thứ của tông môn, chết trăm lần cũng không hết tội...

Mặc dù Nguyên Tĩnh nóng lòng như lửa đốt, nhưng chỉ có thể tiếp tục duy trì cục diện này, nhưng trong lòng hắn, đối với cái nhìn của Tô Triệt, tăng lên không ít. Bởi vì, hắn có thể nghĩ đến, Tô Triệt nói ra những chuyện này, tất nhiên sẽ mang cho bản thân hắn không ít phiền toái, đổi thành người có tư tâm, tất nhiên chọn bo bo giữ mình, nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện.

Đương nhiên, Tô Triệt rõ ràng nhất, mình cũng không cao thượng như thế, chỉ có điều kẻ tài cao gan cũng lớn, không sợ chuyện mà thôi.

Cùng lúc đó, Tô Triệt đã cẩn thận lưu ý biến hóa của ba người Trần Uyên, lẽ ra, mình vạch trần âm mưu của bọn họ, những người này phải phản ứng mới đúng. Thế nhưng mà, bọn chúng mặt không biểu tình đứng ở đó, cảm giác không ra nội tâm chấn động.

- Chủ nhân, bọn họ là khôi lỗi dưới sự khống chế của Ma Chủng, cho nên đã đánh mất chấn động trong lòng như người bình thường, biểu lộ gương mặt lúc trước, đều cố ý làm ra mà thôi.

Bạch lão ma nhắc nhở.

- Điều này cũng đúng.

Trong nội tâm Tô Triệt đáp lại, hơn nữa lại hỏi lão Hắc:

- Lão Hắc, ngươi đã nghiên cứu ra chưa?

Sau khi bắt được Già Kỳ và Liêm Thu, lão Hắc đã bắt đầu nghiên cứu hai cái Ma Chủng kia, muốn thông qua tư tưởng của chúng, hiểu được chân tướng của việc này.

Nhưng vấn đề là, nghiên cứu đến bây giờ, vẫn cảm thấy, hai cái Ma Chủng trong Tiên Ngục không có tư tưởng, không có trí nhớ, cũng không có linh hồn, hình thái tính mạng giống như tiểu Hắc, chỉ có một ít bản năng cơ bản mà thôi.

- Chủ nhân, hai con côn trùng này, hoàn toàn không có tư tưởng, Độc Tâm Thuật không dùng được.

Lão Hắc bất đắc dĩ nói ra:

- Ta cho rằng, bản thân loại Ma Chủng này không có tư duy, nhưng có người nào đó ở sau lưng điều khiển Ma Chủng mà thôi. Một khi bị chúng ta bắt vào Tiên Ngục, cho nên cảm ứng với người điều khiển bị cắt đứt, rốt cuộc tên kia không cảm ứng được Ma Chủng, đồng dạng, chúng ta cũng không thu hoạch được tin tức gì.

- Đúng vậy, đúng là như thế.



Bạch lão ma gật đầu phụ họa.

- Sau lưng có người điều khiển Ma Chủng, tất nhiên chính là đầu sỏ lần ma hóa này.

Trong nội tâm Tô Triệt nói ra:

- Từ chuyện này nhìn ra, thằng này thật không đơn giản, có khả năng là đối thủ mạnh nhất Tu Chân Giới mà chúng ta gặp được.

- Vâng.

Lão Hắc cùng Bạch lão ma đều gật đầu.

Lẽ ra, phát sinh trận tai nạn này, không có bao nhiêu quan hệ với Tô Triệt, không cần phải trộn lẫn vào trong đó, không duyên cớ tạo nên một đối thủ cường đại cho mình. Nhưng mà, Tô Triệt cho rằng, nếu như ngươi thực lực yếu, ngươi đi khi dễ người ta, một khi gặp được đối thủ hơi mạnh một chút, ngươi nghe ngóng được và chuồn mất, vậy thì ngươi là gia hỏa không có đảm lượng rồi...

Làm người như thế, Tô Triệt cũng phải tự khinh bỉ chính mình.

- Đã gặp được, vậy thì tiếp hắn vài chiêu.

Trong nội tâm Lôi Động đưa ra quyết định.

Vừa nghĩ tới đây, liền nghe được ở xa xa truyền ra tiếng sấm ầm ầm, rất hiển nhiên, tình huống trong sơn cốc cấm địa thật sự xảy ra chuyện.

Cũng chứng minh là đúng, Tô Triệt nhắc nhở cũng không phải nói chuyện giật gân.

Sắc mặt Nguyên Tĩnh đại biến, ánh mắt lạnh lẽo, nhìn chằm chằm vào ba người Trần Uyên, chất vấn:

- Trần Uyên đạo hữu, chẳng lẽ, đúng như lời Huyền Vũ đạo hữu nói, đám người các ngươi, không để ý thiên hạ đại nghĩa, muốn mưu tính căn bản phái ta đúng không?

Không chỉ Nguyên Tĩnh ra mặt, một ít Nguyên Anh lão tổ có tinh thần trọng nghĩa cũng lòng đầy căm phẫn, nhao nhao mở miệng trách cứ cùng chất vấn ba người Trần Uyên, bảo bọn họ giải thích.

Tu Chân Giới đang đối diện với tai ương ma hóa, cho nên tất cả mọi người đồng lòng hợp sức, bắt đầu la ó, có người trà trộn vào mưu toan cơ mật cao nhất của Tuyệt Trần Cốc, cũng là hạch tâm lập phái của người ta, bỏ đá xuống giếng, nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của nên nhiều người tức giận, lẽ ra, ba người Trần Uyên phải giải thích hoặc nói xạo vài câu, nói cho rõ ràng. Không nghĩ tới, ba người bọn chúng ngây ngốc đứng đó không lên tiếng, không nói một lời, ngay cả trạng thái gương mặt cũng không thay đổi.

Chuyện gì xảy ra?

Tô Triệt lập tức bừng tỉnh, trạng thái của ba người này giống hệt như Già Kỳ và Liêm Thu bị thu vào trong Tiên Ngục, nói cách khác, bọn chúng đã chết!

Tô Triệt vung tay lên, chế tạo một cổ lực đẩy, làm cho ba người Trần Uyên ngã ngửa ra đất, vô thanh vô tức.



Tô Triệt thông qua thần thức nhìn thấy, lòng bàn chân của bọn họ bị phá vỡ một lỗ máu, rất hiển nhiên, ba đầu Ma Chủng kia chui ra từ lòng bàn chân, chui thẳng xuống dưới đất, thông qua thuật đào đất, đã sớm chạy đi.

Phần phật!

Trên bầu trời, hơn mười tên Nguyên Anh lão tổ hạ xuống, đều dùng thần thức dò xét trạng thái tính mạng của ba người Trần Uyên. Những lão gia hỏa này đều có nhãn lực siêu tuyệt, trong chớp mắt ngắn ngủi, có thể làm ra phán đoán.

- Nguyên thần tiêu tán, thân thể vẫn còn sống!

Có mấy người đồng thanh hô lên.

Đương nhiên, mọi người cũng phát hiện lỗ máu từ lòng bàn chân của ba người Trần Uyên, lập tức thấu thị dưới mặt đất, sưu tầm dấu vết khả nghi.

Từng đạo thần thức bao phủ trong sân, thẩm thấu dưới mặt đất mấy trăm trượng, nếu ba đầu Ma Chung vẫn còn ở đó, khẳng định chạy không khỏi điều tra như thiên la địa võng của nhiều Nguyên Anh như thế.

- Không kịp, đã bị chúng chạy.

Tô Triệt thấp giọng thở dài.

- Huyền Vũ đạo hữu, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Nguyên Tĩnh đi đến gần đó, thần sắc lo nghĩ mà hỏi thăm:

- Ta biết rõ, trong lòng ngươi còn có một chút lời nói không có nói ra. Huyền Vũ đạo hữu, vào thời khắc nguy cơ thế này, kính xin ngươi nên bẩm báo chuyện này thật chi tiết, Tuyệt Trần Cốc đại biểu đồng đạo trong thiên hạ, chắc chắn vô cùng cảm kích.

- Đúng vậy a, Huyền Vũ đạo hữu, kính xin ngươi cho giải thích nghi hoặc giúp chúng ta.

Những người khác cũng nhao nhao phát ra thỉnh cầu.

Tất cả mọi người ở đây không ai ngu xuẩn, nhất định có thể ý thức được, mọi người lâm vào trong một âm mưu kinh thiên động địa, chuyện này còn đáng sợ hơn suy nghĩ của bọn họ.

- Được rồi.

Tô Triệt gật đầu nói:

- Có một số việc, lúc trước ta chưa nói, đó là vì không có chứng cứ, chuyện này đã vượt qua tưởng tượng của người khác, mặc dù nói ra, cũng khó mà khiến người ta tin phục. Hiện tại, sự thật bày ở trước mặt, cũng có thể nói.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Tiên Ngục

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook