Chương 353: Thiên quỷ tụ hồn (hạ)
Chử Tửu Luận Già Phê
23/05/2013
- Chủ nhân, một người trong bọn hắn giao cho thuộc hạ là được.
U Minh Quỷ đế nhìn Tô Triệt cúi đầu nói ra.
- Chọn hắn đi.
Tô Triệt chỉ về phía Vân Nhai.
Giờ khắc này, Vân Nhai còn ở trong nhà lao chữ tù, bất quá, mắt thấy muốn thoát thân mà ra.
- Tuân lệnh…
Thân ảnh U Minh Quỷ đế lóe lên, giống như thuấn di, nhanh chóng lướt tới bên Vân Nhai.
Hô...
Sắc trời bỗng nhiên tối sầm lại, giống như có mây đen vạn dặm che ánh dương quang, Vân Nhai ở trong nhà giam chữ tù mê hoặc ngẩng đầu, chỉ thấy được, một đại thủ ấn che bầu trời rơi xuống đầu.
Lúc sắp hạ xuống, thủ thế bàn tay cự đại kia biến đổi, ngón trỏ và ngón giữa hóa thành một kiếm quyết, cực tốc điểm xuống.
Đầu tiên là nhà giam chữ tù bị nghiền nát, Vân Nhai vừa mới khôi phục tự do, căn bản không kịp trốn tránh, thậm chí ngay cả chân nguyên trong cơ thể cũng không kịp ngưng tụ, đã bị hai kiếm quyết này điểm trúng đầu.
- A…
Vân Nhai hét thảm một tiếng, từ trên không trung ngã xuống dưới.
Một ngón tay này, suýt nữa làm đầu của hắn nổ nát, bất quá, dù sao cũng là Kim Đan trung kỳ, bị thương mà chưa chết, ngã xuống hơn mười trượng, Vân Nhai ổn định thân ảnh, vừa muốn bay lên trên.
Bá…
Hai mắt U Minh Quỷ đế trừng lớn, kích xạ ra hai đạo kim quang, lập tức trúng mục tiêu Vân Nhai.
Loại kim quang này, Tô Triệt đã từng nhìn thấy qua nhiều lần, có thể làm những âm hồn tiến vào quỷ giới định tại chỗ, xem ra, đối với tu sĩ nhân loại cũng có hiệu quả nhất định.
- Có thể xấp xỉ với thần thông Nhiếp Hồn của mình hay không?
Tô Triệt không khỏi đoán rằng:
- Dù sao, U Lam Vọng Hư Kính bị U Minh Quỷ Giới dung hợp, thân là người chưởng quản Quỷ giới, nói không chừng Quỷ đế cũng có thể thu hoạch đến năng lực nào đó.
Quả nhiên, liền thấy được thân hình Vân Nhai trì trệ, vẫn không thể nào làm ra phòng ngự kịp thời, lại bị Quỷ đế huyễn hóa ra mội đại thủ ấn, lại lần nữa oanh kích đi.
- Hảo.
Tô Triệt rất mừng rỡ, xem ra, Quỷ đế muốn trực tiếp oanh giết Vân Nhai, hình như rất không có khả năng, nhưng mà, chế trụ hắn vẫn là không thành vấn đề.
- Rốt cục, cũng có một thủ hạ tương đương với Kim Đan kỳ, chỉ là không nghĩ tới, lại là U Minh Quỷ đế.
Như vậy kế tiếp, chỉ cần ứng phó một Thương Khâu, cũng không phải là vấn đề gì.
Tô Triệt oanh ra một quyền.
Thương Khâu bị giam cầm vừa mới giãy ra, đang định mở phòng ngự, đã bị Phá Diệt quyền đánh tới.
Oanh…
Thương Khâu liên tục quay cuồng, có thể chứng kiến, đạo đạo vết máu tung bay giữa không trung.
Bị thương, đến một quyền này, đã làm cho hắn bị thương không nhẹ.
Đương nhiên hẳn là bởi vì một quyền bị thương này, Tô Triệt kích phát một nửa khí huyết, đến lúc này, lại biến thành mặt quỷ.
Phá Diệt chi quyền, thần thông tự thương hại; giết địch một ngàn, tự tổn tám trăm.
Bất quá, muốn đúng là loại bá đạo này, có thể đả thương địch thủ là được, bản thân tổn thất như thế nào, Tô Triệt không thèm để ý chút nào.
Sau khi ra quyền, chính là một quả Linh đan bổ huyết. Trong nội tâm Tô Triệt tinh tường, dù sao Thương Khâu này cũng là Kim Đan trung kỳ, muốn làm hắn bị thương, chỉ có một lần cơ hội. Cũng chính là thừa dịp hắn giãy khỏi lao tù, còn chưa kịp làm ra phòng ngự.
Bởi vậy, Tô Triệt mới có thể thoáng cái kích phát ra một nửa khí huyết, chỉ vì một kích này mà thôi. Kế tiếp còn muốn làm hắn bị thương, thì rất không có khả năng.
- Đáng giận!
Giữa không trung, Thương Khâu ổn định thân hình, hai mắt đỏ bừng, đã bạo phát chân hỏa, rốt cuộc chẳng quan tâm cố kỵ Thiên Huyền Tông uy hiếp gì, giờ khắc này, chỉ muốn đánh chết Tô Triệt, thu bảo vật đến tay.
- Địa Hoàng Phá Sát.
Thương Khâu gầm rú một tiếng, muốn sử dụng thần thông thứ hai của bản thân, cũng chính là lúc tấn cấp Kim Đan trung kỳ, lĩnh ngộ ra một loại thần thông mạnh nhất kia, Địa Hoàng Phá Sát.
- Kêu la cái gì?
Tô Triệt đánh ra một đạo Nhiếp Hồn, mặc dù không thể rung chuyển nguyên thần của hắn, nhưng có thể cắt đứt hắn phóng thích thần thông.
Thương Khâu lập tức ngừng thanh âm, muốn phóng thích thần thông, lại phải tụ lực lần nữa.
Tụ lực lần nữa...
Bá…
Một đạo lam quang phóng tới, lại bị cắt đứt.
Muốn bảo trì thần trí thanh tỉnh, nhất định phải ngưng tụ nguyên thần chống cự Nhiếp Hồn chi lực, nhưng mà bởi như vậy, liền không thể đồng thời phóng thích thần thông Địa Hoàng Phá Sát.
Có thể nói, loại chiến thuật này của Tô Triệt, tuy có chút ít vô lại, nhưng mà cũng tương đương có tác dụng.
Bên kia, U Minh Quỷ đế và Vân Nhai cũng đánh cho khó phân thắng bại, lực công kích của Quỷ đế không tính rất mạnh, nhưng mà, phương thức công kích của hắn cực kỳ quỷ dị, làm cho người ta khó lòng phòng bị; Trong mắt bắn ra kim quang, hiệu quả xấp xỉ như Nhiếp Hồn, lực quấy nhiễu đối với hồn phách cùng nguyên thần rất mạnh.
Cái này cũng không kỳ quái, thân là Quỷ đế, chưởng quản chính là vô số âm hồn, đối với hồn phách vạn vật thế gian, phải có đầy đủ năng lực khống chế.
Quỷ đế xuất chiến, khiến cho Tô Triệt đột nhiên vãn hồi hoàn cảnh xấu, như thế xem ra, bảo vệ lò đan này, hẳn là vấn đề không lớn.
- A...
Thương Khâu giống như hổ điên, gấp không chịu được, có hai đại thần thông trong người, nhưng lại dấu ở trong bụng không phóng được.
Lam quang của Nhiếp Hồn Tô Triệt chiếm cứ ưu thế tốc độ, trong trăm trượng, căn bản sẽ không cho Thương Khâu bất cứ cơ hội nào phóng thích thần thông; Nếu như vượt qua một trăm trượng, thần thông của Thương Khâu lại không với tới Tô Triệt.
Giằng co đã lâu, quả thực sắp làm hắn tức điên.
Bên kia, Vân Nhai cũng lo lắng vạn phần, lại thủy chung thoát không khỏi U Minh Quỷ đế dây dưa.
Đối với bọn họ mà nói, đã đắc tội với Thiên Huyền Tông không nói, hi vọng đoạt bảo thoạt nhìn cũng phải thất bại, không phải sẽ giống như lúc trước vị Ngọc Linh động thiên kia từng nói, cẩn thận không tiền mất tật mang sao?
Bảo vật không chiếm được, còn phải rời khỏi động thiên của mình, từ nay về sau cao chạy xa bay, bọn họ có thể nào không vội.
Bất quá, giống như Tô Triệt sớm cảnh cáo, nên nói đã nói, nên làm đã làm, hiện tại hối hận, không còn kịp rồi.
- Đại thế đã mất.
Trong nội tâm Vân Nhai thở dài, là người thứ nhất bắt đầu sinh ý niệm chạy trốn trong đầu.
Thúy Lăng Tử còn đang triền đấu cùng Thủy Nguyệt, cũng nghĩ như vậy.
Chỉ có Thương Khâu, dĩ nhiên bị tham lam và lửa giận che mất thần trí, vẫn là không tính buông tha, giờ phút này, hắn lại buông tha cho phóng thích thần thông, giống như một đầu man ngưu, đẩy lam quang Nhiếp Hồn ra mà lao đến.
- Liều mạng sao?
Trong nội tâm Tô Triệt cười lạnh, liều mạng cự ly gần, Phá Diệt chi lực ở đây, há có thể sợ ngươi Phá Diệt chi lực, cự ly càng gần, uy lực càng mạnh.
Ngày ấy tại Bách chiến lôi đài, một Phá Diệt chi quyền ở cự ly gần, liền đánh cho Kim Trùng gãy vài chục khối xương...
Tô Triệt ngưng tụ khí huyết, chuẩn bị cho hắn một quyền Phá Diệt hung ác, đột nhiên...
Xì xích…
Lò đan bên kia phát ra âm thanh cổ quái, giống như một khí cầu bị xuyên phá, phát ra âm thanh nhụt chí rõ ràng, sau đó lò đan này bị Thanh Đồng hồ lô hấp nhiếp tới rất nhanh.
U Minh Quỷ đế nhìn Tô Triệt cúi đầu nói ra.
- Chọn hắn đi.
Tô Triệt chỉ về phía Vân Nhai.
Giờ khắc này, Vân Nhai còn ở trong nhà lao chữ tù, bất quá, mắt thấy muốn thoát thân mà ra.
- Tuân lệnh…
Thân ảnh U Minh Quỷ đế lóe lên, giống như thuấn di, nhanh chóng lướt tới bên Vân Nhai.
Hô...
Sắc trời bỗng nhiên tối sầm lại, giống như có mây đen vạn dặm che ánh dương quang, Vân Nhai ở trong nhà giam chữ tù mê hoặc ngẩng đầu, chỉ thấy được, một đại thủ ấn che bầu trời rơi xuống đầu.
Lúc sắp hạ xuống, thủ thế bàn tay cự đại kia biến đổi, ngón trỏ và ngón giữa hóa thành một kiếm quyết, cực tốc điểm xuống.
Đầu tiên là nhà giam chữ tù bị nghiền nát, Vân Nhai vừa mới khôi phục tự do, căn bản không kịp trốn tránh, thậm chí ngay cả chân nguyên trong cơ thể cũng không kịp ngưng tụ, đã bị hai kiếm quyết này điểm trúng đầu.
- A…
Vân Nhai hét thảm một tiếng, từ trên không trung ngã xuống dưới.
Một ngón tay này, suýt nữa làm đầu của hắn nổ nát, bất quá, dù sao cũng là Kim Đan trung kỳ, bị thương mà chưa chết, ngã xuống hơn mười trượng, Vân Nhai ổn định thân ảnh, vừa muốn bay lên trên.
Bá…
Hai mắt U Minh Quỷ đế trừng lớn, kích xạ ra hai đạo kim quang, lập tức trúng mục tiêu Vân Nhai.
Loại kim quang này, Tô Triệt đã từng nhìn thấy qua nhiều lần, có thể làm những âm hồn tiến vào quỷ giới định tại chỗ, xem ra, đối với tu sĩ nhân loại cũng có hiệu quả nhất định.
- Có thể xấp xỉ với thần thông Nhiếp Hồn của mình hay không?
Tô Triệt không khỏi đoán rằng:
- Dù sao, U Lam Vọng Hư Kính bị U Minh Quỷ Giới dung hợp, thân là người chưởng quản Quỷ giới, nói không chừng Quỷ đế cũng có thể thu hoạch đến năng lực nào đó.
Quả nhiên, liền thấy được thân hình Vân Nhai trì trệ, vẫn không thể nào làm ra phòng ngự kịp thời, lại bị Quỷ đế huyễn hóa ra mội đại thủ ấn, lại lần nữa oanh kích đi.
- Hảo.
Tô Triệt rất mừng rỡ, xem ra, Quỷ đế muốn trực tiếp oanh giết Vân Nhai, hình như rất không có khả năng, nhưng mà, chế trụ hắn vẫn là không thành vấn đề.
- Rốt cục, cũng có một thủ hạ tương đương với Kim Đan kỳ, chỉ là không nghĩ tới, lại là U Minh Quỷ đế.
Như vậy kế tiếp, chỉ cần ứng phó một Thương Khâu, cũng không phải là vấn đề gì.
Tô Triệt oanh ra một quyền.
Thương Khâu bị giam cầm vừa mới giãy ra, đang định mở phòng ngự, đã bị Phá Diệt quyền đánh tới.
Oanh…
Thương Khâu liên tục quay cuồng, có thể chứng kiến, đạo đạo vết máu tung bay giữa không trung.
Bị thương, đến một quyền này, đã làm cho hắn bị thương không nhẹ.
Đương nhiên hẳn là bởi vì một quyền bị thương này, Tô Triệt kích phát một nửa khí huyết, đến lúc này, lại biến thành mặt quỷ.
Phá Diệt chi quyền, thần thông tự thương hại; giết địch một ngàn, tự tổn tám trăm.
Bất quá, muốn đúng là loại bá đạo này, có thể đả thương địch thủ là được, bản thân tổn thất như thế nào, Tô Triệt không thèm để ý chút nào.
Sau khi ra quyền, chính là một quả Linh đan bổ huyết. Trong nội tâm Tô Triệt tinh tường, dù sao Thương Khâu này cũng là Kim Đan trung kỳ, muốn làm hắn bị thương, chỉ có một lần cơ hội. Cũng chính là thừa dịp hắn giãy khỏi lao tù, còn chưa kịp làm ra phòng ngự.
Bởi vậy, Tô Triệt mới có thể thoáng cái kích phát ra một nửa khí huyết, chỉ vì một kích này mà thôi. Kế tiếp còn muốn làm hắn bị thương, thì rất không có khả năng.
- Đáng giận!
Giữa không trung, Thương Khâu ổn định thân hình, hai mắt đỏ bừng, đã bạo phát chân hỏa, rốt cuộc chẳng quan tâm cố kỵ Thiên Huyền Tông uy hiếp gì, giờ khắc này, chỉ muốn đánh chết Tô Triệt, thu bảo vật đến tay.
- Địa Hoàng Phá Sát.
Thương Khâu gầm rú một tiếng, muốn sử dụng thần thông thứ hai của bản thân, cũng chính là lúc tấn cấp Kim Đan trung kỳ, lĩnh ngộ ra một loại thần thông mạnh nhất kia, Địa Hoàng Phá Sát.
- Kêu la cái gì?
Tô Triệt đánh ra một đạo Nhiếp Hồn, mặc dù không thể rung chuyển nguyên thần của hắn, nhưng có thể cắt đứt hắn phóng thích thần thông.
Thương Khâu lập tức ngừng thanh âm, muốn phóng thích thần thông, lại phải tụ lực lần nữa.
Tụ lực lần nữa...
Bá…
Một đạo lam quang phóng tới, lại bị cắt đứt.
Muốn bảo trì thần trí thanh tỉnh, nhất định phải ngưng tụ nguyên thần chống cự Nhiếp Hồn chi lực, nhưng mà bởi như vậy, liền không thể đồng thời phóng thích thần thông Địa Hoàng Phá Sát.
Có thể nói, loại chiến thuật này của Tô Triệt, tuy có chút ít vô lại, nhưng mà cũng tương đương có tác dụng.
Bên kia, U Minh Quỷ đế và Vân Nhai cũng đánh cho khó phân thắng bại, lực công kích của Quỷ đế không tính rất mạnh, nhưng mà, phương thức công kích của hắn cực kỳ quỷ dị, làm cho người ta khó lòng phòng bị; Trong mắt bắn ra kim quang, hiệu quả xấp xỉ như Nhiếp Hồn, lực quấy nhiễu đối với hồn phách cùng nguyên thần rất mạnh.
Cái này cũng không kỳ quái, thân là Quỷ đế, chưởng quản chính là vô số âm hồn, đối với hồn phách vạn vật thế gian, phải có đầy đủ năng lực khống chế.
Quỷ đế xuất chiến, khiến cho Tô Triệt đột nhiên vãn hồi hoàn cảnh xấu, như thế xem ra, bảo vệ lò đan này, hẳn là vấn đề không lớn.
- A...
Thương Khâu giống như hổ điên, gấp không chịu được, có hai đại thần thông trong người, nhưng lại dấu ở trong bụng không phóng được.
Lam quang của Nhiếp Hồn Tô Triệt chiếm cứ ưu thế tốc độ, trong trăm trượng, căn bản sẽ không cho Thương Khâu bất cứ cơ hội nào phóng thích thần thông; Nếu như vượt qua một trăm trượng, thần thông của Thương Khâu lại không với tới Tô Triệt.
Giằng co đã lâu, quả thực sắp làm hắn tức điên.
Bên kia, Vân Nhai cũng lo lắng vạn phần, lại thủy chung thoát không khỏi U Minh Quỷ đế dây dưa.
Đối với bọn họ mà nói, đã đắc tội với Thiên Huyền Tông không nói, hi vọng đoạt bảo thoạt nhìn cũng phải thất bại, không phải sẽ giống như lúc trước vị Ngọc Linh động thiên kia từng nói, cẩn thận không tiền mất tật mang sao?
Bảo vật không chiếm được, còn phải rời khỏi động thiên của mình, từ nay về sau cao chạy xa bay, bọn họ có thể nào không vội.
Bất quá, giống như Tô Triệt sớm cảnh cáo, nên nói đã nói, nên làm đã làm, hiện tại hối hận, không còn kịp rồi.
- Đại thế đã mất.
Trong nội tâm Vân Nhai thở dài, là người thứ nhất bắt đầu sinh ý niệm chạy trốn trong đầu.
Thúy Lăng Tử còn đang triền đấu cùng Thủy Nguyệt, cũng nghĩ như vậy.
Chỉ có Thương Khâu, dĩ nhiên bị tham lam và lửa giận che mất thần trí, vẫn là không tính buông tha, giờ phút này, hắn lại buông tha cho phóng thích thần thông, giống như một đầu man ngưu, đẩy lam quang Nhiếp Hồn ra mà lao đến.
- Liều mạng sao?
Trong nội tâm Tô Triệt cười lạnh, liều mạng cự ly gần, Phá Diệt chi lực ở đây, há có thể sợ ngươi Phá Diệt chi lực, cự ly càng gần, uy lực càng mạnh.
Ngày ấy tại Bách chiến lôi đài, một Phá Diệt chi quyền ở cự ly gần, liền đánh cho Kim Trùng gãy vài chục khối xương...
Tô Triệt ngưng tụ khí huyết, chuẩn bị cho hắn một quyền Phá Diệt hung ác, đột nhiên...
Xì xích…
Lò đan bên kia phát ra âm thanh cổ quái, giống như một khí cầu bị xuyên phá, phát ra âm thanh nhụt chí rõ ràng, sau đó lò đan này bị Thanh Đồng hồ lô hấp nhiếp tới rất nhanh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.