Tiên Ngục

Chương 917: Một đám tiểu bối mà thôi (thượng)

Chử Tửu Luận Già Phê

17/06/2013

Mặc kệ thế nào, việc đã đến nước này, Ngạo Tình quận chúa và tứ đại bảo tiêu của nàng chỉ có để Tô Triệt áp tải đến thừa tướng nội phủ, an bài tại một tòa tiểu viện u tĩnh cách khuê phòng quận chúa không xa.

Cả tòa thừa tướng nội phủ quy mô muốn so với hoàng cung của thế tục quốc gia đều phải lớn hơn, người tu tiên tuy rằng cũng không phải quá mức chú trọng hưởng thụ vật chất, phủ Thừa Tướng vô luận là kiến trúc ngoại bộ, hay trang trí nội bộ, khắp nơi đều biển hiện ra xa hoa, hai chữ này, cho dù là đá dùng để lót đường cũng là từ vật tư tu luyện mọi người trong Khải Nguyên Tinh trong Tu Chân giới tranh đoạt.

- Cho dù ta có hơn mười tinh cầu tài vật, thấy những thứ này đều là hận không thể đem toàn bộ đoạt lấy, đào bới lên, đem thu cả vào trong Tiên Ngục!

Tô Triệt trong lòng đều có chút nảy sinh cảm giác ác độc, âm thầm nói:

- Quá mức lãng phí, quả thực quá phận, một bồn ngựa mà thôi, có cần phải sử dụng Thiên Quỳnh Ngọc không?

Thiên Quỳnh Ngọc, đó là vật dẫn chủ yếu luyện chế Cực phẩm linh phù, tại Khải Nguyên Tinh Tu Chân Giới tượng trưng cho tinh thuần và cao quý, không nghĩ tới, ở chỗ này chỉ thích hợp bị chế thành bồn cầu.

Bôi nhọ Thiên Quỳnh Ngọc không sao cả, chủ yếu là, cách làm này vũ nhục đối với nhận biết thiên tài địa bảo của mình.

Lão Hắc lại là ở trong Tiên Ngục cười ha ha:

- Chủ nhân, vừa mới rồi tiểu nha đầu kia hoài nghi ngươi lẩn vào thừa tướng nội phủ động cơ không tốt... Ngươi sẽ không muốn đem bồn cầu này trộm đi, đưa vào trong TiênNgục luyện chế Cực phẩm linh phù đi sao?

- Bốn cầu thì tính là cái gì?

Tô Triệt oán hận trả lời:

- Một lần này, tâm tư đem cả Trung Đường Hoàng Triều triệt để lấy hết ta cũng có!

Nháy mắt, Tô Triệt liền ở trong phủ Thừa Tướng ba ngày.

Ba ngày này sống được thật ra tương đối yên bình, tiểu nha đầu Ngạo Tình quận chúa cũng rất hiểu chuyện, mặc dù trong lòng còn có rất nhiều nghi vấn, mỗi ngày đều chạy tới gặp Tô Triệt một lần, lại chỉ vì nhìn một người có chạy thoát hay không, ngoài cái đó ra, cũng không có quá nhiều quấy rối.

Tô Triệt có thể lý giải, gần nhất mấy ngày này, nàng nhất định trải qua được cực kỳ gian nan, thời khắc bị vây trong mâu thuẫn chờ đợi và ngờ vực vô căn cứ, nói là sốngmột ngày bằng một năm cũng không đủ để hình dung.



Thế nhưng ngày thứ tư, đã có người chạy tới tìm phiền toái.

Hô lạp lạp, bao gồm Ngạo Tình quận chúa ở bên trong, một đám lớn người dũng tiến trong tiểu viện của Tô Triệt tạm thời ở lại. Có nam có nữ, tổng cộng hai mươi lăm người, mặc kệ tuổi tác nhiều, đều là hình dạng thanh niên nhân, căn cứ đặc điểm quần áo bọn họ đến phán đoán, hẳn đều là công tử ca, tiểu thư phủ Thừa Tướng, cũng chính là đường ca đường tỷ của Ngạo Tình quận chúa.

Không chờ bọn hắn mở miệng, Tô Triệt cũng có thể đoán được, những người này khẳng định nghe nói có người nói xằng mẫu thân Ngạo Tình có thể sống lại, tất cả đều ôm thái độ không tín nhiệm, chạy tới tìm hiểu.

Vừa mới nhìn thấy Tô Triệt, Ngạo Tình tiểu nha đầu chính là vội vàng truyền âm giải thích:

- Ta cùng với bọn họ nói, đừng tới quấy rối ngươi, nhưng bọn họ nhiều người, nói không nghe a...

Ngạo Tình quận chúa cũng là âm thầm sốt ruột, e sợ sẽ bởi vậy ảnh hưởng đến đại sự Tô Triệt giúp mẫu thân nàng sống lại. Tuy nói nàng có thân phận quận chúa, chính là cháu gái ngoại của hoàng đế, thân phận địa vị muốn so với những đường ca đường tỷ này cao hơn một đầu, nhưng là bọn hắn người đông thế mạnh, đều là trăm miệng một lời nói bản thân gặp phải lừa gạt, phải đến đây nghiệm chứng một phen, miễn chomuội muội của mình bị người ta lừa gạt.

