Tiên Ngục

Chương 59: Linh Lung thiếu nữ

Chử Tửu Luận Già Phê

21/05/2013

Cái này là một loại biểu hiện của siêu cấp môn phái có cao thủ nhiều như mây, đổi lại là môn phái bình thường, tùy tiện một tu sĩ Trúc Cơ kỳ, cái kia cũng được coi trọng, được tôn kính cao cao tại thượng.

Thiếu nữ tên là Linh Lung, cũng không có tiến vào trong phòng, mà là đứng ở trong sân nhìn Trần quản sự đáp lễ lại, gọi hắn một tiếng sư huynh, lập tức hỏi:

- Trần sư huynh, người này tên là Tô Triệt, tự xưng là người vừa được đệ tử quản sự mướn. Thế nhưng mà, ở bên trong ngọc phù thân phận của hắn lại không có thể hiện ra ghi chép tương quan, ta đến chứng thực thoáng một phát, hắn là thật hay giả.

- Tô Triệt.

Trần tổng quản quay mặt lại, nhìn xem Tô Triệt bị trói gô cổ, khóe miệng nổi lên một tia nhìn vui vẻ có chút hả hê. Hắn giả bộ như nhìn từ trên xuống dưới, tỉ mỉ mà đánh giá một phen, lúc này mới vỗ trán một cái, tỉnh ngộ nói:

- Đúng, đúng, đích thật là hôm qua vừa mới đến nơi đây, ta còn không có tiến hành thủ tục chính thức mướn người với hắn.

- Quả thật như thế.

Hành động của Linh Lung thiếu nữ rất dứt khoát, bá bá thoáng một phát, liền thu dây thừng Pháp Khí trên người Tô Triệt trở về, sau đó lông mày cau lại mà thấp giọng nói ra:

- Ngươi còn chưa có tiến hành thủ tục mướn người chính thức, đã dám chạy loạn khắp nơi trong môn phái, cũng không trách ta bắt ngươi lại.

Tô Triệt hoạt động hai tay cùng thân thể vài cái, không thấy ảo não, chỉ là mỉm cười gật đầu:

- Đúng vậy, ta là mới đến, rất nhiều quy củ ta còn không hiểu.

Ngoài miệng tuy rất bình thản, thế nhưng trong nội tâm của hắn lại rất tinh tường, cái gọi là thủ tục mướn người, chỉ cần Trần tổng quản đưa vào bên trong thân phận ngọc phù của mình một đoạn ghi chép, chỉ cần vài cái hô hấp như vậy là xong rồi, một chút cũng không có phiền toái. Hôm qua, Trần tổng quản cố ý không để ý đến việc này, chính là vì xem mình bị chê cười.

- Thế hệ bụng dạ hẹp hòi, chỉ biết thủ đoạn trêu đùa nhỏ như vậy, quả thật là khó thành châu báu!

Trong lòng Tô Triệt cho Trần tổng quản một câu phê bình như vậy.

- Đúng đấy, đúng đấy, tên gia hỏa như vậy bắt hắn vào Tiên Ngục, cũng sẽ không có tiền đồ gì.

Lão Hắc cũng đưa lên phát biểu của mình.

Trong nội tâm Tô Triệt cười nói:

- Đã là phạm nhân bị chúng ta bắt vào rồi, ai còn có thể có tiền đồ chứ?

- Vậy cũng không nhất định! Chủ nhân, ngươi cứ chờ xem a, Tiên Ngục cũng không phải là đơn giản như ngươi suy nghĩ vậy.



Lão Hắc thần thần bí bí mà trả lời.

Lúc này, lại nghe Linh Lung thiếu nữ hỏi:

- Chỉ là Luyện Khí kỳ tầng một, lại có thể tranh thủ đến chức vị đệ tử quản sự dược viên, chắc hẳn, ngươi ở phương diện gieo trồng linh thảo, nhất định là thiên phú rất tốt a?

- Có lẽ là không kém.

Tô Triệt nhẹ nhàng gật đầu.

Khuôn mặt Linh Lung thiếu nữ lộ vẻ vui mừng, lập tức ngữ khí nhu hòa hơn rất nhiều, nàng nói ra:

- Ta có một gốc linh thảo sinh bệnh rồi, không biết ngươi có thể trị liệu hay không?

Vấn đề này cực kỳ đột nhiên, Tô Triệt không có lập tức làm ra trả lời thuyết phục, mà là vụng trộm lưu ý phản ứng của Trần tổng quản, lại phát hiện, thần thái của hắn lộ ra có chút cổ quái...

- Được hay không được ah, nói chuyện đi chứ!

Linh Lung thiếu nữ lại là giọng dịu dàng thúc giục một lần nữa.

Tô Triệt âm thầm suy tư, có lẽ nếu như việc này không làm tốt, sẽ rước lấy phiền toái không cần thiết. Bất quá, cân nhắc đến thân phận tuần tra của nàng có lẽ có trợ giúp đối với kế hoạch của mình, cho nên vẫn là gật đầu nói:

- Nhìn một chút rồi nói sau, trước khi chưa có nhìn thấy tình trạng thực tế của linh thảo, ta không thể đưa ra bất luận cam đoan gì.

- Không có sao, không có sao, trước nhìn kỹ hẵng nói.

Linh Lung thiếu nữ dùng sức gật đầu, đôi mắt to trong veo như nước tràn đầy thần thái chờ đợi.

Vì vậy, vị nữ tuần tra hấp tấp này càng là mang Tô Triệt đi, trong sân chỉ còn lại Trần tổng quản thấp giọng hừ cười:

- Cái gốc Lưu Vân Kim Trản kia sớm đã bị phán quyết tử hình, mà ngay cả trưởng lão dược viên cũng thúc thủ vô sách, ai đi cũng vô dụng!

Trần tổng quản lầm bầm lầu bầu tuyệt đối không phải là một thói quen tốt, hắn nói thầm câu này, lại bị lão Hắc dò xét được, lão Hắc tự nhiên lại chuyển cáo cho Tô Triệt.

- Trưởng lão dược viên cũng đã thúc thủ vô sách, đoán chừng, chúng ta cũng làm không ra biện pháp tốt gì a.

Tô Triệt phân tích nói:



- Nhất định Linh Lung này là cái gì cũng có thể thử khi tuyệt vọng, chắc hẳn, ở bên trong dược viên, tất cả người am hiểu gieo trồng linh thảo, đều bị nàng tìm một lần rồi.

- Không nhất định là không có cách nào.

Lão Hắc nhắc nhở:

- Tiên Ngục có một loại tác dụng chữa thương, hiệu quả không phải quá rõ ràng, nhưng mà bệnh gì cũng đều có thể chữa trị, chỉ có điều, tốc độ trị liệu hơi chậm chạp một chút.

- Đúng rồi!

Tô Triệt lập tức nhớ lại, sau khi mình ở Huyết Mạc Sơn Mạch mượn xác hoàn hồn, cỗ thân thể này bị thương vô cùng nghiêm trọng, tiểu tháp trong đầu lại chảy ra một dòng nước ấm kỳ lạ...

Hiện tại nghĩ trở lại, cùng với lời hắn nói, cái dòng nước ấm này là có hiệu quả chữa thương. Không phải nói là nó sinh ra một loại hiệu quả thoải mái thì càng thích hợp hơn. Bởi vì, hiệu quả chữa thương của nó cũng không quá nổi bật, tác dụng so ra còn kém chân khí và đan dược gấp mấy lần, thế nhưng mà Tô Triệt lại cho rằng, phàm là đồ vật mà Tiên Ngục trong đầu làm ra, nhất định tồn tại tính của đặc thù nó, tuyệt đối không thể nào là mặt hàng bình thường.

- Nói không chừng thực sẽ hữu dụng thì sao, đáng giá thử một lần!

Tinh thần Tô Triệt chấn động, không khỏi âm thầm chờ mong. Tuy Hắc Tháp trong đầu mình bị mình gọi là Tiên Ngục, nhưng nó vẫn rất thần bí, huyền cơ khắp nơi, còn có vô số bí mật đang đợi mình đi phá giải...

Dược viên linh thảo là không cho phép phi hành, Tô Triệt đi theo sau lưng thiếu nữ Linh Lung, bước đi rất nhanh. Đi không bao xa, Tô Triệt phát hiện, nàng mang theo mình đi dược viên trung tầng.

- Ha ha, vậy mà lại không cần tốn chút công sức nào cũng có thể lên được đây!

Trong Tiên Ngục, lão Hắc ngửa mặt lên trời cười nói:

- Chủ nhân, ngươi nhìn xem, có nàng dẫn đầu, chúng ta có thể quang minh chính đại đi lên a!

Tô Triệt cũng là đại hỷ:

- Đúng vậy, vừa rồi ta đang suy đoán, nàng thân là người chịu trách nhiệm tuần tra dược viên, Trần tổng quản nhìn thấy nàng lại khách khí như vậy, rất có thể là có đủ đầy đủ quyền hạn, không ngờ còn có quyền tiến vào tầng trên của dược viên.

- Vì vậy, chủ nhân nên thi triển mỹ nam kế, triệt để chinh phục nàng, sau đó...

Lão Hắc thử lấy một miệng răng nanh, vẻ mặt bỉ ổi khiến cho khuôn mặt Ác Ma kia càng thêm đáng sợ.

Tô Triệt chẳng muốn nói bậy cùng hắn, cách nghĩ chân thật trong lòng là:

- Nhìn nàng vô cùng quan tâm, để ý đến gốc linh thảo kia, nếu như có thể giúp nàng trị liệu tốt gốc linh thảo kia, đã có thể làm tốt quan hệ cùng với nàng rồi, lại có thể triển lộ sở trường của mình. Nói không chừng, không cần bao lâu, có thể thu hoạch đến quyền hạn càng lớn ở bên trong dược viên linh thảo... Mặc dù không được, có lẽ cũng sẽ không có trở ngại gì, Linh Lung này, xem ra không giống như là ác nữ không nói đạo lý...

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Tiên Ngục

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook