Chương 522: Rốt cuộc thông suốt (thượng)
Chử Tửu Luận Già Phê
31/05/2013
Giờ phút này, Tô Triệt lại vạch ra mục tiêu phấn đấu trong ba mươi năm tới của mình...
- Biện pháp quả thực không tồi, thế nhưng, cũng cần phải có thực lực.
Mấy vị tổ sư đều âm thầm nghĩ ngợi:
- Muốn thu thập hơn mười một Nguyên Anh lão tổ trong trận doanh kia, quả thực có cảm giác nằm mơ. Chỉ là, Thiên Vũ cũng không phải là kẻ ngốc, có thể nó sẽ thực sự làm được.
Chỉ là Kim Đan trung kỳ có thể giết chết hai Nguyên Anh lão tổ, không quan tâm tới hắn dựa vào ngoại lực nào, chỉ quan tâm tới kết quả mà thôi, cho tới hiện tại không có người nào có thể so sánh với hắn!
Hiện nay Tu Chân Giới Khải Nguyên Tinh có ai còn dám đánh giá thấp tương lai của hắn nữa?
Sau khi nói hết mọi chuyện, Tô Triệt cũng chuẩn bị trở về Huyền Ngục Phong của mình, trước khi cáo từ hắn nói:
- Trong khoảng thời gian sắp tới đệ tử chuẩn bị bế quan.
Vừa mới tấn chức Kim Đan trung kỳ, xuất quan không đến vài ngày lại muốn bế quan?
Đối với chuyện này mấy vị sư tổ cũng không có kinh ngạc, bởi vì bọn họ đã sớm nhìn ra, trạng thái thân thể hiện tại của Tô Triệt đã đạt tới trình độ Kim Đan hậu kỳ đại viên mãn, chỉ cần chân nguyên trong cơ thể đủ là có thể tự nhiên tấn cấp tới Kim Đan hậu kỳ.
Trong lòng mấy vị lão tổ đều sáng tỏ: không hề nghi ngờ, ngoại trừ chiếm được chí bảo phòng ngự là Cự Phú, lúc xuất môn, Thiên Vũ khẳng định có cơ duyên khác.
Chưởng giáo chí tôn căn dặn một câu:
- Linh Dược Sơn phái ra đại lượng nhân thủ, đang truy xét chung quanh về chuyện mất linh đan, đan dược này trong tay ngươi, không nên xuất ra.
- Đúng vậy, chưởng giáo sư tổ.
Tô Triệt gật đầu nói:
- Đệ tử đang sợ bản thân mình dùng còn thiếu, sao lại có thể đem bán cho người khác chứ?
Mấy vị lão tổ gật đầu, kỳ thực bọn họ cũng không rõ ràng lắm, Tô Triệt từ nơi nào ở Linh Dược Sơn trộm được nhiều linh đan như vậy.
Nếu nói số lượng thực sự ra, mấy vị lão tổ khẳng định còn phải sợ hãi than:
- Nhiều đan dược như vậy, ngươi cũng không có đủ ăn, cũng không nên khoa trương như vậy chứ?
Cùng lúc đó, Thái Hư chưởng môn từ lâu đã về Thái Ất Môn, chuyện tình hai vị Thái thượng trưởng lão chết đi, rất nhanh từ cao tầng trong môn phái truyền ra.
Có người khiếp sợ vạn phần, có người gào khóc, có người hô khẩu hiệu muốn đi Thiên Huyền Tông liều mạng, còn có người trong lòng kinh hãi không ngớt...
Khiếp sợ, vừa thương xót, đồng thời cũng kinh hãi không ngớt, đó chính Chiến Đường đường chủ, Hạo Nguyên đại tôn.
Hạo Nguyên cũng là đệ tử của Thái Hạo, thậm chí là người đệ tử hắn sủng ái nhất trong vòng trăm năm qua, cho nên mới cho phép tên của hắn có thêm một chữ Hạo. Sư tôn chết, đệ tử bi thương, đây chính là điều không thể nghi ngờ. Trừ lần đó, Tô Triệt nói qua câu nói kia với Hạo Nguyên, cũng chính là tiếng nói luôn vang vọng trong đầu hắn.
- Ta nhất định sẽ tấn cấp Nguyên Anh trước ngươi, sau đó sẽ đi tìm ngươi. Cả đời này của ngươi, đã định trước vô duyên với Nguyên Anh, cơ hội trong tay không nên phí phạm.
- Cả đời này của ngươi, đã định trước vô duyên với Nguyên Anh!
- Ta nhất định sẽ tấn cấp Nguyên Anh trước ngươi, sau đó
sẽ đi tìm ngươi!
Những lời này, lặp đi lặp lại nhiều lần, không ngừng vang vọng trong đầu Hạo Nguyên, cho dù áp chế như thế nào cũng không được.
- Hắn chỉ là Kim Đan trung kỳ đã có thể khiến cho Sư tôn và Thái Võ sư thúc ngã xuống, đợi đến khi hắn tấn chức Nguyên Anh, thế gian này còn có lực lượng gì ngăn cản hắn cướp đi tất cả của chính mình đây?
Đường đường là đại tôn lại mất hồn mất vía, Hạo Nguyên cũng biết, chính mình đã lâm vào tâm ma, cho dù biết rõ như vậy, nhưng cũng không thể làm gì được. Thiên Vũ kia chính là tâm ma của mình, chỉ cần hắn còn sống, tâm ma này không thể tiêu trừ.
Làm sao bây giờ?
Trận đại kiếp nạn này, làm sao hóa giải?
Phần tâm ma này, làm sao có thể tiêu trừ đây?
Giờ phút này, trong lòng Hạo Nguyên vô cùng hối hận, hối hận không ngớt!
- Sớm biết có ngày hôm nay, khi trước không nên trêu chọc hắn a!
Vừa mới trở lại sư môn, Tô Triệt không có khả năng lập tức bế quan tu luyện, bởi vì còn rất nhiều việc vặt cần phải xử lý.
Đầu tiên, chính là việc bản thân hắn đoạt được Cự Phú cung, đồng thời giết chết hai đại Nguyên Anh của Thái Ất Môn, tông môn khẳng định sẽ vì sự tình quan trọng này mà công khai tuyên bố một phen. Không chỉ vì tuyên dương chiến tích của mình, mà còn để cảnh tỉnh những môn nhân khác, cẩn thận đề phòng Thái Ất Môn trả thù.
Không hề nghi ngờ, khẳng định sẽ có rất nhiều người chạy tới Huyền Ngục Phong chiêm ngưỡng chí bảo phòng ngự đệ nhất Tu Chân Giới trong truyền thuyết. Vì vậy, Tô Triệt thẳng thắn mang Cự Phú cung ra, biến ra quy mô tầm trăm trượng, trực tiếp tọa lạc trên đỉnh núi Huyền Ngục Phong, để cho người của Thiên Huyền Môn tùy tiện tới nhìn một chút.
Nhưng chỉ có thể nhìn xa, bất luận kẻ nào đều không thể đi vào trong cung điện, bởi vì bước tiếp theo, Tô Triệt muốn ở trong cung điện bế quan tu luyện, vừa an toàn, lại tiện lợi.
Cao tới trăm trượng, Cự Phú cung vàng chói trên đỉnh Huyền Ngục Phong, lúc đầu liền đưa tới mấy trăm vị Kim Đan trưởng lão tới đây chúc mừng và thưởng thức. Ngày thứ hai có rất nhiều đệ tử cũng tới đây, đỉnh núi Huyền Ngục Phong lúc nào cũng có rất nhiều người, chật như nêm.
Tô Triệt cũng không có ngăn cản lòng hiếu kỳ của mọi người, Huyền Ngục Phong toàn bộ mở ra, cho dù là ngoại môn đệ tử ở tầng chót cũng có thể tùy ý ra vào.
Một kiện thượng phẩm đạo khí quy về Thiên Huyền Tông, đây chính là điều phấn khởi, việc vinh quang như thế nào. Bên trong Thiên Huyền Tông đều vui ừng, người người vui sướng, hài lòng không ngớt.
Vì sao Cự Phú cung lại quy về Thiên Huyền Tông? Bởi vì tất cả mọi người đều biết, Chưởng giáo chí tôn đời tiếp theo của Thiên Huyền Tông chính là Thiên Vũ. Như vậy, pháp bảo tư nhân của Chưởng giáo chí tôn khảng định cũng vì tông môn mà kiến công lập nghiệp, trên trình độ nào đó, xác thực có thể nói như vậy.
Trong lúc này, đệ tử chân truyền trên Huyền Uyên phong Ngưng Lộ, chạy tới Huyền Ngục Phong cầu kiến Tô Triệt, một lần nữa đưa ra thỉnh cầu muốn mua Vu Tộc đằng mạn.
Lý do là: hiện nay nàng là Trúc Cơ đại viên mãn, lập tức sẽ phải đối mặt với việc Kết Đan. Nàng là thiên linh căn mộc hệ, vì vậy, loại đằng mạn này đối với nàng mà nói, có tác dụng cực kỳ trọng yếu.
- Đại sư huynh, ta biết ngươi cái gì cũng không thiếu, khẳng định chướng mắt với cái giá mà ta đưa ra. Vì vậy, xin huynh giúp ta, ta chỉ muốn một cây mà thôi...
Khuôn mặt Ngưng Lộ nhìn vô cùng đáng thương, khẳng định không dám còn những yêu cầu càn quấy nào nữa.
- Nếu ngươi thực sự cần thì ta có thể tặng cho ngươi một cây, không cần phải nói tới việc mua với không mua.
Hiện tại, loại đằng mạn vu tộc này đối với Tô Triệt mà nói đã không thể giúp bất cứ một việc gì nữa, chúng nó ngay cả đối với một Kim Đan sơ kỳ cũng không có tác dụng, trong lúc chiến đấu cũng không có tác dụng gì. Bởi vậy hiện tại ở trong Tiên Ngục, ngay cả thực vật nó cũng không được tính đến.
- Biện pháp quả thực không tồi, thế nhưng, cũng cần phải có thực lực.
Mấy vị tổ sư đều âm thầm nghĩ ngợi:
- Muốn thu thập hơn mười một Nguyên Anh lão tổ trong trận doanh kia, quả thực có cảm giác nằm mơ. Chỉ là, Thiên Vũ cũng không phải là kẻ ngốc, có thể nó sẽ thực sự làm được.
Chỉ là Kim Đan trung kỳ có thể giết chết hai Nguyên Anh lão tổ, không quan tâm tới hắn dựa vào ngoại lực nào, chỉ quan tâm tới kết quả mà thôi, cho tới hiện tại không có người nào có thể so sánh với hắn!
Hiện nay Tu Chân Giới Khải Nguyên Tinh có ai còn dám đánh giá thấp tương lai của hắn nữa?
Sau khi nói hết mọi chuyện, Tô Triệt cũng chuẩn bị trở về Huyền Ngục Phong của mình, trước khi cáo từ hắn nói:
- Trong khoảng thời gian sắp tới đệ tử chuẩn bị bế quan.
Vừa mới tấn chức Kim Đan trung kỳ, xuất quan không đến vài ngày lại muốn bế quan?
Đối với chuyện này mấy vị sư tổ cũng không có kinh ngạc, bởi vì bọn họ đã sớm nhìn ra, trạng thái thân thể hiện tại của Tô Triệt đã đạt tới trình độ Kim Đan hậu kỳ đại viên mãn, chỉ cần chân nguyên trong cơ thể đủ là có thể tự nhiên tấn cấp tới Kim Đan hậu kỳ.
Trong lòng mấy vị lão tổ đều sáng tỏ: không hề nghi ngờ, ngoại trừ chiếm được chí bảo phòng ngự là Cự Phú, lúc xuất môn, Thiên Vũ khẳng định có cơ duyên khác.
Chưởng giáo chí tôn căn dặn một câu:
- Linh Dược Sơn phái ra đại lượng nhân thủ, đang truy xét chung quanh về chuyện mất linh đan, đan dược này trong tay ngươi, không nên xuất ra.
- Đúng vậy, chưởng giáo sư tổ.
Tô Triệt gật đầu nói:
- Đệ tử đang sợ bản thân mình dùng còn thiếu, sao lại có thể đem bán cho người khác chứ?
Mấy vị lão tổ gật đầu, kỳ thực bọn họ cũng không rõ ràng lắm, Tô Triệt từ nơi nào ở Linh Dược Sơn trộm được nhiều linh đan như vậy.
Nếu nói số lượng thực sự ra, mấy vị lão tổ khẳng định còn phải sợ hãi than:
- Nhiều đan dược như vậy, ngươi cũng không có đủ ăn, cũng không nên khoa trương như vậy chứ?
Cùng lúc đó, Thái Hư chưởng môn từ lâu đã về Thái Ất Môn, chuyện tình hai vị Thái thượng trưởng lão chết đi, rất nhanh từ cao tầng trong môn phái truyền ra.
Có người khiếp sợ vạn phần, có người gào khóc, có người hô khẩu hiệu muốn đi Thiên Huyền Tông liều mạng, còn có người trong lòng kinh hãi không ngớt...
Khiếp sợ, vừa thương xót, đồng thời cũng kinh hãi không ngớt, đó chính Chiến Đường đường chủ, Hạo Nguyên đại tôn.
Hạo Nguyên cũng là đệ tử của Thái Hạo, thậm chí là người đệ tử hắn sủng ái nhất trong vòng trăm năm qua, cho nên mới cho phép tên của hắn có thêm một chữ Hạo. Sư tôn chết, đệ tử bi thương, đây chính là điều không thể nghi ngờ. Trừ lần đó, Tô Triệt nói qua câu nói kia với Hạo Nguyên, cũng chính là tiếng nói luôn vang vọng trong đầu hắn.
- Ta nhất định sẽ tấn cấp Nguyên Anh trước ngươi, sau đó sẽ đi tìm ngươi. Cả đời này của ngươi, đã định trước vô duyên với Nguyên Anh, cơ hội trong tay không nên phí phạm.
- Cả đời này của ngươi, đã định trước vô duyên với Nguyên Anh!
- Ta nhất định sẽ tấn cấp Nguyên Anh trước ngươi, sau đó
sẽ đi tìm ngươi!
Những lời này, lặp đi lặp lại nhiều lần, không ngừng vang vọng trong đầu Hạo Nguyên, cho dù áp chế như thế nào cũng không được.
- Hắn chỉ là Kim Đan trung kỳ đã có thể khiến cho Sư tôn và Thái Võ sư thúc ngã xuống, đợi đến khi hắn tấn chức Nguyên Anh, thế gian này còn có lực lượng gì ngăn cản hắn cướp đi tất cả của chính mình đây?
Đường đường là đại tôn lại mất hồn mất vía, Hạo Nguyên cũng biết, chính mình đã lâm vào tâm ma, cho dù biết rõ như vậy, nhưng cũng không thể làm gì được. Thiên Vũ kia chính là tâm ma của mình, chỉ cần hắn còn sống, tâm ma này không thể tiêu trừ.
Làm sao bây giờ?
Trận đại kiếp nạn này, làm sao hóa giải?
Phần tâm ma này, làm sao có thể tiêu trừ đây?
Giờ phút này, trong lòng Hạo Nguyên vô cùng hối hận, hối hận không ngớt!
- Sớm biết có ngày hôm nay, khi trước không nên trêu chọc hắn a!
Vừa mới trở lại sư môn, Tô Triệt không có khả năng lập tức bế quan tu luyện, bởi vì còn rất nhiều việc vặt cần phải xử lý.
Đầu tiên, chính là việc bản thân hắn đoạt được Cự Phú cung, đồng thời giết chết hai đại Nguyên Anh của Thái Ất Môn, tông môn khẳng định sẽ vì sự tình quan trọng này mà công khai tuyên bố một phen. Không chỉ vì tuyên dương chiến tích của mình, mà còn để cảnh tỉnh những môn nhân khác, cẩn thận đề phòng Thái Ất Môn trả thù.
Không hề nghi ngờ, khẳng định sẽ có rất nhiều người chạy tới Huyền Ngục Phong chiêm ngưỡng chí bảo phòng ngự đệ nhất Tu Chân Giới trong truyền thuyết. Vì vậy, Tô Triệt thẳng thắn mang Cự Phú cung ra, biến ra quy mô tầm trăm trượng, trực tiếp tọa lạc trên đỉnh núi Huyền Ngục Phong, để cho người của Thiên Huyền Môn tùy tiện tới nhìn một chút.
Nhưng chỉ có thể nhìn xa, bất luận kẻ nào đều không thể đi vào trong cung điện, bởi vì bước tiếp theo, Tô Triệt muốn ở trong cung điện bế quan tu luyện, vừa an toàn, lại tiện lợi.
Cao tới trăm trượng, Cự Phú cung vàng chói trên đỉnh Huyền Ngục Phong, lúc đầu liền đưa tới mấy trăm vị Kim Đan trưởng lão tới đây chúc mừng và thưởng thức. Ngày thứ hai có rất nhiều đệ tử cũng tới đây, đỉnh núi Huyền Ngục Phong lúc nào cũng có rất nhiều người, chật như nêm.
Tô Triệt cũng không có ngăn cản lòng hiếu kỳ của mọi người, Huyền Ngục Phong toàn bộ mở ra, cho dù là ngoại môn đệ tử ở tầng chót cũng có thể tùy ý ra vào.
Một kiện thượng phẩm đạo khí quy về Thiên Huyền Tông, đây chính là điều phấn khởi, việc vinh quang như thế nào. Bên trong Thiên Huyền Tông đều vui ừng, người người vui sướng, hài lòng không ngớt.
Vì sao Cự Phú cung lại quy về Thiên Huyền Tông? Bởi vì tất cả mọi người đều biết, Chưởng giáo chí tôn đời tiếp theo của Thiên Huyền Tông chính là Thiên Vũ. Như vậy, pháp bảo tư nhân của Chưởng giáo chí tôn khảng định cũng vì tông môn mà kiến công lập nghiệp, trên trình độ nào đó, xác thực có thể nói như vậy.
Trong lúc này, đệ tử chân truyền trên Huyền Uyên phong Ngưng Lộ, chạy tới Huyền Ngục Phong cầu kiến Tô Triệt, một lần nữa đưa ra thỉnh cầu muốn mua Vu Tộc đằng mạn.
Lý do là: hiện nay nàng là Trúc Cơ đại viên mãn, lập tức sẽ phải đối mặt với việc Kết Đan. Nàng là thiên linh căn mộc hệ, vì vậy, loại đằng mạn này đối với nàng mà nói, có tác dụng cực kỳ trọng yếu.
- Đại sư huynh, ta biết ngươi cái gì cũng không thiếu, khẳng định chướng mắt với cái giá mà ta đưa ra. Vì vậy, xin huynh giúp ta, ta chỉ muốn một cây mà thôi...
Khuôn mặt Ngưng Lộ nhìn vô cùng đáng thương, khẳng định không dám còn những yêu cầu càn quấy nào nữa.
- Nếu ngươi thực sự cần thì ta có thể tặng cho ngươi một cây, không cần phải nói tới việc mua với không mua.
Hiện tại, loại đằng mạn vu tộc này đối với Tô Triệt mà nói đã không thể giúp bất cứ một việc gì nữa, chúng nó ngay cả đối với một Kim Đan sơ kỳ cũng không có tác dụng, trong lúc chiến đấu cũng không có tác dụng gì. Bởi vậy hiện tại ở trong Tiên Ngục, ngay cả thực vật nó cũng không được tính đến.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.