Đường ca đường tỷ cũng đều là xuất phát từ một phen hảo ý, Ngạo Tình cũng không ngôn từ quá khích, xúc phạm tới tình nghĩa giữa huynh đệ tỷ muội, do đó, ngăn một lần, cũng không có ngăn cản được.

- Không sao cả.

Tô Triệt hướng nàng ôn hòa cười, đương nhiên sẽ không bởi vì chút sự tình này tức giận với nàng.

Không biết vì sao, càng là ở loại tình cảnh tương đối phức tạp này, Ngạo Tình quận chúa càng có thể cảm giác được, dáng tươi cười của Tô Triệt phi thường chân thành, tràn ngập bao dung, ôn hòa, lý giải các loại thành phần, khiến cho nàng nhất thời an tâm lại, đối với Tô Triệt độ tín nhiệm đã ở vô hình đề thăng vài phần.

- Hắn chính là tên đại lừa gạt kia?

Một vị đường tỷ nào đó có khả năng bình thường quen thói đanh đá, vừa lên đến cũng không hề bắt chuyện, trực tiếp đem vinh quang đại lừa gạt buộc lên cổ Tô Triệt.

Tô Triệt không có lên tiếng trả lời, làm bộ căn bản không biết nàng đang nói ai, trong lòng lại nghĩ:

- Đường đường phủ Thừa Tướng, chung quy có người hẳn là hiểu được cấp bậc lễ nghĩa đi sao.



Cũng không tệ lắm, quả nhiên có một thanh niên nhân khí độ tương đối ổn trọng, đứng đến trước mặt, đối với Tô Triệt chắp tay hành lễ, cao giọng nói rằng:

- Bản nhân hành lễ, là tứ ca của Ngạo Tình. Còn xin hỏi, các hạ xưng hô thế nào?

- Ta là Phong Sa.

Tứ ca Ngạo Tình Trịnh Lăng Thụy trầm thấp nói rằng:

- Cuộc vui này có phải là làm có chút quá phận không? Ngạo Tình niên kỷ quá nhỏ, tâm trí đơn thuần, ngươi không nên lợi dụng phần tình cảm tưởng niệm mẫu thân kia để lừa dối nàng.

Phen lời nói này tương đối trực tiếp, nhưng cũng không phát hiện được thất lễ, thân là huynh trưởng, xác thực cũng có trách nhiệm bảo hộ và chiếu cố muội muội, đối với điều này, Tô Triệt cũng là có thể tiếp thu.

Bởi vậy, Tô Triệt vẫn duy trì ngữ khí và thần tình ôn hòa, mặt mang một tia mỉm cười, ôn hòa trả lời:

- Trịnh huynh hiểu lầm, ta chưa bao giờ nghĩ tới lừa dối Ngạo Tình quận chúa, ngược lại bị tình cảm tưởng nhớ mẫu thân của nàng cảm động. Thực sự mà nói, mẫu thân nàng Đại Vân công chúa chân chính sống lại, rõràng là không có khả năng, nhưng chỉ là lợi dụng một tia tàn thần kia, một lần nữa chế tạo ra một người vô hạn tiếp cận Đại Vân công chúa, ta vẫn là có thể làm được.

- Nói bậy!

Không đợi Trịnh Lăng Thụy làm ra đáp lại, bên cạnh một công tử ca yên chi khí hơi nồng đậm đi ra la lớn lên:

- Một kẻ lừa gạt, vụng về đến cực điểm! Chỉ bằng một tia tàn thần, là có thể một lần nữa nặn ra một người sống? Coi chúng ta đều trở thành kẻ ngốc sao? Loại sự tình này, ngay cả Đại Thừa kỳ cường giả đều làm không được, dựa vào cái gì ngươi có thể làm được. Đừng nói cho…, ngươi là Chân Tiên hạ phàm, chuyên môn chạy tới cứu khổ cứu nạn.

- Đúng!

Đại tiểu thư đanh đá kia thanh âm kêu lên:

- Trà trộn vào phủ Thừa Tướng chúng ta, hắn khẳng định là trong lòng có quỷ, mặc dù lừa không được chỗ tốt, phỏng chừng cũng là muốn thuận lợi trộm chút đồ. Người như thế, hẳn là lập tức bắt được đưa vào đại lao nghiêm gia thẩm vấn, khẳng định là một kẻ phạm tội, không biết đã lừa gạt bao nhiêu người!

Bô bô, có mấy người khác cũng là phụ hoạ theo đuôi, đều biểu thị sẽ đối với Tô Triệt trừng phạt nghiêm khắc một phen, khiến cho trong viện lộn xộn, ầm ĩ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Tiên Ngục

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook