Chương 739: Lại một lần tự bạo. (1)
Chử Tửu Luận Già Phê
07/06/2013
Lúc này, lại nghe cốc chủ Tuyệt Trần Cốc tiếp tục nói:
- Nhưng bọn chúng quá coi thường ta, chỉ phái xuống hơn mười tiểu bối Luyện Hư kỳ, bị ta thi diệu kế, bắt giữ hai kẻ trong đó. Ta cũng thi triển Sưu Hồn Thuật với hai tù bình, vốn định dùng chúng hiểu rõ cái gọi là Linh Giới kia lại không nghĩ rằng, trong đầu của một người trong đó, cất dấu một bí mật có quan hệ với bảo tháp màu đen.
Nói đến đây, hắn vô cùng sâu sắc nhìn chằm chằm vào Tô Triệt:
- Đoán không sai, tòa bảo tháp này, chính là pháp bảo tự thành không gian vốn có của ngươi a?
Hai mắt của Tô Triệt nhắm lại, không có thừa nhận, cũng không có không nhận, chối bỏ, chỉ hỏi lại:
- Bí mật trong đầu của người khác, dựa vào cái gì mà liên hệ liên người của ta
- Không dựa vào cái gì!
Cốc chủ Tuyệt Trần Cốc đưa tay chỉ vào đầu của mình:
- Có một số việc, không cần chứng cớ, thậm chí cũng không cần lý do. Ta đã cho rằng là ngươi, như vậy, cũng không cần suy luận nhiều làm gì. Khải Nguyên Tinh Thiên Vũ, ngàn vạn lần không nên đánh giá thấp trí tuệ của ta, dù sao, chịu tải trong đầu này không phải trí tuệ của phàm nhân.
- Được rồi.
Tô Triệt khoát tay chặn lại:
- Thỉnh ngươi tiếp tục.
- Kế tiếp cũng rất đơn giản.
Cốc chủ Tuyệt Trần Cốc nhún nhún vai nói ra:
- Ta đem hai tên Luyện Hư kỳ kia cải tạo thành hạt giống ma lực của ta, ra lệnh cho bọn họ phản hồi Linh Giới, thời khắc chú ý tình huống của Khải Nguyên Tinh. Tám năm trước, nghe nói ngươi thoát khỏi Khải Nguyên Tinh, ta liền đem tin tức Vu Hoàng Tinh bán cho Linh Giới, đối lấy không ít chỗ tốt cho bản thân. Ở trong đó, chỗ tốt lớn nhất, bọn họ sẽ giúp ta giấu kín thiên cơ, để cho ta ở tại Tu Chân Giới, thậm chí tại Linh Giới tiêu diêu tự tại, chậm rãi khôi phục thực lực...
- Đương nhiên, ta cùng với những tên Linh Giới kia còn một loạt phương diện hợp tác khác, khẳng định còn lợi hơn việc hợp tác với ngươi, càng thêm an toàn, ta biết rõ, nô dịch chi đạo của ngươi, còn đặc biệt kỳ lạ hơn ma hóa của ta, ta không có đoán sai, nếu ta tiến vào không gian pháp bảo của ngươi tránh thiên phạt, kết cục cuối cùng nhất, chắc chắn trở thành thủ hạ bị ngươi nô dịch. Kính xin hỏi, ta đoán đúng không?
- Đoán rát đúng!
Tô Triệt thản nhiên gật đầu:
- Quả nhiên không phải trí tuệ phàm nhân, phải thừa nhận, nếu như đứng trên lập trường của ngươi, ngươi lựa chọn là đúng.
- Ha ha...
Cốc chủ Tuyệt Trần Cốc ngửa mặt lên trời cười, nói:
- Ta hiện tại, có chút thích ngươi.
Sau khi hắn cười lên, liền vỗ tay. Bá! Bá! Bá! Bá!
Trong lúc này, bốn đạo thân ảnh thoáng hiện ra, thình lình chính là hình chiếu của bốn đại Thiên Quân hàng lâm lẫn nữa...
Thế cục hiện giờ rất rõ ràng, hình chiếu bốn đại Thiên Quân lại một lần nữa hàng lâm Tu Chân Giới, dưới sự phối hợp của cốc chủ Tuyệt Trần Cốc, bắt giữ Tô Triệt đi Linh Giới.
Trước mắt mà nhìn, Tô Triệt đã bị vây trong hư không, nửa bước cũng khó đi, không cách nào đào thoát, giống như con thú bị giam trong lồng.
- Tuyệt Trần tiền bối, phi thường cảm tạ ngài dốc sức thỏa hiệp.
Lâm Thiên Quân dẫn đầu chắp tay nói tạ ơn, cũng người khác cũng cảm tạ Tuyệt Trần, đối đãi với cốc chủ Tuyệt Trần Cốc như tiền bối của mình.
Điều này nói rõ, trên đại thể bọn họ biết rõ, chân thân của cốc chủ Tuyệt Trần Cốc đến từ chính Tiên Giới, cũng là tiên nhân chân chính bị sa cơ xuống hạ giới, chỉ có điều tạm thời ở vào hoàn cảnh thấp, sớm muộn gì cũng trở về Tiên Giới.
- Không cần phải khách khí.
Cốc chủ Tuyệt Trần Cốc mỉm cười nhàn nhạt, nhẹ nhàng khua tay nói:
- Chỉ cần các ngươi thực hiện hứa hẹn với ta là được, sau này, chúng ta sẽ còn nhiều cơ hội hợp tác càng thêm vui vẻ, cùng có lợi cùng có lợi, theo như nhu cầu.
Cốc chủ Tuyệt Trần Cốc hiện giờ, hợp tác với những người Linh Giới, cũng không còn quan tâm tới không gian pháp bảo của Tô Triệt. Loại tâm lý này hoàn toàn giống như các Chân Tiên khác của Tiên Giới, căn bản không nhìn trúng cái gọi là bảo vật thế gian. Nếu đúng lúc cần dùng tới, vậy còn tranh thủ một chút, nếu như không cần, bày nhiều bảo vật của thế gian trước mặt của bọn họ, bọn họ cũng không thèm ngó tới.
Đương nhiên, nếu như hắn thật sự hiểu được chỗ thần kỳ của Tiên Ngục bảo tháp, khẳng định sẽ không suy nghĩ như vậy.
Giờ này khắc này, Tô Triệt đang bị đình trệ trong lĩnh vực lực lượng của cốc chủ Tuyệt Trần Cốc, cơ hồ chẳng khác nào là bị bắt, bốn đại Thiên Quân chỉ cần dùng chút thủ đoạn, là có thể mang hắn đi Linh Giới, mặc dù xuất hiện chuyện kỳ dị như cái bóng thôn phệ năng lượng hình chiếu, cũng không kịp ngăn cản bọn họ.
Lâm Thiên Quân cười nói:
- Một tiểu tu sĩ Nguyên Anh, cần bốn người chúng ta tốn sức như thế này. Thiên Vũ, lúc này đây, ngươi có ý định lợi dụng tính mạng của thuộc hạ, dùng phương thức tự bạo để cứu nguy nữa không?
Tô Triệt không có lên tiếng, nhưng mà, lửa giận trong nội tâm và không cam lòng đều thể hiện cảm xúc ra mặt.
Đợi đến lúc ánh mắt Tô Triệt nhìn bọn họ. Trên mặt của bốn người Lâm Thiên Quân, bốn đại Thiên Quân đều âm thầm đề phòng, trong nội tâm cho rằng:
- Rất có thể, có thể trong tình cảnh bóng dáng kỳ dị kia thôn phệ năng lượng, sẽ xuất hiện...
Thế nhưng mà, qua một hồi lâu, hình chiếu của bọn họ không cảm nhận cái gì khác thường cả, bốn đại Thiên Quân cũng đề phóng:
- Chẳng lẽ, chuyện lần trước chỉ là ngẫu nhiên sao? Hoặc là nói, hắn chỉ có thể bộc phát loại thần thông này chỉ một lần, không còn khả năng thi triển nữa?
Không kịp nghĩ nhiều, bốn đại Thiên Quân liền định ra tay, dùng phương thức bắt cực kỳ đơn giản, chỉ cần lực lượng của cốc chủ Tuyệt Trần Cốc vẫn còn, thì trong nháy mắt, là có thể bắt sống Tô Triệt.
Lúc này, Tô Triệt ngẩng đầu, nhìn vô tận hư không, giống như nhìn trời, nói:
- Ta muốn biết, tuân thủ hứa hẹn, có sai không?
Cốc chủ Tuyệt Trần Cốc đứng ở một bên xem trò hay, đương nhiên biết rõ hàm nghĩa chính thức hắn nói lời này: Thiên Vũ rõ ràng cho thấy không cam lòng, mới ngửa mặt chất vấn trời cao, hắn xuất phát từ việc tuân thủ quy tắc làm ngươi, chính là thực hiện ước định hứa hẹn mười năm trước với mình, nhưng vì thế mà thân hãm tuyệt địa.
- Người sống không lâu, Thiên Vũ...
Cốc chủ Tuyệt Trần Cốc thì thào, bình tĩnh nói ra:
- Đạo lý kia, ngươi lý giải được hơi muộn một chút; mà ta, may mắn hơn so với ngươi nhiều.
Âm thanh tuy nhỏ, Tô Triệt vẫn nghe thấy, sau đó cười ha ha vài tiếng, sau đó, ánh mắt quay lại nhìn bốn người Lâm Thiên Quân, lúc này mới trả lời:
- Lâm Thiên Quân, ngươi vừa rồi chỉ mới nói một nửa, cục diện ngày hôm đó, sẽ tái diễn lại một lần tự bạo, sẽ biến nguyện vọng của các ngươi tan thành bong bóng. Chỉ có điều, người tự bạo, không còn là thuộc hạ của ta.
- Cái gì?
Bốn đại Thiên Quân, cùng với cốc chủ Tuyệt Trần Cốc, đều biến sắc, bọn họ nhìn thấy trong ánh mắt của Tô Triệt là quyết tuyệt chân chính.
- Thiên Vũ, ngươi không thể...
Lâm Thiên Quân nâng tay phả lêni, la lớn.
Thế nhưng mà, không đợi hắn nói xong, oanh!
- Nhưng bọn chúng quá coi thường ta, chỉ phái xuống hơn mười tiểu bối Luyện Hư kỳ, bị ta thi diệu kế, bắt giữ hai kẻ trong đó. Ta cũng thi triển Sưu Hồn Thuật với hai tù bình, vốn định dùng chúng hiểu rõ cái gọi là Linh Giới kia lại không nghĩ rằng, trong đầu của một người trong đó, cất dấu một bí mật có quan hệ với bảo tháp màu đen.
Nói đến đây, hắn vô cùng sâu sắc nhìn chằm chằm vào Tô Triệt:
- Đoán không sai, tòa bảo tháp này, chính là pháp bảo tự thành không gian vốn có của ngươi a?
Hai mắt của Tô Triệt nhắm lại, không có thừa nhận, cũng không có không nhận, chối bỏ, chỉ hỏi lại:
- Bí mật trong đầu của người khác, dựa vào cái gì mà liên hệ liên người của ta
- Không dựa vào cái gì!
Cốc chủ Tuyệt Trần Cốc đưa tay chỉ vào đầu của mình:
- Có một số việc, không cần chứng cớ, thậm chí cũng không cần lý do. Ta đã cho rằng là ngươi, như vậy, cũng không cần suy luận nhiều làm gì. Khải Nguyên Tinh Thiên Vũ, ngàn vạn lần không nên đánh giá thấp trí tuệ của ta, dù sao, chịu tải trong đầu này không phải trí tuệ của phàm nhân.
- Được rồi.
Tô Triệt khoát tay chặn lại:
- Thỉnh ngươi tiếp tục.
- Kế tiếp cũng rất đơn giản.
Cốc chủ Tuyệt Trần Cốc nhún nhún vai nói ra:
- Ta đem hai tên Luyện Hư kỳ kia cải tạo thành hạt giống ma lực của ta, ra lệnh cho bọn họ phản hồi Linh Giới, thời khắc chú ý tình huống của Khải Nguyên Tinh. Tám năm trước, nghe nói ngươi thoát khỏi Khải Nguyên Tinh, ta liền đem tin tức Vu Hoàng Tinh bán cho Linh Giới, đối lấy không ít chỗ tốt cho bản thân. Ở trong đó, chỗ tốt lớn nhất, bọn họ sẽ giúp ta giấu kín thiên cơ, để cho ta ở tại Tu Chân Giới, thậm chí tại Linh Giới tiêu diêu tự tại, chậm rãi khôi phục thực lực...
- Đương nhiên, ta cùng với những tên Linh Giới kia còn một loạt phương diện hợp tác khác, khẳng định còn lợi hơn việc hợp tác với ngươi, càng thêm an toàn, ta biết rõ, nô dịch chi đạo của ngươi, còn đặc biệt kỳ lạ hơn ma hóa của ta, ta không có đoán sai, nếu ta tiến vào không gian pháp bảo của ngươi tránh thiên phạt, kết cục cuối cùng nhất, chắc chắn trở thành thủ hạ bị ngươi nô dịch. Kính xin hỏi, ta đoán đúng không?
- Đoán rát đúng!
Tô Triệt thản nhiên gật đầu:
- Quả nhiên không phải trí tuệ phàm nhân, phải thừa nhận, nếu như đứng trên lập trường của ngươi, ngươi lựa chọn là đúng.
- Ha ha...
Cốc chủ Tuyệt Trần Cốc ngửa mặt lên trời cười, nói:
- Ta hiện tại, có chút thích ngươi.
Sau khi hắn cười lên, liền vỗ tay. Bá! Bá! Bá! Bá!
Trong lúc này, bốn đạo thân ảnh thoáng hiện ra, thình lình chính là hình chiếu của bốn đại Thiên Quân hàng lâm lẫn nữa...
Thế cục hiện giờ rất rõ ràng, hình chiếu bốn đại Thiên Quân lại một lần nữa hàng lâm Tu Chân Giới, dưới sự phối hợp của cốc chủ Tuyệt Trần Cốc, bắt giữ Tô Triệt đi Linh Giới.
Trước mắt mà nhìn, Tô Triệt đã bị vây trong hư không, nửa bước cũng khó đi, không cách nào đào thoát, giống như con thú bị giam trong lồng.
- Tuyệt Trần tiền bối, phi thường cảm tạ ngài dốc sức thỏa hiệp.
Lâm Thiên Quân dẫn đầu chắp tay nói tạ ơn, cũng người khác cũng cảm tạ Tuyệt Trần, đối đãi với cốc chủ Tuyệt Trần Cốc như tiền bối của mình.
Điều này nói rõ, trên đại thể bọn họ biết rõ, chân thân của cốc chủ Tuyệt Trần Cốc đến từ chính Tiên Giới, cũng là tiên nhân chân chính bị sa cơ xuống hạ giới, chỉ có điều tạm thời ở vào hoàn cảnh thấp, sớm muộn gì cũng trở về Tiên Giới.
- Không cần phải khách khí.
Cốc chủ Tuyệt Trần Cốc mỉm cười nhàn nhạt, nhẹ nhàng khua tay nói:
- Chỉ cần các ngươi thực hiện hứa hẹn với ta là được, sau này, chúng ta sẽ còn nhiều cơ hội hợp tác càng thêm vui vẻ, cùng có lợi cùng có lợi, theo như nhu cầu.
Cốc chủ Tuyệt Trần Cốc hiện giờ, hợp tác với những người Linh Giới, cũng không còn quan tâm tới không gian pháp bảo của Tô Triệt. Loại tâm lý này hoàn toàn giống như các Chân Tiên khác của Tiên Giới, căn bản không nhìn trúng cái gọi là bảo vật thế gian. Nếu đúng lúc cần dùng tới, vậy còn tranh thủ một chút, nếu như không cần, bày nhiều bảo vật của thế gian trước mặt của bọn họ, bọn họ cũng không thèm ngó tới.
Đương nhiên, nếu như hắn thật sự hiểu được chỗ thần kỳ của Tiên Ngục bảo tháp, khẳng định sẽ không suy nghĩ như vậy.
Giờ này khắc này, Tô Triệt đang bị đình trệ trong lĩnh vực lực lượng của cốc chủ Tuyệt Trần Cốc, cơ hồ chẳng khác nào là bị bắt, bốn đại Thiên Quân chỉ cần dùng chút thủ đoạn, là có thể mang hắn đi Linh Giới, mặc dù xuất hiện chuyện kỳ dị như cái bóng thôn phệ năng lượng hình chiếu, cũng không kịp ngăn cản bọn họ.
Lâm Thiên Quân cười nói:
- Một tiểu tu sĩ Nguyên Anh, cần bốn người chúng ta tốn sức như thế này. Thiên Vũ, lúc này đây, ngươi có ý định lợi dụng tính mạng của thuộc hạ, dùng phương thức tự bạo để cứu nguy nữa không?
Tô Triệt không có lên tiếng, nhưng mà, lửa giận trong nội tâm và không cam lòng đều thể hiện cảm xúc ra mặt.
Đợi đến lúc ánh mắt Tô Triệt nhìn bọn họ. Trên mặt của bốn người Lâm Thiên Quân, bốn đại Thiên Quân đều âm thầm đề phòng, trong nội tâm cho rằng:
- Rất có thể, có thể trong tình cảnh bóng dáng kỳ dị kia thôn phệ năng lượng, sẽ xuất hiện...
Thế nhưng mà, qua một hồi lâu, hình chiếu của bọn họ không cảm nhận cái gì khác thường cả, bốn đại Thiên Quân cũng đề phóng:
- Chẳng lẽ, chuyện lần trước chỉ là ngẫu nhiên sao? Hoặc là nói, hắn chỉ có thể bộc phát loại thần thông này chỉ một lần, không còn khả năng thi triển nữa?
Không kịp nghĩ nhiều, bốn đại Thiên Quân liền định ra tay, dùng phương thức bắt cực kỳ đơn giản, chỉ cần lực lượng của cốc chủ Tuyệt Trần Cốc vẫn còn, thì trong nháy mắt, là có thể bắt sống Tô Triệt.
Lúc này, Tô Triệt ngẩng đầu, nhìn vô tận hư không, giống như nhìn trời, nói:
- Ta muốn biết, tuân thủ hứa hẹn, có sai không?
Cốc chủ Tuyệt Trần Cốc đứng ở một bên xem trò hay, đương nhiên biết rõ hàm nghĩa chính thức hắn nói lời này: Thiên Vũ rõ ràng cho thấy không cam lòng, mới ngửa mặt chất vấn trời cao, hắn xuất phát từ việc tuân thủ quy tắc làm ngươi, chính là thực hiện ước định hứa hẹn mười năm trước với mình, nhưng vì thế mà thân hãm tuyệt địa.
- Người sống không lâu, Thiên Vũ...
Cốc chủ Tuyệt Trần Cốc thì thào, bình tĩnh nói ra:
- Đạo lý kia, ngươi lý giải được hơi muộn một chút; mà ta, may mắn hơn so với ngươi nhiều.
Âm thanh tuy nhỏ, Tô Triệt vẫn nghe thấy, sau đó cười ha ha vài tiếng, sau đó, ánh mắt quay lại nhìn bốn người Lâm Thiên Quân, lúc này mới trả lời:
- Lâm Thiên Quân, ngươi vừa rồi chỉ mới nói một nửa, cục diện ngày hôm đó, sẽ tái diễn lại một lần tự bạo, sẽ biến nguyện vọng của các ngươi tan thành bong bóng. Chỉ có điều, người tự bạo, không còn là thuộc hạ của ta.
- Cái gì?
Bốn đại Thiên Quân, cùng với cốc chủ Tuyệt Trần Cốc, đều biến sắc, bọn họ nhìn thấy trong ánh mắt của Tô Triệt là quyết tuyệt chân chính.
- Thiên Vũ, ngươi không thể...
Lâm Thiên Quân nâng tay phả lêni, la lớn.
Thế nhưng mà, không đợi hắn nói xong, oanh!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.