Tiên Ngục

Chương 469: Thành và bại

Chử Tửu Luận Già Phê

31/05/2013

Hai vạn năm tuổi dài dằng dặc, ở một mức độ nào đó có thể nó, những Linh Thảo Oa này mới là chủ nhân Linh Dược Sơn. Nghĩ đến đây, Tô Triệt liền cao giọng hỏi:

- Tiểu gia hỏa, ngươi có thể nghe thấy tiếng ta không?

- Có thể.

Giọng nói trong trẻo của Linh Thảo Oa truyền đến một cách hết sức rõ ràng.

- Nghe nói, mẹ ngươi đã có năm vạn năm thọ mệnh, vậy có phải ngày Linh Dược Sơn khai tông lập phái, bà ấy đã ở đó?

Tô Triệt hỏi dò.

- Đúng vậy.

Linh Thảo Oa trả lời:

- Bà ấy mới là đại công thần lớn nhất của Linh Dược Sơn, không có bà, ngàn vạn linh thảo Linh Dược Sơn không thể mọc lên tốt như vậy.

Quả nhiên là vậy, Tô Triệt trong lòng đã hiểu, lại nói:

- Ngươi đã ba vạn tuổi, vẫn chỉ là Kim Đan trung kỳ đạo hành, tốc độ tấn thăng của Linh Thảo Oa các ngươi chậm vậy sao?

- Cái này cũng không biết phải làm thế nào.

Tiểu gia hỏa ngữ khí lộ ra một chút nuối tiếc:

- Linh Thảo Oa vốn dĩ chính là tuyệt phẩm linh thảo biến thành, cần hấp thu khí tức linh thảo tiên phẩm thảo mộc mới có thể nhanh chóng tấn cấp. Nếu không, cho dù mười vạn năm, cũng không lên được tứ cấp. Huống hồ chúng ta cũng sống chưa đến mười vạn năm, cho nên từ một con Linh Thảo Oa không có gì đạt đến tứ cấp. Linh thảo tiên phẩm, đi đâu tìm...

Tứ cấp, chỉ là nhân loại Nguyên Anh kỳ.

- Cần linh thảo tiên phẩm?

Tô Triệt trong lòng mừng thầm, lại có chủ ý hay hơn...

Linh Thảo Oa cũng có thể phi hành rất nhanh, không lâu sau, đã đến tàng bảo địa mà nó nói.

- Ra đi.

Linh Thảo Oa phát động tâm niệm, đem Tô Triệt trong linh mộc không gian tống xuất ra ngoài.

- Đây là...

Tô Triệt lập tức kinh ngạc đến ngây người.



Trước mắt, trên từng dãy giá kệ, đặt từng bình sứ tinh xảo, thoạt nhìn, có lẽ là...Không khẳng định là linh đan bảo khố Linh Dược Sơn.

Thông qua ký hiệu đánh dấu trên những dãy kệ, không nghi ngờ gì nữa hẳn là linh đan bảo khố.

Nguyên thần đan, bách chuyển đan, lý vẫn đan, bồ đề đan, trú nhan đan, niết bàn đan, tam vân thanh linh đan, thất mệnh huyền môn đan, cửu chuyển hoàn hồn đan, tử tâm phá chướng đan...

Nhìn qua một lượt, Tô Triệt nhìn thấy rất nhiều loại linh đan lục phẩm trở lên, còn có không ít cửu phẩm, thậm chí linh đan thập phẩm.

Đếm không hết rốt cục có bao nhiêu, từng ấy linh đan bày trước mắt, thực sự quá chấn động.

Hơn nữa, Tô Triệt cảm thấy thần thức của mình hoàn toàn mất đi hiệu lực, cũng có thể là để phù hợp với một đặc trưng lớn của tông môn bảo khố, cấm chế trùng trùng.

- Ta dùng số đan dược này, mỗi ngày cùng ngươi đổi loại năng lương kia có được không?

Linh Thảo Oa dịu dàng hỏi.

Tô Triệt đang trong trạng thái chấn động, đâu còn nhớ gì vụ trao đổi lúc nãy, giờ phút này, không khó lóc như mưa điên cuồng vơ vét, đã là lý trí lắm rồi.

- Linh Thảo Oa, sao ngươi có thể vào linh đan bảo khố Linh Dược Sơn?

Khiến Tô Triệt không hiểu nhất, chính là điểm này.

Bảo khố của siêu cấp môn pháo tông môn, là nơi như thế nào, dùng từ phòng thủ nghiêm ngặt cũng không thể hình dung đầy đủ đến bốn đại Nguyên Anh lão tổ muốn vào, cũng phải tuân theo trình tự cố định và thủ tục phức tạp, mới có thể mở bảo khố.

Nhưng con Linh Thảo Oa này, lại có thể dễ dàng đem mình vào đây như vậy, đối với nó mà nói, chỗ này đơn giản giống như phòng mình.

Chuyện này sao có thể?

Đúng là không tưởng tượng nổi.

Trong lúc nhất thời, Tô Triệt không thể tưởng tượng nổi tất cả đều là sự thật. Không phải bị nó dẫn nhập vào một loại huyễn trận nào đó chứ, mọi thứ trước mắt đều là ảo giác phải không?

Chính vì xuất phát từ suy đoán này, Tô Triệt mới không dám hành động thiếu suy nghĩ.

- Hì hì...

Linh Thảo Oa bật cười khe khẽ nói:

- Ta sống ở Linh Dược Sơn hai vạn năm, bất cứ nơi nào cũng không ngăn được ta. Huống hồ, Linh Thảo Oa chúng ta sinh mệnh kéo dài, thường ngày ngoài chăm sóc linh thảo, cũng học được một số thứ. Trừ luyện đan, những chuyện khác, chúng ta đều thích học, ta chính là một trận pháp và cấm chế đại sư.

Khuôn mặt nhỏ vô cùng đáng yêu đầy vẻ đắc ý:

- Có thể nói, tất cả trận pháp và cấm chế trong Linh Dược Sơn, ta đều biết. Bảo khố phòng hộ cấm chế này, cũng là ta chỉ đạo họ mới có thể từng bước hoàn thiện...

- Hiểu, hiểu...



Tô Triệt lẩm bẩm, lúc này mới hiểu ra vấn đề.

Đúng vậy, người đầu óc ngốc đến mấy, dùng hai vạn năm thời gian học tập bất kỳ một kỹ năng nào, đều có thể trở thành nhân vật tông sư cao cấp nhất tu chân giới.

Về phần những gì nó vừa nói, chính là sẽ không học luyện đan, Tô Triệt cũng có thể lý giải.

Bởi vì, khai lò luyện đan, nghĩa là sát sinh linh thảo giết chết đồng loại, Linh Thảo Oa lương thiện và đơn thuần, khẳng định sẽ không tự tay làm vậy.

Trong Tiên Ngục, lão Hắc cũng không còn nghi vấn, bắt đầu hô gọi:

- Chủ nhân, nhiều đan dược quá, toàn là cửu phẩm, thập phẩm, thậm chí vượt qua linh đan thập phẩm, còn do dự gì nữa, thu hết, cướp hết, toàn bộ là của chúng ta, một bình cũng không để lại, toàn bộ là của chúng ta.

Lão Hắc vô cùng kích động, nói năng đã bắt đầu có chút lộn xộn.

Tô Triệt cũng nghĩ vậy: Nếu sợ bị phát hiện, vậy thì một bình cũng không lấy; Nếu không sợ, vậy thì lấy hết, không chừa một bình.

Dù sao, một trăm bình cũng là chết, một vạn bình cũng là chết, mười vạn bình vẫn là chết, không có gì khác biệt...Nhưng trước đó, phải làm tốt công tác đả thông tư tưởng với Linh Thảo Oa, nếu không, mình điên cuồng ăn trộm linh thảo, khẳng định sẽ chọc giận nó. Nếu quay đầu bỏ đi, đem mình bỏ lại trong này không ra được nữa, mình sẽ trở thành cá trong chậu, chết không kịp ngáp.

Tô Triệt có đủ thông minh để hiểu rằng, mình không phải cấm chế tông sư, một khi bị nhốt trong bảo khố, trăm phần trăm không thể ra ngoài, một chút may mắn cũng không có. Tô Triệt cố gắng kiềm chế lòng tham đang bốc lên ngùn ngụt trong lòng, ra sức duy trì thần thái bình tĩnh, khoanh chân ngồi xuống, nói với Linh Thảo Oa:

- Hỏi ngươi một chuyện, được không?

- Nói đi.

Linh Thảo Oa cười hì hì nói.

Nó rất thông minh, có thể nhìn ra Tô Triệt cực kỳ động tâm với số đan dược này, có nghĩa là, ý tưởng mỗi ngày cùng hắn trao đổi của nó có thể thực hiện. Nghĩ đến sau này, mỗi ngày đều có loại sinh mệnh năng lượng đó có thể hấp thu, trong lòng vui sướng vô cùng.

Tô Triệt nghiêm mặt nói:

- Có một nơi, ngoài có thể cung cấp cho ngươi vô số sinh mệnh năng lượng, còn có một góc, thậm chí có linh thảo tiên phẩm làm bạn với ngươi... Nơi đó, ngươi có muốn đi không?

- Linh thảo tiên phẩm?

Tiểu gia hỏa thần sắc vụt biến, hai mắt mở to đen lay láy, cái đầu nhỏ suy nghĩ thật nhanh, nói ra một câu kinh người:

- Ngươi là Thiên Vũ Thiên Huyền Tông?

Một câu phản vấn, khiến Tô Triệt không khỏi giật mình.

- Bị ngươi nó đoán ra rồi.

Tô Triệt lúc này mới ý thức được, mình bị vẻ ngoài bé bỏng, ngây thơ, đáng yêu của nó lừa gạt. Linh Thảo Oa mặc dù thiên tính hồn nhiên, trẻ con vĩnh viễn, nhưng dù sao cũng là hóa thạch sống hai ba vạn năm. Người coi nó như kẻ ngốc, mới là kẻ ngốc thực sự.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Tiên Ngục

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook